anh có biết , chiều tàn trên bến đợi
em thẩn thờ , thầm réo gọi tên anh
chiều qua nhanh , nghe nhung nhớ xây thành
ngày tàn lụi , với chiều đông lạnh lẻo
tháng ngày qua , trong nổi buồn vây kín
vẩn âm thầm , ôm ấp nỗi niềm riêng
gửi tâm tư , cho gió núi mây ngàn
đêm tâm sự , với cỏ cây hoa lá...
bến đợi vẩn.....bao ngày anh xa vắng
vẫn âm thầm , một bóng nhỏ quạnh hiu
vẫn mãi trông , xa thẫm áng mây chiều
vẫn mờ nhạt.
nước mắt chảy nhiều trong đêm vắng...
bến đợi là thế anh thì sao nhỉ...?
vẫn vô tình lạnh nhạt như mùa đông
lòng trống không , chẳng chứa....ấy bóng hồng....
không thư gửi , với vài lời thuơng nhớ
anh vô tình , để em đây khắc khổ
anh hửng hờ , để em lỡ giấc mơ
xót xa em tình vẫn mãi mong chờ
trong vô vọng....chạnh lòng không anh hở !
HẠ_TRẮNG