• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ Tình Minh_Phong

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Tình Minh_Phong

    ***Thư Cho Em ***

    Thư viết cho em bằng lời chân thật .
    Bao những điều bí mật của riêng anh .
    Đã từ lâu anh vun đấp xây thành .
    Nay anh muốn ! Trao dành ...cho em đó .

    Bao thu rồi lá vàng khô sầu úa .
    Anh đợi chờ tình đôi lứa hai ta .
    Mộng ngày mai tình cảnh hết cách xa .
    Vui hạnh phúc tình đôi ta trọn vẹn .

    Đây ! Lời tình anh ước hẹn ngày xưa .
    Viết lên đây nhưng ý vẫn chưa vừa .
    Khi tâm khảm còn muôn lời muốn nói .
    Mộng nỗi niềm cằn cổi vẫn say sưa .

    Thời gian qua đẩy đưa ! Chưa dám nói .
    Sợ em buồn và từ chối tình anh .
    Để hồn mê giấc mộng phải tan tành .
    Như mây khói đầu ghành bay theo gió .

    Nỗi lòng anh ! Tình anh ! Em có rỏ ?
    Lời chân thành anh muốn ngỏ cùng em .
    Lời thân thương anh muốn nói yêu em .
    Nhưng vẫn sợ ngại lời em từ chối .
    Similar Threads

  • Những giọt lệ rơi thay lời tiếc nuối
    Một cuộc tình vừa thoáng qua tim
    Cố lãng quên sao nhung nhớ nhiều thêm
    Biết người không thật ... sao tôi vẫn khóc

    Phút đầu tiên khi lời thơ trao gữi
    Tôi dặn lòng ,người chỉ muốn đùa vui
    Nhưng lý trí không kềm giữ nổi tôi
    Nên đã để con tim côi mở lối

    Giờ đây những sợi tơ tình vướng rối
    Thắt se tim cho đau đớn nhiều hơn
    Bởi u mê nên chẳng để tâm hồn
    Tìm được sự an lành trong cuộc sống

    Những dối gian đã đưa tôi vào mộng
    Lời mật ngọtdìu tôi lạc trời mơ
    Giờ lạc lỏng....giờ lạnh nhạt hững hờ
    Tôi chới với hụt hẩng trong bể ái
    Mây trắng về đâu cuối nẽo trời
    Lòng ta lạnh lẻo quá mây ơi !
    Từng đêm ta vẫn nghe trong mộng ...
    Tiếng gió rì rầm vọng xa khơi !

    Comment


    • Tôi khờ trao vội trái tim mau
      Những tưởng tình anh đẹp thắm màu
      Tôi đã âm thầm xây giấc mộng
      Tình yêu dâng trọn để cho nhau

      Cuối cùng mới biết quá ngu ngơ
      Đáy nước tìm trăng thật dại khờ
      Anh chỉ đùa thôi, ôi quá nỡ!!!
      Đoạn trường cay đắng nát cung tơ

      Tôi trả lại anh một cuộc tình
      Mà tim tôi trót đã hằn in
      Những gì trao gữithật vô nghĩa!!!
      Chấp nhận thương đau chỉ một mình!!

      Tôi cám ơn anh bài học kia
      Này đây dòng lệ ướt đầm đìa
      Là lần sau cuối thôi anh hỡi!!
      Vĩnh biệt!!! Từ nay cách âm dương!!!

      Mây trắng về đâu cuối nẽo trời
      Lòng ta lạnh lẻo quá mây ơi !
      Từng đêm ta vẫn nghe trong mộng ...
      Tiếng gió rì rầm vọng xa khơi !

      Comment


      • *** Duyên Ngẫu 2 ***

        Em là hoa ! Mai vàng … sao sáng.
        Là mùa xuân ! Thắp sáng lòng anh.
        Đến cho anh duyên cảnh mộng lành.
        Một tình cảm chân thành … Mai thắm.

        Em đúng là … cành Hồng màu gấm.
        Tình sắt son ! Nhuộm thắm lòng anh.
        Tuy duyên ngẫu ! Cơ tạo mong manh.
        Tình anh mãi trọn dành em đó.

        Mấy thu rồi ! Tim anh vàng võ.
        Lạc bước đường chưa rõ hướng đi.
        Mộng về ai ! Ai sẽ thích nghi ?
        Cho anh mãi duy trì … dệt mộng.

        Bởi tương lai ! Xa như biển rộng.
        Sợ kiếm tìm trong mộng qua đêm.
        Như gió nắng rồi cũng lặng chìm.
        Để gieo lòng ! Hoài niệm xót xa.

        Em có biết ! Tất cả phôi pha ?
        Bởi vì em ! Tình nghĩa mặn mà.
        Em đánh thức ! Trái tim sỏi đá.
        Anh nguyện lòng cảm hóa cùng em.

        Comment


        • *** Thắm Màu Nắng Hạ ***

          Bước vào hạ … là nắng trời rực sáng.
          Chiếu vào sương làm lóng lánh như châu.
          Cảnh ban mai. hào quang tòa muôn màu.
          Như ngủ sắc của vòng cầu trời tím.

          Nắng hạ về ! Sẽ tô thêm mộng cảnh.
          Không giá băng như đông lạnh từng đêm.
          Hay hoang tịch của trời thu vàng úa
          Hạ trở về như xuân của con tim.

          Mùa hạ đến ! Người sẽ ấm với êm.
          Khi lòng thôi … ! Kỷ niệm … hết lụy phiền.
          Của ngày tháng ! Đời mộng vỡ tơ duyên.
          Và sống cảnh với bình yên tự tại.

          Đây không hẳn nắng hạ về ấm lại.
          Cõi lòng người … khiến sống lại tuổi xuân.
          Đó vì yêu và được những ân cần.
          Trong tình cảm của duyên phần kỳ ngộ.

          Nói đúng hơn ! Đây chỉ lời ái mộ.
          Người mình yêu … muốn tiết lộ về nhau.
          Khi đôi lứa tình thắm đã nhuộm màu.
          Mơ chung bước sống bên nhau mãi mãi.

          Comment


          • *** Đừng Thêm Nữa ! ***

            Thôi đừng nói những gì … thêm nữa.
            Quá đủ rồi ! Xóa rửa … thời gian.
            Tình bấy lâu cho đó dối gian.
            Đành chịu vậy ! Tình tan mây khói.

            Mộng tan rồi ! Chung chăn xẻ gối.
            Cảnh ấm êm mòn mỏi khát khao.
            Lòng phôi pha ! Bởi những đôi câu …
            Thì thôi nhé … ! Vì nhau thêm khổ.

            Hãy xem như … có duyên không nợ.
            Chuyện trên đời trắc trở mấy khi.
            … Nào biết trước ! Suy nghĩ làm gì.
            Thêm ray rứt … hành vi không rõ.

            Tình không thật giữ chi không bỏ.
            Để mai này thêm khổ chất chồng.
            Sầu hận mang tình ảo hư không.
            Khi đã biết lòng người gian dối.

            Thôi đừng nhé ! Đừng nói thêm nữa.
            Mộng từ đây đã lỡ cả rồi.
            Xin hãy quên ! Người cố buông trôi
            Một tình cảnh … coi như không đáng.

            Comment


            • *** Tàn Đêm ***

              Trời sụp tối nắng chiều cũng tắt.
              Trăng và sao liếc mắt nhìn nhau.
              Đêm thanh vắng cảnh sắc một màu.
              Cùng than thở rì rào … gió lá.

              Trời về đêm côn trùng rỉ rả.
              Cảnh sương mù lã chả tuôn rơi.
              Như mưa lệ ! Quỉ dạ ma trơi.
              Đang khóc lóc kiếp đời âm cảnh.

              Vào nữa khuya khung trời lành lạnh.
              Thế giới này hiu quạnh biết bao.
              Những hồn linh người sống buột rào …
              Tình ngang trái hóa màu đen tối.

              Cảnh buồn vui ! Vốn hai thế giới.
              Người trần đời tới tới đi đi.
              Như nắng mưa bất chợt mõi khi.
              Tuôn ướt đẵm tình si mặn đắng.

              Đêm thật dài khi người thức trắng.
              Rồi đêm tàn le lối bình minh.
              Cảnh trong đêm trở lại thắm xinh.
              Như biến đổi tình trường nhân thế.

              Comment


              • *** Bức Họa Tình Yêu ***

                Thuở tình dệt họa bằng thơ.
                Điểm hoa ghép sắc hằng mơ trong lòng.
                Tuy chưa hiện thực ước mong.
                Nhưng tình đã thắm cõi lòng xuyến xao.
                Thời gian mới đó qua mau.
                Tình thơ yếu đuối nhuộm sầu chứa chan.
                Bởi thơ bằng trắc lạc vần.
                Xóa tan vẽ sắc tình tang đợi chờ.
                Bấy lâu ngày tháng vật vờ.
                Hồn hoang lẻ bóng dệt thơ muộn sầu.
                Tiếc thương tình cảnh lúc đầu.
                Sao lòng hờ hững yêu cầu … tình trao ?
                Ngẫu nhiên dạo bước vườn Đào.
                Vào thơ nghe nhạc ngọt ngào tình say.
                Cõi lòng nhẹ tựa ngàn mây.
                Hồn lâng lâng nhớ ! Những ngày xa xưa.
                Bây giờ tiếc cũng dư thừa.
                Tình yêu bức họa … gió mưa xóa mờ.
                Hết rồi mộng cảnh duyên tơ.
                Đôi câu họa dệt ! Tình thơ … cạn lời.

                Comment


                • *** Gió ! ***

                  Gió vô thần ! Người đời thường gọi.
                  Vốn không hồn thể loại đều không.
                  Sống khắp trời lơ lững chân không.
                  Sao có thể ! Mất lòng nhân thế ?

                  Phải chăng đây do trời đặt để ?
                  Cõi dương trần dâu bể trầm luân.
                  Kiếp vô hình cũng chịu nghiệp trần.
                  Người thương ghét oán hờn vô cớ.

                  Như thế nào ! Gọi là than thở ?
                  Gió chạm cành … gọi thở lời phong.
                  Thổi rung cây hoa sắc hương nồng.
                  Người cho đó ! Gió lòng bất chánh.

                  Có gì đâu ! Làm sao đính chánh ?
                  Gió không hồn thân xác cũng không.
                  Cảnh u mê giao động cõi lòng.
                  Phàm thế tục giàu lòng mộng ảo.

                  Gió chẳng qua ! Sông hồ biển tạo.
                  Hơi nước làm nổi bão từ khơi.
                  Làm lay động cảnh vật trần đời.
                  Nên gọi gió ! Người đời đặt để.

                  Comment


                  • *** Bèo Bọt ***

                    Kiếp lưu linh tựa cánh bèo, bọt bóng.
                    Như mây ngàn chẳng trói buộc … ngừng trôi.
                    Đời hàn vi đành chịu cảnh đơn côi.
                    Không mơ tưởng hay mộng đòi cao quí.

                    Tình trong mơ vốn chỉ là ủy mị.
                    Mấy ai người được như ý … niềm riêng.
                    Chỉ là mơ tự chuốt lấy muộn phiền.
                    Thêm đau khổ khi tình duyên mộng vỡ.

                    Tình xưa nay vốn rất nhiều trắc trở.
                    Hợp và tan là bể khổ trần gian.
                    Như hoa ! Nắng ! … rồi cũng sẽ héo tàn.
                    Là định luật của trần đời nhân thế.

                    Kiếp bọt bèo chỉ vui đời dâu bể.
                    Mặc phũ phàng hay đời dễ mau quên.
                    Nợ tình yêu phải nói tới nghiệp duyên.
                    Thì ai dễ thay thiên điều cơ chứ.

                    Tình là thế nên lắm kẻ khổ sầu.
                    Ôm tâm sự thằm chôn sâu dĩ vãng.
                    Tự trách hờn và làm bạn thời gian.
                    Như bèo bọt tựa mây ngàn trôi mãi.

                    Comment


                    • *** Sương Trắng Mộ Phần ***

                      Sương phũ giấu che … trắng mộ phần.
                      Thu tàn lá rụng vẻ bâng khuâng.
                      Màn đêm chưa thoả … tình ưu ái.
                      Trăng tàn sao lặn lại cách phân.

                      Sương trắng đêm khuya tựa màu tang.
                      Mùa thu lá rụng tựa bạc vàng.
                      Rảy vun đưa lối hồn phiêu tịch.
                      Xa trần … vết tích khổ vương mang.

                      Thu đến thu đi tựa mây ngàn.
                      Lá vàng trút đổ ! Giỗ hồn hoang.
                      Ve sầu chim lượn xa rời tổ.
                      Khóc cảnh hững hờ chốn nhân gian.

                      Thu xưa năm ấy đã khuất tàn.
                      Lá vàng cảnh cũ vẫn hợp tan.
                      Như đêm sương lệ ! Hồn lưu luyến.
                      Cõi lòng trĩu nặng mối tình tan.

                      Mùa thu kỷ niệm mãi sầu mang.
                      Hồn ma bên mộ ngắm thu tàn.
                      Mượn sương lá rụng đưa tình vỡ.
                      Đáy huyệt lạnh lùng ! Khối tình mang.

                      Comment


                      • *** Hận Lòng ***

                        Lời thơ : Minh Phong & Nhất Chi Mai
                        Nhạc : phỏng theo bài Hoa Trinh Nữ


                        Trong một chiều thu.
                        Gió nắng hiu hiu.
                        Lá buồn nhè nhẹ rơi.
                        Tiếc thương cây cành.
                        Lắm bao cảnh sầu.
                        Đời mau khô héo.
                        Hoa tươi rảy rơi rụng đầy.
                        bàng hoàng cảnh truân chuyên
                        Không như gió mây trời.
                        Cả một đời sống bình yên.
                        Cùng vui kiếp lang thang.
                        Một đời phiêu lãng sông hồ.
                        Trong khi cây ngã màu.
                        Tựa cuộc đời mưa nắng sương.

                        Nhớ một chiều thu.
                        Cảnh vắng trong ai.
                        Nức nghẹn buồn lệ rơi.
                        Bởi duyên mộng đầu.
                        Xẻ chia phai màu.
                        Người đời mau bôi xóa.
                        Như sương khói đêm tàn.
                        Phũ phàng lời cho nhau.
                        Ai sao nỡ gieo sầu ?
                        Mộng tình đầu sớm vội tan.
                        Gieo chi những vương mang.
                        Để sầu dâng đến ngập tràn.
                        Than ôi duyên đã tận.
                        Lòng bàng hoàng nghe xót xa.

                        Đây không phải là tiên.
                        Hay vị thánh đọa phàm trần.
                        Con tim một lần yêu.
                        Chưa vàng đá mãi tình nồng.
                        Đời gieo đau thương gian dối lòng.
                        Nên người mơ tiếc nuối gió mây bay.
                        Đây không phải thần tiên.
                        Nên nào biến hóa mơ hoa.
                        Xây ngọc điện cung nga.
                        Như thượng đế trong nhân gian.
                        Đây chỉ là người sống dương trần.
                        Đắng cay ngắm trời mơ gió mây.

                        Thu rồi lại thu.
                        Lá thắm hoa tươi.
                        Héo tàn rồi rời cây.
                        Khắc in kỷ niệm.
                        Vấn vương cho đời.
                        Nỗi sầu mang tiếc nuối.
                        Đâu ai biết duyên phần
                        Đời buồn phiền khổ vì yêu.
                        Tâm can mãi dầy vò.
                        Người trần đời nuốt sầu đau.
                        Đời như khói mây sương.
                        Tình hư ảo chốn trần đời.
                        Tim yêu tan nát rồi.
                        Nửa cuộc đời với đắng cay.
                        Edited by: Minh_Phong

                        Comment


                        • *** Tiền Tài ***

                          May mắn đời em gặp thần tài.
                          Ban tình đem nợ xẻ thành hai.
                          Tình xưa xóa hết thay dời đổi.
                          Khiến lòng dục vọng sớm cao bay.

                          Những phút thần tiên lắm mê say.
                          Thú vui đùa cợt giữa ban ngày.
                          Thay tâm đổi sắc như Hành Giả.
                          Động thấu thiên đình ! Tận trời mây.

                          Em giờ vang dội … khắp đó đây.
                          Lời khen ca tụng ! Bởi tiền tài.
                          “ Em hiền … diễm sắc … đầy nghị lực “
                          Nuôi tình ốc mực ! Gánh nặng vay.

                          Em đúng là tiên ! Kiếp đọa đày.
                          Xuống trần vay trả nợ tình sai.
                          Xưa kia kiếp trước em lầm lỗi.
                          Kiếp này chưa trọn lại thành hai.

                          Em sao tâm niệm dễ lung lay ?
                          Làm hoen lem úa liễu trang đài.
                          Cam tâm phụ bạc ! Lời mai mĩa.
                          Người đời nhớ mãi lỗi em sai.

                          Comment


                          • *** Kỷ Niệm Khó Quên ***

                            Kỷ niệm đầu khiến sầu tủi hận.
                            Tình không tròn ! Sao vẫn vương mang ?
                            Bởi vì yêu hay nặng nghiệp duyên ?
                            Sao người mãi triền miên gánh nặng ?

                            Người vào yêu thường hay khẻ dặn.
                            Yêu thật lòng chớ quẩn chuyện xưa.
                            Đời đổi thay ví tựa cơn mưa.
                            Đừng phụ nhé ! đưa nhau … khổ hạnh.

                            Tiếc tình đầu ăn sâu khắc đậm.
                            Vào cốt xương gậm nhấm máu tim.
                            Kỷ niệm xưa sao vẫn mãi tìm ?
                            Trong giấc ngũ lịm hồn ray rứt.

                            Tình đến muộn tuy chưa trọn vẹn.
                            Nghĩa ân tình lời nghẹn lời trao.
                            Nhưng con tim chừ đã xuyến xao.
                            Bởi tình yêu ! Vì nhau chia xẻ.

                            Kỷ niệm đầu như tranh màu vẽ.
                            Khó xóa mờ mực kẻ màu đen.
                            Tựa người đời bối cảnh không quen.
                            Hỏi làm sao quên được dĩ vãng ?

                            Comment


                            • Minh_Phong gửi bài thơ này tặng riêng Nhất Chi Mai

                              *** Chôn Vùi Dĩ Vãng ***

                              Cứ tưởng nhớ mãi kỷ niệm đầu….
                              Sẽ ngàn đời không hề bôi xóa.
                              Dẫu dòng đời mưa gió phong ba.
                              Tình không thể phôi pha mờ nhạt.

                              Kể từ khi đôi ta xẻ mật.
                              Những ngọt bùi giữ cất cho nhau.
                              Em tẩy vết kỷ niệm thuở nào.
                              Làm cho anh xuyến xao mộng cảnh…

                              Những chuyện xưa chỉ là ảo ảnh.
                              Chỉ mơ hồ ! Giấc ngũ qua canh.
                              Là ác mộng ngày ấy trong anh.
                              Chưa xóa hết ngày xanh thuở đó.

                              Thật diễm phúc ! Anh gặp duyên lành.
                              Là em đó người anh yêu quí.
                              Mà từ lâu hằn mơ tích lũy.
                              Nữa cuộc đời nhật ký riêng em.

                              Bởi ngày xưa mơ em trong mộng.
                              Ngày giờ đây lòng mãi khát khao.
                              Sống bên em ! Tình chẳng thay màu.
                              Cho hết kiếp … ngày vào thiên cổ.

                              Comment


                              • *** Tự Trách ***

                                Tự thầm trách chính mình lầm lỗi.
                                Vay mượn tình dò hỏi tương lai.
                                Để người mơ ! Vỡ mộng … đắng cay.
                                Lòng ray rứt ! Hỏi ai hiểu thấu ?

                                Bởi vì đâu ! Bụng dạ ẩn giấu … ?
                                Không chút lòng sâu sắt người mơ.
                                Chung mộng tưởng hạnh phúc duyên tơ.
                                Sao đành đoạn đôi bờ lối rẽ ?

                                Hỏi người xa ! Hiểu đời cặn kẻ ?
                                Có bao giờ buồn tẻ lo xa ?
                                Tình vội trao rồi sẽ nhạt pha.
                                Như mây khói lá hoa rơi rụng.

                                Thật không ngờ lụy đời mất dũng.
                                Sợ quá nhiều ! Khủng hoảng tâm can.
                                Nên sa ngã thành kẻ dối gian.
                                Trong tình cảm ! Thế gian oan nghiệt.

                                Hỏi lòng ai ! Một lần đã chết ?
                                Bởi vì tình mang vết thương tâm.
                                Đời thế đó ! Hỏi chẳng lỗi lầm ?
                                Không đắn đo … yêu lầm lần nữa.

                                Tình lọc lừa ! Không sao xóa rữa.
                                Với đôi câu bào chữa được đâu.
                                Chỉ còn mong ngày tháng qua mau.
                                Người thấu hiểu ! Vì đâu tự trách.

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom