• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ Tình Minh_Phong

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Tình Minh_Phong

    ***Thư Cho Em ***

    Thư viết cho em bằng lời chân thật .
    Bao những điều bí mật của riêng anh .
    Đã từ lâu anh vun đấp xây thành .
    Nay anh muốn ! Trao dành ...cho em đó .

    Bao thu rồi lá vàng khô sầu úa .
    Anh đợi chờ tình đôi lứa hai ta .
    Mộng ngày mai tình cảnh hết cách xa .
    Vui hạnh phúc tình đôi ta trọn vẹn .

    Đây ! Lời tình anh ước hẹn ngày xưa .
    Viết lên đây nhưng ý vẫn chưa vừa .
    Khi tâm khảm còn muôn lời muốn nói .
    Mộng nỗi niềm cằn cổi vẫn say sưa .

    Thời gian qua đẩy đưa ! Chưa dám nói .
    Sợ em buồn và từ chối tình anh .
    Để hồn mê giấc mộng phải tan tành .
    Như mây khói đầu ghành bay theo gió .

    Nỗi lòng anh ! Tình anh ! Em có rỏ ?
    Lời chân thành anh muốn ngỏ cùng em .
    Lời thân thương anh muốn nói yêu em .
    Nhưng vẫn sợ ngại lời em từ chối .
    Similar Threads

  • *** Tuổi 15***

    Tuổi mười lăm như trăng rằm tháng tám.
    Sống vui cười và nhạy cảm hồn nhiên.
    Rất vô tư và cũng rất ngoan hiền.
    Không vướng bận chuyện trần duyên nghiệt ngã.

    Tiếc đổi đời khiến mọi điều xa lạ.
    Tuổi học trò phải vất vả sinh nhai.
    Tuổi thơ ngây sống trong cảnh đọa đày.
    Không hy vọng một tương lai tươi sáng.

    Nhớ những năm dùng khoai thay cơm trắng.
    Buộc ra đồng tắm nắng với mưa giông.
    Có nhiều khi ăn chẳng đủ no lòng.
    Nhưng vẫn phải đi lao công suốt tháng.

    Thời gian đó sống cảnh đời vô vị.
    Không ngày nào khỏi ủy mị lo âu.
    Cảnh vu oan và lo lót xin,cầu.
    Để thương xót mong dài lâu an phận.

    Rồi sau đó … đành lìa xa, ôm hận.
    Ở xứ người không gần gũi mẹ cha.
    Mấy mươi năm sống cách biệt quê nhà.
    Nay trở lại… mẹ cha nào còn nữa ?!

    Comment


    • *** Nếu ***

      Nếu như xuân thắm lâu tàn.
      Bướm ong không cảnh lạc đàn âu lo.
      Chim ngàn chẳng ngớt reo hò.
      Đôi ta nào lỡ chuyến đò nợ duyên.
      Nếu như biết trước em hiền.
      Anh đây gắng đợi, rước em lâu rồi.
      Thì anh đâu cảnh nổi trôi.
      Như mây phiêu lãng bên đồi quạnh hiu.
      Xưa anh vọng tưởng thật nhiều.
      Tâm hồn phơi phới như diều cao bay.
      Như cây trước gió động lay.
      Như bao sóng nước chao ngoài biển khơi.
      Bây giờ nhìn lại cuộc đời.
      Ruột đau từng khúc, rã rời tâm cang.
      Bởi xưa duyên lỡ mộng vàng.
      Và ta quen biết muộn màng làm sao …
      Mong rằng ngày tháng mai sau.
      Đôi ta luôn mãi bên nhau trọn đời.
      Không dùng chữ “ Nếu “ thay lời…
      Từ đây vui hết nửa đời cùng em !

      Comment


      • *** Muộn màng ***

        Tâm sầu tựa cảnh thu tàn.
        Cõi lòng rời rạc như ngàn lá rơi.
        Như cây đang đứng giữa trời.
        Khẳng khiu trước gió, cuộc đời quạnh hiu.
        Bởi xưa ai mộng quá nhiều …
        Ngỡ mình như những cánh diều cao bay.
        Mong đòi cuộc sống đổi thay.
        Như lời thơ dệt làm say lòng người.
        Như xuân hoa thắm muôn nơi.
        Niềm vui hy vọng cuộc đời nở hoa.
        Tạo thêm hạnh phúc mặn mà.
        Sống trong tiên cảnh, lụa là cao sang.
        Tiếc rằng mọi chuyện lỡ làng.
        Niềm vui chưa trọn đôi đàng sầu vương.
        Xưa kia sánh bước chung đường.
        Nay đành cách biệt hai phương xa vời.
        Giờ đây tuổi đã nửa đời.
        Còn đâu hy vọng đổi dời như xưa ?
        Khi tình mờ nhạt xa đưa.
        Bỏ công cũng chỉ dư thừa mà thôi…!

        Comment


        • *** Tình buồn ***

          Cây lá nhuộm màu tiễn thu đi.
          Rồi đông sẽ đến biết nói gì ?
          Bầu trời rét lạnh thêm trống vắng.
          Cảnh tuyết rơi buồn, một kẻ si.

          Người đến làm chi để đớn đau ?
          Tâm tư u uẩn cảnh năm nào.
          Thuở còn ân ái vui hạnh phúc.
          Khi tình duyên lỡ cách xa nhau.

          Cây lá phai màu bởi tiếc thương.
          Lệ cây lá úa trải trên đường.
          Khi đời chia biệt xa nhau mãi.
          Sao người nỡ tạo cảnh thê lương ?

          Giờ đây hai phương cách xa vời.
          Mỗi người mỗi ngã sống buông lơi.
          Còn đâu, còn đâu, còn đâu nữa …
          Cuộc đời giờ tựa chiếc lá rơi.

          Thôi thế từ đây cố xóa mờ.
          Tình đầu kỷ niệm tuổi ước mơ.
          Chôn giấu tình xưa vào dĩ vãng.
          Để khỏi làm đau kẻ đợi chờ.

          Comment


          • *** Nguyện vọng ***

            Vất vả vì con suốt một đời.
            Mong đàn con nhỏ khỏe, vui chơi.
            Cơm no áo ấm ngày hai bữa.
            Được vậy lòng vui, miệng mỉm cười.

            Mới đó giờ đây đã nửa đời.
            Đàn con khôn lớn có cơ ngơi.
            Thâm tâm cũng thấy mừng đôi chút.
            Khi chúng giờ đây đã nên người.

            Nhớ lại bao năm chỉ một mình.
            Ôm sầu tuyệt vọng mất lòng tin.
            Do bởi người xưa lòng gian dối.
            Lụy cảnh phồn hoa rất vô tình.

            Bây giờ đời sống rất an bình.
            Không còn ủy mị, thả buông lơi
            Không còn dĩ vãng đầy cay đắng.
            Cố sống cho qua hết kiếp người.

            Giờ chỉ cầu mong ở Phật Trời.
            Phước lành ban phát mãi không thôi.
            Cho đàn con trẻ đừng bất hạnh.
            Chỉ bấy nhiêu thôi, mãn nguyện rồi.

            Comment


            • *** Tự tình ***

              Rượu tình chưa nhấp, thế mà say
              Phải chăng duyên nợ đã an bày ?
              Nên hoài thao thức, thầm mơ ước.
              Chấp nối cùng em hết kiếp này.

              Tuy biết cuộc đời hai chúng ta.
              Không còn như thuở tuổi lụa là.
              Soi gương dưới nguyệt khoe hương sắc.
              Như những hoa tươi thắm mặn mà.

              Giờ đây tuổi xế bóng chiều tà.
              Cõi lòng nhạt lạnh cảnh trăng hoa.
              Tâm tư trống vắng buồn hiu quạnh.
              Như áng mây trôi tuổi về già.

              Nhớ lúc quen nhau cách không xa.
              Mình vui tâm ý rất bình hòa.
              Đêm đêm thức trắng cùng thơ thẩn.
              Dệt những vần thơ tuổi ngọc ngà.

              Giờ đây hai đứa thành vợ chồng.
              Em còn mãi nhớ chuyện xưa không ?
              Kỷ niệm đôi ta thời dĩ vãng.
              Nhắc lại nhau nghe mối tình hồng.

              Comment


              • *** Cảnh tình ***

                Ngồi đây mình ngắm sao trời.
                Xa kia hai ánh sáng ngời kề bên.
                Hỏi em biết nó mang tên ?
                Để anh kể chuyện đôi tiên giáng trần…
                Khi xưa họ vốn phàm nhân.
                Người Nam kẻ Bắc chưa lần gặp nhau.
                Sống trong thời loạn, binh đao.
                Cảnh người tản lạc, lệ trào thê lương.
                Bây giờ hết cảnh chiến trường.
                Nhưng nhiều người vẫn tha hương xứ người.
                Nhân ngày lễ Chúa ra đời.
                Đôi tiên gặp gỡ trao lời yêu đương.
                Tuy xưa ngăn cách dặm trường.
                Trải qua khốn khó bước đường chông gai.
                Nhưng vì mong đợi ngày mai.
                Đôi lòng nguyện mãi luôn hoài có nhau.
                Đến nay tình thắm dạt dào.
                Đôi tiên hạnh phúc đượm màu yêu thương.
                Vậy em giờ chắc đã tường.
                Đôi ta vui cảnh thiên đường gấm hoa.

                Comment


                • *** Nhớ Về Dĩ Vãng ***

                  Một cảnh chiều cuối thu
                  Ngàn hoa lá úa màu
                  Buông mình bay theo gió
                  Suốt đời mãi xa nhau

                  Nhìn cảnh lòng xót đau
                  Kiếp hoa lá khổ sầu
                  Mỗi khi mùa thu đến
                  Chẳng biết sẻ về đâu ?

                  Khác nào chuyện đôi ta
                  Xưa yêu rất đậm đà
                  Thề rằng bên nhau mãi
                  Cuối cùng cũng cách xa

                  Cuộc đời như lá hoa
                  Thời gian khiến mình già
                  Phai tàn theo năm tháng
                  Hao mòn tuổi trăng hoa

                  Ngồi đây nhìn lá bay
                  Lòng vương vấn u hoài
                  Nhớ lại thời dĩ vãng
                  Lòng người chóng đổi thay

                  Comment


                  • *** Ngày Kỷ Niệm ***

                    Yêu em anh mãi khắc sâu ...
                    Một ngày lễ hội lần đầu quen nhau
                    Đến nay vẫn giống năm nào
                    Tình anh luôn giữ một màu thủy chung
                    Anh không như tuyết lạnh lùng
                    Hay là sa mạc một vùng khô khang
                    Yêu em yêu mãi nồng nàn
                    Như thơ anh dệt mộng vàng trao em
                    Nhớ lần hai đứa bên rèm
                    Xem thơ kỷ niệm nhắp men rượu tình
                    Mừng ngày lễ hội Giáng Sinh
                    Ôn hoài dĩ vãng chuyện tình đôi ta
                    Năm nay anh rất thiết tha
                    Tạo niềm hy vọng hài hoà em vui
                    Xoá tan dĩ vãng ngậm ngùi
                    Đôi ta hạnh phúc vui cười rước xuân

                    Comment


                    • *** Cảnh Xuân ***

                      Trời xuân gió mát, mây giăng
                      Mây xanh, mây trắng, mai vàng nở hoa
                      Hương thơm cúc, thọ khắp nhà
                      Đón mừng xuân mới chan hoà ý thơ
                      Trẻ con năng động mong chờ
                      Được khoe áo mới lòng mơ xuân về
                      Thị thành cho đến thôn quê
                      Đâu đâu cũng có lân về mừng xuân
                      Pháo hồng vang dội xa gần
                      Lòng mong mãi được phúc ân trọn đời
                      Riêng ta dùng rượu thay lời
                      Tình thâm nghĩa trọng ngàn đời không phai
                      Sống vui hạnh phúc lâu dài
                      Như lời thêu dệt trong bài thơ xuân

                      Comment


                      • *** Hoài nhớ ***

                        Mỗi năm lễ hội tình nhân
                        Anh thường thêu dệt một vần thơ vui
                        Muốn em luôn mãi mỉm cười
                        Cho em hạnh phúc nửa đời bên anh
                        Thời gian mới đó qua nhanh
                        Mười năm chung sống mộng lành đôi ta
                        Bởi do bình đẳng dung hoà
                        Nên tình đôi lứa mặn mà như thơ
                        Thấy không ?! Anh chẳng hững hờ
                        Dẫu rằng chiếm trọn ... nào lờ em đâu
                        Và anh mãi nhớ lúc đầu
                        Khi mình quen biết mong cầu thành đôi
                        Tuy giờ ngày ấy dần trôi
                        Còn là kỷ niệm lứa đôi trao tình
                        Nhân ngày lễ hội nhân tình
                        Mong bài thơ dệt nung tình nóng luôn
                        Cho ta quên cảnh xưa buồn
                        Khi còn chiếc bóng thả hồn theo mây
                        Vậy cùng nâng chén rượu đầy
                        Chúc mừng hạnh phúc sum vầy đôi ta

                        Comment


                        • *** Lá úa vào đông ***

                          Đời con như lá úa vào đông
                          Như thuyền không bến mãi xuôi dòng
                          Như mây phiêu lãng buông trôi mãi
                          Khi đời thiếu mẹ, sống long đong

                          Mười mấy năm rồi mẹ biết không ?
                          Lâu nay cặm cụi, tự gánh gồng
                          Mồ côi cảnh sống buồn hiu quạnh
                          Như bèo, bọt nước thả trôi sông

                          Nhiều lúc con buồn nghĩ vu vơ
                          Mơ trăng luôn sáng mãi không mờ
                          Ước rằng mẹ vẫn còn sống mãi
                          Để đời con khỏi phải bơ vơ

                          Nhiều khi con tiếc nhớ bâng khuâng
                          Ngày xưa hạnh phúc thật vô ngần
                          Gia đình đầy đủ sao vui quá!
                          Nào ngờ mẹ mất, đoạn tình thân.

                          Buồn bã khôn nguôi, biết trách ai ?
                          Là do thượng đế đã an bày
                          Thôi thì cam chịu đời hiu quạnh
                          Con mồ côi mẹ thật buồn thay !!!

                          Comment


                          • *** Viếng mộ cha ***

                            Tại trời hay bởi người nên ......
                            Khiến con sống cảnh lênh đênh xứ người
                            Từ khi chưa hiểu chuyện đời
                            Dấn thân vào chồn biển trời mênh mông

                            Xa cha tổ ấm tình nồng
                            Một thân côi cút gánh gồng nuôi thân
                            Lâu nay chưa được một lần
                            Bên cha tâm sự ân cần như xưa

                            Giờ đây tiếc nuối bằng thừa
                            Khi cha mất sớm con vừa đôi mươi
                            Bao năm tắt lịm nụ cười
                            Sống trong hiu quạnh kiếp đời mồ côi

                            Cha ơi, hạnh phúc qua rồi
                            Biết ai trách cứ để đòi lại cha
                            Cảnh xưa đoàn tụ một nhà
                            Có cha khuyên bảo, bánh quà mỗi khi...

                            Hôm nay bên mộ con quỳ
                            Thắp hương tâm sự những gì đã qua
                            Và đây mâm quả rượu trà
                            Thành tâm khấn nguyện cha già tái sinh

                            Comment


                            • *** Chiều Mưa ***

                              Buổi chiều nay sao bầu trời u ám ?
                              Phố không đèn, không bóng dáng người qua
                              Gió vi vu lay động lá sau nhà
                              Hàng thông, liễu như khảy từng nốt nhạc...

                              Đang ngồi đây mà hồn như phiêu bạc
                              Theo mây ngàn bàng bạc khắp nơi nơi
                              Lòng nặng trĩu như chiếc lá thu rơi
                              Khi cõi lòng mang đầy vơi tâm sự

                              Chắc do bởi chuyện xưa hoài cất giữ
                              Chưa xoá mờ được quá khứ năm nao
                              Nên hôm nay nhìn cảnh khiến nghẹn ngào
                              Và tự hỏi ... tình người mau phai nhạt ?

                              Cảnh chiều nay mưa bắt đầu nhỏ hạt
                              Gỏ nhịp đều lát đát trên lá cây
                              Tiếng mưa rơi cứ văng vẳng bên tai
                              Nghe não ruột khó nhoà phai dĩ vãng

                              Mưa chiều nay bổng dưng giờ tắt hẳn
                              Cảnh bầu trời bừng ánh nắng hoàng hôn
                              Khiến đánh thức những u ẩn tâm hồn
                              Nên sực tỉnh khỏi hôn mê cảnh ảo

                              Comment


                              • Lời cuối cho em

                                Nếu ngày nào anh đi vào dĩ vãng
                                Em đừng buồn và quên lãng chuyện xưa
                                Bởi đôi ta tình chưa đủ thắm vừa
                                Nên ngăn cách, tình dời trao kẻ khác

                                Anh không muốn em đau lòng tan nát
                                Khi nhìn con mất mát cảnh ấm êm
                                Bởi khi xưa em bụng dạ yếu mềm
                                Gieo nghịch cảnh làm con mình phải khổ

                                Đây chẳng qua trước cảnh đời cám dỗ
                                Khiến lòng em vụn vỡ đến vô tình
                                Nào phải em không hiểu chữ trung trinh
                                Mà mặc để miệng người đời mai mỉa

                                Nếu được vậy anh nằm nơi mộ địa
                                Miệng ngậm cười hồn vía cũng thảnh thơi
                                Vì anh đây không làm lụy người đời
                                Trong cuộc sống cảnh trần gian hiện thực

                                Vậy mong em chớ gọi hồn đánh thức
                                Bằng nhang đèn hay cúng thực cho anh
                                Để anh yên dưới mộ lạnh đêm thanh
                                Cùng cây cỏ cho hồn anh siêu thoát

                                Một lần nữa cũng là lời sau chót
                                Mong rằng em hưởng trái ngọt cây lành
                                Với đàn con nhỏ dại của em, anh
                                Anh mãn nguyện người anh yêu hạnh phúc.

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom