• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Dĩ vãng

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Dĩ vãng

    tôi dốc cạn ly rượu nồng cay đắng
    để lòng buồn lẳng lặng với thời gian
    cho nỗi buồn đọng lại cõi hoang mang
    để nhớ em âm vang bao lời nói tình đã xa cho u buồn sỏi đá
    để sầu còn réo gọi tiếng không tên
    để cho hồn nhấm nháp nỗi lãng quên
    dù tôi biết con tim còn rên rỉ
    người đừng trách anh buông lời ủy mị
    giọt sầu nào ngẫm nghĩ những ngày qua
    bờ môi nào còn vang những lời ca
    mà nay đã chỉ còn là dĩ vãng
    tôi bước giữa hoàng hôn chiều lãng đãng
    dấu chân nào làm bạn với cô đơn
    xót xa nào cho tôi đớn đau hơn
    khi lòng chợt gợn bóng hình aiđó


    Hãy nghe anh một lần nghe anh nói
    Là lần cuối anh nói lơì xin lỗi
    Con tim anhđã hao gầy cằn cỗi
    Phút dại khờ nông nỗi bơỉ chữ yêu
    Đời có em anhyêu thật là yêu
    Yêu rất nhiều chưa bao giờ làđủ
    Mang theo em bước vào trong giấc ngủ
    Để nổi niềm phủkín cả tâmtư
    Và con tim vẫn khắc khoải hình như
    Anh vẫn nhớ bóng dáng từ xưaấy
    Để hiện tại anh mỏi mòn tay vẫy
    Nhìn dáng em trong xe hoa áo cươí
    Và bây giờ ta thật sự mất nhau
    Nghe cay đắng chua chát men tình ái
    Một lần nưã cõi đời anh từng trải
    Em bưóc di để trái sầu riêng anh......

    Đến như giấc mộng xuân không đơi...
    Đi tưạ mây trơì không định nơi........


    Đời vắng em đi cuối con dường
    Chập chờn khung cảnh dươí mù sương
    Tình yêu đôi mình mãi dang dở
    Luyến tiềc trào dâng những niềm thương
    Hoàng hôn chiều vắng lòng hoang tưởng
    Con tim thẩn thờ chút tơ vương
    Giật mình xao xuyến tình nhung nhớ
    Bỗng thấy mây về cuối bốn phương
    Một ngày vắng em khúc vô thường
    Chập chờn cơn mộng níu yêu đương
    Lời yêu bay bổng theo làn gió
    Luyến tiếc tình cuối đẹp như gương
    Hoàng hôn buông vội thân vất vưởng
    Một giọt sầu rơi thấy chán chường
    Giật mình tỉnh giấc mơ ảo vọng
    Bỗng thấy dáng em chẳng tỏ tường

    Đơì êm ả không về cùng ta nưã.......
    Thời gian đi như bóng ngưạ qua sông.......
    Sao dư hương còn lắng đọng nơi dây.........
    Khi mộng đẹp đã tàn theo đêm vắng.........




    Edited by: Giọt sầu
    Similar Threads
  • #2

    kỉ niệm sầu buồn nhuộm mắt môi xa nhau chẳng gặp dạ bồi hồi
    tình thơ kỉ niệm ngày xưa đó
    vẫn khắc tên người phút chưa phôi
    cuộc đời vẫn thế dạ xót xa
    và cơn nắng rớt giữa chiều tà
    hoàng hôn nỡ vội buông màu tím
    tím nhuộm lòng anh...nhớ thiết tha

    Comment

    • #3

      Người và tôi

      Tôi với người hai cuộc đời xa lạ
      Từ nơi nào chẳng hẹn lại quen nhau
      Vài câu thơ những mơ ước gơỉ trao
      Hình như lạ sao có chung nhịp đập
      Giưă hai ta quá khứđều tràn ngập Những u sầu vây kín tuổi thanh xuân
      Ta gần nhau trong một thoáng bâng khuâng
      Những ưu phiền gian truân đều bỏ lại
      Tôi và ngươìđã không còn khờ dại
      Đã qua rồi thơ mộng tuổi hai mươi
      Nhưng vẫn còn tha thiết mãi nụ cươì
      Và ánh mắt nồng ấm ta đối diện
      Thực hay hư đôi tim này hoà quyện
      Hay chỉ là như một trân mưa thôi
      Để một ngày tôi chợt nhớ dáng ai
      Thương dĩ vãng nghe sầu trong kỉ niệm........

      Comment

      • #4

        Muôn kiếp vương mang.....!!

        Rồi tất cả đã trôi về dĩ vãng
        Nỗi sầu này anh muôn kiếp vương mang
        Còn lại gì trong những tiếng thở than
        Rồi chán ngán cho cuộc tình vất vưởng
        Nhớ ngày đó tâm hồn tôi tơ tưỏng
        Ngươì của tôi hưởng trọn vị men nồng
        Nhưng cuộc đời lắm lúc nhiều long đong
        Cướp mất em trong phong ba bão tố
        Tôi một mình trên mảnh đời đau khổ
        Ngước mặt nhìn quanh tôi toàn màu đen
        Hoà quyện vào tình đắng chút hơi men
        Rồi say khướt trong nỗi đau tình ai..??
        Tôi vẫn sống trong tháng ngày kiệt quệ
        Ngươì đi rồi có nhớ chút gì đâu
        Lắm lúc con tim nhớ tình đầu
        Nghe quặn thắt chút sầu dâng mi mắt

        Comment

        • #5

          Đơn phương..!!


          Tôi trót lỡ đơn phương yêu một ngươì
          Nên ngày đêm sống trong nỗi tương tư
          Nhưng mà ngươì thì cứ mãi hình như....
          Vẫn dửng dưng không hay biết tình tôi

          Tôi đau lắm nghe lòng buồn man mác
          Yêu em nhiều đắng chát cho riêng tôi
          Biết làm sao khi tiếng yêu phai phôi
          Em cứ giữ em riêng mình em thôi

          Mối tình tôi sao em còn hờ hững
          Tôi đợi chờ nhỏ lệ suốt đêm thâu
          Ngưu Lang kia có Ô Thước bắc cầu
          Còn tôi đơị tình em đến bao giờ..??

          Định mệnh tôi có phải là như thế....
          Lắm buồn phiền thêm nưã mảnh hồn thương...
          Thôi tôi đi mang theo hết vấn vương
          Em vẫn thế...tôi đường trường hiu quạnh.....

          Comment

          • #6

            Đêm đông lạnh giá ngoài trời
            Nơi đây có kẻ nghe rơi giọt lòng
            Đêm đông sao vắng nhớ mong
            Một mình nghe gió ngoài kia phủ lòng
            Em như chiếc lá giữa dòng
            Đời thì rộng quá cuốn đời lá phai
            Đờimình chiều úa tàn phai
            Sao ai còn nhớlaođaotình buồn
            Gió đông

            Comment

            • #7

              Nỗi sầu


              Em cho anh một nỗi sầu thương đau
              Anh đem về gồng gánh những đêm thâu
              Rồi một ngày em cất bước về đâu
              Anh nghe thấy cõi lòng sao hoang vắng
              Em từng nói tình mình luôn trong trắng
              Nay đâu còn chút nắng của bình minh
              Xa nhau rồi em nói chuyện chúng mình
              Thả chia cách còn hơn tình đau khổ
              Con thuyền tình vẫn lênh đênh sóng vỗ
              Giữa kiếp đời khô cạn chữ yêu thương
              Người tình ơi sao em cứ vấn vương
              Chờ em dẫu bước đường trường hoang lanh
              Duyên tình mình nay chia lìa gãy cánh
              Anh gom về kỉ niệm cùng dư âm
              Gom luôn cả màu sắc của phai phôi
              Dể nghe lòng sắc tím buổi hoàng hôn....

              Comment

              • #8

                Ngỡ ngàng........
                Em ra đi tất cả thành dĩ vãng...
                Anh bàng hoàng ôm kỉ niệm lang thang....
                Còn lại gì sau một phút ngở ngàng...
                Khi tất cả ngã vàng chiều kí ức....
                Em đi rồi anh đêm dài thao thức....
                Quanh nơi đây cùng cực nỗi đau thương...
                Và anh khóc u uất những đêm trường...
                Tình tan vỡ hai con đường ta bước...
                Đã hết rồi em cất bước ra đi...
                Anh ước gì em còn mãi bên anh...
                Nhưng đó là một hy vọng mong manh...
                Không hiện thực chỉ mành treo chuông nặng...
                Anh bơ vơ những đêm dài thức trắng...
                Mắt thâm quầng giọt sầu cứ mãi rơi....
                Em bước đi theo tiếng ai gọi mời...
                Anh lặng lẽ âm thầm gọi tên em..........


                Đời không nợ nần gì phải trả....
                Một vết thương lòng...là một nguồn đau thương bất tận...

                Trong cuộc sống tôi loài hoa Mắc Cỡ....
                Nên đau thương chỉ xếp lá lặng buồn....

                Comment

                • #9

                  Tàn tro dĩ vãng...!

                  Mưa rơi khóc tình chia ly..
                  Cho lời ân ái tuyệt vời vỡ tan...
                  Ngưòi đã cất bước sang ngang.....
                  Để ta hai chữ phủ phàng thế thôi....
                  Lệ rơi tôi khóc mình tôi...
                  Sầu khơi niềm nhớ bồi hồi ai hay..
                  Thu qua đông đến bao lân..
                  Chuyển xoay con tạo khóc tình thế nhân..
                  Vòng tay nay đã không gần
                  Về lại chốn cũ thềm sân tôi buôn..
                  Hoàng hôn lặng lẽ dần buông...
                  Ru lời ai oán hồi chuông nguyện hôn..
                  Bao nhiêu kỉ niệm vùi chôn...
                  Tàn tro dĩ vãng lòng nôn nao long...
                  Còn đâu bến đục bến trong...
                  Người đi có biết long đong thân nay..

                  Comment

                  • #10

                    .....Không bao giờ phai.....!

                    Anh vẫn nơi này mãi ngóng chờ..
                    Nỗi đau quặn thắt buổi hoàng hôn..
                    Sầu bao chiếc lá vàng rơi rung...
                    Lòng mãi yêu hoài nguyện chẳng phai..
                    Ước mãi tình mình luôn thiết tha..
                    Đẹp tựa như là bản tình ca..
                    Nắm tay ta dạo trời quên lãng..
                    Đêm ngắm trăng soi dươí hiên nhà...
                    Một khung trời sao anh thầm mơ.....
                    Lòng hay e ấp chuyện đơị chờ.....
                    Mong một ngày mai tình tao ngộ.....
                    Anh nhặt lá vàng đan thành thơ....
                    Và gơỉ đến em bao thương nhớ....
                    Cùng với là đây giấc mộng thường....
                    Kỉ niệm trong anh vẫn còn mãi...
                    Trong lòng anh nguyện mãi yêu em....

                    Edited by: Giọt sầu

                    Comment

                    • #11

                      Mơ ươc sao người yêu của tôi
                      Tâm người có GIỌT SẦU như vậy
                      Để kiếp nầy không là hoang phí
                      YÊU một người , người cũng YÊU tôi...
                      ==========TRƯỜNG========================THY======= ========
                      =============================

                      Comment

                      • #12

                        Tình Ngâu...!

                        Từng giọt lệ sầu khóc tình ngâu...
                        Đổ xuống hồn ai bạc mái đầu...
                        Gợi nhớ suy tư sầu đọng lai...
                        Buồn trăng nữa mảnh rót đêm thâu...
                        Làm sao ngăn được giọt sầu rơi...
                        Nhặt lá vàng rơi rụng cuối trời...
                        Ước nguyện tình ta luôn hạnh phúc...
                        Anh bóng em hình mãi chung đôi...
                        Mộng là cơn mơ đến rồi di...
                        Tan theo gió đông chằng còn gì...
                        Đêm thao thức giấc buồn trăn trở...
                        Một giọt sầu rơi ướt khoé mi...
                        Tôi ở nơi này em ở đâu...
                        Có nghe trong gió tiếng tôi sầu....
                        Hòa chung với sóng Đại Dương vỗ...
                        Thầm khóc thương đời chuyện bể dâu...
                        Gởi người tôi thương nhất

                        Comment

                        • #13

                          Kiếp Ba Sinh.....!

                          Cô đơn nơi này chỉ mình tôi...
                          Ru đời giấc mộng kiếp ba sinh...
                          Xua đi tất cả bao hờn oán...
                          Chợt chạm lòng đau khóc chữ tình...
                          Có những nổi niềm không ngỏ được..
                          Nên đành giữ lại cho riêng tôi...
                          Thương khóc cho ai đời sương gió...
                          Nức nở lòng buông tiếng ngậm ngùi...
                          Cô đơn mình tôi một nỗi buồn...
                          Cầu trời chớ để mưa vội rơi...
                          Làm đêm trở gió trời thêm lạnh....
                          Bỏ cánh hoa tàn chết dưới sương...
                          Ai sẽ cùng tôi gom lá đổ...
                          Xây thành giấc mộng của đêm mơ...
                          Cho trăng sáng lại soi nhành liễu...
                          Chất ngất lòng say phút đợi chờ.....

                          Người đọc rồi có hiểu được nỗi lòng tôi....đau lắm khi yêu mà không được đáp lai....càng đau hơn khi yêu mà không thể cho người ấy biết...tôi yêu người ấy đến biết bao...

                          Comment

                          • #14

                            Mênh mông..!
                            Từ tình chỉ bốn chữ thôi...
                            Mà sao kẻ ở người đi lòng buồn...
                            Để cho giọt sầu mãi tuôn...
                            Buồn này đọng lại bắt nguồn từ đâu..??
                            Rồi đây tôi sẽ mãi sầu...
                            Ôm ngàn nỗi nhớ trăm năm vẫn còn...
                            Môi hồng nhạt hẳn màu hồng...
                            Và linh hồn chết héo hon cả đời....

                            Một lần thôi khi tình yêu đã chết....
                            Thì mong gì tim nở lại hoa xưa...

                            Từ nay trong cõi nghê thường lặng...
                            Bóng chiếc đơn côi chỉ mình tôi...
                            Rồi có một ngày mưa thôi rơi...
                            Sầu thương sẽ lặng cuối chân trời...
                            Trăng buông cho chút tình nhen lại...
                            Và cõi thinh không chẳng rụng rời...
                            Tôi thả hồn mình xây duyên thơ...
                            Xây hoài mơ mộng những vu vơ...
                            Để tim xa mãi niềm nhung nhớ...
                            Một thuở đau buồn trong ngây thơ....

                            Comment

                            • #15

                              Tiếc..Nuối.....

                              Một chiều đông buồn tuyết nhẹ rơi...
                              Ai còn một bóng bước lang thang..
                              Đi tìm kỉ niệm ngày xưa mất...
                              Chợt tiếc lòng than quá muộn màng....
                              Và rồi từ đâu mưa chợt rơi...
                              Mưa như khóc lóc chuyện tình sầu...
                              Thênh thang trắc trở dòng đời nghiệt...
                              Vấp ngã hồn nghe dưới hố sâu....
                              Lòng buồn bâng khuâng chuyện nhớ nhung...
                              Từ đâu vang lại tiếng tơ chùng...
                              Đàn ai nức nở lời như oán...
                              Đứt đoạn vừa buông được mấy cung...
                              Góp nhặt vần thơ trả lại đời...
                              Gom cả giấc mộng dệt chưa thành...
                              Vùi chôn đáy mộ từ đây mãi...
                              Cố cắn mà môi lệ rớt nhanh....
                              Tuyền đài vĩnh cửu

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom