• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mưa chiều

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mưa chiều

    Mưa chiều


    Âm thầm đếm những giọt mưa
    Theo về vội vã cười đùa mái hiên
    Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
    Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

    Mưa về khi lá hết xanh
    Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
    Gió chiều rét lạnh mùa thu
    Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

    Anh ngồi đan dệt vần thơ
    Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
    Khi chân bước mỏi lê thê
    Buồn theo trăng lặn não nề người xa

    Bờ hồ vắng lặng chiều tà
    Buồn theo sóng nước la đà lá bay
    Đường xa dẫm bước chân ai
    Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

    Nhớ theo bóng nước chiều xa
    Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
    Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
    Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


    Nguyễn Gia Linh
    12-11-2009
    Similar Threads

  • Mưa Chiều

    Đi qua vùng bến lạ


    Ngày nay anh mới hiểu
    Nỗi buồn lúc chia tay
    Tim lòng như nặng trĩu
    Lá vàng lặng lẽ bay

    Bước qua vùng bến lạ
    Hồn ngơ ngẩn từ xa
    Nghe gió buồn sóng rả
    Mây hết còn thiết tha

    Càng đi càng ngao ngán
    Khi mắt đẫm u sầu
    Khép nỗi buồn vô hạn
    Tự lòng thấy mất nhau

    Không còn mong ngóng đợi
    Những đêm dài suy tư
    Thơ tình không thẻ tới
    Ngậm ngùi chuyện thực hư

    Dòng đời qua trước mặt
    Ánh trăng vàng bên song
    Nhìn trăng hồn ngơ ngác
    Theo chuyện tình long đong

    Nửa đêm bỗng trờ dậy
    Ngọn gió bay bên trời
    Vướng víu từ phút ấy
    Để lặng nhìn chia phôi

    Anh đành đem giấu lệ
    Nghe thấy nhạt đầu môi
    Chuyến đò tình đã trễ
    Thì thôi, đã qua rồi


    Nguyễn Gia Linh
    18-01-2010

    Comment


    • Mưa Chiều

      Vần thơ cuối


      Anh thầm nghĩ mình không về xóm ấy
      Đã xa rồi tình còn thấy gì đâu
      Nếu tìm được những vần thơ trên giấy
      Là những vần còn sót lại mai sau

      Anh đã biết không để hồn vương vấn
      Bước sau cùng cuối nẻo chẳng về chung
      Tới bến đò một mình trong hoang vắng
      Thấy ngậm ngùi cho ảo ảnh mông lung

      Nếu ngày mai, có gặp nhìn nơi khác
      Vì đò xưa bóng đã nhạt từ lâu
      Chén nước đổ khó lòng mà góp nhặt
      Dầu trong tim còn se thắt u sầu

      Chỉ mùa xuân hoa đào luôn chớm nở
      Thời gian nhiều mộng ủ được bao nhiêu
      Đem chiếc đèn lung linh treo trước gió
      Đêm sẽ tàn bóng nhỏ dáng đìu hiu

      Trả lại nhau sợi chỉ hồng trói buộc
      Không mong gì vướng được cõi lòng em
      Trên bến đợi chắc có người đếm bước
      Để đợi chờ nhớ lại chuỗi ngày quen

      Một lần cuối vần thơ tình thêm dấu
      Chấm dứt rồi không còn giấu lòng nhau
      Giản dị thôi để cho mình hiểu thấu
      Không còn lo để bắt lại nhịp cầu


      Nguyễn Gia Linh
      19-01-2010

      Comment


      • Mưa Chiều

        Trong tiềm thức


        Chợt thấy ngày qua lạnh lắm
        Khi nhìn mưa gió rạt rào
        Nghe thèm vùng trời xanh thẳm
        Vầng dương sáng tỏ biết bao

        Cuộc sống không như mình tưởng
        Bỏ quên nắng đẹp mùa xuân
        Cho lòng mừng vui đổi hướng
        Theo về gió mát bâng khuâng

        Cho tim bình yên giấc ngủ
        Không còn ác mộng đêm khuya
        Không còn mưa Ngâu Chức nữ
        Hồn thơ thanh thản đi dìa

        Bến xưa đợi chờ khoảnh khắc
        Nhìn trời gió thoảng mưa bay
        Không thấy mây trôi bàng bạc
        Cho mình tìm chút hương say

        Biết không thể tìm trở lại
        Giấc mơ trên mái tóc dài
        Gởi hồn vào trong dấu ái
        Thêm lời mặn ngọt đắm say

        Hôm nay nghĩ về hạnh phúc
        Những người ý đẹp thâm sâu
        Phải chăng tình người có thực
        Mới mong nắm giữ bền lâu.


        Nguyn Gia Linh
        20-01-2010

        Comment


        • Mưa Chiều

          Giữ một niềm tin


          Người đến trao về nụ thiết tha
          Cho anh ôm ấp mộng chan hòa
          Ngày mai rồi sẽ ra sao nữa
          Anh vẫn riêng mang nét đậm đà

          Đêm đêm anh dệt áng mây trời
          Ước hẹn bao giờ ta sánh đôi
          Đốt nén hương tình trong bóng tối
          Cho mình thấy rõ ánh vàng rơi

          Rồi cứ đêm hôm mãi đợi chờ
          Nhớ về hình ảnh ở trong mơ
          Nghe sao thao thức bao lời hẹn
          Xây đắp cho nhau mộng chẳng ngờ

          Anh đón vào lòng ánh mắt yêu
          Cơn mê âu yếm dáng thiên kiều
          Con tim say đắm từng đêm lạnh
          Thỏ thẻ hơi êm ấm rất nhiều

          Em đã trao anh một chữ tình
          Với bao hy vọng, một niềm tin
          Không hoài nghi chuyện rồi anh sẽ…
          Tiễn kẻ ra đi, …khóc phận mình


          Nguyễn Gia Linh
          21-01-2010

          Comment


          • Mưa Chiều

            QUANG TRUNG DIỄN CA

            Thơ họa Nguyễn Gia Linh
            Phá vỡ quân Xiêm tại Xoài Mút-Rạch Gầm năm 1784

            5.
            Hành chánh cũ càng ngày thối nát
            Sớm chiều tan xấc bất lẽ thường
            Toàn quân rả đám hết lương
            Cho nên Nguyễn Ánh cùn đường qua Xiêm

            Van xin chúng đưa quân cứu vớt
            Khẩn cầu người chuộc tước quyền ta
            Cỏng rắn về cắn gà nhà
            Một loài đê tiện cho vừa túi tham

            Cả thủy lục hai đàng thẳng tiến
            Xuyên Lạp Chân xâm chiếm Hậu giang
            Tây Sơn giữ vững tứ phương
            Hiên ngang nhưng chẳng xem thường ngoại xâm

            Chúng tưởng chiếm một phần đất nước
            Rồi dỡ trò trộm cướp bất nhân
            Đàn bà của cải bạc vàng
            Thi nhau tóm sạch tạo thâm hận thù

            Tây Sơn phủ sương mù ngăn địch
            Chúng không ngờ chiến dịch phản công
            Nguyễn Huệ thống lãnh oai hùng
            Đoàn quân tinh nhuệ lẫy lừng thảo chinh

            Vừa đi tới tinh binh phấn đấu
            Mỷ Tho giàn lưới giậu dăng câu
            Xiêm quân chưa biết tài cao
            Chủ quan khinh địch biết đâu phi thường

            Chúng tưởng bở ngỡ đường lén lút
            Không thể ngờ Xoài Mút, Rạch Gầm
            Là nơi chôn xác tham tàn
            Bốn vạn lăn lóc giữa ngàn dặm chia

            Thân xác ấy hồn “dìa” quốc nội (Xiêm)
            Trôi lềnh bềnh tận cõi sông ngoài
            Đoàn quân cướp bốc vô loài
            Ngàn năm hãy nhớ anh tài nước Nam


            Nguyễn Gia Linh

            Comment


            • Mưa Chiều

              Duyên tình đắm say


              Sương mơi tia nắng lung linh
              Xuyên làn mơ ảo tròng trành ý thơ
              Nẻo đời từ thuở vương tơ
              Tia vàng lặng ngắm bến bờ sông Tương

              Suối reo rộn tiếng chim muôn
              Ngàn cây xao động cành vương sóng tình
              Hoa rừng cánh mỏng vàng xanh
              Đêm dầm sương lạnh, ngày tranh ánh hồng

              Chuyện tình say đắm đêm đông
              Tưởng rằng huyền thoại cho lòng thiết tha
              Nào ngờ ngày tháng trôi qua
              Vẫn còn lắm mộng, đậm đà sắc hương

              Vần thơ êm diệu mật đường
              Rủ đàn ong bướm vấn vương sóng tình
              Đêm về chờ ánh bình minh
              Để nghe sóng đệm, để rình ý thơ

              Tiếng chim réo rắt ngẩn ngơ
              Dịu xoa nỗi nhớ, thẫn thờ dáng thương
              Ươm mơ theo mấy vần vương
              Anh ôm kỷ niệm vào đường thiên thu


              Nguyễn Gia Linh
              25-01-2010

              Comment


              • Mưa Chiều

                Gởi bóng người xưa


                Đêm nhớ em, một mình trong bóng tối
                Gió hắt hiu làm bối rối đường tơ
                Nhìn con nhện giăng mờ thêm lắm nỗi
                Bắt được mồi không thấy lối đâu mò

                Anh gom góp chuyện buồn vào trí nhớ
                Để lần mò thấy rõ chuyện đào vong
                Dù thắt lại cũng không thành duyên nợ
                Như bao phen vương vấn mãi trong lòng

                Đêm trằn trọc, dậy nhìn sao lấp lánh
                Thấy bên thềm sương lạnh buổi tàn đông
                Cây trụi lá giữa trời trong hiu quạnh
                Luyến lưu tình bối cảnh mấy cành thông

                Cho anh trải chút hương mùi ngọt lịm
                Thoa lên môi cho tím giấc nồng say
                Cho ánh mắt còn vương màu kỷ niệm
                Hay hòa tan theo giấc mộng bao ngày

                Anh vẫn gởi xin nửa vầng trăng khuyết
                Đã rụng rơi như chiếc bóng đợi chờ
                Rớt tận cùng dưới đáy hồ thâm biếc
                Để soi lòng vào bến lạc chiều mơ

                Anh thắm thía chuyện lòng nguôi gió bão
                Bằng lời thơ huyển ảo rất nhiệm mầu
                Cho thấy rằng không thể đem sầu não
                Gởi vào hoa cho thắm đủ muôn màu


                Nguyễn Gia Linh
                26-01-2010

                Comment


                • Mưa Chiều

                  Tình yêu nhen nhúm


                  Anh đâu dám nghĩ tình yêu vô tận
                  Kiếp nầy thôi duyên phận đã xong rồi
                  Còn mơ gì đến chuyện lứa cùng đôi
                  Khi cuộc sống dập dồi trên mái tóc

                  Khi dòng đời theo chiều cơn bão lốc
                  Nào dám đâu nghĩ trái ngọt vành môi
                  Để hồn lâng nhìn gió thoảng mây trôi
                  Rồi trái đắng ngậm ngùi theo sóng vỗ

                  Anh quyết định cùng người yêu xây tổ
                  Thì lắng lo cùng chia sẻ thật thà
                  Chỉ mong rằng ngày tháng sẽ thăng hoa
                  Cho nếp sống đầy thiết tha trìu mến

                  Anh nguyện thắp từng đêm dài ngọn nến
                  Vừa soi lòng vừa ấp ủ yêu đương
                  Góp vòng tay sưởi ấm suốt canh trường
                  Nghe hơi hướm từ tấm thân mềm mại

                  Không phải lửa trong tim phừng phực cháy
                  Mà vì sao run rẩy lúc đông về
                  Cứ nhén nhum chờ đợi thuở đam mê
                  Theo nhịp thở tràn trề hương hạnh phúc

                  Anh cố gắng dựng xây vừa kịp lúc
                  Chiếc hồ sen chầu chực phút đơm hoa
                  Như quỳnh hoa say đắm bóng trăng tà
                  Thêm vương vấn cánh mượt mà tha thiết


                  Nguyễn Gia Linh
                  27-01-2010

                  Comment


                  • Mưa Chiều

                    Không phải là…


                    Anh chẳng phài là một người xa lạ
                    Đợi chờ em ánh mắt vững niềm tin
                    Cho ta thấy cõi trời hư vô quá
                    Ánh nắng vàng sương sớm sáng lung linh

                    Anh chỉ là có ánh mắt ngồ ngộ
                    Không vấn vương mây tím lúc thu về
                    Nhưng chợt thấy lá vàng như thác đổ
                    Rớt rơi nhiều theo chiều vắng lê thê

                    Anh lại đến với vòng tay liên đới
                    Dắt dìu nhau qua ngõ vắng đường nghiêng
                    Thương lắm đó bên vực sâu chới với
                    Gặp được người có sóng mắt triền miên

                    Chắc có lẽ anh kẻ khờ ngớ ngẩn
                    Mơ đêm về ta cùng ngắm sao rơi
                    Rồi lại nghĩ đường tình dài bất tận
                    Cho mình quên tủi hận ở trong đời

                    Anh chỉ khác, không đem điều nghi vấn
                    Vững niềm tin, chưa lẩn thẩn ngờ oan
                    Biết cái khổ của những người ôm hận
                    Nên dằn lòng chẳng vội vã than van


                    Nguyễn Gia Linh
                    28-01-2010

                    Comment


                    • Mưa Chiều

                      Chiều cuối tuần


                      Thứ Bảy mây trời trông rất xanh
                      Mời em đi dạo phố cùng anh
                      Để nhìn xe cộ qua đông lắm
                      Nhưng thiếu tranh thơ động bức mành

                      Hàng quán xôn xao khách tới đầy
                      Chúng mình hai đứa rất vui vầy
                      Thức ăn nhiều món bày thơm phức
                      Cho thấy tim lòng quá ngất ngây

                      Chúng mình xem phố thản nhiên ngồi
                      Nói chuyện những người mãi ngược xuôi
                      Lặng lẽ nhìn nhau thầm nói khẽ
                      Bao giờ sẽ hết cảnh chia phôi ?

                      Mình bước vòng quanh kiếm chổ vui
                      Vừa nghe thiên hạ nhí nhô cười
                      Khi về qua góc khuông viên nhỏ
                      Vẫn thấy trên trời ánh nắng tươi

                      Hôm nay nhìn thấy dáng em xinh
                      Ánh nắng xuyên qua bóng chúng mình
                      Có cặp vừa đôi làm nắng ghét
                      Ngẩn ngơ chiêm ngưởng thuở thư sinh


                      Nguyễn Gia Linh
                      03-02-2010

                      Comment


                      • Mưa Chiều

                        Giọt sương cài khóe mắt


                        Em như làn gió thoảng
                        Âu yếm mấy vần thơ
                        Rồi nhẹ nhàng một thoáng
                        Biến mất cõi xa bờ

                        Sao em như tia nắng
                        Lạnh lùng không nói nắng
                        Thương người đi lẵng lặng
                        Để mình mãi bâng khuâng

                        Êm đềm theo dòng suối
                        Gây xao xuyến bồi hồi
                        Nhìn người đi buồn tủi
                        Cầu mong tháng ngày trôi

                        Cuộc đời như cánh én
                        Mang đến một mùa Xuân
                        Thêm nhiều câu ước hẹn
                        Vương vấn biết bao lần

                        Nghe lời thơ đường mật
                        Nhìn hàng mi cong dài
                        Giọt sương cài khóe mắt
                        Ngơ ngẩn suốt dêm nay


                        Nguyễn Gia Linh
                        04-02-2010

                        Comment


                        • Mưa Chiều

                          Mưa rơi từng giọt


                          Mưa rơi từng giọt thánh thót
                          Anh ngồi song cửa nơi đây
                          Nhớ lời thơ xưa êm ngọt
                          Ru lòng vào cõi trời mây

                          Bay bay từng tơ sầu phủ
                          Đem về nơi ấy trùng khơi
                          Để giờ nghe tim vần vũ
                          Thở dài những tiếng buông lơi

                          Mây loang những màu nhung nhớ
                          Cho lòng vương mối tình thơ
                          Trở về khi qua phố nhỏ
                          Sao lòng vẫn thấy bơ vơ

                          Thỉnh thoảng thì thầm khẽ gọi
                          Như cùng nhau nói người oi
                          Một mai đường đời thấm gội
                          Giọt buồn rời rã chơi vơi

                          Từng phím tơ mành giăng lối
                          Vạn lần mưa vẫn rơi buồn
                          Cho lòng thấy điều tăm tối
                          Để nghe dòng lệ sầu tuôn


                          Nguyễn Gia Linh
                          05-02-2010

                          Comment


                          • Mưa Chiều

                            Bóng cỏ về đêm


                            Ánh nắng vàng đã chen màu tím nhạt
                            Cỏ cây buồn len lỏi kiếm vầng trăng
                            Lòng vương vấn theo màn sương bàng bạc
                            Gió reo mừng nhớ lại buổi hoa đăng

                            Mây tản mác dưới vòm trời lấp lánh
                            Nụ hoa hiền ám ảnh khúc tình ca
                            Sương ẩm ướt thiết tha làn hơi lạnh
                            Sóng đầy vơi thêm chạnh bóng trăng già

                            Anh thờ thẫn nhẹ nhàng trên thảm cỏ
                            Bước chân mềm không nỡ bỏ đi hoang
                            Sương lấp lánh hiên ngang đời bé nhỏ
                            Đợi chờ ai xuôi bóng thỏ hân hoan

                            Lúc ánh sáng xa rời vùng dương thế
                            Anh đường hoàng bệ vệ ngắm trăng tang
                            Sợ ánh mắt vành mi đang ngấn lệ
                            Cho anh buồn ngơ ngẩn suốt đêm tàn

                            Nhìn bóng tối miên man trong nỗi nhớ
                            Sợi giăng màn từng nhịp thở chơi voì
                            Đã sớm biết cuộc đời nhiều trắc trở
                            Thì lo gì vượt gió bão trùng khơi


                            Nguyễn Gia Linh
                            07-02-2010

                            Comment


                            • Mưa Chiều

                              Đợi chờ Xuân đến


                              Nhìn ánh vàng lóng lánh
                              Bên hàng cây xác xơ
                              Gió bên thềm khá lạnh
                              Không thể thả hồn thơ

                              Nhìn vườn cây trống vắng
                              Kiếm tìm một cành mai
                              Giữa thời gian trầm lặng
                              Thấy xa cách ngày dài

                              Trong vườn không bướm lượn
                              Vì thiếu bóng hoa đào
                              Làm sao mà tưởng tượng
                              Đến gần một ánh sao

                              Long lanh giọt sương mai
                              Tha thướt mái tóc dài
                              Ngập ngừng nhìn ánh mắt
                              Nổi bật nét trâm cài

                              Lòng hoài mong cánh én
                              Hãy mau về với Xuân
                              Để cho mình ước hẹn
                              Khi ánh mắt trong ngần

                              Sáng chiều rồi lại tối
                              Vườn buồn thiếu đóa hoa
                              Cho bướm ong bay tới
                              Làm vui kẻ xa nhà


                              Nguyễn Gia Linh
                              08-02-2010

                              Comment


                              • Mưa Chiều

                                Hồn em sâu đậm


                                Anh sớm biết có bao giờ thèm hỏi
                                Em trong lòng, trọn gởi những tâm tư
                                Rồi lo lắng đổi thay chút ngôn từ
                                Tình yêu ấy em cho là sâu thẳm

                                Anh thừa biết, tim em thừa dấu đậm
                                Gởi hình hài đầy thắm nét thân thương
                                Suốt canh dài hồn cứ mãi vấn vương
                                Trong tâm khảm, hiền lương và chân thật

                                Em đừng ngại lời thương yêu đường mật
                                Tự lòng em không mất chút ngây thơ
                                Để hồn em ôm ấp những đợi chờ
                                Những vẫn giữ nguồn mơ trong ánh mắt

                                Anh không hỏi nhưng anh tin có thật
                                Cho hồn thơ chất ngất đến tràn tuôn
                                Dầu thân em cố che giấu nỗi buồn
                                Cũng để lại cho hồn thêm đau xót

                                Chắc không muốn nhận những lời thề thốt
                                Hay tim em chưa gột hết niềm thương
                                Từ xa xôi gởi lại vẫn còn vương
                                Thà như thế để đêm trường thanh thản


                                Nguyễn Gia Linh
                                09-02-2010

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom