• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Bốn Mùa Qua Thi Ca Âu Mỹ

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Bốn Mùa Qua Thi Ca Âu Mỹ

    Bốn Mùa Qua Thi Ca Âu Mỹ
    Linh Thảo

    Thiên nhiên là bạn của con người và là nguồn cảm hứng của thi nhân, nhất là những chuyển động của đất trời, qua thời tiết bốn mùa. Họ đã vẽ những bức tranh tạo vật tuyệt tác qua các mùa xuân, hạ, thu, đông, bằng thi ca.


    Mùa xuân có những hình ảnh biểu tượng nhất về sức sống, tính năng động của muôn loài, từ động vật đến tĩnh vật, như Wadsworth Longfellow (nhà thơ Mỹ - thế kỷ 19) đã mô tả:

    Xuân thắm xuân nồng muôn phương xuân đẹp
    Trời phương nam xuân cảm ý người thơ
    Chim bắt đầu lên giọng nắn cung tơ
    Vài âm điệu thiết tha buông trầm bổng
    Rồi chờ mong ngàn sâu lên tiếng vọng
    Ễnh ương đồng đoàn nhạc sĩ áo xanh
    Thoáng tin vui cũng mở hội ngày lành
    Cùng vũ trụ hòa chung phường hợp tấu
    Cả hí trường bao la thôi khép dấu
    Với băng che sương phủ tuyết giăng màn
    Phút khởi đầu nghe dạo khúc ca hoan
    Chồi đâm mạnh cỏ xanh nền đất bạch
    Cả sức sống chan hòa trong các mạch
    Nhựa trong cây nước trong đất máu trong người
    Ôi niềm vui sống động của mùa tười
    Ôi kỳ thú những ngày xuân đến tiết
    Trong vườn ai nghe tiếng người rộn việc
    Và không gian thoang thoảng đất lên hương
    (Bài này vốn được dịch từ lâu, nay chưa tìm được nguyên tác)

    Longfellow cũng dẫn ta đến những con suối, nét đẹp uyển chuyển của thiên nhiên trong bốn mùa:

    Và những con suối dõi xem
    Tràn qua thung lũng êm đềm ngày xuân
    Với cây xanh tiết hạ vàng
    Với làn sương rắng mơ màng mùa thu
    Với trời đông xám mịt mù
    (And the pleasant water courses,

    You could trace them through the valley,
    By the rushing in the spring time,
    By the alder in the summer,
    By the white fog in the autumn,
    By the black line in the winter...
    Song of Hiawatha)

    William Blake (nhà thơ Mỹ - thế kỷ 18-19) thấy xuân về với sương tan, với những cơn mưa đá:

    Cửa bình minh mở khoá sương dày
    Hướng mắt thần về đảo phía tây
    Rộn ràng hòa âm những cơn mưa đá
    Ôi xuân đã về đây!

    (O thou with dewy locks, who lookest down
    Thró the clear windows of the morning, turn
    Thine angel eyes upon our western isle,
    which in full choir hails thy approach, O Spring!
    - O Spring -)

    Các nhà thơ thường tả hoa và mùa xuân làm biểu hiện cho tình yêu, khi nở lúc tàn trong mùa luyến ái. Đó là hình tượng hoa linh lan trong thơ F. Lemarque, nhà thơ Pháp:

    Nhìn nét cười em lại nở hoa
    Giờ đây thắm đẹp hơn bao giờ
    Linh lan một thuở phô hương sắc
    Mãi mãi nào đâu tươi thắm hoa

    (Et j'ai vu refleurir l'éclat de ton sourire
    Aujourd'hui plus beau que jamais
    Le temps du muguet ne durait jamais
    Plus longtemps que le mois de mai)

    Nhưng tình của họ không như loài hoa kia, vẫn lâu bền với mối tình đầu đầy kỷ niệm đẹp của tuổi đôi mươi, dù đã chia tay:

    Rồi chẳng lâu bền quá tháng Năm
    Khi hoa đến độ cũng phai tàn
    Đôi ta chẳng đổi tình ca đẹp
    Như buổi ban đầu trổi ái ân

    (Quand tous ces bouquets déjà seront fanés
    Pour nous deux rien n'aura changé
    Aussi belle qúarant notre chanson d'amour
    Chantera comme les premiers jours)

    Giã biệt còn lưu dấu cố nhân
    Chút gì của bạn thắm mùa xuân
    Tuổi hai mươi chút gì của bạn
    Để lứa đôi còn mãi ái ân
    (Mùa Hoa Linh Lan)

    (En partant il nous a laissé
    Un peu de son printemps
    Un peu de ses vingt ans
    Pour s'aimer, pour s'aimer longtemps)
    (Letemps Du Muguet)

    Hình như mùa hè ít hiện diện trong thơ đông, tây, có lẽ mùa này có thời tiết oi bức, gay gắt, làm mất vẻ nên thơ khiến con người thiếu gần gũi với thiên nhiên, ngoại trừ đón chờ những cơn gió đến, như thi sĩ William Cullen Bryant (thế kỷ 18-19):

    Một ngày oi bức mặt trời chếch choáng say
    Sương ngả mình trên cỏ sớm ma
    Nào nghe tiếng cây du xào xạc
    Che khuất nhà và tỏa bóng im mát
    Mọi vật lặng im dịu bớt oi nồng
    Và ngắt tiếng thì thầm của ong
    Đậu trên những hoa tàn...

    Mùa hạ đến
    Lay rụng hoa từ những khóm cây
    Đưa hương ngát và mang đến vang đầy
    tiếng chim ca và nhành non xào xạc
    và thanh âm cành lá đong đưa và giọng thác
    từ xa. Cỏ xanh thở phào
    bên đường bên bờ suối
    vui gật đầu chào nhau
    Lá cây nhấp nháy trong nắng lộng
    như trên mình sương đọng
    và dòng suối bạc vỡ sóng lăn tăn
    lấp lánh lúc hè về


    (It is a sultry day, the sun has drunk
    The dew that lay upon the morning grass;
    There is no rustling in the lofty elm
    That canopies my dwelling, and its shade
    Scarce cools me. All is silent, save the faint
    And interupted murmur of the bee
    Settling on the sick flower...
    He is come,
    Shaking a shower of blossoms from the shrubs,
    And bearing on their fragance; and he brings
    Music of birds, and rustling of young boughs,
    And sound of swaying branches, and the voice
    Of distant water falls. All the green herbs
    Are stirring in his breath; a thousand flower,
    By the road-side and the borders of the brook,
    Nod gayly to each other; glossy leaves
    Are twinkling in the sun, as if the dew
    Were on them yet, and silver water break
    Into small waves and sparkle as he comes)


    Hay là đồng lúa chín, hoặc các thú vui của tuổi trẻ khi hè về, trong thơ của George Peele (Mỹ - thế kỷ 16):

    Khi lúa cao lút người
    Và anh đào chín muồi
    Trên kem dâu tây lội
    Học trò trong nước đùa chơi


    (When as the rye reach to the chin,
    And chopcherry, chopcherry ripe within,
    Strawberries swimming in the cream,
    And shool-boys playing in the stream.
    A Summer Song)

    Đẹp và nên thơ nhất trong năm hẳn là mùa thu. Cho nên thi nhân có lắm cảm xúc diễn đạt trong thơ. Thi nhân Á đông thường mô tả mùa thu với sương mờ, lá rụng, trời nước trong xanh, mây trắng bàng bạc... Một cách khác, nhà thơ Mỹ John Keats thấy thu là mùa của trái cây chín mọng, của hoa nở muộn, hoặc John Clare (Mỹ - thế kỷ 18-19) thích lên đồi nhìn suối nước nóng đổ xuống ghềnh đá:

    Mùa sương mù và trái cây chín mọng
    cùng nắng hồng
    làm trĩu táo trên cây bên lều
    trái nho quanh mái rạ
    và làm trái chín muồi tận lõi
    làm căng bầu bí, làm rơi vỏ phỉ
    với nhân ngọt ngào, làm đâm chồi nẩy lộc
    và còn trổ hoa muộn cho ong
    đến lúc chúng nghĩ những ngày ấm nồng không dứt


    (Season of mists and mellow fruitfulness,
    Close bosom-friend of the maturing sun;
    ... With fruit the vines that round the thatch-eaves run;
    To bend with apples the moss'd cottage trees,
    And fill all fruit with ripeness to the core;
    To smell the gourd, and plump the hazel shells
    With a sweet kernel; to set budding more,
    And still more, later flowers for the bees,
    Untill they think warm days never cease...)


    Lá cúc bay
    Dù cơn gió lặng
    Trên cỏ xanh yên
    Lên đồi
    Suối từ nguồn đổ
    Đun sôi
    Qua ghềnh đá
    Nóng bong bóng đỏ


    (The thistledown's flying
    Though the winds are all still,
    On the green grass now lying,
    Now mounting the hill,
    The spring from the fountain
    Now boils like a pot,
    Through stones past the counting,
    It bubbles red hot...


    Thu của các nhà thơ Pháp là mùa của yêu đương thắm thiết, những người tình say nắng thu nồng:

    Tha thiết mong em nhớ lại ngày
    Đôi ta là bạn sướng vui thay
    Suốt thời gian ấy đời tươi đẹp
    Và nắng say nồng hơn buổi nay
    (Oh, je voudrais tant que tu te souviennes
    Des jours heureux où nous étions amis,
    En ce temps-là la vie était plus belle
    Et le soleil plus brûlant qu'aujourd'hui...)

    Và họ có đầy kỷ niệm chất chồng trong lòng như lá thu khô. Với những kỷ niệm ấy, người tình kia vẫn giữ niềm chung thủy:

    Lá úa rơi đầy lá úa rơi
    Lòng anh, em hỡi, nhớ khôn nguôi...
    Chất chồng lá úa khô, nào khác
    Những tiếc thương hoài niệm một thời...
    Lá úa vàng rơi lá chất chồng
    Như tiếc thương, kỷ niệm trong lòng
    Nhưng cười vui mãi, ơn đời tạ,
    Lặng lẽ tình anh vẫn thủy chung.


    (Les feuilles mortes se ramassent à la pelle
    Tu vois, je n'ai pas oublié...
    Les feuilles mortes se ramasient à la pelle
    Les souvenirs et les regrets aussi
    Les feuilles mortes se ramassent à la pelle
    Les souvenirs et les regrets aussi
    Mais mon amour silencieux et fidèle
    Sourit toujours et remercie la vie...


    Tiếng thu là điệu đàn thổn thức của một mối tình buồn trong thơ Paul Verlaine (Pháp - thế kỷ 19):

    Đàn thu thổn thức ngân dài
    Điệu buồn rung động hồn tôi nhịp sầu
    Bao niềm nghẹn uất thương đau
    Tháng năm vàng võ một màu tái tê
    Chuông kia đã điểm xuân thì
    Thời xưa chạnh tưởng não nề lụy sa
    Giang hồ lại bước chân ra
    Gió đưa chẳng biết đâu là đến đâu
    Ngày đêm sương gió dãi dầu
    Lênh đênh một chiếc thân hầu lá khô


    (Les sanglots longs
    Des violons
    De l'automne
    Blessent mon coeur
    D'une languer
    Monotone.
    Tout suffocant
    Et blême, quand
    Sonne l'heure,
    Je me souviens
    Des jours anciens
    Et je pleure.
    Et je m'en vais
    Au vent mauvais
    Qui m'enporte
    Deca, delà
    Pareil à la
    Feuille morte.
    - Chanson D'automne -)

    Hơn nữa, với nhà thơ Guillanme Apollinaire (Pháp - thế kỷ 19-20), thu là mùa của chết chóc vĩnh biệt:

    Ta bứt đây thạch thảo một nhành con
    Em nhớ chăng mùa thu kia đã chết
    Chúng ta sẽ trên cõi đời vĩnh biệt
    Hương thời gian mùi thạch thảo còn nguyên
    Và đừng quên ta vẫn đợi chờ em.
    (Vĩnh Biệt)

    (J'ai cueilli ce brin de bruyère
    L'automne est morte souviens-t'en
    Nous ne nous verrons plus sur la terre
    Odeur du temps brin de bruyère
    Et souviens-toi que je t'attends.
    - L'Adieu - )

    Mùa đông là mùa ảm đạm nhất trong năm, với sương lạnh, tuyết băng, ngày không dài, đêm buốt giá:

    Mặt trời rút ngắn ngày tháng chạp
    Buồn lên đồi xám
    Và, với quầng đen, giữa trưa
    Chiều ánh buồn hơn trăng tái xanh


    (The sun that brief December day
    Rose cheerless over hill of gray,
    And, dark cirled, gave at noon
    A sadder light than waning moon.
    Winter Day - John Greenleaf Whittier)

    Lúc đêm về từ đỉnh đồi cây phía tây
    Mặt trời, kẻ du hành do tuyết thổi,
    Chìm dưới bến sông sương phủ đầy...
    Mặt trăng trên rừng đông
    Sáng gương tròn, rặng đồi yên đứng
    Biến dạng thành dòng lũ bạc
    Cơn tuyết thổi lạnh lùng buốt rát
    (Đêm Đông)

    (As night drew on, and, from the crest
    Of wooded knolls that ridged the west,
    The sun, a snow-blown traveller, sank
    From sight beneath the smothering bank...
    The moon above the eastern wood
    Shone at its full; the hill-range stood
    Transfigure in the silver flood,
    Its blown snows flashing cold and keen...
    Winter Night - J. G. Whittier)

    Từ khóm thạch thảo và các loài cây khác khô úa, đến cánh cò, cánh quạ vẩn vơ buồn:

    Tôi yêu khóm thạch thảo khô úa
    Lẫn lộn lá với kim tước, thạch nam
    Khi con cò giã từ hồ vắng
    Chậm rãi đập cánh buồn
    Và con quạ lẻ bóng vẩn vơ nhún nhẩy
    Trên cành cây trần bì cao vút
    (Thạch Thảo Mùa Đông)

    (I love to see the old heath's withered brake
    Mingle its crimpled leaves with furge and ling,
    While the old heron from the lonely lake
    Starts slow and flaps his motion swing
    On the half-rotten ash-tree's topmost twig
    - Emmonsail's Heath in Winter - John Clare)

    Dù vậy, đàn học sinh vẫn nhởn nhơ rong chơi trên tuyết, dưới ánh trời đông:

    Đàn học sinh còn dạo bước ban mai
    Đến trường làng lân cận với tốc độ rong chơi
    Tha thẩn với buổi thư nhàn đến lúc run lạnh
    Nhìn con ngỗng trời lượn cánh...
    Cất bước dài trên làn tuyết sáng trong
    Dưới ánh trời tái nhợt chói lói mùa đông
    (Học Sinh Trong Mùa Đông)

    (The schoolboys still their morning rambles take
    To neighbouring village school with playing speed,
    Loitering with pastime's leisure till they quake,
    Oft looking up the wild-geese droves to heed...
    ... That stride huge giants o'er the shining snow
    In the pale splenderour of the winter sun
    - ShoolBoys in Winter - J. Clare)

    Mùa đông ở phương tây, câ cối trụi lá trơ cành đã gây cảm xúc cho một em bé người Pháp, mới lên 8 tuổi, tên Minou Drouet, làm nên bài thơ nổi tiếng, mang nhiều tình cảm ối với cây, vốn là bạn của em:

    Cây ơi
    vọng buồn của gió
    vang vui của chim
    bị mùa đông bóc trần
    cây ơi
    lần đầu tôi ngắm bạn
    (Cây, Bạn Tôi - Trích đoạn)

    (Arbre
    écho de la peine du vent
    dela joie des oiseaux
    arbre dévêtu par l'hiver
    je te regarde pour la première fois
    Arbre, Mon Ami - )

    o0o

    Các nhà thơ Âu Mỹ thường có cảm xúc về bốn mùa có tính chất thiên về thực tế lẫn mộng mơ và ít khi làm theo ước lệ (con forming) như thi nhân phương đông (mô tả "phong hoa tuyết nguyệt" chẳng hạn), nên người đọc thấy có nhiều ý tưởng mới lạ, độc đáo.
    Sống trên đời

    Similar Threads
Working...
X
Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom