Tần ngần...bởi "sáng mai này thức giấc,ta chợt thấy có chút gì đó bâng khuâng.Phải chăng có gì vừa vụt mất.Mùa thu rơi trong tiếng lá lạnh lùng.Ta lạng quá!cơn gió may heo hút,Mới sáng ra đã thấy lạnh trong lòng.Tự im lặng trong ta một giây phút.hình như ta đang sắp hóa mùa đông..."
Thế đấy,Thu đã về bao lâu trên gác mái,tiếng chim gù đã rả rích vào lòng ta những âm điệu của thu đến tê người.Lá trải thảm đường trải thảm luôn cả cõi lòng người xa xứ.Nhìn trăng non mà nhớ lắm quê nhà.Hình như vẫn thiếu chút gì đó riêng Thu thì phải,Hoa sữa nồng hay hương cóm xanh non...Không đó là chút mưa,chút mưa mà chỉ riêng thu mới có.Tôi yêu mưa và đợi chờ công chúa mua bước ra từ cổ tích...lãng mạn và viển vông.
Mưa rồi đấy mưa hôn lên mái phố.Cuốn tròn mình trong chăn lắng nghe tiếng rơi lớp độp trên mái tôn,tiếng nước lăn dài nức nở.Tôi hồi tưởng đến những hạt li ti bám trên mái tóc mây một ngày xuân nồng chưa xa lắm.Cái ào ạt trắng xóa lề đường ,bong bóng phập phồng của một chiều mùa hạ.Cái lê thê dầm dề khiến lòng lãng tử cô quạnh trong một sáng trời đông.Thu-trời đỏng đảnh,Mưa-chợt đến,chợt đi.Lắm khi tôi thấy nó ồn ã lắm lôi cốn lắm nhưng không hiểu sao tôi không hòa vào nó,vùng vẫy như cơn mưa hạ,cố tình lang thang trong nó hứng từng hạt li ti như một nhành nộc mới nhú của mưa bụi mùa xuân..hay lảng tránh nó cho khỏi tái tê lòng như nhuốm thêm buồn của một cơn mùa đông bắc...Mưa thu chỉ để ngắm...buồn cười thế chứ.
Mưa xiên mái phố cuốn theo một chiếc lá vàng rơi vội.Chạnh lòng hoài niệm những thứ xa xăm,mỉm cười dang tay hứng về từng giọt nước tí tách rơi.Có cả cơn trắng trời mà cũng có khi lại vừa mưa vừa nắng.Chấp nhận những cơn mưa cho ta thấy cầu vồng....tôi còn quá trẻ để đếm bao mùa thu đi nhưng mưa thu thì đủ thấm đẫm cả một miền kí ức. Buồn lắm tôi lại chẳng ngắm mưa,gì nhỉ?không phải đùa vui trong mưa hạ,cái lang thang của mưa xuân...tôi đắm mình vào mưa thu...ướt mềm mái đầu xanh những giọt nước lăn dài cả trên gò má..Tự hỏi có phải riêng mưa không mà sao đầu lưỡi thấy cay cay nhớ lại âm điệu "Mưa thu" của Trương Lê Sơn
"Mùa thu thay lá cho hoa xuân tươi đẹp...
Thế sao em ôm mãi bóng hình..
Ngồi nhặt lá thu vàng, gọi tên anh âm thầm...
Mưa thu, hay giọt lệ em!"
Thu cũng đã sắp đến ngày trăng tròn mái phố.Cơn mưa thu vừa qua làm dịu bớt nhớ nhung cho một khoảng tâm hồn,bớt cô đơn cho gót chân ai một mình hôn lên thềm lá...riêng mình ta..thu và cả một khoảng trời...