• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mưa chiều

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mưa chiều

    Mưa chiều


    Âm thầm đếm những giọt mưa
    Theo về vội vã cười đùa mái hiên
    Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
    Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

    Mưa về khi lá hết xanh
    Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
    Gió chiều rét lạnh mùa thu
    Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

    Anh ngồi đan dệt vần thơ
    Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
    Khi chân bước mỏi lê thê
    Buồn theo trăng lặn não nề người xa

    Bờ hồ vắng lặng chiều tà
    Buồn theo sóng nước la đà lá bay
    Đường xa dẫm bước chân ai
    Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

    Nhớ theo bóng nước chiều xa
    Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
    Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
    Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


    Nguyễn Gia Linh
    12-11-2009
    Similar Threads

  • KHI ANH GIÀ


    Phỏng tác theo bài : Lorsque tu seras vieux của Rosémonde Gérard



    Khi anh già, tóc em vừa bạc trắng
    Khi tuổi đời đã lắng đọng hương yêu
    Trong vườn xuân giữa một ngày hoa nắng
    Sưởi tay gầy âu yếm biết bao nhiêu

    Lòng rạt rào của một ngày mở hội
    Những tưởng mình như vừa mới quen nhau
    Em mỉm cười, nghiêng mình và khẽ nói
    Đôi tình nhân của thuở sớm bạc đầu

    Dưới giàn hoa anh cùng em lặng ngắm
    Đôi mắt hiền nhưng đậm nét đăm chiêu
    Khi anh già, tóc em vừa bạc trắng
    Khi tuổi đời đã lắng đọng hương yêu
    *
    * *
    Trên ghế đá vẫn xanh màu rêu phủ
    Nơi chúng mình cùng thủ thỉ nhỏ to
    Gợi niềm vui khi tìm câu bất hủ
    Nụ hôn nồng đúc kết chuyện xa xưa

    Tiếng yêu anh, bao nhiêu lần
    em nói
    Rồi chúng mình cùng đếm lại nhe anh
    Nhắc lại nhau chuyện ngày xưa không đổi
    Như chim kêu hoa lá ở trên cành

    Tia nắng hồng trên mái đầu hội tụ
    Vuốt mơn man làn suối tóc bạc phơ
    Trên ghế đá vẫn xanh màu rêu phủ
    Nơi chúng mình cùng thủ thỉ nhỏ to
    *
    * *

    Rồi mỗi ngày yêu anh nhiều hơn nữa
    Hôm nay nhiều nhưng chửa sánh ngày
    mai
    Đâu thèm nghĩ những đường nhăn nếp rửa
    Mùi hương xưa vẫn tỏa rộng đường dài

    Những mùa xuân chất chồng trong tâm trí
    Của chúng mình nào phải của riêng em
    Niềm vui chung mỗi ngày thêm hoan hỉ
    Rồi cuối cùng sẽ xiết chặt nhau thêm

    Ta sẽ già, sẽ già hơn mọi bữa
    Nhưng bàn tay vẫn xiết lấy bàn tay
    Rồi mỗi ngày yêu anh nhiều hơn nữa
    Hôm nay nhiều nhưng chửa sánh ngày mai
    *
    * *
    Tình yêu xưa vừa qua như giấc mộng
    Còn giữ gìn và dấu mãi trong tim
    Em không muốn ảnh hình kia bay bổng
    Ép trong lòng để tận hưởng thâu đêm

    Em nhốt chặt như con người biển lận
    Mối chân tình để dành lại mai sau
    Em sẽ giàu một cái giàu vô tận
    Đã chứa đầy kỷ niệm mối tình sâu

    Hạnh phúc đã qua vẫn còn cô đọng
    Trong tâm tư niềm ước vọng êm đềm
    Tình yêu xưa vừa qua như giấc mộng
    Còn giữ gìn và dấu mãi trong tim
    *
    * *
    Khi anh già, tóc em vừa bạc trắng
    Khi tuổi đời đã lắng đọng hương yêu
    Trong vườn xuân, giữa một ngày hoa nắng
    Sưởi tay gầy âu yếm biết bao nhiêu

    Lòng rạt rào của một ngày mở hội
    Những tưởng mình sống lại buổi xa xưa
    Em mỉm cười, nghiêng mình và khẽ nói
    Tình nào hơn của một thuở giao mùa

    Dưới giàn hoa anh cùng em lặng ngắm
    Đôi mắt buồn của lứa tuổi đăm chiêu
    Khi anh già, tóc em vừa bạc trắng
    Khi tuổi đời đã lắng đọng hương yêu


    Nguyễn Gia Linh

    Comment


    • Mưa Chiều

      LÁ VÀNG BAY XA


      Gió sương lăn lóc từng ngày
      Tóc xanh đã bạc, vườn mai không còn
      Chân đi trên những lối mòn
      Tình vươn sắc lá, hồn sơn mây trời

      Đã từng xuyên vạn núi đồi
      Mà sao thấy cảnh xa xôi chạnh lòng?
      Phải chăng trời đất mênh mông
      Vẫn còn vẹn giữ hương xông... năm rồi

      Những khi trời lạnh sương rơi
      Gió thu niềm nhớ, mây vơi tơ chiều
      Thời gian qua, để lại nhiều
      Khổ đau ngõ trước, tròn đều hiên sau

      Nỗi lòng gắn với canh thâu
      Xót xa trí nhỏ, đớn đau tim gầy
      Mùa đông ngày ngắn đêm dài
      Đủ thời gian để chuyển xoay thói đời

      Tưởng rằng mình đã xa khơi
      Thì không còn nữa những lời kêu vang
      Từ đây cuối bãi non ngàn
      Xác thân như chiếc lá vàng bay xa



      Nguyễn Gia Linh

      Comment


      • Mưa Chiều

        Giây phút tương phùng



        Vui mừng nhìn thấy ánh bình minh
        Chờ đợi lâu nay chất ngất tình
        Hạnh phúc nào hơn ngày gặp gở
        Tiếng lòng dào dạt sóng rung rinh

        Nhung nhớ cuộn đầy trong mắt em
        Nghe lòng xao xuyến nụ hôn mềm
        Anh thề uống cạn dòng dư lệ
        Không để người yêu khóc suốt đêm

        Chờ đợi đã làm phai má em
        Từ nay xây đắp mộng êm đềm
        Anh đem nắng ấm tô vườn thắm
        Để tránh mây trời vương tóc em

        Anh dùng nét bút vẽ môi em
        Phơn phớt đường cong khéo gợi thèm
        Tô ửng màu yêu hồn phách lạc
        Để anh đắm đuối mãi bên rèm

        Giây phút đợi chờ đến bến mê
        Càng đem nhung nhớ dệt câu thề
        Càng nghe sóng cuộn tuông bờ mộng
        Càng thấy thuyền trăng lạc lối về


        Nguyễn Gia Linh
        Trên chuyến xe lửa Bordeaux-Lyon-Genève, ngày 09-08-2004

        Comment


        • Mưa Chiều

          Hương Quê huyền diệu




          Vầng dương sáng xuyên màn sương huyền diệu
          Tiếng vành khuyên hòa điệu khúc tình si
          Gợi tơ vương theo nhịp bước nhu mì
          Tóc mây xỏa ven bờ mi viền thắm

          Người đã đẹp không cần gì hoa gấm
          Má hồng xinh như ngát đậm hương đời
          Bước chân mềm bên ngàn cánh hoa tươi
          Theo chiếc lá trôi xuôi dòng nước biếc

          Hàng liễu rũ soi dáng mình tha thiết
          Nguyện sống còn khắn khít mãi bên nhau
          Giữ cho đời một nghĩa cử thanh tao
          Và kết chặt những ngọt ngào luyến ái

          Cảnh thiên nhiên để hồn vương vấn mãi
          Chiếc thuyền con lèo lái một dòng sông
          Nhẹ trôi xuôi theo những vệt nắng hồng
          Tình cỏ nội, hương đồng quê cảm mến

          Dẫu rời xa, vẫn mong về đến bến
          Để cùng nhau làm ấm một chung trà
          Để cùng nhau dệt mộng dưới trăng ngà
          Và khe khẻ ngâm nga lời chung thủy

          Đâu dễ gì kiếm được người tri kỷ
          Sống cuộc đời thi vị giữa thiên nhiên
          Hãy quên đi những cám dỗ u phiền
          Về xây lại Tụ Hiền Trang thơ nhạc



          Nguyễn Gia Linh
          Bordeaux, ngày 06-12-2004

          Comment


          • nỗi buồn thoáng qua

            chào bạn, thơ của bạn nhẹ nhàng như hơi thở, tôi chưa biết viết gì ở trang CLL.hân hạnh được đọc thơ của bạn và làm quen với bạn QUOTE=nguyen gia linh;30124]Nỗi buồn thoáng qua


            Ngoài trời mưa vẫn rớt
            Từng hạt nhỏ u buồn
            Dẫu rằng còn thưa thớt
            Đủ làm ngấn lệ tuôn

            Lá vàng thêm sâu đậm
            Rơi rớt giữa chiều thu
            Nỗi buồn thêm gậm nhấm
            Chưa tiêu hết sương mù

            Cũng đừng mong trở gió
            Làm lạnh kẻ không nhà
            Mùa thu sầu vạn cổ
            Tha thiết mộng ngày qua

            Một mình trên bàn viết
            Nhớ vần thơ nửa vời
            Của một thời ly biệt
            Lòng rũ buồn chưa vơi

            Một mình ta cặm cụi
            Viết nốt đầy trang thơ
            Khi biết mình lầm lũi
            Giữa mưa gió dật dờ

            Tình đã xa ngàn dặm
            Còn gì nữa mà mơ
            Bụi đường đen chân dẫm
            Chỉ như bóng sương mờ

            Mối tình ngày xưa cũ
            Đâu phải chuyện tình cờ
            Đã cùng nhau ấp ủ
            Vẫn đẹp như ngày thơ


            Nguyễn Gia Linh
            11-11-2009[/QUOTE]

            Comment


            • Mưa Chiều

              ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi ylang View Post
              chào bạn, thơ của bạn nhẹ nhàng như hơi thở, tôi chưa biết viết gì ở trang CLL.hân hạnh được đọc thơ của bạn và làm quen với bạn QUOTE=nguyen gia linh;30124]Nỗi buồn thoáng qua


              Ngoài trời mưa vẫn rớt
              Từng hạt nhỏ u buồn
              Dẫu rằng còn thưa thớt
              Đủ làm ngấn lệ tuôn

              Lá vàng thêm sâu đậm
              Rơi rớt giữa chiều thu
              Nỗi buồn thêm gậm nhấm
              Chưa tiêu hết sương mù

              Cũng đừng mong trở gió
              Làm lạnh kẻ không nhà
              Mùa thu sầu vạn cổ
              Tha thiết mộng ngày qua

              Một mình trên bàn viết
              Nhớ vần thơ nửa vời
              Của một thời ly biệt
              Lòng rũ buồn chưa vơi

              Một mình ta cặm cụi
              Viết nốt đầy trang thơ
              Khi biết mình lầm lũi
              Giữa mưa gió dật dờ

              Tình đã xa ngàn dặm
              Còn gì nữa mà mơ
              Bụi đường đen chân dẫm
              Chỉ như bóng sương mờ

              Mối tình ngày xưa cũ
              Đâu phải chuyện tình cờ
              Đã cùng nhau ấp ủ
              Vẫn đẹp như ngày thơ


              Nguyễn Gia Linh
              11-11-2009
              [/QUOTE]

              Cám ơn Ylang đã vào đọc thơ của NGL

              Thân kính

              NGL

              Comment


              • Mưa Chiều

                Nụ hôn mềm
                (Họa bài Khi hôn em của Vũ Thi An)


                Anh ước muốn nhìn sâu vào ánh mắt
                Ngắm tâm hồn thâm lặng của người yêu
                Rồi khẻ nói những gì anh chôn chặt
                Gởi cho mây theo gió thoảng hương chiều

                Anh sẽ hôn, nụ hôn mềm
                em nhé
                Trên vành môi hé nở nét thơm hồng
                Em nhắm mắt, dệt tơ lòng nhỏ bé
                Trải dài theo sóng cảm cõi trời đông

                Sau nụ hôn tiếng êm đềm rất nhỏ
                Đủ đưa vào tim óc những nguồn mơ
                Em sẽ thấy chúng mình trên thảm cỏ
                Thả hồn xuôi về cõi mộng trời mơ


                Nguyễn Gia Linh

                Comment


                • Mưa Chiều

                  Mẹ già quê cũ




                  Tâm tư trở lại quê nhà
                  Nghĩ về Mẹ yếu chiều tà bên song
                  Từ khi chia cách mấy sông
                  Tấm thân bèo giạt xa dòng bến xưa

                  Xuôi thời gian mãi cách xa
                  Thương người tóc bạc trăng ngà dõi theo
                  Nhiều khi vượt núi qua đèo
                  Mà sao vẫn thấy cheo leo đường về

                  Nơi nào mới thật là quê
                  Là nơi tình nghĩa sơn khê cuối ghềnh
                  Bao con rạch, mấy dòng kênh
                  Cầu tre bắc nhịp hai bên kia đầu

                  Những mong nối lại nhịp cầu
                  Để người quần vải áo nâu qua đều
                  Thời gian còn lại bao chiều
                  Sống sao trọn nghĩa, chung yêu, vẹn tình

                  Để khi chung bóng với mình
                  Không còn nhìn ngắm cao xanh..nghẹn lời
                  Không đành quên hẳn quê tôi
                  Dầu bao mơ ước qua rồi từ khi

                  Giọt sương còn đọng cành si
                  Khi nhìn ánh mắt lệ trì rưng rưng
                  Chim ơi xin chớ quên rừng
                  Dầu cho lạc bước không ngừng theo mây



                  Nguyễn gia Linh
                  Bordeaux, ngày 04-07-2004

                  Comment


                  • Mưa Chiều

                    Tắm ở sông quê
                    (Họa bài LÀM SAO QUÊN của TH Minh Hồ Đào)


                    Nơi xa xứ sống đời lữ thứ
                    Lòng hằng mong quyết rủ nhau về
                    Dầu sao tắm ở sông quê
                    Cũng còn cảm thấy tràn trề ước mong

                    Không lẽ mãi ôm lòng chiếc bóng ?
                    Xem lợi danh nhẹ bổng bao lần
                    Gởi về hồn nước kính dâng
                    Những gì ray rứt bâng khuâng lâu ngày

                    Đem thân thê kề vai vớt nặng
                    Trút ưu tư, hồn lắng sầu ai
                    Qua rồi, gặp bước thới lai
                    Nhờ tâm an lạc, đổi thay xóa nhòa

                    Mình cảm thấy lời xa cùng sẻ
                    Trong khốn cùng bánh bẻ xoa thân
                    Những ngày cùng chịu gian truân
                    Giúp nhau san sẻ những phần đau thương

                    Chắc không phải cùn đường viễn xứ
                    Mới trở về quốc tự vườn thơ ?
                    Cùng nhau vui với bến bờ
                    Bên dòng sông Cửu trời mơ dặm ngàn



                    Nguyễn Gia Linh

                    Comment


                    • Mưa Chiều

                      Lẻ bạn



                      Một buổi chiều thu, bãi vắng xa
                      Trong vườn lá úa lượn la đà
                      Nghe chim lẻ bạn kêu thê thảm
                      Tưởng trở về đêm, vẳng tiếng gà

                      Đêm ấy chúng mình giã biệt nhau
                      Lo anh du học, lệ dâng trào
                      Dặn dò…cho đến khi trời sáng
                      Rương, xách xong rồi, nắng đã
                      cao

                      Rồi cũng đến giờ lên máy bay
                      Lệ buồn che phủ khắp trời mây
                      Giờ đây xa cách, bao giờ gặp?
                      Chén rượu chia ly sẽ đổ đầy?

                      Anh nhìn cây cỏ dạ bâng khuâng
                      Lần đếm từng ngày đến mấy xuân
                      Vẫn thấy cõi lòng sao trống trải
                      Khi mà trời đất mãi căm căm

                      Một mình, một bóng giữa phòng không
                      Nào biết cùng ai nhấp rượu nồng
                      Nào biết bao giờ thôi cách trở
                      Hết thời cô lữ, mỏi mòn trông?

                      Chiều trông chiếc nhạn lẻ bên đồi
                      Chấp cánh bay xa đến nửa vời
                      Rồi cũng xoay mình quay trở lại
                      Sợ rằng kỷ niệm chẳng hề vơi



                      Nguyễn Gia Linh
                      Bordeaux, ngày 16-03-2004

                      Comment


                      • Mưa Chiều

                        Dắt dìu ý thơ
                        (Họa bài Lời hoa bướm của Xuân Linh)


                        Sương khuya vừa mới lướt qua
                        Trên cành giọt thắm tô pha sắc màu
                        Càng nhìn càng đẹp biết bao
                        Lung linh ánh ngọc, viết sao nên lời

                        Nắng hồng trải mộng lên khơi
                        Tạo thêm những ước vọng đời giúp tôi
                        Để quên những lúc đơn côi
                        Không cho thốt những chặn đời trối trăn

                        Lòng luôn khuyên nhủ nhau rằng
                        Một ngày rồi sẽ hoa đăng sớm chiều
                        Khi mà sóng nước hương yêu
                        Hợp nhau cùng quyết dắt dìu ý thơ

                        Mùa Xuân én liệng hoa chờ
                        Không gì có thể phai mờ tâm tư
                        Trước bao cảnh vật huyền hư
                        Tưởng mình rơi giữa thiên trù nắng lên


                        Nguyễn Gia Linh

                        Comment


                        • Mưa Chiều

                          Chuyện qua rồi


                          Bóng tối màn đêm phủ xuống rồi
                          Bao nhiêu thương nhớ trả cho người
                          Còn mơ gì nữa, thêm chờ đợi
                          Chỉ gói cho lòng uất hận thôi

                          Từ đó xa rời bóng dáng em
                          Còn tình chi nữa khoảng trời êm
                          Hãy nghe gió lạnh về thôn xóm
                          Sẽ thấy riêng ta chạnh nỗi niềm

                          Mấy vận thơ buồn muốn gởi ai
                          Nhưng thôi, khóa lại tháng năm dài
                          Âm thầm quên hết câu tình tự
                          Sẽ thấy lòng yên hết đắng cay

                          Chắc hẳn người quên cả phố xưa
                          Không còn nhớ lại buổi chiều mưa
                          Nép mình xóm nhỏ bên hương ấm
                          Gợi chút tình yêu lúc trở mùa

                          Đường xưa lối cũ quá tơ vương
                          Có phải cho mình những nhớ thương
                          Thôi nhé từ đây đừng nhỏ lệ
                          Để người êm ấm chốn tha phương

                          Nhìn lại bên thềm sông thủy tinh
                          Gió chiều lành lạnh buốt tê mình
                          Chao nghiêng cánh nhạn vờn mây nước
                          Bay vội đi qua khỏi xóm tình


                          Nguyễn Gia Linh
                          Bordeaux, 28-05-2009

                          Comment


                          • Mưa chiều

                            Đi tìm


                            Rèn lòng cố gắng đi tìm
                            Một phương yên tỉnh quên niềm quặn đau
                            Một ngày gió cuốn xanh xao
                            Chiều mưa lá rụng cành đào tả tơi

                            Cố lên đừng để lệ rơi
                            Còn gì để nhắc những lời đong đưa
                            Hôm nay gió cuốn mưa đùa
                            Phải chăng thời tiết chuyển mùa đau thương ?

                            Tránh đi lưới nhện tơ vương
                            Không gì tạo dựng con đường bình yên
                            Nghe chăng tiếng suối bên triền
                            Lửng lơ sóng vỗ chiếc thuyền tiễn đưa

                            Giống như tí tách chiều mưa
                            Giọt rơi trên chiếc lá dừa đưa tay
                            Không chào không đón một ai
                            Còn gì để nhớ lại ngày xót đau

                            Quên rồi một giấc chiêm bao
                            Tên rời khỏi nhớ, tình chao lặng chiều
                            Giờ nầy bến vắng cô liêu
                            Sóng yên gió tỉnh gởi liều trấn an

                            Hôm nay về lại xóm làng
                            Niềm vui rộng mở với hàng tre xanh
                            Trong vườn chim hót trên cành
                            Anh nghe thắm lại thâm tình quê hương


                            Nguyễn Gia Linh
                            Bordeaux, 29-05-2009

                            Comment


                            • Mưa Chiều

                              Không bao giờ trở lại


                              Anh vẫn nghĩ không bao giờ trở lại
                              Những con người không dấu vết trời mây
                              Hoặc chỉ có những đường dây tê tái
                              Hay chỉ là những cụm khói lùm cây

                              Anh đã quên những chiều gây thương nhớ
                              Chim trên cành nhắc nhở giọng hò em
                              Không phải tiếng những ngậm ngùi nức nở
                              Đã qua rồi một khoảng của trời êm

                              Về đi thôi dầu phố chiều nhộn nhịp
                              Có người nào còn nghĩ tới mình đâu
                              Ngày hôm nay mưa phùn nên viết tiếp
                              Hết buồn đau chôn lấp khối u sầu

                              Anh đã thấy một màu xanh hy vọng
                              Trong vườn xuân lấp lánh bóng vàng tươi
                              Tiếng nhạc êm lại reo vang trầm bổng
                              Giúp hồn thơ âu yếm nhếch môi cười

                              Nhìn chiếc áo sờn vai đầy bụi bám
                              Nhưng lòng yên đã thỏa chí tang bồng
                              Có lo gì những buổi chiều ảm đạm
                              Vì hồn mình trở lại với hư không

                              Thành phố đó vẫn vương màu tháng cũ
                              Không còn gây nỗi mong mỏi đợi chờ
                              Đâu có phải vì mưa chiều ủ rũ
                              Tại vì mình ngụp lặn giữa trời thơ


                              Nguyễn Gia Linh
                              Bordeaux, ngày 27-05-2009

                              Comment


                              • Mưa Chiều

                                Rèn tâm thanh tịnh

                                Họa bài Đàn cơ Thầy


                                Cứ mỗi độ Thầy khuyên ổn định
                                Lời dạy còn chấn chỉnh thơ đời
                                Rèn lòng cố gắng thảnh thơi
                                Bỏ qua, lắng đọng bao lời mỉa mai

                                Con chỉ nghĩ miệt mài công đức
                                Thầy dạy sao tỉnh thức tạo thành
                                Nguyện lòng tránh chuyện quẩn quanh
                                Lắng nghe đạo pháp sửa mình chỉnh hơn

                                Nơi trần thế lời son Thầy dặn
                                Con đường ngay bước thẳng theo đây
                                Có duyên cùng với đạo Thầy
                                Chân trời góc biển muôn ngày thành tâm

                                Con đã quyết lâm râm đỉnh lễ
                                Bỏ ghét hờn khó dễ trần ai
                                Thành tâm cố gắng dồi mài
                                Ươm lòng rộng lượng mong Thầy giúp con

                                Chuyện dâu bể lòng son phó mặc
                                Lời dạy khuyên càng nhắc càng hay
                                Sống qua ba sáu ngàn ngày
                                Nhiệm mầu ánh sáng nhớm hoài trong tâm

                                Tìm ánh sáng nguyện tầm lý đạo
                                Cơ duyên nầy gở tháo lụy phiền
                                Chỉ mong dõi bước thần tiên
                                Trọn đời tập luyện ngoan hiền như xưa

                                Như cây cỏ nhờ mưa xanh tốt
                                Nắng hạn hoài ủ dột nguồn cơn
                                Tỉnh tâm lòng giữ lấy hồn
                                Chưa tìm lẽ đạo có còn được chăng ?

                                Đã biết được nguồn căn của đạo
                                Thầy khuyên con cố tạo giúp đời
                                Năm dài tháng rộng ngược xuôi
                                Rèn lòng gìn giữ những lời thanh cao

                                Con vẫn nguyện rèn trau đức hạnh
                                Nghĩ quê mình thêm chạnh lòng dân
                                Đắng cay vẫn giữ tinh thần
                                Làm người quý đạo vẹn phân với đời


                                kính họa
                                Nguyễn Gia Linh

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom