Kim Tuấn

Nhà thơ Kim Tuấn tên thật Nguyễn Phước Vĩnh Khuê, sinh năm 1938, tại Hà Tĩnh, là hậu duệ của Tùng Thiện Vương Miên Thẩm. Nhà thơ trưởng thành tại Phan Thiết và Sài Gòn, sau đó dạy tiếng Anh tại thị xã Pleiku (trước 1975). Sau 1975, về Sài Gòn đi dạy và viết sách tiếng Anh.
Nhà thơ Kim Tuấn đến với thơ ca từ rất sớm, năm 1959, đã xuất bản tập thơ đầu tay Hoa Mười Phương. Sau đó là các tập Ngàn Thương (1969, in chung với Định Giang), Dấu Bụi Hồng (1971) Thơ Kim Tuấn, (1975), Thời Của Trái Tim Hồng (1990), Tuổi Phượng Hồng (1991) Tạ Tình Phương Nam (1994)...
Thơ của Kim Tuấn rất mặn duyên với nhạc. Một số bài thơ của Kim Tuấn đã trở thành ca khúc của nhiều nhạc sĩ như: Nguyễn Hiền, Y Vân, Vũ Hoàng, Nguyễn Phú Yên...
Nhiều người có thể không nhớ kỹ tên nhà thơ, nhưng những lời thơ của Kim Tuấn, đã trở thành ca từ như: Anh cho em mùa Xuân, nụ hoa vàng mới nở (Nụ Hoa Vàng Ngày Xuân) hay: Từng bước từng bước thầm, hoa vông rừng tuyết trắng, rặng thông già lặng câm... (Kỷ Niệm), hoặc: Khi con đường một mình, hai hàng cây nhớ gió... (Một Mình) thì đã và sẽ còn mãi ngân nga trong lòng công chúng.
Nhà thơ Kim Tuấn đã từ trần vào đêm 10-9-2003 tại Sài Gòn, thọ 65 tuổi.
Theo Đặc trưng
*******************
Tôi nói với tôi
Người đã đến bên tôi
sao như mây cuối trời
sóng mù cơn biển động
nước buồn màu biển khơi
mắt buồn như chiều xuống
ta buồn như cuộc đời
dấu chân ai thầm đến
gió mùa đi lãng du
ta nhìn ta xa lạ
ta nhìn ta mịt mù
ta nhìn ta khốn khổ
ta nhìn ta hận thù
ta còn gì để nhớ
ta còn gì đâu em
nỗi sầu như trái chín
đêm bóng tối còn đầy
cõi nào ta đến đó
núi xanh mờ bóng mây
chim xa khu rừng vắng
ta không vui trọn ngày
ta không vui một phút
xin ngủ tròn giấc say
sao như mây cuối trời
sóng mù cơn biển động
nước buồn màu biển khơi
mắt buồn như chiều xuống
ta buồn như cuộc đời
dấu chân ai thầm đến
gió mùa đi lãng du
ta nhìn ta xa lạ
ta nhìn ta mịt mù
ta nhìn ta khốn khổ
ta nhìn ta hận thù
ta còn gì để nhớ
ta còn gì đâu em
nỗi sầu như trái chín
đêm bóng tối còn đầy
cõi nào ta đến đó
núi xanh mờ bóng mây
chim xa khu rừng vắng
ta không vui trọn ngày
ta không vui một phút
xin ngủ tròn giấc say
Người đã đến bên tôi
sao người không dừng lại
mưa chưa kín đường dài
mưa trên thềm đá cũ
mưa giọt buồn sớm mai
mưa như mưa nước mắt
ta với ta lạc loài
ta với ta tủi nhục
ta với ta trọn đời
ta có gì đâu em?
sao người không dừng lại
mưa chưa kín đường dài
mưa trên thềm đá cũ
mưa giọt buồn sớm mai
mưa như mưa nước mắt
ta với ta lạc loài
ta với ta tủi nhục
ta với ta trọn đời
ta có gì đâu em?
Người đã đến bên tôi
sao người còn xa lạ
sao chẳng nói một lời
dù một lời nhỏ mọn
có gì trong trái tim
có gì sao chẳng nói
đêm đêm tuổi đời trầm
rêu xanh bờ dốc núi
bóng cây già lặng câm
với cành trơ lá đổ
với em ta âm thầm
với em nghe mùa gió
ru giấc sầu vắng xa
ru giấc sầu mới lớn
thương ai bỗng lìa nhà
thương đêm còn ngút lửa
thương mười năm đã qua
sao người còn xa lạ
sao chẳng nói một lời
dù một lời nhỏ mọn
có gì trong trái tim
có gì sao chẳng nói
đêm đêm tuổi đời trầm
rêu xanh bờ dốc núi
bóng cây già lặng câm
với cành trơ lá đổ
với em ta âm thầm
với em nghe mùa gió
ru giấc sầu vắng xa
ru giấc sầu mới lớn
thương ai bỗng lìa nhà
thương đêm còn ngút lửa
thương mười năm đã qua
Nguồn: Thơ Kim Tuấn, Gìn vàng giữ ngọc - Saigon xuất bản, 1974
Comment