KHOẢNH KHẮC
*
Cuối cùng rồi cũng có lúc
Thẩm định được cái mới của nội tâm
Trên nền tảng của tâm hồn
Sự đối mặt của ý thức
Trên một vạch rất nhỏ của tấm gương hai mặt
Thẩm thấu và phản chiếu
Ích kỷ và vị tha
Cuộc sống vốn là thế
Và sự việc lại trôi qua
Như dòng thời gian luôn luôn khuấy động
Sự vĩnh hằng chỉ còn trong ý nghĩ
Bao nhiêu năm đi tìm nguyên nhân cấu thành sự việc
Khó diển tả thành lời
Chỉ biết rằng giữa sai và đúng
Giữa nên và chăng
Giữa tốt và xấu
Luôn luôn bắt đầu
Từ phát khởi của nhân thức
Bản năng theo hoàn cảnh trở thành bản chất
Bản chất không bao giờ là một chiều
Như không và thời gian bao giờ cũng trộn lẩn.
*
Cuối cùng rồi cũng có lúc
Thẩm định được cái mới của nội tâm
Trên nền tảng của tâm hồn
Sự đối mặt của ý thức
Trên một vạch rất nhỏ của tấm gương hai mặt
Thẩm thấu và phản chiếu
Ích kỷ và vị tha
Cuộc sống vốn là thế
Và sự việc lại trôi qua
Như dòng thời gian luôn luôn khuấy động
Sự vĩnh hằng chỉ còn trong ý nghĩ
Bao nhiêu năm đi tìm nguyên nhân cấu thành sự việc
Khó diển tả thành lời
Chỉ biết rằng giữa sai và đúng
Giữa nên và chăng
Giữa tốt và xấu
Luôn luôn bắt đầu
Từ phát khởi của nhân thức
Bản năng theo hoàn cảnh trở thành bản chất
Bản chất không bao giờ là một chiều
Như không và thời gian bao giờ cũng trộn lẩn.
Comment