• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ Tình Minh_Phong

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Tình Minh_Phong

    ***Thư Cho Em ***

    Thư viết cho em bằng lời chân thật .
    Bao những điều bí mật của riêng anh .
    Đã từ lâu anh vun đấp xây thành .
    Nay anh muốn ! Trao dành ...cho em đó .

    Bao thu rồi lá vàng khô sầu úa .
    Anh đợi chờ tình đôi lứa hai ta .
    Mộng ngày mai tình cảnh hết cách xa .
    Vui hạnh phúc tình đôi ta trọn vẹn .

    Đây ! Lời tình anh ước hẹn ngày xưa .
    Viết lên đây nhưng ý vẫn chưa vừa .
    Khi tâm khảm còn muôn lời muốn nói .
    Mộng nỗi niềm cằn cổi vẫn say sưa .

    Thời gian qua đẩy đưa ! Chưa dám nói .
    Sợ em buồn và từ chối tình anh .
    Để hồn mê giấc mộng phải tan tành .
    Như mây khói đầu ghành bay theo gió .

    Nỗi lòng anh ! Tình anh ! Em có rỏ ?
    Lời chân thành anh muốn ngỏ cùng em .
    Lời thân thương anh muốn nói yêu em .
    Nhưng vẫn sợ ngại lời em từ chối .
    Similar Threads

  • Nhớ Về Dĩ Vãng

    *** Nhớ Về Dĩ Vãng ***

    Chợt thấy ngoài sân người đã về.
    Dáng người ẻo lả chắc còn mê.
    Tay cầm điện thoại cười vui lắm.
    Nào chút thương tâm cảnh não nề.

    Người đi kẻ ở thật ê chề.
    Nhìn người trở lại thấy tái tê.
    Như cảnh thu buồn chiều xưa ấy.
    Cây lá úa vàng … bay lê thê.

    Đưa mắt trộm nhìn ! Chắc còn mê ?
    Mỗi khi người ấy quay trở vể.
    Con tim như động như dồn ép.
    Nhớ lại năm nào ! Cảnh đê mê.

    Phải chăng lòng vẫn ! Mãi say mê ?
    Tình xưa nghĩa cũ với câu thề.
    Bao năm chung sống xây hạnh phúc.
    Cảnh đời mộng toại ! Kiếp phu thê.

    Khoảng khắc người xưa quay trở về.
    Cõi lòng sắt đá vẫn còn mê.
    Tâm linh ngu muội chưa mờ sáng.
    Lòng này nhớ mãi ! Kẻ bội thề.

    Comment


    • *** Tuổi Trăng ***

      Tuồi mộng mơ như trăng rằm tháng tám.
      Kiếp nửa đời làm sao dám mơ duyên ?
      Tình yêu đâu là quà cáp kim tiền.
      Không thể được là mối duyên trường cửu.

      Nguyệt trăng sao vốn đuốc đèn vũ trụ.
      Đâu ai lòng ! Nỡ mù quáng xóa tan ?
      Để đời vui hóa sương cảnh thu tàn.
      Cho nguyệt mãi trong màng đêm u tối.

      Xin đừng mơ những gì xa tầm với.
      Những mộng đòi của ảo giới mù sương.
      Kẻo mai đây phải lụy khổ đoạn trường.
      Tình đen bạc mang sầu vương trọn kiếp.

      Nửa đời rồi đã từng yêu nuối tiếc.
      Cảnh mơ hoa giấc mộng đẹp thơ ngây.
      Tình đã mất còn đâu nữa tháng ngày.
      Giờ đây chỉ là hồn mây xác tạm.

      Trăng hoa ơi ! Ánh sắc hồng đẹp lắm.
      Mãi là tình nét sắc thắm trần gian.
      Hãy riêng soi người thật ý mơ màng.
      Xin cảm tạ tình trăng hoa ong bướm.

      Comment


      • *** Lửa Lòng ***

        Tôi muốn đốt thư tình kỷ niệm.
        Đốt những gì hoài niệm xa xưa.
        Và đốt hết tình cảm dư thừa.
        Cho mộng toại ! Vừa lòng ai đó.

        Đốt kỷ niệm có chi nào khó.
        Hay quên tình hư ảo xa xưa.
        Hay xa lánh kẻ vốn cợt đùa.
        Đâu có thể ! Đưa vào cõi chết.

        Mối tình đầu tuy nhiều da diết.
        Ngọt với bùi đúc kết trong tâm.
        Khoảng thời gian sống cảnh thăng trầm.
        Thành kỳ niệm ngàn năm cố định.

        Tiếc giờ đây ! Chỉ là bãi vịnh.
        Là cái phao cứu rỗi hồi sinh.
        Của một người lênh đênh biển cả.
        Đang nguyện thầm hối hả cầu xin.

        Người giờ đây diễm phúc yên bình.
        Vui an lạc ! Nào xin thêm nữa.
        Khi cõi lòng xóa rửa chuyện xưa.
        Bằng tình yêu ! Mây mưa ảo mộng.

        Thế là hết xa xưa kỳ vọng.
        Mối tình đầu mộng vỡ tàn phai.
        Kỷ niệm xưa dĩ vãng bao ngày.
        Thành tro bụi bay bay theo gió.

        Comment


        • *** Tạp Niệm ***

          Mưa với nắng vốn do trời thiên tạo.
          Đắng cay đời nhân gieo họa mà nên.
          Người trần gian tựa sóng biển mông mênh.
          Sống lận đận như thuyền trên biển cả.

          Trên trời cao lắm mây ngàn buông thả.
          Cảnh trần đời lắm nghiệt ngã trớ trêu.
          Chuyện hợp tan, tan hợp của tình yêu.
          Bởi cõi thế quá nhiều người gian dối.

          Cây lá rừng giữa đất trời cằn cỗi.
          Sợ thân mình bị trùng mói hành hung.
          Sợ thời gian mưa tuyết mãi lạnh lùng.
          Cho cây lá phải úa vàng rơi rụng.

          Chuyện tình yêu hiếm mấy người bền vững.
          Trọn nghĩa tình hoài vun đắp cho nhau.
          Hết cuộc đời và sống mãi vì nhau.
          Không ngăn cách hay sầu đau tiếc nuối.

          Thế gian này vốn là nơi tiên cõi.
          Đủ mội điều cho người ước mộng mơ.
          Nhưng tiếc thay người vô ý hững hờ.
          Làm biến đổi cảnh thơ thành địa ngục.

          Comment


          • *** Mù Quáng ***

            Yêu ! Yêu cho mây trời biến sắc.
            Cho hồn hoài thức giấc từng đêm.
            Cho con tim nghẹn tắt môi mềm.
            Để một thời được nếm tình yêu.

            Dẫu biết yêu ! Yêu là mù quáng.
            Khiến lục thần ảo giác tâm can.
            Khiến đam mê hư ảo mơ màng.
            Trong cảnh tượng thiên đàng tình ái.

            Yêu cũng làm hồn ngây khờ dại.
            Tự huyệt hào dung chứa lầm sai.
            Tự dệt mơ nguyện ước tương lai.
            Như mây khói bay bay trôi mãi.

            Dẫu biết yêu vô chừng thất bại.
            Hay sẽ là duyên toại ước mơ.
            Nhưng vẫn yêu làm kẻ dại khờ.
            Tựa nhện tằm nhã tơ trọn kiếp.

            Yêu là thế nhưng nhiều da diết.
            Những mặn nồng thêu kết vào nhau.
            Những hờn ghen vô cớ dạt dào.
            Nhưng cam chịu vào yêu bễ khổ.

            Comment


            • *** Tình Đầu ***

              Đây kỷ niệm của mối tình chân thật.
              Ghép thành thơ làm nhật ký về sau.
              Để mai đây luôn mãi nhớ thuở nào.
              Lần cô phụ ôm sầu đau da diết

              Bởi khi xưa mới vào yêu nào biết.
              Tận cõi lòng ! Người tha thiết mỗi mong.
              Nên tâm tư luôn mờ ảo tình nồng.
              Là duyên kiếp mà hằng mong trông đợi.

              Thời gian dài sống chuỗi ngày buột trói.
              Cảnh thăng trầm làm thay đổi xa xưa.
              Tình trong mơ thuở ấy chẳng thắm vừa.
              Nay ngăn cách ! Tình hồn xưa tan biến.

              Mối tình đầu tuy chút gì lưu luyến.
              Nhưng vẫn là chuyện dĩ vãng mà thôi.
              Vì thời gian đâu thể khiến ngừng trôi.
              Khi tình nghĩa đã phôi pha mờ nhạt.

              Chuyện tình yêu như lời thơ ý nhạc.
              Say đắm hồn cảnh ngào ngạt hương yêu.
              Lầu mộng xưa nay đổ nát tiêu điều.
              Ngồi ngơ ngẩn tuổi vào yêu lãng mạn.

              Comment


              • *** Tình Ý Về Người ***

                Chút tâm tư viết gửi về xứ Việt.
                Viếng thăm người từng da diết hằng mong.
                Được nên đôi và luôn mãi tình nồng.
                Vui ngày tháng cảnh sum vầy hạnh phúc.

                Người yêu ơi ! Tôi hoài mong từng phút.
                Được bên người vui chung bước có đôi.
                Không ngăn cách dù dâu bể đổi dời.
                Lòng vẫn giữ vẹn tình tơ muôn thuở.

                Tuy giờ đây tôi với người mổi hướng.
                Nhưng cõi lòng hoài thương nhớ không phai.
                Như buổi đầu tình ôm ấp đắm say.
                Yêu tha thiết những chuỗi ngày chờ đợi.

                Ba năm rồi tình thấm dần buột trói.
                Nửa cuộc đời thành một cặp uyên ương.
                Vui ấm êm trong thế giới thiên đường.
                Dù đôi ngã hai phương trời cách biệt.

                Chút tâm tình ! Người hỡi người … có biết ?
                Lòng dạ này chỉ da diết người thôi.
                Thật tâm yêu ! Yêu mãi chẳng đổi dời.
                Cho hết kiếp như trăng soi trường cửu.

                Comment


                • *** Nhớ Người ***

                  Lời : Minh_Phong
                  Nhạc : Phỏng theo bài “ Nhạt Nắng “

                  Nơi phương trời xa.
                  Nhớ người tôi thương vấn vương.
                  Như nắng xuân mai vàng đầu mùa.
                  Mơ trong ngày mai.
                  Kết đôi thương yêu mặn mà.
                  Và trọn tình bền duyên đôi lứa.

                  Thương bao lời yêu.
                  Thắm dần con tim xuyến xao.
                  Qua ! Tháng năm mong chờ một ngày.
                  Duyên tơ đẹp đôi.
                  Sống vui có bên nhau hoài.
                  Và … tình luôn thắm không hề phai.

                  Giờ … tuy hai đứa.
                  Chưa … thành đôi lứa.
                  Và … chưa đến bên nhau

                  Tình ... còn long đong.
                  Vấn … vương chờ mong.
                  Bóng … dáng ai tuổi hoa.

                  Thương ơi là thương .
                  Lúc còn giao lưu với nhau.
                  Tôi khắc ghi bao điều ngày đầu.
                  Yêu thương làm sao.
                  Tiếng ai … ngất ngây êm đềm.
                  Làm … lòng tôi nhớ nhung người ơi.

                  Comment


                  • *** Trách ! ***

                    Hỏi sao ! Chẳng trách em sai ?
                    Mộng tan do bởi em say ảo huyền.
                    Để đời hai đứa lỡ duyên.
                    Lụy đời trần tục kim tiền gấm hoa.
                    Trách em lòng chẳng thật thà.
                    Mặn mà xưa ấy chỉ là mua vui.
                    Nên sầu vướng cảnh ngậm ngùi.
                    Lòng đau như vạn mũi dùi xuyên tim.
                    Anh như thuyền đã đắm chìm.
                    Như mây giăng kín trăng đêm ánh vàng.
                    Như trời đông lạnh chiều hoang.
                    Hồn xuân như chiếc lá vàng vào thu.
                    Trách em ngày tháng độ từ.
                    Tình xưa lầu mộng ngục tù em xây.
                    Bây giờ hồn vẫn ngất ngây.
                    Vẫn thương vẫn nhớ tháng ngày đã qua.
                    Dẫu sao giờ cũng cách xa,
                    Đời này đôi lứa không là của nhau.
                    Còn chi vướng lụy buột rào.
                    Thôi thì chôn kín ! Thuở nào xa xưa.

                    Comment


                    • *** Thời Thế ***

                      Cảnh biển người sống thăng trầm biến đổi.
                      Trái ý lòng bởi lụy đời trớ trêu.
                      Khiến tâm tư nghĩ vớ vẩn trăm chiều.
                      Than với trách ! Sao quá nhiều ngang trái ?

                      Vốn xưa nay luật tuần hoàn đã vậy.
                      Lạ lùng gì mà chẳng thấy chẳng nghe.
                      Chuyện trần gian ! Xấu bưng bít tốt khoe.
                      Sao tường tận ! Chuyện me chua trái đắng ?

                      Dẫu dù sao chẳng phải người bất hạnh.
                      Chẳng phải là sâu cỏ lá ngàn cây.
                      Thì đâu thể … biết cây sẽ úa gầy ?
                      Khi trước mắt cảnh trời mây trong sáng.

                      Bởi vì thế thời tiền nhân có nói :
                      “ Ăn cây nào, rào cây nấy “ … người ơi.
                      Chớ nên lo chuyện vớ vẩn người đời.
                      Dẫu chỉ là lời bàng quang ý tốt.

                      Vì kiếp người ! Ai chưa từng dại dột ?
                      Chưa một lần lầm xấu tốt thế gian.
                      Không khổ lụy cảnh thời thế phũ phàng.
                      Như thiên chức, thầy tu hành thiện quả.

                      Comment


                      • *** Hồi Xuân ***

                        Từng chữ từng câu ! Người thêu dệt.
                        Như tình vết tích khắc trong tôi.
                        Khiến tim hồn phách phải rã rời.
                        Chuyện đời ai biết ! Được chung đôi ?

                        Tuy biết giờ đây ! Cách hai nơi.
                        Tình thơ dệt họa trao đổi lời.
                        Tuy chưa gút mối nhiều cho lắm.
                        Nhưng vẫn làm tôi biếng đứng ngồi.

                        Phải chăng cô đơn ! Bởi lâu rồi ?
                        Nên lòng bị động trước mắt môi.
                        Hay vì nhan sắc lời thân ái.
                        Nên mới xôn xao mãi mộng đòi.

                        Lâu lắm lòng tôi chết lâu rồi.
                        Không còn rung động trước mắt môi.
                        Nhưng nay sao lại ! Tôi chẳng phải ?
                        Vì bởi thơ ai, nhạc khúc lời.

                        Mong sao ngày tháng chẳng đổi dời.
                        Duyên tình mong đợi được nên đôi.
                        Hoài vui cảnh sống đời êm ả.
                        Chẳng phải như xưa ! Sống khổ đời.

                        Comment


                        • *** Hỏi ? ***

                          Hỏi có bao giờ bước vào yêu ?
                          Con tim dồn đặp ! Có liên hồi ?
                          Và như hồn mộng nơi tiên cõi.
                          Tai mắt lờ đờ dổi xa xăm.

                          Hỏi có lúc nào lặng trầm ngâm ?
                          Vu vơ lẩm bẫm miệng không lời.
                          Như thấy như bay như làng khói.
                          Tựa áng mây trôi giữa đất trời.

                          Hỏi có khi nào muốn cảnh đời ?
                          Như đời én nhạn giữa trùng khơi.
                          Cao bay tự tại trời sóng hải
                          Để sống kiếp đời mãi vui tươi.

                          Khi yêu hòi có mộng xa xôi ?
                          Tâm tư hỏi có ước nguyện đòi ?
                          Chan hòa dung giải trong cuộc sống.
                          Mơ ước hoài luôn … sống với người.

                          Tình yêu giả nếu chẳng như lời …
                          Thơ tình dệt họa chẳng nóng sôi.
                          Tâm tư cũng chẳng nhiều tình ý.
                          Thử hỏi thơ văn có nghĩa gì ?

                          Comment


                          • *** Tình Xưa Dĩ Vãng ***

                            Lời : Minh_Phong
                            Nhạc : Ngân Khánh “ Một Mai Giả Từ Vủ Khí “

                            Còn nhớ một chiều.
                            Cảnh một chiều xưa chúng mình.
                            Em … đã rời anh, đã rời anh.
                            Tìm mơ duyên mới … chung đôi.
                            Khi … kỷ niệm xưa vẫn đậm sâu.
                            Khắc trong tim trí não hồn nhau.
                            Bỏ sau lưng xóa những chuyện xưa.
                            Để cao bay với mê say.
                            Khi chờ đợi khắc khoải bao ngày.

                            Chẳng chút ngại ngần
                            Khi phụ bạc vui với người.
                            Trong … cảnh vàng son,
                            Cảnh vàng son, người đã khao khát ... xa hoa.
                            Thôi … còn lại chi còn gì đâu.
                            Dấu mơ yêu ánh mắt bờ môi.
                            Khúc đam mê tiếng hát tình ca.
                            Đã in sâu khắc trong tim.
                            Nay chỉ là mây khói hư vô.

                            Tình xưa đã tựa như mù sương.
                            Và như cảnh khói mây dậm ngàn.
                            Và ta mãi không như ngày xưa.
                            Lúc sớm mai, ánh nắng hồng,
                            Vui ngày mộng … tình nồng.

                            Tình ta đã vùi chôn từ lâu.
                            Chuyện xưa ấy đâu trở lại gần.
                            Thật không đáng ! Hoài vương cảnh xưa.
                            Thôi tiếc chi ! Thôi khắc ghi ! Lời vàng đá.

                            Để dứt cuộc tình, dứt cuộc tình hai chúng mình.
                            Vui … dệt mộng êm và nồng say.
                            Cảnh đẹp hoa gấm mơ riêng.
                            Như … ngày còn thơ, nào lụy vương.
                            Tiếng thương yêu ánh mắt tình trao.
                            Với thư xanh gắn bó hồn nhau.
                            Khiến con tim hết ghi sâu.
                            Cho đời mình thôi hết thương đau.

                            Comment


                            • *** Thật Lòng ***

                              Anh không biết ! Bài “ Duyên Nghiệp “ em viết.
                              Bao lâu rồi ? Chẳng nói thiệt anh nghe.
                              Cứ thầm lặng và giữ mãi giấu che.
                              Làm em khổ vướng lệ sầu khóe mắt.

                              Thời gian nào lúc tình chưa sâu sắc ?
                              Em nghi ngờ, anh chưa thật lòng yêu.
                              Phải thời gian thơ anh họa thật nhiều ?
                              Cho ai khác những lời điều thân ái.

                              Phải vì thế ! Khiến lòng em bốc cháy ?
                              Nên em sầu hoài khắc khoải đêm đêm.
                              Một cuộc tình chưa được toại ấm êm.
                              Khiến con tim đầy nỗi niềm sầu muộn.

                              Nếu vì anh mà mượn những vần thơ.
                              Thay lời trách anh vô ý hững hờ.
                              Giờ đã hiểu ! Em đừng buồn anh nhé.
                              Hứa mai này sẽ không cảnh bơ vơ.

                              Nhưng riêng em thôi đừng nghĩ vu vơ.
                              Hoài thêu dệt những vần thơ cay đắng.
                              Mang nỗi niềm đời hụt hẫng trái ngang.
                              Làm biến đổi cảnh mộng vàng đôi lứa.

                              Comment


                              • Say sai !

                                *** Say sai ! ***

                                Em là ai ! Sao anh chưa hề biết ?
                                Hai đứa mình từng thân thiết nhau chưa ?
                                Sao trong anh chẳng có chút … thắm vừa ?
                                Về tình bạn hay tình yêu đôi lứa.

                                Chắc vì say nên hồn chưa được tỉnh.
                                Rượu men nồng còn quyến rũ tâm linh.
                                Cảnh vòng quanh nơi thế giới mộng lành.
                                Trong ảo tưởng khiến anh chưa nhận định.

                                Rượu với anh giờ là tình là bạn.
                                Là tri kỹ hoài bầu bạn có nhau.
                                Dẫu đêm ngày trời chẳng có ánh sao.
                                Anh vẫn thế mãi khát khao men rượu.

                                Bởi vì nó giải muôn sầu thế sự.
                                Đắng cay đời những tình sử xa xưa.
                                Những trái ngang những tình cảm dư thừa.
                                Còn rối rắm và dây dưa vướng bận.

                                Em là ai ! Sao vẫn còn chưa nhận ?
                                Bạn hay thù sao lòng chẳng thân quen.
                                Nhưng chừ như mình có chút hương men.
                                Bạn với tình ! Ta làm quen nhau nhé ?

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom