• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mưa chiều

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mưa chiều

    Mưa chiều


    Âm thầm đếm những giọt mưa
    Theo về vội vã cười đùa mái hiên
    Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
    Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

    Mưa về khi lá hết xanh
    Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
    Gió chiều rét lạnh mùa thu
    Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

    Anh ngồi đan dệt vần thơ
    Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
    Khi chân bước mỏi lê thê
    Buồn theo trăng lặn não nề người xa

    Bờ hồ vắng lặng chiều tà
    Buồn theo sóng nước la đà lá bay
    Đường xa dẫm bước chân ai
    Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

    Nhớ theo bóng nước chiều xa
    Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
    Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
    Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


    Nguyễn Gia Linh
    12-11-2009
    Similar Threads
  • #91

    Mưa chiều

    Kiếng bể

    Có chuyện gì không hiểu
    Tình mình phải chia tay
    Vì lòng người nặng trĩu
    Những bụi mờ mưa bay

    Tưởng em về bến lạ
    Đầy nắng ấm ngọt ngào
    Sao biển nhiều sóng cả
    Đẩy thuyền em lao chao ?

    Tưởng em về bến đợi
    Có mái ấm chan hòa
    Đầy chuyện thưa chuyện gởi
    Sao lặng nhìn xót xa ?

    Tưởng bờ hồ trước mặt
    Êm ả bóng chiều tà
    Giờ trăng khuya vằng vặc
    Có se lòng thiết tha?

    Tưỏng em về đến bến
    Trước cửa chiếc xe hoa
    Em có cần ngọn nến
    Sao mắt lệ chan hòa?

    Tưởng thuyền qua cửa bể
    Nhìn cánh nhạn ngang trời
    Sao mắt em rướm lệ
    Cho cuộc tình chia phôi?

    Tưởng em về hội lễ
    Trét môi đỏ hơn son
    Nào ngờ mặt kiếng bể
    Hình ảnh nổ tan dòn….


    Nguyễn Gia Linh
    Đã chỉnh sửa bởi hoangvu; 04-04-2021, 07:58 AM.

    Comment

    • #92

      Mưa chiều

      Hương Quê huyền diệu
      Họa bài Hương tình diễm tuyệt của Lam Vân



      Vầng dương sáng xuyên màn sương huyền diệu
      Tiếng vành khuyên hòa điệu khúc tình si
      Gợi tơ vương theo nhịp bước nhu mì
      Tóc mây xỏa ven bờ mi viền thắm

      Người đã đẹp không cần gì hoa gấm
      Má hồng xinh như ngát đậm hương đời
      Bước chân mềm bên ngàn cánh hoa tươi
      Theo chiếc lá trôi xuôi dòng nước biếc

      Hàng liễu rũ soi dáng mình tha thiết
      Nguyện sống còn khắn khít mãi bên nhau
      Giữ cho đời một nghĩa cử thanh tao
      Và kết chặt những ngọt ngào luyến ái

      Cảnh thiên nhiên để hồn vương vấn mãi
      Chiếc thuyền con lèo lái một dòng sông
      Nhẹ trôi xuôi theo những vệt nắng hồng
      Tình cỏ nội, hương đồng quê cảm mến

      Dẫu rời xa, vẫn mong về đến bến
      Để cùng nhau làm ấm một chung trà
      Để cùng nhau dệt mộng dưới trăng ngà
      Và khe khẻ ngâm nga lời chung thủy

      Đâu dễ gì kiếm được người tri kỷ
      Sống cuộc đời thi vị giữa thiên nhiên
      Hãy quên đi những cám dỗ u phiền
      Về xây lại Tụ Hiền Trang thơ nhạc


      Nguyễn Gia Linh
      Bordeaux, ngày 06-12-2004

      Comment

      • #93

        Mưa chiều

        NHỚ HAY QUÊN ?



        Chuyện ngày xưa còn gì để nhớ
        Thở than trách móc nữa mà chi
        Lời nguyền năm cũ còn ghi
        Ai đem đốt hết những gì nhớ thương ?

        Tình ta đã chia đường từ thuở
        Xa nhau rồi nhắc nhở thêm đau
        Gió mưa giờ hết dạt dào
        Đã quen giớ lạnh sóng cào biển sâu

        Bao cay đắng làm nhầu mái tóc
        Chuyện qua rồi sỏi dốc anh lên
        Con đường xưa chẳng có tên
        Làm sao gợi được nỗi niềm nhạt phai

        Chắc không kẻ đêm dài hỏi gối
        Tại sao mình đã vội quên nhau
        Chuyện xưa như nước qua cầu
        Như mây bãng lãng đuổi sẫu đi mau


        Nguyễn Gia Linh

        Comment

        • #94

          Mưa chiều

          Màu tím hoa phượng



          Nhìn hoa tím, nhớ người thương năm cũ
          Sắc dịu dàng trên cành lá xanh xao
          Giọt sương buồn trên hàng cây ủ rũ
          Chợt nhớ về…một hình ảnh ly tao

          Niềm thương mến dâng trào như sóng cảm
          Đem tin yêu vào giấc mộng liêu trai
          Anh đã đến với nụ hôn nồng thắm
          Ướp vào tim hương vị của men say

          Chung quanh em rạt rào bao nhịp sống
          Hoa lá cười trong gió thoảng hương đưa
          Dòng suối nhỏ nô đùa theo lối mộng
          Gởi vào tim những hình bóng xa xưa

          Anh đã đến nâng niu từng cánh mỏng
          Nét dịu dàng gây xúc động hồn thơ
          Lời âu yếm gợi bao điều ươm mộng
          Nhốt vào hồn hoa lá của trời mơ

          Đi từng bước chưa bao giờ vội vã
          Lá vàng rơi khi nhuộm cả trời thu
          Buồn mênh mang hồn rơi vào biển cả
          Sóng rì rầm giữa mưa gió âm u

          Sóng có chuyển nhưng lòng không thể dứt
          Bóng hình anh muôn thuở chẳng hề phai
          Để nhiều đêm, giật mình em bật khóc
          Nhớ về anh sỏi đá đã bao ngày

          Em vẫn biết tình mình không trọn vẹn
          Vì cuộc đời còn lắm chuyện thương đau
          Em không trách, không phiền anh lỗi hẹn
          Có bao giờ anh làm khổ em đâu !!!



          Nguyễn Gia Linh

          Comment

          • #95

            Mưa chiều

            Anh ở đây


            Anh ở đây và em ở đâu ?
            Sao nghe thương nhớ chẳng vơi sầu
            Biết bao kỷ niệm còn vương vấn
            Có phải đời nầy lắm biển dâu ?

            Anh ở đây em ở chốn nào ?
            Giữa vùng biển lặng vói trăng sao
            Hay phương trời cũ ngàn xa cách
            Bến nước trùng khơi sóng dạt dào

            Anh ở đây mưa gió rạt rào
            Hình mờ dáng ảnh, bóng phai màu
            Cho người bến cũ quên dư niệm
            Khỏi đợi chờ nhau mãi kiếp sau

            Anh ở đây chiều nhặt lá rơi
            Nâng niu từng chiếc rụng bên đồi
            Không cho mưa gió làm xơ xác
            Chôn cất theo thơ dưới đáy mồ

            Anh ở đây sương mai lấp lánh
            Kim cương sáng rọi mấy cành hoa
            Trên trời mây trắng trôi bàng bạc
            Nhắc nhở đường xưa đã nhạt nhòa

            Nguyễn Gia Linh
            10-10-2008

            Comment

            • #96

              Mưa chiều

              Anh không thể



              Tôi thẫn thờ nhìn theo từng chiếc lá
              Mùa thu buồn vàng úa khắp nơi nơi
              Tôi rảo bước xuyên qua bờ bến lạ
              Để ngậm ngùi cho số phận, người ơi!

              Từng giọt mưa trở về trong hối hả
              Trút cạn bầu tâm sự chuỗi ngày qua
              Trọn kiếp người ta tìm nhau vất vả
              Sao âm thầm chịu để giọt tình sa?

              Vẫn còn nhớ những lời trong ánh mắt
              Mái tóc dài vẫn còn phủ bờ vai
              Tôi lặng lẽ giữa trưa buồn gay gắt
              Bóng hình ai sâu đậm tháng năm dài

              Không thể quên những nụ hôn nồng cháy
              Cùng vòng tay ấm áp buổi chiều mưa
              Từng kỷ niệm của một thời xưa ấy
              Không thể bay theo gió thổi mây đùa

              Anh sẽ kiếm dầu chân trời góc biển
              Dầu mưa sa gió táp phủ bao miền
              Anh không thể để tình mình tan biến
              Trong lãng quên và đau khổ triền miên


              Nguyễn Gia Linh
              Bordeaux, ngày 12-09-2004

              Comment

              • #97

                ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi nguyen gia linh View Post
                Anh không thể



                Tôi thẫn thờ nhìn theo từng chiếc lá
                Mùa thu buồn vàng úa khắp nơi nơi
                Tôi rảo bước xuyên qua bờ bến lạ
                Để ngậm ngùi cho số phận, người ơi!

                Từng giọt mưa trở về trong hối hả
                Trút cạn bầu tâm sự chuỗi ngày qua
                Trọn kiếp người ta tìm nhau vất vả
                Sao âm thầm chịu để giọt tình sa?

                Vẫn còn nhớ những lời trong ánh mắt
                Mái tóc dài vẫn còn phủ bờ vai
                Tôi lặng lẽ giữa trưa buồn gay gắt
                Bóng hình ai sâu đậm tháng năm dài

                Không thể quên những nụ hôn nồng cháy
                Cùng vòng tay ấm áp buổi chiều mưa
                Từng kỷ niệm của một thời xưa ấy
                Không thể bay theo gió thổi mây đùa

                Anh sẽ kiếm dầu chân trời góc biển
                Dầu mưa sa gió táp phủ bao miền
                Anh không thể để tình mình tan biến
                Trong lãng quên và đau khổ triền miên


                Nguyễn Gia Linh
                Bordeaux, ngày 12-09-2004

                Chiếc lá đời!
                (Cảm tác bài “Anh không thể” của NGL)

                Ai nhặt lá chiều nay gom lại,
                Đào hố chôn, như một kỷ niệm buồn!
                Bao nhiêu lá là bao lần lẫn lộn,
                Nhớ và quên trong tím thẫm chiều buông…

                Lá xanh non trong một chiều cổ tích,
                Thả bay bay trong con phố chiều mưa,
                Lá ướt đẫm khi lá hờn, lá dỗi,
                Chạn chân ai, ai nhớ mấy cho vừa?!?!

                Lá xanh thẫm đi trong chiều dạo phố,
                Gót chân non nhè nhẹ bước vào đời,
                Mây trời che, và gió thì thầm thổi,
                Rót vào tai những mơ ước đầy vơi!

                Lá qua hết bao nhiêu con đường nhỏ,
                Qua bao nhiêu năm tháng của cuộc đời…
                Bao nhiêu lần lá đau khổ, buồn vui…
                Lá chưa úa nhưng không còn xanh nữa!

                Một chiều kia, gió ngưng không còn thổi,
                Chiếc lá kia chợt đứng lại bên đời,
                Mây ngừng bay, đường còn quá xa xôi,
                Tìm bến đỗ, chiếc lá đời dừng lại!

                Cám ơn gió đã từng nâng chiếc lá!
                Cám ơn mây che chở lá úa màu!
                Cám ơn con đường đã cho lá biết đau!
                Cám ơn ai vẫn còn thương chiếc lá!


                UKH
                Mar 13, 2010

                Comment

                • #98

                  Mưa chiều

                  ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
                  Chiếc lá đời!
                  (Cảm tác bài “Anh không thể” của NGL)

                  Ai nhặt lá chiều nay gom lại,
                  Đào hố chôn, như một kỷ niệm buồn!
                  Bao nhiêu lá là bao lần lẫn lộn,
                  Nhớ và quên trong tím thẫm chiều buông…

                  Lá xanh non trong một chiều cổ tích,
                  Thả bay bay trong con phố chiều mưa,
                  Lá ướt đẫm khi lá hờn, lá dỗi,
                  Chạn chân ai, ai nhớ mấy cho vừa?!?!

                  Lá xanh thẫm đi trong chiều dạo phố,
                  Gót chân non nhè nhẹ bước vào đời,
                  Mây trời che, và gió thì thầm thổi,
                  Rót vào tai những mơ ước đầy vơi!

                  Lá qua hết bao nhiêu con đường nhỏ,
                  Qua bao nhiêu năm tháng của cuộc đời…
                  Bao nhiêu lần lá đau khổ, buồn vui…
                  Lá chưa úa nhưng không còn xanh nữa!

                  Một chiều kia, gió ngưng không còn thổi,
                  Chiếc lá kia chợt đứng lại bên đời,
                  Mây ngừng bay, đường còn quá xa xôi,
                  Tìm bến đỗ, chiếc lá đời dừng lại!

                  Cám ơn gió đã từng nâng chiếc lá!
                  Cám ơn mây che chở lá úa màu!
                  Cám ơn con đường đã cho lá biết đau!
                  Cám ơn ai vẫn còn thương chiếc lá!


                  UKH
                  Mar 13, 2010
                  UKH khá lâu mới gặp lai. Cám ơn nhiều, bài thơ Chiếc lá đời của UKH rất hay, cho phép NGL kỳ tới hoạ lại nhẹ

                  Thân kinh

                  Nguyễn Gia Linh

                  Comment

                  • #99

                    Mưa chiều

                    Tình yêu dành cho em



                    Nắng vàng ánh sáng lung linh
                    Chiếu đầy huyền thoại trọn tình ước mơ
                    Xứ người lặng bước bơ vơ
                    Hồn mang nỗi nhớ bên bờ đại dương

                    Niềm vui theo tiếng chim muôn
                    Dịu dàng réo rắt qua luồn mơ say
                    Hoa thơm trĩu nặng nhánh gầy
                    Khoe màu tươi thắm, phủ đầy hương quê

                    Bao nhiêu mộng ước theo về
                    Gởi người hiền phụ vẹn bề trúc mai
                    Tám năm khuya sớm miệt mài
                    Chăm đàn con dại, không sai tất lòng

                    Xuân nồng cho đến tiết đông
                    Vẫn ươm nỗi nhớ mãi trông bóng chờ
                    Lạnh lùng vẫn ướp duyên tơ
                    Sớm khuya trọn nghĩa, đêm mơ vẹn tình

                    Ngày nay trong chốn lặng thinh
                    Dịu xoa cách biệt, tiến trình hòa chan
                    Nắng hồng vào buổi chói chang
                    Anh đem gởi gấm những trang tuyệt vời


                    Nguyễn Gia Linh
                    10-10-2008

                    Comment


                    • Mưa chiều

                      Ba mùa thương nhớ


                      Nhìn cảnh mưa rơi, lại gợn sầu
                      Bao điều khắc khoải biết về đâu?
                      Nhớ thương mòn mỏi còn chưa dứt
                      Đành gởi hồn theo khói nhiệm mầu

                      Ba năm, gió buốt sương khuya lạnh
                      Lách tách bên thềm mưa vẫn rơi
                      Như nhắc nhở người đang khổ hạnh
                      Cuộc đời gắng bước, chớ chơi vơi !

                      Mặc đời dầu dãi trong mưa gió
                      Bên gói hành trang đã sẵn rồi
                      Kỷ niệm những ngày chung sống đó
                      Vẫn còn giữ vẹn khúc cùng nôi

                      Hình ảnh người xưa còn trước mặt
                      Theo tình con trẻ được yên vui
                      Đem bao tâm trí ra dìu dắt
                      Để tránh cho con khỏi ngậm ngùi

                      Em tin tâm thức còn đâu đó
                      Quấn quít bên con lúc nguyệt tà
                      Theo khói hương về trong xóm nhỏ
                      Giúp em đủ sức vượt đường xa

                      Nhìn con đôi lúc hồn thơ thẩn
                      Tưởng đã qua rồi một giấc mơ
                      Ai nghĩ đường xa còn lận đận?
                      Nào đâu dám kết mộng duyên hờ!

                      Hương trầm một nén bay thoang thoảng
                      Em muốn gọi hồn bạn cố nhân
                      Hãy trở về đây cùng chứng giám
                      Tâm tình những kẻ trọn yêu thương

                      Trước hết Mẹ già luôn tưởng nhớ
                      Cha buồn thân thế chẳng vuông tròn
                      Con thơ nào biết lời âu yếm
                      Em đã cam lòng chuyện thiệt hơn

                      Còn đàn em nhỏ luôn thương mến
                      Vẫn giữ trong lòng kỷ niệm xưa
                      Vẫn nhắc đến người anh lý tưởng
                      Vẫn mong tìm lại cõi trời mơ

                      Hôm nay trở lại mùa thu lạnh
                      Sương gió làm tăng nét phũ phàng
                      Nhưng chẳng làm phai bao nét ảnh
                      Của người đang “sống cảnh thênh thang”

                      Dầu cho chia cách xa đôi cõi
                      Cánh bướm vẫn về kết với ai
                      Như vẫn nối liền hai thế giới
                      Một làn mây trắng thoáng xa bay!


                      Nguyễn Gia Linh
                      Bordeaux, ngày 25-10-2003

                      Comment


                      • Mưa chiều

                        ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi nguyen gia linh View Post
                        UKH khá lâu mới gặp lai. Cám ơn nhiều, bài thơ Chiếc lá đời của UKH rất hay, cho phép NGL kỳ tới hoạ lại nhẹ

                        Thân kinh

                        Nguyễn Gia Linh
                        Chiếc lá trong đời
                        (Cảm tác theo bài Chiếc lá đời của UKH)

                        Đi trên đường mòn phủ đầy xác lá
                        Nhặt đem theo, chôn giấu kỷ vật buồn
                        Biết bao lần, thấy lá rơi lả tả
                        Là bao lần vất vả chuỗi ngày buông

                        Lá trổ vàng như mang nhiều thương tích
                        Lả tả rơi theo gió buổi chiều mưa
                        Trời đẫm ướt giữa đường mờ tỉnh mịch
                        Càng khơi thêm nỗi nhớ, nói sao vừa !

                        Lá vàng tím rơi đầy trên phố nhỏ
                        Dấu chân người ghi rõ bước vào đời
                        Mây lãng đãng theo lòng người một thuở
                        Trôi lững lờ không nhớ lúc đầy vơi

                        Lá buồn rơi trên nẻo đường làng nhỏ
                        Theo gió lùa xua đảy suốt dòng đời
                        Lá chỉ vui khi lòng người vẫn nhớ
                        Dầu cho mưa làm lỡ những giờ vui

                        Trời mùa Xuân lá xanh non mơn mởn
                        Lá chợt cười theo nắng sớm trong đời
                        Mây xanh thẩm theo đường dài thẳng trớn
                        Tìm bến đò khi biết chẳng hề vơi

                        Cám ơn ai vẫn nghe từng chiếc lá
                        Cám ơn trời làm lá đổi muôn màu
                        Cám on gió đã xua đuổi niềm đau
                        Cám ơn người đã nghĩ về chiếc lá


                        Nguyễn Gia Linh

                        Comment


                        • Mưa chiều

                          Chào Thu



                          Chẳng còn vương vấn lá thu bay
                          Tiếng gọi bên thềm như rỉ tai
                          Cứ tưởng mùa thu giờ trở lại
                          Không mơ mộng nữa dáng em gầy

                          Còn gì để nghĩ bắt đền nhau
                          Khi biết ngày qua để dấu sầu
                          Em đã đi rồi anh chẳng nhớ
                          Có gì ràng buộc chúng mình đâu

                          Tối nay đường phố sẽ lên đèn
                          Khác hẳn ngày nào lúc mới quen
                          Uống tách cà phê nghe giọt đắng
                          Tưởng chừng phố xá phủ màu đen

                          Em viết nhạc tình lúc mới yêu
                          Nghe sao tha thiết biết bao nhiêu
                          Bây giờ nghe lại như lừa dối
                          Khúc lụa mờ che phủ nhiễu điều

                          Anh nhớ con đường những chuyến xe
                          Đưa mình trở lại những làng quê
                          Bây giờ thay đổi không còn nữa
                          Cảm tưởng ngày xưa quá não nề.


                          Nguyễn Gia Linh
                          27-09-2008

                          Comment


                          • Mưa chiều

                            Bông hồng cho Mẹ 2



                            Đặt trước mộ một cành hoa hồng trắng
                            Xin mẹ về chứng giám tấm lòng con
                            Mẹ ra đi, sau năm tháng mỏi mòn
                            Con cầu nguyện Mẹ về nơi bến mộng

                            Hương hồn Mẹ yên lành trong cuộc sống
                            Bên những người đầy đủ một tình thương
                            Trong vườn hoa đẹp đẻ của Thiên đường
                            Không pha chút đau buồn hay oán hận

                            Mẹ ra đi, đàn con còn lận đận
                            Nhưng một lòng thương tưởng đến song thân
                            Sống hồn nhiên, giữ vững một tinh thần
                            Không hỗ thẹn trước tâm linh mẫu tử

                            Mẹ đã tránh xa cõi đời hiền dữ
                            Nay chỉ còn quỳ gối dưới chân Thầy
                            Để đêm đêm hằng hướng cõi trời tây
                            Sớm siêu thoát về đây, miền Cực Lạc

                            Nhân ngày Lễ Vu Lan con chuyển đạt
                            Lời nguyện cầu thành kỉnh của riêng con
                            Kể từ đây dù năm tháng mỏi mòn
                            Con sẽ sống với tình thương của Mẹ


                            Nguyễn Gia Linh
                            Rằm tháng Bảy năm 2005

                            Comment


                            • Mưa chiều

                              Mùa thu rồi sẽ qua



                              Lá còn xanh cuối hạ
                              Đã ướm màu hơi thu
                              Theo chiều mưa tơi tả
                              Trời giữa khói mây mù

                              Một người bên song cửa
                              Nhìn cánh chim giữa trời
                              Lạnh lung buông câu hỏi
                              Có buồn không chim ơi?

                              Tuổi mười lăm ngày cũ
                              Đã qua lâu lắm rồi
                              Ngày xưa nào do dự
                              Bây giờ đã buông lơi

                              Trời mùa thu buồn quá
                              Thêm sương lạnh phủ mờ
                              Lá vàng rơi tơi tả
                              Làm ngày tháng thờ ơ

                              Thoảng nghe lời khẻ gọi
                              Tháng mười dần dần trôi
                              Sao không nghe người nói
                              Kỷ niệm xưa qua rồi!.

                              Ngày xưa ngơ ngẩn nhớ
                              Còn có lúc trầm tư
                              Dòng sông bên bồi, lở
                              Chào giây phút tạ từ

                              Ngày nào mình sẽ thổi
                              Bốn lăm năm nguyện cầu
                              Ân tình còn nóng hổi
                              Không bao giờ quên nhau

                              Mùa Xuân rồi sẽ tới
                              Để cho đời thêm tươi
                              Cho hương tình đổi mới
                              Mắt môi nở nụ cười.


                              Nguyễn Gia Linh
                              10-10-2008

                              Comment


                              • Mưa chiều

                                Bến cũ đò xưa



                                Anh đã đến vùng trời xa lạ
                                Tưởng nơi nầy khó thấy người quen
                                Ngờ đâu giữa nắng vàng oi ả
                                Anh gặp người chưa lúc nào quên

                                Người đã bỏ thuyền xưa bến cũ
                                Rồi ngược xuôi mấy nẻo sông hồ
                                Vì không muốn hoa chiều ủ rũ
                                Khi người đi quên nghĩa đợi chờ

                                Gặp lại nhau vừa mừng vừa trách
                                Vì không ngờ thấy được người xưa
                                Khi cả hai dạn dày đất khách
                                Hiểu thế nào nghĩa nắng và mưa

                                Anh không phải quên đò quên bến
                                Chuyện công danh sự nghiệp trễ tràng
                                Lòng vẫn nhớ đến ngày ước hẹn
                                Nhưng cuộc đời đôi lúc lầm than

                                Còn em nữa đem thuyền xa bến
                                Để khách qua sông phải đợi chờ
                                -Khách chỉ muốn qua bờ đến hẹn
                                Có nghĩ đâu đến kẻ chèo đò

                                Đò bến năm xưa lạc mất rồi
                                Bây giờ còn lại áng mây trôi
                                Nếu còn gặp gở, còn duyên nợ
                                Đừng trách cao xanh quá hẹp hòi


                                Nguyễn Gia Linh
                                Bordeaux, ngày 19-05-2004

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom