• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mưa chiều

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mưa chiều

    Mưa chiều


    Âm thầm đếm những giọt mưa
    Theo về vội vã cười đùa mái hiên
    Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
    Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

    Mưa về khi lá hết xanh
    Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
    Gió chiều rét lạnh mùa thu
    Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

    Anh ngồi đan dệt vần thơ
    Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
    Khi chân bước mỏi lê thê
    Buồn theo trăng lặn não nề người xa

    Bờ hồ vắng lặng chiều tà
    Buồn theo sóng nước la đà lá bay
    Đường xa dẫm bước chân ai
    Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

    Nhớ theo bóng nước chiều xa
    Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
    Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
    Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


    Nguyễn Gia Linh
    12-11-2009
    Similar Threads

  • Mưa Chiều

    Nối vòng tay ôm



    Chuyện đời lắm lúc giằng co
    Đường đi nhiều lối thăm dò ước mơ
    Ngẫm khi con nhện giăng tơ
    Sợi ngang, sợi dọc, lúc trì lúc quanh

    Quê nhà cây trái ươm xanh
    Nhiều sông cái lớn, tròng trành gian nan
    Nhiều con rạch nhỏ mơ màng
    Nên thơ sớm nắng, ngỡ ngàng chiều mưa

    Nối liền bến mộng dư thừa
    Hậu giang mong mỏi, đợi chờ nắng hong
    Đẹp thay một chiếc cầu vòng
    Tiền giang gỏ nhịp, tắt dòng sầu đâu

    Chắt chiu từ thuở ban đầu
    Góp gom ý sống từ lâu mơ rồi
    Cùng nhau chung sức xây đời
    Hai miền Tiền Hậu, đẹp trời hơn xưa

    Từ nay vắng chiếc đò trưa
    Vắng cô gái khẽ ngâm thơ đêm rằm
    Vắng luôn những tiếng thì thầm
    Những câu than nỗi nhọc nhằn ngày xưa

    Dập dìu xe cộ sớm trưa
    Người đi kẻ lại nối bờ ươm mơ
    Thời gian rút ngắn đợi chờ
    Không còn có những vần thơ ...kêu trời!!!



    Nguyễn Gia Linh
    Bordeaux, 02-05-2005

    Comment


    • Mưa chiều

      Đường mây trải lối
      (Họa bài Cuối mùa của Vũ Thi An)

      Tình dâng theo bóng nguyệt trầm
      Đường mây trải lối đưa lần cung yêu
      Hương tơ như lụa nắng chiều
      Vấn vương sâu rộng, dệt nhiều mơ xa
      Phong trần mấy kiếp đã qua
      Tin yêu vẫn giữ, mặn mà lại chưa
      Mơ rằng nước mắt như mưa
      Mừng cho Ô Thước đến mùa thương yêu



      Nguyễn Gia Linh

      Comment


      • Mưa Chiều

        Cung Chúc Tân Xuân
        (Họa bài thơ Cung Chúc Tân Xuân của Hòa Thượng Giác Nhiên)


        Mừng Xuân gởi chúc những lời
        Tâm tình tốt đẹp hưởng đời vạn an

        Năm Đinh Hợi trước ngày vui nắng mới
        Lòng muôn người phấn khời đón chào Xuân
        Nhìn hoa tươi trong ánh sáng reo mừng
        Nghe sống dậy trời Xuân tràn nghĩa đẹp

        Lòng đã quyết, bao ghét hờn cất dẹp
        Sống cuộc đời cho tròn nghĩa nhân sinh
        Đem vui tươi trên đất nước an bình
        Cùng gây lại niềm tin đầy hứng thú

        Quyết không để vướng vào di tích cũ
        Quyết không theo dấu vết buổi tàn tương
        Quyết bôi đi những hình ảnh chán chường
        Cùng xây lại một mùa Xuân bất diệt

        Ta cùng nhau với tấm lòng mài miệt
        Đường ta đi cương quyết phải chu toàn
        Phải thi hành và đúc kết nghiêm
        trang
        Cùng phải biết chọn con đường giải thoát

        Chúng ta chúc cho toàn dân an lạc
        Đưa Việt Nam đến tự túc tự cường
        Cho tình người trải rộng đến ngàn phương
        Không giới hạn chỉ một đướng phải sống
        .



        Nguyễn Gia Linh

        Comment


        • Mưa Chiều

          Đôi mắt người yêu



          " Anh nhớ làm sao đôi mắt em
          Cả trời hy vọng nắp sau rèm "




          Anh thấy hình anh, trong mắt em
          Như đang ve vuốt mộng êm đềm
          Như khơi ngọn lửa bừng hy vọng
          Đẩy mạnh thuyền ta đến bến tình

          Anh nhìn đôi mắt hằn thương nhớ
          Gởi gấm bao lời nói với anh
          Ta chẳng bao giờ xa cách nữa
          Dầu cho mưa gió khắp non ngàn

          Làm sao quên được, ba cây dừa
          Bên bờ giếng cạn, một chiều mưa
          Em nghiêng vành nón, nhìn say đắm
          Anh thấy lời yêu... mấy chẳng vừa!

          Mình chỉ vừa quen mới một năm
          Sao như đã kết mối duyên thầm
          Tưởng mình cùng đến phương trời lạ
          Đuổi hết mây đen, đợt sóng ngầm

          Đem niềm tin tưởng với hương yêu
          Viết nốt vần thơ, ướp mộng nhiều
          Cho thấy quảng đường ta rảo bước
          Ngất ngây sắc thắm vén mây chiều

          Sẽ có một ngày đẹp yến anh
          Ta chung xây đắp mộng duyên lành
          Bên em anh khép vòng tay lại
          Rồi vẽ lên môi chuyện chúng mình

          Trên bước đường đời em với anh
          Cặp tay đi giữa khoảng trời xanh
          Đêm rằm cùng ngắm vầng trăng sáng
          Nhấp chén trà sen, thỏa mộng lành



          Nguyễn Gia Linh
          Bordeaux, ngày 08-09-2004

          Comment


          • Mưa Chiều

            Mộng ước
            (Họa bài Dệt mộng đầu Xuân của Lam Vân)


            Nắng vàng hanh đã gợi nhiều ước vọng
            Cho thân tằm trong cuộc sống quay tơ
            Góp cho đời hương thắm mấy vần thơ
            Cùng xây đắp những đợi chờ luyến ái

            Mình đứng ngắm cành hoa đào đang hái
            Nhụy đài xinh mềm mại giữa trời Xuân
            Khác xa nhiều trong nếp sống bâng khuâng
            Nên lắm lúc tơ lòng rời ngoại cảnh

            Nhìn trước mặt, phải chăng là ảo ảnh
            Một bóng hình gởi gấm những niềm riêng
            Dáng thơ ngây với đôi mắt đen huyền
            Đang lăng ngắm chiếc thuyền vừa cập bến

            Niềm hân hoan với tia nhìn trìu mến
            Một vòng hoa chờ đón bóng người yêu
            Tay trong tay bên người đẹp diễm kiều
            Họ đã sống chuỗi ngày đầy mộng mị

            Mình trở lại với đời chưa vẹn ý
            Vì trong lòng tâm trí mãi tơ
            vương
            Cố mong sao đi hết một đoạn đường
            Mà vẫn thấy hương lòng thơm ngào ngạt



            Nguyễn Gia Linh

            Comment


            • Mưa Chiều

              Xin người tha thứ
              Họa bài Dĩ vãng của Xuân Linh




              Vầng mây bao phủ trời ưu ái
              Che mất lâu rồi thuở mộng mơ
              Tôi tưởng cõi lòng nay trống trải
              Không tìm thấy được mấy vần thơ
              *
              Từ ngày cách biệt xa nhau ấy
              Gấm nhấm thời gian đếm tuổi già
              Những tưởng nước hồ xưa đã khuấy
              Không còn thấy lại bóng người xa
              *
              Ngờ đâu xem lại chồng thư cũ
              Nhớ thuở quen nhau, lúc hẹn hò
              Tình cảm chưa mờ theo nét chữ
              Vẫn còn hiện rõ ánh trăng mơ
              *
              Cùng nhau thơ thẩn lối mòn xưa
              Qua rặng tre già, mấy dậu thưa
              Kết lá làm ghe xuôi bến mộng
              Chở người hay chở cả hồn mơ
              *
              Gió vàng phơ phất nhẹ bên song
              Cũng đủ làm rơi mấy cánh hồng
              Cũng khiến cho lòng se sắt lại
              Ðể hồn xuôi bến ngược dòng sông
              *
              Nghĩ cạn suy cùn, cũng tại tôi
              Biết ra thì đã dở dang rồi
              Làm sao trở lại thời thơ mộng
              Cùng ngắm mây trời nhẹ lướt trôi
              *
              Anh đã hiểu rành niềm uẩn ức
              Xin em đừng nghĩ chuyện phôi pha
              Anh nguyền ướm lại điều thao thức
              Tô thắm vườn xưa mãi đậm đà



              Nguyễn Gia Linh
              Bordeaux, ngày 17-02-2004

              Comment


              • Mưa Chiều

                Một lần lầm lỡ
                (họa bài: Em giận anh rồi…? của anh Mẫn Hồ


                Đau buồn nghĩ chuyện xa rồi
                Thiệt mình vì đã đua đòi ham chơi
                Sợ rằng nặng nợ người ơi !
                Nên giờ phải chịu suốt đời buồn tênh

                Thuyền tình giữa sóng lênh đênh
                Nổi trôi chưa dứt, ưu phiền mãi sao ?
                Một lần lầm lỡ hôm nào
                Làm sao để được trở vào bến xuân ?

                Từ lâu theo gió bạt ngàn
                Tả tơi như chiếc lá vàng vào thu
                Phất phơ giữa chốn sương mù
                Để rơi vào cõi âm u ngóng chờ

                Cũng may còn lại vần thơ
                Để anh ấp ủ duyên tơ hững hờ
                Dẫu rằng tàn cả giấc mơ
                Cầu cho em đến bến bờ ước mong

                Riêng anh giữ mãi trong lòng
                Duyên tình lỡ bước, chữ đồng riêng mang
                Cho em hạnh phúc vô vàn
                Yêu thương sâu rộng đến dàng trời …mây



                Nguyễn Gia Linh

                Comment


                • Mưa Chiều

                  Nhớ ngày giỗ cha
                  (Họa bài Em về viếng mộ cha của TH Minh Hồ)


                  Từ ly biết đến bao giờ
                  Tiễn cha qua khỏi bến bờ tử sinh
                  Con nguyền giữ vẹn thâm tình
                  Xót xa rời khỏi cổng đình ngàn năm

                  Mịt mờ nơi chốn xa xăm
                  Nhìn hình ảnh cũ giọt thầm tuôn rơi
                  Trong tim luôn giữ bóng người
                  Những lời dạy dỗ ngàn đời chưa xa

                  Nhiều đêm ánh mắt lệ nhòa
                  Thương về quê cũ nhớ cha rã rời
                  Biết bao kỷ niệm đầy vơi
                  Con quỳ khấn vái hồn người cầu xin

                  Dù trong sương gió vẹn tình
                  Công ơn cha mẹ liên thành chẳng quên
                  Bao nhiêu đau khổ kề bên
                  Cũng không ngăn được đoạn liền cho nhau



                  Nguyễn Gia Linh

                  Comment


                  • Mưa Chiều

                    Em đi dưới trời mưa



                    Đâu nghĩ rằng em đi dưới mưa
                    Thẫn thờ không biết gió đang đưa
                    Tiếng buồn trên lá nghe xào xạc
                    Mà ngỡ chân ai bước trái mùa

                    Khi nhìn theo gió tóc
                    em bay
                    Nhớ lại hôm nào tay nắm tay
                    Cứ ngỡ tình mình luôn thắm đượm
                    Nào hay cách trở lại về ngay

                    Từ khi nắng gọi, vướng vành môi
                    Anh thấy tim anh khó đứng ngồi
                    Ánh mắt gởi về vòng nhựt nguyệt
                    Đem tình nồng thắm trải lên ngôi

                    Thế mà mây gió quyện thành mưa
                    Đem trái ngang về với tiễn đưa
                    Tí tách giọt đời chia rẻ lối
                    Còn nghe văng vẳng…tiếng chuông chùa !


                    Nguyễn Gia Linh
                    Bordeaux, ngày 22-03-2006

                    Comment


                    • Mưa Chiều

                      Đứa bé mồ côi
                      (Họa bài Gói xôi lá cẩm của Huỳnh Ngọc Diêu)

                      Sáng sớm tôi rao tận gốc cầu
                      Từ trong hẻm nhỏ bước đi mau
                      “Bánh mì nóng hổi” (*), mong mua giúp!
                      Dòn, ngọt, thơm ngon tự thuở nào

                      Sớm biết tột cùng lúc tuổi xanh
                      Một thân, tâm trí vẫn trong lành
                      Mồ côi là cả trời đau khổ
                      Thua kém người đi lúc khởi hành !

                      Nhưng vẫn bền gan, giữ vẹn lòng
                      Cố đem ý chí lấp mênh mông
                      Đường đời dù có bao gian khổ
                      Đã quyết đi theo dãi nắng hồng

                      Bán hết, vui mừng tự thưởng xôi
                      Nghe sao sung sướng nhứt trong đời
                      Cốt đừa, nhưn đậu vừa thơm ngọt
                      Thêm lát dừa ngon thú mộng đời

                      Ngày nay chạnh nghĩ đến trời quê
                      Lòng thấy xôn xao ý mộng về
                      Dù được nhàn yên trong cuộc sống
                      Bánh mì nóng hổi…vẫn quen nề



                      Nguyễn Gia Linh
                      (*) Bán sáng sớm từ chợ Nancy đến dốc cầu chữ Y trước năm 1954

                      Comment


                      • Mưa Chiều

                        Sau nhiều năm xa cách


                        Nhận được thư anh thật bất ngờ
                        Ngỡ rằng mình sống ở trong mơ
                        Bao năm cách biệt không tin tức
                        Những tưởng tình xưa đã nhạt nhòa

                        Chung học cùng nhau dưới mái trường
                        Bảy năm kề cận rất thân thương
                        Nhưng rồi cách biệt chia trăm ngã
                        Thỉnh thoảng trong lòng chút vấn
                        vương

                        Cứ tưởng dòng đời lặng lẽ trôi
                        Người đi biền biệt khắp phương trời
                        Người còn ở lại xây thương nhớ
                        Nhìn mái trường xưa mãi ngậm ngùi

                        Dầu chỉ mấy dòng mấy chữ thôi
                        Tưởng như đúc kết vạn ngàn lời
                        Cũng như chiếu lại trăm hình ảnh
                        Mà chẳng bao giờ chịu nhạt phôi

                        Như thế mình tin sẽ gặp nhau
                        Để xem thời thế đổi ra sao
                        Để nhìn ánh mắt người xưa cũ
                        Còn nét tinh anh, lụy má đào

                        Năm tháng chia đàn cách biệt nhau
                        Càng nghe kể chuyện vút lên
                        cao
                        Càng nghe nhớ lại thời trai trẻ
                        Chỉ biết men say, vị ngọt ngào


                        Nguyễn Gia Linh
                        Bordeaux, ngày 26-02-2004

                        Comment


                        • Mưa chiều

                          Thời kỳ phách lối
                          (Họa bài GỬI HIỀN THÊ của TH Phùng Văn Hạnh)

                          Chỉ một giây và một phút lỗi lầm
                          Ta mang hận nghìn năm không rửa sạch
                          Nguyễn Gia Linh (trong TÌNH VÀ TỘI của Dấu chân kỷ niệm)



                          Có đi trên một khoảng dài
                          Mới nghe thấm nặng đôi vai trĩu gầy
                          Khó khăn tìm kẻ giúp tay
                          Nhiều khi muốn chết ở ngay bên đường

                          Nghĩ rằng như sống tha hương
                          Vì người đồng loại có thương chi mình
                          Người ta nào nghĩ đến tình
                          Không cùng chí hướng biến thành dân nô

                          Tấm thân cằn cỗi xác xơ
                          Họ cho mình sống nhục nhơ, phế tàn
                          Con người từ cổ đến chân
                          Đọa đày thể xác, bong gân, ốm gầy

                          Cũng còn cứu vản đôi tay
                          Nhờ thêm trí óc khác thay con người
                          Xá gì cực nhọc đủ mùi
                          Người ta hành hạ, thỏa đời cộng nhân

                          Mười năm đau khổ nhọc nhằn
                          Cho mình thấy rõ ngàn lần lạc sai
                          Thương con mất hẳn tương lai
                          Đi vào ngõ cụt, hầm dài tối đen

                          Giờ đây thắp sáng ngọn đèn
                          Không còn hình ảnh bóng đêm miệt mài


                          Nguyễn Gia Linh

                          Comment


                          • Mưa Chiều

                            Cây trái quê nhà
                            (Họa bài Giữa mùa trái chín của HND)

                            Hồi còn nhỏ nhìn trái xoài vừa chín
                            Da ửng vàng căng mộng, ngẩn ngơ sai
                            Lòng đã dậy một ước mơ thầm kín
                            Sắm vườn cây tu chỉnh suốt đêm ngày

                            Nhìn cây trái nụ bao đầy quyến rũ
                            Nghe niềm vui trong khóe mắt đầu môi
                            Mùi vị ngọt nồng chua càng ấp ủ
                            Nước mắm cay chất ngất mộng hương đời

                            Mận da người mênh mang tình huyền thoại
                            Ướp tim lòng vào trải giữa cơn mê
                            Nghe niềm tin xóa đi điều mệt mỏi
                            Chỉ mong sao sớm trở bước quay về

                            Càng nhắc nhở lại càng nghe tha thiết
                            Trái cây ngon vào giữa lúc giao mùa
                            Thèm trái vải vườn Lệ Chi da diết
                            Để cho mình hưởng đủ vị nồng chua
                            .



                            Nguyễn Gia Linh
                            15-04-2008

                            Comment


                            • Mưa Chiều

                              Hết lòng cảm phục


                              Viết theo tâm sự của Lưu Bình, sau khi thi đậu và đến nhà Dương Lễ dự tiệc, gặp lại người đẹp Châu Long


                              Bàng hoàng như thể một cơn mơ
                              Thôi hết hoài mong, hết đợi chờ
                              Ấp ũ trong lòng bao tháng lụn
                              Bây giờ còn lại ánh trăng sơ

                              Anh đã âm thầm dõi mộng êm
                              Từng đêm ôm ấp bóng hình em
                              Anh đem tâm trí dồn kinh sách
                              Là chỉ mong sao được đáp đền

                              Ngày nay anh đến tiệc liên hoan
                              Mong thấy "người xưa" luống ngỡ ngàng
                              Nhớ lại một ngày dưa muối hẩm
                              Đãi đằng người bạn quá lầm than

                              Đứng cạnh "người xưa", bóng dáng em
                              Mà anh mộng tưởng suốt ngày đêm
                              Giờ đây hiểu được lòng cao cả
                              Mới thấy mình sao quá nhỏ nhen

                              Ngày nay đứng trước mảnh tình xưa
                              Biết rõ người, ân nghĩa có thừa
                              Biết được tấm lòng cao quý ấy
                              Cúi đầu, cảm phục, ánh sao khuya.


                              Nguyễn Gia Linh
                              Bordeaux, ngày 31-05-2004

                              Comment


                              • Mưa Chiều

                                Giật mình khi thấy hoa đào nở!


                                Nhớ những ngày Xuân pháo nổ hồng
                                Khí trời hơi chớm chút mùa đông
                                Bây giờ lạnh lẽo gây thương nhớ
                                Làm kẻ xa quê nát cõi lòng

                                Hồi tưởng bao ngày ướp mộng xưa
                                Đâu đây văng vẳng tiếng giao thừa
                                Khói hương nghi ngút theo làn gió
                                Mẹ khấn sao trời sớm nhẹ đưa

                                Giờ mấy Xuân qua, ngỡ sống thừa
                                Không còn không khí đẹp như xưa
                                Ngày nay Xuân đến nhà yên vắng
                                Đôi bóng buồn tênh đón gió mưa

                                Mái tóc buông xuôi chảy hững hờ
                                Như người thi sĩ chỉ ngâm thơ
                                Giật mình khi thấy hoa đào nở
                                Mới hỏi Xuân gì? đã hết chưa?

                                Ngồi ngắm hoa vàng cánh mộng tươi
                                Không là mai thắm, nhớ thương...ôi!
                                Có còn gì nữa ta mong đợi
                                Số kiếp lạc loài chỉ thế thôi!



                                Nguyễn Gia Linh

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom