• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Một Chút Lưu Lại

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Một Chút Lưu Lại

    Cỏ Dại

    Tuổi xuân tôi như Mùa Thu trên lá
    Mộng ban đầu như gió thoảng hiu hiu
    Tình như khách qua đường thân đói lã
    Sắc hương tàn tan tác mộng miên miên

    Em sinh ra đã là thân Cỏ Dại
    Để người đời vội vã bước chân qua
    Thầm thương ta hay trách đời vô nghị
    Làm chi đây khi mỏi cánh chim chiều?

    Tôi cố sống trong tháng ngày quạnh quẻ
    Có ai hay Mùa Thu khóc trên cành
    Mấy mươi năm một đời ngươi.. có lẻ
    Cuộc đời mình còn lại.. được bao năm...?
    Đã chỉnh sửa bởi Ngoc-Nhi; 03-06-2009, 04:37 AM.
    Duyên đáy nước
    Nợ mây trời
    Ngộ ra mới thấy Cuộc Đời là " Không " !
    Similar Threads
  • #16

    Hư Vô ....!

    Nhìn
    Ngắm
    Ngẫm ...
    Cuộc đời là canh bạc

    Loãng
    Lạt

    Lrơ tráo hiện hữu
    Như mây xanh chiều lộng gió
    Lắng hanh
    Gió tắt
    Tình yêu tan

    Hết
    Chẳng còn gì
    Không còn ai
    Ta với ta
    Đi
    Đi về nơi nào đó
    Nhìn một điều gì đó
    Vô vọng

    Nói
    Nói với ai?
    Với ta?
    Với đại dương mênh mông?
    Hay gởi tấm lòng bát ái?
    Nhân nghĩa
    Vị tha
    Không còn tồn tại

    Đời
    Đời là gì?
    Ta ! ta là ai?
    Ghét
    Ghương
    Hận oán - đan tay nhau
    Dìu dắt nhau
    Chùn chân

    Mõi
    Nghoảnh lại
    Cỏ xanh mồ

    Hư vô !
    Đã chỉnh sửa bởi Ngoc-Nhi; 28-10-2012, 11:18 AM.
    Duyên đáy nước
    Nợ mây trời
    Ngộ ra mới thấy Cuộc Đời là " Không " !

    Comment

    • #17

      10 Năm Đất Khách

      Ngẩn ngơ đứng giữa đất trời
      Mênh mông xứ lạ quê người mình ta
      Cố hương mòn mỏi mẹ già
      Tiền kim chẳng đủ để mà bên nhau
      Nửa đời cơm hẩm cháo rau
      Xa con chỉ để ngày sau đổi đời
      "Lặng mình trong những chơi vơi
      Để tô vẻ cái nhất thời Tiểu Thư"
      Cuộn đời trong những hoang vu
      Tiền kim là chốn ngục tù cao sang
      Tưởng như là cỏi thiên đàng
      Ngờ đâu địa ngục thênh thang chờ mình
      Tiền kim nơi chốn đô thành
      Khác chi Hổ Báo rập rình mồi ngon
      10 Năm cơn mộng hãy còn ...
      Tuổi xuân như lá thu buồn nhẹ rơi
      Ta không oán trách đất trời
      Chỉ thương một nỗi mẹ tôi đang chờ
      Người nơi đất khách bơ vơ
      10 Năm xứ lạ hững hờ đi qua ...
      Đã chỉnh sửa bởi Ngoc-Nhi; 29-11-2013, 03:53 AM.
      Duyên đáy nước
      Nợ mây trời
      Ngộ ra mới thấy Cuộc Đời là " Không " !

      Comment

      • #18

        Vắng Em


        Anh về phòng vắng không em
        Bữa cơm đạm bạc chẳng thèm ngó qua
        Em về phố thị phồn hoa
        Bỏ anh với những phong ba đời người
        Hôm qua còn tiếng em cười
        Nỉ non em gọi - Anh ơi ! dịu dàng
        Cho anh giây phút ngở ngàng
        Cứ như lạc cỏi Thiên Đàng nào đâu
        Bao năm nặng một nỗi sầu
        Em mang nắng ấm sắc màu thanh xuân
        Chỉ là một phút dừng chân
        Với anh là cả một vầng trăng soi
        Gió chiều nhè nhẹ buông lơi
        Tơ tình ai dệt ? vướng rồi tim anh

        Trở về phòng đã vắng tanh
        Niềm vui bổng chốc - hóa thành chiêm bao
        Duyên đáy nước
        Nợ mây trời
        Ngộ ra mới thấy Cuộc Đời là " Không " !

        Comment

        • #19

          HỒNG TRẦN

          Tôi sống đây giữa muôn ngàn dối trá
          "Giữa dòng đời lạnh giá Nhân Tâm"
          Những khổ đau trong lối sống sai lầm
          Tôi cứ thấy mà thương tâm quá đỗi

          Tôi 30 mà trở nên già cõi
          Nhìn hồng trần ngán ngẫm giấc mơ qua
          Trách thân ta và tiếc nuối cho người
          Bon chen lắm - Rồi cũng ... qua một kiếp

          Tôi cứ đi với cuộc đời nối tiếp
          Nói với người - đời một cõi hư vô
          Họ nhìn tôi rồi quay mặt hững hờ
          "Bi quan thế hèn gì thân còm cỏi "

          Tôi sống đây - Không ít lần lạc lối
          Tự quay về trong buồn tủi riêng mang
          Tôi hiến dâng hạnh phúc dẫu thân tàn
          Mặc kẻ khác nghĩ rằng tôi ngu dại

          Bạn tôi ơi có bao giờ nhìn lại
          Mình đã lừa kẻ khờ dại như tôi
          Có bao nhiêu hạnh phúc lẫn buồn vui ?
          Mà hí hửng cho đời thêm nặng nợ !?

          Người thân ơi có bao giờ chợt nhớ
          Rồi giật mình thấy trống trãi bơ vơ
          Có nghĩ chăng ta sẽ chẳng bao giờ ...
          Còn gặp lại một kẻ khờ thế kỷ !?

          Tôi - tôi ơi ! có bao giờ ngừng nghĩ
          Một gia đình xa xỉ đến là bao
          Ta dại khờ nhưng cũng có sao đâu
          Muốn có được phải trao ra một giá !
          Duyên đáy nước
          Nợ mây trời
          Ngộ ra mới thấy Cuộc Đời là " Không " !

          Comment

          • #20

            Tỉnh Giấc Nam Kha

            "Mười năm cơn mộng cũng tàn
            Nam kha một giấc vội vàng tỉnh cơn"
            Mê đời thoáng chốc ta buông
            Dẫu còn một nỗi buồn vương vấn lòng
            Nửa đời phiêu bạc long đong
            Khác chi chiếc lá giữa dòng nước trôi
            Lênh đênh khắp bốn phương trời
            Vẫn chưa tìm được một nơi là nhà
            Thời gian thấm thoát trôi qua
            Quay đầu nhìn lại ta đà ba mươi
            Đắng cay kiếp sống xứ người
            "Mười năm cơn mộng cất rồi trong mơ
            Chiêm bao từ ấy đến giờ
            Thấy ta như một kẻ khờ thủy chung"
            Biết rằng ta kiếp long đong
            Mà sao chung thủy vẫn không cam đành
            "Nghẹn ngào cố hỏi trời xanh
            Thắng tui ông có để dành lần sau ?!?"
            Đã chỉnh sửa bởi Ngoc-Nhi; 05-11-2014, 04:13 AM.
            Duyên đáy nước
            Nợ mây trời
            Ngộ ra mới thấy Cuộc Đời là " Không " !

            Comment

            • #21

              Vu Vơ


              Cỏ ôm sương trắng mà cười
              Thân mong manh vẫn bị đời giẫm lên
              Biết mình bạc phước vô duyên
              Sao em vẫn muốn say men ân tình
              Biết rằng chẳng giữ được anh
              Vì thân đã nhuốm bụi trần còn đâu
              Mây ơi đừng vội qua cầu
              Để hoa chưa thẹn đã mau phai tàn
              "Hôm qua anh nói yêu nàng
              Chút vu vơ lại khiến nàng buồn vui
              Nhìn vầng trăng rụng chơi vơi
              Nhớ ta còn có một thời ngu ngơ
              Muốn quay về lúc còn thơ
              Muốn lòng có chút dại khờ vì anh "
              Mai này tình đẹp phai nhanh
              Chút hoài niệm dỗ giấc lành cho em
              Sương đêm rụng trắng bên thềm
              Em vào mộng điệp dệt thêm chút tình
              Chúc anh một giấc mộng lành
              Chúc em sẽ được nghe anh yêu nàng ...
              Duyên đáy nước
              Nợ mây trời
              Ngộ ra mới thấy Cuộc Đời là " Không " !

              Comment

              Working...
              X
              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom