Một phần rất nhỏ
Quê hương ơi! nắng váng và gió lông.
Lời Mẹ ru như trái chín trên cạnh
Ngập ngừng quá những cánh cò trên ruộng
Rặng tre làng vang tiếng hát thiết tha.
Con hôm nay dù ở tận nơi xa
Nhưng lòng con luôn hướng về Mẹ mãi
Khi quê ta còn chìm trong nạn đói
Bàn tay Cha làm tất cả vì cọn
Ngày hôm nay con trả nghĩa núi non
Và đang sống một cuộc đời quân ngũ
Dù lòng con luôn hướng về chốn cũ
Vẫn không quên lời nhắn nhủ hôm nào
Sống trọn vẹn những ngày con được sống
Và đừng quên ngẩng mặt bước trên đường
Đừng để thẹn với truyền thống quê hương
Với Cha Ông đã một thời máu lửa
Vâng Cha ơi! Con vẫn luôn ghi nhớ
Để lòng con chẳng thẹn với lòng con
Để núi non thêm một phần nhựa sống
Con góp mình như một phần rất nhỏ
Cùng bao người trong hai chữ Việt Nam
Quê hương ơi! nắng váng và gió lông.
Lời Mẹ ru như trái chín trên cạnh
Ngập ngừng quá những cánh cò trên ruộng
Rặng tre làng vang tiếng hát thiết tha.
Con hôm nay dù ở tận nơi xa
Nhưng lòng con luôn hướng về Mẹ mãi
Khi quê ta còn chìm trong nạn đói
Bàn tay Cha làm tất cả vì cọn
Ngày hôm nay con trả nghĩa núi non
Và đang sống một cuộc đời quân ngũ
Dù lòng con luôn hướng về chốn cũ
Vẫn không quên lời nhắn nhủ hôm nào
Sống trọn vẹn những ngày con được sống
Và đừng quên ngẩng mặt bước trên đường
Đừng để thẹn với truyền thống quê hương
Với Cha Ông đã một thời máu lửa
Vâng Cha ơi! Con vẫn luôn ghi nhớ
Để lòng con chẳng thẹn với lòng con
Để núi non thêm một phần nhựa sống
Con góp mình như một phần rất nhỏ
Cùng bao người trong hai chữ Việt Nam