• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ Sưu Tầm

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Sưu Tầm

    Bóc Lịch
    Tác giả Bế Kiến Quốc

    Em cầm tờ lịch cũ
    Ngày hôm qua đâu rồi
    Ra ngoài sân hỏi bố
    Xoa đầu em bố cười

    Ngày hôm qua ở lại
    Trong hạt lúa mẹ trồng
    Cánh đồng chờ gặt hái
    Chín vàng màu ước mong

    Ngày hôm qua ở lại
    Trên cành hoa trong vườn
    Nụ hồng lớn thêm mãi
    Đợi đến ngày tỏa hương

    Ngày hôm qua ở lại
    Trong vở hồng của con
    Con học hành chăm chỉ
    Là ngày qua vẫn còn
    Đã chỉnh sửa bởi vertumnus; 20-06-2017, 09:36 PM.
    Hãy hướng về phía mặt trời mọc bóng tối sẽ khuất sau lưng anh.
    Similar Threads
  • #91

    Thần giao cách cảm

    Khi nhớ đến em, anh gọi tên người khác

    Làm như em chưa hề có ở trên đời
    Bởi vì theo luật thần giao cách cảm
    Anh gọi tên người nào, người đó bị hắt hơi

    Ôi, cái nỗi nhớ bật lên thành tiếng gọi

    Anh đã phải nén đi, đau đớn biết chừng nào
    Để nghìn lẻ một đêm, em ngủ trong huyền thoại
    Không ai được làm ồn, không ai được xôn xao .....
    Bùi Chí Vinh

    Comment

    • #92

      Đưa anh ngón út anh cầm

      Đưa anh ngón út anh cầm

      Cái ngón ốm nhách mà em giấu hoài
      Không đưa, anh nắm bàn tay
      Anh nâng lên mũi, hỏi ai bắt đền?
      Mà đền thì nghĩ vô duyên
      Đến trời cũng sợ tước quyền yêu nhau
      Cái mũi không có tội đâu
      Đánh hơi thấy sự ngọt ngào mới hôn
      Bàn tay thiệt đáng đánh đòn
      Biểu giơ ngón út sao còn dấu đi?
      Đưa anh ngón út khó gì
      Anh cầm mai mốt đi thi đậu liền
      Bắt bướm là bướm ngồi yên
      Hái hoa, hoa sẽ nở trên tay mà
      Chưa kể lúc em pha trà
      Cái ngón sẽ hát bài ca con người
      Anh nâng ngón út vào môi
      Cái ngón sẽ nói những lời trái tim

      Đừng đưa lộn ngón nghe em
      Lỡ ai đeo nhẫn, anh tìm sao ra?
      Bùi Chí Vinh
      Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 21-06-2010, 10:23 PM.

      Comment

      • #93

        Anh Và Thằng Nhóc

        I


        Hai mươi năm trước anh giống thằng nhóc lắm

        Lủi thủi theo sau áo trắng tan trường
        Rồi chiếc áo băng qua đường, biến mất
        Anh tiếc hoài cái kẹp tóc cô nương

        Anh bịnh thương hàn suốt ... ba ngày chẵn

        Cái tội lang thang quên béng nắng trên đầu
        Mà nếu có chết anh cũng không hối hận
        Chỉ sợ tan trường có kẻ lén theo sau ...

        Chỉ một mình anh đau, một mình anh ốm

        Còn riêng em đừng thương hại ngoái nhìn
        Hai mươi năm trước anh giống thằng nhóc lắm
        Anh độc quyền buồn ngay cả lúc ... làm thinh

        II


        Còn bây giờ anh khác thằng nhóc lắm

        Ngồi xổm lan can và gặm bánh mì
        Chờ áo trắng tan trường ơi áo trắng
        Anh trải thơ tình để lót bước em đi

        Nếu em bắt chuyện tất nhiên anh lơ đãng

        Trời thì xanh, xe cộ rất nhiều màu
        Anh quên màu trắng đến khi em hốt hoảng
        Mới quay lại cười một cái dễ ... xa nhau

        Nếu em dửng dưng tất nhiên anh hét lớn

        Em sẽ quan tâm hỡi cô gái tò mò
        Thấy chưa, bây giờ anh khác thằng nhóc lắm
        Ai dại độc quyền chịu đựng nỗi buồn ... xo !

        Bùi Chí Vinh

        Comment

        • #94

          Tinh Khôi Áo Trắng

          "Sớm mai em đi Chùa Hương

          Từ hoa cỏ mờ hơi sương"
          Ôi, cái ông Nguyễn Nhược Pháp
          Sớm mai em phải đến trường

          Em bé lắm, ngây thơ lắm

          Dây thun cột tóc đuôi gà
          Mẹ dặn rằng may áo trắng
          Ra đường cho giống người ta

          Mẹ dặn rằng mặc áo trắng

          Ra đường cho giống người ta
          Em không sợ ai làm lấm
          Trái tim mười sáu như rằm

          Đừng ai ôm đàn đứng hát

          Đừng ai ngửa mặt đọc thơ
          Mẹ dặn rằng nghe thơ nhạc
          Bùa mê thuốc lú không ngờ

          Ngày xưa mẹ mười sáu tuổi

          Có người quan họ ghé sang
          Ngâm một bài thơ gió bụi
          Rồi tay so nhẹ dây đàn...

          Ngày nay em mười sáu tuổi

          Tinh khôi áo trắng đến trường
          Nỡ nào làm em yếu đuối
          Mỗi ngày mấy bận soi gương ?

          Bùi Chí Vinh

          Comment

          • #95

            ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
            Huyền thoại một tình yêu

            Giá được một chén say mà ngủ suốt triệu năm
            Khi tỉnh dậy, anh đã chia tay với người con gái ấy...
            Giá được anh hẹn hò dù phải chờ lâu đến mấy
            Em sẽ chờ như thể một tình yêu

            Em sẽ chờ
            Như hòn đá biết xanh rêu
            Của bến sông xa, mùa cạn nước
            Cơn mưa khát trong nhau từ thuở trước
            Sắc cầu vồng chấp chới mé trời xa

            Em sẽ chờ anh
            Như lúa đợi sấm tháng ba
            Như vạt cải vội đơm hoa, đợi ngày chia cánh bướm
            Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước
            Lộn lại kiếp này từ quả thị nhận ra nhau

            Em ở hiền, em có ác chi đâu
            Mà trời lại xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác
            Có phải rượu đâu mà chờ cho rượu nhạt
            Có phải miếng trầu
            Đợi trầu dập, mới cay!

            Dẫu chẳng được hẹn hò
            Em cứ đợi, cứ say
            Ngâu có xa nhau, Ngâu có ngày gặp lại
            Kim - Kiều lỡ duyên nhau
            Chẳng thể là mãi mãi
            Em vẫn đợi
            Vẫn chờ!
            Dẫu chỉ là huyền thoại một tình yêu.
            Đoàn Thị Lam Luyến


            .
            Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 02-08-2010, 06:03 PM.
            ----------------------------

            Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

            Comment

            • #96



              Dặn Con


              Chẳng ai muốn làm hành khất
              Tội trời đày ở nhân gian
              Con không được cười giễu họ
              Dù họ hôi hám úa tàn

              Nhà mình sát đường, họ đến
              Có cho thì có là bao
              Con không bao giờ được hỏi
              Quê hương họ ở nơi nào

              Con chó nhà mình rất hư
              Cứ thấy ăn mày là cắn
              Con phải răn dạy nó đi
              Nếu không thì con đem bán

              Mình tạm gọi là no ấm
              Ai biết cơ trời vần xoay
              Lòng tốt gửi vào thiên hạ
              Biết đâu nuôi bố sau này…

              Trần Nhuận Minh
              Đã chỉnh sửa bởi M Mít Đặc; 24-06-2010, 09:38 PM.
              Tôi khám phá ra bí mật của đại dương khi suy niệm về một giọt sương mai.

              Comment

              • #97

                MƯA HUẾ

                Hồ Đắc Thiếu Anh

                Khi mô anh về thăm Huế xưa
                Nhớ gói giùm em một chút mưa
                Gói thêm mớ lạnh từ chân tóc
                Buốt thấu buồng tim vẫn chưa bưa


                Ngoài nớ chừ đang giữa mùa mưa
                Em về áo mỏng có ai đưa
                Qua sông nước ngập ngăn bờ đá
                Gót nhỏ chắc em lạnh suốt mùa


                Thuở ấy em còn rất ngây thơ
                Có anh che áo những lúc mưa
                Qua sông thuyền nhỏ anh ôm lái
                Ám áp tình em buổi dại khờ


                Rồi một chiều thu em xa quê
                Ðể ai đứng đợi bước chân về
                Mưa giăng đỉnh Ngự se lòng nhớ
                Gió buốt giòng Hương lạnh tái tê


                Từ ấy mưa về không có em
                Buồn hiu quán nhỏ phố lên đèn
                Mưa thơ rét mướt lòng ly khách
                Nỗi nhớ bềnh bồng lay ngõ tim


                Hẹn Huế mùa sau sẽ về thăm
                Thăm từng cái lạnh dấu trong chăn
                Nghe mưa rả rích trong đêm vắng
                Ðể nhớ vô cùng những tháng năm
                Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 02-07-2010, 02:25 AM.
                ----------------------------

                Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                Comment

                • #98

                  Bữa nào phải lật lại mấy cuốn tập thơ chép tay để tìm ra tác giả và tựa đề của bài này bỏ lên đây mới được. Bài thơ này mình thuộc một ít, và tìm trên Net ra được nhưng lại thiếu cái tựa và tên tác giả. Hình như là Bùi Minh Quốc và cái tựa là THEO EM?

                  Theo em từng bước chậm
                  Giả vờ ngó người ta
                  Ngó hàng cây ngó phố
                  Ngó vẩn vơ vậy mà

                  Nhưng dù em đến đâu

                  Mắt anh đều đoán được
                  Còn nếu em quay đầu
                  Anh lại đi chẳng được

                  Cứ theo em thấp thỏm

                  Chiều nọ tiếp chiều kia
                  Một hôm em biến mất
                  Anh đi hoài tới khuya

                  ***


                  Theo em đi suốt con đường

                  Lời yêu tôi ngậm buồn buồn trên môi
                  Theo em trăm buổi chiều rồi
                  Cách nhau mấy bước mà vời vợi xa

                  Những cây những phố những nhà

                  Vô tri cũng đã hóa ra thân mình
                  Trừ ra người phía trước mình
                  Trừ ra người phía trước mình mà thôi

                  ***


                  Ở một góc phố nào, đôi mắt ấy nhìn ra

                  Em đi qua - chỉ thế thôi cũng đủ
                  Đôi mắt em hai bên đường chẳng ngó
                  Em làm sao biết được mắt anh nhìn

                  Anh nhìn em say đắm lặng im

                  Cho đến khi em khuất vào góc phố
                  Rồi chiều đến anh lại ngồi chốn đó
                  Ở một góc phố nào, đôi mắt ấy nhìn ra

                  Sớm mai rồi anh đã đi xa

                  Hình em mãi còn in trong tâm trí
                  Em chẳng nhân ra đâu
                  Dù em nhìn rất kỹ
                  Ở một góc phố nào
                  Đôi mắt ấy nhìn ra.

                  Comment

                  • #99

                    ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
                    ***

                    Theo em đi suốt con đường
                    Lời yêu tôi ngậm buồn buồn trên môi
                    Theo em trăm buổi chiều rồi
                    Cách nhau mấy bước mà vời vợi xa

                    Những cây những phố những nhà
                    Vô tri cũng đã hóa ra thân mình
                    Trừ ra người phía trước mình
                    Trừ ra người phía trước mình mà thôi

                    ***

                    Ở một góc phố nào, đôi mắt ấy nhìn ra
                    Em đi qua - chỉ thế thôi cũng đủ
                    Đôi mắt em hai bên đường chẳng ngó
                    Em làm sao biết được mắt anh nhìn

                    Anh nhìn em say đắm lặng im
                    Cho đến khi em khuất vào góc phố
                    Rồi chiều đến anh lại ngồi chốn đó
                    Ở một góc phố nào, đôi mắt ấy nhìn ra

                    Sớm mai rồi anh đã đi xa
                    Hình em mãi còn in trong tâm trí
                    Em chẳng nhân ra đâu
                    Dù em nhìn rất kỹ
                    Ở một góc phố nào
                    Đôi mắt ấy nhìn ra.

                    ----------------------------

                    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                    Comment


                    • TRĂNG
                      Xuân Diệu
                      Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá,
                      Ánh sáng tuôn đầy các lối đi.
                      Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ...
                      Im lìm, không dám nói năng chi.

                      Bâng khuâng chân tiếc giậm lên vàng,
                      Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang,
                      Ngơ ngác hoa duyên còn núp lá,
                      Và làm sai lỡ nhịp trăng đang.

                      Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh,
                      Cho gió du dương điệu múa cành;
                      Cho gió đượm buồn, thôi náo động
                      Linh hồn yểu điệu của đêm thanh.

                      Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ,
                      Lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ.
                      Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá!
                      Hai người nhưng chẳng bớt bơ vơ.

                      Comment




                      • Đêm Ấy Đêm Này

                        Đêm Thúy Kiều sang nhà Kim Trọng
                        Nguyễn Du tắt bớt trăng và vặn thấp ngọn đèn
                        Anh đến với em đêm thần tiên ấy
                        Trăng với đèn chuếnh choáng hơi men


                        LÊ TRÍ VIỄN
                        Tôi khám phá ra bí mật của đại dương khi suy niệm về một giọt sương mai.

                        Comment


                        • .




                          TỰ HỌA

                          Lê Minh Quốc

                          Anh vẽ anh chân dung không rõ nét
                          Con mắt trẻ thơ gương mặt người già
                          Anh vô tâm cũng là anh hời hợt
                          Trong giọng cười có tiếng khóc oa oa

                          Trong sự đồng trinh đã ô uế đàn bà
                          Trong chung thủy đã xanh men phản trắc
                          Trong thiên thần đã gieo mầm tội ác
                          Trong mỗi đức tin đều hiện hữu Juda

                          Anh vẽ anh muôn thuở mới lên ba
                          Muôn đời tập đi muôn năm tập nói
                          Tập nói như sông tập đi như suối
                          Tập đời mình phải có một cái tên

                          Tập vở nào ghi dòng chữ đầu tiên
                          Anh đã viết tên một người lương thiện
                          Trong đời sống chẳng thể nào lên tiếng
                          Anh vẽ anh như trái chín đầu mùa

                          Trái chín rồi nhưng không kịp chát chua
                          Hoa chưa nở đã vội vàng héo úa
                          Từng ngày trôi, cần quái gì chọn lựa !
                          Trên đầu anh mây trắng lãng du em

                          Từng ngày đi khấp khểnh với gập ghềnh
                          Anh chẳng ngán. Ngán chi điều vớ vẩn!
                          Chỉ sợ nhất những tâm hồn trắc ẩn
                          Tình nguyện yêu anh như một tội đồ

                          Anh vẽ anh đi về phía hư vô
                          Cuối chân trời vẫn còn em đứng đợi
                          Cuối chân mây vẫn còn xanh lá mới
                          Chở che nhau che khuất mọi nhọc nhằn

                          Anh vẽ anh một con mắt trẻ măng
                          Để nhìn đời còn ứa ra giọt máu
                          Anh vẽ anh con mắt kia đạo mạo
                          Để nhìn đời vô cảm cứ như không
                          Chẳng ngại gì nếu dông tố vây quanh



                          .
                          ----------------------------

                          Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                          Comment


                          • Sâm Cầm

                            Ta chưa gặp lại sâm cầm
                            Hồ Tây đã vắng thưa dần bóng chim
                            Tiếng ngàn xưa
                            đã lặng im

                            Nhịp chày Yên Thái ngủ quên tháng ngày
                            May còn Trấn Quốc chùa đây
                            Tiếng chuông trên sóng vọng đầy khói sương

                            Còn đâu người đẹp Thọ Xương
                            Giữa mùa sen nở để thương Tây Hồ
                            Ta không bán được hư vô
                            Để mua lấy cái mơ hồ tình em
                            Muốn xem
                            mở sóng mà xem
                            Phủ Tây Hồ nở ở trên sóng lành

                            Tây Hồ nay sóng ngóng xanh
                            Tầng tầng cao ốc dập dềnh tháng năm
                            Còn đâu thấy tiếng sâm cầm
                            Nhớ về hồ cũ hót thầm trong sương

                            Còn đâu nước mắt văn chương
                            Để thơ người cũ
                            xót thương sâm cầm
                            Hồ Tây mây nước âm thầm
                            Người thơ đã hóa sâm cầm rồi chăng?

                            Nguyễn Việt Chiến
                            Hãy hướng về phía mặt trời mọc bóng tối sẽ khuất sau lưng anh.

                            Comment




                            • Hội Lim


                              Tôi trót biết đời riêng em trắc trở
                              Nên hội này nghe hát chẳng vô tư
                              Nón thúng quai thao em thẹn thò che má
                              Hát đắm say cho đứt ruột gan người
                              Hát như thể cuộc đời toàn nhàn hạ
                              Chỉ để yêu, để nhớ, để thương thôi

                              Xin gió lạnh đừng lật nghiêng vành nón
                              Kẻo tôi nhìn thấy nước mắt em rơi.


                              Vũ Đình Minh
                              Tôi khám phá ra bí mật của đại dương khi suy niệm về một giọt sương mai.

                              Comment


                              • .



                                .
                                ----------------------------

                                Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom