• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thơ Kim Tuấn

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Kim Tuấn

    Kim Tuấn







    Nhà thơ Kim Tuấn tên thật Nguyễn Phước Vĩnh Khuê, sinh năm 1938, tại Hà Tĩnh, là hậu duệ của Tùng Thiện Vương Miên Thẩm. Nhà thơ trưởng thành tại Phan Thiết và Sài Gòn, sau đó dạy tiếng Anh tại thị xã Pleiku (trước 1975). Sau 1975, về Sài Gòn đi dạy và viết sách tiếng Anh.
    Nhà thơ Kim Tuấn đến với thơ ca từ rất sớm, năm 1959, đã xuất bản tập thơ đầu tay Hoa Mười Phương. Sau đó là các tập Ngàn Thương (1969, in chung với Định Giang), Dấu Bụi Hồng (1971) Thơ Kim Tuấn, (1975), Thời Của Trái Tim Hồng (1990), Tuổi Phượng Hồng (1991) Tạ Tình Phương Nam (1994)...

    Thơ của Kim Tuấn rất mặn duyên với nhạc. Một số bài thơ của Kim Tuấn đã trở thành ca khúc của nhiều nhạc sĩ như: Nguyễn Hiền, Y Vân, Vũ Hoàng, Nguyễn Phú Yên...
    Nhiều người có thể không nhớ kỹ tên nhà thơ, nhưng những lời thơ của Kim Tuấn, đã trở thành ca từ như: Anh cho em mùa Xuân, nụ hoa vàng mới nở (Nụ Hoa Vàng Ngày Xuân) hay: Từng bước từng bước thầm, hoa vông rừng tuyết trắng, rặng thông già lặng câm... (Kỷ Niệm), hoặc: Khi con đường một mình, hai hàng cây nhớ gió... (Một Mình) thì đã và sẽ còn mãi ngân nga trong lòng công chúng.

    Nhà thơ Kim Tuấn đã từ trần vào đêm 10-9-2003 tại Sài Gòn, thọ 65 tuổi.

    Theo Đặc trưng

    *******************



    Tôi nói với tôi

    Người đã đến bên tôi
    sao như mây cuối trời
    sóng mù cơn biển động
    nước buồn màu biển khơi
    mắt buồn như chiều xuống
    ta buồn như cuộc đời
    dấu chân ai thầm đến
    gió mùa đi lãng du
    ta nhìn ta xa lạ
    ta nhìn ta mịt mù
    ta nhìn ta khốn khổ
    ta nhìn ta hận thù
    ta còn gì để nhớ
    ta còn gì đâu em
    nỗi sầu như trái chín
    đêm bóng tối còn đầy
    cõi nào ta đến đó
    núi xanh mờ bóng mây
    chim xa khu rừng vắng
    ta không vui trọn ngày
    ta không vui một phút
    xin ngủ tròn giấc say

    Người đã đến bên tôi
    sao người không dừng lại
    mưa chưa kín đường dài
    mưa trên thềm đá cũ
    mưa giọt buồn sớm mai
    mưa như mưa nước mắt
    ta với ta lạc loài
    ta với ta tủi nhục
    ta với ta trọn đời
    ta có gì đâu em?

    Người đã đến bên tôi
    sao người còn xa lạ
    sao chẳng nói một lời
    dù một lời nhỏ mọn
    có gì trong trái tim
    có gì sao chẳng nói
    đêm đêm tuổi đời trầm
    rêu xanh bờ dốc núi
    bóng cây già lặng câm
    với cành trơ lá đổ
    với em ta âm thầm
    với em nghe mùa gió
    ru giấc sầu vắng xa
    ru giấc sầu mới lớn
    thương ai bỗng lìa nhà
    thương đêm còn ngút lửa
    thương mười năm đã qua

    Nguồn: Thơ Kim Tuấn, Gìn vàng giữ ngọc - Saigon xuất bản, 1974
    Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 25-03-2010, 06:54 AM.
    ----------------------------

    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.
    Similar Threads
  • #2

    Những điều ghi được trong giấc ngủ

    Khi tôi trở về có con chim câu nằm trong tổ ấm. Dây thép gai hết rào quanh đồn phòng ngự và người lính đã trở về cày đám ruộng xanh.

    Khi tôi trở về có con diều bay đùa trong gió. Ở quê nhà, trên thảm cỏ xanh, có đứa trẻ để bụng lòi chấm rốn đen cười nụ thanh bình. Buổi chiều có con trâu rung mỏ vu vơ như trong giấc mộng.

    Khi tôi trở về hai tay níu tim lồng ngực. Giọng hát ru kéo lại dĩ vãng trầm trầm như chưa tắt thở. Có người rủ nhân loại đi xem địa ngục mà không ai trả lời.

    Khi tôi trở về mẹ vừa tóc bạc. Đôi mắt nhìn vào tương lai và quên bao nỗi ưu phiền. Con cò lại bay trong đồng ruộng xanh. Lũy tre cúi xuống ưu tư cùng mùi khói un quen thuộc.

    Khi tôi trở về tôi sẽ đi thăm bờ sông tuổi nhỏ, tôi sẽ buồn thầm những chuyện ngày xưa và sẽ khóc một mình - vì quê hương tôi bao lần đau khổ, bao lần đắng cay, bao nhiêu tủi hờn. Quê hương tôi ở đó. Quê hương tôi khi còn tuổi nhỏ, khi tôi lớn lên bằng tiếng ru hời. Quê hương tôi bao lần đau khổ, bao lần đắng cay, bao nhiêu tủi hờn.

    Khi tôi trở về con chim kể lời ân ái. Bài hát vang xa và vũ khí sẽ xếp thành cầu vồng trong ngày cưới. Nhà mới dựng xây, có tiếng trẻ khóc u oa chào đời. Có người đem tặng em bé quả bom nguyên tử, đứa trẻ đó cười và ôm nó ngủ như ôm quả bóng. Những dãy phố sớm mai thức dậy cùng tiếng chim ca, lũ trẻ con mừng đời thịnh trị và tay yếu cố vồ ôm tương lai của mình.

    Khi tôi trở về, khi tôi trở về cuộc đời xuôi chảy. Có bóng trăng xưa soi trên lối vườn, có rừng cây ốm vì nhiều thương nhớ, và khi thức dậy tôi tìm thấy tôi.


    Nguồn: Thơ Kim Tuấn, Gìn vàng giữ ngọc - Saigon xuất bản, 1974
    ----------------------------

    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

    Comment

    • #3

      Trên núi mình ta

      Ở trên núi ta làm thơ với núi
      có khi buồn làm bạn với rừng khô
      dăm chiếc lá xạc xào trong trí tưởng
      thiên thu ơi lòng nhớ cõi mơ hồ

      Ở trên núi có trời cao gió cuốn
      một mình ta phiêu lãng cùng mây bay
      một mình ta phiêu lãng cuối chân ngày
      ta xứ lạ khói chiều trong mắt đỏ
      em ngậm ngùi chốn ấy nào ai hay

      Ở trên núi ta buồn râu tóc mọc
      ngày thinh không chim gọi nắng ven rừng
      khe suối cạn năm ba bầy cá lội
      ta với đời nay bỗng đã quay lưng

      Ở trên núi ta say cùng với rượu
      bạn bè đâu gõ chén hát nghêu ngao
      đây chén nữa ta mời em chén nữa
      chén tình buồn ta cạn chén cho nhau

      Ta say khướt khật khừ ta với bóng
      rượu một mình chén đắng mà lòng cay
      em có biết ta sầu men chín đỏ
      gối trên tay ta ngủ suốt đêm này

      Trong giấc ngủ có em cười với mộng
      giật mình ra ly chén ngả nghiêng đầy
      ta lẻ bạn chén nào ta chúc bạn
      một ngày vui trên núi có ta đây

      Ở trên núi khi sầu ta cúi mặt
      anh em còn đâu đó hãy mừng ta
      ly rượu nhỏ dẫu sao mời uống cạn
      lỡ mai rồi không gặp lúc chia xa

      Nguồn: Thơ Kim Tuấn, Gìn vàng giữ ngọc - Saigon xuất bản, 1974
      ----------------------------

      Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

      Comment

      • #4

        Khi yêu em

        Thuở chim muông lạc đường xa xứ lạ
        anh ngậm ngùi bỏ mất mấy quê hương
        khi yêu em vết đạn xám chân tường
        màu lửa đỏ cháy bùng đêm chạy giặc
        những hờn căm suốt đời đau nét mặt
        ruộng khô cằn vườn trống cỏ ra hoa
        mây lang thang theo gió sống không nhà
        anh cúi mặt những chiều xa nhớ lại
        mắt em buồn không biết khóc thương ai
        dòng sông xưa dòng sông còn trôi mãi
        bến trăng đầy bến cũ khói sương bay
        lúc yêu em mưa gió cuốn ngang mày
        đời đau khổ những lần đi cách trở
        khóc thương nhiều ai nỡ sớm quên ai


        Như nước mắt như cuộc đời để lại
        chốn quê nhà phương đó ta xa em
        khi anh đi rừng khói núi êm đềm
        màu lửa đỏ không cháy trời kỷ niệm
        không cháy tình muôn thuở anh yêu em

        .
        ----------------------------

        Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

        Comment

        • #5

          Xin


          Xin để anh quỳ bên chân em
          xin để anh nâng cao tiếng hát
          xin để anh bỗng quên đời mình
          xin để anh trái tim đã nát

          Xin để anh làm đêm bóng tối
          xin để anh viên đạn địch thù
          xin để anh nhìn anh vô tội
          xin để anh nụ hồng sớm mai

          Xin để anh quên mình làm người
          xin để anh nụ cười đã tắt
          xin để anh một lần cúi mặt
          xin để anh một lần rồi quên

          Xin để anh không nợ đáp đền
          xin để anh hai bàn tay trắng
          xin để anh giọt buồn đã nặng
          xin để anh thôi hết cuộc đời


          .
          ----------------------------

          Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

          Comment

          • #6

            Gửi mẹ mùa xuân


            Tết này chắc con thôi leo núi
            đêm ngủ rừng thôi ngó trời xanh
            sớm mai qua núi tay kiềm súng
            đã xa xôi như thế cũng đành

            Tết này ngưng chiến lo đồn trại
            đêm gác chòi cao nhìn núi cao
            lửng lơ dăm bóng đèn soi sáng
            mưa dưới đồi xa khuất chiến hào

            Chiến hào đêm lạnh run cơn gió
            lá động cành trơ và khói sương
            co ro trong áo tay ghì súng
            lửa ngút trời xa bãi chiến trường

            Tết này thêm chút tiền lương lính
            có dăm trăm bạc gửi quê nhà
            mẹ mua thêm gạo ăn qua Tết
            con ở rừng cam khổ cũng qua

            Con ở rừng ăn Tết cá khô
            có cơm gạo sấy kiếp sông hồ
            khi vui chung bạn dăm chai đế
            khi chết nằm yên dưới nấm mồ

            Tết này Tết nữa chưa yên giặc
            chắc mai chắc mốt có hòa bình
            con nghe nói thế con tin thế
            phương này như cũ vẫn phiêu linh


            .
            ----------------------------

            Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

            Comment

            • #7

              Của người cô đơn

              Chiều mưa mù bạch tượng
              lần cuối anh giã từ
              trên đồi cao ngó lại
              gió rừng xua mây bay
              đôi mắt buồn muốn khóc
              xa nhau giây phút này
              thôi đành quên tât cả
              đồi núi còn heo may
              mắt còn trông xa vắng
              tâm hồn anh não nề
              gọi thầm tên để nhớ
              buồn này em có hay

              Đường xa giờ cách trở
              anh nuôi giấc mộng đầy
              bước chân thầm trở lại
              phố vắng đường bóng cây
              sao trời đêm tháng tám
              theo chân anh trở về
              theo chân anh mòn mỏi
              buồn này em có hay
              buồn này em có hay
              anh chưa hề dám nói


              .
              ----------------------------

              Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

              Comment

              • #8

                Một chút buồn

                Bỗng chốc trời xa mưa áo xanh
                rừng im nghe gió gọi trong cành
                dấu chân ai đó in thềm đá
                ta với ta đời sao quẩn quanh

                Quẩn quanh đời sống ta cười ngất
                rượu đã mềm môi cúi mặt sầu
                bên đèo đỏ gấc chiều chưa hết
                ai biết tin ai người ở đâu

                Người ở đâu ta ở chốn này
                núi nhìn xanh thẳm chiều mây bay
                mắt nhìn xanh thẳm cơn phiền muộn
                ta với đời ta như giấc say

                Giấc say một chút buồn ghi dấu
                tình đã mù khơi cùng gió bay
                em đã mù khơi cùng cõi mộng
                ta đã mù khơi nào có hay

                Mù khơi năm tháng đi cùng gió
                này chút sầu riêng ta tặng người
                cõi vui ta đó em nào biết
                đời đã già nua tuổi mấy mươi


                .
                ----------------------------

                Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                Comment

                • #9

                  Miền lệ xanh

                  Lúc chia tay lần đầu. Buổi chiều anh đứng trên đồi cao nhìn xuống và mùa mưa miền núi buồn hơn những lần em khóc xa anh.

                  Lúc chia tay lần đầu, lần đó anh thấy em sau khung cửa khép hờ buồn tủi, đôi mắt của tình yêu, đôi mắt che sau làn tóc. Em có khi nào em khóc xa anh?

                  Những con đường sao mờ tháng chín. Những con đường một tối anh đi qua âm thầm. Ngọn đèn nhà em soi mờ khu phố. Có một lần anh đứng lại nhìn và thấy mình cô đơn hơn mùa đông trước mặt. Lần đó trở về cùng với trăng sao, bước chân anh trên thềm cỏ mượt.

                  Vì cuộc đời còn nhiều đau khổ, một sáng thức dậy anh đi tìm tiếng lũ chim ca và thấy vui như thuở nhỏ nằm ngoài đồng cỏ quê hương ngắm xem dòng sông trước mặt êm đềm. Mùa xuân tuổi thơ đã mất, tâm hồn anh như phiến đá mòn, tâm hồn anh như khung trời bỏ ngỏ, em có gì để nhớ thương anh?

                  Mùa mưa bay mờ rừng thông già khẳng khiu cành lá. Mùa mưa miền núi sao buồn vậy em?

                  Khi anh trở về đường xa đất đỏ. Con đường nhà em sương muối giăng đầy. Lần đó em cười sau làn tóc rủ. Em nói rằng em sẽ xa anh. Thôi cuộc đời như dòng nước lũ. Anh đã đi qua bao nhiêu nhịp cầu, anh đã đi qua bao nhiêu phố chợ. Thôi cuộc đời khốn khó riêng anh. Đôi mắt em vẫn buồn như trước. Sau cánh cửa khép hờ ngày tháng qua mau.



                  .
                  ----------------------------

                  Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                  Comment

                  • #10

                    Kỷ niệm

                    Từng bước từng bước thầm
                    hoa vông rừng tuyết trắng
                    rặng thông già lặng câm
                    hai đứa nhiều hối tiếc
                    sương mù giăng mấy đồi
                    tay đan đầy kỷ niệm
                    mưa giữa mùa tháng năm
                    dật dờ cơn gió thổi
                    một tháng không trăng rằm
                    mây núi ôm trời thấp
                    giá rét về căm căm
                    cao nguyên mù đất đỏ
                    từng bước từng bước thầm
                    cúi đầu in dấu mỏi
                    tuổi trẻ buồn lặng câm
                    núi nghiêng đầu thủ thỉ
                    từng bước từng bước thầm
                    hoa vông rừng tuyết trắng
                    tuổi trẻ buồn lặng câm
                    víu hồn hoang cỏ dại
                    từng bước từng bước thầm...


                    .
                    ----------------------------

                    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                    Comment

                    • #11

                      Thơ Kim Tuấn

                      .

                      Ta ở trời Tây nhớ trời Đông


                      Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
                      Nhớ trong sợi khói cuốn phiêu bồng
                      Có muôn trùng núi ngăn người đến
                      Có một nguồn xa chia mấy sông

                      Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
                      Nhớ nhau nghìn nỗi xót xa lòng
                      Sao ta chợt thấy men đời đắng
                      Thấy một mình trong nỗi nhớ mong

                      Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
                      Nhớ như con nước trôi theo giòng
                      Như chim mỏi cánh bay tìm về núi
                      Có một mình riêng hoài ngóng trông

                      Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
                      Nhớ mưa nhòa phiếm nắng tơ hồng
                      Nhớ đôi dòng tóc chia đường gió
                      Cõi mình ta mù như hư không.

                      ***


                      Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Đình Chương phổ nhạc thành nhạc phẩm cùng tên.



                      Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 21-06-2010, 03:34 AM.
                      ----------------------------

                      Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                      Comment

                      • #12

                        .


                        Chút tình riêng với Huế

                        Chìm xuống sông Hương câu hò Huế
                        Bay lên thành cổ tiếng chim ca
                        Tiếng chuông Thiên Mụ rơi trên sóng
                        Mùa nhãn trăng thơm khắp mọi nhà

                        Ai về An Cựu đò trên bến
                        Cầu ngói Thanh Toàn áo trắng bay
                        Nắng lụa vàng che nghiêng vành nón
                        Tiếng guốc lao xao ngõ trúc đầy

                        Mùa này ở Huế thường như thế
                        Trời rất xanh và lá rất xanh
                        Mùa gió Hạ Lào ra cửa Thuận
                        Dập dồn con sóng cuốn xô nhanh

                        Trường Tiền mấy nhịp sầu mấy nhịp
                        Đò qua Vĩ Dạ bóng trăng non
                        Đất Thuận Thiên giờ lau cỏ mọc
                        Ngự Bình một bóng đứng chon von

                        Đưa em về Huế thăm quê cũ
                        Trời Huế lặng thầm chiều Kim Long
                        Thành Nội ngập ngừng em áo tím
                        Chút lòng ta, con sóng vỗ trên sông.


                        .
                        ----------------------------

                        Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                        Comment

                        • #13

                          .






                          Tháng giêng Sài Gòn anh làm thơ yêu em

                          Kim Tuấn

                          Tháng giêng Sài Gòn anh làm thơ yêu em
                          Buổi chiều mù mưa bay xa trời thành phố
                          Tháng giêng Sài Gòn - nỗi lòng anh thế đó
                          Rất nồng nàn khi nghĩ đến em yêu…

                          Tháng giêng Sài Gòn tha thiết biết bao nhiêu
                          Như anh đến cùng em, cầm tay mà chẳng nói
                          Như lúc anh xa em, nỗi sầu lên vòi vọi
                          Như hàng cây nhớ gió đứng bên đường

                          Tháng giêng Sài Gòn cho tròn nghĩa yêu thương
                          Đường về nhà em hàng cây vừa thay lá
                          Như sóng xôn xao, sóng vỗ về bến đá
                          Lúc em qua cầu em đến cùng anh

                          Tháng giêng Sài Gòn trời bỗng đã cao xanh
                          Đêm hai đứa dong xe trên đường khuya ngõ tối
                          Đêm anh tiễn em về , có trăng đưa lối
                          Có trời sao lấp lánh vòm cây cao

                          Và có lúc buồn thiu như tự thuở xa nào
                          Như lúc anh yêu em mà không hề dám nói
                          Như lúc anh xa em anh ngồi trong bóng tối
                          Nhớ em nhiều anh hát nhẩm vu vơ

                          Tháng giêng Sài Gòn nay anh lại làm thơ
                          Anh làm thơ yêu em, làm thơ vì hạnh phúc
                          Như em đến cùng anh dù chỉ trong giây phút
                          Bởi bên nhau ta cảm thấy yên lòng

                          Tháng giêng yêu nhau em thắp mặt trời hồng
                          Soi sáng trong anh niềm tin yêu vững chãi
                          Em đã vì anh - em vì anh , có phải?
                          Dành trọn nồng nàn, tha thiết cho anh?

                          Tháng giêng Sài Gòn hàng cây lá tươi xanh
                          Xanh như mối tình anh dành cho em tròn vẹn
                          Xanh như khoảng trời xanh ta ước hẹn
                          Tháng giêng Sài Gòn kỉ niệm khó phôi phai …


                          .
                          ----------------------------

                          Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                          Comment

                          Working...
                          X
                          Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom