• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

KHI EM LÀ HẠT LỆ

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • KHI EM LÀ HẠT LỆ

    KHI EM LÀ HẠT LỆ

    Khi em là hạt lệ
    Chảy lúc buồn hay vui
    Có hạt màu rong ruỗi
    Nhận phần đất chưa người

    Có khi em màu hồng
    Rơi tách anh buổi sáng
    Hoà với café đắng
    Thành vị tình huy hoàng

    Có hôm em trở xám
    Ngày anh quên làm thơ
    Em rơi từ im lặng
    Dài dài thành hồ mơ

    Những mong nhớ ngang môi
    Rong chơi từng con suối
    Băng qua từng đồi núi
    Đợi hờm tàu khứ hồi

    Bốn muà trong thiên hạ
    Hai muà trong hồn em
    Một muà ngăn đê lệ
    Muà kia toàn trăng rằm

    Hôm anh ôm hạt lệ
    Vào vòng tay thương yêu
    Ru em chờ mộng mị
    Nở đoá tím diễm kiều

    đh
    Similar Threads

  • KHI EM LÀ HẠT LỆ



    MAI NÀY TÔI SẼ THƯƠNG NHIỀU BIỂN




    mai này có kẻ nhìn ra biển
    nghe sóng buồn mang mấy gánh sầu
    quang gióng hoàng hôn buôn đưa tiển
    nhường đường cho trống vắng không nhau

    đan tay mười ngón đau thờ thẩn
    mười ngón nhìn nhau chỉ nín thinh
    biết dỗ dành chi tim cũng vẫn
    nghẹn ngào quệt nước mắt nguyên trinh

    ta muốn thời gian ngừng cánh lại
    cho gần mãi mãi cạnh tình xa
    ta vắt hồn ta lên ngực trái
    xin đừng nhịp trật tội tim ta !

    ngày mai bên phía chưa gần lắm
    bên phía người thương bóng chạy về
    tiếng gót đang buồn đi thật chậm
    khua từng bước ngắn nhớ bên tê !

    người ờ Giang đầu , tôi Giang vĩ
    hai bờ nhưng chỉ một giòng thương
    chảy vòng qũy đạo không giờ nghỉ
    nghiêng biển sầu chan môi sóng tương

    mai này tôi sẽ thương nhiều biển
    vì tình phía ấy vẫn đầy tôi !

    đh




    Comment


    • KHI EM LÀ HẠT LỆ

      NƯỚC MẮT ĐỂ QUÊN



      đêm trôi , giấu mặt sợ mình
      để quên nước mắt đang rình trên mi
      bóng chân người đã xa đi
      vừa hai ba bửa đã ghì tim tôi

      bâng khuâng run rẩy vành môi
      y như chuyến tiễn đưa người từ đêm
      Tình ơi ! hạt lệ ngoan hiền
      biết ai buồn, vẫn thản nhiên chào đời !

      đh

      Đã chỉnh sửa bởi inou; 29-09-2011, 04:09 PM.

      Comment


      • KHI EM LÀ HẠT LỆ


        SÁU /THÁNG MƯỜI- MANG TÊN ÁI KHANH





        ngoài của sổ, cánh tường vi vừa nở
        thật dễ thương như tình tôi cho người
        nhụy trẻ măng giống hồn tôi đang rộ
        nồng vàng hương , mùa thu thật vẽ vời

        con chim sâu nhâm nhi sương mặt lá
        ngước nhìn chào, xong cất cánh bay đi
        em về đâu , có ngang trời chị nhớ ?
        hôn giùm người còn ngon giấc đêm ni

        ngừng chuyến bay, mây chờ hồng ngọn nắng
        trời buồn buồn , mùa thu khoác xiêm y
        màu hoàng gia trên lá chưa kịp nhận
        là hôm nay Sài Gòn tiễn tôi đi

        sáu tháng mười ! bỗng chợt nhìn gió cũ
        gặp đời mình xưa như hạt bụi rong
        nay Ái Khanh, vì tôi vừa được chọn
        về với người , sống dưới mái hoàng cung

        đh
        Đã chỉnh sửa bởi inou; 09-10-2011, 02:22 AM.

        Comment


        • KHI EM LÀ HẠT LỆ



          THƠ SAY




          đâu từ chối chung tửu hồng với bạn
          nghiêng dốc từ tâm nãy lửa cuồng say
          ngang tốc độ trăng cuồng quay trên sóng
          giữa lòng chiều , tuý lúy cõng trên vai

          ta với người , tượng bóng thơ biến chuyễn
          ta với ta chỉ một giấc sảng hào
          môi chót dại tìm phong ba mặc niệm
          chuyện ta - người -tình sử huyển chiêm bao

          đêm chối từ . vì đêm đang đợi sáng
          người chối từ - vì ta nắn tương tư
          khuya quán trọ - rượu đào miên man rót
          lưỡi say mèm - mấy chốc cạn hồn thơ

          đh




          Comment


          • KHI EM LÀ HẠT LỆ


            HOA NẮNG RỰC ĐỒNG ANH




            dây thức giấc , phím ngân hoàng hôn tím
            em chùng mưa , anh bên nớ rực vàng
            trời thơ anh tách hồn em trễ nhịp
            cung thương vào xé rách nữa tim chăng ?

            màn lệ khuya chắn ngay môi , sừng sững
            ngột ngạt về ,trăn trở quắt quay em
            trước mặt bỗng chợt con đường sao rụng
            lối mới người , hoa nắng rực đồng anh

            em nắn dây, lời thơ anh lẽ sống
            biết nay còn, nhưng mai lỡ ra đi
            dĩ vãng ơi ! âu lo vừa trở chứng
            đang hiện về , dưới dạng hạt di cư

            ngân thảng thốt cung hoang mang giấc ngủ
            gõ chập chờn bóng bước lạc trời cay
            em cố thủ thương yêu mình đang có
            vì anh từng giữ môi em trong tay

            đh





            Comment


            • KHI EM LÀ HẠT LỆ


              EM VỀ LẠI THUỞ TƯƠNG TƯ PHỐ



              trời chớm thu về, trên lá mưa
              hàng mây xam xám xốn xang mùa
              đường bay hoàng hạc rưng rưng nắng
              mấy ngọn buồn trôi lặn gió xưa

              thoảng nhớ về trời , sóng cuộn trăng
              năm em vừa đến tuổi ươm hồng
              anh đem bút vẽ thơ lên giấy
              để chập chùng ngơ ngẩn lỡ thương

              hôm nay đã mấy , đếm trên tay
              nổi lên xa vắng trống hồn ai
              em về lại thuở tương tư phố
              dưới những lặng thinh bóng lệ dài

              đọc thơ anh, hiểu được lời môi
              hồn trăng uốn nắn những bùi ngùi
              yêu thơ , nên thấy tim đang khóc
              rơi xuống giòng sông hạt nhớ người

              Nhỏ ngồi đan lại áo tâm tư
              lòng nghe xúc động tuổi sương mù
              lớn lên theo những con sầu cảm
              dư vị mầu sương ảo giác chu

              em rong trong đắm đuối thơ anh
              cuối khuya chạm phải bước tình ngoan
              mời anh nhấp chén nguyên hương cẩm
              nhụy đoá hồng hoa ngâm men trăng

              đh




              Comment


              • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                ĐÊM QUÊN NGỦ




                nghe gió về kể chuyện trời mưa
                lần chạm phố thấy buồn cúi xuống
                tôi theo lá lung lay không vững
                hoa mất hương nên cũng vô thừa

                tâm không mất nhưng thân vắng mặt
                bản chất hồn là hạt sương côi
                như lững khói trói chiều không chặc
                nên bóng tôi chìu quyện bóng người

                mang cái trí theo sau lỡ đựng
                tôi vớt sầu dìu bước nhau đi
                trong khoảnh sáng đời chưa rời chỗ
                tôi với người - đầu - cuối dạ ghi

                khi ngữ vựng vất trời tuổi ngọc
                tung cánh bay về ngõ quen xưa
                về lại chỗ sông hằn tiếng khóc
                con thức đêm quạnh quẻ dầm mưa

                là tôi đó những đêm quên ngủ
                nghe gió khoan nhặt những cung thương
                rồi bỗng trở dòng sang thi cổ
                tôi trầm lăn đèo dốc canh trường

                đh




                Comment


                • KHI EM CÒN VIẾT


                  KHI MÔ ANH GHÉ HUẾ




                  khi mô anh đến Huế
                  nhớ thăm giòng tên em
                  nước sầu từ vạn cổ
                  ngày xa nhau vẫn in

                  khi mô ngang Bạch Hổ
                  ghé nhà Nội em xưa
                  ngồi xem quỳnh còn nở
                  đúng mười hai giờ khuya

                  khi mô lên Bầu Vá
                  hôn giùm cồn Giã Viên
                  hỏi thăm vồng khoai sắn
                  có gặp trăng chúng mình ?

                  khi mô ghé Đồng Khánh
                  lỡ phượng hồng quên anh
                  nhắc lại tên o nớ
                  phượng sẽ ôm dỗ dành

                  khi mô anh thử đếm
                  nhịp , vài , cầu giữ nguyên
                  ánh mắt ai nhiều chuyện
                  sau nón e ấp tình

                  khi mô anh thong thả
                  tìm dấu vết Hoàng Cung
                  một thời ai áo tím
                  đã tặng anh trọn hồn

                  mai này có ghé Huế
                  nhớ mang lòng anh theo
                  mở lại trang hoài niệm
                  bóng nụ hôn ban đầu

                  khi mô băng Thượng Tứ
                  lượm giùm hoa muối rơi
                  kết thành tên người cũ
                  vẫn thương anh muôn đời !

                  khi mô anh về Huế
                  đừng quên tên giòng sông !

                  đh

                  gửi một người rất có duyên với Huế




                  Comment


                  • KHI EM LÀ HẠT LỆ



                    ĐỈNH THU VÀNG




                    buông thơ rơi giữa đỉnh ngàn
                    chân dung thu đã khoác vàng che thân
                    nghe tình núi khúc bâng khuâng
                    chợt tâm hồn cũng phối âm đôi lần
                    bóng thu trên hạ cuối tàn
                    mừng người về lại, nhớ thầm lên khuôn
                    bến thuyền du tử buồm nương
                    hồn em với nỗi buồn không đủ lời

                    đh




                    Comment


                    • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                      CAFÉ DE L' AMOUR




                      em bước chân vào quán
                      Café de l'Amour
                      Paris thu vừa nở
                      một bông hoa trái mùa

                      trời như hôm đưa tiễn
                      mưa phất phơ bay bay
                      chiếc hôn anh phút cuối
                      vẫn còn ấm trên tay

                      Paris sương đang thở
                      hay cốc café đen ?
                      vì chợt trong bóng khói
                      Anh - qua hạt tâm mềm

                      chiếc khăn choàng voan trắng
                      trả giá chợ St Ouen
                      túi anh hai đồng chẳn
                      dụ dự - ch
                      mần răng ??

                      (
                      mãi mãi là kỷ niệm
                      quấn tr
                      ên đôi vai buồn)
                      Paris ơi ! ngọt lịm
                      vị đắng café thương

                      mùa thu quanh tượng đá
                      vàng cỏ lối không quên
                      Paris chừng như đã
                      đông về trong công viên

                      em bước ra khỏi quán
                      Café de l 'Amour
                      đem theo trang vở mặn
                      Paris chiều nay mưa ....!

                      đh






                      Comment


                      • KHI EM LÀ HẠT LỆ

                        TRĂNG PHỐ CHỢ



                        trời đã sáng mà trăng chưa kịp lặn
                        chợ đầu đường , tiếng lá gió bay rơi
                        ngân khe khẻ bản nhạc đời du lãng
                        mời ông trăng nghe tôi hát thơ người

                        tay tuổi thơ mang hồn qua phía biển
                        cát với còng ngủ nướng gốc thùy dương
                        quên lặng lẽ trên nhành đêm di chuyễn
                        đến lối về thao thức bóng yêu thương

                        chén thù tạc đơn phương bên lề phố
                        thiên hạ vui. lòng bỗng chợt gập ghềnh
                        vì vỡ lẽ tại trăng mê phố chợ
                        nên vướng hồn tôi giữa bốn mênh mông

                        trời đã sáng , môi trăng son màu bạc
                        chạm lá vàng mùa thu đảo trên không
                        tôi nhắm mắt , nhớ hai vầng sao lạc
                        đêm vừa rồi soi gặp bóng ....tình quân .

                        đh


                        Comment




                        • HẠT GIỮA KHUYA




                          mười ngón tay buồn ngồi nhớ tóc
                          hương gió trầm ngâm dưới mái người
                          đêm đã qua nhanh sao mắt khóc
                          tại nhìn giờ giấc chậm quanh môi

                          vất vào hộc tủ trang kể lể
                          món buồn ngày ấy vẫn chưa thiu
                          đem ra ngâm lại vào men lệ
                          cho hoá thành cay dĩa hắt hiu

                          một phút giây em , mười thiên kỷ
                          em mời anh uống rượu ngàn sau
                          mình mừng ngày lá thu quên đỏ
                          hôm bước đường anh - em gặp nhau

                          tìm lại giấc mơ vùng hoảng hốt
                          một ngày xa vắng ngỡ trăm năm
                          con chữ bay về lay tim thức
                          ngời rạng hồng mưa hạt phối âm

                          đh




                          Đã chỉnh sửa bởi inou; 18-10-2011, 09:31 AM.

                          Comment


                          • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                            MÂY QUEN SỬNG SỐT !



                            phương ấy bây chừ trăng còn mọc
                            phương này đã rạng tuổi bình minh
                            ngắm đêm qua thấy thu hạnh phúc
                            nhuộm lá hồng trên nhánh hữu tình

                            qua một chân trời nuôi sao lạ
                            một hình bóng phủ lớp mơ sương
                            Buồn nhón chân nhìn qua biển ấm
                            bất chợt gần xa tay người thương

                            Buồn chỉ hoàng hôn đường phố cũ
                            ngôi vườn hoang phế cỏ giành hoa
                            hôm ấy có vành môi bứt rứt
                            và mưa trên mắt khẳm chan hoà

                            hôm nay trở lại . trời xa lạ
                            mây quen sững sốt ! cũng Buồn xưa
                            nhưng thấy long lanh ngời khuôn mặt
                            tại hương Buồn được ủ men Thơ

                            đh




                            Comment


                            • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                              TRÊN ĐỈNH ĐÁ SẦU



                              cuối mùa trên đỉnh đá sầu
                              chân thu huyền thoại chìm sâu mộ phần
                              lá bay , lá ở đôi lần
                              mái buồn phong kín rêu rong rũ dài

                              cuối mùa hương tóc bên vai
                              nằm mơ thấy dáng hình hài thơ yêu
                              long lanh chuỗi hạt mang diêu
                              mờ trong sương khói cánh chiều thiên di

                              cuối mùa ngẫu hứng tâm thi
                              hoà âm với tiếng hạc về trời xa
                              mông mênh độ biển nguyệt hà
                              thu hồn trong những vần thơ tình Người

                              sắp qua một khoảng không dài
                              có mùa thu đỏ nhuộm lời tri âm
                              lá vàng dưới nỗi thương anh
                              em lên nấc cuối kiếp mình ước giao

                              đh




                              Comment


                              • KHI EM LÀ HẠT LỆ



                                SỢ KHUYA QUÊN NGƯỜI




                                đứng biệt lập giữa một khung trời lạ
                                còn chỉ tôi với những lá tình thư
                                trong nắng cháy phỏng da người . vội vã
                                quấn thâm tâm bằng mảnh khó khăn đời

                                mưa gió nổi ngoài trời đi miên viễn
                                lời trường tình đang khắc khoải lao đao
                                những mong manh trong càn khôn nguyệt liễm
                                dạo theo mùa bạch lạp chảy chiêm bao

                                lâu rất lâu , trong có nhiều đêm đến
                                vắng trống này cùng với ngọn trăng say
                                mơ hạnh phúc chỉ bằng câu ước hẹn
                                trong ân tình người mới tạc trên tay

                                ai vắng ai , rồi ai còn ngồi lại
                                ai thiếu ai mà tôi đứng một mình
                                dưới chân , lá muộn vàng săm soi đợi
                                bóng luân hồi giữa một tối không đêm

                                với thinh không tôi ngữa chào muôn mặt
                                gặp tên anh - lồng trong bóng tình tôi
                                vừa chiếu sáng như đèn tâm bất chợt
                                ngời thâu đêm cho khuya khỏi quên người

                                đh




                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom