• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Góp nhặt ^^

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Góp nhặt ^^

    LN không có khiếu làm thơ, lục tìm mãi mới thấy 1 chỗ để chen chân post bài. Đây là những bài thơ sưu tầm mà LN thích, không hẳn nó hay đối với 1 ai đó, với LN đơn giản chỉ là nó gây ấn tượng từ lần đọc đầu tiên.

    Bên lề

    Ừ, em hãy đi đi
    Với niềm vui và nỗi hân hoan choáng ngợp trong lòng
    Em hãy tìm đến bất kỳ nơi nào em thích
    Đừng tìm đến anh
    Đừng tìm đến anh làm gì
    Dẫu trong hạnh phúc của em
    Anh chẳng được dự phần
    Thì anh cũng chẳng nề hà gì làm một kẻ đứng ngoài
    Tham dự vào số phận của em bằng những lời chúc tụng
    Hãy cứ nghĩ như em từng nghĩ
    Anh có là gì đâu
    Anh chỉ mong em hãy đến với anh
    Khi nào em không còn bất kỳ nơi nào để đến
    Khi nào đôi chân quen nhún nhẩy của em
    Đã bắt đầu thất thểu
    Dưới gánh nặng của khổ đau
    Bấy giờ anh sẽ ở bên em
    Với một ước muốn nhỏ nhoi
    Được chia sớt cùng em
    Một phần cơ cực ...
    (thơ Nguyễn Nhật Ánh)
    Phương - Y!M: ilydnv
    Similar Threads
  • #2

    Người này và người đó…
    Tại sao ta chọn người này mà không là người đó
    cũng như giữa nước chanh và tắc đá
    vì thói quen hay vì điều gì mà chính ta nhiều khi cũng không rõ
    để rồi ta trượt dài xuống vực sâu...
    ..
    Ta chọn người này vì đã bước bên cạnh ta dài lâu
    ta chọn người này vì một đôi lần ta được chia sẻ
    ta chọn người này vì có một ngày mưa ta được về trong chiếc dù xa lạ
    ta chọn người này vì nghĩ rằng ta đã mắc nợ
    một điều gì đó không thể gọi tên...

    Tại sao ta chọn người này...có lẽ ta cũng đã quên...
    có những quyết định trong đời không cần những lí do chính đáng
    ta gật đầu giản đơn như bao cái gật đầu khác
    ta nắm một bàn tay mà không bận tâm nhiều đến cảm giác
    rồi cứ thế bước đi...

    Tại sao ta không chọn người đó cho một lần đổi thay
    người đã khóc như trẻ con khi mơ về ta trong giấc ngủ
    người đã nói dù có ôm hôn ta vạn lần cũng không đủ
    cho tất cả thương nhớ này...

    Ta không chọn người đó như không chọn một ngày mưa bay
    (nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi ta yêu nắng ấm...)
    ta không chọn người đó vì tin rằng cuộc đời quá rộng
    (nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi cuộc đời nhỏ nhoi...)

    Tại sao ta không chọn người đó cho nước mắt lẫn với tiếng cười
    hay ta chọn người này để mong được bình yên mà sống
    nhưng làm sao biết sóng gió thì nhạt nhòa hơn là câm lặng
    làm sao biết bình yên không chứa đựng trong lòng mình vực thẳm

    Giữa người đó và người này...
    tại sao ta không chọn người đó
    dù chỉ để một lần trong đời được biết hơi ấm bàn tay!

    Nguyễn Phong Việt.
    Phương - Y!M: ilydnv

    Comment

    • #3

      Con cáo và chùm nho

      Sao anh giống như con cáo
      Thậm chí chưa thử phóng lên đã
      Ngoảnh đi mà tưởng nho xanh ?
      Sao tôi giống như trái nho
      Thậm chí trong truyện ngụ ngôn cũng không
      biết gọi cáo ơi quay lại ?

      Lý Lan -" Quán bạn " - NXB Trẻ 2001
      Phương - Y!M: ilydnv

      Comment

      • #4

        Những phút xao lòng

        NHỮNG PHÚT XAO LÒNG
        Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
        (người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
        Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
        Yêu một cô, giờ cô ấy đã có chồng
        Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
        Nêu giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng
        Người yêu cũ vợ mình có những điều mà mình không có được
        Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn
        Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
        Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
        Nghĩ về cái đã qua nhiều khi như nuối tiếc
        Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn
        Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn
        Và cảm thấy mình như có lỗi
        (Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói)
        Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn
        Mà có trách chi những phút xao lòng
        Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
        Ai cũng có những phút giây ngoài chồng, ngoài vợ
        Đừng có trách chi những phút xao lòng!
        Thuận Hữu
        Phương - Y!M: ilydnv

        Comment

        • #5

          Lén


          Lén - Nguyễn Thế Hoàng Linh

          tình cảm anh dành cho em là cái người ta vẫn gọi nôm na là nhớ
          nó khiến anh nôn nao những cảm xúc đại loại như buồn
          trong vài khoảnh khắc thời gian có vẻ ngừng di động
          và mỗi ngày nó dường như xảy đến nhiều hơn
          trong trạng thái tâm hồn nói chung không thể coi là ổn
          những nụ cười thiếu vắng và rõ ràng đã méo mó chỏng trơ
          nỗi nhớ đến khiến anh quên phải ngủ
          lúc ăn cơm, tiếng xoong nồi đũa bát lại vô tình gợi những vần thơ
          cho đến một ngày, nỗi nhớ chuyển sang một cấp độ cao hơn là đã thầm yêu
          thật ra thì trước đây anh vẫn tưởng nhầm là nỗi cảm
          đã trăm ngàn lần anh muốn gọi thành tên nhưng anh không dám
          để bây giờ anh cũng chỉ trộm thầm thì:
          anh yêu em
          Phương - Y!M: ilydnv

          Comment

          • #6

            NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐẾN VỚI ĐỜI ANH SAU EM

            Người đàn bà đến với đời anh sau em
            Chắc phải hơn em về mọi mặt
            Vì có thế anh mới đánh đổi
            Những hạnh phúc - khổ đau từng cóp nhặt - chúng mình.
            Người đàn bà đến với đời anh sau em
            Chắc hẳn có tình yêu mãnh liệt
            Vì thế " tiếng sét ái tình"
            Mới phá vỡ bao năm mình chung sống
            Anh của em ơi
            Em biết không thể níu giữ nữa rồi
            Khi em nhìn vào mắt anh sâu thẳm
            Em không còn giữ được ngọn lửa chính em đã thắp
            Không đâu, lời oán trách
            Dù anh đi, mang của em hạnh phúc theo mình
            Chút hi vọng vỡ tan thành đau nhức
            Kỷ niệm trĩu ngực trời đêm.
            Tình yêu ấy liệu có thể lãng quên
            Em đánh rơi tim mình vào quá khứ
            Chỉ xin gửi anh một lời nhắn nhủ
            Đừng làm đau khổ người đàn bà đến với đời anh sau em!
            ĐOÀN NGỌC THU
            Từ tập thơ: Khúc Hoang Tưởng Chiều Mưa, NXB Hội Nhà Văn - 1997.
            Phương - Y!M: ilydnv

            Comment

            • #7

              Có những lúc tâm hồn tôi rách nát
              Như một chiếc lá khô như một chồng gạch vụn
              Một tấm gương chẳng biết soi gì
              Một đáy giếng cạn không một hốc mắt đen sì
              Trời chật chội như chiếc lồng trống rỗng
              Thành phố đầy bụi bặm
              Những mặt người lì nhẵn chen nhau.

              Tôi biết làm gì tôi biết đi đâu
              Tôi chẳng còn điếu thuốc nào
              Đốt lên cho đỡ sợ
              Yếu đuối đến cộc cằn thô lỗ
              Tôi xấu xí mù loà như đứa trẻ mồ côi
              Tình yêu trong lòng tôi chẳng ích lợi cho ai
              Những gì mọi người cần, tôi chẳng thiết
              Tôi khao khát yêu người
              Mà không yêu sao được
              Cuộc đời như một mụ già dâm đãng
              Một núi giây thừng bẩn thỉu rối ren
              Tôi chán cả bạn bè
              Mấy năm rồi họ chẳng nói được câu gì mới
              Tôi bỏ ra đi, họ ngồi ở lại
              Tôi đi một mình trong phố vắng ban đêm
              Tôi chẳng dám về gian phòng nhỏ của em
              Tấm áo đẹp của em và chiếc đồng hồ em xinh xắn
              Mặt tôi âm u như khu rừng rậm
              Nghe em cười giữa bè bạn đông vui.

              Những bức tường dựng đứng quanh tôi
              Có những lúc tôi xuôi tay đuối sức
              Nhưng từ đáy nỗi buồn tôi thăm thẳm
              Một cái gì như nhựa thắm trong cây
              Một cái gì trắng xoá tựa mây bay
              Là hoa gạo của lòng tôi chẳng tắt
              Tôi đập tay lên bức tường lạnh ngắt
              Dù tiếng tôi chỉ một người nghe
              Tôi phải đốt lên một cái gì
              Cho sáng rực giữa chênh vênh vực thẳm
              Dẫu bao lần người làm tôi thất vọng
              Tôi vẫn yêu người lắm lắm người ơi
              Tình yêu tôi như một tiếng chuông dài
              Làm run rẩy hoa hồng trên ngực nắng.

              Lưu Quang Vũ - 1972
              Phương - Y!M: ilydnv

              Comment

              Working...
              X
              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom