• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

* Hai Cái Kiếp...hừmm *

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • * Hai Cái Kiếp...hừmm *

    Ta đánh cược nên nửa đời thua mất
    Cuộc tình tan rất thật trắng bàn tay
    Anh đặc số, cái trò chơi định mệnh
    Nên cũng thua trút ngược cả dạ dày !

    Rồi bóp ruột cho bớt niềm trắc trở
    Vổ trán thô đồm độp tiếng khô khan
    Khom lưng lại thêm đời nghiêng chiếc bóng
    Hát như rên âm lạ tiếng khàn khàn !

    Hai cái kiếp ngó nhau vì lận đận
    Mớ vô duyên đeo đẳng chẳng đặng đừng
    Tay với lấy bầu trời đen u ám
    Vứt vào hồn cố mộng hóa thanh vân !

    Khà khà....cười, đời người sao ngớ ngẩn
    Ôm tương tư một cục rối tơ vò
    Anh vì ai, ai vì tôi....chi hả?
    Thô tục này, lại húng hắng ho hen !

    TNBV
    Similar Threads
  • #2

    Người yêu tôi - Đàn bà !

    Em - đàn bà giống tôi
    Hai thân mình mai mảnh
    Cũng theo tình ấm, lạnh
    Nên đánh rớt hồn mình...

    Em - tôi
    Đàn bà chúng mình !
    Tìm nhau chia sẻ đắng
    Em- vì tôi
    Thầm lặng.
    Ôm ấp mối tình đơn phương !

    Em - của tôi yêu đơn phương
    Người đàn bà cùng phái
    Em - vì sao ngu dại
    Đi yêu lầm tôi chi....!

    Em - bây giờ làm chi?
    Để úa tàn nhan sắc
    Trao trái tim - Người sắt
    Linh hồn tôi ngu ngơ...!

    Em - Dại khờ !
    Chờ...
    Chờ...chi tôi em hởi? !
    Ôi em tôi - Em tôi !

    TNBV

    Comment

    • #3

      ..................

      Comment

      • #4

        Chôm hình của hoangvu (thanks !)

        Comment

        • #5

          ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Khanh Vân View Post
          ..................


          Già trẻ đều giống nhau.

          (họa bài Ta đã già đi hay trẻ hơn?!)

          Nữa mảnh trăng gầy như dáng em,
          Dáng em nhẹ bước, lướt qua thềm,
          Áo em bay nhẹ như sương khói,
          Áo phủ mây hay là tóc em?

          Sương sớm hay là nước mắt em?
          Từng giọt long lanh, lóng lánh rèm,
          Rưng rưng nước mắt em từng giọt,
          Giọt ngắn, giọt dài, giọt sương đêm.

          Côn trùng rỉ rả khúc nhạc sầu.
          Tim hồng rỉ máu khóc tình đau,
          Ve sầu dạo khúc tình oan trái,
          Cánh hạc lưng trời chấp chới bay!

          Mõi cánh đơn côi nhạn cuối trời,
          Thầm thì gió nổi khóc người đi,
          Em về bên nớ, tim ta vỡ,
          Ngàn năm ta vẫn mộng xuân thì!

          UKH
          Dec 8, 2009
          Bài thơ làm quen với bạn. Xin thọ giáo.

          Comment

          • #6

            Comment

            • #7

              ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post

              Già trẻ đều giống nhau.

              (họa bài Ta đã già đi hay trẻ hơn?!)

              Nữa mảnh trăng gầy như dáng em,
              Dáng em nhẹ bước, lướt qua thềm,
              Áo em bay nhẹ như sương khói,
              Áo phủ mây hay là tóc em?

              Sương sớm hay là nước mắt em?
              Từng giọt long lanh, lóng lánh rèm,
              Rưng rưng nước mắt em từng giọt,
              Giọt ngắn, giọt dài, giọt sương đêm.

              Côn trùng rỉ rả khúc nhạc sầu.
              Tim hồng rỉ máu khóc tình đau,
              Ve sầu dạo khúc tình oan trái,
              Cánh hạc lưng trời chấp chới bay!

              Mõi cánh đơn côi nhạn cuối trời,
              Thầm thì gió nổi khóc người đi,
              Em về bên nớ, tim ta vỡ,
              Ngàn năm ta vẫn mộng xuân thì!

              UKH
              Dec 8, 2009
              Bài thơ làm quen với bạn. Xin thọ giáo.

              Bài thơ của UKH hay quá, thật vui khi được UKH ghé qua, khi rãnh, nhất định vào họa với bạn...

              Comment

              • #8

                Cuối tháng một, có gì làm nhung nhớ?
                Nghe âm thanh tim vỡ vạn lần đau
                Tình yêu ơi !....Vôi đá cũng bạc màu?
                Lòng phai nhạt bởi vì đâu ... ta hởi?!

                Chiều ngưng gió, cánh sầu kia dịu vợi
                Mắt, tim, gan chẳng đợi những ngày xưa
                Bao năm qua cuộc sống vốn thãi thừa
                Trao tình ái - đã bưa?.... cho sỏi đá !

                Có bao lần hồn rức ray té ngã
                Lúc điêu linh, tàn phá một cỏi tình
                Rồi chấp vá, níu cả mộng tuyết trinh
                Để phù phiếm vỡ oà theo nước mắt !

                Ngày hôm nay ân tình ta góp nhặt
                Được bao nhiêu?. Cân nhắc một kiếp người !


                TNBV

                Comment

                • #9

                  Đêm tưởng nhớ bóng hình
                  Ngày sầu buồn khắc khoải...
                  Giấc ngủ toàn mộng mị
                  Giải thoát thế nào đây...
                  Ta muốn quên cuộc đời quá bạc...
                  Để vui cười thanh thản tháng ngày qua.
                  Ánh tà dương khuất dạng phía xa
                  Như lịm tắc tình đầu đầy đau khổ...
                  Dẫu biết yêu là khổ...
                  Cho, nhận chẳng bằng nhau...
                  Nhưng tại sao lại thế?
                  Giải thích được không nào...
                  Ta tay trắng phận nghèo thua thiệt
                  Và kim tiền, vật chất đón đợi em...
                  Lòng em luôn thay trắng đổi đen...
                  Để giết chết một tình yêu cuồng nhiệt...

                  Cac bạn thông cảm mình viết theo cảm xúc, văn chương mình dở lắm có gì đừng cười nghe...
                  đời là lông vịt!

                  Comment

                  • #10

                    ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi longvitcum View Post
                    Đêm tưởng nhớ bóng hình
                    Ngày sầu buồn khắc khoải...
                    Giấc ngủ toàn mộng mị
                    Giải thoát thế nào đây...
                    Ta muốn quên cuộc đời quá bạc...
                    Để vui cười thanh thản tháng ngày qua.
                    Ánh tà dương khuất dạng phía xa
                    Như lịm tắc tình đầu đầy đau khổ...
                    Dẫu biết yêu là khổ...
                    Cho, nhận chẳng bằng nhau...
                    Nhưng tại sao lại thế?
                    Giải thích được không nào...
                    Ta tay trắng phận nghèo thua thiệt
                    Và kim tiền, vật chất đón đợi em...
                    Lòng em luôn thay trắng đổi đen...
                    Để giết chết một tình yêu cuồng nhiệt...

                    Cac bạn thông cảm mình viết theo cảm xúc, văn chương mình dở lắm có gì đừng cười nghe...
                    Hay, hay lắm.... viết từ trong trái tim có gì quý bằng... cảm ơn LVC đã ghé qua, nhớ ghé thường nhé, KV mong....

                    Comment

                    • #11

                      Lững thững ta về với bóng đêm
                      Quên gió lùa qua sợi tóc mềm
                      Quên trăng ánh chiếu mờ nhân ảnh
                      Quên cả tim mình - nỗi nhớ thêm !

                      Ta cuộn đời ta giữa cơn mê
                      Hơi hướm ngày xưa có trở về?
                      Vùi tìm hương cũ tình ân ái
                      Một bờ vai lạnh cỏi tái tê !

                      Ta hỏi hồn ta đã mất chưa?
                      Sao lá rơi khuya cũng.... rỏ......thừa...
                      Cái sầu chất ngất còn đỉnh, ngọn
                      Ví gì lìa cuốn chảy theo mưa !

                      Ta ngó ra ngoài ngắm trăng, mây
                      Phủ mờ tâm trí, dạ hao gầy
                      Vì đâu tan tác....? Vì đâu nhỉ?
                      Giọt lệ âm thầm rơi...có hay !

                      TNBV
                      Đã chỉnh sửa bởi Khanh Vân; 29-01-2010, 07:31 PM.

                      Comment

                      • #12

                        Có vết buồn bởi bàn tay chạm khẽ
                        Nhẹ nhàng thôi sao cũng đủ tê lòng
                        Đêm mất ngủ bổng chừng ai nấc..., nhẹ
                        Ngậm ngùi ta - hàng dư lệ lưng tròng !

                        Sáu năm chẳn - cố níu ngày quay lại
                        Với cuộc đời còn lắm mối lao đao
                        Trong túy lúy - say - hóa tình ngây dại
                        Tỉnh nhau ra....khuya lụn - vỡ tiếng chào !

                        Khép mắt lại - rớt sầu trong cỏi lặng
                        Rêm ngất ngư......ngay muôn nỗi muộn phiền
                        Dấu ấn nhỏ... xé lòng ai chi đặng?
                        Còn riêng ta....?! Thèm níu giữ....phĩ - nguyền.....?!

                        TNBV

                        Comment

                        • #13

                          Từ tiếng nhạc phát ra rưng rức
                          Ta nghe lòng đau điếng về đêm
                          Ngày lụn xuống bóng trần tưng tức
                          Nên đối đầu trên vách chênh vênh !

                          Buông một tiếng thở dài ngao ngán
                          Ngở quanh mình - còn có ai? - Không !
                          Chép miệng " Chặc " : Ta thèm ra quán
                          Ngồi góc khuya - hít khói bay vòng !

                          Sáng mở mắt, ngáp dài mấy cái
                          Thấy đời buồn hơn một khúc sông
                          Môi nếm vội ly cà phê -"Ưu ái "
                          Mà nghe đâu - tiếng gọi....- Ồ không !

                          Chuông đồng hồ thả đều tíc tắc
                          Đường phone khô reng rét kêu vang
                          Có kẻ vội - Yêu ta - xa lắc
                          Đó gần bên - Chẳng động tim gan !

                          TNBV

                          Comment

                          • #14

                            Ta đem lòng nhuộm tím lại vầng trăng
                            Nguyệt tà đêm treo vành nghiêng cửa sổ
                            Trong trống vắng hỏi hồn ơi... có khổ ?
                            Mà sương rơi gieo rắt hạt hai hàng !

                            Gió lùa về ru mướt mộng thời gian
                            Não nùng quá tiếng sầu ngân cung bậc
                            Đầu ghềnh đá vọng lời "đau" rất thật
                            Cái vô tri, vô giác chẳng thể tìm !

                            Ta cuối đầu theo thời khắc lặng im
                            Ai - vì đâu xẻ rộng thêm vết chém
                            Cái vết thương , muôn đời ta - sâu lẹm
                            Rỉ máu hồng ran rác cánh tim khô !

                            ................

                            TNBV

                            Comment

                            • #15

                              Đêm nằm lạnh buốt lệ nhỏ tim
                              Rét mướt không em đông phủ mềm
                              Chăn buồn hờ hững da ai mỏng
                              Bởi lẽ vì em hẩm cái duyên

                              Trời Tây khắc nghiệt lắm không em..?
                              Tôi nghe người-thơ rũ rượi tìm
                              Một chút ấm nồng yêu-thương-nhớ
                              Trút nhẹ cho hồng giấc mơ tiên

                              Tôi hẩm cái duyên cũng tựa em
                              Nửa đời đi kiếm như người điên
                              Đôi khi chùng bước... giật mình thấy
                              Mất nửa phần hồn....nửa con tim...

                              Bài thơ còn đoạn kết chưa tìm được ý, hy vọng chị có thể tiếp vào dùm em.....Em rất vui khi được chị hoạ thơ dùm đoạn cuối.
                              Dong buồm mai sớm phiêu du
                              Chiều nghiêng sáo thổi với mù sương chơi

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom