Thông báo Quan trọng
Collapse
No announcement yet.
NỖI ĐAU
Collapse
X
-
MUỐN KHÓC
Bây giờ em muốn khóc
Nhưng lệ đã đông rồi
Bây giờ em muốn thét
Cổ em nghèn nghẹn thôi
Em làm sao anh hiểu
Em quá yêu anh rồi
Qua hai lần nông nổi
Hai lần đi mua vôi...
VẬT VÃ
Ngày đầu mà tôi quen anh
Nhớ hoài áo trắng quần xanh năm nào
Nhìn nhau đã thấy xôn xao
Miệng muốn hỏi chào lòng sợ thế gian
Đứng nhau cách cả ngàn gan
Sợ người ta biết mình đang hẹn hò
Những gì anh muốn tôi cho
Làn môi ánh mắt tình thơ ngập tràn
Tháng ngày trôi với thời gian
Một ngày nghiệt ngã tôi mang trọn đời
Thế rồi...
Nhiều ngày anh chẳng tới chơi
Dù chỉ một lời thăm hỏi về tôi
biển đầy ngập cả bờ môi
Chát mặn một đời với mối tình si
Thế rồi tình đã ra đi
Tôi chẳng còn gì ngoài một chữ trinh
Đau lòng đành dứt hết tình
Nghỉ lại đời mình đành quyết sang sông
Chẳng buồn nghỉ đến đục trong
Một lần chim sáo sang sông...là rồi
Bỗng nhiên lòng lại rối bời
Người từ năm củ giờ thời về đây
Tưởng là quên hết chốn này
Một câu thăm hỏi làm thay đổi nhiều
Đồ sâu xuống hố tình phiêu
Góp nhặt ít nhiều chút mật ngày xưa
Chừng bao đau đớn chưa vừa?
Ngữa đầu đón nốt hạt mưa cuối cùng
Chưa lần gặp mặt trùng phùng
Thêm lần vật vả người vừa hay không
Nghỉ cùng cũng tội tấm thân
Vài mươi năm nữa người không ra người.
Comment
NỖI BUỒN
Anh buồn gởi hết vào thơ
Tôi buồn ngơ ngẫn tháng ngày nhìn theo
Trách chi số phận mây bèo
Lỡ làng một phút mang theo suốt đời
Anh buồn chốc lác cũng vơi
Tôi buồn nhặt hết từng lời của thơ
Trách chi cái tuổi dại khờ
Ngồi thêu gối mộng ngồi chờ gối ôm.
Comment
NHỚ
Cố nhân rượu có còn men
Mà sao tâm cứ rối lên thế nầy
Biết là không phút sum vầy
Chút tình vạn cổ theo mây lâu rồi
Nữa đời nhặt lại đánh rơi
Cuối đời có lẻ thảnh thơi hơn nhiều
Bao nhiêu người chết vì yêu
Dật dơ hồn phách tối chiều lang thang
Comment
DẬT DỜ
Trăm năm tình củ đã qua
Ngàn năm dẫu biến thành ma vẫn chờ
Ở đời còn lắm kẻ khờ
Suy đi tính lại dật dờ vì yêu
Sáng qua trưa lại đến chiều
Mắt mòn mong mỏi tình phiêu trở về
Đến nhau không một lời thề
Mà sao quẫn mãi trong mê thế nầy
Comment
HƯƠNG NGỌC LAN
Thoảng đâu đay chút hương ngọc lan
Thấy hồn ta có phần thanh thản
Nhắc nhở ta nắng vẫn rực vàng
Thì hoàng hôn làm sao lẫn trốn
Ta kiên nhẫn như từng kiên nhẫn
Một lần gặp mặt đỗi trăm năm
Để được hôn đoi môi băng giá
Gỉư mãi truyền hơi ấm cho nhau
Những buồn vui chua chát đớn đau
Có thể một lần hoà với gió...
Comment
biệt ly
BIỆT LY
Dang tay hái ngọn biệt ly
lòng đau như cắt xuân thì đến nay
Cuối cùng cũng đến phút nầy
Nhận người nhân ngãi thoát chày chẳng oan
Ở đời nào thiếu kẻ ngoan?
Làm cho một đống tro tàn bốc hơi
Riêng mình thì thấy thảnh thơi
Còn người dang dở một đời lao đao
Khéo tay xếp áo tình nào
Không hề rơi nút chẳng hề hư khuy...Đã chỉnh sửa bởi nhatquynh; 16-09-2009, 08:33 PM.
Comment
nhói
NHÓI
Tim ta luôn đau nhói
Không biết đến bao giờ
Vết thương được hồi phục
Có thể nhờ thời gian...
Comment
CÓ THỂ
CÓ THỂ
Có thể em hiểu một phần nơi anh
Nên giờ cơn đau vơi đi đôi chút
Em đang ở giữa có thể ,không thể
Em biết...
những gì đi qua không thể níu lại
Và có thể hoài niệm những gì đẹp nhất
Dù sao em cũng khác hơn mọi người
Biết một ,hiểu một ,và chỉ yêu một
Nhờ vậy cuộc sống của em bình an...
Em luôn cầu mong anh mãi hạnh phúc...
Comment
XUI
Ta đang ngớ ngẫn nghỉ đến ai
Bổng ngã lăn quay dưới đường dài
Thật hốt hoảng thay ta ngỡ chết
Máu từ chân chảy mặt tái xanh...
Đỡ xe cứ nghỉ mình bị nhẹ
Không ngờ sáu tháng vẫn nằm yên.
Giãn gân không thể đi đâu được
Lãng vãng trên sân của ĐẮC TÀI
Bây giờ thì đã mất cả hai
Mất nữa đời yêu,mất dạo chiều...
Comment
ĐÔNG RÉT
ÔI !cơn rét của đông
Buốt tận tới cỏi lòng
Trên đôi chân khập khểnh
Dạo quanh ở sân vườn
Nổi đau của vết thương
Cộng với vết tình trường
Nay đã là hai phương
Có còn gì để luyến
Lẩn trong rét của đông
Đã chỉnh sửa bởi nhatquynh; 18-11-2009, 05:53 AM.
Comment
nổi niêm
NỔI NIỀM
Biết bao nổi niềm không sao nói được
Nuốt ngược vào trong vỡ cả buồng tim
Ta níu được sao? người cũng bị chìm
Nên ta tự thả mình rơi tận đáy
Ôm hết yêu thương một thời trốn chạy
Người nỡ lòng nào mà trách một đôi câu
Cố nói quên nhau, cố mãi lắc đầu
Nhưng sự thật vẫn lưu đều trong máu
Ta câm lặng như thời xa thơ ấu...
để có một ngày bất chợt gặp nhau.
Ta rỉ tai rằng hãy đợi kiếp sau ! ! !
Comment
Chút Lưu Lại không chịu bất cứ trách nhiệm gì về nội dung bài đăng của tất cả Thành viên.
Nhóm Điều Hợp có toàn quyền chỉnh sửa, xóa bỏ, dời chỗ bài đăng, hay khóa tên Thành viên mà không cần giải thích lý do.
Powered by vBulletin® Version 5.7.5 Copyright ©2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.
Copyright © 2025 @ www.chutluulai.net. All rights reserved.All times are GMT-8. This page was generated at 05:24 PM.Working...X
Comment