• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mưa chiều

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mưa chiều

    Mưa chiều


    Âm thầm đếm những giọt mưa
    Theo về vội vã cười đùa mái hiên
    Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
    Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

    Mưa về khi lá hết xanh
    Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
    Gió chiều rét lạnh mùa thu
    Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

    Anh ngồi đan dệt vần thơ
    Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
    Khi chân bước mỏi lê thê
    Buồn theo trăng lặn não nề người xa

    Bờ hồ vắng lặng chiều tà
    Buồn theo sóng nước la đà lá bay
    Đường xa dẫm bước chân ai
    Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

    Nhớ theo bóng nước chiều xa
    Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
    Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
    Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


    Nguyễn Gia Linh
    12-11-2009
    Similar Threads

  • Mưa Chiều

    Bến đợi chiều mơ


    Bến đò năm cũ lắm người qua
    Trở lại sông xưa, thấy nhớ nhà
    Đi đã bao năm về xóm cũ
    Ba lô nặng trĩu, bụi đường xa

    Nhớ cô lái trẻ vài năm trước
    Miệng thắm môi cười trông thật xinh
    Ánh mắt nhen tình xuôi bóng nước
    Gợi lòng bao kẻ trước sân đình

    Từ đó hương tình luôn nở hoa
    Sương chiều gió sớm bóng trăng ngà
    Người đi kẻ lại bên sông nước
    Tiếng nhạc giao mùa gợi thiết tha

    Biết đến khi nào trăng mới lên
    Cơn buồn xa vắng mãi từng đêm
    Vì ta cứ nghĩ hoài ôm ấp
    Rồi gởi vào tim những nỗi niềm

    Đừng nghĩ bao giờ hết nhớ mong
    Vấn vương ghi khắc mãi trong lòng
    Anh nghe gió quyện về trong trí
    Đã thấm duyên tình lạnh gió đông

    Mùa Thu năm mới vẫn ai hoài
    Chiếc lá bên thềm lả tả bay
    Cách biệt bao ngày sâu nỗi nhớ
    Tim đau xót dạ… suốt đêm dài

    Anh nghĩ bao giờ thôi ước mơ
    Đường xa quê ngoại đẹp mong chờ
    Con đường đầy trúc còn xanh lá
    Qua bến đò chiều luống ngẩn ngơ

    Chiều nay qua bến giờ đông khách
    Tấp nập người lên những chuyến đò
    Cô gái chèo thuyền vui ánh mắt
    Như vừa gặp lại bóng người mơ


    Nguyễn Gia Linh
    24-11-2009

    Comment


    • Mưa Chiều

      Tình xa


      Bóng ngày qua nẻo vắng
      Nghiêng kẻ lá cành cây
      Hương tình ươm trong nắng
      Tình vẫn vờn chân mây

      Em đã mong làm gió
      Để thổi đám mây chiều
      Có thề về đây đó
      Tránh nẻo đường tịch liêu

      Ngoài trời mưa vẫn đổ
      Đẫm ướt sân cỏ dài
      Hồn buồn không người dỗ
      Vỡ giữa vườn nhạt phai

      Anh đã từng chạy trốn
      Những cơn mưa điên cuồng
      Làm cho mình hứng trọn
      Còn hơn lệ lòng tuôn

      Mình trên bàn cặm cụi
      Viết nốt những vần thơ
      Còn hơn buồn lầm lũi
      Vương vấn chuyện dại khờ

      Tình đi vào quên lãng
      Cho thấy ngày qua nhanh
      Bụi đường theo năm tháng
      Qua rồi buổi tàn canh

      Chuyện ngày xưa son trẻ
      Gặp phải duyên tình cờ
      Nguyện một lòng ước thê
      Đâu có ngờ bơ vơ


      Nguyễn Gia Linh
      23-11-2009

      Comment


      • Mưa Chiều

        Mùa thu bão lụt


        Trời thu lạnh mưa rơi tầm tả
        Giọt thấm buồn chiếc lá bay ngang
        Cành cây trụi lũi chiều hoang
        Đường về hiu quạnh tràn lan đất trời

        Cây thiếu lá không nơi chốn đậu
        Nhạc không lời ghi dấu được không ?
        Làm sao gởi trọn cõi lòng
        Cho người thức tỉnh trong vòng đắm say?

        Chim có cánh ướt bay sao nổi!
        Đường một chiều tách lối được đâu!
        Người đi mang khối u sầu
        Làm sao tránh khỏi bể dâu tang điền

        Đêm thánh điện u phiền vứt bỏ
        Đạo làm người chữ khó có thừa
        Tôi về theo lũ lụt mưa
        Cố đem sức sống cho vừa ý nhau

        Tâm kính đạo hồn giàu ý thiện
        Thanh thản lòng tránh chuyện ganh đua
        Non sông đất nước được mùa
        Người dân áo ấm, hơn thua được gì?


        Nguyễn Gia Linh
        24-11-2009

        Comment


        • Mưa Chiều

          Nhớ nhe em


          Nhớ ngày nhỏ em bên hiên hong tóc
          Nắng ban mai, cánh mủi dọc dừa xinh
          Bao ý thắm vào lòng cơn gió lốc
          Đủ cho anh gắn chặt bấy nhiêu tình

          Đâu dám sánh cho mình trong vạn thuở
          Nung nấu hoài trái chín đỏ ươm mơ
          Vườn tao ngộ em chờ anh qua đó
          Cho tim xanh thấu rõ mộng đôi bờ

          Anh đã nhớ, đã thương từng sợi tóc
          Như sợ tình quấn chặt lấy buồng tim
          Nghe gió thoảng đi tìm hương nụ lộc
          Vui tương phùng phút chốc biến thành chim

          Bay trở lại cho mình xây năm tháng
          Mây trời xa lãng đãng bóng nguyện cầu
          Bờ biển vắng gởi màu thêm lãng mạn
          Suốt cuộc đời vẫn mãi đậm tình sâu

          Em có nhớ buổi chiều quanh khóm trúc
          Trăm năm rồi ta liên tục bên nhau
          Sống thư thả không gợn màu vấy đục
          Cho mình say cùng bứt mực thơ trào


          Nguyễn Gia Linh
          25-11-2009

          Comment


          • Mưa Chiều

            Sông nước đầy vơi


            Anh nhìn trời ngơ ngác
            Rồi lại hỏi vì đâu
            Thuyền mơ về bến khác
            Vết hằn lại thâm sâu

            Tình yêu màu lạc lỏng
            Như ngọn sóng bạc lòng
            Gió chiều đang lay động
            Chiếc lá mãi xuôi dòng

            Đường tình chia mấy nẻo
            Tóc tai đã rối nhầu
            Thắt đời chi lắc léo
            Chân mỏi biềt về đâu ?

            Nghe lời người một thuở
            Hẹn thề bên ánh trăng
            Giờ người đâu còn nhớ
            Tơ sầu vẫn còn giăng

            Cố tìm quên ánh lửa
            Lóe sáng giữa đêm trường
            Hôm nay còn một nửa
            Rồi tắt dần thê lương

            Bao đêm dài thao thức
            Nghe tiếng gió lay cành
            Tưởng người về khóm trúc
            Bóng tối vờn vây quanh

            Theo bờ con rạch nhỏ
            Của nhánh sông dâng đầy
            Người đi đâu còn đó
            Thấy thương mình hôm nay


            Nguyễn Gia Linh
            25-11-2009

            Comment


            • Mưa Chiều

              Nhớ quê nhà

              (Họa bài Tình quê của Tina)


              Ngắm dáng trời phương này lạ lắm
              Áng mây hồng tím thẳm chiều xa
              Nước non trùng điệp bao la
              Càng thêm nhớ cảnh quê nhà chứa chan

              Nghe thấm thía non ngàn bến lạ
              Qua bao mùa tất dạ chưa nguôi
              Những ngày góc biển chân trời
              Tấm thân lữ thứ rã rời tuổi xanh

              Rồi nhớ lại nhà tranh lối cũ
              Quen thuộc nhiều cùng lủ bạn xưa
              Nhớ em đi học chiều mưa
              Anh chờ anh đợi để dưa em về

              Giờ xa thẳm trăng thề gợi nhớ
              Nỗi xót xa khúc vỡ lòng tan
              Như người trên chiếc thuyền nan
              Ra đi để lại muôn vàn tình quê


              Nguyễn Gia Linh
              27-11-2009

              Comment


              • Mưa Chiều

                Đừng gởi niềm vô vọng


                Chiều nay anh nhớ một bài thơ
                Đã gởi từ lâu mãi đợi chờ
                Chắc hẳn quên rồi năm tháng cũ
                Thôi đành vương vấn bóng ngày mơ

                Em che giấu mãi hồn trinh nữ
                Không để cho anh dịp thĩnh cầu
                Lời nói yêu thương chưa dám tỏ
                Anh đem gởi gấm với đêm thâu

                Lay hoay đứng đợi nơi đầu ngõ
                Chờ bóng người mơ dưới nắng chiều
                Dầu gió hay mưa không dám tỏ
                Nên đành ôm mãi dáng cô liêu

                Tương tư anh ngắm vầng trăng mộng
                Năm tháng chờ mong mãi hững hờ
                Thương kẻ trên sông đang lướt sóng
                Nhấp nhô buồn tẻ kiếp bo vơ

                Đã biết thầm mơ cô gái đẹp
                Ngày đêm cứ dõi bóng chiều xa
                Để rồi than thở cho duyên kiếp
                Đời mãi đi qua bóng xế tà

                Giờ đây anh hiểu thì anh đã
                Chôn chặt tơ lòng nghĩa địa thôi
                Dứt khoát ra đi theo chiếc lá
                Bồng bềnh xuôi ngược chiếc thuyền trôi

                Năm dài tháng rộng vô bờ bến
                Đừng gởi cho người ý mộng kiêu
                Chắc hẳn ngày đi không kẻ tiễn
                Thì đem sương gió rải mây chiều


                Nguyễn Gia Linh
                29-11-2009

                Comment


                • Mưa Chiều

                  CHỮ THƯƠNG MẶN MÀ


                  (Họa bài CHỮ NHỚ ĐẬM ĐÀ của Lida)


                  Tình muôn thuở vấn vương nồng đậm
                  Có thể nào để lấm buồn đau ?
                  Phút giây cảm mến lúc đầu
                  Còn đeo đuổi mãi càng sâu tấc lòng

                  Năm tháng mỏng thu đông lạnh lẽo
                  Có bao giờ nhạt nhẽo tàn phai
                  Dù đi mòn những dấu hài
                  Tình ta vẫn chẳng để ray rứt nhòa

                  Sông Hương đó cỏ hoa thơm ngát
                  Huế mộng mơ ngào ngạt vương mang
                  Ngày xưa điện ngọc cung vàng
                  Ngày nay dân giã chẳng màng thiết tha

                  Chắc em biết tình ta mãi giữ
                  Trong buồng tim tích trữ lời thương
                  Cho hoa thắm nụ môi hường
                  Đường đi không lạc vấn vương bao tình


                  Nguyễn Gia Linh

                  Comment


                  • Mưa Chiều

                    Rèn đạo Thầy


                    Tâm ý nguyện đóa hồng rải khắp
                    Các hàn sinh vun đắp trang nhà
                    Giữ tròn đạo nghĩa thanh gia
                    Đường tu chứng giám Tam Tòa ghi công

                    Quỳnh hoa rượu thơm nồng hàn sĩ
                    Dõi gương mầu tâm trí khang lành
                    Cõi đời ý nghĩ trong xanh
                    Nẻo tu dày dạn gương lành nêu cao

                    Trong cõi thế biết bao điều khổ
                    Ánh đạo vàng phổ độ chúng sanh
                    Tròn tâm vẹn chữ thái bình
                    Nước non yên ổn, đậm tình thương nhau

                    Theo số kiếp xem màu trần thế
                    Trong dân gian dâu bể ngụp chìm
                    Giữ lòng tìm hiểu căn nguyên
                    Hiểu bao nghiệp chướng, trinh nguyên sáng ngời

                    Dù lắm sự ngàn đời thiên biến
                    Biết giữ mình bia chuyện thế gian
                    Trang nghiêm trong ánh đạo tràng
                    Rèn lòng gắng trí rỡ ràng tâm linh

                    Trong kiếp sống nhơn sanh thống khổ
                    Thầy Mẹ Tiên cứu độ trăm điều
                    Tránh cho ước vọng đìu hiu
                    Nhờ ơn Thầy Mẹ dắt dìu khỏi đau

                    Nên bền chí rèn trau đổi kiếp
                    Kẻo khó mà theo kịp chuyến đò
                    Từ ngày theo đạo Khổng Nho
                    Làm thân cô gái chèo đò qua sông

                    Giữ cho đèn sáng trong lòng
                    Nhẹ hồn thanh thản non Bồng xa khơi


                    Nguyễn Gia Linh
                    04-12-2009

                    Comment


                    • Mưa Chiều

                      Làm sao biết trước !


                      Người đến vừa gieo một chút thơ
                      Như đem vương vấn với mong chờ
                      Cõi lòng đang mở nhiều rung cảm
                      Nhưng sợ hồn mình mãi ngẩn ngơ

                      Em đẹp hồn nhiên, ý thắm sâu
                      Giấc mơ tình ái phủ muôn màu
                      Tim lòng thổn thức rồi trăn trở
                      Theo vết thời gian quá nhiệm mầu

                      Ánh sáng bừng lên giữa tối đen
                      Du dương nhạc ấm giữa hoa đèn
                      Đêm dài ôm ấp điều thương nhớ
                      Cho thấy hồn mình thấm rượu men

                      Mỗi ngày tôi dệt áng mây trôi
                      Tưởng tượng đời mình luôn có đôi
                      Sung sướng thả hồn theo cảm nghĩ
                      Để rồi nhìn thấy bụi mờ rơi !

                      Cái buổi trao về nụ thiết tha
                      Làm tôi say đắm mộng chan hòa
                      Ngờ đâu ai biết ngày mai sẽ
                      Rồi mãi muôn trùng cách biệt xa

                      Những tưởng con đường mãi vấn vương
                      Cho lòng rộng mở nghĩa yêu đương
                      Cho tim say đắm theo ngày tháng
                      Còn giữ trong tim suốt dặm trường…!


                      Nguyễn Gia Linh
                      05-12-2009

                      Comment


                      • Mưa Chiều

                        Nhìn trăng thêm buồn



                        Ngày qua ngày, hứng giọt mưa
                        Gió len lén đến cợt đùa mái hiên
                        Nhắc chừng đừng có lãng quên
                        Biết bao nhiêu chuyện ưu phiền quẩn quanh

                        Mưa chiều ngắt chiếc lá xanh
                        Thả trôi làn gió, xa cành đớn đau
                        Người về ánh mắt chao dao
                        Chìm trong sóng biển ba đào ngẩn ngơ

                        Ai người đan kết vần thơ
                        Gởi vầng trăng sáng mong chờ đắm say
                        Bàn chân lướt những dặm dài
                        Tơ vàng gợi bóng thiên thai mặn mà

                        Hướng về một cõi trời xa
                        Thâu đêm nhìn ánh trăng tà tưởng tơ
                        Biết rằng hết kẻ đợi chờ
                        Thì thôi đừng có hoài mơ thêm buồn


                        Nguyễn Gia Linh
                        06-12-2009

                        Comment


                        • Mưa Chiều

                          Nhạc nắng reo cười


                          Khúc nhạc gợi vần thơ nhỏ
                          Làm ta xao xuyến bồi hồi
                          Như nghe những lời than thở
                          Tưởng chừng gió cuốn mây trôi

                          Cũng sắp đến ngày băng giá
                          Se buồn gió lạnh hằng năm
                          Cuối mùa thu rơi lả tả
                          Còn gì tưởng bóng xa xăm

                          Những ngày qua không luyến tiếc
                          Lòng ta sao quá thật thà
                          Tin người qua vần tha thiết
                          Để rồi vương vấn hồn ta

                          Có nghe từng đêm tiếng nấc
                          Như vang vọng đến trời xa
                          Để rồi theo cùng cung bậc
                          Gởi hồn vào cõi bao la

                          Không còn vương trong nỗi nhớ
                          Chuyện tình như cánh phù du
                          Bay vèo theo chiều sương gió
                          Rã rời theo bóng mùa thu

                          Thì thôi tìm trong quên lãng
                          Quên đi những nỗi ngậm ngùi
                          Theo xa mây chiều lảng đảng
                          Cho lòng thấy lại niềm vui

                          Chờ trông mặt trời hớn hở
                          Đem về nắng ấm reo vui
                          Mang theo tâm hồn cởi mở
                          Hoa xinh thoáng nét môi cười


                          Nguyễn Gia Linh
                          09-12-2009

                          Comment


                          • Mưa Chiều

                            Chuyện ngày qua


                            Từ nay anh chẳng biết về đâu
                            Khi gió mưa sa, lúc thảm sầu
                            Sao chuốt cho mình bao ý niệm
                            Để rồi than trách chuyện ngàn dâu

                            Mình chẳng còn gì để đắn đo
                            Thì sao cái mặt cứ buồn so
                            Trong đời bao cảnh luôn xinh đẹp
                            Vướng mắc vào chi để phải lo ?

                            Thời gian rồi sẽ bước qua mau
                            Cái lý sâu xa rất nhiệm mầu
                            Mái tóc tren đầu thêm trắng bạc
                            Như lòng người ấy, có làm sao !

                            Đã biết không gì với nợ duyên
                            Chuyện mây với gió can chi phiền
                            Lối đi muôn nẻo còn giăng mắc
                            Hiu hắt đường về bóng ngả nghiêng!

                            Một thoáng qua rồi bước ngẩn ngơ
                            Đông sang sao thấy lạnh bơ phờ?
                            Có nghe sương tuyết âm thầm đến
                            Giá buốt cho mình them ý thơ

                            Tiếng chuông cảnh tỉnh vọng trời xa
                            Nhắc nhở ngày xưa bong xế tà
                            Nhìn ánh trăng mờ như rướm lệ
                            Chứa đầy thương cảm chuyện ngày qua…


                            Nguyễn Gia Linh
                            16-12-2009

                            Comment


                            • Mưa Chiều

                              Mộng đời hạnh phúc


                              Nhìn chòm cây với ngàn sao lấp lánh
                              Khoe đủ màu tím đỏ thắm vàng xanh
                              Như cầu vồng dài ngắn biến chậm nhanh
                              Trong khoảnh khắc rồi tan dần tản mát

                              Mùa đông sang vói bầu trời xanh ngát
                              Cây Giáng Sinh tươi mát trải niềm vương
                              Cho cõi lòng rộng mở trám tình thương
                              Đầy sắc thái đậm hương hoa hé nở

                              Màu hồng thắm đón vườn Xuân cởi mở
                              Nhẹ nhàng lan theo gió nhẹ mưa chiều
                              Mái tranh nghèo vẫn thắm đuợm tình yêu
                              Cùng ấp ủ bức tranh nhiều nét bút

                              Gởi cho em trái cầu thơm hạnh phúc
                              Với vòng hoa cài trước ngực an bình
                              Giấc mơ nồng trong mán cỏ tràn sinh
                              Theo chiều gió nghe rập rình khúc nhạc

                              Trời trong sáng theo vần thơ tạo tác
                              Mắt long lanh vì sao lạc chân trời
                              Anh lặng nhìn thương cánh nhạn đơn côi
                              Trên đất nước bên góc trời xa thẳm

                              Còn mong ước một chiều mơ say đắm
                              Mái tranh nghèo nhưng đậm nét chung đôi
                              Kể từ đây âu yếm tận chân đồi
                              Hạnh phúc đó tô đời trong hiện hữu


                              Nguyễn Gia Linh
                              16-12-2009

                              Comment


                              • Mưa Chiều

                                Nhớ kỷ niệm qua


                                Em có đến quán cà phê đầu phố
                                Nơi dãy bàn nho nhỏ đợi chờ mưa
                                Nghe tí tách giọt buồn sợi nhặt thưa
                                Làm ướt áo thêm nhạt nhòa mí mắt

                                Mới ngày nào giờ không còn thấy mặt
                                Thoảng như mơ, theo lối tắt em đi
                                Ngậm ngùi thay, giọt đọng phủ bờ mi
                                Anh khẽ hỏi « Có bao giờ em khóc ? »

                                Đừng hỏi lại, không bao giờ châm chọc
                                Khổ đau nhiều trong suốt cả mùa qua
                                Nhắc làm chi khi thấy bóng trăng ngà
                                Làm thao thức sắc hoa đang tàn úa

                                Trong thực tế, khó lòng mà chọn lựa
                                Có bao giờ thỏa được những niềm mơ
                                Bao ước ao và với những đợi chờ
                                Lại có thể tạo cho mình trọn vẹn

                                Gàn Giáng Sinh, không thấy lòng hổ thẹn
                                Nghe thương yêu tràn ngập cả tình người
                                Sống làm sao cho trọn cả một đời
                                Để đêm về không chơi vơi ray rứt


                                Nguyễn Gia Linh
                                17-12-2009

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom