• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Đồng Dao Mới ------ Du Tử Lê

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Đồng Dao Mới ------ Du Tử Lê

    Đồng dao mới

    Em yêu dấu hết đời anh có lẽ
    Không còn gì để gửi lại cho ai
    Không còn gì để giữ cho ngày mai
    Em lấy hết từ lâu đời sống đó

    Em cũng biết phải không , tình vốn chát
    Như môi ta lạnh xót một đêm nào
    Như chim đi theo đường gió nghẹn ngào
    Sương vói lá trong lòng nhau quấn quít
    Sông với núi không bao giờ cách biệt
    Đêm với ngày sự thực chẳng chia tay
    Những cánh rừng yên ngủ với heo may
    Nhưng có phải trái tim nồng vẫn đập
    Năm với tháng chia nhau mầm khốn nhục
    Vui với buồn cũng một mặt gương soi
    Ta với đời cũng chỉ một ta thôi
    Và em nữa vẫn là em tội nghiệp


    Máu vẫn chảy nên tình còn oan nghiệt
    Mưa vẫn đi nên sông sẽ quay về
    Biển vẫn xanh nên sóng sẽ vỗ về
    Em cứ ngủ dù ngày mai bão tố
    Em cứ gửi hồn em trong cõi trú
    Mộng sẽ về kịp lúc gió lay cây
    Trăng sẽ về đúng lúc tóc em bay
    Anh sẽ bảo cả đời anh bên nhỏ
    Đêm vẫn nở những đóa quỳnh rực rỡ
    Em cứ buồn trắng ngát cả đêm thâu
    Khóc với cười cũng chẳng khác chi nhau
    Và chúng chỉ cho thấy tình ta, thực

    Ngực ngây ngất dậy hương lần thứ nhất
    Trên vai thơm răng ngập xuống một lần
    Trên môi non hồn hé nụ ân cần
    Máu như chỉ kim khâu tình mãn kiếp
    Ta đứng thẳng trong tình ta lẫm liệt
    Núi chưa từng khuất phục gió mưa sa
    Chim lìa đời còn đập cánh thiết tha
    Ngựa vẫn chạy tận cùng hơi thở cuối
    Em cứ hát những lời xanh bóng tối
    Những lời thầm lả tả nỗi đau riêng
    Lửa sẽ về trong hồn lạnh đêm nghiêm
    Em sẽ thấy thời gian như dát bạc

    Đời hung hiểm muốn tình ta tan tác
    Nhưng sông thề với núi chẳng chia tay
    Nhưng mưa thề với biển sẽ ra khơi
    Cây với cỏ có bao giờ tạm biệt
    Than với củi sống chung cùng một phút
    Những tàn tro chẳng thể có hai đời
    Như que diêm chỉ có một tiếng cười
    Như ta chỉ có một đời tiêu phí

    Em đắm đuối đến vô cùng ủy mị
    Em đam mê như hơi thở vơi đầy
    Như chiều vàng thích đứng trên ngọn cây
    Như anh thích những đời mưa luống tuổi
    Ta nín lặng sống cùng đau đớn, mới
    Trong yêu thương ta chấp nhận cực hình
    Khi vung gươm ta đón đợi đầu mình
    Và khinh bỉ chung quanh bầy ác thú
    Đời vốn thế con thò lò sấp ngửa
    Bận tâm chi tình nghĩa thế gian này
    Em chớ buồn kẻo tàn tạ thơ ngây
    Kẻo đêm rụng thêm chùm đau đớn, cũ

    Ôi tóc lạnh xuống môi thờ thẫn nhớ
    Em vì ta héo úa một mùa hương
    Em vì ta sớm bỏ một mùa son
    Như sông sớm bỏ nguồn ra với biển
    Tình giông bão sá gì hơn với thiệt
    Đúng hay sai , ta chẳng phải phân trần
    Nhục nhã ư ? ta uống chẳng ngại ngần
    Hạnh phúc hiếm ? ta cùng nhau san sẻ

    Em yêu dấu hết đời anh có lẽ
    Không còn gì để gửi lại cho ai
    Không còn gì để giữ cho ngày mai
    Em lấy hết từ lâu đời sống đó
    Đã chỉnh sửa bởi GRANDET; 14-07-2010, 06:02 AM.
    Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......
    Similar Threads
  • #46

    Khát Vọng Cho Con





    1.

    Đêm bắt đầu thật sớm trên từng lớp tôn ám khói bố cũng bắt đầu ấm ứ về tương lai con trong căn nhà hộp vuông vắn này
    bố không biết phải nói với con những gì đây
    hỡi đứa con trai bố chưa hề biết mặt chưa hề đặt tên
    bố nghĩ rằng có thể bố sẽ chết bất thình lình
    bây giờ cái chết không còn ai lấy làm lạ
    vì nó sát cạnh bên ta như hình với bóng
    nếu có chết, bố cũng không ân hận gì
    một khi đã coi nó như một lối giải thoát bất đắc dĩ
    nhưng vô cùng màu nhiệm
    sự chết chính là phần thưởng cuối cùng và duy nhất cho những người có mặt hôm nay
    chỉ khốn nạn cho bố không biết sẽ để lại cho con những gì
    những gì đây con
    khi hiện tại bố chạy ăn từng bữa
    còn nói chi còn nói chi tới đất đai của chìm của nổi

    2.

    Đêm bắt đầu thật sớm trên những lớp tôn ám khói
    bố thầm nghĩ không lẽ để lại cho con chiếc mũ sắt này
    với những vết đạn xuyên thủng
    những vết đạn tròn ngoan như đôi mắt trẻ thơ
    (đôi mắt trẻ thơ hoài nhìn bố)
    và bố phải mang ơn nó, nếu không có nó chắc bố đã bị tiêu ma hồn phách
    trước khi kịp có ý nghĩ về con
    bố thầm nghĩ không lẽ để lại cho con khẩu súng trường này
    một chứng tích hãi hùng luôn nhắc bố đừng quên
    mày là tên sát nhân vô trách nhiệm
    bố thầm nghĩ không lẽ để lại cho con cuộn thép gai này
    cuộn thép gai rỉ hoen máu người
    dù bố rất quý nó – vì chính nó giúp bố yên tâm phần nào mỗi lần ngồi gác trong lô cốt
    mỗi khi địch bước vào – những ống bơ sữa bò mắc ở đó khua lên báo động
    hệ thống mìn ngầm dưới hàng kẽm sẽ tự động nổ tung và giòn tan từng mảnh thịt người rất tươi – rất tươi con ạ
    bố thầm nghĩ không lẽ để lại cho con một bản danh sách những người đã chết
    dù chỉ ghi tên chú bác và bạn bè của bố
    cũng không được vì làm sao bố nhớ hết
    phải thế không con ?
    khi mỗi lần xem tin cáo phó – bố đã dửng dưng như khi nghe tin khí hậu
    sợ còn bình thản hơn thế nữa
    làm sao hơn được phải không con
    vì thời đại bố có thì giờ để nghe và dò xổ số
    cùng tơ tưởng tới lúc trúng số (dù chỉ là trúng an ủi hai ngàn đồng)
    hai ngàn đồng to lắm nghe con
    phải lập sẵn cả một chương trình tiêu xài cẩn thận
    tuy hai ngàn chỉ đủ may một chiếc quần dạo phố

    3.

    Đêm đã xuống thật sâu và mềm sũng nơi từng kẻ hở vách nhà
    bố vẫn còn ấm ức không biết để lại cho con những gì khi chết
    chẳng lẽ không có gì cho con ít nhất thì bố cũng đã sống được nửa đời người mà không lấy một di sản nào
    điều đó quả vô phước cho con và nhục nhã cho bố
    hay bố sẽ để lại cho con
    một báu vật hiếm hoi đã mấy đời tìm kiếm nhưng hoài tuyệt vọng
    con đoán được không, cái đó vô cùng tuyệt diệu
    cái mà ông nội con nhắm mắt đã ước ao sau này bố sẽ được hưởng
    nhưng tủi thay cho vong linh người quá cố
    vì tới nay
    với bố tất cả vẫn chỉ là mộng ảo
    nên bây giờ bố khẩn nguyện cho thế hệ con sẽ tìm kiếm được
    đó là khát vọng yên bình mai sau
    và con sẽ không phải là bố hôm nay
    con và bè bạn con sẽ không phải lê bước lầm than
    trên lộ trình cốt nhục

    4.

    Hỡi đứa con trai mà bố chưa hề biết mặt – chưa hề đặt tên
    đêm đã phủ dày trên quê hương mình
    đêm đã ướt sũng từng manh chiếu vá vải thâm
    đêm thật mềm và mềm loãng như niềm hy vọng mai sau
    ôi niềm hy vọng mai sau bao giờ mới thành sự thực
    và con – con có còn không khi sự thực hình thành


    .
    Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......

    Comment

    • #47




      Du Tử Lê khởi viết rất sớm với nhiều bút hiệu khác nhau, từ năm 1953 thơ được đăng trên tờ báo Măng Non, dành cho thiếu nhi, xuất bản tại Hànội. Bút hiệu Du Tử Lê được dùng chính thức lần đầu tiên vào năm 1958 cho bài "Bến tâm hồn", đăng trên tạp chí Mai, xuất bản tại Sàigòn. Bút hiệu này được dùng cho tới ngày nay.


      Bến Tâm Hồn

      Lênh đênh hồn phủ phương này
      Thương mưa Hà Nội nhớ mây Hồng Hà
      Mười năm dài những xót xa
      Bờ hoang bến quạnh thiết tha ngọn nguồn
      Mênh mông hồn ngủ phương buồn
      Đêm sương cầu giấy chợ hôm canh gà
      Tóc thề nẻo gió áo hoa
      Trôi từ chinh chiến trôi qua điêu tàn
      Lênh đênh hồn cắm sào ngang
      Năm ô tuổi nhỏ buồn hoang ngọn cờ
      Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......

      Comment

      • #48

        ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Ngocanh.online View Post
        TÔI LÀ EM, HIỆN TẠI

        Du Tử Lê



        chiều hái, gặt bóng cây
        chất đầy đêm tĩnh, lặng
        như tôi gửi bàn tay
        trên ngực người xa, vắng.

        sáng bước ra vườn sau
        lá từng ngày thay, đổi.
        tôi có em dài, lâu
        tự phút đầu bối rối.

        tôi gieo hạt tương tư
        trên luống người biến, hiện;
        tôi nhìn tôi khổ, đau:
        - xiết bao tình thân, thiện.

        chim thâu ngắn đường bay:
        -trao tặng đời tiếng hót.
        tôi thu nhỏ hồn tôi:
        -gửi cho người khuất mặt.

        sợi tóc như rừng cây
        sông chảy /cùng/ trí nhớ - -
        em buồn, vui như mây
        tôi trôi /cùng/ gió nổi.

        quá khứ như tương lai:
        em đã từng ở đấy.
        chúng ta đâu phải hai.
        tôi là em: hiện tại!

        địa ngục: trong lòng ta.
        niết bàn: tâm phẳng, lặng.

        không điều nào mất đi
        từ tình tôi hiến tặng.

        hãy cảm ơn khổ, đau,
        như điều em giữ lại.
        hãy cảm ơn đời sau,
        như điều ta đã nói.

        ta gieo, gặt chính ta
        tự cánh đồng nghiệp, ngã.

        (Calif. Sept. 02)





        Thư Cho Em






        Ngày nào quen nhau mà nay u buồn
        Ngày nào yêu nhau mà nay dỗi hờn
        Em còn đó không? những chiều mùa hạ
        Em còn đó không? những đêm mùa đông

        Tháng nào lá bay, bay trong lòng đời
        Tháng nào mưa rơi, rơi trong lòng người
        Tình tôi đam mê, hồn tôi yếu đuối
        Ánh mắt nụ cười em đã giết tôi

        Mai em lấy chồng em nhớ đến ai
        Mai em có chồng, em đừng quên tôi
        Tôi vẫn còn yêu (dù nghìn năm bóng lẻ)
        Tôi sẽ hôn em lệ xanh ngoài đời

        Mai em có con, tay bế tay bồng
        Mai em yêu con, mai em thương chồng
        Tôi chỉ xin em một lần kể lại
        Chuyện em sang sông : có tôi đau lòng

        Đời nào hạnh phúc, đời ai dạn dày
        Phương nào gió nổi – Phương này mưa bay
        Tôi vẫn còn đi về ôm bóng tối
        Chân bước âm thầm cây lá chia tay


        .




















        Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......

        Comment

        • #49

          Cõi Mẹ Về





          em đâu biết tôi có những giấc mơ
          bay dọc lộ trình Hà Nam-Hà Nội
          cùng những chiếc ghe muối
          những chiếc thuyền đinh
          chở bương, chở nứa
          chúng chở hồn tôi trôi dọc sông Đáy
          và tấm lòng thủy chung của mẹ tôi
          cũng không đáy.


          em đâu biết tôi có những giấc mơ
          tỉnh ra còn ngỡ
          như có chuyến xe lửa vừa mới khởi hành
          về Hà Đông.
          nơi mẹ tôi được sinh ra, lớn lên
          rồi theo chồng đi miết
          quê ngoại với tôi tới giờ vẫn còn
          là một niềm bí mật
          như những sợi tơ dăng khắp bầu trời
          tôi từng vói mà chưa lần nắm được.


          em đâu biết tôi có những giấc mơ
          thấy rõ mẹ về
          đắp lại tôi, tấm chăn
          vuốt lại tôi, mái tóc
          đã bao năm mất hút sau lưng
          mà mẹ tôi vẫn không thể tin rằng
          mái tóc xanh của con bà đã bạc
          những đường kẻ dọc ngang vầng trán tối
          đôi mắt nay đã mờ
          (đôi mắt trong veo ngày xưa nhìn theo
          mẹ tôi những ngày họp chợ)
          đôi mắt giờ đã xụp, lở nắng mưa
          mẹ tôi hỏi sao tóc con lại trắng
          những sợi gân nào lấp ló dưới da nhăn?
          tôi hỏi mẹ lúc rày người có khỏe
          mẹ tôi cười
          quết trầu đỏ
          đôi làn môi cắn chỉ
          bà vẫn buồn như thuở bố đi luôn.


          em đâu biết tôi có những giấc mơ
          tỉnh rồi cứ ngỡ
          tuổi thơ mình vẫn còn ở đó
          con đường Trần Hưng Đạo
          căn nhà mang số 1029
          đôi hàng cây sao
          Sàigòn, những chú Ba Tàu mặc quần sà lỏn
          vê chiếc áo thung cháo lòng lên cao
          xì xồ khoe bụng mỡ.


          em đâu biết tôi có những giấc mơ
          bay mềm con đường Trần Bình Trọng
          nơi mỗi sớm mai tôi phải đi ngang
          ngôi nhà thờ mang tên Huyện Sĩ
          lối dẫn tới ngôi trường
          có băng ghế dài
          có bảng đen
          có bài học vỡ lòng về tình bạn
          nhờ tình bạn này mà tôi biết yêu em.


          em đâu biết tôi có những giấc mơ
          lúc tỉnh ra còn nghe sóng biển
          vỗ đâu đây
          Hải Phòng? Đồ Sơn? Vũng Tàu? Hà Tiên? Guam?
          nơi tôi phơi mình trần trụi
          trên một trong những doi cát
          nơi người con gái mười lăm tuổi tên Thư
          học trường Tây, nói với tôi bằng tiếng Pháp
          rằng tôi là tình yêu thứ nhất của nàng
          lúc hai đứa ôm nhau trong bụi rậm
          Thư đã buồn khi hỏi mẹ tôi đâu?


          em đâu biết tôi có những giấc mơ
          buổi sáng, Camp Pendleton, xếp hàng, đợi bữa
          nơi có rất nhiều chuyến xe buýt miễn phí
          nối liền processing center và Trại Một
          người con gái ốm o ngồi cùng một băng ghế
          hỏi có phải tôi là người mới tới vài hôm
          và nàng muốn được nghe từ tôi một bài thơ cũ
          nàng đọc:
          “mừng em sinh nhật mới này
          nến đau đớn thắp lên đầy cuộc vui…”
          tiếng động cơ, tiếng gió, tiếng chim gõ kiến
          tiếng cười tiếng khóc
          tiếng loa phóng thanh nhắn tin tìm thân nhân
          và hơi thở gấp gáp trong lồng ngực nhấp nhô
          mới nhú
          của người con gái
          tan trên miệng vực.


          tôi đưa nàng xuống đáy thung lũng
          chỗ an nghỉ của những cành sồi bị gió sương đánh
          gẫy
          nàng đọc lõm bõm những câu thơ còn lại của bài
          sinh nhật, mười hai
          tôi hỏi mới bây nhiêu mà sao đã
          lần về nát tan sớm vậy?
          nàng mỉm cười
          (nụ cười tựa vết nứt sớm của một trái cây non!)
          nàng bảo tuổi thơ nàng thế đó
          lúc ngang qua khu nhà ăn
          tôi thấy người yêu tôi đang xếp hàng
          chờ lấy cơm mang về barrack
          nàng mỏng tanh như một chiếc lá thuộc bài bị ép.
          sau này tôi mới hay
          đó là lúc nàng đã mang bầu hơn tháng
          người con gái tên Thảo không biết
          có còn ở San Jose?
          riêng người yêu tôi, bây giờ
          đã có chồng và đang nuôi hai đứa con của tôi
          rất mực tử tế.


          em đâu biết tôi có những giấc mơ
          lập lại hoài như cuộn băng đã nhão
          những tiếng rè, đứt quãng
          như con đường Ranchero Way cụt ngủn
          xe chẳng cần quay đầu.
          như trong ngôi nhà có mảnh vườn bát ngát
          bao lần mẹ tôi ngã ngồi dưới gốc cây chanh
          bà ưa hỏi: chanh đâu mà lắm thế
          hãy coi chừng kẻ trộm nghe con!
          như người con gái mắt mưa
          tóc dài gió bão
          đã bỏ đi
          cho những lời nguyền ở lại.


          em đâu biết tôi có những giấc mơ
          bùn lầy khu chợ cầu Ông Lãnh
          mùi cá ươn. mùi bùn. mùi rác
          mùi thoi thóp từ những xác thân đợi chết
          mùi mồ hôi. mùi nước mắt vô tri
          mùi áo len người con gái mang ảnh hình Đức Mẹ
          nàng sống huyễn hoặc nhờ những trang thư
          hơn là đời thật
          đoạn đường có quán cà phê mở khuya
          nghe nói hồi mồ ma Lê Văn Trương
          ông đặt tên là Quán Biên Thùy
          chiếc quán tôi ngồi gần hết thời mới lớn
          với những người bạn
          (nhiều đứa chết lúc còn rất trẻ
          như Hoài Lữ, như Hoàng Đình Tập…)
          nơi tôi trở lại
          lúc tóc bạc tơi
          cùng hạt lệ muộn của người con gái hiện thân
          Quan Thế Âm.


          ở đó, tôi nhớ mùi con đường Westminster
          chạy dài tới biển
          mùi tóc đẫm nhà thương
          mùi những ngón tay run trên nền ngực trắng
          mùi nước mắt của người đàn bà
          (mà tôi thích gọi bằng Hựu)
          mùi hàng găng ngày mưa
          mùi tóc ngắn
          mùi tiệm phở tôi thường ngồi với bạn mỗi sớm mai
          và tiệm mì cũng không xa lắm


          em đâu biết tôi có những giấc mơ
          đầy chim. về núi
          khu rừng phong. dăm tờ thư cũ
          không ai còn hỏi nữa: tôi đâu?
          mọi người đều bận việc
          chẳng ai đủ rỗi
          để hỏi mình là ai
          ở chốn nào trên mặt đất đang nhăn
          và cớ sao đời ta lại mau tối vậy?


          em đâu biết tôi có những giấc mơ
          tỉnh dậy còn nhớ tới ngày chết trong bệnh viện
          mẹ tôi chưa từng ăn một cọng bún
          một tô phở, một tô bánh canh
          một hột vịt lộn
          một miếng cá chiên
          dù bây giờ mỗi ngày tôi vẫn ăn
          như mùa xuân vẫn tới
          như con đường Garden Grove
          đương nhiên cắt ngang Magnolia
          cắt ngang Brookhurst…


          nhưng em ạ, mọi điều nay đã đổi
          bởi vì em, như mẹ, đã không còn.

          2-91


          .
          Bạn Gần Không Tới........Bạn XA Chưa Về.......

          Comment

          • #50

            KHÁT VỌNG NHƯ HÒN BI

            Du Tử Lê



            khát vọng như hòn bi,
            lăn hoài không chạm đáy.
            nỗi buồn lại thường khi:
            không cách gì trốn. chạy.

            cuộc đời vẫn tung hô:
            - tàn tro từng đám cháy.



            H.T. Productions - California, 2008
            "ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO BẠN
            HÃY TỰ HỎI BẠN ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC"

            Comment

            • #51



              Khúc k riêng của chàng

              tôi xa người như xa núi sông
              em bên kia suối ? - bên kia rừng ?
              em bên kia nắng ? - bên kia gió ?
              tôi một dòng sương lên mênh mông


              tôi xa người như xa biển đông
              chiều dâng lênh láng chiều giăng hàng
              những cây ghi dấu ngày em đến
              đã chết từ đêm mưa không sang


              tôi xa người, xa đôi môi tham
              em biết, rồi em như chim ngàn
              thôi còn khua động làm chi nữa
              hồn tôi vốn đã là tro than


              tôi xa người, xa đôi mắt ngoan
              vườn tôi trăng lạnh đến hoang tàn
              em xa xôi quá làm sao biết
              vốn liếng tôi còn : những ngổn ngang !


              tôi xa người, xa trên sân bay
              hồn tôi cồn cát dấu chân bầy
              em vui đời khác làm sao hiểu
              tôi sống âm thầm như cỏ cây


              tôi xa người, xa hơi thuốc cay
              ngày mai tình sẽ bỏ tim này
              chiều em không đến hàng cây cũng
              nghiêng xuống tôi : từng ngọn heo may


              tôi xa người, xa bàn tay vui
              bàn tay có ngón đã chôn đời
              bàn tay có ngón không đeo nhẫn
              có ngón dành riêng cho môi tôi


              tôi xa người, xa niềm thiết tha
              hoa xuân đã rụng héo hiên nhà
              phố xưa em buộc đôi hàng bím
              nay tóc về đâu ? - hồn ở đâu ?


              tôi xa người, xa miền mê oan
              hồn tôi khô xác sợi giây đàn
              máu tôi đã gửi trong từng chữ
              dẫu chết, còn nguyên lời oán than


              tôi xa người, xa một mùi hương
              bãi khuya, hồn ốc lạc thiên đường
              nhớ ai buồn ngất trên vai áo
              mưa ở đâu về ? - như vết thương.
              1983


              .

              Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 17-10-2010, 02:00 AM.
              ----------------------------

              Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

              Comment

              • #52

                TRONG TAY THÁNH NỮ CÓ ĐỜI TÔI

                Du Tử Lê



                Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
                Tôi buồn như phố cũ mưa bay
                Bàn chân từng ngón ngưng không thở
                Lạc mất đường đi tận dấu bày

                Hỏi nắng đi rồi em sẽ hay
                Tôi gầy như phiến lá trên cây
                Gió khuya thôi rớt ngàn tâm sự
                Thiên đường tôi là người hay ai

                Sông chẳng thể không trôi về biển lớn
                Người bên bờ buông tóc thả cho mây
                Nên suốt kiếp tôi vẫn là đứa trẻ
                Buồn vui theo chiếc kẹo ở tay người

                Hỏi gió đi rồi em sẽ hay
                Tôi chờ em đến thắp đêm vui
                Có đêm nhìn xuống bàn tay lạnh
                Và chỗ em ngồi đã bỏ không

                Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
                Tôi về thương nỗi nhớ trên tay
                Trái tim giòng máu lệ chưa cạn
                Đời đóng lên hoài vạn dấu đinh



                Mạn phép bác CO nha. Em cũng nghiện thơ của nhà thơ Du Tử Lê khá sâu và khá lâu rồi bác.
                "ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO BẠN
                HÃY TỰ HỎI BẠN ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC"

                Comment

                • #53

                  ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Ngocanh.online View Post
                  TRONG TAY THÁNH NỮ CÓ ĐỜI TÔI









                  Du Tử Lê



                  Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
                  Tôi buồn như phố cũ mưa bay
                  Bàn chân từng ngón ngưng không thở
                  Lạc mất đường đi tận dấu bày

                  Hỏi nắng đi rồi em sẽ hay
                  Tôi gầy như phiến lá trên cây
                  Gió khuya thôi rớt ngàn tâm sự
                  Thiên đường tôi là người hay ai

                  Sông chẳng thể không trôi về biển lớn
                  Người bên bờ buông tóc thả cho mây
                  Nên suốt kiếp tôi vẫn là đứa trẻ
                  Buồn vui theo chiếc kẹo ở tay người

                  Hỏi gió đi rồi em sẽ hay
                  Tôi chờ em đến thắp đêm vui
                  Có đêm nhìn xuống bàn tay lạnh
                  Và chỗ em ngồi đã bỏ không

                  Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
                  Tôi về thương nỗi nhớ trên tay
                  Trái tim giòng máu lệ chưa cạn
                  Đời đóng lên hoài vạn dấu đinh



                  .









                  Theo bản của Du Tử Lê.


                  .
                  Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 05-11-2010, 12:07 AM.
                  ----------------------------

                  Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                  Comment

                  • #54

                    .





                    .
                    Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 05-11-2010, 12:13 AM.
                    ----------------------------

                    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                    Comment

                    • #55

                      .



                      .
                      ----------------------------

                      Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                      Comment

                      • #56

                        ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi CONHAKO View Post
                        .



                        .
                        Bức tranh thơ quá đẹp!

                        Comment

                        • #57

                          wow.. wow.. chị CO ơi , hình đẹp quá...

                          hình đẹp thơ hay

                          ủa ! nhỏ để trang cuối mà sao nhảy lên trang này !!

                          kỳ há? nhỏ hết thấy hình chị CO để hồi nãy rùi !!!!
                          Đã chỉnh sửa bởi Mưa nhỏ; 13-07-2010, 05:47 PM.

                          Comment

                          • #58

                            .


                            .
                            Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 17-10-2010, 12:43 AM.
                            ----------------------------

                            Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                            Comment

                            • #59

                              .




                              .
                              Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 17-10-2010, 01:04 AM.
                              ----------------------------

                              Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                              Comment

                              • #60

                                .


                                .
                                Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 05-11-2010, 12:01 AM.
                                ----------------------------

                                Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom