Hạ sang cũ cánh mai vàng
Nhành mai giờ đã phũ phàng đìu hiu
Xuân tàn hoa rụng mất tiêu
Mai vàng xuân ấy cũng tiều tụy luôn
Phải chăng mai cũng biết buồn
Tiếc cho người cắm chẳng suôn sẻ bình
Gió đưa cành lá rung rinh
Hoa thời rụng rớt từ xuân ấy rồi
Quay về cất chậu anh ơi
Đợi sang xuân mới mai thdời nở hoa
Cánh vàng khoe nhị mượt mà
Chậu kia anh lại đón hoa trồng vào.