• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Mưa chiều

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Mưa chiều

    Mưa chiều


    Âm thầm đếm những giọt mưa
    Theo về vội vã cười đùa mái hiên
    Lỡ rồi ngang trái hoa duyên
    Đành sang lối nhỏ lụy phiền vây quanh

    Mưa về khi lá hết xanh
    Trên trời mây thẫm xây thành hoang vu
    Gió chiều rét lạnh mùa thu
    Đàn chim ngại trốn sương mù ngẩn ngơ

    Anh ngồi đan dệt vần thơ
    Nghe hồn lắng dịu nét chờ say mê
    Khi chân bước mỏi lê thê
    Buồn theo trăng lặn não nề người xa

    Bờ hồ vắng lặng chiều tà
    Buồn theo sóng nước la đà lá bay
    Đường xa dẫm bước chân ai
    Nghe hồn trĩu nặng về ngay quê nhà

    Nhớ theo bóng nước chiều xa
    Ngày về cúng ngắm trăng tà chênh vênh
    Buồn nghe sóng nổi lênh đênh
    Con đường quê mẹ buồn tênh tháng ngày


    Nguyễn Gia Linh
    12-11-2009
    Similar Threads

  • Mưa Chiều

    Tiễn người đi


    Tôi lặng lẽ trên đường dong ruỗi
    Lòng nghẹn ngào nhớ buổi sơ giao
    Ngày nay cách biệt phương nào
    Người đi năm ấy còn trao ân tình !

    Ngồi nhớ lại chúng sinh cõi tạm
    Có bao người chẳng hám lợi danh
    Bao người thích mái nhà tranh
    Bao người vui sướng, phải đành ra đi ?

    Đời vạn nẻo lo gì thiên lý
    Suốt cuộc đời đâu chỉ một đêm
    Sống sao một giấc êm đềm
    Để cho tình chẳng ru mềm nhớ thương

    Đời muôn nẻo dọc đướng gió bụi
    Nẻo đi về buồn tủi chia tay
    Ra đi lòng có thở dài
    Mắt buồn ray rứt u hoài tiễn đưa !

    Rồi một sớm sang mùa gió lạnh
    Nhớ thương người quấn mảnh vai gầy
    Giờ nầy người ở đâu đây
    Có nghe gió dậy chứa đầy hồn thu. ?

    Cánh chim mỏi, trời u gió nổi
    Đem hồn thơ tắm gội sương chan
    Trà thơm ngồi ngắm trăng tàn
    Buồn theo sóng cảm, lan tràn biển xa

    Nguyễn Gia Linh
    30-08-2008

    Comment


    • Mưa Chiều

      Em đã xa



      Ngày chia tay, thôi hết rồi mộng ước
      Vần thơ buồn theo từng bước lang thang
      Gió xua mây khỏi khung trời xuôi ngược
      Để giờ đây cô lẻ trước non ngàn

      Ngày em đi, giữa mưa sầu cô đọng
      Ảnh hình nào làm sống lại tình ta ?
      Lời gọi nào để mình thôi lẻ bóng,
      Nhớ làm sao để mắt khỏi nhạt nhòa?

      Em ra đi, nắng chiều vừa tắt lịm
      Bóng hoàng hôn mờ phủ cả chân trời
      Anh lặng lẽ giữa một màu tim tím
      Khi tim lòng quặn thắt giữa chơi vơi

      Em đã xa, lòng càng thêm trống vắng
      Nỗi buồn nầy mãi đăng đẳng khôn khuây
      Để từng đêm nghe giọt sầu cay đắng
      Làm úa mềm từng phút với từng giây

      Em đã xa, còn ai qua lối nhỏ
      Để cho mình ôm nỗi nhớ niềm thương
      Còn đâu nữa đôi môi mềm hé mở
      Đưa chúng mình lên tận ngõ yêu đương

      Em đã xa, đường dài hun hút quá
      Cảm thấy mình xa lạ giữa sầu thương
      Đường anh đi phủ đầy bao xác lá
      Chôn lấp rồi một kỷ niệm vấn
      vương

      Em đã xa, có thấy lòng ray rứt
      Nhớ nhung về một kỷ niệm không phai
      Những đêm dài có bao giờ thao thức
      Để nghĩ về hình bóng của riêng ai?

      Em đã xa, có nhớ đêm huyền diệu?
      Ánh trăng vàng thần thoại giữa không
      trung
      Hai trái tim chan hòa cùng nhịp điệu
      Để đôi lòng tan rả giữa mông lung...

      Nguyễn Gia Linh,
      Bordeaux, ngày 19-12-2004

      Comment


      • Mưa Chiều

        Ước vọng cuối đời



        Trót sống cuối đời nơi cõi vắng
        Chợt thương chợt nhớ bến sông dài
        Cô đơn một sớm chiều thu quạnh
        Cảm thấy điên đầu nhịp cuốn xoay

        « Em » ở phương trời vùng đất đỏ
        Sống xa thành thị khỏi bon chen
        Hững hờ vì chẳng ai dòm ngó
        Tránh được bao nhiêu những lụy phiền

        Ta mơ về cõi cuối trời mây
        Gặp lại người xưa dẫu phút giây
        Rót chén rượu nồng ta uống cạn
        Cho hồn thơ rụng một rương đầy

        Đã trót say rồi, không tuyệt vọng
        Nung lò sưởi ấm giấc mơ xưa
        Cho nguồn hơi nóng còn vương mãi
        Như ánh trăng vàng ngập ý thơ

        Ta biết dầu ta tận bến nào
        Không cần phải đợi giấc chiêm bao
        Cũng tìm về lại phương trời ấy
        Để sống quanh người thương mến nhau

        Phút giây còn lại ở dương trần
        Không để cho hồn ngập chuyển luân
        Chỉ quyết tìm về nơi bến cũ
        Cùng nhau quên hết chuyện phù vân


        Nguyễn Gia Linh
        12-08-2008

        Comment


        • Mưa Chiều

          Gởi lời theo gió lộng




          Sương thu lạnh bắt đầu gom nỗi nhớ
          Lá bên đồi đang thay đổi màu tươi
          Thương làm sao bến đò chiều gặp gở
          Giọt mừng rơi che giấu nét môi cười

          Chiều nắng tắt lưng trời buông sắc tím
          Gieo nhớ thương vào tận mảnh hồn quê
          Bờ sông nhỏ mắt mơ màng tìm kiếm
          Thảm cỏ xanh trải lối rước ai về

          Tình em nhỏ như thủy triều gợn sóng
          Đang dâng đầy những thao thức chờ mong
          Môi mấp máy gởi lời theo gió lộng
          Đời đáng yêu đang vẽ nét môi hồng

          Hồn thư thả, bồng bềnh theo lối mộng
          Sóng lăn tăn đang vỗ nhẹ mạn thuyền
          Như thầm nhắc những gì mình ước vọng
          Sẽ chan hòa theo dấu bóng trăng lên

          Anh lần bước trên đường mòn trải rộng
          Dẫn anh về bên lối mộng bờ yêu
          Đường anh đi vẫn còn nhiều sóng động
          Chẳng ngại ngùng, nào sợ bóng
          cô liêu

          Anh vẫn giữ niềm tin trong kỷ niệm
          Ánh mắt nhìn theo dõi tận trời xa
          Dầu không thấy vì sắc màu tim tím
          Nhưng trong lòng vẫn dệt khúc tình ca


          Nguyễn Gia Linh

          Comment


          • Mưa Chiều

            Đã hết đêm huyền mộng !


            Anh gởi hồn thơ về chốn cũ
            Theo lời nhung nhớ vạn sầu thương
            Biết rằng năm tháng còn theo đuổi
            Đâu dễ quên liền chuyện vấn vương

            Mây đã che mờ muôn sắc lá
            Gợi buồn tâm tưởng chốn trời xa
            Có nghe gió sớm thay mùa hạ
            Sao bóng chiều lam buổi xế tà

            Ánh sáng còn vương màu phẳng lặng
            Như đem chôn giấu mộng xa vời
            Phải chăng giữa chốn đầy im vắng
            Ta vượt muôn trùng lướt biển khơi

            Trăng ơi ! Ngồi dựa bên song cửa
            Sao gởi cho ta bóng nhạt nhòa !
            Ánh diệu đêm nào không thấy nữa
            Chỉ còn mưa gió dệt phôi pha

            Thôi rồi, đã hết đêm huyềnmộng
            Từng ánh tơ vàng lượn bến sông
            Có phải ngày xưa đùa giởn sóng
            Mà sao cõi vắng quá mênh mông !


            Nguyễn Gia Linh

            Comment


            • Mưa Chiều

              Chiếc áo dài


              Một hình bóng yêu kiều và diễm lệ
              Bước hồn nhiên lướt nhẹ giữa vườn Xuân
              Trong nắng sớm đài hoa chưa ráo lệ
              Đang lung linh rọi sáng cõi hồng trần

              Trước cảnh vật nhuộm sắc màu huyền ảo
              Cùng hương thơm tỏa rộng giữa ngàn cây
              Bao cánh bướm đang ngập ngừng ái ngại
              Vì dáng người tha thướt tựa vầng mây

              Ôi! Chiếc áo dài Việt Nam muôn thuở
              Nét nhẹ nhàng như dải lụa Hà Đông
              Đường may ôm theo thân hình tuyệt mỹ
              Bao nhớ thương còn giữ chặt trong lòng

              Tà áo dài rộng hơn ngàn cánh bướm
              Thướt tha như làn gió buổi đầu Xuân
              Đưa hồn anh vào khung trời mộng tưởng
              Rồi vuốt ve khi anh mãi ngập ngừng

              Một hình ảnh dịu hiền cô gái Việt
              Chiếc áo dài như ngọn đuốc không tên
              Không quyền quý, không cao sang diễm tuyệt
              Mà muôn đời vẫn nhớ mãi không quên


              Nguyễn Gia Linh
              Bordeaux, ngày 15-12-2003

              Comment


              • Mưa Chiều

                Đường ta đi 2



                Đường ta đi, bị bao lần chụp mủ
                Không thẹn mình, không hổ với non sông
                Tháng ngày qua, vẫn đong đầy góp đủ
                Đem yêu thương, ấp ủ với vun trồng.

                Đường ta đi, biết giữa không và có
                Chọn con đường nhiều khó với gian nan
                Vẫn một lòng giữa mây ngàn sáng tỏ
                Chẳng lo gì đau khổ với lầm than

                Đường ta đi, biết sang màu đen trắng
                Có bao ngày trải nắng với dầm mưa
                Biết xinh tươi qua bao mùa phẳng lặng
                Đầy yêu thương, cay đắng, nói sao vừa

                Đường ta đi, giữa chánh tà khó tránh
                Nhưng một lòng chống tham nhũng độc tài
                Đừng tưởng có chỉ một mình thống lãnh
                Rồi nghênh ngang, tàn ác chẳng cần ai !

                Đường ta đi, đã không nài danh lợi
                Thì lo gì tước lộc với giàu sang
                Ta biết chọn con đường mà tiến tới
                Thuận tình người, chẳng đợi bóng hào quang.

                Đường ta đi, trong lòng mang ánh đuốc
                Soi sáng đường tiếp rước một tình thương
                Biết chia nhau những gì mình có được
                Có tình nào hơn tình cảm quê hương. !


                Nguyễn Gia Linh

                Comment


                • Mưa Chiều

                  Gởi em


                  Trong những ngày tháng lạnh
                  Gởi em chút nắng hồng
                  Sưởi ấm đời cô quạnh
                  Cho mắt lệ ngưng dòng

                  Lá vàng rơi tơi tả
                  Gởi em muôn sắc màu
                  Tạo đường chiều thanh nhả
                  Quên hết chuỗi ngày đau

                  Gởi em làn gió mát
                  Khi nắng hè chói chan
                  Quên đi chiều mưa tạt
                  Vào quán nhỏ bên đàng

                  Mùa Xuân hồng đôi má
                  Muôn cảnh vật xinh tươi
                  Gởi em chùm hoa lạ
                  Làm tăng nét môi cười

                  Khi đêm về trống vắng
                  Gởi em ánh vàng soi
                  Cho hồn em tỉnh lặng
                  Quên giây phút ngậm ngùi


                  Nguyễn Gia Linh

                  Comment


                  • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi nguyen gia linh View Post
                    Gởi em


                    Trong những ngày tháng lạnh
                    Gởi em chút nắng hồng
                    Sưởi ấm đời cô quạnh
                    Cho mắt lệ ngưng dòng

                    Lá vàng rơi tơi tả
                    Gởi em muôn sắc màu
                    Tạo đường chiều thanh nhả
                    Quên hết chuỗi ngày đau

                    Gởi em làn gió mát
                    Khi nắng hè chói chan
                    Quên đi chiều mưa tạt
                    Vào quán nhỏ bên đàng

                    Mùa Xuân hồng đôi má
                    Muôn cảnh vật xinh tươi
                    Gởi em chùm hoa lạ
                    Làm tăng nét môi cười

                    Khi đêm về trống vắng
                    Gởi em ánh vàng soi
                    Cho hồn em tỉnh lặng
                    Quên giây phút ngậm ngùi


                    Nguyễn Gia Linh
                    Gởi trăng.
                    (Họa bài “Gởi em” của NGL)


                    Em vui lắm, trăng hứa rồi đấy nhé!

                    Hứa mang cho em tia nắng mặt trời đêm…

                    Để mùa đông, ngồi ngắm ánh trăng lên,

                    Trăng nhẹ hát đưa em vào giấc ngủ…


                    Rồi những mùa thu lá vàng ủ rủ…

                    Em có trăng, có cả ánh mặt trời…

                    Lá rơi rụng nhưng lòng em không rối…

                    Em có trăng, gỡ rối rắm cuộc đời!


                    Mùa hè đến em nghe làn gió hát,

                    Cười với em, khe khẽ ánh trăng rơi…

                    Mặt trời đêm bé nhỏ của em ơi!

                    Em thương lắm, trăng ơi, vui lên nhé!!!


                    Xuân lại đến, hoa lại cười khe khẽ,

                    Hái tặng em, một đóa trắng hoa cười,

                    Cám ơn trăng, mang đến tặng niềm vui…

                    Em xin hứa sẽ bên trăng mãi mãi…


                    Trăng ơi trăng! Em đang mơ hay tỉnh?


                    UKH

                    Apr 19, 2010
                    Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 23-04-2010, 10:17 AM.

                    Comment


                    • Mưa Chiều

                      ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
                      Gởi trăng.
                      (Họa bài “Gởi em” của NGL)

                      Em vui lắm, trăng hứa rồi đấy nhé!
                      Hứa mang cho em tia nắng mặt trời đêm…
                      Để mùa đông, ngồi ngắm ánh trăng lên,
                      Trăng nhẹ hát đưa em vào giấc ngủ…

                      Rồi những mùa thu lá vàng ủ rủ…
                      Em có trăng, có cả ánh mặt trời…
                      Lá rơi rụng nhưng lòng em không rối…
                      Em có trăng, gỡ rối rắm cuộc đời!

                      Mùa hè đến em nghe làn gió hát,
                      Cười với em, khe khẽ ánh trăng rơi…
                      Mặt trời đêm bé nhỏ của em ơi!
                      Em thương lắm, trăng ơi, vui lên nhé!!!

                      Xuân lại đến, hoa lại cười khe khẽ,
                      Hái tặng em, một đóa trắng hoa cười,
                      Cám ơn trăng, mang đến tặng niềm vui…
                      Em xin hứa sẽ bên trăng mãi mãi…

                      Trăng ơi trăng! Em đang mơ hay tỉnh?

                      UKH
                      Apr 19, 2010
                      Gởi trăng bốn mùa
                      (Cảm tác bài Gởi Trăng của UKH)

                      Em mộng tưởng trăng lên rồi em nhé
                      Gởi về em ánh sáng giữa trời đêm
                      Dù mùa đông, vẫn ngăm ánh trăng lên
                      Gió thoang thoảng ru em vào giấc ngủ

                      Nghe mùa thu, lá vàng đang ủ rũ
                      Còn có trăng như ánh sáng mặt trời
                      Lá tơi tả giữa gió chiều không rối
                      Em mơ màng sáng tối của cuộc đời

                      Em ngâm khẻ tiếng ve lên giọng hát
                      Miệng mỉm cười sóng nhạc điểm trăng rơi
                      Mặt trời đêm, ánh sáng của em tôi
                      Dễ thương lắm, giữ hồn vui em nhé

                      Xuân vừa đến, ngàn hoa vương nụ hé
                      Gởi tặng người em gái nhỏ xinh tươi
                      Sống theo trăng mơ mộng tỏa niềm vui
                      Em đã hứa về bên trăng mãi mãi

                      Hình ảnh đẹp ! Lo gì mơ hay tỉnh !

                      Nguyễn Gia Linh

                      Comment


                      • Mưa Chiều

                        Nắng bùng hương sắc


                        Người đi xa vạn dặm
                        Ta về cuối chân mây
                        Mang tâm hồn ngơ ngẩn
                        Theo dõi người nơi đây !

                        Chợt nắng hồng nhẹ đến
                        Để cho hồn mơ say
                        Một vùng trời dễ mến
                        Nghe quên hết tàn phai

                        Gió dịu dàng nhẹ thổi
                        Phơ phất mấy cành hoa
                        Con đường xưa quên lối
                        Như dòng đời trôi qua

                        Tưởng hồn thơ chạy trốn
                        Theo giấc mộng xa vời
                        Ngờ đâu tình chưa trọn
                        Trở về giữa chơi vơi.

                        Rồi một ngày lầm lũi
                        Viết nốt giấc mơ thừa
                        Đã qua thời hờn tủi
                        Không còn bóng người xưa

                        Bây giờ đầy hoa nắng
                        Muôn cánh bướm vờn nhanh
                        Quanh nụ hồng nhụy thắm
                        Ươm ướp mộng hương lành

                        Đất trời nay mở hội
                        Hương sắc với vần thơ
                        Người về từ muôn lối
                        Đã không đợi không chờ !

                        Nguyễn Gia Linh
                        24-05-2008

                        Comment


                        • Mưa Chiều

                          Con vẫn sống trong lòng ba
                          (Xin phép thay mặt anh Dương Quân để diễn tả nỗi lòng khi hay người con gái yêu Dương Thị An Xuyên của anh đã từ trần qua cơn bệnh nặng)



                          Tin sét đánh, ba ôm đầu bật khóc
                          Tại vì sao con lại bỏ ra đi ?
                          Bao niềm tin, ba còn lại những gì
                          Giờ đã hết khi tuổi già chồng chất

                          Thương con trẻ, sống chuỗi ngày lây lất
                          Không tình thương, nội, ngoại thẳng tay xua
                          Khi cuộc đời theo chiều gió đẩy đưa
                          Chỉ còn biết bạc tiền hay danh vọng

                          Con hội tụ điều hay trong lẽ sống
                          Biết kiệm cần, nhẫn nại để mưu sinh
                          Biết nâng niu, trân quý những ân tình
                          Sao Trời nỡ để mình xa cách mãi !!!

                          Con không chết, con vẫn còn tồn tại !
                          Trong lòng ba mãi mãi chẳng rời xa
                          Bút mực nào diễn tả những xót xa
                          Khi cay đắng đã nhòa trong khóe mắt

                          Thương mẹ cha theo nỗi đau chất ngất
                          Tội tình chi mà phải chịu đọa đày
                          Chỉ tại vì theo lối sống thẳng ngay
                          Không mê hoặc, không phô bày trắng trợn

                          Càng nghĩ lại, càng xót xa đau đớn
                          Mới ngày nào, niềm kiêu hãnh vô biên
                          Mà hôm nay chất chứa mọi ưu phiền
                          Vì ba chỉ là tên tù cải tạo

                          Ba vẫn sống chuỗi ngày sầu áo não
                          Vì em con, niềm sáng tạo cuối cùng
                          Khinh lũ người giữ kiếp sống lao lung
                          Đầy dốt nát nhưng tưởng mình bất diệt


                          Nguyễn Gia Linh

                          Comment


                          • Mưa Chiều

                            Mái nhà xưa

                            Đường đời vạn nẻo người đi
                            Dầu chân vướng phải những gì tiếc thương
                            NGL (Tiếng Lòng)



                            Mái nhà xưa vẫn còn nguyên ngói đỏ
                            Có bao giờ ngăn trở bước người đi
                            Dù trong tim còn lưu luyến những gì
                            Mà tâm tưởng mãi ghi hình ảnh diệu

                            Tôi vẫn biết khó cùng chung nhịp điệu
                            Thì gạt lòng muốn níu để mà chi
                            Đã không tin thì cứ để cho đi
                            Rồi sẽ thấy từ ly sâu sắc đậm

                            Kể từ nay trên bước đường vạn dặm
                            Cùng bạn già xướng họa với ngâm thơ
                            Tìm niềm vui trong ý đợi câu chờ
                            Không vướng mắc những thẫn thờ luyến ái

                            Tôi cứ để cho hồn người sản khoái
                            Có lo gì tranh cải với sầu than
                            Cứ cho rằng đã đến lúc dở dang
                            Nào ai hiểu tâm tình trang thục nữ ?

                            Đường muôn nẻo giữa dặm trường lữ thứ
                            Gót chân mềm quên sóng dữ bờ xa
                            Tôi vẫn tìm những ý mộng thiết tha
                            Nhưng đã hiểu thế nào là gắn bó

                            Rồi có lúc dừng chân bên đám cỏ
                            Thấy hoang tàn chạnh nhớ đến người xưa
                            Vẫn ngồi đây ngâm nhẹ những vần thơ
                            Để sưởi ấm hồn người mơ với mộng !!!


                            Nguyễn Gia Linh

                            Comment


                            • Mưa Chiều

                              Anh vẫn ngồi đây



                              Anh vẫn ngồi đây nhìn bụi trúc
                              Lá dài thân thẳng rất uy nghi
                              Dầu cho mưa gió làm chao lệch
                              Cũng chẳng sai đường, đổi hướng đi

                              Anh vẫn ngồi đây ngắm cánh
                              mai
                              Bông vàng hương nhụy sắc trang đài
                              Phong lưu trong những ngày xuân ấm
                              Nhưng chẳng bao giờ chịu đổi thay

                              Anh vẫn ngồi đây ngắm bóng tà
                              Bao lần nức nở lúc mưa sa
                              Bao lần nắng rạng say huyền ảo
                              Và biết bao lần khúc diễm ca

                              Anh vẫn ngồi đây ngắm ánh trăng
                              Tưởng như hồn nhập chốn cung Hằng
                              Lúc nào cũng thấy tơ huyền diệu
                              Như kết như giăng sợi xích thằng

                              Anh vẫn ngồi đây nghĩ đến em
                              Khi sương từng giọt rụng bên thềm
                              Bài thơ hoa mộng còn dang dở
                              Khi trái tim sầu lạnh mỗi đêm


                              Nguyễn Gia Linh
                              Bordeaux, ngày 12-05-2005

                              Comment


                              • Mưa Chiều

                                Tình Mẹ
                                (Cảm tác theo bài Lòng Mẹ của Hoàng Đăng)


                                Hồi tưởng lại những thâm tình của Mẹ
                                Những hy sinh cơm áo với dưỡng nuôi
                                Mẹ âm thầm dẫn dắt suốt cuộc đời
                                Đưa con đến khung trời nhiều thỏa nguyện

                                Chỉ vì con mẹ chắt chiu tằn tiện
                                Nghĩ từ ly từ tí để lo con
                                Còn riêng Mẹ, áo cũ rách vai sờn
                                Mẹ vẫn giữ, lo cho con mãi mãi

                                Dành dụm tiền để mua vài thước vải
                                Không bận lòng, may áo mới cho con
                                Chỉ mong sao hãnh diện trước sân trường
                                Rằng con Mẹ vẫn không thua đám trẻ

                                Mẹ giấu kín, chỉ tỏ mình vui vẻ
                                Vì bên lòng chỉ nghĩ một mình con
                                Cam nhịn đói để con được phần hơn
                                Nhưng vẫn tỏ ra mình sướng khỏe

                                Mẹ hiền ơi ! Nay đời con được thế
                                Công ơn nầy con gởi đến Mẹ đây
                                Dù trời cao, biển rộng vẫn không tày
                                Lòng Mẹ đó, suốt cuộc đời vất vả…


                                Nguyễn Gia Linh

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom