• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

LỬA HẬN (thơ THÁI SAN)

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • LỬA HẬN (thơ THÁI SAN)

    Lửa tình xưa trong tim ta lạnh giá
    Tiếng em nay nghe xao lãng xa xăm
    Hận người xưa tình ta khéo vu vạ
    Biến tình yêu thành nước mắt hờn căm

    Trong đêm tối một chuỗi dài cô quạnh
    Ân tình xưa đã tan tác ngàn thu
    Ôm gối chiếc ta đắp mền căm giận
    Lửa tình xưa đã trở thành lửa thù

    Lòng nặng trĩu trong địa đàng oán hận
    Ngậm cay đắng lau nước mắt đã khô
    Trong đau đớn ta kêu gào ao ước
    Biến tình yêu thành sức mạnh giết người

    Lửa tình xưa đã trở thành lửa hận
    Tình ngục thất trong đêm dài lạnh giá
    Trong đau đớn ta dừng chân dạo bước
    Ta gần chết nhưng mong người cũng chết


    THÁI SAN
    (Trích tuyển tập thơ "Tiếng gào thét trong đêm dài", Thái San, 2010)
    Đã chỉnh sửa bởi THÁI SAN; 04-05-2010, 01:48 PM.
    Similar Threads
  • #2

    KHI LÀM GIƯỜNG (thơ THÁI SAN)

    Khi làm giường trong ta buồn lại hiện
    Chiếc gối xưa tình kết giữ còn nguyên
    Tay vuốt nhẹ nếp đường viền quyến luyến
    Chiếc mền xưa thường đắp thưở bình yên

    Khi làm giường trong ta buồn lại hiện
    Kỷ niệm xưa và hạnh phúc đầu tiên
    Buồn đôi mắt và mái tóc nhung huyền
    Tắt hoàng hôn và chia ly đón tiễn

    Chiếc giường không ta nổi giận muốn hủy
    Nhưng lại thôi ta yếu đuối dung tha
    Trong đau thương là nước mắt chan hòa
    Người ngoảnh mặt, sao giường còn chung thủy?

    Chiếc gối xưa giờ tóc xanh đã bạc
    Nước mắt rơi và nỗi nhớ triền miên
    Tim se thắt hận trách người bội bạc
    Bỏ giường không và cay đắng buồn điên


    THÁI SAN
    (Trích tuyển tập thơ "Tiếng gào thét trong đêm dài", Thái San, 2010)
    Đã chỉnh sửa bởi THÁI SAN; 04-05-2010, 01:45 PM.

    Comment

    • #3

      PHI NGỰA ĐEN TRONG ĐÊM TỐI (thơ THÁI SAN)

      Phi ngựa đen trên đường tình đêm tối
      Tiếng đập mạnh của vó ngựa giận dỗi
      Khoác oán thù và thắt dây oán hận
      Roi căm thù ngựa hí vang căm giận!

      Phi ngựa ô rồ đường tình lạc lối
      Đổ tình đen lai láng cả đường đi
      Đỏ lưng ngựa dải máu điên hoảng trí
      Ngựa há lửa ta há hận chia ly!

      Phi ngựa đen trên đường tình đêm tối
      Thả cuồng điên xéo giày vò bực bội
      Đốt đường đi đốt tim đen dã thú!
      Dập thương đau dồn vó gõ hận thù!

      Cưỡi ngựa đen ta phi trong đêm tối
      Rải lửa hận và máu đen kết nối!
      Ngựa đỏ rực đường oán hận một khối!
      Đau nhức nhối hận tình yêu gian dối!

      Đau nhức nhối hận tình yêu tức tối!
      Khoác oán thù và thắt dây oán hận
      Roi căm thù ngựa hí vang căm giận
      Phi ngựa đen trên đường tình ngục tối!


      THÁI SAN

      (Trích tuyển tập thơ "Tiếng gào thét trong đêm dài", Thái San, 2010)

      Comment

      • #4

        HÃY XEM NHƯ EM ĐÃ CHẾT (thơ THÁI SAN)

        HÃY XEM NHƯ EM ĐÃ CHẾT


        Hãy xem như em đã chết
        Mặc thân ta tàn héo theo thời gian
        Đừng bận tâm, hãy xem như đã hết
        Mặc tim ta chết dần trên gỗ ván

        Hãy xem như em đã chết
        Rơi nước mắt tình ta chẳng được hưởng
        Giờ quan tài lặng lẽ in dấu vết
        Trời trút mưa, ta trút kiếp đau thương

        Hãy xem như em đã chết
        Xe ngựa đen quàng nước mắt chia ly
        Nụ hôn nào còn thoảng bay trong gió
        Có lẽ nào ôm tiễn bước chân đi

        Hãy xem như em đã chết
        Hoa tang trắng buồn rơi lệ khổ ải
        Hãy để em tình chết trong hiu quạnh
        Khóc đời mình lỡ duyên số bi ai

        Hãy xem như em đã chết
        Trách chi anh không làm tròn trách nhiệm
        Hãy để mặc em chết theo kỷ niệm
        Để thời gian mang liệm xác em đi.


        THÁI SAN

        (Trích tuyển tập thơ "Tiếng gào thét trong đêm dài", Thái San, 2010)

        Comment

        • #5

          CÒN GẶP NHAU LÀM SAO HÃY CỨ VUI? (thơ THÁI SAN)

          CÒN GẶP NHAU LÀM SAO HÃY CỨ VUI?


          Sống tử tế để bớt hờn bớt hận
          Mà lòng giận thêm bội phần uất ức
          Đời làm sao giả tươi vui hạnh phúc?
          Ụp thân phận e chữ Tình dối trá!

          Chuyện day dứt sao giả điếc giả đui?
          Còn gặp nhau làm sao hãy cứ vui?
          Trong công bằng ân oán phải rõ ràng
          Trong minh bạch là chữ Tâm chói sáng.



          THÁI SAN

          (Trích tuyển tập thơ "Tiếng gào thét trong đêm dài", Thái San, 2010)

          Comment

          • #6

            MÊNH MANG TÌNH VẮNG (thơ THÁI SAN)

            Thơ Thái San


            MÊNH MANG TÌNH VẮNG



            Ta lang thang trên đường tình thất thưởng
            Gió lặng trôi đi tìm người tưởng tượng
            Bạc phong sương cay đắng lạc mất hướng
            Biển mênh mang lai láng kiếp đau thương.

            Lặng lẽ trôi trên biển tình bội bạc
            Tay dang sầu ôm hận tình độc ác
            Thân bẽ bàng đời nắng tắt im bặt
            Buồn tan tác gạt nước mắt tuôn rơi.

            Hỡi tình vắng ta xin nhắn đôi lời
            Dấu tang thương, khúc ai oán buông lơi
            Dấu chấm hết, nhạc tình buồn rười rượi
            Dẫu phôi pha, đời vẫn khóc muôn nơi.


            THÁI SAN

            (Trích tuyển tập thơ "Tiếng gào thét trong đêm dài", Thái San, 2010)

            Comment

            • #7

              HẬN TRĂNG (Thơ Thái San)

              Thơ Thái San


              HẬN TRĂNG


              Hận tình đen, ném trăng ra cửa sổ
              Trăng cứ về, nín lặng ánh đẩy đưa
              Giận hình xen, buông màn chặn thêm nữa
              Trăng xô cửa, khiếp một mặt đau khổ.

              Vào làm gì, kiếp ê chề giông tố!
              Trả tình si, tuổi xuân tàn môi tím
              Chào làm chi, tim dập nát chẳng tìm
              Đập bình đi, còn tin gì ái ố!

              Hận tình đen, ném trăng ra cửa mộ
              Trăng vẫn về, yên lặng đứng đẩy đưa
              Giận tím đèn, gọi gió vòng tắt lửa
              Trăng lần lữa, lấp ló bóng cây khô.

              Tử thần ơi tha ta ra khỏi mồ!
              Để ta về tát trăng giữa đêm khuya
              Hận trăng về, để vết tình loang lổ
              Hận trăm bề lề nghĩa địa sầu cô!

              Trăng đừng về mà xương lạnh đáy hố
              Tình chi nữa nợ thề thốt với trăng
              Trăng tà già từng nét trăng nhạt trắng
              Trăng bội bạc ôi bi đát trơ phô!

              Trăng thầm thì, họa thi hồn trăng biết
              Trăng gục chết, vần thơ chôn trăng viết
              Tận bao giờ ta hóa người thiên cổ
              Hết hận trăng khỏi hóa kiếp hồ đồ.


              THÁI SAN
              (Trích tuyển tập thơ "Tiếng gào thét trong đêm dài", Thái San, 2012)

              Comment

              Working...
              X
              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom