• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

chuyện...đời thường...!

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • chuyện...đời thường...!

    Lâu lắm, mình không viết nhật ký, không mơ mộng viễn vong.., càng không có điều gì phiền hà cả...Ngày ba buổi, sáng , chiều , tối.., đơn giản trôi qua. Không có gì khiến mình phải nghĩ ngợi hay lo âu....Nhưng hôm nay...thiệt là ức chết đi được...Nên..mình phải viết...!

    Tối hôm nay á , mình đang trên đường về.., cũng tại đôi mắt mình khi không bị dị ứng với máy sưởi, hể ông chủ mở nóng xíu là mình đỏ cả mắt...lại không biết mang chứng gì kỳ cục....Nên trên đường về mình đang cố tìm nguyên nhân...Gần tới exit nhà mình, thì mình quẹo vào line phải...Mình có thấy police á..., nhưng mình đâu có ngờ là...lại có cái luật quái thế...!

    Ổng hú mình, mình còn ngở ổng hú ai nữa chứ...Lâu quá không bị nên ai mà biết...Chừng hỏi ra.., ổng nói là tại mình thấy xe ổng đang ghi phạt người khác mà hỏng tránh qua line khác......! Trời...! Nghe xong muốn...nhảy ra wuánh ổng ghê...! Luật gì kỳ cục...!

    Bây giờ ngồi tiếc hùi hụi....Chắc cũng khoảng 100 mấy tiền phạt...! Biết vậy hôm nay hong đi làm...!Ức quá hong biết làm gì..., định về khoe với anh cái ticket...nhưng anh đi ngủ rùi..., nên..phải viết ra mới bớt ức...!

    Thế là tiền dư tháng này bay theo mây khói...! Biết vậy mua cái video card cho rồi..., thì nói cũng 100 mấy á..., mình chê là đắt, nên đợi...!...ai ngờ cái ticket này nó còn đắt hơn...!

    Ghét quá..! viết ra rồi mà vẫn còn thấy ghét...!

    Chắc phải nghiền ngẫm câu " được không vui, mất không phiền " của người xửa người xưa wé...!

    Mà lạ, mình thắc mắc...., sao police lại thích phạt người ta quá..., sao hỏng....nói là...ok., lần này tha, lần sao phạt...!...Có như vậy cho mình bớt thấy ức...! Hay là....goverment...đang cần tiền?..

    Khoảng 4 năm trước mình cũng bị hú một lần, nhưng ông ấy dễ thương ghê..., mình buồn ngủ nên lái xe lạng qua lạng lại, ổng hú mình và hỏi..mình vì sao láy xe như thế, nguy hiểm lắm....bộ...đang với tìm cái bóp hay đang....chỉnh radio hở...

    Mình nói dối là đang tìm cái bóp...Lúc đó khoảng 2 giờ mấy sáng á...! Vậy mà ổng cũng tin..và bảo mình cẩn thận...

    Như thế phải dễ thương không..hihihi... Ai như cái ông hôm nay....ghét thì thôi..!

    Ừ thì...bi giờ bớt ghét hết một xíu rồi..., có ghét ổng thì cũng phải mang tiền đi đóng á...! Thì cứ coi như ổng đang cần tiền hén..! hihih
    Đã chỉnh sửa bởi diên vỹ; 23-05-2008, 09:37 PM.
    my page
    Similar Threads
  • #61

    Mình như một đứa con nít trong hình hài người lớn, mỗi khi có chuyện gì đó không vừa ý, là hình như toàn thể thế gian này lầm lỗi cùng mình . Mình bỏ mặc tất cả .....Có lẻ cái tính khí chẳng sợ một mình cô đơn, hoặc rất thích cô đơn nên hình như mình bất chấp tất cả . Và rồi xui rủi làm sao, cuộc đời thường hay dạy cho những kẻ không biết trời trăng như mình những bài học thật quý giá . Mém mười năm, trải qua biết bao sóng gió, mình có hơi " te tua " một chút, nhưng cậu bé vẫn thường hỏi mình :

    - Làm sao cô có thể không thèm điếm xỉa tơi xung quanh mà làm gì thì làm thế ?

    Nghe cậu bé phán một câu, mình cũng hơi giật mình . Trời ạ ! Thì ra tính khí mình xấu đến thế sao . Đúng mà mình có bất chấp mọi thứ, nhưng thật ra không phải như thế , mình cũng bối rối, mình cũng đắn đo, có lúc còn chẳng biết phải quyết định thế nào nữa cơ mà . Nhưng có điều, khi quyết định rồi mình không thay đổi, và cũng chẳng suy nghĩ thêm nữa, với lại cuộc sống này, nếu bảo nó phức tạp, thì nó phức tạp , nếu bảo nó đơn giản, thì nó rất đơn giản ....thế thôi ..Nhưng có lắm quyết định, phải nhận rất nhiều hậu quả ...như mình từng trải qua .

    Cái giá của sự khờ khạo và ngu muội thì rất khó lòng trả nổi . Mình vẫn còn đang trả giá cho nó ....nhưng thôi, chuyện gì cũng thế phải không . Mình cứ mặc ...!

    Ngày trước mỗi lần mình rời nét thì khoảng 1 hoặc 2 năm thôi , chứ không như lần này ...mém cả 10 năm luôn, chắc mấy chị giận mình lun lắm . Mình cũng chẳng biết phải bắt đầu thế nào ...May là còn có góc nhỏ này ...!

    Nơi mình ở một năm chỉ có tuyết 1 hoặc 2 lần thôi, vậy mà ngay ngày hôm qua tuyết lại rơi, hôm nay lạnh có thể đóng băng . Thứ năm tuần rồi cũng giá lạnh, thiên hạ không thèm đi làm , mình vào chổ làm chỉ có vài người thôi, hôm nay mình lười quá, gọi chị chủ nói là mình không đi làm .

    Nguyên cả tuần nay mình ngồi đọc lại tất cả những thư cũ, những bài viết, những tâm sự ....có những bức thư thật hổ thẹn, có những câu chữ thật vui tai .....ai không có một thời để nhớ ..phải không ?

    Yahoo mail của mình do lâu quá không vào, nên tất cả kỷ niệm trong đó đã tan . Vì nó tan, nên mình không nhớ cái gì cả ....coi như cũng tốt . Nhớ nhiều đôi khi chẳng đẹp cho lắm .....nhất là những ký ức buồn ....

    Hy vọng ở cái tuổi này rồi mình đừng tạo ra những phiền phức nữa, đừng như một đứa trẻ không biết vâng lời, rồi cuộc đời lại dạy cho thêm nhiều bài học khó thở .....cuộc sống luôn dễ dàng nếu mình không tự tạo phiền phức ...đúng không ?
    my page

    Comment

    Working...
    X
    Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom