LÀM NGHỀ THẦY THUỐC VÀ HẠNH BỐ THÍ - BS Võ Văn Thành
LÀM NGHỀ THẦY THUỐC VÀ HẠNH BỐ THÍ
Bố Thí là hạnh đứng đầu trong sáu hạnh (Lục độ) theo giáo lý Phật giáo: Pháp thí, Vô Úy thí và Tài thí.
Làm Thầy Thuốc dù Tây Y hay Đông Y đều có thể dễ dàng thực hành hạnh bố thí ba la mật hơn người. Bản thân luôn trau dồi, học hỏi, cập nhật kiến thức để sử dụng tốt và truyền đạt cho thế hệ sau cả lý thuyết lẫn thực hành. Cố gắng dạy học trò trong ngành thuốc, nhất là các Bác Sĩ Chuyên Khoa Sâu học thật kỹ, am hiểu thật tinh tường, làm điều đúng đắn nhất dù trong điều trị bảo tồn hay phẫu thuật.
PRIMUM NON NOCERE
Bậc Thầy hay đàn anh truyền thụ lại thế hệ sau kỷ năng, kiến thức cập nhật để bệnh nhân hưởng chế độ điều trị tốt nhất.
Pháp thí còn là phổ biến kiến thức y khoa cho nhân sanh, nhất là ở các nước trình độ dân trí biết lo tự chăm sóc sức khỏe còn kém như nước ta. Việc hiểu biết về phòng bệnh đúng mức đã giúp tránh biết bao bệnh tật phát sinh. Y khoa cộng đồng, y tế công cộng, y học phòng ngừa... Là bước trước của y học điều trị giúp rất nhiều trong hạnh pháp thí này.
Biết và bảo ban cho người khác biết kiến thức y tế cũng là pháp thí.
Xem ra dù Thầy, Trò hay Thân Nhân Bệnh Nhân ai cũng có thể tu Hạnh Pháp Thí được. Thậm chí bệnh nhân này cũng có thể thực hành hạnh pháp thí cho bệnh nhân khác.
Đó là Pháp thí.
Bệnh nhân đến nhà thương lòng trăm ngàn mối lo lắng sợ hãi, nhất là khi lâm bệnh nặng hay phải mổ xẻ thân thể mình.
Bước vào nhà thương người nghèo khó còn lo lắng gấp nhiều lần hơn.
Thầy thuốc ôn tồn giải thích cho bệnh nhân thấu hiểu căn bệnh, chỉ rõ những giai đoạn điều trị, các tác dụng thuốc cả mặt thuận lợi lẫn mặt hiệu ứng phụ hay biến chứng cho bệnh nhân thấu hiểu tường tận việc điều trị; khi diễn biến không tốt cũng bớt sợ hãi.
Khi bệnh nhân lâm vào cảnh phải bị mổ xẻ, việc giải thích rõ bệnh lý, chỉ định phẫu thuật, kỹ thuật phẫu thuật, thuận lợi và tai biến biến chứng là gì bênh cạnh kết quả tốt cuộc mổ đem lại cho bệnh nhân trước mổ rất quan trọng. Phải có thời gian giải thích bên cạnh bệnh nhân nặng. Chia sẻ với bệnh nhân khi vui với kết quả tốt, khi lo lắng do tai biến hay biến chứng, thậm chí chia sẻ khi tử vong...là một bổn phận và nhiệm vụ nặng nề của nghề Y với Nghiệp Lực rất lớn. Đó là Vô Úy thí.
Giúp bệnh nhân an tâm trước mổ, chu đáo trong khi mổ, theo dõi sát sau mổ và theo dõi lâu dài cho bệnh nhân là ta đang thực hành hạnh bố thí vô úy.
Bậc Thầy của nghề thuốc có thể giúp thế hệ sau tự tin trong nghề phẫu thuật các ca khó, chỉ dẫn nghề nghiệp tận tình. Truyền thụ tinh hoa nghề nghiệp để họ học hỏi và điều trị bệnh nhân tốt..
Vô Úy Thí của Thầy Thuốc có tâm lành và có khả năng chuyên môn cao rất hữu ích, tác dụng nhanh chóng, giúp bệnh nhân xóa tan nỗi sợ hãi và an tâm điều trị. Dù không hề mong cầu phước báu chắc chắn sẽ có.
Endorphine tiết ra trong cơ thể tốt cho bệnh nhân khi bớt lo lắng, an tâm sẽ tác động tích cực, mau lành bệnh hơn là tiết ra các tố chất khác ảnh hưởng xấu nếu còn lo lắng sợ hãi.
Đó cũng là hạnh vô úy thí
Hiện nay bệnh nhân nghèo trong nước ta trãi dài khắp từ Nam ra Bắc. Lòng từ bi và hạnh bố thí được thể hiện qua sự góp của, góp công: nấu cơm và phát phần ăn từ thiện trong các bệnh viện lớn đã phản ánh lòng người dân Việt ta rất giàu hạnh bố thí tài thí.
Khi gặp người bệnh nhân lâm cảnh hoạn nạn không tiền cứu chữa; người phát tâm giúp tiền bạc vật chất, dụng cụ phương tiện mổ, ra công sức giúp cho bệnh nhân qua cảnh khó khăn cũng là hạnh bố thí tài thí. Bệnh nhân ra viện- mà không phải bán nhà, bán mấy công đất tổ tiên để trả tiền dụng cụ đắt đỏ, hay tiền viện phí quá nặng- sẽ thấy thật hạnh phúc, có phước được sống trong vòng tay những người hiền của cộng đồng nước Việt Nam ta.
Bác sĩ chỉ định điều trị đúng mức; không lạm dụng chỉ định, không lạm dụng dùng dụng cụ mắc tiền một cách không cần thiết hay chỉ định phẫu thuật sai khiến bệnh nhân bị tiền mất tật mang; không cần dùng dụng cụ thiết bị mắc tiền mà kết quả tốt vẫn đạt, tiết kiệm cho bệnh nhân một số tiền lớn hàng chục hay hàng trăm triệu, cứu bệnh nhân nghèo khỏi lo sợ hoang mang; cũng là góp phần vào tài thí dù Bác Sĩ không cho đồng nào cho bệnh nhân.
Thật ra ba hạnh Pháp Thí, Vô Úy Thí, Tài Thí đều có sự hỗ trợ qua lại với nhau với cùng một tâm lành ảnh hưởng vào công việc chăm lo sức khỏe bệnh nhân đúng mức. Và rõ là ai cũng có thể thực hành các hạnh này dù là trong giới y hay ngoài giới y khoa. Làm Bác Sĩ, Điều Dưỡng, Y Công hay thân nhân bệnh nhân đều xem bệnh nhân như trung tâm cần thực hiện hạnh bố thí cho họ mà chúng ta như người lành cho người bệnh.
Người làm lãnh đạo tốt của đất nước nào cũng đều có thể dễ dàng tạo phước cho mình và gia đình thông qua sự thực hiện tâm bố thí ba la mật trên cho bệnh nhân.
Họ có thể tạo điều kiện tốt cho bệnh nhân và cho cả Thầy Thuốc thực hiện bổn phận và nhiệm vụ mình với tâm tu hành hướng thiện.
Giáo dục đào tạo đúng mức một cách bài bản hàn lâm; sử dụng nhân sự đúng chỗ đúng vị trí; tạo điều kiện lương bỗng tốt từ khi ra trường bước chân vào nghề y một cách công bằng, tự trọng; xây dựng hệ thống làm việc tốt; nơi làm việc có những điều kiện nâng cao tay nghề, đi lên tầm cao hơn trong chuyên môn dù là Điều Dưỡng, Kỹ Thuật Viên hay Bác Sĩ; cơ sở vật chất bệnh viện và trang thiết bị tốt giúp mọi người làm việc với hiệu quả cao v...v...
Đó là hạnh Tài thí.
Mong rằng những người làm ngành y chúng ta hiểu rõ và thực hành hạnh Bố Thí thường xuyên để mang đến phúc lành cho bệnh nhân, cho mọi người và đem lại sự bình yên, hạnh phúc cho chính mỗi chúng ta.
BS Võ Văn Thành
Bố Thí là hạnh đứng đầu trong sáu hạnh (Lục độ) theo giáo lý Phật giáo: Pháp thí, Vô Úy thí và Tài thí.
Làm Thầy Thuốc dù Tây Y hay Đông Y đều có thể dễ dàng thực hành hạnh bố thí ba la mật hơn người. Bản thân luôn trau dồi, học hỏi, cập nhật kiến thức để sử dụng tốt và truyền đạt cho thế hệ sau cả lý thuyết lẫn thực hành. Cố gắng dạy học trò trong ngành thuốc, nhất là các Bác Sĩ Chuyên Khoa Sâu học thật kỹ, am hiểu thật tinh tường, làm điều đúng đắn nhất dù trong điều trị bảo tồn hay phẫu thuật.
PRIMUM NON NOCERE
Bậc Thầy hay đàn anh truyền thụ lại thế hệ sau kỷ năng, kiến thức cập nhật để bệnh nhân hưởng chế độ điều trị tốt nhất.
Pháp thí còn là phổ biến kiến thức y khoa cho nhân sanh, nhất là ở các nước trình độ dân trí biết lo tự chăm sóc sức khỏe còn kém như nước ta. Việc hiểu biết về phòng bệnh đúng mức đã giúp tránh biết bao bệnh tật phát sinh. Y khoa cộng đồng, y tế công cộng, y học phòng ngừa... Là bước trước của y học điều trị giúp rất nhiều trong hạnh pháp thí này.
Biết và bảo ban cho người khác biết kiến thức y tế cũng là pháp thí.
Xem ra dù Thầy, Trò hay Thân Nhân Bệnh Nhân ai cũng có thể tu Hạnh Pháp Thí được. Thậm chí bệnh nhân này cũng có thể thực hành hạnh pháp thí cho bệnh nhân khác.
Đó là Pháp thí.
Bệnh nhân đến nhà thương lòng trăm ngàn mối lo lắng sợ hãi, nhất là khi lâm bệnh nặng hay phải mổ xẻ thân thể mình.
Bước vào nhà thương người nghèo khó còn lo lắng gấp nhiều lần hơn.
Thầy thuốc ôn tồn giải thích cho bệnh nhân thấu hiểu căn bệnh, chỉ rõ những giai đoạn điều trị, các tác dụng thuốc cả mặt thuận lợi lẫn mặt hiệu ứng phụ hay biến chứng cho bệnh nhân thấu hiểu tường tận việc điều trị; khi diễn biến không tốt cũng bớt sợ hãi.
Khi bệnh nhân lâm vào cảnh phải bị mổ xẻ, việc giải thích rõ bệnh lý, chỉ định phẫu thuật, kỹ thuật phẫu thuật, thuận lợi và tai biến biến chứng là gì bênh cạnh kết quả tốt cuộc mổ đem lại cho bệnh nhân trước mổ rất quan trọng. Phải có thời gian giải thích bên cạnh bệnh nhân nặng. Chia sẻ với bệnh nhân khi vui với kết quả tốt, khi lo lắng do tai biến hay biến chứng, thậm chí chia sẻ khi tử vong...là một bổn phận và nhiệm vụ nặng nề của nghề Y với Nghiệp Lực rất lớn. Đó là Vô Úy thí.
Giúp bệnh nhân an tâm trước mổ, chu đáo trong khi mổ, theo dõi sát sau mổ và theo dõi lâu dài cho bệnh nhân là ta đang thực hành hạnh bố thí vô úy.
Bậc Thầy của nghề thuốc có thể giúp thế hệ sau tự tin trong nghề phẫu thuật các ca khó, chỉ dẫn nghề nghiệp tận tình. Truyền thụ tinh hoa nghề nghiệp để họ học hỏi và điều trị bệnh nhân tốt..
Vô Úy Thí của Thầy Thuốc có tâm lành và có khả năng chuyên môn cao rất hữu ích, tác dụng nhanh chóng, giúp bệnh nhân xóa tan nỗi sợ hãi và an tâm điều trị. Dù không hề mong cầu phước báu chắc chắn sẽ có.
Endorphine tiết ra trong cơ thể tốt cho bệnh nhân khi bớt lo lắng, an tâm sẽ tác động tích cực, mau lành bệnh hơn là tiết ra các tố chất khác ảnh hưởng xấu nếu còn lo lắng sợ hãi.
Đó cũng là hạnh vô úy thí
Hiện nay bệnh nhân nghèo trong nước ta trãi dài khắp từ Nam ra Bắc. Lòng từ bi và hạnh bố thí được thể hiện qua sự góp của, góp công: nấu cơm và phát phần ăn từ thiện trong các bệnh viện lớn đã phản ánh lòng người dân Việt ta rất giàu hạnh bố thí tài thí.
Khi gặp người bệnh nhân lâm cảnh hoạn nạn không tiền cứu chữa; người phát tâm giúp tiền bạc vật chất, dụng cụ phương tiện mổ, ra công sức giúp cho bệnh nhân qua cảnh khó khăn cũng là hạnh bố thí tài thí. Bệnh nhân ra viện- mà không phải bán nhà, bán mấy công đất tổ tiên để trả tiền dụng cụ đắt đỏ, hay tiền viện phí quá nặng- sẽ thấy thật hạnh phúc, có phước được sống trong vòng tay những người hiền của cộng đồng nước Việt Nam ta.
Bác sĩ chỉ định điều trị đúng mức; không lạm dụng chỉ định, không lạm dụng dùng dụng cụ mắc tiền một cách không cần thiết hay chỉ định phẫu thuật sai khiến bệnh nhân bị tiền mất tật mang; không cần dùng dụng cụ thiết bị mắc tiền mà kết quả tốt vẫn đạt, tiết kiệm cho bệnh nhân một số tiền lớn hàng chục hay hàng trăm triệu, cứu bệnh nhân nghèo khỏi lo sợ hoang mang; cũng là góp phần vào tài thí dù Bác Sĩ không cho đồng nào cho bệnh nhân.
Thật ra ba hạnh Pháp Thí, Vô Úy Thí, Tài Thí đều có sự hỗ trợ qua lại với nhau với cùng một tâm lành ảnh hưởng vào công việc chăm lo sức khỏe bệnh nhân đúng mức. Và rõ là ai cũng có thể thực hành các hạnh này dù là trong giới y hay ngoài giới y khoa. Làm Bác Sĩ, Điều Dưỡng, Y Công hay thân nhân bệnh nhân đều xem bệnh nhân như trung tâm cần thực hiện hạnh bố thí cho họ mà chúng ta như người lành cho người bệnh.
Người làm lãnh đạo tốt của đất nước nào cũng đều có thể dễ dàng tạo phước cho mình và gia đình thông qua sự thực hiện tâm bố thí ba la mật trên cho bệnh nhân.
Họ có thể tạo điều kiện tốt cho bệnh nhân và cho cả Thầy Thuốc thực hiện bổn phận và nhiệm vụ mình với tâm tu hành hướng thiện.
Giáo dục đào tạo đúng mức một cách bài bản hàn lâm; sử dụng nhân sự đúng chỗ đúng vị trí; tạo điều kiện lương bỗng tốt từ khi ra trường bước chân vào nghề y một cách công bằng, tự trọng; xây dựng hệ thống làm việc tốt; nơi làm việc có những điều kiện nâng cao tay nghề, đi lên tầm cao hơn trong chuyên môn dù là Điều Dưỡng, Kỹ Thuật Viên hay Bác Sĩ; cơ sở vật chất bệnh viện và trang thiết bị tốt giúp mọi người làm việc với hiệu quả cao v...v...
Đó là hạnh Tài thí.
Mong rằng những người làm ngành y chúng ta hiểu rõ và thực hành hạnh Bố Thí thường xuyên để mang đến phúc lành cho bệnh nhân, cho mọi người và đem lại sự bình yên, hạnh phúc cho chính mỗi chúng ta.
BS Võ Văn Thành