• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mưa chiều

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mưa chiều

    Mưa chiều


    Âm thầm đếm những giọt mưa
    Theo về vội vã cười đùa mái hiên
    Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
    Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

    Mưa về khi lá hết xanh
    Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
    Gió chiều rét lạnh mùa thu
    Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

    Anh ngồi đan dệt vần thơ
    Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
    Khi chân bước mỏi lê thê
    Buồn theo trăng lặn não nề người xa

    Bờ hồ vắng lặng chiều tà
    Buồn theo sóng nước la đà lá bay
    Đường xa dẫm bước chân ai
    Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

    Nhớ theo bóng nước chiều xa
    Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
    Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
    Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


    Nguyễn Gia Linh
    12-11-2009
    Similar Threads

  • Mưa Chiều

    Hoa lòng


    Một đóa hoa lòng đang thắm tươi
    Khoe bao hương sắc, nét môi cười
    Đủ làm say đắm người phiêu lãng
    Mà tháng năm qua mãi ngậm ngùi

    Nhận đóa hoa lòng trên nét môi
    Anh nghe xao xuyến, dạ bồi hồi
    Tưởng mình khép kín dòng tư tưởng
    Nghe gió theo về sóng cuộn trôi

    Anh ngắm bờ môi tựa trái tim
    Chứa bao thương nhớ mãi say tìm
    Đem huơng tỏa ngát xa ngàn đặm
    Cho kẻ phương trời tưởng bóng chim

    Anh ép hương hoa tận đáy lòng
    Nghe bao ấm áp của chờ mong
    Chảy về từ khoảng trời xa thẳm
    Khỏa lấp tâm tư trải ngược dòng

    Những đóa hoa lòng ngan ngát xanh
    Đài hoa âu yếm nhụy hương tình
    Không cho gió bão đem tan tác
    Ấp ủ cho nhau những mộng lành

    Còn đẹp hơn nhiều Lan mộng mơ
    Còn duyên hơn cả những mong chờ
    Vườn xuân vẫn đậm màu thanh thản
    Làm sáng ngời lên những ý thơ


    Nguyễn Gia Linh

    Comment


    • Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 24-07-2010, 09:47 PM.

      Comment


      • Comment


        • [QUOTE=Uất Kim Hương;39825]

          Cám ơn UẤT KIM HƯƠNG đã phổ nhạc rất hay bài thơ của Nguyễn Gia Linh

          Đa tạ, đa tạ

          NGL

          Comment


          • Mưa Chiều

            Anh có hiểu



            Anh có hiểu sao em buồn vơ vẩn
            Nhìn áng mây tản mạn ở phương trời
            Gió trở lạnh để cho lòng vương vấn
            Gợi nỗi niềm theo bóng nhạn xa khơi
            *
            Anh có hiểu sao nhiều đêm khắc khoải?
            Đếm tủi buồn theo những bước chân đi
            Rồi nhận thấy những gì còn giữ lại
            Như u sầu ứ đọng ở bờ mi
            *
            Anh có hiểu sao nhiều đêm thức trắng?
            Xem thời gian gậm nhấm những u buồn
            Chỉ giữ lại những ngôn từ cay đắng
            Để viết thành một bản nhạc thê lương
            *
            Anh có hiểu sao em già trước tuổi?
            Khi cuộc đời còn có nghĩa gì đâu
            Tháng năm qua lê bước chân lầm lũi
            Để quên đi tất cả những u sầu
            *
            Anh có hiểu sao em không chờ nữa?
            Vì còn gì để mong nhớ đâu anh
            Người ra đi có bao giờ tựa cửa
            Để hướng về một hình bóng xa xăm
            *
            Anh có hiểu sao đường dài hun hút?
            Không bao giờ thấy được ánh hồng tươi
            Sao chịu nổi những đêm dài thao thức
            Để nghe hồn tắt lịm cuối chân trời
            *
            Anh có hiểu sao không lời từ biệt?
            Vì nói ra cũng chỉ thế mà thôi
            Cõi đời nầy không còn gì tha thiết
            Kể từ nay xin vĩnh biệt nhau rồi


            Nguyễn Gia Linh
            Bordeaux, ngày 10-02-2004

            Comment


            • Mưa Chiều

              Hoa trong lòng


              Bao năm trôi giạt ở quê người
              Nhìn lại quê hương luống ngậm ngùi
              Ấp ủ những gì cho đất nước
              Đợi chờ giây phút mãi reo vui

              Giật mình tỉnh dậy, vẫn huờn không
              Thế sự dần trôi ngập cả lòng
              Muốn gởi tâm hồn nương cõi giác
              Hoa sen đồng nội mãi thơm hồng

              Tiếng chuông cảnh tỉnh dội hơi sương
              Hoa lá vờn theo ánh thái
              dương
              Huyền diệu cõi đời không vướng bụi
              Câu rằng:" Hữu xạ tự nhiên hương "

              Một mình thơ thẩn giữa trăm
              hoa
              Chiếc áo bà ba vẫn thướt tha
              Phơ phất theo từng cơn gió nhẹ
              Đuổi mùi hương ấm thoảng bay xa

              Ý tưởng dịu dàng mãi thấm sâu
              Hòa trong nhịp thở bóng vàng nâu
              Tia nhìn tha thứ hong tình cảm
              Đủ để cho nhau sống bạc đầu

              Nhìn đóa hoa đào ngạt sắc hương
              Lá xanh cánh nhỏ điểm môi hường
              Ân cần che dấu mùi phong nhụy
              Như thế mà sao tỏa bốn phương?

              Nguyễn Gia Linh

              Comment


              • Mưa Chiều

                Bên em



                Giờ đây anh có em rồi
                Hết khi cách biệt, hết thời
                cô đơn
                Ngày xuân nắng ấm dài hơn
                Đêm xuân khải khúc nghê thường mê ly
                *
                Bên em vẳng tiếng xuân thì
                Ánh hồng le lói, giữa khi sương mờ
                Dắt dìu bến mộng bờ mơ
                Để bù đắp lại vần thơ ngỡ ngàng
                *
                Bên em nào thấy đò ngang
                Chỉ nghe tiếng nhạc non ngàn reo vui
                Cành đào trong nắng hồng tươi
                Đài hoa hé nở nụ cười đón xuân
                *
                Cỏ non điểm cánh hoa rừng
                Cúc vàng trải rộng ven đường
                em đi
                Đưa về suối ngọc lưu ly
                Nước trong, ghềnh đá xanh rì rong rêu
                *
                Suối reo hòa tiếng chim kêu
                Gọi người quên hết những điều sầu thương
                Rửa xong cho hết bụi đường
                Điền viên vui thú ruộng vườn, câu thơ



                Nguyễn Gia Linh
                Lisbonne, ngày 08-06-2003

                Comment


                • Mưa Chiều

                  Hoa tuyết trắng


                  Hoa tuyết trắng theo gió chiều đưa đẩy
                  Bay phất phơ chưa biết phải về đâu
                  Hồn tinh anh giữa muôn màu vẫn vậy
                  Giữ vẹn lòng không nhờ cậy nông sâu.

                  Hoa sáu góc quá nhiệm mầu không đổi
                  Mỗi hướng đi vẫn gởi một niềm tin
                  Mang trong tim một bóng hình mong đợi
                  Không phai mờ, kết tụ vạn hành tinh

                  Hoa bay bay tạo thành điều mơ ước
                  Đáp nhẹ nhàng trên khuông mặt thân yêu
                  Như in sâu từ muôn ngàn kiếp trước
                  Để cho mình không còn thấy quạnh hiu

                  Hoa âu yếm vuốt ve từng gợn tóc
                  Cài lên vai một điệp khúc yêu đời
                  Bước chân mềm xóa mờ chiều cô độc
                  Góp hương lòng cho mộng ước xa khơi

                  Nếu buồn đau kết tinh thành những giọt
                  Lệ sầu thương chảy mãi đến ngàn sau
                  Thì hoa tuyết rơi rơi không thánh thót
                  Khối ân tình góp nhặt tận đài
                  cao

                  Những cánh tuyết trải đầy trên phố vắng
                  Anh nghiêng mình bên song cửa ngắm
                  hoa
                  Nhớ về em những buổi chiều ngập nắng
                  Đang mơ màng theo dõi tận trời xa

                  Hoa tuyết trắng, niềm vui trong lạnh lẽo
                  Để cho mình quên hết vẻ âm u
                  Qua giọt nắng, muôn ngàn tinh tú chiếu
                  Xóa tan đi ảm đạm của sương mù



                  Nguyễn Gia Linh

                  Comment


                  • Mưa Chiều

                    Má hồng phận bạc



                    Số phận con người quá khổ đau
                    Trước bao chìm nổi, sóng ba đào
                    Chỉ dành riêng tặng người con gái
                    Không biết tìm ai, tựa lẩn nhau

                    Những nỗi buồn vui, những đắng cay
                    Dìm sâu ký ức khó tàn phai
                    Ai người hiểu được niềm tâm sự?
                    Khắc khoải, đau thương, giọt vắng dài

                    Mười hai bến nước, đục trong nhờ
                    Đâu có mơ gì chuyện đón đưa
                    Chỉ biết đem tình trang trải rộng
                    Mặc cho gió lộng với mưa đùa

                    Những tưởng theo chồng xây giấc mộng
                    Nào hay lại phải tiễn người đi
                    Một vành khăn trắng bao thương tiếc
                    Còn khổ nào hơn, cảnh biệt ly !

                    Miếng cơm manh áo, vượt đường xa
                    Gian khổ em đâu có nệ hà
                    Chỉ muốn bình yên trong cảm nghĩ
                    Nên đành xây tiếp… mái hiên nhà

                    Đâu dễ tìm người chịu cảm thông
                    Thức khuya, dậy sớm, chẳng vui lòng
                    Cửa nhà, bếp núc, mình em lảnh
                    Mà vẫn như người giạt bến sông

                    Em nhốt đau thương, cất tủi hờn
                    Làm dâu cho mẹ với chồng, con
                    Lạï còn bè lủ em chồng nữa
                    Chỉ biết chua ngoa đến mỏi mòn

                    Luôn cả con khờ ăn hiếp mẹ
                    Nghĩ đời ngán ngẩm, biết làm sao
                    Chồng con gì nữa mà mơ tưởng
                    Đành quyết xa rời bến khổ đau

                    Những nỗi buồn thương cho số kiếp
                    Trả rồi không đợi lúc tàn phai
                    Giã từ thế giới đầy ô trược
                    Em quyết theo về cánh nhạn bay

                    Mong mỏi nợ đời chỉ thế thôi
                    Hồn mình như thể áng mây trôi
                    Từ nay phiêu lãng không nơi chốn
                    Quên hết lòng người bạc quá vôi


                    Nguyễn Gia Linh
                    22-02-2004

                    Comment


                    • Mưa Chiều

                      Hoài mong


                      Việc lớn đôi khi chẳng đặng thành
                      Nên lòng khắc khoải suốt năm canh
                      Nhìn mây sao thấy mây hờ hững
                      Nhớ nước mà lo nước quẩn quanh
                      Cuộc thế vẫn nhiều câu đổi chác
                      Con người còn mãi chuyện phù sinh
                      Bao giờ thấy lại dòng sông Cửu
                      Mang đất phù sa mới thỏa tình

                      Nguyễn Gia Linh

                      Comment


                      • Mưa Chiều

                        Mười năm đau khổ


                        Lại mùa Xuân nữa cách xa nhau
                        Anh biết rằng em lệ ngấn trào
                        Ðau khổ gọi về thăm hỏi vợ
                        Mà nghe nấc nghẹn tự năm nào

                        Nghe tiếng em, anh lặng cả người
                        Mười năm nhẹ thoảng lá thu rơi
                        Mười năm chôn chặt bao thương nhớ
                        Gói ghém trong tim mấy vạn lời

                        Ngày ấy tiễn anh chiều lộng gió
                        Mắt buồn lệ đẩm ướt bờ mi
                        Hành trang gói trọn lời nhung nhớ
                        Anh hẹn ra đi sẽ trở về

                        Những nỗi buồn đau anh hứng trọn
                        Tưởng rằng xây được giấc mơ xưa
                        Những đem tài sức ra vun bón
                        Nào có ngờ đâu đổ lệ thừa

                        Tiếng Pháp, tiếng Anh không thạo lắm
                        Lại thêm tài trí chẳng hơn người
                        Anh đành đem sức ra mua bán
                        Hy vọng kiếm tiền đủ sống thôi

                        Rồi có những đêm buồn muốn khóc
                        Khí trời lạnh giá buốt xương da
                        Nhìn quanh một bóng, hồn cô đọc
                        Tủi kiếp làm chồng, thẹn phận cha

                        Thời gian lần lửa cứ trôi qua
                        Mới đó mười năm đã cách xa
                        Con trẻ bây giờ khôn lớn hết
                        Có còn nhớ rõ mặt người cha?

                        Nghe hỏi mà sao quá ngậm ngùi
                        Chắc anh bỏ hết trở về thôi
                        Nếu em chấp nhận trong thua kém
                        Anh sẽ cùng em sống trọn đời!



                        Nguyễn Gia Linh
                        Bordeaux, ngày 20-02-2004

                        Comment


                        • Mưa Chiều

                          Hoàng hôn lặng lẽ


                          Một khung trời mờ tỏ
                          Hoàng hôn thật êm đềm
                          Gợi lòng bao nỗi nhớ
                          Sẽ đi lần vào đêm

                          Suốt cuộc đời vội vã
                          Như dòng suối trong nguồn
                          Chiếc lá vàng tơi tả
                          Theo triền núi rơi tuôn

                          Gió chiều làm tỉnh giấc
                          Như thuyền mộng ra khơi
                          Vội về tìm ký ức
                          Sợ nắng chiều nhẹ trôi

                          Nhìn hoàng hôn vắng vẻ
                          Lòng chợt thấy bàng hoàng
                          Áng mây chiều lặng lẽ
                          Theo nỗi buồn mênh mang


                          Nguyễn Gia Linh

                          Comment


                          • Mưa Chiều

                            Nhờ chị



                            Chiếc lá cuối cùng cũng rụng rơi
                            Mùa đông tràn ngập cõi lòng tôi
                            Nhớ về xóm vắng buồn hiu hắt
                            Giờ đã xa xôi cách trở rồi

                            Tai vẫn còn nghe tiếng thở đều
                            Mưa rơi rỉ rả, gió đìu hiu
                            Tâm tư vẫn nặng niềm thương nhớ
                            Người chị già nua, tuổi xế chiều

                            Trằn trọc thâu canh nhớ đến người
                            Chắc giờ vương vấn mãi chưa nguôi
                            Ngày xưa em chị chung hôm sớm
                            Săn sóc mẹ cha đỡ ngậm ngùi

                            Trong đầu chị vẫn xem em nhỏ
                            Em đã theo chồng bỏ chị rơi
                            Nhờ chị tão tần lo củi lửa
                            Chung trà, chén nước trọn hương đời

                            Thương ba mỗi sáng uống cà phê
                            Nhúm lửa, châm mồi với củi me
                            Đun nước pha trà rồi mới lược
                            Chút cà phê ấm, chút hương quê

                            Càng khuya càng nhớ chuyện ngày xưa
                            Càng thấm hồn quê qua tiếng mưa
                            Càng để hồn quay về chốn cũ
                            Để rồi thiêm thiếp giữa cơn mơ

                            Chắc hẳn còn lâu mới trở về
                            Chị ơi! Đừng để cõi lòng tê
                            Em nguyền giúp chị lo hôm sớm
                            Và để cho em khỏi bội thề

                            Nghĩ đến Mẹ già lệ muốn tuôn
                            Tình thương hơn hẳn nước trong nguồn
                            Giờ đây chị ráng lo săn sóc
                            Ân đức đắp bồi tiếng mỏ chuông

                            Em đã hiểu rành chuyện khổ đau
                            Nhưng em chỉ giúp được phần nào
                            Tấm thân trôi giạt phương trời lạ
                            Nhiều lúc ngồi yên, để lệ trào


                            Nguyễn Gia Linh
                            Bordeaux, ngày 02-03-2004

                            Comment


                            • Mưa Chiều

                              Hương Xuân


                              Nghiêng mái tóc mùi hương thoang thoảng nhẹ
                              Đưa hồn anh vào trong cõi mộng mơ
                              Thương làm sao giọng êm đềm khe khẽ
                              Như cung đàn rót nhẹ giữa trời mơ

                              Nhìn ánh mắt với niềm vui rộn rã
                              Nghe chan hòa luồn gió lạ tin yêu
                              Anh dấn bước trên đường muôn vạn ngả
                              Nhưng trong lòng không còn chút quạnh hiu

                              Nhìn nụ cười với vành môi mộng đỏ
                              Nghe muôn ngàn ý ngọc chuyển lời thương
                              Cành lá xanh tươi, nụ hồng hé nở
                              Nét đan thanh bôi xóa lớp bụi đường

                              Ngón tay mềm đưa lên đầu vén tóc
                              Chiếc ót mịn màng gợi nhớ gợi thương
                              Bao cánh bướm chập chờn trong gió lốc
                              Hay dịu hiền theo gió nhẹ đưa hương

                              Sáng sớm mù sương, chôn vùi nỗi nhớ
                              Trĩu vai gầy mang nặng nghĩa tơ
                              vương
                              Nắng vàng lên buổi đầu xuân rực rỡ
                              Muôn hoa tươi hé nở nhếch môi hường

                              Bóng thời gian dần qua trong ánh mắt
                              Hình ảnh dịu dàng giữ mãi trong tim
                              Nhớ những lúc giữa vườn xuân gió mát
                              Ngắm mây bay qua đáy ngọc hương chìm



                              Nguyễn Gia Linh
                              Bordeaux, ngày 26-05-2004

                              Comment


                              • Mưa Chiều

                                Không thể quên


                                Không thể nào quên mái tóc em
                                Bóng hình, ánh mắt, dễ làm quen
                                Thoạt nhìn đã thấy lòng rung cảm
                                Đâu dễ gì che nhịp sóng tim !

                                Anh đã nói rằng, không thể quên
                                Xin em đừng biểu phải xa em
                                Dù trong mưa gió anh luôn giữ
                                Một ngõ đi qua, một hướng tìm

                                Anh nhớ một chiều bến nước xưa
                                Em nghiêng vành nón, nói sao vừa
                                Bao nhiêu hình ảnh dồn trong đó
                                Đâu dễ phôi pha, lớp bụi mờ

                                Vẫn còn giữ mãi ở trong anh
                                Hình ảnh ngây thơ, lén ngước nhìn
                                Thoáng nét thẹn thùng qua ánh mắt
                                Mà sao lưu luyến bấy nhiêu tình

                                Thu hút làm sao mấy phút đầu
                                Tâm hồn đã biết gởi về đâu
                                Dầu đời lưu lạc như bèo nước
                                Vẫn quyết hòa theo sóng nhấp nhô

                                Mây vẫn theo về mấy nẻo xa
                                Dầu em chọn hẳn kiếp phù
                                hoa
                                Nhưng anh tin tưởng rằng em sẽ
                                Hiểu rõ sâu xa chuyện ngọc ngà

                                Chắc chắn ngày nào sánh bước nhau
                                Cùng chung giang vỹ tới giang đầu
                                Đem niềm tin tưởng soi đôi lứa
                                Và chẳng bao giờ gây khổ đau

                                « Anh vẫn làm thơ để tặng riêng »
                                Cho người vợ quý, chẳng hề quên
                                Dầu đường muôn dặm, qua muôn lối
                                « Anh vẫn mình em, chỉ có em »


                                Nguyễn Gia Linh
                                Lisbonne, ngày 16-06-2003

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom