• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mưa chiều

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mưa chiều

    Mưa chiều


    Âm thầm đếm những giọt mưa
    Theo về vội vã cười đùa mái hiên
    Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
    Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

    Mưa về khi lá hết xanh
    Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
    Gió chiều rét lạnh mùa thu
    Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

    Anh ngồi đan dệt vần thơ
    Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
    Khi chân bước mỏi lê thê
    Buồn theo trăng lặn não nề người xa

    Bờ hồ vắng lặng chiều tà
    Buồn theo sóng nước la đà lá bay
    Đường xa dẫm bước chân ai
    Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

    Nhớ theo bóng nước chiều xa
    Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
    Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
    Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


    Nguyễn Gia Linh
    12-11-2009
    Similar Threads

  • Mưa Chiều

    Giáng Sinh ở Bàu Sen



    Trời Paris lặng lẻ bước vào đông

    Tuyết trắng rơi rơi lạnh cả lòng
    Bên đó Sài Gòn đang nắng ấm
    Lòng người thắt thỏm đợi chờ mong

    Ngày đó chúng mình đón Giáng Sinh
    Trong niềm tin tưởng của duyên lành
    Ngàn sao chiếu sáng khung trời mộng
    Anh đắp em xây một chữ tình

    Bàu Sen một tối sáng lung linh
    Giáo chúng mừng vui đón Giáng Sinh
    Thánh thất ngày nầy là Lễ chánh
    Cùng nhau tổ chức thật linh đình

    Anh mong tham dự buổi cầu cơ
    Để tận mắt mình thấy thiệt hư
    Để học sử đời theo chỉ đạo
    Nhưng rồi đất nước… bặt nguồn thơ

    Mấy năm đơn lẻ ở quê người
    Nhìn thấy Giáng Sinh lệ ngậm ngùi
    Thương đám con khờ đang tủi hận
    Sợ rằng trôi nổi giữa trùng khơi

    Ngày bặt tin em lệ thẫn thờ
    Không còn nắm giữ được thời cơ
    Biết tìm đâu nữa bao hình bóng
    Đành phải cầu mong với đợi chờ

    Thế rồi trở lại với Bàu Sen
    Quỳ cúi, sau khi thắp ngọn đèn
    Khấn với Ơn Trên ngày mở hội
    Từ nay con sống trọn lời nguyền


    Nguyễn Gia Linh

    Comment


    • Mưa Chiều

      Nhìn lại non sông !



      Trở về quê tim lòng thổn thức
      Những tưởng rằng náo nức chờ mong
      Ai người gội rửa non sông ?
      Cố đem thanh bạch cho dòng sông mơ

      Lại cũng nhóm đầu cơ thời thế
      Dùng bạo quyền áp chế người ngay
      Những người cương quyết thẳng tay
      Giờ đây chắc đã ra ngoài vòng luân

      Rồi ngẫm nghĩ nhân quần thế thái
      Phải làm sao đổi dại thành ngu
      Cố qua hết lớp sương mù
      Chắc không thay được thiên thu vạn lành

      Cũng không thể đổi xanh thành trắng
      Cũng không làm chuyển nắng thành mưa
      Giận mình sống thuở giao mùa
      Lại không tài trí tranh đua với đời

      Cũng không phải nay dời mai đổi
      Cũng không theo sớm lợi chiều danh
      Chỉ mong đúng nhịp sẵn dành
      Cho tròn tâm nguyện, không tranh với đời

      Hỡi những kẻ kiếm lời vá lổ
      Hỡi những người béo bở vô tâm
      Giàu sang mà vẫn còn ham
      Hại dân, hại nước, túi tham vô bờ

      Rồi sẽ thấy tuổi thơ hủy diệt
      Đưa cơ đồ thân thiết toàn dân
      Rơi vào vùng xoáy trầm luân
      Sẽ mang tội với cha ông muôn đời !! !!

      Nguyễn Gia Linh

      Comment


      • Mưa Chiều

        Bài thơ dang dở



        Bài thơ dang dở nghẹn đường tim
        Tháng chạp trăng về lúc nửa đêm
        Chiếc nến trên bàn chưa tắt lịm
        Một mình, một bóng giữa trời êm

        Anh sợ sau nầy phải cách xa
        Vì đời xuôi ngược lắm phong ba
        Anh mong những đoạn đường em bước
        Không có gì hoen gót ngọc ngà

        Mong mỏi trên môi nở nụ cười
        Cho lòng thắm đượm nét xinh tươi
        Dù cho mưa gió luôn theo đuổi
        Không đủ làm vơi một cảnh đời

        Anh mong mái tóc vẫn đen huyền
        Theo gió đong đưa lướt mạn thuyền
        Sóng vỗ nhấp nhô như trải mộng
        Cho hồn bay bổng đến non Tiên

        Hãy giữ niềm tin ở cõi đời
        Đừng bao giờ để mắt chơi vơi
        Sợ rằng mây xuống thay làn tóc
        Rồi cuốn hồn em tận cuối trời

        Dầu có một ngày phải cách xa
        Thì tình đôi ngả vẫn như là
        Không gì có thể chia tâm tưởng
        Em vẫn là em của chính ta

        Nguyễn Gia Linh

        Comment


        • Mưa Chiều

          Anh vẫn giữ…
          (Họa bài Lời chia tay của Hoàng Đăng)

          Vội gì nói lời chia tay em nhé
          Nghĩ lại đi, vẫn còn biết yêu nhau
          Vết thương lòng, sao nỡ để hằn sâu
          Cho đau khổ với những gì đổ vỡ

          Giờ em biết, cuộc tình mình đã lỡ
          Dù trong lòng vẫn còn nhớ còn thương
          Dù đêm đêm vẫn còn rối tơ vương
          Mà còn chịu sầu ly hương biệt xứ.

          Anh đã hiểu tâm tình trang thục nữ
          Khổ đau vì chữ hiếu bỏ thuyền đi
          Chuyến đò xưa còn trở lại làm chi
          Giờ khơi lại vết thương lòng bến lạ

          Anh vẫn giữ, không thể nào gởi trả
          Kỷ niệm mình còn mãi ở ngày mai…


          Nguyễn Gia Linh

          Comment


          • Mưa Chiều

            Anh sợ và anh muốn



            Anh sợ em buồn giận
            Tưởng anh đã hững hờ
            Em nào biết anh bận
            Viết tặng em bài thơ

            Anh ngại em anh buồn
            Tưởng anh quên lời hứa
            Dẩn em bắt chuồn chuồn
            Đi vòng quanh ruộng lúa

            Anh lo em
            anh khóc
            Vì tưởng anh hẹn lần
            Ngọt ngào anh tâng bốc
            Em anh đẹp vạn phần

            Anh ngán em phiền trách
            Nói hoài chẳng chịu thôi
            Từ câu chuyện lảng nhách
            Thôi bỏ qua cho rồi

            Anh mong em vui vẻ
            Để cho đời lên hương
            Trong bầu trời mát mẻ
            Mình đi dạo quanh vườn

            Anh muốn em líu lo
            Như con chim nho nhỏ
            Hát những lời nên thơ
            Cho lòng vương nỗi nhớ

            Anh muốn xin nụ hôn
            Đừng chối từ
            em nhé
            Anh để hết tâm hồn
            Vào đôi môi mộng đỏ.


            Nguyễn Gia Linh
            Bordeaux, ngày 27-11-2004

            Comment


            • Mưa Chiều

              Anh đã đến




              Anh đến thăm, buổi trưa em hong tóc
              Mây vờn bay lả lướt bóng vương hình
              Áo thấm ướt, tóc quầng ót thật xinh
              Nghe xao xuyến mộng tình lên sóng ngực

              Anh còn đến, còn nghe hồn rạo rực
              Tưởng tượng em vừa thức giấc đi ra
              Mái tóc mai chưa chải chuốt lòa xòa
              Và chiếc áo chưa cài xong hết nút

              Anh lại đến nghe hồn thơ vi vút
              Buổi trưa hè mặc quần cụt chơi rong
              Viếng vườn hoa say đắm nụ hương nồng
              Chân thon nhỏ, nỏn nà không kể xiết

              Rồi một sớm, một nỗi buồn da diết
              Xóa mờ đi hồn tha thiết chờ mong
              Người ra đi dập tắt ngọn lửa lòng
              Anh đã hiểu không còn trông ngóng đợi


              Nguyễn Gia Linh

              Comment


              • Mưa Chiều

                Anh sẽ quay về


                Bao năm chất chứa ở trong lòng
                Cuộc sống quê người tựa gió dông
                Chìm nổi giữa đời không bến đổ
                Giống như chiếc lá thả trôi dòng

                Anh sẽ quay về, em biết không ?
                Khi Xuân vừa đến, nắng thêm hồng
                Khi đào đơm nụ màu tươi thắm
                Khi én bay về đuổi gió đông

                Anh sẽ quay về trong giấc mơ
                Tìm phương trời cũ đã xa mờ
                Nghĩ rằng năm tháng chìm quên lãng
                Kỷ niệm thương buồn của tuổi thơ

                Anh sẽ quay về bến nước xưa
                Dòng sông Vàm Cỏ nhạc chiều đưa
                Dáng người em nhỏ hồn thơ dại
                Đứng nép bên mình lúc chuyển mưa

                Anh sẽ quay về bên mái tranh
                Tìm trong thôn dã mộng yên lành
                Nhiều đêm nghe gió trăng ve vản
                Mà ngỡ hương yêu động bức mành

                Anh về khi nắng mới lên nhanh
                Cho lá hoa tươi đậm sắc cành
                Cho cả vùng trời thương nhớ ấy
                Bừng theo giọt ấm quá lung linh


                Nguyễn Gia Linh
                Bordeaux, ngày 24-03-2006

                Comment


                • Mưa Chiều

                  Vườn Xuân buổi sáng


                  Sương mai chút nắng gợi hồn thơ
                  Vườn vắng bâng khuâng ý lững lờ
                  Cánh bướm chập chờn bên lối mộng
                  Đóa hồng rực rỡ đợi thời mơ

                  Le lói nắng vàng lên ngọn cây
                  Ngàn hoa khoe sắc ở nơi này
                  Dáng người yểu điệu vờn hương thắm
                  Tà áo mơ màng cuốn nhẹ bay

                  Có phải vườn Xuân ước thệ nguyền
                  Cùng bao cánh mộng ướp trinh nguyên
                  Tôi nghe sóng nhạc dài không dứt
                  Lôi cuốn mình theo bến đợi thuyền

                  Lặng xem chim sáo réo âm vang
                  Chuyền nhảy tung tăng chẳng vội vàng
                  Có phải cuộc đời nhàn nhả lắm
                  Tội gì mà lại lặng buồn than !


                  Nguyễn Gia Linh

                  Comment


                  • Mưa Chiều

                    Còn say mộng cũ


                    Anh chợt nhớ tình chia hai ngả
                    Chiếc lá vàng lả tả bay xa
                    Mang theo những buổi chiều tà
                    Giờ đây thờ thẫn nhìn hoa lặng buồn

                    Mấy chục năm trời luôn tưởng nhớ
                    Chỉ sợ người vò võ đợi trông
                    Từ lâu vắng bặt tin hồng
                    Đò xưa vẫn gởi, đồi thông còn chờ!!!

                    Có những lúc chơ vơ bóng chiếc
                    Anh lặng nhìn trăng khuyết nẻo xa
                    Vấn vương mấy sợi tơ ngà
                    Đủ còn trói buột tình ta với nàng

                    Ngày hôm nay nhìn làn mây trắng
                    Vẫn lặng buôn tản mạn bay qua
                    Ai nghe trong ánh nắng tà
                    Tiếng kêu của một người xa gọi về?



                    Nguyễn Gia Linh

                    Comment


                    • Mưa Chiều

                      Khoảng đời đau xót



                      Một thuở sông dài gây nỗi nhớ
                      Mà trong kỷ niệm viết nhiều năm
                      Ngây thơ tuổi dại đời sương gió
                      Vàm Cỏ thương sầu giấu biệt tăm

                      **
                      Lần bước lên thuyền sóng vỗ đưa
                      Trật chân té giữa lúc giao mùa
                      Nồi cơm trên bếp văng tung tóe
                      Một nỗi lo buồn chẳng dám thưa

                      Giữa thời chinh chiến lệ từng khi
                      Chạy giặc theo về mỗi bước đi
                      Vàm Cỏ chiều xưa sông nước lũ
                      Hiệp Hòa, Đồng Tháp thuở xuân thì

                      Mỗi lần nghe tiếng còi oanh tạc
                      Chạy xuống hầm sâu tránh đạn bom
                      Nhiều lúc chưa xong còn bỏ dở
                      Miếng cơm trong miệng cứ nhơi dần

                      Rồi cha kế mẹ lại quy tiên
                      Thiếu vắng từ nay mắt dịu hiền
                      Cuộc sống đau buồn trong nỗi nhớ
                      Mỗi ngày dậy sớm giúp thay phiên(*)

                      Lo cho công mía của người anh
                      Hy vọng ngày sau mộng sẽ thành
                      Mấy đứa hè nhau ra nhổ cỏ
                      Đôi khi cắp mía ở lằn ranh

                      Nhiều lúc mệt nhoài ra cội gáo
                      Thọ (**) lên thấy trái trổ bông vàng
                      Hái xong chọi xuống người bên rạch
                      Làm, giởn cả ngày vui chứa chan

                      Nghĩ mình ở dưới làm sao hái
                      Nên lặt bông vàng để lõi non
                      Rồi chọi người trên nghe bịch bịch
                      Giận cành hông rượt chạy bon bon

                      Lại đến mùa thu năm bão lụt
                      Nước lên ngập cả đám cây xanh
                      Tiêu tan ước vọng thời thơ ấu
                      Đành phải chôn theo giấc mộng lành

                      Nhưng vẫn bền gan trong nỗi khổ
                      Dám đâu há miệng để than phiền
                      Cũng không mơ mộng thời son trẻ
                      Còn có khi nào nghĩ tới em!

                      Đến khi lấy được bằng Trung học
                      Mới nghĩ se duyên mấy gốc trầu
                      Nhưng thấy nhà mình trơ trọi quá
                      Lấy gì ấp ủ chuyện tình nhau?

                      Đành phải ôm lòng lo gắn sức
                      Cố mong thành tựu bước trăm năm
                      Không tiền, tự lực gây nền mống
                      Để tránh cho em khỏi nhọc nhằn

                      Sau những năm đầu trong thiếu thốn
                      Nhưng tình ta đậm nghĩa yêu thương
                      Anh đi dạy sớm, trưa chiều tối
                      Dù cực, hơn nhiều lướt dặm sương

                      Lòng muốn chuốc trau trong nhịp sống
                      Lo cho con nhỏ được thành tài
                      Bôn ba trong kiếp người tu nghiệp
                      Đâu biết nhiều năm phải đắng cay!

                      Đất nước thanh bình: thay tiếng khóc?
                      Từ nay chồng vợ ở đôi bờ
                      Thương cho con nhỏ còn trôi giạt
                      Phải sống đọa đày, gió đẩy đưa

                      Tám năm xa cách theo dòng xoáy
                      Rời bỏ quê nhà, kỷ niệm xưa
                      Em với con thơ chùi nước mắt
                      Mừng vui sum hợp dưới trăng mờ

                      **
                      Anh về qua bến sông Vàm Cỏ
                      Cho thấy người xa vẫn đến thăm
                      Chắc hẳn bây giờ còn nhớ rõ
                      Không ai giấu được những sai lầm!

                      Nguyễn Gia Linh
                      (*) Sáng thức dậy sớm dọn hàng cho mợ và dì ra chợ bán
                      (**) Cây gáo có trái trổ bông rất đẹp màu vàng như tơ, tách những tơ vàng ra còn cái lõi màu xanh, cứng ngắt. Trái gáo khi chín ăn chua chua ngọt ngọt (chúng tôi thường chơi chọi gáo với anh Bảy Thọ)

                      Comment


                      • Mưa Chiều

                        Gió thổi lạnh lùng


                        Tối nay gió chuyển trời mưa
                        Từng cơn thấm lạnh, thổi đùa qua song
                        Bỗng dưng nghe nhói tim lòng
                        Nhớ em vội viết đôi dòng gởi trao

                        Mình anh bên chiếc dầu hao
                        Xác xơ nỗi nhớ, nghẹn ngào niềm thương
                        Giờ đây xa cách đôi đường
                        Giọt buồn ray rứt, giọt thương rã rời

                        Còn đây chiếc ghế em ngồi
                        Tấm hình hai đứa vẫn chơi vơi buồn
                        Nhện giăng, bụi bám, sầu
                        vương
                        Em ơi ! Sao để đoạn trường cho anh

                        Mưa buồn rỉ rả từng canh
                        Trên tường vẫn chiếc gương lành cho em.
                        Nhớ khi giấc mộng êm đềm
                        Nhìn em chải sợi tơ mềm phủ vai

                        Trên giường vẫn chiếc gối dài
                        Cùng anh ôm ấp những ngày thương yêu
                        Hương tình còn được bao nhiêu
                        Mà anh cố giữ dẫu nhiều đắng cay

                        Bây giờ tình đã chia hai
                        Cung đàn lạc khúc, phiếm sai, giây chùng
                        Bên anh bóng tối mịt mùng
                        Chỉ nghe tiếng gió lạnh lùng thổi qua



                        Nguyễn Gia Linh
                        Bordeaux, ngày 09-10-2004

                        Comment


                        • Mưa Chiều

                          Bắt tay nhau


                          Cánh chim chiều bay đói lã
                          Mãi mê nào nghĩ đến mình
                          Chỉ mong xuôi về bến cũ
                          Ngửi mùi đồng cỏ thơm xanh

                          Trên đường chim bay từng nhóm
                          Cùng chung ý vượt trời xa
                          Nên dù đi từ mọi hướng
                          Vẫn theo về ngõ quê nhà

                          Khi thấy bóng chiều êm ả
                          Mừng vui ta lại bắt tay
                          Quên đi một thời oi ả
                          Thở than những lúc đêm dài

                          Ngắm nhìn dòng sông kỷ niệm
                          Gợi nhiều những cảnh ước mơ
                          Bóng chiều tan trường sắc tím
                          Còn vương ý tưởng mong chờ

                          Trên sông theo mùa nước lớn
                          Hoa lục bình tím quẩn quanh
                          Nhởn nhơ xuôi chiều sóng gợn
                          Nổi trôi số kiếp sẵn dành

                          Đường đời dằn co xua đuổi
                          Biết tìm chổ tựa dìu nhau
                          Còn hơn giữ hoài giận dỗi
                          Trở trăn dối được đâu nào

                          Hãy ráng cùng nhau dành chổ
                          Trên chiếc tàu lướt dặm xa
                          Cùng nhau trở về bến đỗ
                          Để cùng nhau tắm ao ta


                          Nguyễn Gia Linh

                          Comment


                          • Mưa Chiều

                            Giấc mơ chờ đợi



                            Trong giấc mơ em vẫn là thần nữ
                            Đến tình cờ như dòng chữ thương yêu
                            Để từng đêm ôm ấp dáng yêu kiều
                            Rồi đắm đuối như những chiều hò hẹn

                            Nhìn môi cười những đêm trăng xuất hiện
                            Anh thấy lòng như giọt nến lung linh
                            Thương làm sao âu yếm bấy nhiêu tình
                            Chỉ mong mỏi được bình yên chờ đợi

                            Nhìn mái tóc nhởn nhơ theo gió gọi
                            Cánh bướm vàng lơi lả mấy cành
                            hoa
                            Thương người em không một chút kiêu sa
                            Nhưng ánh mắt vẫn chan hòa tình mộng

                            Những bước chân chập chờn trong gió lộng
                            Một con đường mang ước vọng thênh thang
                            Em vẫn đi dầu mưa chuyển non ngàn
                            Không xao xuyến, tâm tình đang mở rộng

                            Em đã đến bên vườn hoa thắm mộng
                            Hồn mênh mang bay bổng giữa trời
                            cao
                            Em muốn lòng hòa lẫn với trăng sao
                            Rồi thỏ thẻ tiếng ngọt ngào êm ái

                            Lời dịu ấm êm như dòng suối chảy
                            Rót vào tai gây thỏai mái tâm hồn
                            Để lòng mơ theo những buổi hoàng hôn
                            Nghe réo rắt tiếng đờn ai khẽ gọi

                            Trong giấc mơ em vẫn thường đi tới
                            Nở nụ cười mời gợi khách yêu thơ
                            Để cùng nhau dệt nốt mấy đường tơ
                            Rồi kẻ lại bến bờ xây ảo mộng



                            Nguyễn Gia Linh
                            Bordeaux, ngày 01-01-2005

                            Comment


                            • Mưa Chiều

                              Ru em lần cuối



                              Tiếng mưa rơi đều trên vách
                              Chẳng làm em trở giấc nồng
                              Nhạc đều càng rơi tí tách
                              Đưa thuyền vào cõi mênh mông

                              Anh về theo làn mây xám
                              Mặc dù không có vì sao
                              Nhưng gió theo chiều ru cảm
                              Đưa hương vào chốn động đào

                              Ngủ yên phương trời lận đận
                              Lãng quên tất cả thời gian
                              Chỉ còn cõi lòng hưng phấn
                              Thấy gì những nỗi gian nan

                              Nầy đây lấy tay làm gối
                              Mưa êm, giấc mộng mơ dài
                              Ngọn nến xua luồn bóng tối
                              Chỉ còn ảo tưởng đêm say

                              Tiếng mưa ngân dài luân vũ
                              Ngủ yên mái tóc buông lơi
                              Dây tơ kéo dài chưa đủ
                              Cho ai buộc lấy không rời

                              Ru em một lần sau cuối
                              Ngày mai có thể rời xa
                              Tiếng êm đêm dài ngắn ngủi
                              Bóng hình năm tháng trôi qua


                              Nguyễn Gia Linh

                              Comment


                              • Mưa Chiều

                                Giấc mơ lành


                                Trong vườn xuân nắng ấm
                                Nhìn ngắm cánh đào hồng
                                Đài hoa thơm ướp mộng
                                Giữa trời nước mênh mông

                                Cành hoa đơm lá biếc
                                Gió nhẹ thoảng đưa hương
                                Tôi thêu nhiều ý đẹp
                                Để kết mối tơ
                                vương

                                Tôi hứng nhiều chất nắng
                                Để hong má em hồng
                                Tôi đưa làn gió nhẹ
                                Vuốt suối tóc bờ sông

                                Tình anh luôn nồng thắm
                                Suốt cả bốn mùa Xuân
                                Lời thơ hương ngát đậm
                                Làm vương vấn bao lần

                                Áng mây chiều lảng đảng
                                Như mái tóc
                                em thơ
                                Kéo người đi phiêu lãng
                                Trở về với ước mơ

                                Anh về theo gió thoảng
                                Bên dòng nước trong xanh
                                Ngắm tơ trời bảng lảng
                                Hồn dệt giấc mơ lành


                                Nguyễn Gia Linh
                                Bordeaux, ngày 13-04-2004

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom