Cổ xuân
Giá xuân dẫn vọng cổ xuân dự
Nguyệt trầm hà khán ảnh tầm ngư
Nạp muộn tĩnh an can táo bút
Duyên tình hồi tưởng hất tương tư.

Nạp muộn (phiền muộn do buồn vu vơ)
Hất (vẫn, còn, cuối cùng)


Xuân xưa
Xuân nầy gợi nhớ xuân xưa cũ
Trăng chìm nào thấy bóng tầm ngư
Buồn tênh để đó khô ngòi bút
Ngẫm lại duyên tình mãi tương tư.
Kim Lang (họa: Xuân cũ)