• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mưa chiều

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mưa chiều

    Mưa chiều


    Âm thầm đếm những giọt mưa
    Theo về vội vã cười đùa mái hiên
    Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
    Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

    Mưa về khi lá hết xanh
    Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
    Gió chiều rét lạnh mùa thu
    Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

    Anh ngồi đan dệt vần thơ
    Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
    Khi chân bước mỏi lê thê
    Buồn theo trăng lặn não nề người xa

    Bờ hồ vắng lặng chiều tà
    Buồn theo sóng nước la đà lá bay
    Đường xa dẫm bước chân ai
    Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

    Nhớ theo bóng nước chiều xa
    Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
    Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
    Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


    Nguyễn Gia Linh
    12-11-2009
    Similar Threads

  • Mưa Chiều

    Giao lòng

    (Họa bài Giao lòng của Võ Thành Công)


    Mây lướt gió vờn bay theo hướng
    Thẫn thơ trôi chẳng tưởng bóng người
    Tơ lòng vẫn nhặt không vơi
    Chim xanh rả cánh rối bời tâm can

    Khoảng cách ngắn thời gian đón nhận
    Số hẩm hiu chọn phận sẵn dành
    Làm sao giữ mãi tóc xanh
    Thì thôi quên lãng người
    anh thiên tài

    Tình cảm mến một hai chẳng lỡ
    Công nghiệp dài mấy thuở tạn nên
    Sống theo đơn bạc thanh hiền
    Chuyện riêng nào để lụy phiền vướng thân

    Noi người trước thanh cần cuộc sống
    Đem tim lòng gây giống thủy chung
    Chẳng nghe tình cảm lung tung
    Làm sao để được trùng phùng với ai

    Câu thệ nguyện khó sai ly tấc
    Chuyện chúng minh trời đất chứng xong
    Trọn đời đã quyết thong dong
    Không mơ danh lợi vương vòng đảo chao

    Thềm năm mới nhánh đào mến tặng
    Gởi thêm vào tình mặn nồng hôn
    Vui theo lệ thấm vào hồn
    Thâm tình ướt đẫm ghen hờn đã tan

    Nơi hải đảo sẵn sang cập bến
    Ngắm trăng vàng thắp nến tình thân
    Ngày qua xóa bước phong trần
    Cùng nhau cầu chúc vạn lần hơn xưa


    Nguyễn Gia Linh
    Bordeaux, 28-10-2009

    Comment


    • Mưa Chiều

      Lần đưa tiễn


      Anh dấu mặt cúi nghe hồn vụn vỡ
      Nhịp con tim giờ lỡ khúc nghê thường
      Thuyền xa bờ đưa tiễn một người thương
      Trên bến vắng, nỗi buồn vương ngấn lệ

      Chiều hôm đó nghe cõi lòng hoang phế
      Tiễn hồn mình như chính tự minh đưa
      Đường hoang lạnh suốt cả buổi chiều mưa
      Anh đếm bước dưới cây thưa rũ bóng

      Sông nước lặng sao nghe hồn nổi sóng
      Anh có nghe gió lộng ở trong lòng
      Chiều hôm nay trên bến nước mênh mông
      Nghe hiu hắt như chiều đông giá lạnh

      Thương nhớ lắm cảnh chim buồn mỏi cánh
      Vẫn bay theo không chờ tạnh mưa ngâu
      Có phải chăng tan vỡ mộng tình đầu
      Rồi năm tháng mang nỗi sầu ủ rũ

      Chiều thu đó tiễn người về bến cũ
      Đứng trên bờ thầm nhủ lúc chia tay
      Dưới bóng tà vạt áo phất phơ bay
      Như nhắn gởi gió thay lời từ giã

      Em nào biết tiễn em về bến lạ
      Lại đúng mùa lả tả lá vàng bay
      Mùa thương yêu tan vỡ mộng tình say
      Nghe đau xót chuyến đò chiều giã biệt


      Nguyễn Gia Linh
      26-10-2009

      Comment


      • Mưa Chiều

        Tình yêu


        Tình yêu như cái nền nhà
        Chờ xây nền mống trồng hoa lập rào
        Tấm lòng cởi mở thanh tao
        Lời ăn tiếng nói ngọt ngào dễ thương

        Nhẹ nhàng gió thoảng văn chương
        Thi thơ hoa cảnh vấn vương tâm hồn
        Chỉ mơ nắng đẹp chiều buông
        Đừng nghe mưa gió hoàng hôn lạnh buồn

        Những đêm trời dậy mưa tuôn
        Có người sưởi ấm tình thương vẹn đầy
        Theo về cõi mộng đắp xây
        Đừng vương ảo vọng mà dầy khổ đau

        Tình yêu, sương gió dạt dào
        Biết đem chung thủy đón chào nghĩa ân
        Sống vui trong cõi tinh thần
        Không quen danh lợi về lần bến mê

        Có nhà có cửa đi về
        Những người ẩn dật sơn khê cũng tìm
        Đừng mơ ảo ảnh bóng chim
        Chạy theo sương khói nhận chìm bóng trăng


        Nguyễn Gia Linh
        28-10-2009

        Comment


        • Mưa Chiều

          Thu tàn tạ


          Con đường chiều yên lặng
          Hàng cây vàng đỏ xanh
          Đủ màu đẹp trong nắng
          Thương lắm giấc mơ lành

          Đi qua mùa thu lạnh
          Thấy cây lá phai màu
          Nỗi niềm riêng thêm chạnh
          Xao xuyến vết thương đau

          Qua rồi điều ao ước
          Thấy cảnh đẹp vùng quê
          Nhìn cánh chim nhẹ lướt
          Trên mặt hồ hả hê

          Màn đêm vương vấn lạ
          Thuyền lướt nhẹ trên sông
          Vầng trăng còn nghiêng ngả
          Với nửa vành long đong

          Hỏi thăm mây lãng đãng
          Viễn du tận cuối trời
          Như con người phiêu lãng
          Trước dòng đòi buông trôi

          Người vừa đi cuối hạ
          Tôi ôm hận mùa thu
          Tả tơi như chiếc lá
          Rớt giữa chốn sương mù

          Từ đây buồn ngoảnh mặt
          Giấu nỗi xót chia ly
          Không thấy trời trong vắt
          Không còn bóng người… đi


          Nguyễn Gia Linh
          27-10-2009

          Comment


          • Mưa Chiều

            Trở về quê



            Ngày hôm nay trở về qua phố nhỏ
            Thấy đồng hoang cỏ úa phủ bơ phờ
            Anh dừng lại nghe tiếng lòng than thở
            Vội ngậm ngùi ngâm lại mấy vần thơ

            Đường lên dốc mệt phờ nghe chân mỏi
            Vẫn thênh thang rão bước ngắm thu về
            Tạo niềm vui cõi trời quê đưa lối
            Lời hẹn hò theo dõi cạnh bờ đê

            Anh vẫn viết những vần thơ vụng dại
            Chuyện thuở nào em còn trải trong mơ
            Chiều qua lẹ rải niềm tơ trên giấy
            Để ngày đi thấy lại sẽ không ngờ

            Giờ trở lại qua Vũng Tàu ngắm biển
            Nước mặn nồng còn mãi đến ngàn năm
            Chiếc thuyền con vẫn mơ ngày cặp bến
            Để cùng nhau thắp ngọn nến đêm rằm

            Rồi lần lượt viếng vùng trời xa lạ
            Theo người dân cằn cỗi đã bao mùa
            Hy vọng sống những tháng ngày dư dả
            Để trong lòng thư thả hết ganh đua

            Anh còn đến vùng Tứ Linh đôi ngả
            Lượn quanh đài cồn Phượng rất nên thơ
            Đi xe ngựa nghe sóng lòng rộn rã
            Giữa trời mưa tơi tả phủ đôi bờ



            Nguyễn Gia Linh
            29-10-2009

            Comment


            • Mưa Chiều

              Đường thu


              Lá úa mùa thu lả tả bay
              Bầu trời sáng tỏ gió heo may
              Cảnh vàng xanh đỏ mơ màng lắm
              Nhưng giữa thiên thai bóng héo gầy

              Cảnh đẹp bao giờ cũng thoáng qua
              Như em đi giữa sắc ngàn hoa
              Đừng mơ bóng ngả chiều qua phố
              Sẽ dẫn em theo với nhạt nhòa

              Lần bước theo về những khóm lau
              Em nghe tiếng gió thổi lao xao
              Như chừng nhắc nhở người đi trước
              Đừng để chinh y phải bạc màu

              Bên hồ gió nhẹ sóng lăn tăn
              Như xóa tan đi những nét hằn
              Dẫu biết đường dài muôn vạn lối
              Đêm tàn xin giữ bóng theo trăng

              Đường chiều nhớ nắng phủ bờ đê
              Có phải hương xưa nhắc lối về
              Dẫu ở phương trời em có nhớ
              Những ngày thơ mộng tận sơn khê?

              Giờ ở thị thanh, rộn tiếng xe
              Để người đua tiễn buổi trưa hè
              Để rồi ghi lại trong hồi ký
              Những tiếng u sầu, mấy giọng ve



              Nguyễn Gia Linh
              27-10-2009

              Comment


              • Mưa Chiều

                Ánh nến giữ niềm tin


                Ngày ấy xa xôi chuyện chúng mình
                Dù rằng nghèo khó vững niềm tin
                Không màng nghĩ đến bao ngăn trở
                Chẳng sợ đường xa sóng gập ghình

                Anh đến theo tình ánh mắt trong
                Không vương lệ ướt nước quanh tròng
                Trái tim vẫn đậm màu sâu kín
                Cho thấy người anh mãi vẹn lòng

                Đêm trăng ôm ấp ước mong chờ
                Hình bóng diễm kiều trong giấc mơ
                Ngày tháng đong đưa theo nỗi nhớ
                Chưa lần nghĩ đến dáng bơ phờ

                Anh thêu anh dệt áng mây trời
                Cho thấy lúc nào cũng có đôi
                Tự thắp tình mình trong ánh nến
                Bao giờ cũng thấy chẳng hề vơi

                Anh đến giữa mùa gió thiết tha
                Mang theo nụ ấm dưới trăng ngà
                Tình ta mãi mãi trong say đắm
                Không chút tơ vương bóng xế tà


                Nguyễn Gia Linh
                11-11-2009

                Comment


                • Mưa Chiều

                  Buồn nhớ quê hương

                  (Họa bài Nhớ quê của HNTB Diệu Tâm)


                  Màu xẩm tím theo chiều lần tắt
                  Là buồng tim xiết chặt đất trời
                  Chim kêu về tổ muôn nơi
                  Tiếng nghe tha thiết chưa vơi sóng lòng

                  Thêm gió lạnh bước rong sai lối
                  Qua Rừng Thu sóng nổi bâng khuâng
                  Ngày đi bao nỗi phong trần
                  Ngày về thắm nhuộm mấy lần sắc thu?

                  Nhìn cánh nhạn sương mù lướt gió
                  Gởi lại sau bóng nhỏ ngàn hoa
                  Vẳng nghe tiếng vọng chùa xa
                  Tâm tư thư thả trôi qua vạn sầu

                  Cành liễu rủ bên cầu xanh thẳm
                  Tiếng nhạc buồn mấy dặm ngân dài
                  Thương người tóc xõa bờ vai
                  Niềm tin giữ vững xây đài ước mơ

                  Dầu khổ sở xác xơ mái lá
                  Vẫn vẹn lòng xuôi ngà bên sông
                  Đò xưa cập bến chiều đông
                  Vẳng nghe giọng hát gợi lòng nhớ quê



                  Nguyễn Gia Linh

                  Comment


                  • Ký Ức


                    Theo về ký ức
                    Giữa bóng màn đêm
                    Giật mình tỉnh thức
                    Nhớ nụ hôn mềm

                    Từ trong xa thẳm
                    Tìm bóng trăng thanh
                    Nụ hôn say đắm
                    Để dấu trong anh

                    Nhớ ngày khắn khít
                    Theo bóng trăng vàng
                    Vòng tay cuống quít
                    cõi lòng thênh thang

                    Làn sương rất mỏng
                    Không đủ che ngang
                    Vòng tay ảo mộng
                    Đưa đến thiên đàng

                    Lá vàng bay nhẹ
                    Giữa bóng chiều thu
                    Tâm tình rất khẻ
                    Nhẹ nhàng êm ru

                    Nụ hôn chân thật
                    Huyền diệu thần tiên
                    Hồn anh ngây ngất
                    Vào vùng tơ duyên

                    Giữ trong nỗi nhớ
                    Từng bước em đi
                    Chim tung cánh vỗ
                    Ghi lại những gì

                    Bao ngày lần lữa
                    Nhìn ánh trăng vàng
                    Chờ nhau lần nữa
                    Làm sáng dung nhan


                    Nguyễn Gia Linh
                    10-11-2009

                    Comment


                    • Mưa Chiều

                      Mưa chiều


                      Âm thầm đếm những giọt mưa
                      Theo về vội vã cười đùa mái hiên
                      Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
                      Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

                      Mưa về khi lá hết xanh
                      Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
                      Gió chiều rét lạnh mùa thu
                      Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

                      Anh ngồi đan dệt vần thơ
                      Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
                      Khi chân bước mỏi lê thê
                      Buồn theo trăng lặn não nề người xa

                      Bờ hồ vắng lặng chiều tà
                      Buồn theo sóng nước la đà lá bay
                      Đường xa dẫm bước chân ai
                      Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

                      Nhớ theo bóng nước chiều xa
                      Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
                      Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
                      Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


                      Nguyễn Gia Linh
                      12-11-2009

                      Comment


                      • Mưa Chiều

                        Những ngày lạnh giá



                        Chiếc lá vàng rơi tơi tả
                        Cho tim luống những bồi hồi
                        Giọt mưa rơi hoài lả chả
                        Nỗi buồn gậm nhấm hồn tôi

                        Sắp đến những ngày lạnh giá
                        Che mờ tình nghĩa trăm năm
                        Người đi mang theo bóng ngã
                        Để rồi quên kẻ xa xăm

                        Giờ đây không còn hối tiếc
                        Tưởng rằng mình mãi thiết tha
                        Không ngờ người đi keo kiệt
                        Bao giờ vây lấy hồn ta !

                        Chưa nghe đêm về chợt khóc
                        Cung đàn dào dạt không lơi
                        Người đi theo mùa leo dốc
                        Lãng đi xuôi bóng xa vời

                        Người cứ quên ta đi nhé
                        Chuyện tình một kiếp phù du
                        Sương chiều loang xa nhè nhẹ
                        Phai mờ chiếc lá mùa thu

                        Đắm chìm vào trong cõi vắng
                        Nghe hồn tìm tới hoàng hôn
                        Phố chiều vui trong nánh nắng
                        Gió thu reo món dỗi hờn

                        Đêm về nghe ai dạo khúc
                        Ngân vang mấy tiếng hò ơi
                        Thương người về không đúng lúc
                        Cho mình tưởng giấc mơ đời


                        Nguyễn Gia Linh
                        12-11-2009

                        Comment


                        • Mưa Chiều

                          Nỗi buồn thoáng qua


                          Ngoài trời mưa vẫn rớt
                          Từng hạt nhỏ u buồn
                          Dẫu rằng còn thưa thớt
                          Đủ làm ngấn lệ tuôn

                          Lá vàng thêm sâu đậm
                          Rơi rớt giữa chiều thu
                          Nỗi buồn thêm gậm nhấm
                          Chưa tiêu hết sương mù

                          Cũng đừng mong trở gió
                          Làm lạnh kẻ không nhà
                          Mùa thu sầu vạn cổ
                          Tha thiết mộng ngày qua

                          Một mình trên bàn viết
                          Nhớ vần thơ nửa vời
                          Của một thời ly biệt
                          Lòng rũ buồn chưa vơi

                          Một mình ta cặm cụi
                          Viết nốt đầy trang thơ
                          Khi biết mình lầm lũi
                          Giữa mưa gió dật dờ

                          Tình đã xa ngàn dặm
                          Còn gì nữa mà mơ
                          Bụi đường đen chân dẫm
                          Chỉ như bóng sương mờ

                          Mối tình ngày xưa cũ
                          Đâu phải chuyện tình cờ
                          Đã cùng nhau ấp ủ
                          Vẫn đẹp như ngày thơ


                          Nguyễn Gia Linh
                          11-11-2009

                          Comment


                          • Mưa Chiều

                            Thu xa


                            Mùa thu nào cũng lưu nhiều kỷ niệm
                            Ngẩng mặt nhìn chiều tím lượn qua song
                            Bao hình ảnh đẹp buồn đang ẩn hiện
                            Để cho anh lưu luyến mãi trong lòng

                            Trót xa nhau để bao lần thầm hỏi
                            Người đang đi có đợi bóng trời xa
                            Khi tỉnh giấc nhìn trăng tà bên gối
                            Có nghe chăng tim hối hả vỡ òa

                            Nhiều năm rồi lướt qua thời quá khứ
                            Nhưng tâm tư vẫn cứ trở về đây
                            Để cho lòng dẫm chân gầy lữ thứ
                            Hãy dừng đi đùng thử gió ngàn mây

                            Chắc không phải một ngày tôi bật khóc
                            Cũng không vi đôi mắt quá cay xè
                            Càng không phải đang lặng nghe trợt dốc
                            Ngắm thu sầu chẳng biết lấy gì che

                            Trăng mùa thu không dành cho bóng trẻ
                            Trăng đượm buồn, đời vẫn thế đáng yêu
                            Nhưng con người có biết đâu nặng nhẹ
                            Rốt cuộc rồi hai lối rẻ cô liêu

                            Mùa thu đến chờ Đông Xuân tới Hạ
                            Suốt bốn mùa vất vả kiếm tìm nhau
                            Sớm biết rằng đón sắc màu thay lá
                            Là chọn buồn cho cả những mùa sau


                            Nguyễn Gia Linh
                            10-11-2009

                            Comment


                            • Mưa Chiều

                              Tình sông nước


                              Con đường xưa vẫn qua nhiều sông rạch
                              Dừa nước đầy ngõ ngách của làng quê
                              Thương làm sao những chiều mưa tí tách
                              Gợi cho mình thử thách của say mê

                              Vừa mới yêu anh thấy lòng hứng khởi
                              Thấy vầng trăng, nghĩ tới một người tình
                              Theo cuộc sống anh thấy mình đổi mới
                              Có ngờ đâu tan vỡ mộng ba sinh…

                              Anh thầm biết, có cần gì phải hỏi
                              Chuyện bên lòng dẫu nặng nỗi niềm riêng
                              Ngày mai ấy, sau cùng rồi sẽ tới
                              Tình yêu xưa còn gợi nhớ lời nguyền

                              Anh vẫn biết lòng anh còn in đậm
                              Ánh trăng ngà soi thắm một tình thương
                              Tối hôm qua giữa đêm trường say đắm
                              Một giấc mơ làm sâu đậm vấn vương

                              Em đừng ngại, anh không bao giờ nói
                              Có ích gì khơi lại chuyện ngày thơ
                              Những chuyện riêng dù mong chờ tức tưởi
                              Vẫn chứa đầy hận tủi hoặc hoài mơ

                              Đường muôn nẻo, những gì em nghĩ thật
                              Có vấn vương và chất ngất tâm hồn ?
                              Hay lời hứa vừa ươm nồng ướp mật
                              Để rồi xa như ánh nắng hoàng hôn

                              Em còn nhớ những lời xưa thề thốt
                              Khi buồng tim thiêu đốt một tình yêu
                              Chắt chiu nhiều để nghe lòng đau xót
                              Khi trở về giữa xóng vắng đìu hiu

                              Con sông dài vẫn đem nhiều ước vọng
                              Cho con người theo cuộc sống thôn quê
                              Chất phù sa vẫn tràn trề trải rộng
                              Thắm tình thương theo gió lộng mưa về


                              Nguyễn Gia Linh
                              23-11-2009

                              Comment


                              • Mưa Chiều

                                QUA PHÀ


                                Trở về quê cũ qua phà
                                Ngồi gần ai đó hỏi nhà làm quen
                                Tròng trành sóng đẩy chiếc thuyèn
                                Như cơn mưa đổ làm duyên thuở giờ

                                Người vui mừng, sóng gieo mơ
                                Cho mưa nhỏ giọt, làm thơ thắm tình
                                Tưởng rằng duyên nợ ba sinh
                                Phà qua bến vắng cho mình thắm duyên

                                Tình mơ khắn chặt lời nguyền
                                Người yêu trong mộng nối liền trăng sao
                                Hứa khi bóng nguyệt lên cao
                                Chúng mình sẽ đến bên rào nỉ non

                                Vẳng nghe tiếng sáo lầu son
                                Trương Chi tình ấy véo von suốt đời
                                Để rồi khi mới ra khơi
                                Người đi để lại, mấy lời cho em…

                                Giờ đây đêm vắng bên rèm
                                Em nhìn bóng lá hiên thềm lung lay
                                Tưởng rằng người hẹn tối nay
                                Nào ngờ xóm vắng mình say mất rồi


                                Nguyễn Gia Linh
                                23-11-2009

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom