• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Xin làm quen với tất cả các bạn forum

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Xin làm quen với tất cả các bạn forum

    Tớ là ma mới , rất ghiền làm thơ , mong mọi người chỉ bảo thêm cho em

    Thơ ca trước vốn không ham
    Thất tình nhiều quá nên làm cho vơi
    Bây giờ thơ ngấm hồn rồi
    Vẫn mong kết bạn với người tri âm
    Box thơ ai có ghé thăm
    Hoạ vài nét ngọc cho tâm nhẹ nhàng
    Dở hay tớ vốn không màng
    Chỉ mong lữ khách qua đàng thưởng thơ


    Sau đây là vài dòng giới thiệu bản thân của tớ

    __Lý lịch :
    Lãng du lẻ bạn ta với ta
    Chỉ ánh trăng kia chiếu bóng tà
    Dừng bước lầu son hoà vài nét
    Nẻo đường thiên lý lắm còn xa
    Lệ chan men đắng ai cùng cạn
    Nhân thế hững hờ bước vội qua
    Mấy bận dừng chân nơi quán khách
    Hồn hoang chợt khóc : bởi không nhà



    __Sở thích :

    Mở mắt trông vào thấy lắm vui
    Khói bay nghi ngút bốc bao mùi
    Khát tình dừng bước vơi vài chén
    Lòng đói ghé chân xực cái đùi
    Lữ khách cười say hồn phấp phới
    Má đào thẹn đỏ mỉm chi cười
    Trần gian ai biết nơi nào sướng?
    Riêng tớ thưa rằng : tửu quán thôi




    __Tình truờng
    Thất tình ta viết mấy vần vui
    Chỉ sợ yêu thương luống ngậm ngùi
    Người : gót chân hồng treo đất khách
    Tôi: vần thơ mốc lạc phương người
    Tim đau níu kéo thêm sầu buốt
    Hồn nát vá chi ? lại dễ rời
    Một kiếp biết ai người nặng nghĩa
    Ngậm lòng kết bạn với sương rơi





    Hân hạnh làm quen với tất cả các bạn
    Similar Threads
  • #2

    Tôi lại về con đường xưa lá rũ
    Chân bước vào vùng cảm xúc miên man
    Khẽ đưa tay xin một ít nắng vàng
    Hong ấm lại chút tình xưa thoi thóp

    Kỷ niệm xưa một thời ta gom góp
    Nhạt nhòa theo nước mắt ngày chia li
    Còn gì đâu em hỡi , chỉ sầu bi
    Quấn lấy chặt linh hồn tôi từ đó

    Chút oải hương tràn về theo cơn gió
    Ngỡ như em vừa đứng kề bên
    Mắt lung linh đôi làn tóc bồng bềnh
    Cho tôi níu thêm một giây hờ hững

    Con đường xưa chỉ còn anh lững thững
    Gửi luyến lưu theo những áng mây thưa
    Thu ơi thu .. em tôi đã về chưa?
    Thu trả lời : cơn mưa chiều buốt lạnh
    Không tạnh !

    Comment

    • #3

      Cuộc đời này có còn những niềm vui
      Khi tình yêu thoáng qua rất vội
      Giết con tim trong khung lồng tù tội
      Của nhớ thương và hối tiếc không tên

      Ai biết ai vẫn cố tìm quên
      Chút dại khờ của tuổi thơ nông nổi
      Chẳng có gì gọi là rất vội
      Khi thời gian chẳng biết ! đã ngừng quay

      Con đường xưa , hai đứa chung tay
      Gió vẫn thổi về hai miền ký ức
      Như tim ai vẫn còn thổn thức
      Dẫu biết rằng ! ai đó đã quên ai

      Trong tình yêu làm gì có đúng sai
      Chỉ có cho và chẳng hề nhận lại
      Ừ ! cứ cho tôi là kẻ vụng dại
      Khi chút tình người chẳng thiết , vẫn trao

      Tôi bây giờ tim vẫn chút xuyến xao
      Chân vẫn muốn bước con đường xưa ấy
      Vẫn muốn nghe vẫn muốn lại thấy
      Ánh mắt nào đổ mộng giữa chiều nghiêng
      Chắc tôi điên !


      Comment

      • #4

        Sau đây là 2 bài thơ tớ tỏ tình với 1 ng` nhưng cuối cùng k thành , cô ấy tên là Thanh Tú Hoàng Lan



        Những vần thơ anh viết rất vội
        Chẳng mông lung và chẳng bận nghĩ suy
        Như tình anh vừa chớm tuổi xuân thì
        Đã vội trao một người ... chưa từng biết

        Em và anh hai con người khác biệt
        Giữa dòng đời ta chợt nhận ra nhau
        Hai mảnh hồn chứa chung một nỗi sầu
        Khi gặp nhau sẽ dễ dàng gắn lại

        Em y...êu ơi đó là lẽ thực tại
        Đừng nghĩ suy và chớ vội âu lo
        Tình online chưa chắc đã lu mờ
        Anh tin chắc " tim anh đang ... bốc lửa "

        Bao nhiêu năm cố đi tìm một nửa
        Nhận ra rồi , anh chẳng dễ buông tha
        Dù tình anh chẳng như biển bao la
        Vẫn tự tin : dòng suối hiền ngọt mát

        Anh biết em sợ tình yêu dễ mất
        Vì đôi mình chẳng thể ở bên nhau
        Nhưng em ơi ! có nghĩa lý gì đâu ?
        Tình đã nối hai trái tim sát lại

        Hãy cho anh nếm một lần hoang dại
        Hãy cho anh lạc giữa biển tình em
        Để anh biết lòng anh vẫn còn .. thèm
        Vẫn khao khát nếm thêm 1 lần nữa

        Em y...êu ơi ! anh tham lam quá nhỉ
        Chẳng như ai cố tỏ vẻ làm thinh
        Có biết đâu tim em đập ... thình thình ( cái này là tả thực )
        Từng cung nhịp gọi tên anh rất khẽ

        Tay anh viết mà mắt anh rơi lệ
        Hạnh phúc dâng bóp nghẹt cả con tim
        Không gian ư sao bỗng hóa im lìm
        Thời gian ư quay cuồng trong ....ngưng đọng

        Chỉ trường tồn tình yêu và ước vọng
        Của con tim cháy rực tuổi hai mươi
        Nỗi khát khao được ôm trọn một người
        Bằng tất cả tâm hồn và thể xác

        Anh đã yêu thì nào sợ mất mát
        Không âu lo và chẳng ngại hiến dâng
        Sẽ trao em dòng hạnh phúc ... tuyệt trần
        Anh chắt chiu hai mươi năm rồi đó !

        Tình yêu anh dẫu chỉ là cơn gió
        Vẫn mong sao ru mát mảnh tình em
        Rất ngô nghê và rất đỗi dịu êm
        Như ánh sáng xua mây mù tan biến

        Ý thôi chết má vô phòng tắt điện
        Cũng khuya rồi anh dừng bút tại đây
        Mong cho em được an giấc ngủ say
        Và đừng quên gọi tên anh , em nhé
        Dù chỉ là ... rất khẽ !

        Comment

        • #5

          Hoàng Lan ơi , tôi chỉ là chú bé
          Rất ngu si và quá đỗi ngông nghênh
          Đã vội trao " chút tình nhỏ không tên"
          Cho một người mới từng quen biết


          Chắc là Lan đã bắt đầu hối tiếc
          Khi dại khờ quo-te lại thơ tôi
          Hai con người ở hai chốn xa xôi
          Tôi chẳng muốn vì tôi , Lan phải khổ !


          Chẳng bình yên trong cả từng giấc ngủ
          Nửa đêm về bất chợt gọi tên tôi
          Nước mắt rơi , lòng cảm thấy bồi hồi
          Một mình Lan giữa phòng không lạnh vắng


          Tình yêu nào không ẩn nhiều chất đắng
          Nhưng tình tôi mạnh hơn cả cường toan
          Sợ tâm hồn mỏng manh nhỡ ăn mòn
          Sợ tim Lan lần đầu tiên ... tan vỡ


          Thế gian này bao người hay, kẻ dở
          Nhận riêng tôi là thằng nhóc ngu si
          Khi tâm hồn chứa nhiều quá sầu bi
          Vẫn dại dột đòi trút vào thêm nữa


          Nếu kiếp sau đời cho tôi trở lại
          Xin được làm con bướm nhỏ khiết tinh
          Mang trên thân màu trắng của bình minh
          Chứa trong tim sắc hoàng lan vụn vỡ


          Tôi sẽ về đếm từng nhịp thở
          Rất vô tư của cô nhỏ tôi yêu
          Sẽ theo cô vào những buổi chiều
          Ngắm hoàng hôn buông dài từng sợi nắng


          Để bướm tôi không còn phải lo lắng
          Khi Hoàng Lan đã thắm lại sắc vàng
          Dù hồn tôi ! .... bạc màu trắng li tan
          Đã sắp rồi ... sắp rồi , Hoàng Lan nhỉ


          Sẽ sớm qua những cơn mộng mị
          Sẽ không còn cái cảm giác khổ đau
          Ôi cánh cửa , cánh cửa nhỏ " kiếp sau "
          Mở dần ra ,chờ chân tôi ghé đến


          Như con thuyền nào cũng phải cập bến
          Con người nào cũng đến lúc .. ra đi
          Tôi không muốn vương thêm lệ chia ly
          Tôi không muốn tâm hồn không thanh thản


          Hoàng Lan ơi hãy quên lời ước hẹn
          Bài thơ tình thứ nhất , hãy làm ngơ
          Quan tâm chi thằng nhóc dại khờ
          Hãy quên đi , quên hết đi Lan nhé !


          Con bướm trắng sẽ về thăm cô bé
          Tôi hứa mà hứa mà Hoàng Lan ơi
          Khổ quá , lệ lại rơi .....
          Nhòe ướt đi cả đôi dòng cảm xúc


          Bài thơ tôi đã đến hồi kết thúc
          Như tình tôi vừa chớm ... đã tàn phai
          Tôi sẽ thôi gửi cô thêm một bài
          Hãy xem như , đây là dòng " thư cuối "


          À , Lan ơi , hãy bước ra ngoài biển
          Và đón chờ màu trắng của bình minh
          Trời xanh cao , biển ấp áp yên bình
          Sẽ nâng đỡ giấc mơ của cô bé !

          Comment

          • #6

            Có nhiều lúc bạn tuy ở phương xa
            Còn hạnh phúc hơn là nhà sát vách
            Có những nỗi buồn chia đôi khoảng cách
            Mỗi con người , có một hướng đi riêng
            Có đôi lúc , nỗi nhớ chợt làm phiền
            Tôi lại cố tìm bạn trong ký ức
            Của ngày xưa..
            Những ngày hạnh phúc
            Ta cùng về, trong những giấc mơ chung
            Tiếc là
            Hai trái tim chẳng thể đóng một khung


            Comment

            • #7

              Xóm giềng từ thuở ngặt nghèo
              Cơm không đủ bữa , cám heo ăn trừ
              Nhà em , cột nát , vách hư
              Nhà tôi , bất quá "cũng như cái chuồng"
              Sự đời có khó , có khôn
              Tình yêu nảy nở giữa muôn cái nghèo
              "Những ngày đêm phủ trăng treo
              Giữa đồng chín rạ , ta đèo nhau đi"
              Sự đời lên xuống mấy khi
              Nhà em trúng lớn , đất quy ra vàng
              Bỏ xuồng , bỏ giếng , bỏ làng
              Em vào thành phố , lên hàng "tiểu thư"
              Còn tôi ?
              Vẫn mãi khư khư
              Tình đầu ôm ấp , tựa như
              Kẻ khờ
              "Biết bao trăng sáng , trăng mờ
              Bên đồng chín rạ , ai chờ ai đeo ? "

              Comment

              • #8


                Làng ta năm ấy đói meo
                Lũ lụt , hạn hán , cuốn theo bạc tiền
                Bụi tre gốc mít than phiền
                Giếng khơi cũng cạn , con thuyền chẳng trôi
                "Làm trai đứng giữa đất trời
                Sống sao chẳng thẹn với người cổ nhân"
                Lời thề hai đấng song thân
                Phen này ta quyết lập thân thoát nghèo
                Bán gà , bán vịt , bán heo
                Bán luôn đôi chó , đôi mèo phòng gia
                "Ít tiền cầm lấy cho cha
                Lên đường lập nghiệp , quê nhà ngóng trông "
                Đường quê bụi thấm gót hồng
                Đôi dòng lệ buốt ,ròng ròng ... mặn môi
                Làng quê khuất bóng chân đồi
                Hồn quê lưu giữ trong tôi .. mãi tình

                Comment

                • #9

                  Vài bài thơ Đường của tớ



                  Không đề !




                  Mảnh tình treo vắt giữa trần gian
                  Ngày khóc đêm than , lắm lệ tràn
                  Bởi mấy ai yêu mà được đáp
                  Thế nên mảnh ấy úa thêm vàng





                  Thơ điên


                  Làm thơ chẳng biết ai cần xem
                  Chỉ muốn lòng ta nhẹ bớt phiền
                  Vì thế thi nhân thường lẻ bóng
                  Dăm ngày bút họa mấy vần điên





                  Thư cuối !


                  Nửa vần thơ cuối gửi trao em
                  Lâu lắm rồi nay , giở lại xem
                  Chữ héo héo phai tình đã úa
                  Bìa long long rách giấy thêm nhèm
                  Đọc mãi chẳng ra câu hẹn cũ
                  Nhìn hoài chửa thấy dáng người quen
                  Ôi thôi ! đem đốt cho xong việc
                  Cố tiếc thương chi ? kẻo lại phiền
                  Đã chỉnh sửa bởi kẻ lụy tình; 09-04-2009, 08:46 AM.

                  Comment

                  • #10

                    Danh phận tựa con nước bạc đen
                    Luỵ đây chỉ biết mấy chữ quèn
                    Tài đâu dám sánh cùng nhân sĩ
                    Nghề dám khoe nhiều trước kẻ quen
                    Lều nhỏ trăng treo đầu con bút
                    Gác hồng liễu rủ mấy vần men
                    Lời thơ còn kém mong tri kỷ
                    Chẳng kén chê chi phận sang hèn !

                    Comment

                    • #11

                      Vì lỡ hồn thơ đã nhuốm buồn
                      Nên giờ sẵn trớn tớ làm luôn
                      Hồng nhan xa mãi nơi quê khách
                      Try kỷ lạc loài chốn bụi vương
                      Chiếc bóng đơn côi sầu lẻ bạn
                      Đôi dòng thi cổ nhớ người thương
                      Ai về phương ấy còn thao thức
                      Hay đã buông xuôi kẻ qua đường ?

                      Comment

                      • #12

                        Tôi đây chỉ thích theo vần
                        Nhưng thơ thì chẳng chỉ ngần ấy thôi
                        Nếu người chỉ thích thơ vơi
                        Thì xin khẻ gọi đến người xin quen

                        Comment

                        • #13

                          Giữa vô thường giờ đây anh chẳng biết
                          Chút nắng nào le lói giữa trời mưa

                          Mắt thu kia ôm mộng quá xa xưa
                          Gió thu kia đã phai màu thương nhớ

                          Cơn mơ kia chỉ còn trong dang dở
                          Vấn vương kia xin gửi lại trời mây
                          Còn gì đâu ? À chỉ còn đắm say
                          Anh dụi nốt vào hàng cây rụng lá

                          Có đôi khi giữa dòng đời hối hả
                          Ai vô tình nhặt lên chút ... thu xưa
                          Chắc hôm đó
                          Trời sẽ .. không mưa
                          Mi sẽ thôi quặn mình rơi cảm xúc
                          Những giọt ... ký ức !

                          Comment

                          • #14

                            Em về tìm những lãng quên
                            Anh về tìm những bồng bềnh thuở xưa

                            Em về con phố đổ mưa
                            Anh về con phố giữa trưa ... nắng tràn

                            Em giờ một bóng lỡ làng
                            Còn anh đong đếm muộn màng không tên
                            Em về thu bỗng ... hớ hênh
                            Anh về thu bỗng rụng thêm lá vàng

                            Anh giờ tựa bóng thu tàn
                            Em về anh chợt vỡ tan giọt sầu
                            Xin dòng ý ức qua mau
                            Để thu anh bỗng hóa màu ... lãng quên
                            Em đừng về nữa
                            Không nên !

                            Kẻo thu anh chết , em đền .... nổi không !

                            Comment

                            • #15

                              Tôi lại về 2

                              Tôi lại về thăm dáng mẹ tôi xưa
                              Oằn lưng tôm trên triền đê gió ngược
                              Tôi lại về thăm thầy tôi thuở trước
                              Vẫn lái đò đưa mơ ước sang sông

                              Tôi lại về thăm một thuở lông nhông
                              Giữa trời mưa , dăm thằng chơi chọi đất
                              Tôi lại về thăm chút hương đánh mất
                              Đã về rồi , cô nhỏ của tôi ơi !

                              Tôi len vào vùng ký ức xa xôi
                              Mong tìm lại những gì thân quen nhất
                              Không .........!
                              ...................Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc
                              Tôi lại về với tất bật bon chen.....


                              Hương quê ơi , Mi quá đỗi thân quen
                              Sao nỡ trốn vào miên man tiềm thức
                              Có khi nào giữa đôi bờ thổn thức
                              Ta và mi có cớ nhận ra nhau .. ?

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom