• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Trang thơ Tuyền Linh

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Trang thơ Tuyền Linh

    Yêu Người

    Yêu người, người hiểu được tôi ?
    Làm sao người biết tình vơi tình đầy
    Người cho tôi phút nồng say
    Chắc mai mốt nọ tôi đày đọa tôi


    Bên trời nhìn áng mây trôi
    Là hồn tôi đó, một trời nhớ thương
    Vấn vương…vương vấn khôn lường
    Tôi hoài cất giữ mùi hương thuở nào


    Đêm đêm níu gọi chiêm bao
    Người về lộng lẫy ngạt ngào xiêm y
    Từ đi trong phút phân kỳ
    Nghe hồn mắc cạn, giọt lưu ly sầu


    Sầu lên ngọn cỏ bãi dâu
    Sầu trong quán vắng nát nhàu tâm tư
    Yêu người, yêu cả thực, hư
    Nguyện xin giữ mãi tương tư phút nầy


    Yêu người, người biết người hay?
    Yêu người, yêu mộng tù đày đêm đêm
    Yêu người, yêu dại yêu điên
    Yêu người, yêu lắm hàm răng người cười

    Tuyền Linh
    1988
    Attached Files
    Similar Threads
  • #2

    Bài tháng 10

    Bài thơ tháng 10 tôi viết lên đây
    như cố níu huyễn mơ về hiện thực
    những hiện thực thế kỷ nầy tôi gặp
    biết chẳng đồng tâm với thế kỷ trước bao giờ !
    nên có mơ…cũng chỉ là mơ
    dẫu giấc mơ thật đẹp mà tôi đang nấn níu

    Ôi, ngọn Everest kia vẫn có dấu chân người lên tới
    sao tôi lặn lội hoài mà em vẫn cứ là em
    vẫn ngất ngưởng vút cao chẳng thể nào lên
    dù em thông minh, dịu hiền của thời mắt nai răng khểnh
    Xin hãy chỉ giùm tôi nơi nào là bến đến
    để tôi khua mái chèo trăng về điểm hẹn trao tình
    Dẫu mai nầy là cổ độ điêu linh
    nghìn năm sau bến xưa trăng vẫn sáng

    Em đừng sợ bình minh thôi tỏ rạng
    khi nụ tình đang khoe sắc xuân thì
    Em vẫn là em,
    tôi chỉ là người chiêm ngưỡng đóa hoa thi
    rất trang trọng , không để phách đàn rơi loạn nhịp
    Chỉ mong em, mãi mãi là nụ tình - xin đừng khép
    bởi tim tôi chẳng có tuổi bao giờ
    Tim vẫn luôn là Nhạc là Thơ
    luôn mang giọt sương mai cho hoa em thắm nụ
    Đêm, tôi tâm sự với những vì tinh tú
    Ngày, buồn vương theo những giọt đàn trầm

    Đến một lúc nào chim sáo đã sang sông
    tôi sẽ ngẩng mặt lên trời xin các vì tinh tú
    cho thuyền tôi xuôi dòng về lối cũ
    gác mái chèo trăng, cập bến Tương Giang
    Một trăm năm…hay cả một vạn năm…
    tôi vẫn là tôi của thời sinh lầm thế kỷ
    Yêu em lắm…
    hỡi em mắt nai răng khểnh…!

    Tuyền Linh


    Attached Files

    Comment

    • #3


      HAI BA THÁNG CHẠP

      Tôi lầm lũi bước đi
      dưới bầu trời 23 Tết
      đan xen trong đầu bao chuyện buồn, vui
      chuyện trước, chuyện sau
      chuyện nghèo, chuyện giàu
      chuyện phải, chuyện không
      hình như đã hình thành trong tôi
      một mảng buồn trầm tích

      Dưới đáy sông cuộc đời
      tôi chẳng thể nào nhúc nhích
      dù muốn vươn…vươn thật xa
      trong khả năng vốn có của mình

      Tôi nhìn lên bầu trời
      thấy nhiều màu sắc lung linh
      rồi nhìn xuống mình
      bỗng thương quá con tim không tuổi
      Thượng Đế sinh tôi ra đã cho tôi một bản thể
      Sao không làm con tim tôi khô cằn đi theo quy luật đất trời?
      để chẳng bao giờ Tim lâm vào chuyện tình rơi
      trong cung bậc tơ vương loạn nhịp

      Con đường 907 sáng nay - lối vào chợ Tết
      Phố xá đông vui, kẻ hỏi người chào
      Ấy mà chân tôi chênh vênh những bước thấp bước cao
      như kẻ mộng du giữa đêm trừ tịch
      Tôi đi mua sắm gì? Tôi chẳng biết
      cứ đi…như muốn đi để đến, mà đến đâu?
      Tôi không biết nữa
      Tôi quờ quạng tìm…
      trong tâm thức mình những dấu thương đau
      Thật vô vọng - trước mặt tôi là một ngõ cụt không màu

      Tôi rời chợ Vũng Liêm, vội đi về nhà
      để kịp gặp Táo Quân, nhờ chuyển lên Thiên Đình
      những rối rắm của tôi về “ con tim không tuổi “
      Tôi nghe tuổi đời mình đi qua rất vội…
      nhưng tuổi con tim thì chẳng xê dịch chút nào
      vẫn 20 như thời bắt gió hái sao
      vẫn vụng dại yêu thầm trộm nhớ
      Tại sao? Tại sao lại nghịch lý thế !
      Hỡi Thiên Đình !
      Hỡi Trời Cao !
      Làm sao, làm sao tôi thoát được
      khi quả đất cứ quay, khi con tim vẫn đập
      khi tôi vẫn là tôi bằng xương bằng thịt đời thường
      Trên cõi đời, còn những gì ngoài “ thú đau thương “ ?
      Xin hãy rót cho tôi một lần, một lần nữa đi
      để tôi theo chu kỳ vào vòng chuyển hóa
      Hỡi Thiên Đình !
      Hỡi Trời Cao !
      Tôi đang bị đày đọa…! ! !

      Tuyền Linh
      17.01.2020








      Attached Files

      Comment

      Working...
      X
      Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom