Chỉ có tình yêu là bền vững
Ngày hôm qua ,khi bảo tôi và em tôi không được chơi giỡn trong nhà ,mẹ tôi vào nhà tắm. Chúng tôi chơi đập gối với nhau, em tôi trượt tay làm cái gối bay tới làm món đồ thuỷ tinh trên kệ rơi xuống vỡ tan. Và tất nhiên là mẹ đã nghe thấy. Bà lao ngay vào phòng để xem chuyện gì xảy ra.Tôi chắc rằng chúng tôi sẽ được một trận nên thân, nhưng mẹ tôi quỳ xuống bên đống đổ nát và bật khóc. Điều này làm cho chúng tôi hoảng loạn. Chúng tôi đến ôm chầm lấy mẹ và nhận bên dưới những mảnh vỡ thuỷ tinh là một bông hồng trắng bằng sứ.
Mẹ cho chúng tôi biết với giọng nghẹn ngào rằng đó là món quà mà bố đã tặng mẹ nhân kỷ niệm ngày cưới của họ. Bố nói rằng nếu trong tương lai, bố không thể ở cạnh mẹ thì mẹ chỉ việc nhìn bông hồng này. Nó sẽ giống như tình cảm của họ -bền vững trọn đời. Nhưng bây giờ thì nó nằm dưới đất, gãy hết một cánh. Chúng tôi đã nhận thấy hậu quả việc làm ngu ngốc của chúng tôi.
Chúng tôi đề nghị đập con heo đất ra để đền cho mẹ nhưng bà nói bông hồng này tượng trưng cho tình yêu cùa bà và bố tôi, không gì có thể thay thế được. Bà bắt đầu dọn dẹp, chúng tôi thì tìm mọi cách làm cho bà vui nhưng chỉ thấy những giọt nước mắt làm nhòe đôi mắt của bà. Mẹ trở về phòng, tôi chặn bà lại và nói tôi có chuyện cần kể với bà nhưng bà nói bây giờ không phải lúc. Tôi dùng hai tay nắm lấy đôi vai gầy của bà và nói: "Mẹ à, tất cả mọi vật cuối cùng rồi cũng trở về với cát bụi, đó là quy luật, chỉ có một thứ sẽ tồn tại mãi mãi, đó là tình yêu".
Tối hôm đó ,mẹ đã dán lại cánh hoa và nói với tôi: "Mặc dù người khác có những bông hồng nguyên vẹn nhưng bông hồng của mẹ là duy nhất.Tì lên nó một vết nhỏ để nhắc mẹ rằng chỉ có tình yêu là bền vững."
_Theo HTT_
Edited by: thisicuatinhyeu
Ngày hôm qua ,khi bảo tôi và em tôi không được chơi giỡn trong nhà ,mẹ tôi vào nhà tắm. Chúng tôi chơi đập gối với nhau, em tôi trượt tay làm cái gối bay tới làm món đồ thuỷ tinh trên kệ rơi xuống vỡ tan. Và tất nhiên là mẹ đã nghe thấy. Bà lao ngay vào phòng để xem chuyện gì xảy ra.Tôi chắc rằng chúng tôi sẽ được một trận nên thân, nhưng mẹ tôi quỳ xuống bên đống đổ nát và bật khóc. Điều này làm cho chúng tôi hoảng loạn. Chúng tôi đến ôm chầm lấy mẹ và nhận bên dưới những mảnh vỡ thuỷ tinh là một bông hồng trắng bằng sứ.
Mẹ cho chúng tôi biết với giọng nghẹn ngào rằng đó là món quà mà bố đã tặng mẹ nhân kỷ niệm ngày cưới của họ. Bố nói rằng nếu trong tương lai, bố không thể ở cạnh mẹ thì mẹ chỉ việc nhìn bông hồng này. Nó sẽ giống như tình cảm của họ -bền vững trọn đời. Nhưng bây giờ thì nó nằm dưới đất, gãy hết một cánh. Chúng tôi đã nhận thấy hậu quả việc làm ngu ngốc của chúng tôi.
Chúng tôi đề nghị đập con heo đất ra để đền cho mẹ nhưng bà nói bông hồng này tượng trưng cho tình yêu cùa bà và bố tôi, không gì có thể thay thế được. Bà bắt đầu dọn dẹp, chúng tôi thì tìm mọi cách làm cho bà vui nhưng chỉ thấy những giọt nước mắt làm nhòe đôi mắt của bà. Mẹ trở về phòng, tôi chặn bà lại và nói tôi có chuyện cần kể với bà nhưng bà nói bây giờ không phải lúc. Tôi dùng hai tay nắm lấy đôi vai gầy của bà và nói: "Mẹ à, tất cả mọi vật cuối cùng rồi cũng trở về với cát bụi, đó là quy luật, chỉ có một thứ sẽ tồn tại mãi mãi, đó là tình yêu".
Tối hôm đó ,mẹ đã dán lại cánh hoa và nói với tôi: "Mặc dù người khác có những bông hồng nguyên vẹn nhưng bông hồng của mẹ là duy nhất.Tì lên nó một vết nhỏ để nhắc mẹ rằng chỉ có tình yêu là bền vững."
_Theo HTT_
Edited by: thisicuatinhyeu