• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

THƠ : Nguyễn Thủy

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • THƠ : Nguyễn Thủy


    NHIỀU KHI

    Nguyễn Thủy

    Đã từng lắm mộng, nhiều mơ
    Để lòng vướn bận mong chờ người dưng
    Cũng từng bao nỗi nhớ nhung
    Đem lòng ẩn trắc tình chung với người...

    Cũng từng ngắm cánh hoa tươi
    Để cho lòng biết lả lơ thế nào,
    Cũng ngồi nhìn ngắm trăng sao
    Cho dòng sông Nguyệt chảy vào hồn thơ.

    Thế nhưng cách trở đôi bờ
    Lòng buồn thấp thoáng đợi chờ hư không
    Từ dạo đó cách xa lòng
    Nỗi buồn u uẩn tiếc không một thời.

    Người dưng xa cách lâu rồi
    Mà sao mấy bận đứng ngồi không yên?
    Nhiều khi thầm nhủ con tim
    Vô tư ,để bớt nỗi phiền nhớ mong.

    NT.

    14- 01 - 2010

    Similar Threads
  • #2

    TÌNH KHÔNG BIÊN GIỚI

    Nguyễn Thủy

    Thương nào như cái thương thầm
    Ghét nào như cái ghét lầm lại thương
    Anh về đêm vấn, ngày vương
    Say trong giấc mộng chập chờn giữa song.

    Ngoài trời mưa thả, sầu đong
    Còn ta thức trắng đem lòng nhớ thương...
    Tình không biên giới lẽ thường
    Chồng con bận bịu, vẫn dường nhớ chăng?

    Đêm về hú gió, gọi trăng
    Yêu rằng muôn kiếp, tình rằng luyến thương
    Cách ngăn chỉ bởi khác giường
    Còn duyên thì lẽ chuyện thường mà thôi.

    Phân chia biên giới rạch ròi
    Em học trường tỉnh, anh nơi trường làng
    Mộng mơ từ thuở trăng vàng
    Đến khi trăng khuyết xa ngàn tiếng chân.

    Khi về ướt đẫm mưa xuân
    Tình không chia nổi, ngại ngần cách chia
    Ái ân đâu có biên thuỳ
    Biết đâu ngăn cảnh trăng khuya cuối trời.

    Em là trăng trước em ơi
    Trăng sau là của thềm đời mộng mơ.
    Thiệt thòi chăng kiếp đôi bờ
    Bên ni, bên nớ thành thơ gởi chào.

    N.T

    NHÌN

    Nguyễn Thuỷ

    Ngồi nhìn bến vắng mưa rơi
    Hạt buồn hạt nhớ chơi vơi nỗi niềm
    Hạt sầu đau buốt con tim
    Biết bao nhiêu hạt gieo niềm ưu tư.

    Chiều nghiêng, mưa rớt đôi bờ
    Giữa dòng sông chảy, tình bơ vơ tình.
    Ngồi nghe sâu lắng riêng mình
    Đò chiều ngả bóng biết tìm nơi nao?

    Lòng ơi! Bao nỗi khát khao
    Thuyền về nấp bóng trăng sao lặng lờ
    Tàn khuya như thể bơ vơ
    Mong về mai sớm đợi chờ bến thương.

    Đò về vạn ngả quê hương
    Chở tình yêu đến trăm đường tơ duyên
    Xua tan bao nỗi ưu phiền
    Cho thuyền và bến nối liền tháng năm.

    Vơi đi bao cuộc thăng trầm
    Cho nhau gặp lại trăm năm bạc đầu…

    N.T

    CHỜ EM

    Nguyễn Thủy

    Này em dáng của ngày xưa
    Dừng chân bên bến giữa trưa đợi đò
    Nghiêng che chiếc nón bài thơ
    Xanh xanh tà áo đợi chờ bước sang.

    Bến sông hỏi có vội vàng
    Chờ em đã một thời gian muộn phiền
    Bến lòng em có chao nghiêng
    Sắp qua mùa Hạ, Thu êm đềm về

    Mong sao đừng lạc hướng quê
    Để tìm lối cũ rủ rê bóng hình
    Yêu nhau đâu phải tội tình
    Mà sao mãi cảnh một mình cô đơn.

    N.T


    Comment

    • #3

      NỖI MONG TƠ HỒNG

      NỖI MONG TƠ HỒNG

      12/06/2010@22h11 No views
      Chuyên mục: Thơ : Nguyễn Thủy
      show_postcontent('

      NỖI MONG TƠ HỒNG


      Nguyễn Thủy


      Nơi anh tìm đến yêu thương
      Tìm em khắp nẻo vấn vương tơ trời
      Hỡi người em của ta ơi!...
      Lòng bao réo gọi một thời không duyên...
      Hữu duyên thiên lý cũng nên
      Sao giờ đâu hỡi ai quên lời nguyền?
      Ngày xưa ra chốn trận tiền
      Sợ thời ly loạn đôi miền cách xa.
      Bây giờ hoa còn nở hoa
      Sao chưa thắm lại hóa ngàn héo hon
      Tuổi xuân đã khép chờ mong
      Mong tơ hồng níu tháng năm kết tình...
      Đừng cho duyên kiếp phiêu linh
      Đừng cho sầu héo con tim hẹn thề
      Mong sao còn những giấc mê
      Của đêm không ngủ gởi về bên nhau
      Trăm năm tàn cuộc bể dâu
      Duyên hồng phận bạc đớn đau muộn phiền
      Chiều ru giấc ngủ cô niên
      Thả tình lưu lạc giữa miền nhớ thương.
      NT.
      11 - 6 - 2010
      Link

      Comment

      • #4

        CHÚ CUỘI

        CHÚ CUỘI
        Thứ sáu, 11/06/2010 23:09 pm


        CHÚ CUỘI

        Nhìn trăng kìa chú Cuội
        Và ai như bóng Hằng?
        Ta lạc hồn thổn thức
        Nguyệt Xuân Rằm ước mong...
        Trăng hết khuyết lại tròn
        Đời bao lần mòn mỏi?
        Mà sao em không nói
        Cho lòng buồn cô đơn...
        Giữa một đêm trăng sáng
        Chú Cuội ngồi gốc Đa
        Ngẫm mình bao nhiêu tuổi?
        Chị Hằng yêu thiết tha...
        Rồi một đêm chơi vơi
        Nghĩ thân già cô quạnh
        Tủi phận mình đến nỗi
        Nhạt nhòa mây lướt qua...
        Trăng bao đời vẫn thế
        Lúc giận hờn lặng lẽ
        Chẳng ánh vàng quạnh hiu.
        Gọi mong mỏi bao điều...
        Hằng ơi!...Có đợi chờ?
        Vàng lên màu tươi thắm
        Hồng lên trong nỗi nhớ
        Cho đời bao ý thơ...
        NT
        10 - 6 - 2010
        TƠ LÒNG

        Nguyễn Thủy



        Anh yêu biết mấy ngày xưa
        Trăng em, gió của mây đưa cuối mùa
        Vàng mơ những lúc bóng trưa
        Ở bên em ánh mắt vừa chớm Thu

        Yêu là yêu những tiếng ru
        Gởi hương theo gió vi vu sáo chiều
        Vàng mơ xanh mộng bao nhiêu?
        Đã là thơ trẻ xanh nhiều ...mộng... mơ.

        Bây giờ góp những tiếng tơ
        Đong đưa, lơi lả bên bờ môi hôn
        Xua tan bao nỗi oán hờn
        Đón em về với tuổi vờn gió trăng.

        Ba mươi ánh mắt xanh trong
        Nhìn mùa lá rụng mà không tiếc mùa
        Âm vang như đón giao thừa
        Biết là Xuân cũng độ vừa chớm sang.

        Mùa nao nhìn lá rơi vàng
        Như dòng dư lệ chảy ngàn nhớ mong?
        Biết là hoa nở nụ hồng
        Qua Đông sao lại lạnh lòng em... tôi?

        Thời gian cứ thế lướt trôi
        Tình yêu cứ thể chia đôi đôi bờ...
        Giận hờn xin góp tiếng tơ
        Gởi vào trăng, gió vàng mơ kết tình.

        NT.

        11 - 6 - 2010

        Comment

        • #5

          ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Nguyễn Thủy View Post



          NHÌN


          Nguyễn Thuỷ



          Ngồi nhìn bến vắng mưa rơi
          Hạt buồn hạt nhớ chơi vơi nỗi niềm
          Hạt sầu đau buốt con tim
          Biết bao nhiêu hạt gieo niềm ưu tư.

          Chiều nghiêng, mưa rớt đôi bờ
          Giữa dòng sông chảy, tình bơ vơ tình.
          Ngồi nghe sâu lắng riêng mình
          Đò chiều ngả bóng biết tìm nơi nao?

          Lòng ơi! Bao nỗi khát khao
          Thuyền về nấp bóng trăng sao lặng lờ
          Tàn khuya như thể bơ vơ
          Mong về mai sớm đợi chờ bến thương.

          Đò về vạn ngả quê hương
          Chở tình yêu đến trăm đường tơ duyên
          Xua tan bao nỗi ưu phiền
          Cho thuyền và bến nối liền tháng năm.

          Vơi đi bao cuộc thăng trầm
          Cho nhau gặp lại trăm năm bạc đầu…

          N.T




          15/6/2010


          Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 27-07-2010, 07:23 PM.
          ----------------------------

          Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

          Comment

          • #6

            Chúc Anh Nguyễn Thuỷ một sinh nhật vui vẻ và hạnh phúc.

            Comment

            • #7

              NỖI MONG TƠ HỒNG

              Nguyễn Thủy



              Nơi anh tìm đến yêu thương
              Tìm em khắp nẻo vấn vương tơ trời
              Hỡi người em của ta ơi!...
              Lòng bao réo gọi một thời không duyên...


              Hữu duyên thiên lý cũng nên
              Sao giờ đâu hỡi ai quên lời nguyền?
              Ngày xưa ra chốn trận tiền
              Sợ thời ly loạn đôi miền cách xa.


              Bây giờ hoa còn nở hoa
              Sao chưa thắm lại hóa ngàn héo hon
              Tuổi xuân đã khép chờ mong
              Mong tơ hồng níu tháng năm kết tình...


              Đừng cho duyên kiếp phiêu linh
              Đừng cho sầu héo con tim hẹn thề
              Mong sao còn những giấc mê
              Của đêm không ngủ gởi về bên nhau


              Trăm năm tàn cuộc bể dâu
              Duyên hồng phận bạc đớn đau muộn phiền
              Chiều ru giấc ngủ cô niên
              Thả tình lưu lạc giữa miền nhớ thương.


              NT.


              11 - 6 - 2010
              Đã chỉnh sửa bởi Nguyễn Thủy; 27-06-2010, 07:47 AM.

              Comment

              • #8



                CÓ PHẢI LÀ EM LÀ...

                Nguyễn Thủy


                Có phải em là của dáng xưa?
                Chiều nghiêng gió thoảng nhẹ hương đưa
                Qua làn tóc rộng em thong thả
                Vạn đóa hồng tươi trong mắt người.

                Em của ngày xưa thật đây rồi
                Nói cười nhõng nhẽo đỏ hoa môi
                Duyên sao thơm thảo trong mắt ngọc
                Xanh tóc một thời trong mắt tôi.

                Xa em từ độ tôi vào lính
                Cứ ngỡ muôn đời chẳng gặp nhau
                Thế sao Thu đến em chợt đến
                Hiển hiện làm chi hỡi má đào...

                Chẳng thà đừng gặp em lần nửa
                Đã phai màu nhớ tự thuở nào?
                Ôi buổi ban đầu thương với nhớ
                Để lại gặp đây vạn nỗi sầu.

                Em đi phương ấy mấy trăng Thu?
                Tháng tám vàng Thu ánh nguyệt ru
                Cái thuở mới tròn trên nét gấm
                Anh nhìn đêm nhớ mộng thiên du.

                Bấy giờ hoa gấm bên phố thị
                Anh với trăng khuya bước quân hành
                Nhớ dáng em xinh trời thu mộng
                Lá rừng cây với bóng chênh nghiêng

                Có lẽ vừa tròn ba mươi năm
                Giờ gặp nhau đây mơ dáng trăng
                Của tuổi trăng tròn hôm mười sáu
                Vẫn nét tươi duyên vẫn dịu dàng...

                Ngọc Dung huyền diệu biết bao nhiêu?
                Một trời Thu mộng nói bao điều?
                Chẳng lẽ cuộc đời thương với nhớ?
                Muốn ôm ngày tháng mượn vần thơ.

                Cho thỏa cái nhìn tự thuở nao
                Bao năm lưu lạc lệ dâng trào
                Giờ gặp nhau rồi mong níu lại
                Cái thời áo trắng mắt bồ câu.

                NT

                25 - 6 - 2010

                Comment

                • #9

                  DÁNG NGỌC







                  DÁNG NGỌC

                  Nguyễn Thủy


                  Em hong làn tóc mây trong gió
                  Lay lất hồn ai mỗi sớm chiều
                  Ta thả nỗi mong về xóm nhỏ
                  Thế mà ôm mãi bóng cô liêu...

                  Em tuổi trăng thơ dáng ngọc ngà
                  Vườn hồng ló dạng bóng nghiêng qua
                  Bao nỗi chờ mong vàng mắt ngọc
                  Một mai ơi hỡi có mặn mà?

                  Ta biết rằng em em của thơ
                  Của ngày tháng nhớ của trăng chờ
                  Của những chàng Ngưu sầu Chức Nữ
                  Của những mộng mơ của thẩn thờ...

                  Một mai em sẽ về phương Bắc
                  Kẽ ở trời Nam lạnh hững hờ
                  Dõi mắt mãi tìm trong tuổi nhớ
                  Lệ đẫm hoen mi khép đợi chờ.

                  NT.

                  25 - 6 - 2010

                  Comment

                  • #10

                    SY TÌNH











                    SY TÌNH


                    Nguyễn Thủy

                    (Tặng ...X...)

                    Anh làm con bướm chơi vơi
                    Vờn trong mắt ngọc lả lơi giữa đời
                    Già nhưng máu đỏ còn tươi
                    Trái tim hình khối nói lời chua ngoa

                    Một khi lỡ vướng cành hoa
                    Xem chừng như đã vỡ òa khóc than
                    Nhở khi vạn đóa hướng dương
                    Chẳng bằng một suối mơ thương hiền hòa


                    Chiều hoang mắt ngọc tựa hoa
                    Bên dòng suối biếc hiền hòa vấn hương
                    Mười năm chờ đợi yêu thương
                    Đã xa con mắt mãi vương ngóng gì?

                    Ngày tàn đêm vãn mấy khi
                    Trái tình thổn thức bỏ đi một mình
                    Trông ai mấy bận sy tình
                    Ong vờn bướm lượng tiếc hình dáng ai?


                    Đêm mơ ngày mộng trang đài
                    Mắt sầu nhỏ lệ u hoài chờ mong
                    Mười phương trời có hay không
                    Cái duyên lỡ vận cay trong mắt sầu.

                    Một trời mộng một trời đau
                    Một trời thương nhớ biết sao bây giờ
                    Hữu tình thắm tựa bài thơ
                    Gởi anh với những nỗi mơ dáng hình

                    Con tim vạn mối thâm tình
                    Biết đâu có thể chia thành mãnh ra
                    Để thương con mắt lạc loài
                    Còn đâu vỡ lẽ cho hoa hỡi trời.

                    Nói gì chi nửa người ơi?
                    Hoa nào chẳng lẽ muôn đời xinh tươi
                    Thôi duyên phận gởi tơ trời
                    Cho ai tìm được một người vừa đôi?

                    NT.

                    25 - 6 - 2010

                    Comment

                    • #11


                      YÊU THƯƠNG
                      Nguyễn Thủy

                      21 - 6 - 2010

                      Tự nhiên chớp giật sấm rền
                      Bao nhiêu nghi vấn lòng mình quặn đau
                      Yêu chưa hết bạc mái đầu
                      Nợ duyên đành lỗi hẹn nhau mấy lần...

                      Bây giờ gởi đến tình thân
                      Vần thơ tạ lỗi mong rằng lãng quên
                      Anh xin nguyện một trái tim
                      Trao em với cả êm đềm nhớ thương

                      Đừng nên giận nữa nha cưng
                      Mắt đêm nhỏ lệ rưng rưng giọt buồn
                      Thương nhau vạn ngả quê hương
                      Mong về hội tụ tình vương tháng ngày.

                      Hôm nay
                      21 - 6 - 2010
                      Gởi Người anh yêu







                      Đã chỉnh sửa bởi Nguyễn Thủy; 27-06-2010, 08:04 AM.

                      Comment

                      • #12

                        BÀI THƠ SÔNG HẬU TẶNG

                        ĐƯỜNG TA ĐI
                        (Tặng thi sĩ nhà giáo Nguyễn Thủy)



                        Ta chưa gặp gỡ khi nào
                        tình trong thì đã dạt dào mênh mang
                        Quế Sơn hương quế nồng nàn
                        yêu Người Mộ Đức thương làng mạch nha.

                        Người đi muôn dặm quan hà
                        quê hương còn đó thiết tha nỗi lòng
                        xuôi về biển cả mênh mông
                        có dòng Trà Khúc với sông Thu Bồn.

                        Chiều tà – ra đứng đầu thôn
                        trông mây xanh gió nhẹ vờn non cao
                        tối về trong ánh trăng sao
                        kết trang giáo án biết bao nhiêu tình.
                        Ánh mai cây cỏ lung linh
                        tiến chân vội bước hành trình gian nan
                        đường cong dốc ngược bản làng
                        từng Em mong đợi lời vàng – Thầy trao.

                        Quê hương hay ở nơi nào
                        tiết đầu – Em học – là ngôi sao tình
                        dày công trong mỗi phương trình
                        tương lai – Ai biết chắc mình thế không ?

                        Ơn Thầy thơ thắm đầy dòng
                        sông Trà, sông Hậu, sông Hồng, sông Hương…
                        muôn đời man mác Sông thương
                        Thầy và Tôi bước chung đường ấy đi !!!



                        Sài Gòn - 14/06/2010 - Sông Hậu.

                        Comment

                        • #13

                          TIẾC XUÂN
                          Nguyễn Thủy

                          Hôm qua mừng đón giao thừa
                          Hôm nay ngoảnh lại gần vừa năm mươi
                          Tiếc xuân ngẫm nghĩ cuộc đời
                          Chẳng bao lâu nữa xa rời thế gian.

                          Suy cùng một kiếp gian nan
                          Cười chưa hết đã hóa ngàn chia phôi
                          Mai không còn bóng dáng tôi
                          Chẳng còn thấy nữa đất trời thân thương

                          Không còn nhìn được ánh dương
                          Soi vào đôi mắt người thương trong đời
                          Hôm nay lòng cảm bồi hồi
                          Con tim xao động, nói lời từ ly

                          Gió ru ngàn lá thầm thì
                          Lả lơi qua hết tình sy tháng ngày
                          Mưa đông ướt lạnh lòng ai?
                          Có nghe ray rứt đêm dài nhớ mong?

                          Thương chờ mong - đóa hồng nhan
                          Rồi mai còn hởi suối vàng có nhau?
                          Con đò giữa bến sông sâu
                          Ai đem xuôi ngược chuyển giao ân tình?

                          Buồn thương một chuyến đò tình
                          Ba vạn với sáu ngàn ngày ước mơ...
                          Bao giờ sông chảy dòng thơ
                          Dạt vào miền nhớ đôi bờ thương mong?

                          Lời tình rủ bóng hoàng hôn
                          Sợ chăng rồi cũng xa xăm cõi đời
                          Không còn nhìn bóng dáng tôi
                          Nhìn em tôi thấy tình trôi giữa dòng

                          Thôi thì. Thôi còn gì mong/
                          Thả cho trôi hết nỗi lòng nhớ thương.

                          NT.

                          03 - 3 - 2010

                          Comment

                          • #14


                            CHO DÙ TRỜI ĐẤT ĐỔI THAY

                            Nguyễn Thủy

                            YÊU từ mái tóc còn xanh
                            SAO duyên chẳng đặng kết thành lứa đôi?
                            CHO đời vẫn phải đơn côi
                            HẾT thời xanh tóc bạc rồi còn đâu...?
                            THÁNG năm tình cuộc bể dâu
                            NGÀY mong đêm nhớ ai sầu chăng ai ?

                            CHO dù trời đất đổi thay
                            SAY em anh vẫn mong ngày gặp em
                            LÒNG bao rạo rực lửa tình
                            NHỚ đêm mất ngủ gợi niềm ưu tư
                            CHO sâu con mắt mong chờ
                            CAY cay lệ đến ven bờ mi cong
                            MEN đời ngọt đắng sênh song
                            TÌNH anh vẫn giữ vẹn lòng yêu thương

                            DÃU giờ tóc đã pha sương
                            RẰNG con tim vẫn nhớ thương mỏi mòn
                            CHỈ mong em vẹn tấm lòng
                            MỘT lần đã trót thầm mong nghìn đời
                            TRÁI tình sẽ chín trên môi
                            TIM lòng sẽ đỏ như vôi thắm trầu

                            HÓA vàng kết mối thâm sâu
                            NGHÌN năm vẫn vẹn buổi đầu gặp nhau
                            MÃNH tình ta đã trót trao
                            NHỎ nhoi nhưng vẫn đượm sâu ân tình
                            CHIA sầu san sẻ nỗi đau
                            NIỀM vui sẽ dến bên nhau trọn đời
                            YÊU đi em chẳng lẽ đôi
                            THƯƠNG cho nhau những nụ cười dẫu xa./.

                            NT.

                            Comment

                            • #15

                              YÊU TRĂNG

                              Nguyễn Thủy

                              Yêu trăng yêu mãnh trăng rằm
                              Như yêu vợ của ta nằm bên ta
                              Yêu bóng dáng, yêu ngọc ngà
                              Tròn như nụ của hoa tươi khoe màu

                              Đời không trăng lặng lẽ sao?
                              Ta như héo cả tâm đào ý hư...
                              Như vàng mộng ước lời ru
                              Dịu êm giấc ngủ, thiên thu ơi à.

                              Vắng trăng như vắng dàn bà
                              Vằng vặc nỗi nhớ mất đà nụ hôn
                              Yêu trăng mười sáu vừa tròn
                              Rằm thơ thẩn vọng chong chong nhớ người

                              Khi ta yêu tuổi nên mười
                              Nhìn Trăng ta mỉm miệng cười cùng trăng
                              Giỡn đùa dưới bóng chị Hằng
                              Hôm nay cũng đã vừa tròn năm mươi

                              Đã chưa một kiếp rong chơi
                              Đã thừa một kiếp ngậm ngùi thở than
                              Trăng thơ còn vọng tiếng oan
                              Chờ bao lâu nữa ? cho vang tiếng cười?

                              Mười Thu lá vẫn còn tươi
                              Nay vàng Thu Mộng một trời mộng mơ
                              Yêu là yêu có lẫn lơ?
                              Như hôm nay vẫn hưa tròn tuổi yêu.

                              NT.

                              13 - 6 - 2010


                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom