• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ Khánh Chân

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Khánh Chân

    Nhặt lại ngày xưa

    Nguyễn Khánh Chân


    Cho tôi nhặt lại những ngày xưa yêu dấu
    Mái tranh nghèo chiều xuống thỏang hương cau
    Bụi trầu xanh mơn mởn tược đâm chồi
    Như thấp thóang bóng Mẹ già - tóc lơ thơ vờn trong gió

    Cho tôi tìm lại quãng đời xưa thơ ấu
    Nắng chiều về chễm chệ gối lưng trâu
    Gió đong đưa tiếng sáo vọng ngang trời
    Bờ đê nhỏ tiếng à ơi về kịp tối

    Cho tôi sống lại một thời như thế
    Bữa cơm chiều cha trải chiếu trên sân
    Nồi ngô khoai bốc khói dưới trăng mờ
    Mẹ chia bát từng củ khoai mùi thơm lựng

    Đêm thanh vắng tiếng ai ru buồn vời vợi
    Ông trăng tròn ngất ngưỡng ngọn tre xanh
    Bui chuối tiêu xột xọat- chia bóng mảnh trăng đầy
    Mẹ kể chuyện à ơi …xưa chú cuội

    Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
    Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
    Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
    Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu
    Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
    Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
    Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
    Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu
    Similar Threads
  • #46

    Lỡ hẹn
    Nguyễn Khánh Chân


    Đã lỡ hẹn rồi -sao nói đây?
    Người ơi có hiểu nhớ nhung đầy
    Lang thang từng bước trong chiều vắng
    Hoa nắng đượm buồn theo gió say

    Nhớ gót chân hồng trên phố xưa
    Hàng me rũ lá nắng lưa thưa
    Mây trôi hờ hững trời hoang lạnh
    Lặng lẽ công viên một bóng thừa

    Ghế đá ươm buồn trên lối đi
    Gió vờ hôn nhẹ cánh tường vi
    Cho ai chợt nhớ làn môi ấy
    Ngầy ngật sương mờ đọng ướt mi

    Ai đã từng chờ mới biết lâu
    Hong sầu từng phút đếm mưa ngâu
    Xôn xao tấc dạ tay thừa thải
    Điếu thuốc tàn nhanh khói nhạt mầu

    Đã mấy thu rồi em biết không?
    Mỏi mòn ghế đá - cảnh chờ mong
    Tàn me xanh ngắt giờ đang úa
    Vì nhớ người xưa -đã lấy chồng
    Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
    Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
    Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
    Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

    Comment

    • #47

      Se sắt
      Nguyễn Khánh Chân


      Lơ thơ hẻm núi vệt sương mờ
      Bảng lảng dăm làn mây vẩn vơ
      Đôi cánh nhạn bay về bến mộng
      Vài con đò lạc giữa sông mơ
      Tao nhân xao xuyến hồn thơ cũ
      Mặc khách mơ màng bóng phố xưa
      Đếm bước chân lòng nghe khắc khoải
      Chiều rơi nhung nhớ khỏa đôi bờ




      CHỈ LÀ CƠN MƠ
      Nguyễn Khánh Chân


      Đời người cũng tựa một cơn mơ
      Xướng họa cho vui chớ hững hờ
      Trau chuốt trọn đời thân tục lụy
      Mơ màng dăm thoáng cảnh tiêu sơ
      Ngàn câu gửi lại lòng thanh thản
      Một cõi đi về dạ ngẩn ngơ
      Nâng chén rượu nồng che ngấn lệ
      Thả hồn bay bổng giữa rừng thơ



      Thu về
      Nguyễn Khánh Chân


      Thu về nhớ dáng Hạ kiêu sa
      Nắng hé da mây trắng nõn nà
      Đỉnh núi sương pha mờ động thố
      Chân đèo cỏ rối khuất cung nga
      Chiều theo gót ngọc vàng ngây ngất
      Tình mộng cánh hồng sao thướt tha
      Lối cũ đường xưa đầy lá rụng
      Ơ hờ đâu đó môt nhành hoa
      Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
      Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
      Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
      Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

      Comment

      • #48

        Đêm thu
        Nguyễn Khánh Chân


        Trời cao trong vắt bóng trăng treo
        Dầy đặc tinh cầu bé tí teo
        Góc suối nhấp nhô làn gợn tí
        Chùmsao nhấp nháy vệt bay vèo
        Lững lờ góc núimàn sương lộng
        Róc rách ven rừng tiếng suối reo
        Lặng lẽ buông câu chờ mẻ lưới
        Ngư ôngmỏi gối ngả tay chèo

        Gợn sóng lăn tăn khỏa mái chèo
        Rì rào nước vỗ mạn thuyền- reo
        Dây mồi rối chỉ rung phao nhẹ
        Con cá vướng câu quẫy lưới -vèo
        Tình réo duyên xưa dòng lệ đẫm
        Mây vờn phố cũ bóng trăng teo
        Đò neo bến vắng - chờ mưa hạ
        Góc núi đêm tàn - mảnh nguyệt treo
        Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
        Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
        Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
        Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

        Comment

        • #49

          vào thu
          Nguyễn Khánh Chân


          Trời đã vào thu - em biết không?
          Ngoài kia sắc nắng chợt thôi hồng
          Lá vàng úa sắc rơi từng chiếc
          Có chiếc lá nào gợi nhớ mong

          Mấy độ thu về trên lối xưa
          Hàng me nghiêng bóng nắng lưa thưa
          Chiều buông mấy nhịp trời hoang lạnh
          Phiến đá xanh xao đã mấy mùa

          Đã mấy thu rồi bao nhớ mong
          Đàn xưa vang vọng héo tơ lòng
          Trăng thu vàng vọt pha mầu nhớ
          Câu hát ai chùng cuối bến sông

          Mây xám đâu về che lối mơ
          Khung trời ủ rũ gió ngây ngô
          Người đi để lại hồn thơ vỡ
          Ai đứng trông theo bóng nguyệt mờ
          Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
          Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
          Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
          Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

          Comment

          • #50

            Tình Muộn
            Nguyễn Khánh Chân


            Đã lâu lắm chưa bao giờ nghe lại
            Rất nồng nàn ba tiếng- trót yêu anh
            Lòng hoang mang pha một chút ngỡ ngàng
            Tim đập mạnh như thời còn trai trẻ

            Trong một thoáng tâm hồn như khô lại
            Nói làm sao -nào biết trả lời sao
            Mới quen nhau trên trang web thơ tình
            Chưa quen mặt- chưa bao giờ gặp gỡ

            Em nhẹ nhàng - thơ anh, em rất thích
            Thích thơ rồi em lại thấy... yêu anh
            Những vấn thơ như dòng suối ngọt ngào
            Vẫn hằng đêm -đưa em vào mộng mị

            À ! ra thế - thì ra là như vậy
            Chỉ vì thơ mà em lỡ thương anh
            Nàng thơ ơi ! sao lại quá vô tình
            Anh xin lỗi ! vì lời thơ vụng dại

            Anh xin hứa sẽ làm thơ em đọc
            Những bài thơ chỉ để của riêng em
            Lời ru ngoan trong giấc ngủ êm đềm
            Trong sâu thẳm -chưa yêu ,nhưng sẽ nhớ
            Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
            Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
            Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
            Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

            Comment

            • #51

              CẢM NHẬN
              Nguyễn Khánh Chân


              Ôi thương quá những lời thơ vụng dại
              Hơi ngang ngang nhưng lại rất chân tình
              Không điệu vần mà đượm nét thân thương
              Không trau chuốt nhưng hồn thơ rất thật

              Ta cảm nhận một lời yêu chớm nở
              Nửa đời rồi mà thấy vẫn lao xao
              Không ngây thơ nhưng lại thấy vụng về
              Đành thú thật là mình đang bối rối

              Nói gì đây khi lời yêu đã muộn
              Một chuyện tình như giấc mộng liêu trai
              Chợt gặp nhau trên đoạn cuối cuộc đời
              Thôi đành nhé coi như là kỷ niệm

              Ta cảm nhận một lời yêu rất thật
              Đã hình thành từ sâu thẳm trái tim em
              Nhưng người ơi hãy cất hết trong lòng
              Chỉ nhớ thôi đừng bao giờ gặp gỡ

              Để ngày sau chúng mình không tiếc hận
              Và trọn đời vẫn mãi đẹp trong nhau
              Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
              Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
              Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
              Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

              Comment

              • #52

                HOÀI CẢM
                Nguyễn Khánh Chân


                Nhìn cánh phượng tàn tiễn hạ đi
                Nghe lòng tê tái buổi phân ly
                Bến mơ chẳng cặp nào đâu phải..
                Thuyền mộng dần trôi cũng bởi vì..
                Nửa kiếp đeo mang câu phận lỡ
                Cuối đời nặng nợ mối tình si
                Sông tương đôi ngả chia bờ nhớ
                Một dãi ngân hà lệ ướt mi
                Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                Comment

                • #53

                  Khuyên
                  Nguyễn Khánh Chân


                  Từ khi thầy nó thích làm thơ
                  Chiếu lạnh chăn đơn cửa khép hờ
                  Sáu khắc án thư chàng xướng mộng
                  Năm canh gối nguyệt thiếp ươm mơ
                  Ru con nửa sáng -con say giấc
                  Đợi bố tàn đêm -bố ỡm ờ
                  Cái phận má hồng..hoa có lúc
                  Chàng thì có hiểu.. chớ mê thơ



                  Tự nhủ
                  Nguyễn Khánh Chân

                  Người đã đi rồi.. bỏ lại đây
                  Nửa vầng trăng mộng chớm men say
                  Xa nhau cũng chỉ là nhung nhớ
                  Gặp lại càng thêm bao đắng cay
                  Mai hậu đâu mong lời tiếc ,hận
                  Ngày sau mới thấy chuyện nên , hay..
                  Thôi đành chôn chặt ân tình cũ
                  Gói lại duyên xưa giấc mộng này
                  Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                  Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                  Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                  Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                  Comment

                  • #54

                    LANG THANG HÈ PHỐ
                    Nguyễn Khánh Chân


                    Mơ khúc bánh mì lót dạ thay
                    Bơ phờ cái bụng có ai hay
                    Môi run lưỡi đắng mờ con mắt
                    Dạ thóp chân quàng mỏi cái tay
                    Hè phố trẻ thơ cơmhẩm thiếu
                    Nhà cao ông lớn rượu tây đầy
                    Đường xa -xa tít ,còn xa lắm
                    Lây lất lối về hoen mắt cay



                    BIA ÔM
                    Nguyễn Khánh Chân


                    Tiếng nhạc xập xình khói thuốc cay
                    Đèn xanh đèn đỏ rượu bia đầy
                    Nhập nhằng đùi trắng môi kề mắt
                    Nhan nhãnmá hồng vai gác tay
                    Hôn lỡ bạn con nào có biết
                    Ôm nhằm con bạn chẳng hề hay
                    Nhớp nhơ bia bọt chân chèm nhẹp
                    Đã lỡ chơi rồi..xấu hổ thay




                    CON GHẺ
                    Nguyễn Khánh Chân


                    Mẹ đã qua đời ở với cha
                    Thêm bà dì ghẻ tuổi hơn ba
                    Xưng con khéo dễ lờitrêu nguyệt
                    Gọi chị sợ mang tiếng ghẹo hoa
                    Bí quá cho nên đành nói trõng
                    Hiểu tình cũng phải để cho qua
                    Đêm nằm thao thức tay vo trán
                    Bên ấy người ta có xót xa?
                    Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                    Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                    Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                    Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                    Comment

                    • #55

                      Tết quê ta
                      Nguyễn Khánh Chân


                      Ta về ăn tết ở quê ta
                      Xóm cũ làng xưa khắp mọi nhà
                      Thôn dưới vi vu lơi tiếng sáo
                      Ấp trên thoang thoảng vọng lời ca
                      Bạn bè xum họp tràn ly rượu
                      Khách khứa vây quanh cạn chén trà
                      Chị én tung tăng vờn trước ngõ
                      Nàng Mai bẻn lẻn nụ cười qua



                      TÌNH
                      Nguyễn Khánh Chân


                      Lúc mới quen nhau thấy ngại ngùng
                      Đêm về mơ mộng giữa rừng thương
                      Khát khao chưa thỏa tình sâu nặng
                      Mơ ước ngập tràn chuyện nhớ nhung
                      Lộng lẫy kiêu kỳ hoa khởi sắc
                      Nhẹ nhàng khiêm tốn bướm đưa hương
                      Ôi thôi đẹp quá ngày xưa ấy
                      Tình đã bay cao....tỉnh giấc nồng
                      Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                      Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                      Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                      Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                      Comment

                      • #56

                        Thi sĩ của mùa đông
                        Nguyễn Khánh Chân

                        Anh là thi sĩ của mùa đông
                        Chỉ biết yêu thương sợi nắng hồng
                        Những buổi chớm thu ngày nhật hạ
                        Hay chiều ươm lạnh tiết sang đông

                        Bởi là thi sĩ của mùa đông
                        Chẳng dám đeo mang cánh má hồng
                        Chỉ mộng chỉ mơ mầu nắng hạ
                        Ngủ vùi mê mệt giữa chiều đông

                        Nhạt nhoà sương lạnh đỉnh mùa đông
                        Băng giá xua tan chút nắng hồng
                        Môi mắt xa xăm chiều cuối hạ
                        Lạnh lùng hiu hắt lúc tàn đông

                        Mây mù bảng lảng nối hoàng hôn
                        Cay đắng reo vui ngập cả hồn
                        Nhung nhớ hân hoan chào dáng hạ
                        Chạnh lòngthi sĩ của mùa đông
                        Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                        Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                        Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                        Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                        Comment

                        • #57

                          HỎI
                          Nguyễn Khánh Chân


                          Hỏi chàng thi sĩ của tình yêu
                          Có thấy bâng khuâng và nhớ nhiều
                          Mỗi lúc đêm vê nghe trống vắng
                          Và khi chiều xuống thấy cô liêu
                          Nhìn làn mây nhạt chìm hoang lạnh
                          Mơn bóng trăng gầy trôi hắt hiu
                          Ngây ngất vần thơ tà bút mộng
                          Bỗng vừa chợt hiểu -chắc là yêu



                          DỖI HỜN
                          Nguyễn Khánh Chân


                          Hỡi nàng con gái tuổi đang mơ
                          Có biết chiều qua gió đợi chờ
                          Đứng lặng bên song hồng lạc lỏng
                          Vờn quanh ngoài cửa tím bơ vơ
                          Tường cao ngăn gió.. nên xây kín
                          Cổng rộng chờ ai.. thấy khép hờ
                          Mông mị lên ngôi vàng luyến nhớ
                          Dỗi hờn che lấp tiếc vu vơ




                          Đường tình
                          Nguyễn Khánh Chân

                          Đường tình muôn lối biết về đâu
                          Ôm mộng trăng sao chuốt nỗi sầu
                          Ngây ngất cung tơ chìm vạn liễu
                          Thẫn thờ dáng nguyệt giữa ngàn lau
                          Tình phôi duyên bạc nên không ước
                          Gối chiếc chăn đơn dẫu có cầu
                          Se sắt lên ngôi chìm quạnh quẽ
                          Ai người chung phận đến bên nhau




                          VỀ
                          Nguyễn Khánh Chân

                          Anh sẽ quay về bên suối thơ
                          Để em thôi những phút mong chờ
                          Cho mưa quên lối thôi hờ hững
                          Và gió nhớ đường hong ước mơ
                          Tình cũ xa đưa cùng bến mộng
                          Người xưa trở lại với cung tơ
                          Yêu thương vun xén bù xa cách
                          Nhung nhớ từ đây hết thẫn thờ
                          Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                          Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                          Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                          Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                          Comment

                          • #58

                            VỊNH CHỒNG
                            Nguyễn Khánh Chân


                            Vốn nghiện cho nên cái giọng khàn
                            Hai hàng chân bước giống như ngan
                            Rượu chơi cả lít còn chưa thấm
                            Bia nốc vài thùng chẳng lẽ san
                            Sáng phở trưa cơm chiều thích nhậu
                            Ngày thơ đêm phú tối rông nhàn
                            Chuyện nhà bán cái cho bà xã
                            Được cái nửa khuya thích vén màn
                            Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                            Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                            Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                            Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                            Comment

                            • #59

                              YÊU
                              Nguyễn Khánh Chân


                              Làm sao ngăn được bóng tình yêu
                              Bất chợt trong tim một buổi chiều
                              Một chút thương thương chìm tĩnh lặng
                              Thêm nhiều nhớ nhớ gợi cô liêu
                              Hoàng hôn buông xuống lòng xao xuyến
                              Đêm tối dâng về nỗi quạnh hiu
                              Vài giọt lệ -lăn dài khoé mắt
                              Thế là ta đã -biết mình yêu
                              Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                              Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                              Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                              Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                              Comment

                              • #60

                                HÔM ẤY
                                Nguyễn Khánh Chân


                                Hôm ấy em về chớm gió may
                                Rừng thu bàng bạc lá vàng thay
                                Bâng khuâng mưa đếm vàng xao xuyến
                                Lặng lẽ sầu tuôn bõ tháng ngày

                                Se sắt khung trời mộng với mơ
                                Hàng cây nghiêng ngả đứng bơ vơ
                                Cho ai luyến nhớ chiều cô quạnh
                                Một chút ngây ngô chút thẫn thờ

                                Ngây ngất bên đời sống với mơ
                                Từng đêm nắn nót những vần thơ
                                Trải lòng sầu muộn trên trang giấy
                                Vài giọt lệ rơi vội xóa mờ

                                Ôm mối tình xưa lỡ trót trao
                                Lời yêu theo gió đã bay cao
                                Bao nhiêu trách móc se hờn dỗi
                                Một vết tình xa kỉ niệm đầu
                                Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                                Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                                Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                                Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom