• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mưa chiều

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mưa chiều

    Mưa chiều


    Âm thầm đếm những giọt mưa
    Theo về vội vã cười đùa mái hiên
    Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
    Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

    Mưa về khi lá hết xanh
    Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
    Gió chiều rét lạnh mùa thu
    Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

    Anh ngồi đan dệt vần thơ
    Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
    Khi chân bước mỏi lê thê
    Buồn theo trăng lặn não nề người xa

    Bờ hồ vắng lặng chiều tà
    Buồn theo sóng nước la đà lá bay
    Đường xa dẫm bước chân ai
    Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

    Nhớ theo bóng nước chiều xa
    Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
    Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
    Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


    Nguyễn Gia Linh
    12-11-2009
    Similar Threads

  • Mưa Chiều

    Thời gian cánh bướm


    Mùa Xuân nắng mỏng gởi về
    Mơn man cành lá sắc kề nụ non
    Tiếng chim réo rắt sương còn
    Hương thơm thoang thoảng gió vờn cụm
    hoa

    Nhìn ai tha thướt cánh tà
    Nhởn nhơ theo gót chân ngà, thương ơi!
    Cùng hoa trong suốt cuộc đời
    Sắt son gắn bó trao lời bền lâu!

    Thời gian hoa bướm giao đầu
    Chỉ trong khoảnh khắc vương sầu ích chi
    Hết lòng chung trọn đường đi
    Mộng mơ chi nữa, hơn gì có nhau!



    Nguyễn Gia Linh

    Cám ơn Quỳnh Dao đã viếng Mưa Chiều*

    NGL

    Comment


    • Mưa Chiều

      Quê Mẹ



      Làm sao quên được làng quê
      Cây đa đầu ngõ, lủy tre quanh nhà
      Quây quần dưới ánh trăng tà
      Câu hò giả gạo, lướt qua bên thềm

      Trăng mơ một khoảng êm đềm
      Gió sương cùng gợi nỗi niềm nhớ nhung
      Tiếng đàn dìu dặt không
      trung
      Bổng trầm lên xuống, mông lung xa vời

      Bao người vượt khỏi ngàn khơi
      Để hồn quay lại, đổi dời mặc ai
      Cây đa ngã bóng in dài
      Hàng cây rậm mát, trốn hoài nắng hanh

      Tinh sương rọi bóng bên mành
      Hoa tươi hé nhụy, trời xanh rạng ngời
      Chim non réo giọng tuyệt vời
      Tiếng chuông cảnh tỉnh, từ ngôi đình chùa

      Hồn thiêng theo ngọn gió đùa
      Trên tầng nóc đổ, mắt đưa nghẹn ngào
      Tinh thương muôn thuở rạt rào
      Sầu đau, nhớ tiếc Người vào cõi xa

      Thời gian thấm thoát đi qua
      Lời ru của Mẹ ngâm nga nhớ nhiều
      " Sương khuya, nắng sớm, mưa chiều
      Lo con ăn học, lắm điều oằn vai "

      Mẹ ơi, một khối u hoài
      Tình thương gởï Mẹ với bài ru con
      Quê người lòng dạ héo von
      Dầu xa cách mấy, vẫn còn trong tim



      Nguyễn Gia Linh
      05-10-2004

      Comment


      • Mưa Chiều

        Sống trong mộng tưởng



        Thơ thẩn suy tư giữa ngọn đồi
        Phóng tầm xa thẩm tận ngàn khơi
        Tai nghe tiếng sóng rì rào vỗ
        Gởi gấm vào hồn điệp khúc nguôi

        Theo dòng tư tưởng lan mây khói
        Chấp mộng đường xa chiếc nhạn trời
        Đã cố bay về vùng đất mỏi
        Để nghe ý lạc giữa muôn lời

        "Mây chiều xuống phủ ở bờ vai
        Phơ phất che ngang mí mắt dài
        Em khẻ vén hờ qua lối rẻ
        Đủ làm lãng tử ngất ngây say"

        "Lặng ngắm sương rơi quyện gió chiều
        Vẽ hình mờ nhạt chốn phiêu diêu
        Tưởng chừng năm tháng đang gom lại
        Thành đóa hoa tươi sắc diễm kiều "

        Tôi sắp di qua cuối đoạn đời
        Thấy nhiều dâu biển lạnh lùng trôi
        Không màng thế sự luôn thay đổi
        Thì có lo gì chuyện cút côi


        Nguyễn Gia Linh
        Bordeaux, ngày 19-07-2004

        Comment


        • Mưa Chiều

          Con đường ba đi
          (Họa bài Ngắm bước chân ba của Mỹ Linh)


          Hồi tưởng lại biết bao nhiêu ý niệm
          Chưa bao giờ chìm lịm giữa hồ lanh
          Ba vẫn giữ những thâm tình lưu luyến
          Hình ảnh xưa như khói quyện gia đình

          Chiếc Vespa chở đầy nghìn sắc thái
          Không cao xa, từng trải chuyện đăng trình
          Giữ trong lòng vợ cùng con thơ dại
          Nguyện bảo toàn nắng đẹp buổi bình minh

          Các con ơi ! ba vẫn nhìn phía trước
          Mong các con nhẹ lướt khỏe hơn ba
          Không trái ngang và chan hòa tiến bước
          Chưa nản lòng cùng chí quyết xông pha

          Ngày hôm ấy khi ba rời đất nước
          Con đường dài biết trước đóa hoa tươi
          Trải đường đi cho lòng con thấy được
          Chuyện ba làm xa thẳm tới chân trời

          Ngày hôm nay nhìn con cùng cháu trẻ
          Do công lao người Mẹ rước hư không
          Cố chu toàn vẫn treo lòng lặng lẽ
          Cho gia đình vui vẻ tháng ngày trông

          Ba một lòng không vàng thau lẫn lộn
          Đem thương yêu xây êm ấm kia mà
          Đường thi cử nở hoa càng mở rộng
          Mơ một ngày con cháu đứng sau ba

          Niềm mong mỏi càng sâu xa tha thiết
          Là bao người cùng đan kết vần thơ
          Để trở thành những công dân giống Việt
          Đem thơ văn cùng dệt mấy vần mơ

          Ba cố gắng chưa để hồn thờ thẫn
          Con đường dài pha lẫn trộn làm sao
          Thấy tình thưong càng trao dòng lai láng
          Nhẹ nhàng rồi ba thanh thản rời xa


          Nguyễn Gia Linh
          21-06-2009

          Comment


          • Mưa Chiều

            GỞI VỀ EM
            (Họa bài VỚT CHO EM và tặng Đông Hương)


            Nắng trải bên sông chẳng cạn dòng
            Sơn vàng ướp mộng quá mênh mông
            Neo thuyền đợi sóng quanh đồi Ngự
            Cho tím vườn sim đậm má hồng

            Gió ru bến mộng cạnh Trường Tiền
            Rồi gởi dùm em mắt mến thương
            Tha thướt trôi về nơi xóm cũ
            Hàng cau dịu bóng nét môi hiền

            Mây trắng bên trời đậm ý thơ
            Sân trường phượng đỏ thắm hồng mơ
            Ve sầu ran khóc chiều ly biệt
            Cho kẻ ly hương mỏi mắt chờ

            Mưa rải sông thưa nổi bập bềnh
            Cho trời thương nhớ trải mùi soan
            Cho anh em lại phương trời cũ
            Cùng ép vào trang gói mộng trăng

            Giùm em không vớt tuổi ô mai
            Chỉ vớt hồn thơ ỏ tận đây
            Thương nhớ khi về thăm bến nội
            Gởi về Tôn Nữ mộng bên người


            Nguyễn Gia Linh
            21-06-2009

            Comment


            • Mưa Chiều

              Vấn vuơng kỷ niệm


              Gởi về em áo tím
              Đường chiều em bước đi
              Mang quá nhiều kỷ niẹm
              Cho lệ thấm rèm mi

              Lại một mùa thu đến
              Vừa thoát cảnh mưa ngâu
              Cuộc tình chưa lỗi hẹn
              Lại vương mối tơ sầu

              Chiều mưa rơi giọt cạn
              Tưởng đã hết bão giông
              Không còn thương số phận
              Theo cuộc đời long đong

              Gió vẫn chưa ngừng thổi
              Sao cuộc tình vội phai
              Bên kia trời vẫn đợi
              Nào đâu thấy tương lai

              Mộng tình giờ đã rũ
              Theo cái chuỗi ngày sầu
              Đã qua rồi chuyện cũ
              Theo sóng đời bể dâu

              Trả về người nỗi nhớ
              Tình cảm còn mong manh
              Đường tơ gieo từng sợ
              Khó vững bền long lanh

              Gởi người ru em ngủ
              Cố giữ mộng ban đầu
              Chỉ lo rồi một thuở
              Không còn gọi tên nhau

              Chúc em về lối mộng
              Nghe vang vọng lời ca
              Tràn đầy bao nhựa sống
              Pháo nổ ngày xe hoa


              Nguyễn Gia Linh

              Comment


              • Mưa Chiều

                Vĩnh biệt người anh cả


                Thẩm Thệ Hà, một nhà thơ thế kỷ
                Đất Trảng Bàng còn tưởng nhớ tên anh
                Vẫn sống mãi trong lòng người hậu thế
                Dù thói đời đã quên khoảng trời xanh

                Thẩm Thệ Hà, nhà thơ còn vang dội
                « Khóe mắt u hoài » muôn thuở không nguôi
                Khoảng thời gian, nước nhà trong u tối
                Vẫn bừng lên sáng rực một góc trời

                Mười bốn tuổi đã từng làm chủ bút
                Tên tuổi người quy tụ những tài ba
                Như Vân An, Khổng Dương cùng Ngọc Thạch
                Bạn Trẻ miền Nam, dội tiếng Hường Hoa

                Suốt cuộc đời vẫn lo cho người khác
                Anh từng khen thơm ngát vận Ngân Giang
                Người nữ sĩ tài ba trong bến hạc
                Mà tiếng thơ bay vút tận non ngàn

                Những bài thơ còn ngân vang tiếng nhạc
                Hùng hồn hơn những khúc hát liêu trai
                Trong sáng nhiều với những vần tươi mát
                Điểm tô thêm bóng dáng kẻ anh tài.

                Gió ngựa cầu thu mang nhiều triển vọng
                Một con người đem sức sống quê hương
                Bước ra đi không mưu cầu áo lộng
                Chỉ gói lòng và trải rộng tình thương

                Trót vấn vương với nỗi sầu đất nước
                Nên lên yên theo sóng Gió biên thùy
                Tiếng reo hò vẫn vang lừng mấy lượt
                Trở về đây trau chuốt mấy vần thi

                Trong lòng anh xuyến xao theo điệp khúc
                Nên không ngừng tiếp tục với vần thơ
                Chuyện Tình Phi trở về cho kịp lúc
                Và con người sắc nét vẫn gây mơ

                Hai tập thơ còn thơm mùi mực mới
                Dù trưởng thành hơn mấy chục năm qua
                Trời nổi phong yên giục ta đi tới
                Đem thanh bình trên đất nước đầy hoa

                Vẫn ngậm ngùi với vần thơ Thâm Thúy
                Đưa hồn mình lên tận cõi trời xa
                Bước anh đi vang lời ca tích lũy
                Cùng ngân vang như chiến sĩ về nhà.

                Tôi mến phục con người đầy nhiệt huyệt
                Cảm thấy buồn vì chế độ hôi tanh
                Đã lãng quên những con người thệ quyết
                Trong trăm người vẫn không có tên anh.

                Em cầu chúc hương hồn anh siêu thoát
                Kể từ đây thanh thản chốn đào hoa
                Nơi anh ở với hương thơm ngào ngạt
                Sáng rực tên Thi sĩ Thẩm Thệ Hà


                Nguyễn Gia Linh
                Bordeaux, 29-06-2009

                Comment


                • Mưa Chiều

                  Anh nhớ


                  Người ơi, anh nhớ quá
                  Hình người khắp nơi nơi
                  Nhớ nhiều nên mệt lã
                  Chuyện tình thành chơi vơi

                  Bây giờ còn nhớ quá
                  Từ khi gió đổi mùa
                  Chiều mưa rơi tầm tà
                  Cho tình hết đong đưa

                  Nghe nhớ qua hơi thở
                  Nghĩ tình chẳng đổi màu
                  Chỉ tăng tình vạn thuở
                  Nhiều kỷ niệm hòa nhau

                  Chiều nay nghe sóng biển
                  Thổi rì rào bên tai
                  Dường như còn lắm chuyện
                  Không làm mình chia hai

                  Bây giờ em đâu nhỉ
                  Có dỗ giấc êm đềm
                  Anh ru lòng chung thủy
                  Gọi dỗ dành trong tim


                  Nguyễn Gia Linh

                  Comment


                  • Mưa Chiều

                    Anh trở về đây


                    Anh trở về đây, em ở đâu ?
                    Lòng nghe thấm lạnh mắt vương sầu
                    Thôi rồi một khoảng trời yêu dấu
                    Đã lắng chìm theo giấc mộng đầu

                    Đã mấy mùa thu trăn trở đau
                    Khi mà sợi nắng chẳng tìm nhau
                    Làm sao mong mỏi trời xanh biếc
                    Khi khối tương tư đã úa màu

                    Anh trở về đây chẳng đợi em
                    Mấy mùa đông lạnh lẻn vào tim
                    Khi mùa xuân đến bên thềm rọi
                    Nắng sưởi buồng tim vạn nỗi niềm

                    Những tháng ngày qua hết mộng mơ
                    Trái tim đã lạnh tự bao giờ
                    Sắt son chi nữa giàn thiên lý
                    Màu đỏ trong tim hóa dại khờ

                    Chất ngất trong lòng những nỗi đau
                    Tháng năm chờ sẵn giọt mưa ngâu
                    Sợ trời thay đổi không mưa gió
                    Để kẻ yêu em sớm bạc đầu



                    Nguyễn Gia Linh

                    Comment


                    • Mưa chiều

                      Bức thư sau cùng


                      Anh thầm nhắc, không bao giờ trở lại
                      Đã qua rồi, giờ còn nghĩa gì đâu
                      Người đã quên nhưng lòng còn tê tái
                      Gợi làm chi cho hồn mãi thương đau

                      Ngày ly biệt chắc hết rồi vương vấn
                      Đoạn đường qua không còn phải đi cùng
                      Trên sân ga khỏi thấy lòng hoang vắng
                      Đã quên đi buổi hẹn ước tao phùng

                      Nếu có gặp, chắc quay nhìn hướng khác
                      Đường quen nhau, màu nắng nhạt từ lâu
                      Đã vụn vỡ không còn gì góp nhặt
                      Chỉ gây them đau khổ với u sầu

                      Anh đã biết hoa quỳnh khuya mới nở
                      Rồi bắt đầu tàn lụn giữa hư vô
                      Chuyện tình xưa như treo đầu ngọn gió
                      Làm mây tan tàn rụi buổi qua bờ

                      Trả lại nhau màu hồng duyên mai trúc
                      Anh ra đi cầu hạnh phúc cho em
                      Vui gì đâu khi mình vừa kịp lúc
                      Giã từ nhau khi đường mới lên đèn

                      Vần thơ cuối gởi kèm theo dấu chấm
                      Dứt ân tình khỏi làm thấm lòng nhau
                      Kể từ đây đường trần xa thăm thẳm
                      Đôi tay gầy không còn nối thương đau


                      Nguyễn Gia Linh

                      Comment


                      • Mưa chiều

                        Đến gần bến giác
                        (Họa bài Thoát vòng tục lụy của Diệu Tâm hay HNTB)


                        Chắc kiếp trước hãy còn vướng bận
                        Biết bao điều oán hận theo đời
                        Để khi còn chút thảnh thơi
                        Nghĩ ngay đến chuyện rong chơi tháng ngày

                        Vui đây đó nào ai biết được
                        Ráng giữ lòng định trước gieo trồng
                        Những mầm tươi thắm nụ hồng
                        Rải gieo quả tốt ươm bông nhãn tiền

                        Vườn thơm trái dành riêng bản ngã
                        Biết thương yêu cảm hóa lòng người
                        Xóa tan trận bão trong đời
                        Xa lìa ngả dục, tách rời xác thân

                        Sẽ tránh khỏi trầm luân vạn ải
                        Cùng bao điều trái phải thường tình
                        Nhìn xem thiên bóng vạn hình
                        Cứ theo nhân quả, rèn mình luyện tu

                        Tu thoát khỏi ngục tù ma quỷ
                        Tạo cho lòng đủ chí kiên cường
                        Chuyện đời mờ tỏ khói sương
                        Tâm linh huệ nhãn tinh tường dấu yêu


                        Nguyễn Gia Linh
                        10-07-09

                        Comment


                        • Mưa chiều

                          Đừng mơ Huyền thoại


                          Tinh sương nắng rọi lung linh
                          Xuyên qua cành lá trung trinh diễm buồn
                          Từ khi nắng gội mưa tuôn
                          Chuyện lòng thôi nghĩ bên nguồn suối mơ

                          Trong vườn xóm vắng vần thơ
                          Bốn mùa chỉ thấy mấy tờ lịch bay
                          Khẳng khiu hoa úa nhánh gầy
                          Dầm đêm gió lạnh phơi ngày nắng chang

                          Biết bao nhiêu chuyện lỡ làng
                          Gây thêm buồn thảm, dở dang chuyện tình
                          Ngày qua xóm vắng thôn đình
                          Lắng nghe huyền thoại lung linh ngậm ngùi

                          Ngày xưa rượu đắng tìm vui
                          Bây giờ thấm rượu ngủ vùi lãng quên
                          Để rồi thức giấc nửa đêm
                          Giật mình thức dậy gọi tên người tình

                          Bên mành sương gió lặng thinh
                          Càng cay nỗi nhớ càng dìm nỗi đau
                          Chuyện lòng thề thốt đổi trao
                          Đâu ngờ vướng phải nghẹn ngào từ đây


                          Nguyễn Gia Linh

                          Comment


                          • Mưa chiều

                            CHÚT VƯƠNG SẦU NHỚ


                            Có thể nào quên chuyện thuở xưa
                            Muôn ngàn thương cảm mãi đong đưa
                            Làm sao bỏ lại bao ngày tháng
                            Chờ nắng vàng hanh đến đổi mùa ?

                            Chiếc nón bài thơ khắp nẻo đường
                            Của người xứ Huế thoảng mùi hương
                            Cùng màu áo trắng gây ngây ngất
                            Đã gợi cho lòng bao nhớ thương

                            Nhớ lần giã biệt mắt vương buồn
                            Chưa để cho lòng lệ nhỏ tuông
                            Gió cảm mùa thu mang nỗi nhớ
                            Nhưng trong tâm khảm một lần buông

                            Chưa biết người đi sẽ bẽ bàng
                            Ân tình còn đủ lúc sang ngang ?
                            Mấy dòng thơ cảm chưa mờ nhạt ?
                            Hay buổi chiều thu nhặt lá vàng…

                            Thuở đó bên người mãi mộng mơ
                            Trong lòng vẫn đợi với mong chờ
                            Nhưng rồi non nước xa xôi quá
                            Đành phải làm ra dáng hững hờ

                            Tôi đã một lần lỡ nói yêu
                            Tưởng rằng người ấy giữ muôn điều
                            Nào hay là kẻ gây tan vỡ
                            Nên đã cho ta khổ thật nhiều !!!

                            Mùa đổi về đây thấy dáng em
                            Nghe mưa rét lạnh rớt bên thềm
                            Tưởng chừng lá rụng bên bờ vắng
                            Chợt thấy còn vương những nỗi niềm

                            Còn gởi làm chi dẫu một lời
                            Đau buồn dù chỉ mấy lần thôi
                            Chắc người thấu hiểu không chờ đợi
                            Để lại cho ai những ngậm ngùi


                            Nguyễn Gia Linh
                            12-08-2009

                            Comment


                            • Đàn chim xây mộng


                              Tiếng đàn reo rất khẽ
                              Vọng về cõi xa xôi
                              Làn hương thơm nhè nhẹ
                              Loan như áng mây trôi

                              Em xanh dờn đám cỏ
                              Vừa dịu dàng nên thơ
                              Anh êm như làn gió
                              Hiu hiu tận bến bờ

                              Vội vàng đàn chim biển
                              Cùng nhau réo gọi bầy
                              Lời trần tình miên viễn
                              Làm gợi đắm mê say

                              Giống như đàn chim biển
                              Hợp đàn bay thật xa
                              Dắt dìu khi gặp biến
                              Trong những lúc xa nhà

                              Xuân về hoa thắm nụ
                              Chim nghe nhớ trăm năm
                              Cùng chung đàn ấp ủ
                              Chờ đợi lúc trăng rằm

                              Khi bắt đầu nắng ấm
                              Trở về cõi xa xăm
                              Quên khoảng đời ảm đạm
                              Không để mình biệt tăm

                              Như ngày mai em nhé
                              Quên khoảng trời chơi vơi
                              Chúng mình sao không thể
                              Xây mái âm tuyệt vời


                              Nguyễn Gia Linh
                              14-08-2009

                              Comment


                              • Mưa Chiều

                                Liêu trai


                                Bóng chiều ngã nắng lung linh
                                Soi vùng kỷ niệm in hình áng thơ
                                Theo về nẻo vắng bơ vơ
                                Tơ hồng lịm tắt bên bờ rặng tre

                                Vườn trưa còn lại tiếng ve
                                Võng đưa kẻo kẹt bên hè vẳng sang
                                Nhớ về một chiếc đò ngang
                                Người đi đành để lỡ làng ngày xanh

                                Cố quên theo giấc mộng lành
                                Quên sông Vàm Cỏ trong xanh rạt rào
                                Chuyện tình nồng thắm qua mau
                                Chỉ còn huyền thoại đậm màu liêu trai

                                Qua rồi một giấc tỉnh say
                                Ai chờ đợi thấm, tôi cay đắng buồn
                                Không còn nghe lúc mưa tuôn
                                Sợ dây tơ thẳng theo luồn bão dông

                                Sá gì mấy nẻo rạch, sông
                                Mà đem ngăn cách vào dòng trái ngang
                                Gợi buồn những lúc thu sang
                                Đêm khuya tỉng lặng rồi mang vào hồn


                                Nguyễn Gia Linh
                                12-08-2009

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom