• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ Khánh Chân

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Khánh Chân

    Nhặt lại ngày xưa

    Nguyễn Khánh Chân


    Cho tôi nhặt lại những ngày xưa yêu dấu
    Mái tranh nghèo chiều xuống thỏang hương cau
    Bụi trầu xanh mơn mởn tược đâm chồi
    Như thấp thóang bóng Mẹ già - tóc lơ thơ vờn trong gió

    Cho tôi tìm lại quãng đời xưa thơ ấu
    Nắng chiều về chễm chệ gối lưng trâu
    Gió đong đưa tiếng sáo vọng ngang trời
    Bờ đê nhỏ tiếng à ơi về kịp tối

    Cho tôi sống lại một thời như thế
    Bữa cơm chiều cha trải chiếu trên sân
    Nồi ngô khoai bốc khói dưới trăng mờ
    Mẹ chia bát từng củ khoai mùi thơm lựng

    Đêm thanh vắng tiếng ai ru buồn vời vợi
    Ông trăng tròn ngất ngưỡng ngọn tre xanh
    Bui chuối tiêu xột xọat- chia bóng mảnh trăng đầy
    Mẹ kể chuyện à ơi …xưa chú cuội

    Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
    Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
    Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
    Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu
    Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
    Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
    Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
    Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu
    Similar Threads
  • #76

    Cõi Thiên đường

    Cái nghiệp cái duyên nối tiếp nhau
    Xoay vần con tạo chốn thương đau
    Gieo nhân kiếp trước –gieo nhân lép
    Gặt quả đời này – gặt quả sâu
    Hợp nhất tam căn rời áo não
    Duy trì ngũ giới đọan lo âu
    Thiên đường nào phải đâu xa lắm
    Cực lạc chính tâm vượt biển sầu
    Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
    Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
    Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
    Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

    Comment

    • #77

      Cho người một ánh trăng thu


      Tôi gửi cho người nửa ánh trăng
      Và con thuyền chở lá thu vàng
      Bao lần gió đợi khi đông đến
      Mấy độ mưa chờ lúc hạ sang
      Có héohồn thơ đừng gác bút
      Dẫu mờ bóng nguyệt gắng soi chân
      Quê hương dù khế là chua ngọt
      Xin hãy quên đi nỗi nhọc nhằn
      Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
      Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
      Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
      Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

      Comment

      • #78



        Đọc thơ Khánh Chân mình hình dung bạn là người từng trải lắm nên mới có những dòng thơ sắc sảo như vậy.Cảmơn bạn đã cho cuộc đời thêm niềm vui.
        NGỌC BÍCH

        Comment

        • #79

          Cảm ơn Ngọc Bích nhiều nhé ! hihi Khánh chân hơn Ngọc Bích có 4 niên thôi đã có gi mà chả từng với trải.
          Chúc vui nhé.
          Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
          Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
          Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
          Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

          Comment

          • #80

            TRỞVỀ

            Tàn chiến cuộc anh trở về phố cũ
            co ro ngồi trong góc chuyến xe khuya
            áo thương binh không ngăn được gió lùa
            trong cơn đói_ đói tình người san sẻ

            mười tám tuổi học trò chưa đủ lớn
            bốn tuổi đi hoang chẳng níu được gì
            giờ trở về như chiếc lá mùa thu
            nghe lạc lỏng_cô đơn_chán nản

            lòng phố cũ hôm xưa đông vui lạ
            có một người nặng bước bóng ngả nghiêng
            lê gót chân tìm lại mái gia đình
            ở nơi đó một quãng đời yêu dấu

            giờ thanh bình đã về trên đất nước
            mái nhà xưa có đôi bóng xum vầy
            dù đói no -dù bữa cháo bữa cơm
            anh vẫn thấy cuộc đời sao hạnh phúc

            Hạ 1975
            Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
            Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
            Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
            Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

            Comment

            • #81

              HUYỀN THOẠI LY KEM


              ăn ly kem mà anh nghe thèm maĩ
              cơ duyên naò đưa anh đến gặp em
              rằm tháng tư muà PHẬT ĐẢN năm naò
              mình chung bước trên đường đi lễ PHẬT

              đêm hôm đó có trăng sao đưa lối
              đưa chúng mình từ chỗ chẳng quen nhau
              ta bên nhau mà chẳng nóí thành lờì
              mắt nhìn mắt môi nhìn môi da diết

              ai xui khiến quán nhà em vắng khách
              em laị mời cả bọn đến ăn kem
              trời laị xui kem thiếu hẳn một ly
              kết quả là mình chung nhau một tách

              ngồi bên em hồn anh nghe đắm đuối
              mặt cận kề má em đỏ như son
              tay trong tay -ly muổng- bỗng ngập ngừng
              lũ chúng bạn chọc anh sao tốt số

              thế là mình - hình như yêu từ đó
              không biết là - có phải thế hay không?
              chỉ nghe lòng- xao xuyến với rộn ràng
              chợt thấy đời vô vàn bao ý nghiã

              qua hôm sau ngày phải lên đơn vị
              nghe trong hồn nặng triũ một trơì mơ
              sao đêm qua chẳng nói được câu gì
              nghĩ trong lòng -Ừ sao mình nhát thật

              ngày xưa đó tuổi anh vưà mười chín
              em trăng tròn - tròn tuổi cuả mộng mơ
              đất KONTUM nơi hội tụ anh hùng
              cũng là nơi chôn LY KEM HUYỀN THOẠI

              ( nhớ LAN cafe NHỚ kontum 1973)
              Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
              Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
              Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
              Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

              Comment

              • #82

                NỖI NHỚ

                Nỗi nhớ nào không có đắng cay
                Niềm thương chưa cạn đã đong đầy
                Bôì hôì lại nhớ về nơi ấy
                Chợt có ai về nghe ấm tay

                Ngăn cách nào không có nhớ nhung
                Khi chiều buông xuống thấy mông lung
                Hoàng hôn lặng lẽ ôm xao xuyến
                Một mảnh tình riêng trong não nùng

                Ngọn gió naò không có lá rơi
                Cơn mưa chưa tạnh cảnh tơi bơì
                Gió đông hờ hững bên đời vắng
                Hạnh phúc chưa đầy đã vội vơi
                Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                Comment

                • #83

                  Huyền Thoại Ly Kem

                  Ly kem ngày ấy cùng ăn
                  Anh tham quá đỗi tranh phần của em
                  Đã ăn nhiều thế còn thèm
                  Tội cho cô bé ngồi xem đôi mình

                  Ăn kem mà cứ tự tình
                  Em mơ em mộng ngồi nhìn anh ăn
                  Anh ăn mà cứ khăn khăn
                  Bão em ăn hết đau răng bi chừ

                  Chỉ tại em đây hiền từ
                  Không nỡ nói thật cho dù anh tham
                  Em giấu chuyện đến mấy năm
                  Hôm nay anh nhắc nên em tỏ bày

                  Đố chú khanhchan biết ai đây
                  Duyên đáy nước
                  Nợ mây trời
                  Ngộ ra mới thấy Cuộc Đời là " Không " !

                  Comment

                  • #84

                    Chào Ngọc nhi , lâu quá 2 chú cháu mình mới gặp lại nha , Cháu khoẻ không nà?
                    Đoán trúng rồi đó ! thưởng chú gì đấy?
                    Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                    Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                    Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                    Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                    Comment

                    • #85

                      EM PHỐ NÚI CUỐI ĐÔNG

                      chiều tháng chạp cuối năm bầu trời xám
                      hoa cúc vàng e thẹn gió đông sang
                      giọt sương đêm còn đọng dưới búp hồng
                      mây phố núi bay là đà ngọn liễu

                      sáng cuối đông ông mặt trời dậy muộn
                      Em ngủ lười chui rúc mãi trong chăn
                      hàng mi cong môi chợt chúm chím cười
                      cho anh ngỡ một rừng mai sắp nở

                      anh ngồi đó thu mình trong góc quán
                      nghe giọt sâù tí tách đếm thời gian
                      tay buông rơi cung phím lỡ bên đơì
                      nhịp slow buồn đong đầy khuôn mi thứ

                      xin cho mưa một lần bay xuống phố
                      cho tình em ướt át trái tim anh
                      để mai sau sỏi đá vẫn lăn tròn
                      cung mi thứ thôi buồn trong xa cách .

                      Nhớ Đông cafe Nguyên kontum hạ 73
                      Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                      Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                      Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                      Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                      Comment

                      • #86

                        CÔ GÁI MIỀN SƠN CƯỚC



                        Em là cô gái miền sơn cước
                        Chỉ biết yêu trăng với núi rừng
                        Dệt mộng bên bờ con suối nhỏ
                        Gieo thơ theo sợi nắng chiều vương

                        Em vẫn hồn nhiên tuổi mộng mơ
                        Vui đùa ca hát dưới trăng mờ
                        Soi mình duyên dáng bên bờ suối
                        Khoe mái tóc huyền gió ngẩn ngơ

                        Bên nương rẫy vắng một chiều nao
                        Sợi gió đưa hương lúa ngạt ngào
                        Say đắm nỗi lòng anh lính trẻ
                        Thẹn thùa sơn nữ tự hôm nào

                        Sơn nữ mơ màng bên rẫy nương
                        Mỗi chiều nắng nhạt thấy thương thương
                        Hoàng hôn buông xuống nghe nhơ nhớ
                        Đôi mắt mơ huyền bao vấn vương

                        Hiu hắt gió chiều gợi nhớ thương
                        Có chàng lính trẻ tận sa trường
                        Cầm về cánh thư mầu tim tím
                        Ánh mắt ngập ngừng bao xót thương

                        Cánh thư nét chữ loang mầu máu
                        Lời ngỏ tim yêu quá muộn màng
                        Kẹp đóa hoa rừng làm chứng cớ
                        Tình nàng sơn nữ đắp khăn tang

                        Ánh mằt hồn nhiên đã mất rồi
                        Mây chiều nhạt nằng bỗng chơi vơi
                        Hoàng hôn se sắt tim đau xót
                        Tiếng vạc kêu sương một khoảng trời .


                        Kontum 1973
                        Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                        Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                        Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                        Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                        Comment

                        • #87

                          HOÀI NIỆM

                          Chiều xưa ấy có mưa rơi trên phố
                          Sợi nắng vàng e thẹn nép bên song
                          Tay trong tay chuyền hơi ấm cõi lòng
                          Công viên vắng hàng ghế buồn lặng lẽ

                          Nắng rơi nhẹ giọt tơ vàng nhung nhớ
                          Vài cánh bèo lạc lõng dạt ven sông
                          Bờ môi tham nhòa nhạt cánh sen hồng
                          Giọt mưa rơi hay là dòng lệ nóng

                          Anh hẹn em chiều cuối tuần xem lễ
                          Bên thánh đường vang vọng tiếng chuông lơi
                          Quỳ bên em tim nghe ấm lạ thường
                          Chúa đã biết anh là người ngoại đạo

                          Sau thánh lễ mình đưa nhau dạo phố
                          Từng góc đường ánh mắt chợt thân quen
                          Tách kem ngoan ngọt lịm cánh môi hồng
                          Làn mây rối ngời lên mầu luyến ái

                          Rồi từ đó giáo đường sao quen quá
                          Ấm áp lòng Chúa ngự tận trong tim
                          Câu thánh kinh chừng như đã thuộc làu
                          Vì yêu em nên anh đà kính Chúa.

                          Hai mươi năm lẻ tình không yên giấc
                          Mái tóc huyền năm ấy lấm chấm hoa
                          Dấu chân chim in đậm mắt môi nhòa
                          Chiều hoang xế bóng chìm trong huyền thoaị

                          Mình đã cùng hoàn thành hai tác phẩm
                          Áng văn nào cũng đậm nét yêu thương
                          Xin thời gian đừng nhạt nét chữ hồng
                          Trong khoảnh khắc anh mơ ngày xưa ấy


                          Biên hòa chiều mùng 10 Xuân Bính tuất
                          Tặng Bà xã
                          Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                          Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                          Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                          Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                          Comment

                          • #88

                            CÁM ƠN

                            Xin cám ơn
                            Em cho dòng nước mắt
                            Để hiểu rồi
                            Nghĩa hai chữ yêu đương
                            Xin cám ơn
                            Cho bao lần vấp ngã
                            Để hiểu rằng
                            Đời là những thương đau
                            Xin cám ơn
                            Những tháng ngày rong duỗi
                            Để thấy mình
                            Ngầy ngật nét xanh xao
                            Xin cảm ơn
                            Những đêm dài thao thức
                            Đóm thuốc tàn
                            Ám khói những ngón tay
                            Xin cảm ơn
                            Sợi mây hồng buổi sáng
                            Chợt đếm thầm
                            Những giọt đắng rơi nhanh

                            Hai mươi năm xin làm người trả nợ
                            Mảnh nợ đời không bút tích mượn vay
                            Không chứng nhân không người làm khế ước
                            Chỉ mơ hồ một thoáng kiếp trả vay

                            Hai mươi năm xin làm người trả nợ
                            Gánh cuộc tình chất nặng cả hai vai
                            Có nhân chứng kia rồi- đây bút tích
                            Kẻ cam tâm tình nguyện- đắp mộng đời

                            Hai mươi năm vui với phận làm người
                            Để một chiều ta nghe những tàn phai
                            Chất trên vai những năm tháng nhọc nhằn
                            Vì..
                            Ta rất vui xin làm người trả nợ
                            Nếu..
                            Hết nợ rồi - ta biết trả cho ai ???

                            :Bài thơ đưa vào TV:
                            Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                            Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                            Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                            Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                            Comment

                            • #89

                              ANH SẼ VỀ

                              Anh sẽ trở về em biết không?
                              Ngoài kia sắc nắng đã thôi hồng
                              Lá vàng từng chiếc đùa trong gió
                              Có chiếc lá nào gợi nhớ mong?

                              Anh sẽ trở về bên mái tranh
                              Đêm nghe xào xạc gió lên cành
                              Nhìn trăng lơi lả bên khung cửa
                              Mà ngỡ người xưa tựa trước mành

                              Anh sẽ trở về trong giấc mơ
                              Thềm ru chân nhẹ dấu sương mờ
                              Nhìn em say mộng bên chăn lẻ
                              Ngây dại hồn hoang ngút thẫn thờ

                              Anh sẽ trở về khi nắng lên
                              Bình minh thu lại giọt sương đêm
                              Chan hòa ánh sáng cho ngày mới
                              Hoa nắng lung linh- giọt nắng mềm.
                              Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                              Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                              Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                              Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                              Comment

                              • #90

                                NGƯỜI THỰC VẬT

                                Hai mươi năm
                                Ta làm người thực vật
                                Mắt như mù tai như điếc bẩm sinh
                                Ngày lang thang
                                Trong gian dôí lọc lừa
                                Chờ đêm xuống nghe lời kinh ác quỷ
                                Hai mươi năm
                                Ta mang thân tù tội
                                Sổ ngục vàng ghi chép tội yêu đương
                                Từng ngaỳ qua
                                Bên song sắt ân tình
                                Ta ngước mặt - khuông thằng mình ngây dại
                                Năm mươi năm
                                Ta làm thân trâu ngựa
                                Để một ngày nghe đau rát bờ vai
                                Vết roi son
                                In đậm nét học hằn
                                Trong sâu thẳm dậy lên mùi chua chát
                                Bao nhiêu năm
                                Những tháng ngày còn lại
                                Xin một lần làm mây gió lang thang
                                Nhìn trần gian
                                Qua lăng kính luân hồi
                                Con chiên ngoan chưa một lần rửa tội
                                Ngaỳ phán xét
                                Ta thằng người hạng bét
                                Tội lổi đầu - chính là tội yêu đương
                                Biết yêu thương
                                Mà chẳng biết lọc lưà
                                Nên chúa phán
                                Mi thằng người thực vật.
                                Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
                                Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
                                Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
                                Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom