• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Lối về...!!!

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Lối về...!!!

    Lần đầu vào đây xin chào các anh, các chị, các bạn cùng cá em yêu thơ! xin chúc tất cả có nhièu niềm vui trong cuộc sống!

    Ngồi buồn vào đối thơ vui
    Làm thơ lục bát ngậm ngùi đắng cay
    Chuyện tình như gió cuốn bay
    Thì thôi em hỡi ! chia tay khỏi buồn
    Ngồi đây thơ thẩn bồn chồn
    Làm sao cho hết lệ tuôn nghẹn ngào
    Em ơi đừng có ngóng vào
    Làm sao em hiểu ồn ào trong tim.


    MH
    Đã chỉnh sửa bởi lối_về; 16-04-2009, 06:26 AM.
    Similar Threads
  • #16

    Tôi mãi tìm trong ngàn vì tinh tú
    Tinh tú nào soi sáng kiếp đơn côi

    Mộng mơ xa sa lầy trong hư ảo
    Ảo mộng nhạt nhòa, phai dấu thời gian.

    Tôi mãi tìm giữa băng hàn tuyết lạnh
    Một con tim hơi thở hình hài
    Một nụ cười rực sáng ánh hào quang
    Của em đó của tình yêu bất tử.

    Tôi mãi tìm trong ký ức phôi pha
    Phôi pha nào cho men đời ngọt đắng
    Cho tôi, cho em, cho tình dĩ vắng
    Thấm đưởm giọt buồn, dĩ vắng phôi pha.

    Tôi mãi tìm trong những phút dịu êm
    Để được êm đềm nồng nàn trong gió
    Vai kề vai, nụ hôn lòng cháy bỏng
    Vẫn mãi tìm, hoài vọng cháy thời xuân.


    MH

    Comment

    • #17

      Chiều buồn

      Chiều ni sao lòng bổng lặng thinh
      Cây buồn rũ bóng, mây ngừng trôi
      Dửng dưng ngọn gió bâng khuâng nhẹ
      Câu thơ dang dở man mác lòng
      Dòng sông lơ đãng thuyền soi bóng
      Bập bồng xuôi mái về bến neo
      Hoàng hôn tím sẩm chiều tắt lịm
      Nhói lòng lữ khách kiếp phong sương
      Trăng chiều rơi rụng sau lưng núi
      Vội vã sương rơi kín lối về
      Mon men lối cũ từng bước vội
      Bỏ lại trong tim vạn khối sầu
      .

      MH

      Comment

      • #18

        Tôi là người cô đơn trong bóng tối
        Là người đi trong sa mạc chói chang

        Đang đi tìm hồ mộng dưới trăng vàng
        Nằm hiu hắt trong vũng lầy ảo ảnh..

        Tôi gặp em hai tâm hồn hai cảnh..!
        Mộng trong thơ hãy để đẹp cho nhau
        Để thi nhân ca tụng những khổ đau
        Đừng mai mĩa những vần thơ em nhé..

        Tôi đã đốt giòng thơ em tàn úa..
        Và mong em sẽ lặng lẽ khóc thầm
        Như vô tư Tôi đây đã hiểu lầm..
        Tôi đã mất em rồi..tôi có biết..!

        Tôi ướp tim em giòng thư da diết..
        Và khắc lên một vết nám thiên thu
        Em rất buồn nhưng em chẳng hận thù
        Vì em biết...tôi không còn em nữa...

        Comment

        • #19

          Nhặt từng đêm gom nỗi nhớ ngày qua
          Tôi viết cho tôi ngàn cơn nổi nhớ

          Còn đọng ngày xưa và hiện tại trong ta
          Và mãi mãi tương lai mờ nhạt

          Nhặt trong đêm gom làn khói thuốc bay
          Tôi viết cho em dòng thơ buồn
          Của trái tim một thời rung động
          Của tình buồn dĩ vẳng xa xưa

          Nhặt trong đêm cuộc đời đã qua
          Tôi viết cho tôi tiểu thuyết buồn
          Của một thời, một đời nông nổi
          Của tương lai, hiện tại, xa xưa

          Nhặt trong ký ức một vài trang kỷ niệm
          Sợi dây lòng mỏng mảnh với cô đơn
          Hương lửa nồng nàn, hạn thù tắt lịm
          Tay gác đầu, vầng tráng suy tư

          Tôi viết vào thơ một thời để nhớ
          Tủi phận đời hay kiếp lục bình trôi
          Còn tôi, còn cả trời thương nhớ
          Một dòng thơ dang dở bến bờ ...

          Comment

          • #20

            Điều chưa nói!

            Đừng thắc mắc đừng hỏi nhiều em nhé!
            Có nhiều điều chưa thể nói cùng em!

            Chiều một mình anh lang thang phố vắng
            Buồn níu bước chân, chậm rãi bên lề
            Lá vàng rơi bên tầm tay anh với
            Mà sao đành để gió cuốn bay xa.

            Mưa sài thành, chiều giăng ngập lối
            Phố vắng buồn, ghế đá, hàng cây
            Chiều buông nhẹ lẻ loi từng vạt nắng
            Quán vắng buồn, ngồi ngắm thời gian trôi.

            Nhớ thật nhiều ngày ta quen nhau
            Từng kỷ niệm cứ trào về trong nổi nhớ
            Những vần thơ, những bức thư viết dở
            Ngập ngừng tay nắm bàn tay...

            Cứ ngỡ xa rồi sẽ có một ngày
            Đâu biết rằng xa nhau biền biệt
            Nhớ nhiều lắm những lần chung bước
            Dưới mưa chiều ngập lối yêu thương

            Em còn nhớ những chiều mưa dưới cây trứng cá
            Em nép mình bên bờ vai anh
            Kỷ niệm xưa, chuyện tưởng rằng đã cũ
            Nén lòng mình vẫn chưa nói nên câu.

            Mới ngày nào mà giờ đã bao năm
            Con phố cũ chiều lá rơi nhè nhẹ
            Anh hiểu em, em hiểu lòng anh nhé
            Có nhiều điều chưa thể nói cùng em!

            Chuyện vui, chuyện buồn, hết giận lại thương
            Em đâu hiểu chiều nay buồn trống vắng
            Tình yêu chân thành đâu dể kiếm phải không?
            "Mưa nắng thất thường" - nghĩa lý gì đâu

            Một cái nắm tay không truyền hết ý nhau
            Anh viết vội những lời này em có hiểu
            Nếu có buồn, hãy bình tâm, đừng để ai kia nhìn thấy
            Đừng bận lòng hoa lá yêu đương

            Một ngày thôi cũng vẹn nghĩa yêu thương
            Nhưng mười năm
            Biết đâu?
            Em sẽ hiểu!
            Đã chỉnh sửa bởi lối_về; 14-04-2009, 06:58 AM.

            Comment

            • #21

              Rụng một lời yêu!

              Xuân đến rồi! Lại mùa xuân nhớ
              Con tim anh lại rụng một lời thương
              Nức nở lắm cái gió lìa qua làn tóc
              Vàng võ trời chiều và lạnh đến đơn phương!

              Xuân đến đấy. Em có còn hong tóc
              Còn nhớ thương thơ thẩn đi tìm?
              Cái chớm gió có làm em bật khóc
              Nông nổi tại mùa hay nông nổi từ tim…

              Xuân đến rồi. Anh vẫn còn tìm mãi
              Còn ước mơ ấp ủ chí con người
              Cơn gió lạnh khoác vai anh muôn nẻo
              Nghe lòng mình vời vợi một niềm thương.

              Xuân đến đấy mà em thì xa lắc
              Tự nhủ lòng: Em còn đấy chứ đâu!
              Đường anh bước đông nghịt chiều đơn độc
              Gió lòng mình thổi mãi một niềm đau.

              Xuân đến rồi, màu thu chìm dĩ vẳng
              Nhớ thương ai hun hút lá vàng rơi
              Hun hút nắng, hun hút chiều… hun hút…
              Rụng một lời yêu!
              Đã chỉnh sửa bởi lối_về; 14-04-2009, 06:59 AM.

              Comment

              • #22

                Lá thư lần cuối

                Anh viết cho em lá thư lần cuối
                lá thư nhòa nước mắt tình cảm của anh đây
                thê là hết em ơi còn đâu nữa
                mối tình đầu anh ấp ủ trong tim
                thôi nhé từ đây vĩnh biệt rồi
                thà rằng quên trước khỏi quên sau
                đừng mong chi đó tình trước nữa
                để mãi cho nhâu mỗi hận thù
                đời con trai nhưng anh biết đau là giã dối
                có bao giờ anh giã dối làm chi
                trả lại cho em những vần thơ cay đắng
                trả lại cho em men đắng tinh nồng.


                MH

                Comment

                • #23

                  Say

                  Hãy cùng say đi hỡi mỗi người
                  Em hãy say men tình mơ mộng
                  Ta sẽ say men đời đắng cay
                  Mơ mộng, đắng cay, buồn vui, nước mắt

                  Em hãy say cho mùa đông sầu úa
                  Cho cõi lòng hóa đá rêu phong
                  Ta sẽ say cho thời gian cháy rụi
                  Cho tình đời cạn kiệt ước mơ

                  Say như thế nhưng hồn ta vẫn tỉnh
                  Say hảo huyền, hư ảo trong giấc mơ
                  Say lời thơ bên hiên đá trời chiều
                  Chỉ là say tâm tình chưa thông thoát.


                  MH

                  Comment

                  • #24

                    Em cứ thích

                    Em cứ thích những dòng thơ không trói buộc
                    Lúc nhẹ nhàng như làn gió chiều thu
                    Lúc ồn ào như biển đêm nổi sóng
                    Lúc nắng cháy khát khao nơi sa mạc
                    Lúc sầu buồn như băng tuyết đêm đông
                    Những lời thơ!
                    …Lúc thanh vang…!
                    ...Lúc trầm…!
                    …Lúc bổng !
                    Là nổi lòng!
                    …Lúc bình tâm…!
                    …Lúc buồn…!
                    …Lúc vui !
                    Em cứ viết những cảm xúc thành thơ
                    Là màu xanh !
                    Là thiên đường mơ ước !
                    Cuộc sống muôn màu!
                    Tình yêu ngọt đắng !
                    Em cứ dành cho em một khoảng trời tỉnh lặng
                    Để cho em…./!
                    Điều không thể sẽ trở thành có thể
                    Cho em !
                    Cho tôi !
                    Cho mọi người !


                    MH

                    Comment

                    • #25

                      nhớ mẹ!

                      Nhấc điện thoại con nghe lòng lặng lẽ
                      Giọng ai như tiếng gió đông về
                      Tám năm xa mẹ! tám xuân rồi
                      Lặng thầm thương nhớ mãi Mẹ ơi!

                      Ngày ấy con đi hẹn ngày về
                      Con chim mõi cánh lạc đam mê
                      Tám năm sương gió tóc mẹ trắng
                      Trắng cả lòng con lúc nghĩ về.

                      Con đi gom gió ngàn phương
                      Gom thành cơn bão thổi tan sương mù
                      Con đi xin mẹ hãy chờ
                      Ngậm ngùi nổi nhớ dấu vào lời thơ.

                      Nhớ thương con gửi vào trong gió
                      Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
                      Con đi xin mẹ hãy chờ
                      Ngậm ngùi nổi nhớ dấu vào lời thơ.

                      Mẹ ơi! sao tiếng mẹ nghẹn ngào
                      Đây là tiếng mẹ! hay chiêm bao?
                      Làm sao con với, làm sao với
                      Mẹ ôm vào lòng, tiếng ầu ơ!

                      Mẹ ơi! Nghe tiếng con lặng người
                      Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
                      Giá mà con đổi thời gian được
                      Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.


                      MH

                      Comment

                      • #26

                        Phôi pha!!

                        Chiều nay giữa khoảng trời đơn lạnh
                        Gió đông về lạnh buốt con tim
                        Lòng trống vắng lấp tràn nổi nhớ
                        Lệ rơi buồn như giọt lệ châu sa.

                        Mới ngày nào tình yêu muôn sắc thắm
                        Giờ còn đâu thăm thẳm xa xăm
                        Đường tình ai rẽ chia đôi
                        Người vui bên ấy, còn tôi tủi lòng.

                        Thời gian trôi, biết không người hỡi?
                        Nhớ nhung nhiều người ở xa xôi
                        Tim mõi mệt ngàn dặm phong ba
                        Bao nhiêu đau xót trôi qua từng ngày.

                        Gió chiều nay lùa qua lòng trống vắng
                        Giọt cà fê còn đắng vị bờ môi
                        nổi buồn chợt, in hằn tâm thức
                        người có biết không tim tôi tan nát sầu.

                        Khóc cho cuộc tình đầu dang dở
                        Như dòng sông cuộn cuộn nước ra khơi
                        Chiều nay bên bờ sông bến vắng
                        Mảnh tình buồn giờ là kỷ niêm phôi pha...!


                        MH


                        Comment

                        • #27

                          bài thơ tình thứ 2

                          Anh hẹn rằng hôm nay anh sẽ đến
                          Làm em mong em đợi suốt cả ngày
                          Nhưng đêm xuống ngoài trời kia lạnh lẽo
                          Một mình em cô lạnh giữa đêm nay

                          Ở nơi nào anh yêu hỡi có hay
                          Rằng nơi đây em đợi chờ từng phút
                          Có lẽ chẳng thể nào anh biết được
                          Có một người con gái đã yêu anh

                          Tình yêu em rộng hơn cả trời xanh
                          Nhiều hơn cả ngàn vì sao ghép lại
                          Anh không đến làm em chờ đợi mãi
                          Cả đêm dài thao thức nhớ thương ai

                          Em mong rằng bình minh buổi sớm mai
                          Khi thức dậy mặt trời không mọc nữa
                          Trái tim em giờ chỉ còn một nửa
                          Nửa cuối cùng xin gửi lại cho anh

                          Tình yêu em dường như quá mong manh
                          Không đủ để đưa thuyền về cập bến
                          Anh lỡ hẹn và rồi anh không đến
                          Em giật mình giờ anh đã xa em

                          Nhớ hè nào nơi ấy dưới quán kem
                          Anh ngỏ lời em ngu ngơ từ chối
                          Em thấy tiếc ôi cái thời nông nổi
                          Không nhận ra rằng em đã yêu anh

                          Em ra đi xa nơi ấy có anh
                          Mang trong lòng bóng hình anh yêu dấu
                          Những kỉ niệm của một thời thơ ấu
                          Xin gửi lại người em mãi mãi ra đi

                          Biết nói gì trước giờ phút biệt ly
                          Em đau khổ nhìn anh bên người ấy
                          Dẫu vẫn biết yêu anh nhiều đến vậy
                          Nhưng muộn rồi em mãi mãi mất anh

                          Nơi em đến bầu trời sẽ chẳng xanh
                          Và mặt đất chẳng bao giờ rực rỡ
                          Anh đâu biết em giờ đang đau khổ
                          Hạnh phúc là gì khi chẳng có anh

                          Con đường ngày nào giờ sao lại vắng tanh
                          Em đau khổ một mình lê bước
                          Con đường nhỏ và khoảng trời mộng ước
                          Có lẽ quên rồi chẳng nhớ phải không anh?


                          STM hay


                          Comment

                          • #28

                            Đã lâu rùi cháu mới về thăm ngoại
                            Cảnh vật quê hương thay đổi mỗi ngày
                            Con đường nhỏ sục bùn không còn nữa
                            Giờ đã làm đường đá bê tông.

                            Cổng ngoại ngày xưa trồng hai hàng dâm bụt
                            Mỗi hè về hoa nở, cháu hái dán mặt làm tiên
                            Giờ chỉ còn dăm ba bụi nhỏ
                            Nằm ghé nghiêng bên hai dãy tường rào.

                            Mảnh vườn của ngoại vẫn gợi cháu nhiều ký ức,
                            Vẫn luống hẹ, luống cà, thửa nhỏ trồng khoai
                            Vẫn cây khế đầu hè ngoại hái cháu ăn
                            Vị ngọt thanh đậm tình quê ngoại.

                            Những đêm hè bên chiếc chỏng ngoài hiên
                            Vẫn hiện về chuyện cổ tích ngoại kể
                            Chàng thạch sanh thật thà, dũng cảm
                            Cùng cô tấm ngoan hiền, xinh đẹp như tiên,
                            Tên lý thông dối trá, lọc lừa
                            Với mẹ con cám tham lam, gian xảo
                            Là bài học đầu đời của cháu.

                            Đêm nay bên khung cửa cháu ngồi bên ngoại
                            Ánh trăng ngà soi bóng hình của ngoại
                            Mái tóc dài giờ đã bạc trắng sương
                            Chợt lòng cháu buồn vui lẫn lộn
                            Ngoại còn đó hay đã xa rồi.

                            Quê ngoại giờ đã khác ngày xưa
                            Đã thay đổi qua nhiều gian khổ
                            Con thương mẹ bao nhiêu thương ngoại bấy nhiêu
                            Dành cả đời cho cháu con, cho đảng.

                            Chiều nay cơn mưa rào bất chợt
                            Xóa tan đi cái nắng cháy da
                            Và không còn gió lào gay gắt nữa
                            Thương quê nghèo, thương ngoại quá ngoại ơi!

                            Comment

                            Working...
                            X
                            Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom