Chứng bệnh Cô đơn
Nguyên tác: ĐẠT LAI LẠT MA
Chuyển dịch: CHÂN HUYỀN
Link" align="left" border="0" alt="" style="padding:7px;" />Khi được hỏi: Có bao giờ ngài cảm thấy cô đơn không? Đức Đạt Lai Lạt Ma trả lời KHÔNG! Sau đây là lời giải thích của Ngài:
Tôi nghĩ rằng một yếu tố khiến cho tôi không bao giờ cảm thấy cô đơn vì tôi thường nhìn vào các khía cạnh tích cực của những người mà tôi được gặp gỡ. Tôi ráng tìm nơi họ những điểm tốt lành. Thái độ đó khiến cho các người kia có cảm tình và muốn liên hệ với tôi ngay.
“Một phần cũng có thể vì tôi ít khi muốn thu góp, nắm giữ cái gì. Tôi cũng không sợ, không lo rằng cách hành xử của mình có thể khiến người kia không kính trọng hoặc coi tôi như người khác lạ. Có lẽ vì không mong cầu và cũng không sợ hãi, nên khi tiếp xúc với người khác, tôi thường có thái độ cởi mở. Theo tôi, đó là lý do chính khiến tôi không bị cô đơn bao giờ.”
Theo bác sĩ tâm lý H Cutler, trong các nghiên cứu khoa học tại Mỹ, khi trả lời câu hỏi: “Trong đời, có bao giờ bạn cảm thấy cô đơn không” – thì tất cả, 100% số người tham dự cuộc nghiên cứu xác nhận là họ đã hoặc đang cảm thấy cô đơn. Không phải chỉ người già sống xa con cháu mới cô đơn, mà từ trẻ vị thành niên cho tới tuổi trung niên...ai cũng đều đã sống qua cảm giác đơn độc ít nhất một vài lần trong đời họ.
Trong một cuộc nghiên cứu sâu rộng hơn: có tới 1/4 số người tham dự cuộc nghiên cứu, thuộc đủ mọi lứa tuổi, đã cho biết: “trong hai tuần vừa qua, họ đã cảm thấy lẻ loi khủng khiếp ít nhất là một lần!”
Các nhà tâm lý làm thêm nhiều nghiên cứu khác để tìm hiểu lý do khiến người ta cảm thấy cô đơn, và họ đưa ra những giải pháp và kỹ thuật để chữa trị căn bệnh này. Chẳng hạn như người muốn đỡ cô đơn phải học thêm về các phép giao tế xã hội, biết chú ý nghe người khác v.v..Nhưng hầu như tất cả những phương pháp chữa trị tâm lý, theo bác sĩ H. Cutler, đều không thể so sánh với con đường đi thẳng vào trái tim của đức Đạt Lai Lạt Ma.
Chữa trị bệnh cô đơn:
Đức Đạt Lai Lạt Ma nhấn mạnh với giọng nói quả quyết khi nói về chuyện chữa trị chứng bệnh cô đơn:
Tôi tin rằng điều căn bản đầu tiên là bạn phải hiểu rõ về những lợi ích do lòng Từ Bi đem lại. Đó là điểm then chốt. Khi bạn không còn nghĩ rằng thứ tình thương rộng lớn đó là chuyện trẻ con, là cảm xúc nhất thời...và bạn bắt đầu hiểu thấu được ý nghĩ sâu xa của lòng từ bi, thì bạn mới thấy nó hấp dẫn, đáng để tâm lực và thì giờ nuôi dưỡng nó.
Một khi bạn khích lệ các tư tưởng từ ái trong tâm; một khi tâm từ bi biến thành hành động, thì thái độ của bạn đối với người khác tự động sẽ thay đổi. Khi tiếp xúc với người khác với cái tâm từ bi, bạn sẽ không còn sợ hãi, giữa hai người chỉ có sự cởi mở chân thành. Ngay lập tức bạn tạo ra được bầu không khí thân tình và dễ chịu với họ. Thái độ đó sẽ giúp bạn có được những mối liên hệ tốt đẹp, thân thiết. Dù cho người kia chưa sẵn sàng, không thân thiện, thì chính nhờ vào thái độ cởi mở nơi mình mà bạn có thể uyển chuyển được trong các giao tiếp khó khăn ấy. Ít nhất bạn có thể trao đổi một câu chuyện có ý nghĩa với người kia.
Nếu không có lòng Từ Bi, nếu bạn khép kín, bứt rứt hay lạnh lùng, thì dù cho gặp người thân nhất, bạn cũng vẫn cảm thấy khó chịu...tôi cho rằng đa số chúng ta khi tiếp xúc với ai, thường mong đợi đối phương có thái độ tích cực trước, mà ít khi tự mình hiến tặng người kia thái độ đó. Đó là điều sai lầm vì nó chỉ thúc đẩy cảm giác lẻ loi nơi mình, và đưa hai người tới cái rào ngăn cản sự cảm thông. Nếu bạn muốn hết cô đơn, thì bạn phải chú ý tới nguồn gốc căn bản của nó. Tiếp xúc người khác với lòng Từ Bi là cách tiếp xúc tốt đẹp nhất.
Giữa người với người:
Khi bác sĩ tâm lý Howard Cutler hỏi Đạt Lai Lạt Ma coi có phương pháp và kỹ thuật nào hữu hiệu nhất cho sự giao tiếp giữa người này với người kia được tốt đẹp, ít trở ngại...thì ngài cười, như thể ngài thấy câu hỏi quá vu vơ. Đạt Lai Lạt Ma cho rằng:
Liên hệ giữa người với người là một vấn đề khá phức tạp. Làm sao chúng ta có thể có một giải pháp chung như một thứ “công thức” được? Nó giống như khi ta làm bếp. Ta cần nhiều thực phẩm và phải có nhiều giai đoạn mới nấu nướng được một bữa cơm ngon lành.
Muốn có liên hệ tốt đẹp với người khác, chúng ta cũng cần để ý tới nhiều yếu tố. Không thể nói: “đây là phương pháp, đây là kỹ thuật giao tiếp!”
Điều căn bản không thể thiếu trong liên hệ giữa người với người là lòng từ bi: trong đó, sự cảm thông, đồng cảm là một yếu tố quan trọng. Khi có khó khăn trong một liên hệ nào đó, chúng ta nên đặt mình vào địa vị của đối phương để có thể hiểu họ hơn, có lòng kính trọng họ và giảm thiểu bớt các lực chống chọi nhau.
Đạt Lai Lạt Ma cho biết khi ngài gặp gỡ một người nào, ngài cũng nhớ tới những điểm ngài và người kia giống nhau, chẳng hạn như cả hai đều có tình cảm, trí óc, cả hai đều muốn vui, không muốn khổ...
Ngài đến với người khác bằng cái nhìn thiện cảm vì có những tương đồng, chứ không để ý đến những khác biệt về màu da, chủng tộc hay tôn giáo...
Theo ngài “Muốn giao tiếp khéo léo và thành công với người khác, ta cũng nên biết về căn bản, về cội nguồn của con người đó. Ta cần cởi mở và thành thật, đó cũng là những yếu tố cần thiết trong giao tiếp!”
Ngài cho biết ngày còn nhỏ ở thủ đô Lhasa xứ Tây Tạng, sau các buổi họp nhức đầu với hội đồng nội các, ngài thường về phòng chia sẻ đủ chuyện với những người dọn phòng! Ngài tự diễu mình về chuyện này, rồi nói tiếp: “Có thể vì bản chất tôi như thế, với ai tôi cũng trao đổi trò chuyện được, nên không bao giờ tôi cảm thấy cô đơn”.
Đạt Lai Lạt Ma cho rằng muốn hiểu được cái khó khăn trong sự tương giao, đầu tiên chúng ta cần hiểu về bản chất của mối liên hệ đó. Chẳng hạn như trong tình bằng hữu, có nhiều loại: nếu tình bạn bắt nguồn từ vấn đề tiền tài, quyền lực hay địa vì thì khi những thứ đó hết, tình bạn cũng tàn.
Nếu tình bạn không liên hệ gì tới những thứ kể trên, chỉ là tình cảm thuần túy giữa hai con người gần gũi nhau và muốn chia sẻ với nhau mọi thứ – thì tôi cho đó là tình bằng hữu tinh nguyên. Nó không bị phai nhạt dù cho tiền tài, danh vọng tăng tiến hay giảm thiểu.
Nguyên tác: ĐẠT LAI LẠT MA
Chuyển dịch: CHÂN HUYỀN
Tôi nghĩ rằng một yếu tố khiến cho tôi không bao giờ cảm thấy cô đơn vì tôi thường nhìn vào các khía cạnh tích cực của những người mà tôi được gặp gỡ. Tôi ráng tìm nơi họ những điểm tốt lành. Thái độ đó khiến cho các người kia có cảm tình và muốn liên hệ với tôi ngay.
“Một phần cũng có thể vì tôi ít khi muốn thu góp, nắm giữ cái gì. Tôi cũng không sợ, không lo rằng cách hành xử của mình có thể khiến người kia không kính trọng hoặc coi tôi như người khác lạ. Có lẽ vì không mong cầu và cũng không sợ hãi, nên khi tiếp xúc với người khác, tôi thường có thái độ cởi mở. Theo tôi, đó là lý do chính khiến tôi không bị cô đơn bao giờ.”
Theo bác sĩ tâm lý H Cutler, trong các nghiên cứu khoa học tại Mỹ, khi trả lời câu hỏi: “Trong đời, có bao giờ bạn cảm thấy cô đơn không” – thì tất cả, 100% số người tham dự cuộc nghiên cứu xác nhận là họ đã hoặc đang cảm thấy cô đơn. Không phải chỉ người già sống xa con cháu mới cô đơn, mà từ trẻ vị thành niên cho tới tuổi trung niên...ai cũng đều đã sống qua cảm giác đơn độc ít nhất một vài lần trong đời họ.
Trong một cuộc nghiên cứu sâu rộng hơn: có tới 1/4 số người tham dự cuộc nghiên cứu, thuộc đủ mọi lứa tuổi, đã cho biết: “trong hai tuần vừa qua, họ đã cảm thấy lẻ loi khủng khiếp ít nhất là một lần!”
Các nhà tâm lý làm thêm nhiều nghiên cứu khác để tìm hiểu lý do khiến người ta cảm thấy cô đơn, và họ đưa ra những giải pháp và kỹ thuật để chữa trị căn bệnh này. Chẳng hạn như người muốn đỡ cô đơn phải học thêm về các phép giao tế xã hội, biết chú ý nghe người khác v.v..Nhưng hầu như tất cả những phương pháp chữa trị tâm lý, theo bác sĩ H. Cutler, đều không thể so sánh với con đường đi thẳng vào trái tim của đức Đạt Lai Lạt Ma.
Chữa trị bệnh cô đơn:
Đức Đạt Lai Lạt Ma nhấn mạnh với giọng nói quả quyết khi nói về chuyện chữa trị chứng bệnh cô đơn:
Tôi tin rằng điều căn bản đầu tiên là bạn phải hiểu rõ về những lợi ích do lòng Từ Bi đem lại. Đó là điểm then chốt. Khi bạn không còn nghĩ rằng thứ tình thương rộng lớn đó là chuyện trẻ con, là cảm xúc nhất thời...và bạn bắt đầu hiểu thấu được ý nghĩ sâu xa của lòng từ bi, thì bạn mới thấy nó hấp dẫn, đáng để tâm lực và thì giờ nuôi dưỡng nó.
Một khi bạn khích lệ các tư tưởng từ ái trong tâm; một khi tâm từ bi biến thành hành động, thì thái độ của bạn đối với người khác tự động sẽ thay đổi. Khi tiếp xúc với người khác với cái tâm từ bi, bạn sẽ không còn sợ hãi, giữa hai người chỉ có sự cởi mở chân thành. Ngay lập tức bạn tạo ra được bầu không khí thân tình và dễ chịu với họ. Thái độ đó sẽ giúp bạn có được những mối liên hệ tốt đẹp, thân thiết. Dù cho người kia chưa sẵn sàng, không thân thiện, thì chính nhờ vào thái độ cởi mở nơi mình mà bạn có thể uyển chuyển được trong các giao tiếp khó khăn ấy. Ít nhất bạn có thể trao đổi một câu chuyện có ý nghĩa với người kia.
Nếu không có lòng Từ Bi, nếu bạn khép kín, bứt rứt hay lạnh lùng, thì dù cho gặp người thân nhất, bạn cũng vẫn cảm thấy khó chịu...tôi cho rằng đa số chúng ta khi tiếp xúc với ai, thường mong đợi đối phương có thái độ tích cực trước, mà ít khi tự mình hiến tặng người kia thái độ đó. Đó là điều sai lầm vì nó chỉ thúc đẩy cảm giác lẻ loi nơi mình, và đưa hai người tới cái rào ngăn cản sự cảm thông. Nếu bạn muốn hết cô đơn, thì bạn phải chú ý tới nguồn gốc căn bản của nó. Tiếp xúc người khác với lòng Từ Bi là cách tiếp xúc tốt đẹp nhất.
Giữa người với người:
Khi bác sĩ tâm lý Howard Cutler hỏi Đạt Lai Lạt Ma coi có phương pháp và kỹ thuật nào hữu hiệu nhất cho sự giao tiếp giữa người này với người kia được tốt đẹp, ít trở ngại...thì ngài cười, như thể ngài thấy câu hỏi quá vu vơ. Đạt Lai Lạt Ma cho rằng:
Liên hệ giữa người với người là một vấn đề khá phức tạp. Làm sao chúng ta có thể có một giải pháp chung như một thứ “công thức” được? Nó giống như khi ta làm bếp. Ta cần nhiều thực phẩm và phải có nhiều giai đoạn mới nấu nướng được một bữa cơm ngon lành.
Muốn có liên hệ tốt đẹp với người khác, chúng ta cũng cần để ý tới nhiều yếu tố. Không thể nói: “đây là phương pháp, đây là kỹ thuật giao tiếp!”
Điều căn bản không thể thiếu trong liên hệ giữa người với người là lòng từ bi: trong đó, sự cảm thông, đồng cảm là một yếu tố quan trọng. Khi có khó khăn trong một liên hệ nào đó, chúng ta nên đặt mình vào địa vị của đối phương để có thể hiểu họ hơn, có lòng kính trọng họ và giảm thiểu bớt các lực chống chọi nhau.
Đạt Lai Lạt Ma cho biết khi ngài gặp gỡ một người nào, ngài cũng nhớ tới những điểm ngài và người kia giống nhau, chẳng hạn như cả hai đều có tình cảm, trí óc, cả hai đều muốn vui, không muốn khổ...
Ngài đến với người khác bằng cái nhìn thiện cảm vì có những tương đồng, chứ không để ý đến những khác biệt về màu da, chủng tộc hay tôn giáo...
Theo ngài “Muốn giao tiếp khéo léo và thành công với người khác, ta cũng nên biết về căn bản, về cội nguồn của con người đó. Ta cần cởi mở và thành thật, đó cũng là những yếu tố cần thiết trong giao tiếp!”
Ngài cho biết ngày còn nhỏ ở thủ đô Lhasa xứ Tây Tạng, sau các buổi họp nhức đầu với hội đồng nội các, ngài thường về phòng chia sẻ đủ chuyện với những người dọn phòng! Ngài tự diễu mình về chuyện này, rồi nói tiếp: “Có thể vì bản chất tôi như thế, với ai tôi cũng trao đổi trò chuyện được, nên không bao giờ tôi cảm thấy cô đơn”.
Đạt Lai Lạt Ma cho rằng muốn hiểu được cái khó khăn trong sự tương giao, đầu tiên chúng ta cần hiểu về bản chất của mối liên hệ đó. Chẳng hạn như trong tình bằng hữu, có nhiều loại: nếu tình bạn bắt nguồn từ vấn đề tiền tài, quyền lực hay địa vì thì khi những thứ đó hết, tình bạn cũng tàn.
Nếu tình bạn không liên hệ gì tới những thứ kể trên, chỉ là tình cảm thuần túy giữa hai con người gần gũi nhau và muốn chia sẻ với nhau mọi thứ – thì tôi cho đó là tình bằng hữu tinh nguyên. Nó không bị phai nhạt dù cho tiền tài, danh vọng tăng tiến hay giảm thiểu.