• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Lời ca: Tân Cổ

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Lời ca: Tân Cổ

    VÕ ĐÔNG SƠ
    Soạn giả Viễn Châu

    Nhạc
    1/.Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi!
    Đường dài mịt mùng em không đến nơi
    Mây nước buồn cơn lửa binh
    Hết kể chuyện chung tình
    Khóc than riêng em một mình
    2/.Cây tuôn lá xanh xây mồ cho anh!
    Tình đầu bẽ bàng trong cơn chiến chinh
    Đưa tiễn nào hay rẽ chia
    Cách trở hận muôn đời
    Nói nữa chi thêm...nghẹn...lời...

    Câu 1: Trời ơi, bởi sa cơ giữa chiến trường thọ tiễn! Nên Võ Đông Sơ đành chia tay vĩnh viễn...Bạch...
    VỌNG CỔ
    ...Thu...Hà...
    ...Bạn tình ơi! Đừng hoài công mòn mõi đợi chờ...
    Hãy gọi tên anh trong những chiều sương lạnh, khi cánh nhạn bay về cuối nẻo trời xa (-) Hay những lúc canh khuya tựa rèm thưa ngắm áng trăng tà, nàng có nhớ đến tháng năm nầy có một người yêu đã vùi thây giữa vùng cát trắng...

    Câu 2: Ta cảm thấy một vùng trời đất hình như đão lộn, máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào...
    ...Ta gọi tên em trong tiếng nấc nghẹn ngào...
    Đây mới thật là lần chia ly vĩnh viễn, hết mong gì gặp gở cùng nhau (-) Rượu ly bôi ngày ấy tiễn anh đi
    Hoa lá bay theo vó ngựa phi
    Có biết đâu buổi tiễn đưa hôm ấy
    Là buổi chia lìa nàng chờ đợi mà chi...

    Nói lối
    Ta cảm thấy máu ngừng trong nhịp thở
    Rút gươm thiêng mà giòng lệ tuôn sa
    Khắc vào cây ba chữ...Bạch...Thu...Hà!
    Để kỷ niệm ngày ta không gặp nữa...

    Câu 4: Tuấn mã ơi! Hãy phi mau về báo hung tin cho quân ta được rõ: Rằng Võ Đông Sơ đã vùi thây trong gió bụi...
    vọng cổ
    ...quan...hà...
    Tiếng kiểng thu quân tắt lim tự bao giờ...
    Hoàng hôn phủ trùm lên bãi chiến một vẻ u buồn lạnh lẽo tiêu sơ (-)
    Lá rừng rơi rụng như mưa
    Phải chăng xây hộ nấm mồ cho ta!
    Máu đào theo lệ tuôn sa
    Nhắc câu chung thủy, lòng ta nghẹn ngào

    Câu 5 ( nhạc) Máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào
    Chí anh hùng vùi trong kiếm đao
    Bóng chiều rơi cuối nẻo biên thùy ( về vọng cổ )
    Ta thấy miền xa như rũ bóng quân kỳ...
    ...Ta muốn kêu lên ba tiếng Bạch Thu Hà...
    Bạch Thu Hà ơi! Tim ta như ngừng đập, máu tuần hoàn ngưng chảy khắp châu thân (-) Thôi thôi lỡ làng rồi tiếng hẹn trăm năm. Từ đây nàng có nhớ đến ta hãy ngâm câu “ Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu – Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi “

    Câu 6: Bạch Thu hà...Bạch Thu hà ơi! Nàng đã bao phen vượt suối trèo non để giữ vẹn tiết trinh. Ta cũng mấy bận lao mình trong nắng gió. Chuyện hàn huyên chưa cùng nhau cạn tỏ, thì giọt máu chung tình đã nhuộm thắm chinh y (-) Từ đây hết nợ, hết duyên, hết ân, hét ái...Lưỡi gươm thiêng ta xin gởi lại cho người yêu lý tưởng Bạch Thu hà.
    Nhạc
    Hỡi tình chung ơi!
    Đường dài mịt mùng em không đến nơi
    Mây nước buồn cơn lửa binh
    Hết kể chuyện chung tình… ( về vọng cổ )
    …Khóc than riêng em một mình ./.
    Vắng chàng hoa cũng biếng cười
    Vườn yêu lã chã tuôn rơi lệ sầu..
    Similar Threads
  • #61

    Cô bé bên dậu hoa vàng
    Tác giả: Lâm Viên


    Trước sân nhà ai có một dậu...
    Xang xừ líu
    ...hoa vàng. Và ánh mắt thơ ngây.
    Em dịu dàng thoăn thoắt đôi tay
    Tôi mê say nhìn tóc mượt bay dài.
    Trời xứ biển trưa hè gió lộng
    Tôi nghe hồn xao động.
    Bên dậu hoa vàng em ngước nhìn tôi
    Anh mắt thật tươi đón người khách không mời.
    Không nói một lời, mà bồi hồi xao xuyến
    Chỉ một nụ cười, mà đất trời xoay chuyển
    Sóng biển chơi vơi, hàng dương thì thầm luu luyến
    Tôi nỡ nào vội bước chân đi.
    Dịp may ngần này chẳng có mấy khi.

    Vọng cổ
    Từ buổi ấy quen nhau bên dậu hoa vàng nở rộ, sớm sớm chiều chiều trong xóm chài bé nhỏ đôi bóng tung tăng như sóng gió...
    1)... giao kề. Chưa đổi trao lời hẹn câu thề. Nhưng những dấu chân đã in hằng trên cát trắng, nắng mùa hè làm chai sạm làn da. Những buổi chiều tà dạo bước giữa hàng dương, nắm tay em trên con đường lên dốc đá. Nhắc lại chuyện người xưa mấy mươi năm trôi qua vẫn làm nhân gian đem lòng nhớ mãi.
    Phú Hải, Phú Hài những cái tên quen thuộc, và xóm chài bình yên lưu luyến kẻ...
    2)...du hành. Tôi muốn lìa xa nắng bụi thị thành. Hay muốn ở mãi bên em không lìa xa nữa, nên đường về thăm thẳm mù khơi. Thời gian vô tình cứ thầm lặng êm trôi, dậu hoa vàng đã đến mùa thay lá. Trở lại đô thành lòng còn vương vấn quá, biết bên xóm chài người em nhỏ có chờ không?

    Lối
    Tôi lỗi lầm nên dám trách chi em
    Mười năm qua chưa một lần trở lại
    Bước ngập ngừng trên đường về Phú Hải
    Tôi nguyện thầm cho gặp lại người xưa

    Vọng cổ
    Dốc đá vẫn chơ vơ lầu Ông Hoàng hắt hiu buồn trầm mặc, có biết người thương tôi đang lưu lạc...
    5)...nơi nào. Chỉ dùm tôi ơi con sóng dữ cuộn trào. Sóng đã đưa em về nơi nào xa thẳm, hãy trả em về cho một mối tình đau. Hàng dương nghiêng mình trong gió lao xao, như nhắc lại những ngày xưa êm đềm thân ái. Đêm trăng tròn trong xóm chài nơi Phú Hải, tôi ngẩn ngơ thức mãi với trăng vàng.
    6). Dưới chân đồi xóm nhỏ chìm trong giấc ngủ bình yên, những chiếc ghe bập bềnh trên bến vắng. Anh trăng đêm nhẹ nhàng tỏa sáng, đêm yên bình thanh thản như một giấc mơ. Không là thi sĩ tôi vẫn viết thành thơ, kể lại chuyện tình mười năm thương nhớ. Cô bé ngày xưa giờ còn đâu nữa, dậu hoa vàng trước sân nhỏ cũng khóc thương. Mong manh như cơn gió làn sương, kiếp con người phù du ngắn ngủi. Tôi vẫn một mình thẫn thờ trên bến đợi, nhớ chuyện thi nhân và chuyện của riêng mình.
    “Gió theo lối gió, mây đường mây
    Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay
    Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
    Có chở trăng về kịp tối nay”.
    Tôi yêu tiếng nước tôi

    Audio Truyện Kiều

    Comment

    • #62

      Có phải em là Lý Ngựa ô
      Lời vọng cổ: Lâm Viên
      Tân nhạc: Tiến Luân

      Tân nhạc
      Nữ: Lốc cốc leng keng, lục lạc đồng đen, dây cương nhuộm thắm
      Nam: Có phải em là, em là lý ngựa ô. Có phải em là…
      Nữ: Em là lý ngựa ô
      Nam: Thấp thoáng chân mây, bụi mịt mờ xa
      Nữ: Theo em ngàn dặm, anh vẫn mong chờ em là lý ngựa ô
      Nam: Anh vẫn mong chờ em là lý ngựa ô
      Nữ: Ngựa ô, nhớ thuở yêu nhau, tay anh cầm cán. Thắng nhẹ lấy yên cương
      Nam: Ta chở nhau đi. Mà nay chẳng cần lấy yên cương
      Nữ: Em bỏ ra đi, bỏ lại cửa dinh xưa đang buồn đứng trông theo.

      Vọng cổ
      Nam: Thấp thoáng chân mây bụi mờ dần xa theo tiếng vó câu gõ nhịp, kiệt sức tàn hơi anh vẫn không về cho kịp phút…
      1/. …tao phùng. Người đã ra đi theo gió bụi mịt mùng.
      Nữ: Giữa không trung em còn nghe văng vẳng, tiếng bạn tình thảng thốt gọi người yêu. Em muốn ghìm cương cho ngựa ô đứng lại.
      Nam: Nhưng tiếng vó câu vẫn gõ nhịp đều. Thôi hết chuyện tình anh đã dệt đã thêu không bằng gấm bằng hoa nên gặp nhiều ngang trái.

      Tân nhạc
      Nam: Ngựa ô, nhớ thuở yêu nhau, tay anh cầm cán. Thắng nhẹ lấy yên cương
      Nữ: Ta chở nhau đi. Mà nay chẳng cần lấy yên cương
      Nam: Em bỏ ra đi, bỏ lại cửa dinh xưa đang buồn đứng trông theo.

      Vọng cổ
      Nữ: Níu kéo tình yêu là tiễn tình đi mãi, tống biệt người đi là giữ tình ở lại…
      2/. …muôn đời. Bài lý ngựa ô em quên mất lâu rồi.
      Nam: Nên cửa dinh xưa mới buồn hiu hắt, bài lý ngày nào đi lạc giữa đồng hoang. Để mặc đường làng mai vàng nở rộ đón xuân sang.
      Nữ: Để bạn tình chung bẽ bàng thương nhớ. Kỷ niệm ngày xưa thôi anh đừng nhắc nữa, để tội tình cho tiếng vó ngựa miền xa.

      Tân nhạc
      Nam: Lốc cốc leng keng, lục lạc buồn thiu, dây cương tuột lỏng. Có phải em là, em là lý ngựa ô. Có phải em là…
      Nữ: Em là lý ngựa ô. Nhớ quá yên cương bóng ngựa giờ xa. Chân mây mờ mịt
      Nam: Ném bỏ ưu phiền, em là lý ngựa ô. Nhớ mãi trong lòng, em là lý ngựa ô, ngựa ô.

      Vọng cổ
      Nữ: Em không phải là cô gái ngày xưa chờ người yêu với kiệu vàng võng bạc, vẫn chung thuỷ sắt son như lời người xưa đã hát. Nhưng em sẽ cùng anh chung sức đắp xây hạnh phúc của…
      5/. …hai người. Em có khối óc bàn tay tự làm đẹp cuộc đời.
      Nam: Đâu phải tại anh muốn hẹn lần hẹn lựa, nên mấy lượt xuân về còn lỗi hẹn với em. Nhớ lời hẹn hò thôi thì dạ cứ buồn thêm
      Nữ: Cứ nôn nao lo lỡ duyên lỡ nợ. Cứ phải đâu là của chồng công vợ, sau trước gì đâu đây đó cũng một nhà.

      Lý ngựa ô
      Nam: Là đưa í a đưa nàng, anh đưa nàng, anh đưa nàng về dinh
      Nữ: Là theo í a theo chàng, thiếp theo chàng, thiếp theo chàng về dinh

      Vọng cổ
      Nữ: Đường làng cũ mai vàng nở rộ, mẹ quét lá vàng sân trước đón xuân sang. Cha tươi cười dọn gọn gàng mấy khóm bông trang
      Nam: Anh sang nhà giúp trang hoàng nhà cửa. Tai vẫn ngóng trông phương xa vó ngựa, hình bóng người yêu xa vắng xuân này.
      Nữ: Ném bỏ ưu phiền trong mùa xuân mới, để mong chờ mùa xuân tao ngộ cùng nhau.
      Nam: Anh sẽ sẵng sàng trầu cau lễ cưới, hẹn mùa xuân tới em về với ngựa ô.
      Tôi yêu tiếng nước tôi

      Audio Truyện Kiều

      Comment

      • #63

        CỔ TÍCH ĐỢI CHỜ
        Lê Duy Hạnh

        -Lối-
        Tàu rời sân ga, đưa anh đi miền xa
        Hòang hôn ngập ngừng buông xuống …


        -Vọng cổ-
        1. Sương bụi giăng giăng theo từng cơn gió thoảng. Còn lại mình em cùng mảnh trăng … gầy. Trăng khuyết cô đơn chờ đợi trăng đầy. Tàu đã đi vào khỏang không hun hút, sao tiếng còi còn thắt thỏm vọng về em. Lặng trông trời - trời chuyển vào đêm, em nhìn trăng để nối lại đất trời. Sân ga vắng lạnh người, em chợt nhận ra bên mình còn chiếc bóng …

        2. Đường tàu song song gặp nhau nơi vô định, nên người ra đi, đi mãi không về. Mỗi hòang hôn, em ngơ ngẩn đợi chờ. Người con gái nơi quê nhà mòn mỏi, nghe tiếng còi tàu đếm tuổi xuân qua. Chuyện ngày nào đã hóa chuyện ngày xưa, kỷ niệm tiễn đưa, sân ga buồn heo hút. Mảnh trăng gầy vẫn treo chờ hạnh phúc, có bao giờ anh hỏi chuyện cùng trăng …

        -Lối-
        Đất nước chiến tranh,
        Những con tàu xưa không còn quay lại
        Không còn tiếng còi âm vang khắc khỏai
        Không còn bóng người về lại sân ga.


        -Vọng cổ-
        5. Từ giã quê nhà em cất bước đường xa tìm anh cùng trời cuối đất. Đi theo em là vầng trăng đầy rồi khuyết mà hình bóng anh biền biệt phương … nào. Vang vọng hồn em, vọng mãi tiếng còi tàu. Sân ga xưa sương bụi mù mong đợi, không dấu chân người, chỉ còn vết đạn bom. Em mãi đi như chuyện cổ tích xưa, tìm lại tình yêu ngây thơ thời con gái. Đâu biết tóc mình gió sương vẫn chải, theo thời gian, tóc đã phai màu.

        6. Đất nước thanh bình về lại quê xưa, em lặng người khi thấy dáng ai đứng đợi. Hòang hôn đã buông mình vào bóng tối, trăng vẫn gầy như lúc tiễn đưa nhau. Anh về đây sao thiếu bóng con tàu, không có tiếng còi cả đời em theo đuổi. Em đứng lặng nhìn chân không bước nổi, có phải là anh - trong diệu vợi đã quay về.
        Anh đứng đó, em ở đây
        Chờ hết qua đêm mà không dám nhìn tạn mặt.
        Hạnh phúc mong manh chợt còn, chợt mất
        Đêm lạnh, ga buồn, tóc trắng trời sương./.
        Tôi yêu tiếng nước tôi

        Audio Truyện Kiều

        Comment

        • #64

          CÒN THƯƠNG RAU ĐẮNG MỌC SAU HÈ
          Nhạc : Bắc Sơn
          Vọng cổ : Thanh Vũ

          NHẠC
          Nắng hạ đi, mây trôi lang thang cho hạ buồn
          Coi khói đốt đồng để ngậm ngùi, chim nhớ lá rừng
          Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu đến gần
          Biểu cậu ngồi mẹ nhổ tóc sâu,
          hai chị em tóc bạc như nhau
          Đôi mắt cậu buồn hiu phiêu lưu rong chơi những ngày
          Đầu chừa ba vá miếng dừa,
          đường mòn xưa dãi nắng dầm mưa
          Ai cách xa cội nguồn ngồi một mình nhớ lũy tre xanh
          Dạo quanh khung trời kỷ niệm …
          chợt thèm rau đắng nấu canh

          VỌNG CỔ
          1. Đôi lúc rảnh rang, ngắm mây bay trên khung trời thăm thẳm, bất chợt lòng như có niềm nhớ nhung xâm chiếm. Hình ảnh quê hương gần mươi năm xa hiện lên trước mắt; có vóc dáng mẹ thân yêu bỏm bẻm …nhai trầu. Vầng trán mẹ nhăn nheo mang nỗi thương sầu. Tóc trắng rung rung vì dãi dầu sương nắng, một tấm thân gầy nuôi nấng đàn con. Nồi cơm trắng thơm lừng, tô rau đắng nấu canh, cơm dẻo, canh ngon giọt mồ hôi mẹ đổ. Con thơ lớn dần lòng mẹ ngại lo, rồi đây con sẽ như cánh chim rời đàn, xa tổ ...

          2. Gió thổi, mưa sa con sông quê êm đềm nước chảy, con ngụp lặn cùng các bạn xóm trên đánh trận bằng súng bập dừa.Tuổi nhỏ ham chơi quên cả cơm chiều. Mẹ rượt đánh con với chiếc roi mây nhỏ xíu, con không khóc, mẹ mỉm cười, mẹ nói: “nó thật giống cha”. Đôi mắt mẹ thoáng buồn con lặng lẽ nhìn sông, nhớ từng lời mẹ thường hát khẽ: À…ơi! Canh rau đắng, cá rô đồng, đêm khuya trở giấc thương chồng đi xa …

          NHẠC
          Xin được làm mây mà bay khắp nơi giang hồ
          Ghé chốn quê hương xa vời vợi, cất bước ly hương
          Xin được làm gío dập dìu đưa điệu ca dao
          Chái bếp yêu sao cũng ngọt ngào một lời cho nhau
          Xin sống lại tình yêu đơn sơ,
          Rong chơi những ngày đầu chừa ba dá miếng dừa
          Đường mòn xưa dãi nắng dầm mưa
          Xin nắng hạ thôi buồn đển mình ngồi nhớ lũy tre xanh
          Dạo quanh khung trời kỷ niệm mà chợt thèm rau đắng nấu canh

          VỌNG CỔ
          5. Ai xa quê hương mới biết thương về kỷ niệm, bao giây phút nhớ mong, đã đọng thành núi, thành sông, thành biển rộng …tâm tình. Ong có tổ, chim nhạn có bầy.Vật chất xa hoa nơi xứ xa, đâu bằng sống giữa cội nguồn yêu dấu, thanh đạm mà đậm đà, ngọt lịm câu dân ca(-). Rau đắng sau hè bám đất ông cha, nếm trải phong ba, trong vị đắng mang hương tình xứ sở. Mơ ước hôm nay ta trở thành cánh gió, về với yêu thương dù khoảnh khắc sum vầy….

          NHẠC
          Xin sống lại tình yêu đơn sơ
          Rong chơi những ngày đầu chừa ba dá miếng dừa
          Đường mòn xưa dãi nắng dầm mưa
          Xin nắng hạ thôi buồn để mình ngồi
          Nhớ lũy tre xanh dạo quanh khung trời kỷ niệm
          Chợt thèm rau đắng nấu canh
          .6. Bãi rau đắng sau nhà, dầu nắng chan vẫn mọc, lá xanh nõn nà mà tuổi mẹ càng cao. Còn quãng ngắn đời mình mẹ còn khắc khoải lo toan, thương con xa xứ, thân đơn giữa dòng đời…
          Mẹ ơi! Rau đắng cá rô đồng
          Nồi canh mẹ nấu nhớ hoài trong con
          Chiều chiều gió thổi đầu non
          Chở lời con đó đến quê nhà mẹ mong./.
          Tôi yêu tiếng nước tôi

          Audio Truyện Kiều

          Comment

          • #65

            ĐÊM QUAN HỌ
            Vọng cổ: NGÔ HỒNG KHANH

            Đêm đã khuya rồi quan họ ơi. Mà tình quan họ vẫn chưa vơi. Sông thương hay mắt người thương đợi. Dõi bóng người thương tận cuối trời
            Hát nữa đi em khúc dân ca đậm tình xứ sở. Nhớ thương ai nước sông thương chở đầy thương nhớ câu hát em trao “người ơi người ở’… gặp gỡ đêm nay tao ngộ khách… tang bồng. Câu hát giăng tơ hay con nhện giăng tơ cho tơ nọ vương lòng. Đêm phương Nam lòng mơ về quan họ, nay quan họ mình về câu hát hoá thân thương. “Thương nhau cởi áo cho nhau”… câu hát đã trao sao lòng cứ ngập ngừng. Sợ mai này mình phải xa nhau, cho nước sông Thương cứ chảy vào thương nhớ.
            Đêm quan họ người ơi người ở, vương vấn lòng anh không nỡ ra về. Ai hái nụ tầm xuân cho con ve nức nở gọi sang hè. Thương điệu trống quân tiễn người xưa lên ải Bắc, la lả cánh cò lặn lội khắp đồng xa. La lả cánh cò bay suốt khúc dân ca, đêm quan họ thương người ca quan họ. Sông Thương đó cứ chảy vào thương nhớ, người tiễn đưa người đưa con sáo sang sông.
            Ta đã say rồi quan họ ơi. Say tình quan họ vẫn chưa vơi. Sông Thương hay mắt người thương đợi. Chén rượu Làng Vân, chén rượu đời.
            Chén rượu đêm nay có khúc dân ca đậm tình người quan họ, có tà áo tứ thân in dáng ai dài theo nỗi nhớ có vành nón quai thao bỡ ngỡ mắt… ai nhìn. Quan họ quê em anh ngỡ quê mình. Điệu lý phương Nam về vui đêm quan họ, anh gởi hồn mình theo con sáo sang sông. Em gởi hồn mình câu quan họ mênh mông, chén rượu làng Vân hay mắt ai lúng liếng. Câu quan họ chao nghiêng vành nón, quyến luyến người ơi người ở đừng về.
            Ta đã thương rồi sông Thương ơi. Thương tình quan họ chốn xa xôi. Bâng khuâng sóng vỗ miền sông Hậu. Con sáo sang sông bỗng ngậm ngùi. Ta đã thương rồi chiều lục ngạn mây trôi, mùa vải chín má người thương chín đỏ. Điệu quan họ người ơi người ở, mà chiều nay người đã xa người. Người đã xa người quan họ ơi. Mà tình quan họ vẫn không vơi. Sông Thương vỗ mãi bờ thương nhớ, vỗ mãi hồn tôi thành câu hát thay lời.
            Tôi yêu tiếng nước tôi

            Audio Truyện Kiều

            Comment

            • #66

              ĐIỂM HẸN QUÊ HƯƠNG
              Tác giả: Hiền Phương


              Nam (gọi to) Đò ơi....đò ơi

              -Ca Lý tòng quân-
              Nữ 1. Ai kêu đò, ai kêu đò có em. Tiếng ai tiếng ai kêu đò
              Chờ em rẽ nhịp đưa đò sang bến
              Nam Dòng nước tung tăng, ánh trăng mơ mộng
              Thương bóng hình nghiêng nghiêng.
              Cô gái đò sang sông.
              2. Ơi đò ơi đò, đò ơi. Rẽ nước nhanh, đón anh sang bờ
              Nữ Đò đang rẽ nhịp, rẽ nhịp sang bến
              Nam Cành lá xôn xao như vẫy tay gọi, ơi đò, đò ơi
              Nữ Ơi đò chờ có em

              -Ca Phi Vân Điệp Khúc-
              Nam Gió đưa, gió đưa vờn lay, ơi đò ơi,
              Gió lay mái chèo xuôi dòng nhanh lên đi đò ơi
              Nữ Khoan ....theo nhịp khoan khoan,
              Lắc lẻo tay chèo, theo dòng đời trôi
              Mênh mông theo nhịp khoan khoan
              Nam Kêu đò mà lòng anh vấn vương,
              Lòng nhớ thương bến sông anh tòng quân
              Nữ Đưa đò mà lòng anh luyến lưu,
              Ngày tiễn đưa sáng trăng trên sông này
              Nam Anh trở về với bến đò năm xưa,
              Thăm con đò, thăm bóng hình em yêu
              Nữ A....chính anh đây là người trai em tiễn đưa lên đường
              Dòng sông in bóng anh năm nào,
              Hàng cây vẫn xanh đậm thướt tha
              Nam A....Chính em đây là người em đưa anh sang bờ, tòng quân
              Giữ yên quê nhà giờ đây vẫn tay chèo đón anh

              -Vọng cổ-
              Nữ 1. Ơi người chiến sĩ năm xưa, có nhớ hay không ngày em tiễn anh lên đường ra phía trước, nơi biên giới mờ xa, anh giữ yên bình cho đất nước anh anh trở về đây với người em gái năm xưa đang đón đợi anh bên bến nước ...mong chờ. Em vẫn đợi anh dù chẳng kịp hẹn hò.
              Nam Ai chẳng nhớ mong chỉ sợ lòng vương vấn nên chắc tay súng diệt thù, thay lời hẹn phải không em (-)
              Nữ Đón đợi anh về đâu phải chỉ riêng em mà bến nước dòng sông cũng mong chờ anh trở lại. Anh có thấy không những vườn cây sai trái và đồng lúa reo vui đón chào người trai năm cũ …
              Nam 2. Anh là người trai năm cũ, qua biết bao mùa trăng, nay anh trở về đây vui với ....quê nhà. Phải không em mùa trăng chờ đợi hẹn hò.
              Nữ Ai biết mùa trăng hò hẹn, trăng có phải là người đâu mà hò mà hẹn. Trăng chỉ nhớ mong người nên đón đợi mà thôi (-)
              Nam Nếu trăng không phải là người, mà trăng biết chờ, biết đợi, còn cô lái đò có chờ đợi ai không?
              Nữ Em chỉ là cô gái chèo đò đưa khách sang sông, đâu ước mơ có người để nhớ mà thương.

              -Nói lối-
              Thôi xin mời anh sang sông
              Nam (ngâm thơ) Đưa đò, đưa bộ đội sang sông
              Đừng bỏ giữa dòng lạnh lắm người ơi
              Đò ơi tôi chẳng có biết bơi
              Nhưng tôi biết lội, đến nơi với đò

              -Ca Lý cái mơn-
              Nữ Anh đừng đùa vui, làm em bối rối. Thôi hãy sang sông,
              Nam Anh chèo với em được không?
              Nữ Có sao đâu, mời anh xuống chúng ta cùng chèo
              Nam-Nữ: Hò hò khoan hỡi hò hò khoan. Trăng sáng trên dòng sông
              In bóng hình chúng mình trên sông

              -Ca vọng cổ-
              Nam 5. Trên mặt nước lung linh bóng hình đôi lứa. Tiếng mái chèo khua, reo vui như chào đón hạnh phúc ...đôi mình. Đất nước bình yên ta xây dựng hạnh phúc gia đình. Để con đò có bến đậu, đậu nơi này có được không em ơi?
              Nữ Bây giờ anh nói yêu em. Biết ai làm chứng cho duyên đôi mình
              Nam Anh thề dưới anh trăng khuya. Mong trăng làm chứng se duyên vợ chồng

              -Ca Lý trăng soi-
              Nữ 6. Con đò đưa, nhặt khoan tiếng máy, khua trên dòng,
              Nghe lòng bâng khuâng vấn vương trăm chiều,
              Khung trời quê hương mến thương vô vàn
              Nam Nay về đây, dòng sông năm ấy vẫn tiếng bìm bịp kêu …
              Ánh trăng soi dòng sông. Con đò cặp bến, xin mời em theo
              Nữ Gió đưa mái tóc vờn bay
              Con đò có bến, nhớ ngày tiễn đưa
              Giờ đây quê hương đang từng ngày đổi mới
              Anh về lại quê hương xây dựng nước non
              Tôi yêu tiếng nước tôi

              Audio Truyện Kiều

              Comment

              • #67

                Điu bun Phương Nam
                Tân nhạc: Vũ Đức Sao Biển
                Cổ nhạc: Anh Kiệt


                Nhạc:

                Về phương Nam lắng nghe cung đàn,
                Thổn thức vọng dưới trăng mơ màng,
                Rồi theo sông Cửu Long nhớ thương dâng tràn,
                Chợt thương con sáo bay xa bầy,
                Sương khói buồn để lại lòng ai.

                Con sáo sang sông,
                Sáo đã sổ lòng,
                Bay về Bạc Liêu, con sáo bay theo phương người,
                Bay về Trà Vinh, con sáo bay qua đời tôi.

                Vọng cổ:

                Con sáo trong lòng nhớ bầy than thở. Tiếng sáo bi thương nức nở giữa... đêm... trường...

                1. Sầu đối gương loan em cũng đoạn trường.
                Sáo xa bầy cung thương không hòa điệu, em xa người đàn lạc phím chùng dây. Tâm sự này biết tỏ với ai đây ?! Men rượu nồng cay chẳng làm vơi thương nhớ. Con sáo buồn nên sáo khóc nỉ non, còn trời cũng buồn sao mà trời mưa không dứt.

                2. Hương phấn nhạt mùi khói sương mờ nhân ảnh, em chỉ thèm nghe một tiếng tơ lòng.
                Thèm một điệu buồn phương Nam ru giấc say nồng.

                Trời mưa trút sợi tơ lòng,
                Mơ ai xa ngoài vạn dặm,
                Hờn ai nước mắt đong sầu,
                Biết tìm ai người tri ngộ,
                Ru hồn trong suối thơ,
                Mơ màng theo tiếng tơ.

                Câu hát phương Nam đong đầy nước mắt, mộc mạc quê mùa mà đốt cháy lòng em.

                Nhạc:

                Câu hát ngân nga,
                Tiếng tơ giao hòa,
                Cháy lên trong dạ muôn ngàn tâm sự,
                Hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi!

                Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi,
                Theo sóng vàng cát lỡ sông bồi.
                Còn chi nữa, biển dâu đã bao đổi dời,
                Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi,
                Thương những đời như lục bình trôi!

                Vọng cổ:

                Sáo ơi cửa lòng son đã mở hãy hát lên bài ca ly biệt. Hát một lần này thôi rồi không gặp nữa... bao... giờ...

                5. Sáo bay theo điệu buồn phương Nam đang đợi đang chờ.
                Trở về lại dòng sông mênh mông thuở ấy, như ngày nào sáo đã sang sông. Còn em thì chẳng dám ước mong, nối lại cung đàn khi tơ tình đã đoạn. Một kiếp hồng nhan qua như gió thoảng, còn chút phấn hương đâu dám lụy cho người.

                Trăng thu dạ khúc:

                Hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi!
                Một điệu ru hời!
                Nặng nỗi đau đời,
                Lời ru theo nước mắt rơi rơi,
                Trắng đêm tâm sự mà lòng sầu thương sao chẳng vơi?!
                Bạn tình chung ơi!
                Sao bỗng nghẹn lời?
                Khúc ca ly biệt thôi đành từ đây dỡ dang.

                6. Sáo đã bay xa mang theo điệu hát, còn lại mình em trong tê tái nghẹn ngào.
                Một lần lỡ bước lầm đường,
                Là bao nhiêu nỗi đoạn trường riêng mang,
                Đêm đêm bên ngọn đèn tàn,
                Xót xa nghe một điệu buồn phương Nam
                Tôi yêu tiếng nước tôi

                Audio Truyện Kiều

                Comment

                • #68

                  Đừng trách lá diêu bông

                  NHẠC:
                  Nữ: Anh trách em sao nỡ vội lấy chồng.
                  Không chờ, không đợi anh kiếm lá diêu bông?
                  Chờ đợi đã bao năm mà người vẫn biệt tăm!
                  Nhớ thương nhạt phai má hồng.
                  Nên lời ru buồn buồn thêm.
                  Nên lời ru càng còn buồn thêm.

                  Bươm bướm ơi sao nỡ xa cành.
                  Nên lời ru buồn sau lũy tre xanh.
                  Chờ người đã bao lâu, mà đời lắm bể dâu.
                  Ðắng cay diêu bông úa sầu.
                  Nên lời ru buồn còn đâu.
                  Xa người ôi giọt mưa ngâu …

                  VỌNG CỔ:
                  Câu 1:
                  Nam: Con bướm vàng không còn bay theo em nữa. Chỉ còn đó lời ru buồn tha thiết đưa tiễn em cất bước theo… chồng.
                  Bước chân em dẫm lên lối mòn xưa ngập xác pháo hồng. Lối mòn xưa thân yêu ngày nào chung bước, tan buổi học về em trước anh sau.
                  Nữ: Qua vườn nhà ai ngan ngát hương cau, hái một lá trầu xanh mình chơi trò đám cưới.
                  Nam: Dây trầu xưa giờ còn quấn quýt thân cau, mà sao em nỡ theo chồng về nơi xứ khác?

                  Câu 2:
                  Nữ: Nhớ những đêm trăng thanh bên dòng kinh nhỏ, thoăn thoắt đôi tay em múc ánh trăng vàng. Không nhạc, không thơ mà lòng em rộn rã những cung đàn.
                  Nam: Em liếc mắt nhìn anh rồi khe khẽ nói: “Em không màng nhung lụa vàng son”.
                  Nữ: Sính lễ chỉ cần một chiếc lá diêu bông, là đủ chứng tỏ chân tình anh trao gửi.
                  Nam: Anh đã lang thang khắp phương trời dịu vợi, đi tìm tặng cho nàng một chiếc lá diêu bông.

                  NHẠC:
                  Nam: Sông sâu con nước lớn ròng, thả trôi chiếc lá diêu bông
                  Ai chờ ai trong nỗi nhớ, biết đâu bến đục hay trong?
                  Sang sông con sáo xa rồi, tình anh chiếc lá em ơi!
                  Cho lòng ai như con sóng, xin đừng trách lá diêu … bông

                  VỌNG CỔ:
                  Câu 5:
                  Nữ: Anh bỏ ra đi không một lời từ giã. Vâng lệnh mẹ cha em lấy chồng xứ lạ sao nỡ trách em bội ước …vong… thề.
                  Ngày xuất giá vu quy anh vừa kịp bước quay về. Nhìn chiếc lá diêu bông buồn trên tay lạnh, em nghe lòng cũng lịm chết theo anh.
                  Nam: Lá diêu bông còn tươi thắm màu xanh, sao tình ta đã vội vàng khô héo.
                  Nữ: Hãy quên em đi anh giữa đường đời vạn nẻo, mãi mãi hai ta không còn bước chung đường.

                  Câu 6:
                  Nam: Anh tiếc mình không có rượu ly bôi, để tiễn đưa em mấy dặm trường đình.
                  Nữ: Chỉ có lời ru buồn thay khúc biệt ly, mà vẫn thiết tha như lời thơ chiếc liễu. Còn lá diêu bông giờ chỉ là kỷ niệm của một thời con gái mau quên.
                  Nam: Anh chẳng trách em vong thề bội ước mà chỉ thương cho mình lỡ chuyến đò tình.
                  Bướm vàng đã đậu nhánh mù u, em lấy chồng sớm để lời ru thêm buồn.
                  Diêu bông ơi hỡi diêu bông, sao em nỡ vội theo chồng đi xa.
                  Tôi yêu tiếng nước tôi

                  Audio Truyện Kiều

                  Comment

                  • #69

                    Ký Ức Tuổi Hoa Niên

                    Tác giả: Dương Phước Lộc

                    Nam Xuận:
                    Em có nghe không tiếng ve râm ran ngoài cửa lớp, cánh phượng hồng chờ đợi những cơn mưa....

                    Cơn mưa đầu mùa, từng giọt bay bạy
                    Nghe trời sắp sang thu, mùa hạ còn luyến lựu
                    Nhặt cánh phượng rơi ướt đẫm dưới mưa chiều, lòng trăn trở bao điệu
                    Ôi thương nhớ thật nhiều, người em nhỏ anh yệu.
                    Nhìn áng mây trôi lơ lưng. Mắt em buồn dịu dợi
                    Khi sắp phải xa trường, kỷ niệm nhiều mến thượng
                    cơn mưa râm ran dường như nặng hạt, nước cuốn dần cánh phượng trôi đi
                    Tiếng ve ngân từ xa vọng lại, báo hiệu mùa chia xạ

                    Vọng cổ

                    1) Cánh phượng nhẹ rơi cho lòng tôi chơi vơi nỗi nhợ Kỷ niệm thân thương dường như sống lại có dáng em tôi ướt đẫm dưới mưa chiêu...
                    Lứa tuổi hoa niên sao nhớ thương nhiêu..Nhớ áo trắng ai giữa chiều bay trong gió, có dáng em cười nón lá chao nghiêng(-). Rồi có những chiều trời bất chợt đỗ mưa, gót nhỏ lắm lem ướt đầm tà áo vãi. Liếc trộm nhìn anh nghẹn ngùng e thẹn, sao má em hồng khiến lòng anh thương nhớ (-).
                    2) Mình đã quen nhau từ buổi chiều mưa ấy, lời vẫn chưa trao nhưng lòng gởi trao lòng. Mấy mùa phượng rơi tình cảm lại thêm nồng. Mùa phượng năm nay như mấy mùa phượng trước, em vẫn ngồi viết lưu bút ngày xạnh Đôi mắt em buồn thăm thẳm bao la, nghe tiếng ve kêu báo hiệu ngày tạm biệt. Trời vẫn đổ mưa cho hạ buồn da diết, và giọt mưa lòng đang trĩu nặng hồn nhau (-).

                    Lý bông dừa

                    Khi vui buồn mình vẫn luôn bên nhau
                    ngày xanh yêu dấu biết bao kỷ niệm đổi trao
                    Nhìn vầng trăng lên trời nước như lắng động
                    Khắc ghi trong lòng bao nỗi nhớ miêm man
                    Dòng thời gian trôi ngày tháng qua thật mau
                    Trường xưa khép bao đợi chờ
                    Hoa phượng buồn rơi rơi... vào thơ....

                    Vọng cổ

                    5) Cánh phượng ơi sao cứ rơi rơi cho mắt người tôi thương buồn thăm thẳm, hỡi tiếng ve ngân từ đâu vọng tới cho phút chia tay gần lại thêm gần...

                    Hạ đến rồi đi phượng trổ đã bao lần...Một chiếc lá rơi cũng cũng làm em nối tiếc, ngọn gió vô tình gợi bao nỗi niềm riêng.(-). Trời hạ rực hồng những xác bướm hoa rơi, mang nổi nhớ niềm thương của thời áo trắng. Mưa mùa hạ mang nhiều nhung nhớ, cho buồn lâng lâng man mát tận tâm hồn (-).

                    6) Thời gian trôi qua không chờ không đợi, hạ đứng ngập ngừng như đón đợi thu sạng . Hạt mưa chiều làm man mát lá phượng non, cho trời hạ bắt đầu chuyển sắc . Anh xa em cổng trường giờ khép lại, cho lối đi về vắng bước chân em . Mình tạm xa nhau giữa mùa phượng đỏ, có buồn không em khi đã cách xa rồi(-). Phượng ép vào thơ màu nhung nhớ, màu tình yêu trong sáng tuổi hoa niên. Mùa hè đâu dễ qua mau, cho màu phượng đỏ hoà màu nhớ thương./.


                    Nếu có ai hát bài này xin cho tôi biết để nghe với: nick duongloc_iibds

                    Comment

                    • #70

                      Em bé và chiếc xuồng câu
                      Tác giả: LÂM VIÊN

                      Lối
                      Con gà trống nhà ai đậu trên nhánh tràm
                      Cất tiếng gáy khi bình minh chưa ló dạng
                      Màn đêm không tĩnh lặng
                      Bởi tiếng sóng bên vách nhà còn âm ỉ nỗi đau
                      Thằng bé đã thức dậy...

                      Phụng Hoàng
                      ...từ lâu.
                      Bởi hơi đêm lạnh buốt.
                      Nhưng tiếc nuối cuộn mình trong chiếc chăn ẩm ướt
                      Khi con sóng đánh tràn qua bộ ván chông chênh.
                      Giấc mơ ngọt ngào dịu êm.
                      Chưa qua đi trong giấc ngủ chập chờn.
                      Hình ảnh tươi vui vẫn còn đây đó.
                      Những buổi trưa hè, vi vút diều căng gió bay cao.

                      Vọng cổ
                      1/ Ghe lớn chạy tuốt ngoài vàm sông cái mà con sóng lan xa đánh qua bộ ván kê xiêu vẹo, con diều nhỏ trong giấc mơ tuyệt diệu đã đứt nhợ bay xa để thằng nhỏ tỉnh giấc ngẩn ngơ nhìn con sóng... vô tình. Nó im lặng hồi lâu nhìn nước nổi quanh mình. Rồi thờ ơ xem chừng như quen thuộc, với căn nhà ngập nước từ lâu. Nhìn cái lu gạo nổi bập bềnh như một chiếc phao, nó tặc lưỡi rồi thở dài hệt như người lớn. Khoác vội cái áo khô cứng phèn làm da nó rát đau, quơ mái dầm nó bước lên chiếc xuồng câu uể oải.

                      Lý con sáo
                      Xuồng chòng chành nương theo con sóng
                      Mải miết đi lẻ loi, lẻ loi làm sao.
                      Đâu còn nhận ra đồng bưng hay kinh xáng.
                      Nên nó cứ đi, cứ đi thật xa

                      (Tiếp câu 2)
                      Đồng này lúa đã từng xanh
                      Giờ đây đồng đã trở thành bãi sâu
                      Đồng gần càng nhớ thêm đau
                      Thôi thì đến những đồng sâu xa người. Chèo chống mỏi tay thì cậm lại được rồi. Nắng đã chói chang trên mái đầu hoe hoe tóc đỏ, nó mới nhớ mình hai bữa chưa ăn. Đôi vai gầy chợt ê ẩm tự trong xương, nó chậm chạp thả hai manh lưới rách vá quàng vá vội. Ngày hôm qua cũng thả câu giăng lưới, nhưng trên đường về xuồng vẫn trống không.

                      (ca tiếp Lý con sáo)
                      Tội nghiệp đàn em nhỏ chờ mong.
                      Mừng mừng tủi tủi đón anh.
                      Như từ lâu đã cách xa.
                      Rồi thất vọng khóc hờn.
                      Khi dạ đói ruột cào.

                      (ca tiếp câu 4)
                      Nước mắt nó ứa ra trên đôi gò má, khi nhìn con út gầy còm da nức nẻ xanh xao. Nó nói mà nức nở nghẹn ngào, hứa với em nó sẽ ráng đi thật xa kiếm mớ cá về đổi gạo. Con út khóc hoài, dỗi hờn vì anh nói xạo, rồi thiếp đi từ lúc nào trong câu vọng cổ anh ru. Câu hát buồn hiu hắt như gió mùa thu, như con nước kéo về đây mang đầy vị đắng. Bì bõm sóng xô vào bốn vách, nó cũng ngủ quên trong tiếng mẹ gọi mơ màng.

                      (ca tiếp Lý con sáo)
                      Sớm mai này mẹ ra ngoài xã
                      Nghe nói đoàn cứu trợ về đây
                      Giúp bà con mình trong cơn khốn khó
                      Con sớm về mẹ để phần cơm

                      (Ca tiếp vọng cổ câu 6)
                      Thằng nhỏ lắc lư trên chiếc xuồng câu nhỏ, với tay hái chùm bông điên điển mờ ảo đảo chao. Gió gào lồng lộng trên cao, nắng soi khắp cả đồng sâu kiếm tìm.
                      Nhưng giữa biển nước bao la biết tìm đâu thằng bé gầy gò với mái đầu hoe đỏ. Con đò nhỏ nhấp nhô trong sóng gió, hai manh lưới nghẹn ngào ôm chùm điên điển xác xơ.
                      Tôi yêu tiếng nước tôi

                      Audio Truyện Kiều

                      Comment

                      • #71

                        Hàng hoa phố núi
                        Tác giả: Lâm Viên

                        Nam : hò trêu chọc
                        Hò ơ…. Hỡi cô má đỏ hồng hồng
                        Chẳng hay cô đã có chồng hay chưa?
                        Nữ : Anh này, có mua hoa quả chi của hàng em thì ghé lại. Chớ còn anh hò anh hát thì…
                        Nam : Thì sao?
                        Nữ : Thì em chịu thôi, không trả lời được đâu. Dân xứ lạnh miền cao, có biết gì đâu mà hò với hát.

                        Vọng cổ
                        Nam : 1/. Vậy đa? Anh vốn dân miền Tây sông nước, lên cao nguyên này thấy cái gì cũng thích cũng ưa, bụng thì thuận mua mà không hiểu ai kia có vừa lòng bán. Cho nên mới mượn câu hò sông nước để làm quen với cô bán hàng xin xắn lời đã trao nhau chắc chuyện bán mua chẳng khó…khăn nhiều.
                        Nữ : Dạ, đúng rồi anh
                        Nam : Anh chỉ băn khoăn duy nhất có một điều.
                        Nữ : Dạ, anh có nói rồi, thuận mua thì vừa bán, chẳng qua là hoa có được tươi, quả có ngon có đẹp, giá cả phải chăng hay không thôi.
                        Nam : Ờ thì … hoa hồng hoa cúc hoa lan, cũng dễ mua như là bơ nè, dâu tây nè, với lại hồng khô vừa ngọt vừa dòn. Khổ nỗi cái mà qua ưng bụng nhứt ở đây, nó được chào hàng, mà cô em đâu có thèm báo giá.
                        Nữ : Trời đất ơi, hàng em chào là em muốn bán, món nào cũng có giá cả rõ ràng. Nhưng mà anh muốn mua thứ gì?

                        Nam : 2/. Cô em ơi, Đà Lạt xinh tươi chập chùng đồi núi, vườn dưới vườn trên chợ lầu chợ đất. Anh đi mỏi gối chồn chân mà nó chỉ có ở…nơi này.
                        Nữ : Ua, thứ gì em có mà sao em không biết?
                        Nam : Đà Lạt mộng mơ sao anh cứ buồn hoài.
                        Nữ : Trời đất ơi, người gì đâu mà lãng xẹt hà, đang nói chuyện mua bán, tự nhiên anh trở qua chuyện buồn phiền là làm sao?
                        Nam : Ờ thì cái mà anh cần mua nó có thể xua tan đi nỗi chạnh lòng khi cảnh đẹp mộng mơ mà khách tình si lại cứ một mình đơn độc. Đôi má em hồng, bàn tay em ngà ngọc, giọng nói ngọt ngào làm sao mua được em ơi?
                        Nam : Anh nói thiệt, chớ anh đã…

                        Khóc hoàng thiên
                        …theo em. Đi lên đồi xuống dốc. Từ Xuân Trường mà qua Trại Mát
                        Ghé Nam Hồ rồi chơi chợ Thái Phiên. Ngược Nam Thiên lại vòng qua Trại Gà
                        Đi giáp một vòng thành phố ngàn hoa.Vẫn không biết được nhà của em
                        Nữ : Anh chịu khó bắt xe ngược qua Đa Thiện
                        Nam : (dặm) Là tới nhà em hả
                        Nữ : Tới Thung lũng tình yêu
                        Nam : (dặm) Nhà em ở đâu?
                        Nữ : Em đâu đã về nhà. Mà còn bận thử thách anh. Người gì đâu mà bám dai quá trời
                        Nam : Anh nguyện theo suốt đời em ơi. Nói - Vậy là em đã biết là qua theo em. Vậy mà em nỡ lòng nào…. Mà nói thiệt với em nghe. Biết nhà em rồi, qua càng thêm tức tối trong lòng….
                        Nữ : Có chi không vậy anh.
                        Nam : Nhà em thì ở Trại Hầm, qua thì có nghe người ta nói…
                        Nữ : Người ta nói sao anh?
                        Nam : (Giọng ngâm) “Mận Trại Hầm không trồng cũng mọc – gái Trại Hầm không chọc… cũng theo”. Nói gì đâu trật lất hà…

                        Vọng cổ
                        Nữ : 5/. Biết làm sao miệng lưỡi người ta, thôi thì họ nói gì mặc họ. Con gái xứ nào thì cũng là... con gái có khác chi đâu mà người đời ưa trêu chọc... bông đùa. Lời nói chẳng mất tiền mua người ta nói chẳng có dư thừa.
                        Nam : Thôi thì em cho anh xin lỗi, chỉ tại anh mến đất, yêu người nên cảm xúc khó kìm ngăn
                        Nữ : Cỏ cây đua nhau khoe sắc, đồi núi rộng thênh thang, có mấy ai tâm hồn không xao động. Chỉ tội nghiệp cho anh lắm mơ nhiều mộng, chưa biết chưa quen mà như đã hẹn hò.
                        Nam : 6/. Thôi rồi, nghe em nói vậy là biết anh... tiêu rồi phải hôn? Nhưng mà ở đây hàng rộng chợ đông, chuyện mua bán dễ ăn dễ nói, chớ còn cái chuyện duyên tình trao đổi, e người ngại ngùng khó mở lời ra.
                        Nữ : Từ nãy giờ thấy anh nói câu này là thông minh nhất đó, anh có thấy bạn hàng em cứ nhìn trộm, miệng khúc khích cười trêu chọc em không?
                        Nam : Ờ hén, nãy giờ anh đâu có để ý , mà em ơi, chuyện đó thì có ăn thua gì. Người ta có câu....
                        Nữ : Đó, lại đem câu này câu kia để mà làm cho người khác giận,
                        Nam : Hờn giận chi em cho xứ núi lạnh lùng.
                        Chiều buông xuống cho sương mờ giăng phủ
                        Nữ : Hẹn gặp anh trên dốc nhà thờ.
                        Nam : Ngồi cạnh nhau nghe chuông giáo đường ngân đổ, anh sẽ đợi chờ lời hẹn ước trao nhau.
                        Tôi yêu tiếng nước tôi

                        Audio Truyện Kiều

                        Comment

                        • #72

                          HOA QUỲNH
                          Tác giả: Lư Phóng

                          Nói lối

                          Có ai thương đoá hoa quỳnh – nửa đêm mới nỏ một mình toả hương

                          Lý Tương Phùng

                          Ngày nao, đêm chờ thoảng nghe hương quỳnh
                          Anh cùng em ta chờ nhau, đi tìm hoa trong đêm vắng
                          Dưới trăng hoa quỳnh ngần trong cho mắt em say
                          Để anh âm thầm, ngất ngây tìm nghe hương tóc
                          Phút giây ban đầu, thẹn thùng tay cầm tay nhau

                          Vọng cổ

                          1. Xào xạc tiếng gió đêm len mình qua khóm lá, vằng vặc ánh trăng soi mắt em đẹp lạ cho anh thấy bâng khuâng mơ ước chuyện… ban đầu. Cảm xúc tình yêu ai điểm sắc tô màu. Để phút đầu tiên nghe tiếng tim rạo rực cho mình ngỡ đã lạc vào giữa mộng ảo chơi vơi. Cánh gió nhẹ lay càng lấm tấm giọt sương rơi, ta trộm nhìn nhau ánh mắt thay lời. Tình đã đượm nồng từ những ngày tháng xa xôi, mà tiếng yêu còn đọng bờ môi chưa vội nói.

                          2. Ngày tháng đi qua trong nỗi khat khao chờ đợi, mơ uớc một ngày vui cùng ghi tên chung cánh thiệp hồng. Ước nguyện cùng nhau son sắc vẹn lòng. Bỗng có một chiều tôi nhận bức thư từ biệt, em sắp sửa theo chồng về tận chốn quê xa. Chim sáo sổ lồng, sáo chọn người ta , chuyện cũ từ đây thôi còn chi mong nhớ. Sao đêm đêm mỗi khi hoa quỳnh nở, ngỡ có mùi hương len vào làm buốt giá con tim.

                          Lý Tương Phùng

                          Giờ đây, chỉ mình anh trong đêm dài
                          Nghe hương quỳnh gieo niềm riêng, vọng lời ai vang trong gió
                          Khúc lý tương phùng làm cho nỗi nhớ khôn nguôi
                          Ước mơ không thành, mộng đầu, vì đâu tan vỡ
                          Ván xưa đóng thuyền, từ đây, thôi đành quên nhau

                          Vọng cổ

                          Xin cho tôi đọc lại lần cuối đêm nay bức thư từ biệt, để tự nhủ lòng thôi không còn nuối tiếc chuyện một lần yêu dang dở…. không thành. Tình đã sớm phôi pha như gió thoảng qua mành. Trách chuyện chúng mình sao như hoa quỳnh vội nở lặng lẽ trong đêm rồi sớm vội tàn phai. Biết tự trách mình hay phải trách ai, nên viết lại lời ca gởi buồn trong nỗi nhớ. Rồi những đêm thâu khi hoa quỳnh nở, nhặt chút dư hương để nhắc nhở chuyện ban đầu

                          Ai đem con sáo qua sông, mà sao sáo đã sổ lồng bay xa. Lời ca đâu trong đêm vọng tới, như vô tình nhắn gởi cho nhau. Người đi cách mấy sông sâu, cho cau khô nụ cho trầu héo dây. Một lần cuối nhé đêm nay, bài ca ly biệt mình ai, tự mình. Có ai thương đoá hoa quỳnh, nửa đêm mới nở một mình toả hương. Chạnh lòng nhớ những canh sương, nghe hương quỳnh thoảng ngát đường trăng soi.
                          Tôi yêu tiếng nước tôi

                          Audio Truyện Kiều

                          Comment

                          • #73

                            Hòn vọng phu
                            Tân nhạc: Lê Thương
                            Vọng cổ: Anh Kiệt


                            NHẠC
                            Nam: Lệnh vua hành quân trống kêu dồn, quan với quân lên đường, đoàn ngựa xe cuối cùng, vừa ruổi theo lối sông. Phía cách quan sa trường. Quan với quân lên đường, hàng cờ theo trống dồn, ngoài sườn non cuối thôn, phất phơ ngậm ngùi bay.
                            Nữ: Qua thiên san kìa ai tiễn rượu vừa tàn, vui ca vang rồi đi tiễn binh ngoài ngàn, người đi ngoài vạn lý quan san, người đứng chờ trong bóng cô đơn
                            Nam: Bên Man khê còn tung gió bụi mịt mù, bên tiêu tương còn thương tiếc nơi ngàn trùng. Người không rời khỏi kiếp gian nan, người mong chồng còn đứng ôm con.

                            Vọng cổ
                            Nữ: Chàng ơi hãy cạn chén tiễn đưa rồi giục tuấn mã vượt quan san muôn dặm. Để lại nơi cô thôn bóng người chinh phụ tựa cửa trông theo mòn mỏi ôm con nhỏ lệ khóc thương chồng. Mơ bóng chinh phu giữa chốn bụi hồng.
                            Nam: Nàng ơi có nghe chăng lời hồn thiêng sông núi, đang trỗi khúc quân hành trống giục cờ bay. Thân tu mi ta đâu thẹn chí làm trai, nguyện đáp đền ơn vua nợ nước. Ta sẽ trở về trong khúc khải hoàn ca, nơi bến sông xưa hôm nào đưa tiễn.
                            Nữ: Rượu ly bôi giọt sầu pha giọt nhớ, nâng chén ngang mi đưa tiễn ai mấy dặm trường đình.
                            Nam: Văng vẳng ai ngâm khúc biệt ly tình. Từng giọt rượu thấm dần trong huyết quản, nghe hào hùng ngạo khí bỗng trào sôi. Rút gươm thiêng vạch đất chỉ tay thề, không thắng giặc ta không về nơi cố lý. Dẫu có chết thây vùi trong da ngựa, khí anh hùng vẫn mãi mãi truyền lưu.

                            Nhạc
                            Nữ: Người vọng phu trong lúc gió mưa, bế con đã hoài công để đứng chờ người chồng đi đã bao năm chưa thấy về. Đá mòn nhưng lòng chưa mòn ước mơ. Có đám cây trên đồi, sống trong trong mơ hồ, ngày nào tròn trăng lại nhớ đến tích xưa. Khi tướng quân qua đồi, kéo quân quân theo cờ. Đoàn cỏ cây hãy còn trẻ thơ, cho đến hôm nay đã trở thành đoàn cổ thụ già, mà người đi mất tự ngàn xưa. Nàng đứng ôm con. Xem chàng về hay chưa, về hay chưa?
                            Nam: Có ai xuôi vạn lý nhắn đôi câu giúp nàng, lấy cây hương thật quý, thắp lên thương tiếc chàng. Hờ hơ hơ hớ hờ hớhờ (2 lần)

                            Vọng cổ 3
                            Nữ: Trời ơi! Văng vẳng đâu đây em nghe vọng vang lời báo tử. Kìa! Bóng ngựa phi nhanh có phải chăng chàng quay về chốn cũ hay chỉ là hình bóng người thương trong mộng ảo mơ màng. Thắp ba nén hương em khấn nguyện hồn chàng. Nếu đã vị quốc vong thân nơi chiến địa, xin cho em được một lần gặp lại trong mơ. Bao năm qua mòn mỏi bế con thơ, mỗi lần thấy bóng ngựa hồng phi nhanh qua rặng núi là lòng em lại rộn lên niềm hy vọng nhưng giờ đây hy vọng đã tan rồi.

                            Tân nhạc
                            Nam: Nơi phía nam, giữa núi mờ. Ai bế con, mãi đứng chờ. Như nước non xưa đến giờ. Rừng chiều mịt mờ cát bay toả bước ngựa phi đường trường, nếp tàn y hùng cường vẫn còn bay trong gió. Bỗng từ xa, xém dần qua, bóng chàng chập chùng vượt núi non xưa với hành lương độ lường, chiếc hùng gươm danh tướng dưới tà uy, đếm nhịp đi, vó ngựa phi. Dấn bước tang bồng giữa nơi núi rừng. Bên nợ giang san, bên nợ tình thâm. Bên đồi ai oán, bên rừng đa đoan đón đưa bóng chàng.
                            Nữ: Đò vạn lý, đò ải quan, đó rừng lá nước trong bao cá lội từng đàn. Thành Cổ Loa, đền Vạn Kiếp bao tháng năm vẫn chưa xoá nhoà. Nhớ cố hương xao xuyến tấc lòng. Mau dồn chân. Vết đi trên phiến đá mòn còn in dấu. Từng bóng cây ngôi mộ bên đường từng mái tranh bên đường trong làng. Nguồn sử xanh vẫn âm thầm sống, bao nhớ thương vang dội trong lòng.

                            Vọng cổ
                            Nam: Phu nhân! Phu nhân ơi vừa bãi cuộc binh đao ta giục tuấn mã vượt đường xa mong về đây cùng nhau tương hội. Nào có ngờ đâu nàng đã biến thành tượng đá thôi kể từ đây âm dương cách biệt đôi dàng. Giọt lệ ta rơi hay giọt sầu trời đất khóc thương nàng. Gương liệt phụ sáng soi cùng kim cổ, tấc lòng thành trời đất đã chứng tri. Ta chậm chân không được nói tiếng biệt ly, chỉ còn biết ôm con nghẹn ngào nhỏ lệ, ôi đứa con được dưỡng nuôi bằng hồn thiêng sông núi và lòng mẹ bao la ấp ủ nên người. Ta thẹn mình cũng là danh tướng, mà thua người chinh phụ hoá đá vọng phu. Trăm năm dâu biển đổi dời, ngàn năm còn đó bóng hình người vọng phu.
                            Tôi yêu tiếng nước tôi

                            Audio Truyện Kiều

                            Comment

                            • #74

                              bạn ơi bài nhớ vợ hiền hay quá có thể cho mình đường link down không bạn,mình tìm quá trời mà không có hôm nay vô tình thấy trên đay có lời bài hát,bạn gửi mình cảm ơn bạn nhiều, lamtruonghaicm@gmail.com.vn
                              thank bạn nhiều

                              Comment

                              • #75

                                ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi lamtruonghaicm View Post
                                bạn ơi bài nhớ vợ hiền hay quá có thể cho mình đường link down không bạn,mình tìm quá trời mà không có hôm nay vô tình thấy trên đay có lời bài hát,bạn gửi mình cảm ơn bạn nhiều, lamtruonghaicm@gmail.com.vn
                                thank bạn nhiều
                                Theo yêu cầu của bạn Hiền đã đăng bài ca cổ này, bạn vào đây nghe nhé:

                                [url="http://www.chutluulai.net/forums/showthread.php?t=6158"][B] Nhớ vợ hiền - Tuấn Anh, ca cổ - Chút lưu lại
                                Tôi yêu tiếng nước tôi

                                Audio Truyện Kiều

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom