• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Chuyến Xe Buýt Cuối Cùng

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Chuyến Xe Buýt Cuối Cùng

    Chuyến Xe Buýt Cuối Cùng

    Patricia Lynch ( Ireland ) - Phan Anh Tấn dịch

    -Miheal , hai cây nến đỏ. Nhanh lên !
    -Miheal , mứt dâu , hai hũ . Nho khô , bốn bao một ký !
    -Trời ơi , chơ` dai` cổ rôi ne` , Miheal . không có dây lam` sao gói hàng cho khách được chứ hả?
    Miheal quơ đại một nắm dây từ chiếc hộp trong góc va` chạy tới chỗ ông Coughlan. rồi một tay cậu ôm mứt với nho khô cho anh Peter , còn tay kia lăn hai cây nến trên mặt quầy đến chỗ của Jim . xong xuôi cậu lại quay về trong góc tiếp tục cân đường vào thanh` những bao nửa ký.
    Miheal phụ việc ở tiệm tạp hóa này đã mấy năm nay rồi . Ông chú Coughlan vẫn hứa nếu cậu chăm chỉ va` ngoan ngoãn thi` một ngày kia sẽ được cho ra phục vụ ở quây`. "Cơ hội vàng cho mấy đứa mồ côi như mày đấy"-ông ấy nhắn nhe -"Liệu mà cố gắng đi nhóc ạ!".
    Dĩ nhiên là Miheal luôn luôn cố gắng . Nhưng lúc này , khi nhìn khách hàng xúm xít quanh quầy tính tiền , vội vã chất hàng vào những bao , những giỏ cậu bỗng thấy chán nản . Nhấm nháp một quả nho khô , cậu lơ đãng nhìn những bông tuyết bay lả tả ngoài cửa ." Ai cũng hối hả với năm mới , chỉ mỗi mình .."Cổ họng cậu đắng ngắt .
    Năm nào gia đình Coughlan cũng đến chỗ họ hàng ăn tiệc giao thừa . Ba` Coughlan vẫn để lại cho Miheal nhiều thức ăn . Còn ông Coughlan nhét vào tay cậu một shilling . Nhưng Miheal chẳng động vao` thức ăn cho đến lúc họ quay về . Ngay` đầu năm , cậu lang thang qua các đường phố , nghe ngóng những âm thanh xôn xao vọng ra từ các ngôi nha` bên đường.
    "Còn hai tiếng nữa thôi !"-Peter thầm thi` khi Miheal mang bánh quy va` thịt muối đến chỗ anh ta.
    "Hai bao đường nữa !"-Jim hồ hởi -Cậu đi xe buýt ở bến nào hả Miheal ?"
    Jim mới vào lam` nên cậu ko biết Miheal mồ côi . Còn Miheal , ngay lúc này , cậu thật sự thấy tủi thân nếu nói với Jim rằng minh` ko có nơi chốn để về .
    -Cầu tàu Aston -Cậu lí nhí
    -Vậy la` chung đường với tớ rồi -Jim reo lên -Tớ đã thủ sẵn giỏ dưới quầy kia . Cậu vào lấy hành lý của cậu đi .
    Lát sau , khi Mihael mang nến và nho khô đến , Jim lại hỏi về giờ giấc chuyến xe buýt mà Miheal sẽ đi .
    -Nếu chạy nhanh thì cũng còn kịp giờ -Miheal giả bộ lo lắng
    -Vậy thì lấy giỏ ngay đi chứ !
    Miheal lách qua cánh cửa vào nhà trong . Cậu lo` mo` đến căn phòng tối om dưới gầm cầu thang .Cậu ko dám mở đèn vì sợ ba` chủ sẽ đến hòi han .Còn gì xấu hổ bằng nếu ba` ấy biết được cậu giả bộ về quê đón năm mới .
    "Quê nhà ư?"- Miheal tự nhủ -" Đó là nơi chốn để người đi xa tìm về . Minh` cũng có quê, nghe mẹ nói đó là vùng Carrigasheen".
    Cậu gói vội mấy món đồ vào tấm khắn roi` quơ chiếc áo khoác trên móc va` lao ra quầy trước khi ông Coughlan kịp phát hiện ra sự vắng mặt của cậu .
    -Này Miheal , giúp một tay coi -ông Coughlan gằn giọng -chưa bao giờ tao phải chặt nhiều sươ`n heo như hôm nay cả .
    Miheal nhét đại gói đồ xuống dưới quầy va` chạy ngay đến chỗ ông ta.
    -Về quê ăn tết la` một điều tuyệt vời nhất trên đời !-Peter buột miệng trong khi vội kéo của lại để khách đừng vao` nữa .
    -Nhưng quay mặt với tiê`n bạc kiểu nay` thi` tao thấy chẳng tuyệt chút nào !-ông coughlan gầm gừ.
    Cuối cung` thi` khách cũng vãn .
    Xong!-Peter hét lên .
    -Về nha` thôi !-Jim cũng phụ họa theo rồi co cẳng phóng ra cửa . Miheal vụt chạy , tay ôm chặt gói đồ , chiếc áo khoác chưa kịp cai` nút cứ bay phần phật trong gió .
    -Xe buýt kìa !-Im reo lên .
    -Đầy khách rồi -Miheal lẩm bẩm . Cậu chợt thấy lo lắng cho Jim . Nhưng nếu ko lên được chuyến xe này , Jim có thể ở lại đón năm mới cùng với cậu .
    Chiếc xe buýt tăng tốc . Jim cuống cuô`ng phóng lên . Người lơ xe nắm cánh tay cậu ta va` lôi vao` xe một cách an toàn . Jim cố ngoái ngưới lại vẫy chào Miheal . Nụ cười rạng rỡ trên gương mặt trón xoe . Có lẽ cậu ấy phải đứng suốt đoạnn đường về nhưng việc đứng thi` có gi` la` lạ với Jim va` Miheal đâu chứ .
    Vẫn còn hai dòng người xếp hang` trên bến . Miheal ngập ngừng đứng vao` hàng đông người hơn .
    -Về đâu vậy hả cháu ?-Một phụ nữ đậm người , dáng vẻ nhà quê vưa` đến sau Miheal đã cất tiếng hỏi . Bà ta dắt một cô bé gầy gò va` con` sách đến bốn túi hanh` lý kê`nh cang` .
    -Dạ cháu về Carrigasheen ạ-Miheal trả lời
    -Thế a` ?cái tên khó nhớ nhỉ . Nhưng du` tên gi` thi` quê hương vẫn là nhất cháu ạ . A` , xe tới ròi kia` !
    -Để cháu phụ xách bớt hành lý với cô nhé -Miheal nhã nhặn đề nghị .
    Xe đầy nghẹt . Vậy ma` người ta vẫn ào ào chen lên . Miheal đã đặt một chân lên bậc cửa .
    -Một người nữa . Chỉ một người nữa thôi !-Người lơ xe la lớn .
    -Thế thi` cô lên đi cô ạ -Miheal bước lùi lại .
    -Chỉ một ma` thôi đấy !-Người lơ xe kiên quyết .
    Miheal đẩy vội những túi đồ và cô bé lên .Xe chuyển bánh . Mọi người giận giữ .
    -Nay` , các ông định chia rẽ mẹ con người ta a` ?-Một người đàn ông đập cửa xe . Các ông có còn chút nhân đạo nào trong máu ko hả ?
    -Con bé có thể ngồi trên gối tô mà -Người phụ nữ van vỉ va` ngoái lại nhìn Miheal -Cháu ơi , đẩy giúp cô lên với . Cầu chúa phù hộ cho cháu .
    Miheal nắm lấy cánh tay bà ta rồi cố hết sức đỡ ba` ấy lên . Cuối cung` ba` ta cũng nắm được thanh vịn ở cửa xe .
    Cậu đứng lặng nhìn chiếc xe buýt cuối cung lăn bánh . "Mình bị bỏ rơi rồi".Cậu dường như quên mất là mình ko cần phải ròi khỏi Dublin. Một cơn gió lạnh pha` vào mặt khiến Miheal bừng tỉnh . Cậu ta nghĩ có lẽ mình nên quay về căn phòng nhỏ sau cửa tiệm . Bữa ăn tối chắc đã dọn sẵn dưới bếp .Rồi cậu sẽ cơi` cho lửa cháy to va` ngồi xuống đọc một cuốn truyện cổ tích nào đó .
    Cầu cảng vắng hoe. Một nhân viên cảnh sát rảo bước ngang qua . Ông ta nhìn chăm chăm vào mặt Miheal và gói đồ của cậu .
    -Lỡ xe rồi hả nhóc ?-Ông ta hất hàm.
    -Xe hết chỗ chú ạ -Miheal đáp lại
    -Cháu có thể về nhà được chứ ?-Lần này ông ta ân câ`n hơn .
    Miheal khẽ gật đầu
    -Về quê trong một đêm lạnh giá thế nay` thật la` tệ -Viên cảnh sát tỏ lo`ng trác ẩn -Nhưng dù sao về được nhà vẫn la` điều tuyệt vời đấy.
    Ông ta nhìn Miheal với vẻ rất thân thiện rồi bước tiếp .
    "Về ăn tối thôi "-Mihael thi` thầm nhưng rồi cậu vẫn ko hề nhúc nhích .
    Một cỗ xe song mã có hinh` thù kỳ lạ đang đi qua cầu Sắt . Người xá ích mặc chiếc áokhoac1 to đùng va` chiếc mũ rộng vành được kéo xuống tận mặt. Ông ta vung vẩy chiếc roi va` cho xe dừng lại cạnh Miheal . Cậu bé bước lùi .Dáng vẻ cỗ xe khiến cậu chẳng chút cảm tình . Người Xa` ích nghiêng xuống cổ dùng ngọn roi mở chiếc cửa phía sau
    -Lên xe đi nhóc .Chuyến xe buýt cuối cùng trong năm đấy !
    "Xe buýt ma` lại do ngựa kéo a` ? Nói nghe hay nhỉ "_Miheal thầm nghĩ -Dịp cuối năm này là nhiều tro` lừa bịp lắm đây !"
    Và cậu càng lùi lại -Xe sẽ đi suốt về Carrigasheen đấy !-Người Xa` ích thúc giục .
    Miheal nhìn vào trong . Cậu thấy những chiếc nêm ngồi sàn xe trải đầy cỏ khô , Cơn gió càng lúc càng trở nên lạnh buốt và giữ dội , đang thổi rát mặt Miheal . Cậu quay nhi`n chiếc cầu cảng quạnh quẽ đến tê tái rồi ngần ngư` đặt chân lên bậ c cửa bo` vao` trong xe .
    Ngay lập tức , cánh cửa xe đóng sập . Người Xà cích hét lên một tiếng , những con ngựa bắt đầu phi nước đại . Cỗ xe chồm lên và lắc lư nghiêng ngã .Miheal cố ghi`m người ngôi` vững trên nệm nhưng cuối cùng cậu cũng bị tuột xuống sàn . Cỏ day` va` thơm tho . Cậu gối lên gói hành lý va` chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ .
    Một cú nẩy của chiếc xe làm cậu tỉnh hẳn."Sao mình ko hỏi giá cả nhỉ ?"-Miheal tự hỏi -"Hành trình có vẻ dài .Nếu ông ấy đòi nhiê`u tiền thì sao đây ? Nhưng minh` chỉ có mỗi hai đô`ng .Minh` sẽ trả một thôi .Nhất định ko thêm xu nao` nữa cả!"
    Cậu gượng đứng lên nhưng chiếc xe lắc lư khiến cậu phải ngôi` xuống lại .
    -Ông ơi ! Ông ơi !-Miheal gào lên -ông lấy bao nhiêu tiền vậy ?
    Tiếng gào của cậu bé lọt thỏm trong tiếng xe kẽo kẹt va` tiếng móng ngựa gọ nhịp trên đường . Đột nhiên cửa xe mở tung va` Miheal bị hất ra khỏi xe cung` với chiếc túi . Một lúc sau mở mắt ra cậu thấy minh` nă`m bên đường phủ đầy tuyết .
    Con đường nằm bên sườn đồi núi quanh co va` vắng lặng . Gió ko còn gào thét nữa nhưng tuyết vãn rơi .Chợt cậu nghe một âm thanh tư` xa vọng tới .Âm thanh ấy càng lúc càng gần va` chẳng mấy chốc cậu nhận ra đó la` tiếng hát . Ai đó đang hát một bài ca cũ rích với giọng hát ồm ô`m ky` lạ
    Ngưới hát lê bước đến gần một ông lão với chiếc túi nặng trĩu trên lưng ."Cháu lam` gi` ma` giờ này còn ngô`i giữa tuyết vậy hả?"-Ông lão đặt chiếc túi xuống trố mắt nhìn Miheal .
    -Cháu từ Dublin đi xe ngựa đến đây -Miheal đứng lên .Cậu ko dám thú nhận rằng minh` bị rơi ra khỏi xe ngựa .
    Ông lão kéo chiếc mũ ra sau va` gãi đầu ." Nhưng ta nhớ lâu rồi lam` gi` có xe ngựa chạy qua đướng này . Còn chuyến xe buýt cuối cùng qua đây đã hơn hai tiếng rồi . Chắc là cháu đã đi xe buýt mà cũng có thể la` ko -Miheal gằn giọng -Nhưng cháu sẽ cảm ơn nếu ông chỉ cho cháu đường nao` vê` Carrigasheen.
    Ông lão ko hề tỏ ra khó chịu với thái độ của Miheal:" Cháu có thấy khóm cây phía núi đằng kia ko ? nơi ấy la` Carrigasheen .Ông cũng đi về đó .Nếu có cháu đi cùng thi` vui hơn rôi` . Cháu về quê đón năm mới a`? Ông biết va` nhớ mặt hầu hết những người ở Carrigashenn đấy .Thế cháu tên họ là gì hả ?"
    -Dạ .Miheal Daly ạ !
    Ông lão cau mày :"Dòng họ Daly đâ còn ai ở đây nữa . Ông biết rõ lắm mà .Thôi , ta vừa đi vừa nói chuyện vậy . Tên ông là Paudee Caffrey
    Miheal giành lấy cái túi của ông lão . Tuy la` một cậu bé khỏe mạnh nhưng vác túi này cậu con` thấy nặng . Cậu ko biết ông lão đã xoay xỡ thế nao` ma` vác nổi nó . Ông lão câ`m lấy túi của Miheal va` họ lên đường . Tuyết rơi trên vai , trên hành lý , trên tóc , lông may` của họ nhưng họ ko hề bận tâm tới bởi Miheal đang mãi kể chuyện mình còn ông lão cũng mải lắng nghe .
    -Vậy ra cháu mồ côi ư ?-Ông lão nghẹn ngào .
    -Đúng thế ạ -Miheal khẽ gật đâu` .
    -Cháu ko còn cả cha lẫn mẹ , ko con` bất cứ anh chị em nào a`?
    -Không một ai
    -Thế mấy người thuê cháu đối xử với cháu thế nao` ?-Ông lão hỏi dồn .
    -Không tệ lắm đâu ông ạ-Miheal cố giãi thích -Nhưng mấy năm rồi ông chủ cứ hứa cho cháu ra đứng quầy . Ông ấy nói một ngay` nao` đó .
    -Bây giờ giả sử ...-Ông lão dè dặt -Ông chỉ nói là giả sử thôi nhé . Giả sử cháu được đến bán hàng cho mọt ông ba` chủ đã gia` . Giả sử thôi đấy nhé .Cháu sẽ ở trong một căn phòng rộng rãi có hai cửa sổ :
    Một nhìn ra phố còn cái kia nhìn ra phía núi .Cháu sẽ ăn cung` với họ ba bữa mỗi ngay` va` được trả lương mưới đống một tuần . Nếu cháu muốn nuôi chó hay meo` , cháu cũng được phép . Hay nếu cháu muốn xin một chiếc xe đạp để đi chơi cuối tuần , cháu cũng sẽ có . Nếu thế thi` cháu có nhận lời ko hả cháu ?
    Ông lão nhìn sang Miheal va` Miheal cũng nhìn lại .
    -Ông ko định nói ông ba` Paudeen Caffrey , chủ cửa hiệu ở góc phố gần bưu điện chứ ông ?
    -Chính là họ đấy , cháu ạ !.Ông lão mỉn cười .
    -Cháu vẫn nhớ như in lơi` bố cháu dặn . Đó la` bất cứ khi nao` cháu cần đến sự giúp đỡ thi` hãy về tìm ông ba` Caffrey . Họ la` những người ko từ chối ai bao giờ .
    -Thế tại sao cháu kko tìm về ? Sao thế hả cháu ?
    -Vì cháu mặc cảm . mẹ cháu kể rằng lúc gia đình rời quê nha` , bố cháu đã thề với mọi ngươi` la` quyết chí làm nên sự nghiệp ở Dublin va` sẽ trở về trên một cỗ xe sang trọng . Nhưng rồi ông thấy đấy ...-Cậu bé sụt sùi .
    Ông lão cười vang :" Cháu chẳng kể với ông la` cháu vưa` về bă`ng một cỗ xe song mã đấy con` gi` . Ồ ánh sáng của Carrigasheen kia rồi . Cháu về nha` với ông nhé , Miheal?"
    -Nếu ông cho phep cháu -Cậu ngập ngừng .
    Ông lão nháy mắt :" Cháu nghĩ xem . Ông ra ngoài yi`ti`m một túi khoai tấy va` lúc về lại mang theo một cậu bé . May mắn quá con` gì . Va` cháu nữa , Mihael . Chuyến xe cuối cùng xem ra đâu có tệ , đúng không ?"
    -Ông ơi , ông thật tuyệt vời !_Miheal bật cười .
    Họ đã về tới cửa hiệu ở góc phố . Cánh cửa mở rộng , ba` lão đang ngồi ở phòng đợi . Ngọn lửa nhảy hót trong lò sưởi , lung linh soi bóng trên tường . Chiếc bàn đầy thức ăn . Có cả hoa va` rượu . Một khung cảnh thiêng liêng quá đỗi . Va` ngọn nến đang nằm chờ bàn tay ngươi` trẻ nhất nhà thắp sáng lên .
    Hãy hướng về phía mặt trời mọc bóng tối sẽ khuất sau lưng anh.
    Similar Threads
Working...
X
Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom