• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ Sưu Tầm

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Sưu Tầm

    Bóc Lịch
    Tác giả Bế Kiến Quốc

    Em cầm tờ lịch cũ
    Ngày hôm qua đâu rồi
    Ra ngoài sân hỏi bố
    Xoa đầu em bố cười

    Ngày hôm qua ở lại
    Trong hạt lúa mẹ trồng
    Cánh đồng chờ gặt hái
    Chín vàng màu ước mong

    Ngày hôm qua ở lại
    Trên cành hoa trong vườn
    Nụ hồng lớn thêm mãi
    Đợi đến ngày tỏa hương

    Ngày hôm qua ở lại
    Trong vở hồng của con
    Con học hành chăm chỉ
    Là ngày qua vẫn còn
    Đã chỉnh sửa bởi vertumnus; 20-06-2017, 09:36 PM.
    Hãy hướng về phía mặt trời mọc bóng tối sẽ khuất sau lưng anh.
    Similar Threads



  • Trà nguội

    Mai còn ai đưa em nốt quãng đường dài
    Bao lần người đi trà nguội hết
    Em đã châm chung trà bằng nhiệt huyết
    Ngọn lửa tình yêu thoắt bỗng lụi tàn

    Còn lại ai đưa em cuối con đường
    Vẫn nỗi cô đơn giằng dai như số phận
    Dẫu bên em có ngàn khuôn mặt
    Chén trà dư, tửu hậu hết say rồi
    Những chén trà đêm bên quán cóc ai ngồi

    Ai uống với em đem nay dằng dặc quá
    Với nỗi đợi chờ, những niềm vui nghiêng ngả
    Dẫu chỉ một chén trà mời mọc mãi không đâu
    Trà nguội còn ai nhớ tên nhau

    Chồng chất tháng năm nhạt nhờ cơn mơ cũ
    Lần lượt người đi qua, chén trà đã vỡ
    Còn lại em bên quán cóc xiêu tàn
    Mai còn ai đưa em hết con đường?

    Đặng Thị Thanh Hương 14/1/2007
    Tôi khám phá ra bí mật của đại dương khi suy niệm về một giọt sương mai.

    Comment





    • CHỊ DÂU

      Từ ngày chị về làm dâu
      Mẹ ngưng bạc tóc, nhà đâu còn buồn
      Ðường xa hun hút nhớ thương
      Chạnh lòng quê cũ giọt sương cạn mùa


      Thời gian mấy nhịp nắng mưa
      Xót xa tóc chị nhặt thưa điểm màu
      Nỗi buồn đôi mắt ngõ sau
      Dấu chân chim thả vệt sâu tháng ngày


      Làm dâu năm tháng đong đầy
      Là niềm vui với những ngày nhớ trông
      Chị là hơi ấm đêm đông
      Quạnh hiu nhẹ bớt trong lòng mẹ cha


      Gửi quê, gửi mẹ tuổi già
      Còn em phiêu bạt xa nhà cầu may
      Vụng về tay trắng bàn tay
      Bao năm trở lại lòng quay quắt lòng


      Thương quê thấm vạt đất nồng
      Áo em áo chị nhuốm hồng bụi mưa
      Lặng thầm đi sớm về trưa
      Thoắt thời gian đã đong đưa xế rồi


      Làm dâu, đã nửa cuộc đời
      Chị là vầng sáng khoảng trời mênh mông.


      ÐÀO TẤN TRỰC (Phú Yên)
      Tôi khám phá ra bí mật của đại dương khi suy niệm về một giọt sương mai.

      Comment


      • TỔ QUỐC NHÌN TỪ BIỂN




        TỔ QUỐC NHÌN TỪ BIỂN

        Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
        Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
        Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
        Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
        Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
        Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
        Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
        Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn

        Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
        Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
        Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
        Trong hồn người có ngọn sóng nào không

        Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo
        Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
        Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
        Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi

        Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
        Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
        Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
        Thương Hòn Mê bão tố phía âm u

        Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
        Những đau thương trận mạc đã qua rồi
        Bao dáng núi còn mang hình goá phụ
        Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi

        Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họa
        Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
        Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử
        Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng

        Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo
        Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
        Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
        Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân

        Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
        Những chàng trai ra đảo đã quên mình
        Một sắc chỉ về Hoàng Sa thuở trước
        Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh

        Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát
        Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời
        Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
        Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi

        Nguyễn Việt Chiến
        Tôi khám phá ra bí mật của đại dương khi suy niệm về một giọt sương mai.

        Comment


        • Ầm ầm sóng dậy Hoàng Sa – Trường Sa

          Tôi ngước mắt vọng trời.
          Trời rựng máu.
          Hoàng Sa – Trường Sa.
          Tôi cúi đầu tìm đất.
          Đất ứa lệ.
          Hoàng Sa – Trường Sa.
          Tôi vây giữa ngàn thông, ngàn hoa.
          Gốc thông nào cũng khắc Hoàng Sa – Trường Sa.
          Cánh hoa nào cũng nhắc Hoàng Sa- Trường Sa.
          Hoàng Sa – Trường Sa.
          Hoàng Sa – Trường Sa.
          Tôi ngước mắt vọng trời.
          Trời rựng máu.
          Hoàng Sa – Trường Sa.
          Tôi cúi đầu tìm đất.
          Đất ứa lệ.
          Hoàng Sa – Trường Sa.
          Hoàng Sa – Trường Sa.
          Vụt hiện lên một thời thơ ấu, ta lớn từ lệ máu,
          ê a bên thềm miệng sữa ê a.
          À ơi! Ơi ! à. À ơi ơi à …
          vỗ lòng ta tựa sóng Hoàng Sa – Trường Sa.
          Hoàng Sa – Trường Sa.
          Tôi ngước mắt vọng trời.
          Trời rựng máu.
          Hoàng Sa – Trường Sa.
          Tôi cúi đầu tìm đất.
          Đất ứa lệ.
          Hoàng Sa – Trường Sa.
          Hoàng Sa – Trường Sa.
          Sực nghe xuân về gõ cửa mọi nhà.
          Ầm ầm dậy sóng như sấm rền.
          Hoàng Sa – Trường Sa !
          Hoàng Sa – Trường Sa.

          Bùi Minh Quốc



          Comment


          • BIỂN ĐÔNG DẬY SÓNG
            Biển Đông đã dậy sống gầm
            Giặc từ phương Bắc lại xâm lăng
            Hởi hồn thiêng Tử Sĩ Hoàng Sa trận
            Sóng Biển Đông cũng sóng trong lòng dân Nam

            Xin Anh Linh Hưng Đạo, Ngô Quyền
            Cho lập trận Bạch Đằng dìm thây giặc

            Xin Anh Linh Quang Trung Nguyễn Huệ
            Lập lại Đống Đa chôn giặc ở Hoàng Sa

            Xin Anh Linh Phù Đổng Thiên Vương
            Hoá cuồng phong quét tan tàu giặc

            Dân Nam ta chuộng sống hoà bình
            Nhưng giặc truyền kiếp cứ can qua
            Hãy nhớ Nguyễn Trải khi xưa
            Chính Nghĩa thắng hung tàn, trí nhân thay cường bạo

            Chỉ giận ai cấu kết, mở đường cho giặc
            Xin nhớ lại Trần Bình Trọng
            Thà làm hồn thiêng non nước Việt
            Quyết không nhận danh lợi của Bắc phương

            Phuong
            KHÓC HOÀNG SA
            Hoàng Sa ơi! Đảo Hoàng Sa ơi!
            Một mảnh giang sơn đã mất rồi
            Ta như mất cả phần da thịt
            Tổ Quốc còn đau một góc trời

            Vẫn nhớ Hoàng Sa! Ôi Hoàng Sa!
            Trận chiến năm xưa máu lệ nhoà?
            Sao không giăng trận cầu phao cũ
            Chôn xác quân thù, trận Đống Đa

            Hoàng Sa! Hoàng Sa! Ta vẫn đau
            Biển như còn đỏ máu loang mầu
            Máu ai thấm giữa lòng hải đảo
            Xương trắng ai chìm giữa biển sâu?

            Hoàng Sa! Hoàng Sa! Đã mấy trăng?
            Sao không là sóng dậy Bạch Đằng!
            Sao không báu kiếm, lời Sát Đát!
            Sao sóng muôn trùng không thét vang?

            Một mảnh cơ đồ giữa biển khơi
            Ta con chim lạc cuối chân trời
            Còn mơ Vạn Kiếp chôn thây giặc
            Hoàng Sa đâu rồi, Hoàng Sa ơi

            Hoàng Sa dưới bóng cờ Bắc phương
            Giang sơn oan uất giữa bạo cường
            Sóng nước ầm vang lời tủi hận
            Hào kiệt đâu rồi? Hay khói sương

            Huyền sử oai hùng, hay bãi hoang?
            Hoàng Sa từng lớp sóng oai hùng
            Hồn oan tử sĩ Nam quân vẫn
            Theo dấu quân thù, theo dấu trăng!

            Tổ Quốc còn đau mỗi mùa xuân
            Âm ba hải chiến dậy sóng hờn
            Xung phong! Hải kích bên bờ nước
            Từng rặng san hô loang máu vương.

            Hoàng Sa! Hoàng Sa! Mảnh trăng rơi
            Một mảnh giang sơn, một mảnh đời
            Một mái tóc xanh sầu điểm bạc
            Tổ Quốc kêu gào! Hoàng Sa ơi
            Mr Thom

            Mất Hòang Sa, Trường Sa
            Rồng Việt Nam không còn chỗ núp
            Không có lối ra
            Tổ Quốc như bị giam trong ngụcXin Ngô Quyền trở về
            Xin Trần Hưng Đạo trở về
            Dìm quân xâm lược
            Tổ Quốc nguy nan
            Mỗi người Việt Nam
            Hóa thành cọc nhọn
            Bán đảo Đông Dương biển mất gần hết
            Hồng Hà biết chảy về đâu ?
            Cửu Long rồi giãy chết ?
            Linh hồn cha Lạc Long Quân
            Không còn chốn đi về
            Cái lưỡi bò ngọai tộc
            Rót vào tai nhà đương cục
            Mười sáu chữ vàng
            Miệng vờ ôm hôn
            Tay lừa bóp cổ
            Lưỡi bò đang liếm sạch biển Đông
            Trọng Thủy xưa Từng dùng lưỡi bò tỏ tình
            Lừa tình cướp nỏ
            Lừa tình cướp nước
            Trong miệng người anh em
            Giấu một lưỡi bò

            Nếu Tổ Quốc không còn biển
            Dân tộc tôi sẽ chết đuối trên bờ
            Chết đuối trên cao nguyên
            Chết đuối trong bùn bô-xít

            Tổ Quốc không chịu chết
            Biển Đông gầm đang hóa Bạch Đằng Giang

            (Đăng trên Yahoo bởi Tôi Yêu Hoà Bình)
            Đã chỉnh sửa bởi Mayvienxu; 11-06-2011, 01:05 AM.

            Comment


            • Nấm mồ tìm chủ

              Mặc trời đất hát thanh minh
              thẳm sâu mình hát một mình mình nghe
              mặc loài mưa xóa cỏ che
              phận mình nấm đất sè sè đội lên
              người đừng đặt họ cài tên
              nấm mồ vô chủ lãng quên sớm chiều
              nay trông vào một nàng kiều
              nay vời lên một liêu xiêu đoạn trường
              đành lòng nhận chủ khói sương
              khói loanh quanh ngọn sương vương vương tàn
              hồng nhan nhận chủ hồng nhan
              ca nhi chọn một chủ đàn mà ca
              vơ quàng lấy phận tì bà
              cất lời tìm giữa bao la chủ hờ
              Hãy hướng về phía mặt trời mọc bóng tối sẽ khuất sau lưng anh.

              Comment


              • Trang Kiều chia sẻ

                Lòng còn gai góc gần xa
                chân ong vòi bướm dò la có ngày
                tay cầm buốt ở bàn tay
                nghi ngờ khác nghi ngờ này khác sao
                hải đường mưa gió bên rào
                rung vào cành bổng rung vào cành la
                rung trăm năm cõi người ta
                trang Kiều chia sẻ vài ba trang Kiều
                hải đường rã cánh cuối chiều
                liêu xiêu hình bóng liêu xiêu bóng hình
                thoáng này gặp một hiển linh
                thoáng kia chạm tới công trình chênh chao
                vượt rào thấp vượt tường cao
                vướng lòng gai góc trước sau hải đường.
                Hãy hướng về phía mặt trời mọc bóng tối sẽ khuất sau lưng anh.

                Comment


                • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi M Mít Đặc View Post



                  TỔ QUỐC NHÌN TỪ BIỂN

                  Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
                  Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
                  Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
                  Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
                  Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
                  Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
                  Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
                  Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn

                  Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
                  Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
                  Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
                  Trong hồn người có ngọn sóng nào không

                  Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo
                  Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
                  Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
                  Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi

                  Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
                  Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
                  Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
                  Thương Hòn Mê bão tố phía âm u

                  Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
                  Những đau thương trận mạc đã qua rồi
                  Bao dáng núi còn mang hình goá phụ
                  Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi

                  Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họa
                  Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
                  Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử
                  Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng

                  Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo
                  Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
                  Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
                  Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân

                  Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
                  Những chàng trai ra đảo đã quên mình
                  Một sắc chỉ về Hoàng Sa thuở trước
                  Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh

                  Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát
                  Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời
                  Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
                  Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi

                  Nguyễn Việt Chiến





                  Comment




                  • Huyết thư từ biển Đông

                    Bùi Chí Vinh

                    Biển Đông không chấp nhận “Đường Lưỡi Bò” láu cá
                    Không chấp nhận tàu Hải Giám, tàu Ngư Chính thưa em (thứ tàu lạ mơ hồ)
                    Biển Đông không có dầu hỏa cho bọn cường hào, không có thềm lục địa cho ác bá
                    Nhưng có ngư dân hiền lành và tuổi trẻ khát tự do

                    Biển Đông tang thương từ những rặng san hô
                    Nơi xác cha ông trồi lên thành quần đảo
                    Nơi bọn xâm lăng đang gióng trống giương cờ
                    Tưởng đất nước Tiên Rồng thời bình trôi hết máu

                    Anh đã từng nếm mùi chiến tranh, từng nếm mùi đói cơm thiếu áo
                    Thoát chết ở Trường Sơn, sống lại ở đồng bằng
                    Thuộc lòng sử Việt Nam như một người tử đạo
                    Thương cọc nhọn Ngô Quyền, mê chiến thắng Bạch Đằng Giang

                    Làm sao có thể thờ ơ trước bầy cá mập ăn đêm
                    Dám lồng lộn khắp Biển Đông dọa nạt
                    Chúng săn anh và chúng đuổi em
                    Bằng lý luận của Thiên Triều xưa… “quá đát”

                    Em ơi em tự do có thật
                    Mộ gió cha ông cũng có thật kia kìa
                    Sờ lên ngực anh đi, khi trái tim còn đập
                    Thì đâu dễ gì giặc phương Bắc được hả hê ?

                    Em ơi em khi sinh tử cận kề
                    Mới hiểu hết thế nào là nhân quả
                    Mới thấy “cháy nhà ra mặt chuột” ngô nghê
                    Thấy “tàu lạ” thành tàu quen… dối trá

                    Biển Đông không có chỗ cho Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống rạp mình hèn hạ
                    Không có chỗ cho tàu Hải Giám, tàu Ngư Chính “giả nai” quen thói mơ hồ
                    Càng không có dầu hỏa cho cường hào, không có ngư trường cho ác bá
                    Chỉ có cọc nhọn Bạch Đằng và cánh tay “Sát Thát” khát tự do !

                    6-2011
                    BÙI CHÍ VINH
                    NGUỒN: danluan /18.6.2011

                    Comment


                    • Chợ bên thành nhà Mạc

                      Đang hạ mùa chuyển đông
                      đang đồng chợt gặp núi
                      đang sông bỗng nhiên sưối
                      hư ảo bóng phù du

                      Tài hoa hoá sương mù
                      gặp thời không gặp vận
                      anh hùng bao lận đận
                      hun hút ánh ngày xưa

                      Vương tướng còn kiếp ma
                      thành xưa gạch phơi xác
                      đâu một thời họ Mạc
                      lẫn trong tiếng rao đời

                      Ai làm người dạo chơi
                      không mua càng không bán
                      hồn oan sướng khuất lạnh
                      âm âm một tiếng: Trời!
                      Hãy hướng về phía mặt trời mọc bóng tối sẽ khuất sau lưng anh.

                      Comment


                      • ƠI CÁNH ĐỒNG QUÊ



                        ƠI CÁNH ĐỒNG QUÊ

                        Bây giờ ruộng đã bê tông
                        Cây đa đã cụt dòng sông đã què
                        Mái đình đã phẳng đường xe
                        Còn đâu cánh võng mà nghe chuông chùa
                        Hội làng thì đã ngày xưa
                        Thôi anh đừng có tiễn đưa làm gì
                        Em chào thầy mẹ em đi
                        Làm ô-sin chẳng biết khi nào về
                        Heo may thổi dọc triền đê
                        Nghe câu dự án mà tê tái lòng
                        Người đi thì đã ngàn trùng
                        Người về đất có còn không mà về
                        Giật mình nửa tỉnh nửa mê
                        Cánh đồng quê, cánh đồng quê, cánh đồng...

                        Trịnh Hoài Giang
                        Đã chỉnh sửa bởi M Mít Đặc; 27-06-2011, 09:03 PM.
                        Tôi khám phá ra bí mật của đại dương khi suy niệm về một giọt sương mai.

                        Comment


                        • Ta là con của núi cao

                          To-o-moi Ot-si-Khu ( Mông Cổ )

                          Khu-đưn-xki, ngọn núi này
                          Đường mòn giữa vách đá dày quanh co
                          Trèo được đến đỉnh mệt phờ
                          Dốc cong yên ngựa vẫn chờ ta lên
                          Khu-đưn-xki dốc liên miên
                          Núi sừng sững giữa bốn bên đất trời
                          Dốc nhiều thử sức ta thôi
                          Muốn qua , bao dốc con người chẳng qua
                          Khu-đưn-xki núi của ta
                          Mấy đời vượt núi đã là thói quen
                          Mỗi ngày núi một gần thêm
                          Ta là con của mẹ hiền núi cao
                          Hãy hướng về phía mặt trời mọc bóng tối sẽ khuất sau lưng anh.

                          Comment


                          • Bếp Lửa Lang Liêu

                            Đêm trên non nước vua Hùng
                            bỗng ngây ngất nhớ vợ chồng Lang Liêu
                            bếp nghèo lộng lẫy tin yêu
                            nhóm xiêu lòng đất và xiêu lòng người

                            Vốc lên ao Việt mà soi
                            bốn thiên niên kỷ lỡ bồi trên tay
                            ròng ròng gió thổi mưa bay
                            bóng hình vợ cấy chông cày tinh khôi

                            Cung vàng bông lúa lên ngôi
                            ông hoàng bà chúa cất lời rạ rơm
                            nghẹn ngào núi thảo sông thơm
                            nghe khua bát đũa bữa cơm Tiên Rồng
                            Hãy hướng về phía mặt trời mọc bóng tối sẽ khuất sau lưng anh.

                            Comment


                            • Một ngày ta ngoái lại - Đinh Thị Thu Vân





                              Một ngày ta ngoái lại

                              Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
                              Bạn bè ơi, khi ấy có còn nhau
                              Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu
                              Ta ngoái lại tìm nhau, e mất dấu

                              Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
                              Góc bạn bè yên ấm cảm thông ơi
                              Ta ngoái lại rụng rời đôi cánh mỏi
                              Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi

                              Ta ngoái lại tìm nhau, đừng sỏi đá
                              Đừng dập vùi chi nữa trái tim hoang
                              Thôi đừng nhớ đừng quên đừng xa vắng
                              Xin một lần tha thứ thuở lang thang

                              Tha thứ nhé bạn ơi ngày cay đắng
                              Ta quẩn quanh nuôi giữ xót xa mình
                              Tha thứ nhé những niềm vui không vóc dáng
                              Thủa đam mêm bè bạn khuất xa dần…

                              Rồi sẽ có một ngày, sau tháng ngày dâu bể
                              Chúng mình cùng ngoái lại tìm nhau
                              Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu
                              Bàn tay héo cầm lâu cho ấm mãi

                              Trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo
                              Chỉ xin đừng tàn lụi chút niềm tin
                              Dẫu mong manh vụn vỡ chẳng nguyên lành
                              Xin hãy có một ngày nhen nhúm lại.

                              Đinh Thị Thu Vân


                              Đã chỉnh sửa bởi Visaolaithe; 13-07-2011, 07:07 AM.

                              Comment


                              • Anh đứng bên trời mơ về Huế - Hoàng Ngọc Châu



                                Anh đứng bên trời mơ về Huế

                                Hoa cải nhà ai vàng đẹp quá

                                Như áo em xưa qua nội thành

                                Anh đứng bên trời mơ về Huế

                                Thương màu áo lụa giọng hoàng anh

                                Mùa hạ nào thơm em vừa lớn

                                Lòng anh sứ nở trắng mười bông

                                Em ngon như nhãn vườn quê nội

                                Nhìn cũng say như uống rượu nồng

                                Dẫu mẹ già cầm tay níu lại

                                Dẫu em ngoai áo đứng khóc ròng

                                Người đi dẫu đứt từng khúc ruột

                                Môi vẫn cười tươi như nắng trong!

                                Quê người áo rách hồn xơ xác

                                Sương khói chiều hôm xuống bạc lòng

                                Nhớ mẹ già thương bông súng rụng

                                Tội em chim nhỏ nắng vườn không!

                                Bao năm cơm áo giạt bên trời

                                Lòng thấy chiều nay như lá rơi

                                Thấp thoáng trong mơ thành nội cũ

                                Em về áo lụa nhớ thương ơi!


                                Hoàng Ngọc Châu (Bảo Lộc)

                                .

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom