• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mưa chiều

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mưa chiều

    Mưa chiều


    Âm thầm đếm những giọt mưa
    Theo về vội vã cười đùa mái hiên
    Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
    Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

    Mưa về khi lá hết xanh
    Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
    Gió chiều rét lạnh mùa thu
    Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

    Anh ngồi đan dệt vần thơ
    Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
    Khi chân bước mỏi lê thê
    Buồn theo trăng lặn não nề người xa

    Bờ hồ vắng lặng chiều tà
    Buồn theo sóng nước la đà lá bay
    Đường xa dẫm bước chân ai
    Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

    Nhớ theo bóng nước chiều xa
    Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
    Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
    Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


    Nguyễn Gia Linh
    12-11-2009
    Similar Threads

  • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi nguyen gia linh View Post
    Bến cũ đò xưa



    Anh đã đến vùng trời xa lạ
    Tưởng nơi nầy khó thấy người quen
    Ngờ đâu giữa nắng vàng oi ả
    Anh gặp người chưa lúc nào quên

    Người đã bỏ thuyền xưa bến cũ
    Rồi ngược xuôi mấy nẻo sông hồ
    Vì không muốn hoa chiều ủ rũ
    Khi người đi quên nghĩa đợi chờ

    Gặp lại nhau vừa mừng vừa trách
    Vì không ngờ thấy được người xưa
    Khi cả hai dạn dày đất khách
    Hiểu thế nào nghĩa nắng và mưa

    Anh không phải quên đò quên bến
    Chuyện công danh sự nghiệp trễ tràng
    Lòng vẫn nhớ đến ngày ước hẹn
    Nhưng cuộc đời đôi lúc lầm than

    Còn em nữa đem thuyền xa bến
    Để khách qua sông phải đợi chờ
    -Khách chỉ muốn qua bờ đến hẹn
    Có nghĩ đâu đến kẻ chèo đò

    Đò bến năm xưa lạc mất rồi
    Bây giờ còn lại áng mây trôi
    Nếu còn gặp gở, còn duyên nợ
    Đừng trách cao xanh quá hẹp hòi


    Nguyễn Gia Linh
    Bordeaux, ngày 19-05-2004

    Thuyền và sóng!
    (Cảm tác bài "Bến cũ đò xưa" của NGL)

    "Tưởng rằng đã quên. Cuộc tình sẽ yên
    Tưởng rằng đã quên. Tay em vẫn còn
    Dựng đời bão lên. Làm từng vết thương hồn nhiên... "

    Con thuyền xưa hối hả xa bờ, bỏ bến,
    Chở cả phong ba, cay đắng của cuộc đời,
    Bỏ lại sau lưng con sóng nhỏ chơi vơi,
    Tìm bến mới, ngỡ con thuyền đời hạnh phúc!

    Nào ngờ đâu thuyền còn thương con sóng!
    Còn vấn vương chút kỷ niệm ban đầu!
    Còn gì đâu, lòng đại dương kia sâu thẳm,
    Cố vùi chôn con sóng vỗ, bạc đời nhau!

    Đã hơn một lần con sóng kia bật khóc,
    Hơn một lần, con sóng nhỏ khóc thuyền đau.
    Đi đi thuyền, đại dương kia còn bao nhiêu con sóng,
    Xá gì đâu, con sóng nhỏ, thuở ban đầu!

    Quên đi thuở nào, thuyền và sóng vờn nhau!

    UKH
    Mar 21, 2010

    Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 22-03-2010, 12:39 AM.

    Comment


    • Mưa Chiều

      ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
      Thuyền và sóng!



      (Cảm tác bài "Bến cũ đò xưa" của NGL)






      "Tưởng rằng đã quên. Cuộc tình sẽ yên

      Tưởng rằng đã quên. Tay em vẫn còn
      Dựng đời bão lên. Làm từng vết thương hồn nhiên... "

      Con thuyền xưa hối hả xa bờ, bỏ bến,



      Chở cả phong ba, cay đắng của cuộc đời,



      Bỏ lại sau lưng con sóng nhỏ chơi vơi,



      Tìm bến mới, ngỡ con thuyền đời hạnh phúc!






      Nào ngờ đâu thuyền còn thương con sóng!



      Còn vấn vương chút kỷ niệm ban đầu!



      Còn gì đâu, lòng đại dương kia sâu thẳm,



      Cố vùi chôn con sóng vỗ, bạc đời nhau!






      Đã hơn một lần con sóng kia bật khóc,



      Hơn một lần, con sóng nhỏ khóc thuyền đau.



      Đi đi thuyền, đại dương kia còn bao nhiêu con sóng,



      Xá gì đâu, con sóng nhỏ, thuở ban đầu!






      Quên đi thuở nào, thuyền và sóng vờn nhau!






      UKH



      Mar 21, 2010


      Cám ơn UKH đã viếng thăm Mưa Chiều còn để lại bài THUYỀN VÀ SÓNG rất hay, nhiều ý nghĩa, NGL phải đọc kỷ để tìm ý và hoạ ại kỳ tợi
      Chúc UKH mạnh khoẻ và hăng say sáng tác

      Thân kính

      NGL

      Comment


      • Mưa Chiều

        Con đường xưa


        Đã từ lâu, anh không còn trở lại
        Thành phố này giờ vắng bóng trời êm
        Con đường xưa ngập lá vàng tê tái
        Rồi ngậm ngùi trước lặng lẽ chiều đêm

        Thành phố xưa đã gợi nhiều kỷ niệm
        Tạo cho mình những giây phút suy tư
        Hình ảnh cũ tưởng chừng như đã lịm
        Lại trở về trước lá úa mùa thu

        Cũng chố này bên hàng cây bông sứ
        Cạnh bờ sông nghe gió lạnh theo về
        Anh lặng nhìn như một người cô lữ
        Đã qua rồi một khoảng của đam mê

        Nghe man mác trước giờ xe tiễn biệt
        Từ hôm nay mình đã biết về đâu
        Chuyện tương lai có còn gì tha thiết
        Nghe trong tim da diết một niềm đau

        Lúc quay về, trên con đường tình tự
        Thành phố lên đèn từng cặp nắm tay
        Rồi liên tưởng qua một vùng quá khứ
        Mới ngày nào giờ đã lắng cơn say

        Giờ anh đi trên đường đầy hương thắm
        Đủ cho lòng gợi cảm những niềm mơ
        Dù mùa đông với bầu trời ảm đạm
        Có niềm tin trong ánh sáng sương mờ


        Nguyễn Gia Linh
        14-09-2008

        Comment


        • Mưa Chiều

          Châu về hợp phố



          Gởi hồn xa tận cuối trời
          Theo vầng trăng chiếu đầy vơi đêm ngà
          Bóng mờ của mấy cành
          hoa
          Dạ hương thoang thoảng chan hòa tin yêu

          Thâm tình gởi gấm đã nhiều
          Đắng cay chia xẻ, giữ điều sắt son
          Hiểu em long dạ chẳng sờn
          Dầu bao xa cách nước non cũng chờ

          Xét tình, quên lãng bơ vơ
          Thương con xây đắp từng giờ nhớ mong
          Chong đền, trang giấy, đợi trông
          Gởi anh chờ đón tin mừng hợp châu

          Gặp nhau nhớ lại đêm nào
          Bên bờ giếng cạn, kéo gàu trăng thơ
          Biết bao kỷ niệm vàng mơ
          Của thời xưa cũ, êm đưa không tàn

          Ngày nay cùng vượt non ngàn
          Cùng chung hòa tấu điệu đàn tri âm



          Nguyễn Gia Linh
          Bordeaux, ngày 27-07-2004

          Comment


          • Mưa Chiều

            Thuyền và sóng
            (Cảm tác bài Thuyền và sóng của UKH)

            Tưởng đã quên không còn nghe sóng vỗ
            Khi bàn tay e ấp vẫn vương lên
            Sợ bão dậy để cho lòng thêm khổ
            Xoa vết thương đời trở lại hồn nhiên

            Con thuyền đó dù xa bờ bỏ bến
            Khó chống qua bão tố giữa trường đời
            Bỏ sau lưng những thuyền nhỏ chơi vơi
            !Càng không thể đến chân trời hạnh phức

            Chuyện không ngờ bão theo thuyền vượt sóng
            Khó phai mờ kỷ niệm thuở ban đầu
            Vẫn sống lại hay vẫn còn xao động
            Khó chôn vùi khi làm khổ đời nhau

            Hơn một lần vẫn còn nghe tiếng khóc
            .Là trên bờ vẫn luyến nhớ thuyền đau
            Không thể yên vượt qua nhiều cơn lốc
            Còn vấn vương nhớ lại thuở ban đầu

            Nghĩ kỷ rồi, thuyền sóng vẫn vờn nhau


            NGL
            24-03-10

            Comment


            • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi nguyen gia linh View Post
              Châu về hợp phố



              Gởi hồn xa tận cuối trời
              Theo vầng trăng chiếu đầy vơi đêm ngà
              Bóng mờ của mấy cành
              hoa
              Dạ hương thoang thoảng chan hòa tin yêu

              Thâm tình gởi gấm đã nhiều
              Đắng cay chia xẻ, giữ điều sắt son
              Hiểu em long dạ chẳng sờn
              Dầu bao xa cách nước non cũng chờ

              Xét tình, quên lãng bơ vơ
              Thương con xây đắp từng giờ nhớ mong
              Chong đền, trang giấy, đợi trông
              Gởi anh chờ đón tin mừng hợp châu

              Gặp nhau nhớ lại đêm nào
              Bên bờ giếng cạn, kéo gàu trăng thơ
              Biết bao kỷ niệm vàng mơ
              Của thời xưa cũ, êm đưa không tàn

              Ngày nay cùng vượt non ngàn
              Cùng chung hòa tấu điệu đàn tri âm



              Nguyễn Gia Linh
              Bordeaux, ngày 27-07-2004
              Cánh diều tuổi thơ!
              (Cảm tác bài Châu về hợp phố của NGL)

              Ai đem vở học trò,
              Dán làm con diều giấy,
              Diều giấy hình mặt trời,
              Vẽ thêm miệng cười tươi,
              Vẽ thêm vào đôi mắt,
              Của ai đó xa xôi!

              Nối thêm sợi dây dài,
              Thả bay cao vùng trời,
              Diều mang bao ước vọng,
              Ngày nào ta chung đôi,
              Bay đến tận chân trời!
              Ôi, mơ ước nhỏ nhoi!

              Ai mang thêm tiếng sáo?
              Thổi mơ vào hồn ai?
              Ai mang thêm ước vọng?
              Theo tiếng sáo bay hoài?
              Theo đời ai say say?
              Theo lòng người…đổi thay?

              Lòng người như tờ giấy!
              Viết một lần rồi thôi!
              Làm sao mà viết lại,
              Một trang đời nổi trôi?
              Làm sao ai viết lại?
              Lời yêu đầu xa xôi?

              Cánh diều đứt dây rồi!

              UKH
              Mar 24, 2010
              Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 25-03-2010, 10:10 AM.

              Comment


              • Mưa Chiều

                Nhớ cánh diều xưa
                Cảm tác theo bài Cánh diều tuổi thơ của UKH)


                Ngày xưa giấy học trò
                Cắt dán thành diều giấy
                Thả lên cao giữa trời
                Em sung sướng cười tươi
                Hiện lên trên vành mắt
                Thoáng hiện người xa xôi !

                Cùng với sợi dây dài
                Bay cao giữa bầu trời
                Như bao điều ước muốn
                Chờ đợi ngày chung đôi
                Niềm mơ ước chưa lơi
                Dầu chỉ là nhỏ nhoi
                Nhưng dây đời không thẳng !

                Ai thoảng nghe tiếng sáo
                Gởi vào tận hồn ai
                Có chăng điều kỳ ngộ
                Cùng tiếng vọng đêm ngày
                Làm cho người tỉnh say
                Dù lòng người không thay!

                Bài thơ trong tờ giấy
                Viết chưa đầy sao thôi!
                Mặt kia còn nhắn nhủ
                Hai trang đời có đôi
                Cho mình yêu nhau mãi
                Dầu người mãi xa xôi!

                Người ấy đã đi rồi!


                Nguyễn Gia Linh

                Comment


                • Mưa Chiều

                  Tình em



                  Ngày xưa từ những xuyến xao
                  Nghe em lần bước nhẹ vào tim anh
                  Cố khơi những giấc mơ lành
                  Đêm đêm xây mái nhà tranh mặn nồng

                  Yêu em với cả tấm lòng
                  Anh nguyền dệt mối tơ hồng xe duyên
                  Thương em ánh mắt dịu hiền
                  Với vành môi mộng lướt trên hương tình

                  Ngày nay cuộc sống yên bình
                  Nhờ em giữ mãi bóng hình của anh
                  Như con chim chẳng xa cành
                  Như đài hoa trắng, trời xanh mây hồng

                  Bao nhiêu tình cảm trong lòng
                  Em dùng vun quén vườn hồng cho anh
                  Cùng nhau dạy đám đầu xanh
                  Biết câu tình nghĩa trọn dành cho nhau

                  Giữ cho tình chẳng phai màu
                  Dù bao biến cố lọt vào tâm tư
                  Bây giờ đã rõ thực hư
                  Càng thương lòng dạ nhân từ không lay.


                  Nguyễn Gia Linh
                  10-09-2008

                  Comment


                  • Mưa Chiều

                    Chiêm bao



                    Lá vàng rơi như bước chân nhè nhẹ
                    Làm giật mình chim vỗ cánh bay đi
                    Lại mang theo những tiếng nói thầm thì
                    Chỉ để lại những tiếng lòng uất nghẹn

                    Hồi tưởng lại những ngày đầy hứa hẹn
                    Khi hoa lòng vừa ướm nụ tin yêu
                    Rồi mộng mơ theo nắng sớm mưa chiều
                    Thấy sương khói cũng cho là mộng tưởng

                    Đến thăm em khi nắng vừa đổi hướng
                    Muốn mong chờ cứ kéo mãi dài thêm
                    Để bóng hình muôn thuở vẫn là em
                    Rồi thương nhớ biến nỗi buồn xa vắng

                    Anh đang đi sao ngập ngừng đứng lặng
                    Muốn con đường thành vời vợi mù xa
                    Với thời gian dù lặng lẽ trôi qua
                    Vẫn chưa đến vùng bến bờ mong đợi

                    Thấy cảnh đẹp anh cũng đừng hứng khởi
                    Vì mây chiều muôn thuở vẫn lang thang
                    Vì hoa kia sớm nở sẽ tối tàn
                    Có còn lại phải chăng là kỷ niệm

                    Anh không muốn ánh tà dương tắt lịm
                    Khi anh nhìn vàng nón lá nghiêng nghiêng
                    Che đôi môi và ánh mắt dịu hiền
                    Nhưng chứa cả một khung trời thương nhớ

                    Anh đã đến xin anh đừng bỡ ngỡ
                    Khi biết rằng tình vỡ vụn tan nhanh
                    Người mong chờ đã không phải là anh
                    Thì thôi nhé, đừng kéo dài thêm nữa...
                    *
                    **
                    Giấc chiêm bao cũ qua rồi
                    Giờ đây anh hiểu được người nhớ thương
                    Biết rằng người vẫn vấn
                    vương
                    Anh đâu còn thấy dặm trường lẻ loi



                    Nguyễn Gia Linh
                    Trên chuyến xe lửa Bordeaux-TGV Charles de Gaules ngày 27-08-2004

                    Comment


                    • Mưa Chiều

                      Âm thầm thu đến


                      Trời sớm vào thu mưa gió bay
                      Anh nghe tiếng gọi ở bên tai
                      Sao như giọng nói xa vời lắm
                      Có phải Thu vàng cũng lá lay?

                      Đã hết cái thời nũng nịu nhau
                      Khi Thu vừa tiễn cánh ve sầu
                      Có còn gì nữa mà e ngại
                      Khi ánh trăng vàng soi biển dâu

                      Khi phố vừa lên ánh sáng đèn
                      Khi mình chợt nhớ lúc làm quen
                      Khi môi vừa nếm mùi cay đắng
                      Nhỏ xuống đường tim những nỗi niềm

                      Anh nhớ cái thời quen biết nhau
                      Đêm về ghi trọn giấc chiêm bao
                      Sợ rằng mai sẽ đường chia lối
                      Rồi để cho nhau mối thảm sầu

                      Quặn lòng theo dõi bóng chiều thu
                      Chẳng nỡ ra đi lúc bụi mù
                      Có phải từ lâu anh đã biết
                      Chuyện mình như thể áng phù du

                      Còn nhắc làm chi chuyện ngựa xe
                      Tiễn đi rồi chẳng thấy ai về
                      Nghe trong ký ức buồn dang dở
                      Khi thấy thu sang, tiếc dáng hè…


                      Nguyễn Gia Linh
                      31-08-2008

                      Comment


                      • Mưa Chiều

                        Chuyến đò tao ngộ


                        Nhìn chuyến đò trên sông Lagos
                        Chạnh niềm riêng nhớ buổi chia tay
                        Em tiễn anh, chiều mưa nặng hột
                        Nơi quê người xây mộng ngày mai
                        *
                        Đò quê xưa sao buồn thương quá
                        Cô lái đò vóc dáng mảnh
                        mai
                        Mái chèo nhẹ đưa thuyền êm ả
                        Xuôi theo chiều chiếc lá vàng bay
                        *
                        Em bên bờ đưa tay lau mắt
                        Miệng bảo con vẩy chúc ba đi
                        Anh trên thuyền nghe lòng se thắt
                        Môi ngập ngừng, lệ thấm rèm mi
                        *
                        Thuyền đã qua, bóng em còn đó
                        Mắt anh nhìn vào khoảng trời xa
                        Hy vọng giữ bóng người thương nhớ
                        Mặc cho đời bão táp phong ba
                        *
                        Sau nhiều năm dập vùi sương gió
                        Kiếp con tằm trả nợ áo cơm
                        Gia đình ta vui mừng đoàn tựu
                        Cảnh ấm no quên hết tủi hờn
                        *
                        Kỷ niệm xưa giờ đây sống lại
                        Mình bên nhau trong buổi trùng khơi
                        Tay cầm tay, chân tình tồn tại
                        Theo thời gian, giữ mãi muôn đời



                        Nguyễn Gia Linh
                        Lisbonne, ngày 17-09-2002, kỷ niệm 20 năm sau ngày đoàn tựu

                        Comment


                        • Mưa Chiều

                          Không qua phố



                          Không qua phố, tưởng rằng anh không nhớ
                          Trên đường đi ngọn cỏ vẫn mờ xa
                          Dấu vết xưa, bức thư ngà đâu đó
                          Để trong lòng những hình ảnh thiết tha

                          Đường lên dốc chân qua cầu bỡ ngỡ
                          Vẫn định về theo lối nhỏ đường xưa
                          Không để gặp những gì ta tưởng nhớ
                          Vì tâm tình theo gió thoảng mây đưa

                          Bài thơ cũ vẫn chứa nhiều vụng dại
                          Đợi chờ giờ trang trải mộng ngày qua
                          Ai còn nhớ cánh hoa tàn thừa thải?
                          Để làm gì khi mộng cũ dời xa

                          Về đến bến thấy lòng thanh thản lạ
                          Nghe xôn xao cành lá gọi ta về
                          Tiếng sóng vỗ từ miền quê biển cả
                          Cũng nhịp nhàng trước cầu đá chân đê

                          Không về phố, phải nào quên tất cả
                          Kỷ niệm xưa giờ đã quá xa xôi
                          Không còn gì gợi cho mình êm ả
                          Những suy tư, miêu tả đã qua rồi…


                          Nguyễn Gia Linh
                          31-08-2008

                          Comment


                          • Mưa Chiều

                            Dông bão



                            Tình yêu có phải lời ca
                            Hát lên cho thấm lòng ta với người?
                            Hay là dông bão tơi bời
                            Nổi lên để trói những người ươm tơ?

                            Thôi rồi! Nỗi ước niềm mơ
                            Còn đâu vẳng tiếng câu thơ, giọng cười
                            Ngoài trời mưa vẫn rơi rơi
                            Tâm tư trĩu nặng chưa vơi lại đầy

                            Nghĩ rằng nâng chén thật say
                            Để quên kỷ niệm chuỗi ngày chờ mong
                            Ngờ đâu gió đã sang đông
                            Đem theo giá buốt cho lòng co ro

                            Nhớ khi thề ước hẹn hò
                            Cùng nhau đứng đợi chuyến đò sang sông
                            Thấy bao tơ nắng xuôi dòng
                            Nhấp nhô lên xuống, dệt hồng không gian

                            Thấy chim tung cánh từng đàn
                            Nhởn nhơ hơn chiếc lá vàng bay xa
                            Nghe nồng hương thắm nhụy hoa
                            Bướm ong tìm cách lân la đến gần

                            Nhớ vòng tay ấm đầu Xuân
                            Nụ hôn nồng cháy, thiêu dần thời gian
                            Những lời tha thiết dịu dàng
                            Êm hơn tiếng hát của ngàn thông reo

                            Thôi rồi! Một thoáng qua vèo
                            Đời ta như thể cánh bèo trôi sông
                            Tin yêu vừa chớm trong lòng
                            Tả tơi theo gió, bềnh bồng theo mây

                            Ai mong sống kiếp đọa đày
                            Ai chờ chi cánh chim bay giữa trời
                            Trăm năm đã hứa một lời
                            Mà nay sao lại đổi dời bể dâu?

                            Mực xưa giờ đã phai màu
                            Thương yêu theo tiếng nghẹn ngào tiễn đưa
                            Trăng ơi! Có phải vì mưa
                            Sao trăng nhỏ giọt cho vừa lòng ta?


                            Nguyễn Gia Linh
                            Bordeaux, ngày 12-11-2003

                            Comment


                            • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi nguyen gia linh View Post
                              Tình em



                              Ngày xưa từ những xuyến xao
                              Nghe em lần bước nhẹ vào tim anh
                              Cố khơi những giấc mơ lành
                              Đêm đêm xây mái nhà tranh mặn nồng

                              Yêu em với cả tấm lòng
                              Anh nguyền dệt mối tơ hồng xe duyên
                              Thương em ánh mắt dịu hiền
                              Với vành môi mộng lướt trên hương tình

                              Ngày nay cuộc sống yên bình
                              Nhờ em giữ mãi bóng hình của anh
                              Như con chim chẳng xa cành
                              Như đài hoa trắng, trời xanh mây hồng

                              Bao nhiêu tình cảm trong lòng
                              Em dùng vun quén vườn hồng cho anh
                              Cùng nhau dạy đám đầu xanh
                              Biết câu tình nghĩa trọn dành cho nhau

                              Giữ cho tình chẳng phai màu
                              Dù bao biến cố lọt vào tâm tư
                              Bây giờ đã rõ thực hư
                              Càng thương lòng dạ nhân từ không lay.


                              Nguyễn Gia Linh
                              10-09-2008
                              Tình yêu có màu gì?
                              (Cảm tác từ bài "Tình em" của NGL)


                              Ngày thơ bé em rất yêu màu trắng,
                              Màu thơ ngây, tinh khiết tuổi học trò,
                              Màu của tâm hồn chỉ biết mộng mơ,
                              Bầu trời nhỏ chỉ toàn là màu trắng….

                              Rồi ngày kia anh trao cành phượng thắm.
                              Đỏ ngỡ ngàng, quyển vở mới sang trang,
                              Rủ rỉ bên tai lời tình ái nhẹ nhàng,
                              Trang giấy mới tô lời yêu màu tím!

                              Em từ đó tóc không còn thắt bím,
                              Nghe lời anh cứ để tóc gió bay,
                              Em bước điệu đàng, nhè nhẹ gót hài,
                              Bầu trời nhỏ thêm màu xanh hy vọng!

                              Anh kể em nghe về bầu trời cao rộng,
                              Về cánh diều chẻ gió vút bay cao,
                              Về ước mơ, khung trời mới ngọt ngào,
                              Trang giấy mới tô thêm màu ngũ sắc.

                              Một ngày kia cầu vồng hiện ra thắc mắc?
                              Chỉ cho em tình ái bảy sắc màu…
                              Chỉ cho em hờn giận, và nỗi đau…
                              Em biết khóc, cầu vồng kia trở xám!

                              Anh ác lắm biến em từ màu trắng,
                              Thành cầu vồng, đã biết khóc, lại biết yêu!
                              Pha thêm màu buồn tủi của buổi chiều,
                              Đêm trở gió, pha màu đen từ đó!

                              Đen trắng tình đời, bây giờ em hiểu rõ!
                              Chẳng trách gì ai, chỉ tự trách mình!
                              Đừng nên nghe lời mật ngọt màu xanh!
                              Em yêu lắm chỉ hai màu đen trắng!

                              UKH
                              Apr 4, 2010

                              Comment


                              • Mưa Chiều

                                ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
                                Tình yêu có màu gì?
                                (Cảm tác từ bài "Tình em" của NGL)


                                Ngày thơ bé em rất yêu màu trắng,
                                Màu thơ ngây, tinh khiết tuổi học trò,
                                Màu của tâm hồn chỉ biết mộng mơ,
                                Bầu trời nhỏ chỉ toàn là màu trắng….

                                Rồi ngày kia anh trao cành phượng thắm.
                                Đỏ ngỡ ngàng, quyển vở mới sang trang,
                                Rủ rỉ bên tai lời tình ái nhẹ nhàng,
                                Trang giấy mới tô lời yêu màu tím!

                                Em từ đó tóc không còn thắt bím,
                                Nghe lời anh cứ để tóc gió bay,
                                Em bước điệu đàng, nhè nhẹ gót hài,
                                Bầu trời nhỏ thêm màu xanh hy vọng!

                                Anh kể em nghe về bầu trời cao rộng,
                                Về cánh diều chẻ gió vút bay cao,
                                Về ước mơ, khung trời mới ngọt ngào,
                                Trang giấy mới tô thêm màu ngũ sắc.

                                Một ngày kia cầu vồng hiện ra thắc mắc?
                                Chỉ cho em tình ái bảy sắc màu…
                                Chỉ cho em hờn giận, và nỗi đau…
                                Em biết khóc, cầu vồng kia trở xám!

                                Anh ác lắm biến em từ màu trắng,
                                Thành cầu vồng, đã biết khóc, lại biết yêu!
                                Pha thêm màu buồn tủi của buổi chiều,
                                Đêm trở gió, pha màu đen từ đó!

                                Đen trắng tình đời, bây giờ em hiểu rõ!
                                Chẳng trách gì ai, chỉ tự trách mình!
                                Đừng nên nghe lời mật ngọt màu xanh!
                                Em yêu lắm chỉ hai màu đen trắng!

                                UKH
                                Apr 4, 2010
                                Cám ơn UKH đã viếng Trang Thơ Mưa Chiều của NGL, còn để lại bài thơ rất dài và quá hay, nhiều ý kiến đặc sắc làm cho NGL rất thán phục, mong UKH cho phép kỳ tới NGL sẽ hoạ lai.

                                Thân kính

                                NGL

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom