Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh
làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.
Cám ơn ai một tình yêu chất ngất ... Ta bỗng khờ, bỗng dại dưới mây bay Nhắm mắt lại, tung cánh thổi trên tay Gửi anh đó ! Giọt nồng nàn lưu luyến
Mây nhẹ bước, lẻn vào hồn .. xao xuyến Chạm tim hồng, cảm động đến môi say Ta ngất ngây, chốn huyền hư ảo này Vùng thương nhớ .. bỗng òa rung tim vỡ ...
Mây vẫn trôi bồng bềnh đưa nhịp thở Môi vẫn tình, quyến rũ những chiều buông Mỗi đêm về xoa dịu nỗi nhớ nhung Hâm nóng lại, con tim buồn lạnh giá ...
Đừng giận hờn rồi bỏ đi vội vã
Đừng hờn ghen rồi nghĩ ngợi lung tung
Đừng hoài nghi, rồi buồn để trong lòng
Đừng trách em, vì đa sầu, đa cảm...
Gởi anh nè, ngàn nụ hôn say đắm!
Vui nha anh, yêu trọn hết tâm hồn
Em nàng thơ, đa sầu nên lãng mạn...
Trọn một đời, yêu chỉ có anh thôi!
Tôi ngân nga theo giọng người đang hát Lòng buồn thương xao xuyến bởi lời ca Tình yêu kia và nỗi nhớ thiết tha Của một kẻ si tình xa nơi đầy kỷ niệm Chuyện tình mình vẫn mãi mãi bên nhau Link
Hôn Gió ... Cám ơn ai một tình yêu chất ngất ... Ta bỗng khờ, bỗng dại dưới mây bay Nhắm mắt lại, tung cánh thổi trên tay Gửi anh đó ! Giọt nồng nàn lưu luyến Mây nhẹ bước, lẻn vào hồn .. xao xuyến Chạm tim hồng, cảm động đến môi say Ta ngất ngây, chốn huyền hư ảo này Vùng thương nhớ .. bỗng òa rung tim vỡ ... Mây vẫn trôi bồng bềnh đưa nhịp thở Môi vẫn tình, quyến rũ những chiều buông Mỗi đêm về xoa dịu nỗi nhớ nhung Hâm nóng lại, con tim buồn lạnh giá ... Uyên Ương
Anh sẽ hát cho em nghe những ca khúc Những vần thơ anh tự viết cho người. Phút hạnh phúc là được ngắm em cười Bình yên lắm trong cuộc đời cay đắng Tình yêu anh muôn trăng sao hiểu thấu Bởi nhiều đêm anh thức trọn vì em Nụ hôn đầu tiên em đã dành cho anh Nơi tình yêu bắt đầu trong hạnh phúc
Nụ hôn gió em tặng anh mỗi đêm Tạm biệt nhau anh bước chân ra về Ngàn yêu thương vào giấc mơ êm đêm Mong ngày mai anh lại được thấy em Nụ hôn gió em gửi trao dấu yêu Cho đời anh thấy hạnh phúc người hỡi Chỉ cần ta được có nhau trong đời Dù bão giông anh cũng sẽ vượt qua Nụ hôn gió vào tim nào dễ quên Kề bên em thế gian như thiên đường Em hãy là một nửa của đời anh Thiếu vắng anh đời anh như vô nghĩa Nụ hôn gió từng đêm vào giấc mơ Người yêu hỡi ước chi mãi bên người Bước chung đường hạnh phúc sẽ trào dâng Được yêu em là tất cả đời anh
Định Mệnh Thôi nhé em dừng nhiều hận sầu Đừng thương tiếc để rồi xa xôi Đừng trách chi đã lỡ duyên đời Hai chúng ta đi hai đường Chuyện thương yêu đâu còn nữa
Ôm ấp chi 1 định mệnh buồn Để chua xót những gì cho nhau Người bước đi mà nát tan lòng Ai đứng trông theo ngậm ngùi Tình yêu mất đi còn đâu
Anh đâu lỡ hẹn Mà đời lại xui Ngăn cách với chia phôi Phải chăng em ơi Tình lỡ ước mong Thôi trách chi người sang sông
Thôi nhé em đừng buồn làm gì Dù thương tiếc vẫ là biệt li Đời cớ sao lại lắm u sầu Em khóc mối duyên ban đầu Tư đây chết trong lòng nhau
Một buổi sáng chủ nhật khi tôi và bà chuẩn bị đến nhà thờ, tôi để ý thấy bà ăn mặc diện hơn, dành nhiều thời gian đứng trước gương hơn.
- “Mọi chuyện vẫn tốt chứ bà?”
Bà chỉnh lại bông tai cho thẳng, mặt đỏ lên chính xác như màu chiếc váy hồng sang trọng bà đang mặc.
- ‘Cháu không biết đâu”.
- “Là gì vậy bà?”
- “Tuổi già và các nếp nhăn”.
Tôi cười thầm.
- “Bà ơi, ăn mặc không quan trọng lắm đâu, bà 75 tuổi rồi mà”.
Bà quay đi và tôi ngay lập tức nhận ra sự vô cảm của mình đã làm cho bà cảm thấy buồn. “Cháu xin lỗi,cháu không có ý nói là bà đã già”.
- “Ồ, không sao đâu, bà đang cố gắng thể hiện là mình già đây”.
Sau đó, chúng tôi im lặng cùng nhau đi đến nhà thờ. Tôi cảm thấy cực kỳ có lỗi, giá như mình nói với bà suy nghĩ của mình, rằng bà vẫn rất đẹp.
Tôi lẽo đẽo theo sau bà vào nhà thờ trong khi một quý ông rất phong độ dắt tay bà vào hàng ghế. Ông ấy tên là Jim, 74 tuổi, đã góa vợ, là người thường hay dắt bà vào chỗ ngồi trong nhà thờ. Ông ấy đối xử rất dịu dàng với bà và luôn luôn giữ chỗ cho chúng tôi ở hàng ghế đầu, gần chỗ đứng của linh mục.
Lúc đó, tôi chợt nhận ra rằng điều gì đang làm bà tôi buồn. Bà không thất vọng hay giận tôi, bà cảm thấy bối rối bởi vì bà có cảm giác yêu sau ngần ấy năm.
- “Bà khỏe không, Loretta?” - Ông Jim hỏi bà.
- “Tôi khỏe”.
- “Em trai tôi bất ngờ đến thăm” - ông giải thích. “Tôi xin lỗi vì không đến chơi bài với bà, nghe nói bà thắng, chúc mừng bà”.
Ông nhìn dịu dàng vào đôi mắt nâu của bà và đưa bà ngồi xuống cạnh tôi. Cầm tay bà một lát, ông run run lấy trong túi ra một mảnh giấy nhàu nát đặt vào tay bà.
Tôi đợi đến khi ông ấy đi rồi hỏi: “Trong giấy viết gì vậy bà?”.
Bà bối rối. “Đây là số điện thoại của ông ấy để bà gọi nếu bà muốn đi khiêu vũ với ông ấy vào thứ Bảy”.
Tôi cố gắng ngăn những giọt nước mắt hạnh phúc khi chứng kiến nụ cười rạng rỡ, làm biến mất mọi nếp nhăn trên khuôn mặt bà. “Bà thấy không, không chỉ mình cháu thấy bà vẫn đẹp, bà vẫn tuyệt như ngày xưa”.
“Ông ấy chỉ cần một người bạn nhảy thôi mà”.
Tôi nói với bà: “Bà, ông ấy muốn nhảy với người có tình cảm với ông ấy”.
Mặt bà rạng rỡ: “Có thể vậy”.
“Cháu biết mà”.
Tôi đã nín thở khi xem bà tôi và ông Jim nhảy cùng nhau vào tối hôm đó, vì lo lắng cho bà nên tôi và bạn trai đã quyết định ghé qua xem sao. Nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua, mọi lo lắng của chúng tôi tan biến. Hai người họ nhảy như bao chàng trai và cô gái trẻ khác, họ ôm nhau, cười và lướt trên sàn như những ngôi sao.
Chín tháng sau, ở tuổi bảy mươi tư, ông Jim đã quỳ gối cầu hôn trước bà. Bà trả lời đồng ý ngay lập tức. “Nhưng có một điều này Jim ạ”.
“Điều gì vậy?” - ông Jim lau những giọt nước mắt trên đôi má hồng hào của bà.
“Tôi sẽ không làm góa phụ thêm một lần nữa đâu”.
Ông ấy reo lên trong vui mừng. Sau đó, họ làm đám cưới trước linh mục, dưới ánh nến cùng với gia đình tôi đứng chật kín nhà ông Jim.
Kể từ đó đến nay đã được tám năm, ông Jim và bà tôi vẫn hạnh phúc như cái đêm họ nhảy cùng nhau đến tận sáng. Mỗi khi nhìn họ bên nhau, thôi lại thấy rằng tình yêu không có tuổi. Tình yêu ở tuổi tám mươi cũng vô giá như ở tuổi hai mươi, thậm chí còn hơn thế nữa.
Cám ơn MVX và sis QD ghé chơi nha! Làm vườn thơ thêm chút nhộn nhịp...
* Bài Định Mệnh hay quá Mây ơi!
* Mẫu truyện rất ý nghĩa, và mình nên học hỏi thêm, để cuộc sống còn có thêm chút hương vị... Đúng là món quà vô giá mà bất cứ ai cũng có thể làm và có được! Thanks sis QD
Comment