• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

KHI EM LÀ HẠT LỆ

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • KHI EM LÀ HẠT LỆ

    KHI EM LÀ HẠT LỆ

    Khi em là hạt lệ
    Chảy lúc buồn hay vui
    Có hạt màu rong ruỗi
    Nhận phần đất chưa người

    Có khi em màu hồng
    Rơi tách anh buổi sáng
    Hoà với café đắng
    Thành vị tình huy hoàng

    Có hôm em trở xám
    Ngày anh quên làm thơ
    Em rơi từ im lặng
    Dài dài thành hồ mơ

    Những mong nhớ ngang môi
    Rong chơi từng con suối
    Băng qua từng đồi núi
    Đợi hờm tàu khứ hồi

    Bốn muà trong thiên hạ
    Hai muà trong hồn em
    Một muà ngăn đê lệ
    Muà kia toàn trăng rằm

    Hôm anh ôm hạt lệ
    Vào vòng tay thương yêu
    Ru em chờ mộng mị
    Nở đoá tím diễm kiều

    đh
    Similar Threads

  • KHI EM LÀ HẠT LỆ


    DẠ ! HUẾ



    tuổi dễ thương nằm trong thời mười sáu
    quai nón nghiêng , anh bắt gặp ngang cầu
    chiếc răng khểnh làm duyên tay quấn áo
    gót em hồng bốn mắt muốn quen nhau

    anh đứng lại, em giã đò , chậm bước
    vờ hỏi em đường mô đường đến trường
    môi núp sau nón bài thơ em dạ
    - đường ni anh , bên mạn trái sông Hương

    o nì ! o phải trường o Đồng Khánh ?
    em cúi đầu lí nhí dạ , dòm quanh
    sợ có ai thấy anh theo bên cạnh
    lát tới trường bè bạn kháo trêu em

    em vừa biết người Trung từ Phố Núi
    lớp mười hai Quốc Học , lại si tình
    chiếc răng khểnh và áo chiều tím Huế
    làm thảo nguyên tim mãi nhịp trắc bằng !
    @
    tim ốt dột nhưng dành cho người nớ
    những cánh thơ bay như bướm vườn bông
    gọi tên em là đóa hồng tím nhỏ
    thở hương anh trong đêm ấm mơ nồng

    đh
    gửi một người rất có duyên với Huế

    Comment


    • KHI EM LÀ HẠT LỆ



      KHI EM NGHE ...




      khi em nghe được tim còn đập
      là tại vì con chữ thơ anh
      viết riêng em những lời tình thật
      se nối duyên vào mãi yêu em

      khi em nghe được thơ trên gió
      là tại vì anh nghiêng tình sang
      phía em mơ tri âm sơ ngộ
      ngõ vào tâm nhịp tim bàng hoàng

      khi nghe được lời anh từ biển
      ru từng đêm cho em ngủ ngon
      đưa tình thư về thay hoài niệm
      ngày mà em chưa bóng sau anh

      khi nghe được lá tình gọi bạn
      gặp gỡ nhau rồi bay lang thang
      đã trăm năm rong trời vô định
      chờ một ngày vui lá dừng chân

      khi em nghe được lời tim khóc
      là hôm anh bận chưa ghé sang
      mắt làm nư dỗi hờn bất chợt
      em nhớ người, nổi sóng đăng quang

      em nhớ người lời bỗng vô âm !

      đh




      Comment


      • KHI EM LÀ HẠT LỆ


        TÌNH NHƯ MÌNH



        trời rất xanh và nắng rất hạ hồng
        mây nếu sầu, bay xuống ké vui theo
        gió đêm qua nổi cuồng, mưa tấm tức
        sớm mai ngời , khô mất bước khuya đau

        mưa dời hạt buồn trờ trên phía Bắc
        anh dừng đời cạnh với em nghe anh
        trưa miền Tây một đàn chim hoàng hạc
        nghe em đàn , ngưng cánh đang mông mênh

        núi tím nhạt phía trời em thao thức
        chiều hoàng hôn cạn chén, đợi quên buồn
        phía xa anh vết hai hàng nước mắt
        dần dần khô khi anh chặm mi chùng

        trời nay hồng và nắng hạ rất xuân
        anh và em - hai chiếc lá lang thang
        dẫu cho gió - mưa ngập trời gióng bão
        tình như mình - đâu ngại áo phù vân !

        đh

        Comment


        • KHI EM LÀ HẠT LỆ


          XIN LÁ HÃY NGỦ YÊN !




          thu sắp qua mà hạ ghì níu lại
          tìm chút gì trên phiến lá còn xanh
          tình vời mong gặp môi thơ trên giấy
          em cũng ngồi nhớ phím , giọt long lanh

          hạ đi dần qua miền thôi hồng nắng
          gọi thu vào trả lại giấc bình yên
          nhiều khi gặp trái tim mình chĩu nặng
          những bàng hoàng chen lẫn với an nhiên

          xin ngọn lá hãy ngủ yên , khoan rụng
          chờ qua ngày , sau sinh nhật thương quen
          em cũng đợi thu về hừng lửa mộng
          ngay mùa tròn tháng chín rỡ đêm em

          chân của hạ sắp lên thuyền rời bến
          bên kia, tay thu sửa soạn giăng buồm
          chờ gió anh thảo thuận giờ tâm điểm
          chở hương đầy men ngọt lịm thơ anh

          em xin lá hãy ngủ yên , khoan rụng !

          đh

          Comment


          • KHI EM LÀ HẠT LỆ


            NƯỚC MẮT LIÊU TRAI




            chiều chỉ còn lại đôi mắt mặt trời
            chúng đỏ ngầu như lúc tôi ngồi khóc
            vì tâm tư như hoàng hôn sắp tắt
            rồi cúi xuống giòng sông không thành lời

            tôi nghe tiếng chim bay đang về núi
            nên mây đầu đường rão gót chân reo
            chậm chậm chút cho lòng người đang với
            lại thuở có từng vời vợi đem theo

            cảm những hạt liêu trai hồng quanh mắt
            chạm long lanh những thỏi ngọc nối dài
            bỗng nghe gió đang nghỉ hè , im bặt
            ngủ nhành thu vàng lá xếp song đôi

            không hiểu mình an nhiên hay tự tại
            tôi dang tay đụng phải mặt trời đau
            không dè đá yêu ngầm tôi , vẫn đợi
            tôi xếp bàn thiền giã bộ làm cao

            như chong chóng quắt quay từng nỗi nhớ
            hiểu hồn tôi là bóng của thơ người
            tôi đứng dậy , chào tịnh yên , mở cửa
            lao tim vào cơn lốc thơ liêu trai

            đh

            Comment


            • KHI EM LÀ HẠT LỆ


              DẠO HUẾ CÙNG ANH



              (Dòng thơ N và M)
              @

              vừa cuối chiều em bước lên thềm Huế
              men con đường đi ngược phía thơ qua
              mùi hương cũ ướm trên tay còn đủ
              dìu dịu thơm dư vị anh ngày xa

              bất chợt nhớ quắt quay thời Đồng Khánh
              có trường anh bên cạnh, cách con đường
              thời hoa phượng đỏ như môi em thắm
              làm thơ anh ngơ ngẩn cả chiều thương

              dạo cùng anh quẩn quanh vòng Thành Nội
              rồi mình về vùng Bầu Vá Nguyệt Biều
              Trường Tiền qua sáu vài mười hai nhịp
              chân tung tăng nối từng nhịp tim yêu

              bước rủ rê chậm chậm vào Thượng Tứ
              xuống Lạc Thiên thử bánh khoái nóng giòn
              mai anh nhé tụi mình lên làng Mệ
              thăm bưởi hồng Lương Quán ngọt mùi hôn

              sẵn dịp ghé thăm lúa nàng hương mới
              mùi đất quê mơn lá mạ xanh đồng
              ngược Nam Giao lên đồi sim mởn trái
              hái mời em ăn đến tím môi hồng

              dạo cùng anh Phú Bài như rạng hẳn
              mặt trời hồng rọi bóng mặt sông Hương
              em áo trắng vẫn nguyên tình nồng ấm
              Huế và anh thời quyện nhịp tim thương!

              đh
              *gửi một người rất có duyên với Huế

              Comment


              • KHI EM LÀ HẠT LỆ



                BIỂN MẶN




                nước mắt rơi sông trở thành biển mặn
                tim em từ hồng bỗng đổi qua xanh
                trời biết vì sao mà sông dậy sóng
                tại khi em buồn ngày vắng thư anh

                thương chực sẵn hờm, bóng in hiu hắt
                ôm áo bồi hồi trăn trở từng giây
                dưới mấy hạt nồng tóc em bất chợt
                run run khóc ròng giữa mấy ngón tay

                nước mắt trôi xuôi thành giòng vời vợi
                mùa đông vào hồn ngủ trọ phòng anh
                em trả vành môi cho lời ngọng lại
                hằn mỗi cuối tuần, mưa vẫn rình quanh

                đh




                Comment


                • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                  CHỈ NỖI NHỚ NGƯỜI



                  tảng sáng thơ rong về ngõ cũ
                  mấy ngày mệt mỏi giữa lang thang
                  trên đường nắng ngã vàng mơn cỏ
                  vì cánh mùa thu đã sắp sang

                  thơ nhìn nắng núi trưa nồng bức
                  rừng quen , bạch hạc nhớ thi nhân
                  mơ những đêm hồng ai vào giấc
                  ôm ru thơ ngủ với lời trăng

                  con đường quanh suối pha tim tím
                  trên dốc màu lam núi sững quanh
                  ngó mãi bên kia tim thơ lịm
                  long lanh ngày chót giọt song hành

                  chỉ nỗi nhớ người, thơ vượt sóng
                  từ mây xa lắc sáu ngàn cây
                  băng không gian núi , đèo, trăm dặm
                  chực ngã vòng thương giữa cánh tay !

                  đh

                  Comment


                  • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                    TIM SAY BÙNG DẬY



                    tim say , bùng dậy cơn đòi sống
                    đã từng lịm chết sững ngày xưa
                    em say - em tỉnh - hồn em bỗng
                    về trong bóng dáng sóng vần thơ

                    chỉ ước mơ đem cho hương vị
                    ngạt ngào thơm ngọt nắng thơ anh
                    ngâm cho lâu, ngấm vào trong lệ
                    hương tóc thời gian - khóc để dành

                    chợt giấc nửa khuya khơi tàn mộng
                    ngỡ đời tim rẽ cuối hoàng hôn
                    Thơ anh thắp nửa, em bừng ấm
                    một nửa còn dư , máu trở hồng

                    em cảm ơn Thơ - cũng là Anh
                    cho em hơi thở - nhịp tim bình
                    ngấn nước thâu đêm chừ giấu tủ
                    nỗi buồn xưa quẳng vũng trời quên !

                    đh

                    Comment


                    • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                      HÀNH TINH LẠ



                      chợt thơ em sau bao mùa mưa nắng
                      một chiều buồn ngồi đối ẩm cùng trăng
                      mắt say mê nghe mấy lời thông điệp
                      chuyện thu vàng trên mặt lá măng non

                      ơ hay chưa ! đời em là cánh gió
                      vẫy chiêm bao dừng lại , khoác mưa hồng
                      mắt em màu nâu như rơm lúa cũ
                      bên chân rừng lưu lạc bước đi rong

                      ngọn cỏ đùa , gọi em là thú lạ
                      từ hành tinh thiên hạ chẳng quen sầu
                      chỉ có anh - thơ - cạnh em tóc xỏa
                      cuộn chung vào sống lại thuở tìm nhau

                      leo thang trời chạm phải trăng sắp mọc
                      dưới triền đời, chim mỏi , đổi đường bay
                      trong tay anh -chợt thấy mi sắp khóc
                      chén tâm tình chưa cạn - đã vùi say

                      chợt thơ anh ghé ngang hôn lên mắt
                      nghiêng tim em theo dốc độ từ trường
                      anh hé môi nhận hạt buồn từng đợt
                      rơi song hành chạm má của người thương

                      đh

                      Comment


                      • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                        THẾ GIỚI TÔI VỪA QUEN




                        trên con đường tôi bước vào thiên hạ
                        thấy cỏ cây sao mặt chẳng tình thương
                        hay tôi mang kiếng đen không thấy rõ
                        chỉ có phố phường vui buổi còn sương

                        tưởng là mơ, sao mơ nào cũng lạ
                        hay tại mình hôm nay không bình thường
                        có lẽ thế, nên mắt ai cũng đỏ
                        tôi nhìn tôi màu mắt cũng hoang đường

                        tôi đứng lại , công viên chiều nhấp nhoá
                        lá hoàng hôn vừa sậm , chim uà về
                        nhành biến thể hình con sâu sắp vỡ
                        tôi cười mình, một trái tim si mê

                        khoảnh khắc chợt ngắn lần, hồn lõa thể
                        bàn tay tôi, thành họa sĩ nửa mùa
                        tôi vẽ tim trước cửa tâm thi sĩ
                        bôi từng màu lên khung vải lụa sưa

                        tôi đi vào thế giới của trời mưa
                        thế giới tôi...vừa quen

                        đh




                        Comment


                        • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                          ĐOÁ HỒNG TRẮNG



                          muốn nói gì con cũng không còn Mẹ
                          mùa Vu Lan báo hiếu con làm sao
                          nói với mẹ thương chừ thì quá trể
                          đành âm thầm ngồi nghe tim con đau

                          mười sáu năm , mười sáu lần biển khóc
                          mười sáu năm , tay con đếm thời gian
                          một đầu thu , hoảng hốt con bắt chợt
                          tim con ngừng trong khoảng chít khăn tang ...

                          rằm tháng bảy ! ánh trăng đầy trìu mến
                          con ngẫn nhìn: Mẹ cúi xuống hôn con
                          con cắn môi cho tiếng buồn không lọt
                          chỉ muốn dành cho nước mắt lang thang

                          xưa con nhớ Mẹ thích hồng đỏ thắm
                          lần học về con hay ghé chợ mua
                          nay con ghé chỉ còn toàn hồng trắng
                          trên cánh hồng long lanh mấy hạt mưa !

                          đh




                          Đã chỉnh sửa bởi inou; 17-08-2011, 12:30 PM.

                          Comment


                          • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                            HOA BONG BÓNG




                            âm thầm bong bóng vỡ quanh
                            cơn mưa chốc lát lại hành hạ tôi
                            cảm đêm, gầy rạc cả người
                            hàng sương sa mỏng cược tôi si tình

                            đam mê theo một bóng hình
                            tôi đem nỗi nhớ đổi mình - thành em
                            vẩn vơ tráo đúng hồng tâm
                            quắt quay đến mục gông tim cổ hoài

                            thì thầm bong bóng liêu trai
                            hằn em mọc trái từ cây dậy thì
                            tôi - em - hai nốt tình thi
                            mỏng manh hàng chữ bình đề thơ say

                            giấc nào ấm trọn vòng tay
                            cầm kim gút mắc cuộc đời hai bên
                            đầu dây - sợi nhớ triền miên
                            cuối dây - ghìm giữ người tên : thương mình

                            nhặt hàng bong bóng nguyên trinh
                            xâu thành một chuỗi hạt tình em - tôi
                            nhữ hương em thổi lại đời
                            mùa hoa hạnh phúc nở trời dạ quang

                            đh




                            Comment


                            • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                              ANH VỀ ĐỂ LẠI PARIS ...



                              em về nhặt lá sầu rơi
                              vàng trên ngưỡng cửa khung trời Paris
                              hôm qua hạnh phúc dậy thì
                              Lục Xâm quên tuổi gót đi âm thầm

                              Sông Seine khóc , dậy sóng ngầm
                              bước anh thoảng chốc - con đường chim bay
                              em ngồi nhặt nhạnh vầng mây
                              xếp thành đôi cánh bằng vời vợi xa

                              sau em mái tóc thở ra
                              nhìn nhau ôm gió , bơ phờ rũ vai
                              Paris chỉ bóng vòng tay
                              hạt rơi thấm ướt sau ngày mừng anh

                              em đi điểm nhớ chớm vàng
                              ngày tình mười bảy - (champagne khởi nguồn )
                              đêm này lạc ánh sao buồn
                              rơi trong đồng tử người còn lại đây !

                              đh




                              Comment


                              • KHI EM LÀ HẠT LỆ


                                DÒNG SÔNG HOẢNG HỐT



                                Sông vừa tỉnh giấc vì mưa
                                trong đôi mắt có chút vừa cay cay
                                khuya đi trên mộng chưa đầy
                                sao hình như ngọn tóc gầy khóc đêm

                                nằm yên chiếc gối ưu phiền
                                tay mình nắm phải lấy triền hư không
                                cạnh bên một góc mơ hồng
                                kiêu sa cho biết Sông còn Trăng xa !

                                mắt Trăng yêu thoảng phong ba
                                một ngày đoàn tụ hôm qua thật là !
                                ngẫm đi ! lời cuối hiện về
                                -thương em vẫn đó - hôn kề môi duyên

                                long lanh mi giọt cho anh
                                ghì vai ôm trọn cơn xanh xao hồn
                                hỏi tim mình nếu Trăng quên ?
                                trả lời rất tội : dòng Sông nước gầy !

                                @

                                Sông chồm dậy, rót chung say
                                gặp ly tâm sự vừa hay ... lượng sầu !

                                đh








                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom