• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

THƠ : Nguyễn Thủy

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • THƠ : Nguyễn Thủy


    NHIỀU KHI

    Nguyễn Thủy

    Đã từng lắm mộng, nhiều mơ
    Để lòng vướn bận mong chờ người dưng
    Cũng từng bao nỗi nhớ nhung
    Đem lòng ẩn trắc tình chung với người...

    Cũng từng ngắm cánh hoa tươi
    Để cho lòng biết lả lơ thế nào,
    Cũng ngồi nhìn ngắm trăng sao
    Cho dòng sông Nguyệt chảy vào hồn thơ.

    Thế nhưng cách trở đôi bờ
    Lòng buồn thấp thoáng đợi chờ hư không
    Từ dạo đó cách xa lòng
    Nỗi buồn u uẩn tiếc không một thời.

    Người dưng xa cách lâu rồi
    Mà sao mấy bận đứng ngồi không yên?
    Nhiều khi thầm nhủ con tim
    Vô tư ,để bớt nỗi phiền nhớ mong.

    NT.

    14- 01 - 2010

    Similar Threads
  • #46



    TÌNH NGỠ

    Nguyễn Thuỷ

    Tôi thì cứ ngỡ rằng em
    Em thì cứ ngỡ rằng ðời dửng dưng
    Tôi em hai nửa lưng chừng
    Nụ cười tưởng đã vui mừng trong nhau
    Hay đâu đã bạc mái đầu
    Chưa từng chứng giám gởi trao ân tình
    Ngỡ ngàng ðau buốt con tim
    Buồn vui góp nhặt riêng mình đớn đau
    Ðơn phương em mối tình đầu
    Tôi như em cũng khác nhau ðâu nào
    Mây giăng trời thấp hoá cao
    Môi cười khép nụ hôn vào nỗi ðau.


    NT.


    03 – 12 - 2010


    Comment

    • #47

      XUÂN VỀ


      XUÂN VỀ...


      Nguyễn Thủy

      Xuân đã về đây đã về đây
      Chúc nhau men rượu ấm tình dày
      Mở lòng đón gió say hương sắc
      Đậm ý xuân trao nghĩa thắm đầy.
      Cụng chén nâng li cho lắc lay
      Mời nhau trút cạn ý xuân này?
      Chuyện trò thỏa thích vui xuân mới
      Đón chén tri ân thỏa lòng say.
      Ta với ta ngồi ngắm xuân nay
      Làng quê rộn rả sắc hoa đầy
      Vẩn vọng dư hương chiều hoa mộng
      Đăm đắm nhìn xưa mơ mắt ai?
      Nợ em đôi mắt xưa xưa ấy
      Chưa trả cho xong bởi tháng ngày
      Đông đã giao mùa Xuân trở lại
      Cái nhìn hoa mộng theo gió bay
      Anh ru em chữa phai màu nhớ
      Ngăn cách vì đâu mấy xuân dài?
      Xuân nay trở lại ôm mặt khóc
      Mượn chén rượu đầy cho ngất ngây.
      Cớ chi xuân lại lòng như tết
      Vạn ý tâm nầy biết ai hay
      Mong mai vẩn vọng nhìn non nước
      Em ở nơi đâu giá quay về?

      NT.

      02 - 01 - 2011

      Comment

      • #48

        PHAI PHÔI




        PHAI PHÔI


        Ngày tôi đi vào cuộc chiến
        Hương tình vừa chớm trên môi
        Tôi say giữa mùa binh biến
        Tháng năm phai nhạt nụ cười...

        Nụ hôn ngạt ngào hơi thở
        Nỗi đau nhàu nát lời thề
        Chốn quê hương thơm tình ái
        Êm đềm ru ngọt giấc mê

        Bến trăng du tình ước mộng
        Thơm nồng mắt biếc màu trông
        Tình ta đôi bờ thương vọng
        Mỏi nhìn ngày tháng xa mong

        Giờ ta níu tình trong mắt
        Cay cay từng giọt lệ đời
        Hương yêu chữa phai màu sắc
        Đợi chờ uống giọt lệ rơi...
        Ngày nao câu thơ hối hả
        Lòng đầy ắp nỗi nhớ nhung
        Lửa tình như vừa chín đỏ
        Trái tim ấm lửa bập bùng

        Nhìn em nụ cười trên mắt
        Đắm say hồn bướm một thời
        Kiếp đời chờ nhau không gặp
        Thả tình trốn đã phai phôi

        NT.


        21 - 3 - 2011

        Comment

        • #49

          TA VÀ HẮN



          Nguyễn Thủy



          Đời cho hắn kiêu sa, kiêu hãnh
          Ta bao phen vùi thân chốn núi rừng
          Nơi đất ở có muôn ngàn hoa cỏ
          Hắn và ta xa cách vạn nghìn trùng

          Thời bình biến cho người vào cuộc chiến
          Nó vui tươi ngồi lại dưới mái trường
          Ta lặng lẽ tuổi đôi mươi mười tám

          Súng đạn quanh mình xa cách ngỏ yêu thương...

          Sau bao năm lần trên mọi giảng đường
          Ta sầu muộn tìm tuổi xưa trở lại
          Nó mỉm cười chê ta người khờ dại

          Thả trôi chiều vàng vọt nắng yêu thương

          Ta trở lại tìm trí mòn ẩn dật
          Tìm tuổi xưa như hắt bóng bụi mờ
          Nó chê cười ta đến nỗi ngất ngư
          Đến chếnh choáng cơn say chiều lão đảo

          Ta bước đi trên đường đời loạng choạng
          Nó đứng cười quên che mặt dấu xưa
          Ta thất thỏm mắt kém màu bể rạng
          Nghìn trùng khơi đen đểnh mộng giao thừa...

          Hai nẻo sống chôn vùi bao kỷ niệm

          Không theo ta về chung bước đường vui

          Mất tất cả chỉ còn là ảo mộng
          Hắn và ta cách biệt tựa bể - trời

          Cho đến bây giờ vẫn như đất ấy thôi
          Chẳng gì cả nhưng nó được đời ưu ái
          Những ngôn từ ăn cắp từ trống trải
          Sự đau thương gom ghép lại lời thơ

          Ta thức khuya nhìn đom đóm lập lờ
          Giữa bóng đen mới tận tường nguồn sáng
          Hỏi nó, hỏi ta, hỏi người, hỏi bạn...
          Đời cho nhau còn lại được những gì

          Rồi cuộc đời ta - hắn có mất đi
          Một ngày đó có còn gì để nói
          Thôi mặt kệ cho cuốn theo chiều gió
          Những mong manh, kỉ niệm tuổi học trò.

          Biết rất buồn vì ta hắn mất nhau
          Một thuở yêu hoa phượng hồng thắm đỏ
          Giờ gặp hắn lòng như cơn mưa Hạ
          Giữa muôn chiều vi vút gió nồm reo.

          Rồi thời gian đi giữa phố quê nghèo
          Lòng giắt sẵn những u mê tưởng tượng
          Có dáng nó dáng ta và dáng Phượng
          Giữa Hạ buồn nhạt nhẽo tiếng ve ngân

          Ta tìm về ngày tháng cõi xa xăm
          Đêm mê mãi ánh trăng ngày tháng mộng
          Còn với hắn ta biết nhiều ảo vọng
          Một trời mơ ru mộng mị trang đời.



          NT



          18 - 3 - 2011

          Comment

          • #50

            NGƯỜI XƯA





            Người Xưa

            Nguyễn Thủy


            Mắt buồn hoen giọt lệ sầu
            Tìm xưa lối cũ lạc nhau nẻo về
            Nắng chiều rớt xuống ven đê
            Nhịp tim như nhắc lời thề hôm nao.




            Lạc nhau từ buổi quen nhau
            Vui sao chưa trọn đã sầu chia phôi.
            Mím môi cắn lấy nụ cười
            Mắt rươm rướm lệ ngậm ngùi tiễn chân
            Chưa vơi bớt kiếp phong trần
            lại thêm bao gánh nợ nần nhớ thương.



            Người xưa cách biệt muôn phương
            Đất chia hai ngã cách đường tơ duyên
            Ta cam lỗi chịu muộn phiền...
            Giọt buồn len nhẹ mắt hiền nhớ mong





            Một thời vướng kiếp long đong
            Nợ duyên giấu tận trong lòng cho ai!...
            Mạch tim trổi nhịp u hoài
            Rượu tình trút cạn chưa phai nhớ người



            Người xưa ơi! nhắn đôi lời
            Nghìn phương gởi gió mây trời Tâm tư
            Rượi tình hòa khúc nhạc thơ
            Lời lên men đắng đợi chờ NGƯỜI XƯA


            NT


            19 - 3 - 2011

            Comment

            • #51

              TẶNG EM







              Tặng Em<img alt="">
              Có lẽ nào ta đã yêu nhau
              Từ kiếp trước cho đến nay …Đầu bạc.
              Vẫn còn nguyên ánh mắt nhìn chẳng khác
              Để tiếng sét ái tình làm nhức nhối buồng tim

              Có kiếp nào ta được gần nhau
              Tuổi năm mươi đậm nguyên màu chung thủy
              Ánh mắt đắm chìm trong nụ hôn bình dị
              Rất đậm đà, dịu ngọt ở trên môi

              Rồi thời gian có đi vào quên lãng
              Chia xa rồi núp bóng cội mồ côi
              Thời gian ư tiếng nhạc vọng tâm đời
              Em trở lại dỗi hờn đôi dòng lệ

              Tình đã chết. Và cuộc đời mỏi mệt
              Rồi một ngày có lại chốn thương yêu
              Dây tơ hồng làm xanh thắm trời chiều
              Nhắn bạn tình xa có về đường xưa lối cũ

              Đời đâu biết mai sau còn gì nữa
              Cho bây giờ rồi mai mốt được gì không
              Đã cho nhau vạn ý nguyện thắm nồng
              Lửa tình ái kiếp sau còn chăng hỡi.


              15 – 3 - 2011


              Nguyễn Thủy

              Nguồn trích dẫn (0)

              Comment

              • #52


                THÓI ĐỜI



                Nguyễn Thủy


                Quạnh quẽ giữa đời toan kiếp sống
                Câu thơ tự nhủ ý lòng mình
                Hỏi ta ta biết cười hay khóc
                Chỉ trách thói đời mãi sự sinh
                Trái tim như vỡ tung lồng ngực
                Chuốc lấy sự đời vạn nỗi đau
                Hạnh phúc nát nhàu ôi đuối sức
                Thom thóp đời như vạn kiếp sầu.
                Chẳng biết chi đâu cuộc đời nầy
                Làn tóc bạc vờn với gió mây
                Thói đời thui thủi thân một bóng
                Lệ uất nghẹn tình thấm cơn say.
                Nhìn ngắm bao năm một đời người?
                Mắt buồn khô lệ chẳng còn rơi
                Khóc đời đen bạc chua cay đắng
                Gió bệnh nắng chia ánh mặt trời.
                Ta bận bịu gì cho thêm nữa
                Những cơn bão bệnh của con người
                Người người người lại người... tội lỗi
                Tham, thâm, sân si,mọng sống vui
                Có mắt giả mù,tai giả điếc
                Nhìn cảnh trái ngang, phát nực cười
                Vết mực không nhòe trên trang viết
                Chưởi mẹ cha bay lũ các ngươi.
                Đời muốn đem đầu bay ra chém
                Rãi xác thân bay giữa chợ đời.
                Hỡi lũ nịnh kia như quỷ đói...
                Cười cho thế sự thế mà thôi.
                NT.
                24 - 02 - 2011

                Comment

                • #53

                  MẤT



                  Nguyễn Thủy

                  XAnhau rồi, tiếng cười! Xin ẩn giấu
                  Thời xa xăm trong ánh mắt thương hoài,
                  Mất tất cả, giữa biển dào dạt sóng,
                  Giữa đại dương nhàu nát bóng nhạt nhòa .

                  Ngày xưa đó bây giờ đâu còn nữa
                  Bóng hàng cây phượng vĩ đỏ sân trường
                  Đời vô tận đâu lối tìm phương hướng,
                  Thuyền chênh chao! bởi sóng dập muôn trùng

                  Khi chúng ta, sinh nhằm vào thế kỹ,
                  Không cùng chung một số phận con thuyền
                  Đời bất hạnh lênh đênh ngoài sóng biển
                  Chưa một lần được cập bến yêu thương.

                  Rượu trút cạn ly men tình đã thấm
                  Trong buồng tim hoa nở giữa đại buồn,
                  Gió mơn trớn, tím màu chiều hiu hắt,
                  Thuyền cô đơn! Theo gió chẳng về nguồn

                  Nên bây giờ đời vẫn mãi cô đơn
                  Chẳng trở lại cơn mơ trời êm ái
                  Tuổi thơ đi không bao giờ trở lại
                  Mất nhau rồi mất cả một trời Mai.

                  NT.

                  13 - 3 - 2010

                  Comment

                  • #54

                    ĐẾN VI TƠ HNG


                    Nguyễn Thủy


                    Lần đầu tiên đến với tơ hồng
                    Duyên tình ấm áp nguyện lòng son
                    Bầu bạn khắp nơi trên đất nước
                    Đã trở về đây nối tơ lòng

                    Kẽ Bắc người Nam chung góp sức
                    Vòng tay bầu bạn lại thêm gần
                    Siết chặc thâm tình bao thương mến
                    Đậm nghĩa yêu thương vẹn tấm lòng.

                    Khởi sắc giao hòa kết duyên tơ
                    Mười thương chín nhớ dạ vươn chờ
                    Nghĩa nặng tình sâu nghìn vạn nhớ
                    Chẳng nở chia xa dẫu một giờ.

                    Ngày ngày sớm tối mail… tìm lối
                    Ngỏ trước đường sau khách vãng mơ
                    Kết nghĩa giao hòa xanh miền nhớ
                    Daytohong buột trái tim chờ

                    Ta bận tắm mình trong yên lặng
                    Chỉ mỗi hồn thơ gởi tiếng thơ
                    Mong mỏi một ngày mai gặp gỡ
                    Kết mối thâm tình sợi dây tơ…

                    NT.

                    11 – 3 - 2011

                    Comment

                    • #55

                      CÓ NGHE

                      Nguyễn Thủy

                      Có nghe nhịp thở trái tim
                      Có nghe một chuyến du thuyền trong nhau
                      Có nghe muôn vạn ngày sau
                      Có nghe những mối duyên đầu trao xưa
                      Bây giờ còn lại âm thừa
                      Giao mùa sóng bể khóc đưa tình buồn.

                      NT.

                      25 - 5 - 2011

                      Comment

                      • #56

                        NGÀY ĐÓ TÔI ĐI
                        Nguyễn Thủy
                        Ngày đó tôi đi
                        Một sớm mùa Thu tháng Tám
                        Bám víu sợi cỏ ven đường
                        Băng vào vùng lửa đạn
                        Thời trai trẻ tóc xanh
                        Mắt đượm ân tình
                        Nỗi nhớ nhung vô hạn
                        Em đã xa
                        Lặng im
                        Hoang vắng
                        Đầm đìa nước mắt từ ly
                        Để gió vỗ về nhàn nhã sự cô đơn
                        Loài hoa cỏ kia biết có linh hồn?
                        Tôi khao khát một tình yêu cháy bỏng
                        Mơ một nụ hôn…Thiết tha lãng mạn
                        Lòng cảm hoá xôn xao …
                        Yêu hơn mọi lúc nào.
                        Những tháng năm sốt rét rừng
                        Đêm lạnh gia buốt thịt xương
                        Lộp độp những hạt mưa đêm
                        ướt mèm trên chiếc tăng
                        Những lần chiến dịch…
                        Nước mắt của tôi, máu đào của bạn
                        Rất dịu kỳ hoà lẩn vị ngọt của tình yêu
                        Ngày mười tháng Tám năm một chín tám mươi
                        Kỷ niệm trong đời chẳng thể nào phai nhạt.
                        NT
                        23 – 4 - 2011

                        Comment

                        • #57

                          NỖI NHỚ
                          Nguyễn Thủy
                          Suốt đời chỉ nỗi nhớ mong
                          Nhớ trông ánh mắt, nhớ trông nụ cười
                          Nhớ mùa lá chín vàng rơi
                          Khi ngồi xoả tóc buông lơi cuộc tình
                          Sóng vàng chìm ngập lòng anh
                          Mây xanh trời thắm gió lành hương quê
                          Thương người xưa cũ hiện về
                          Trong nhau một thoáng u mê ngập hồn
                          Rối lòng đếm bước cô đơn
                          Đi về mang mối tình buồn thiên thu.
                          NT.
                          NỐI DUYÊN XƯA
                          Nguyễn Thủy
                          Trời xưa nắng rớt bên đồng
                          Lang thang mấy kiếp Thu không đợi chờ
                          Chập chờn lạc chốn hoang sơ
                          Đêm hiu hắt lạnh ngày mờ mịt sương
                          Người đi ánh mắt còn vương
                          Đường tơ liểu cũ đêm trường tương tư
                          Hoa vài cánh ghép hình như
                          Con ong, bướm lượn lắc lư đoá hồng
                          Trời xưa mây thấp bềnh bồng
                          Nhạt nhoà kỷ niệm bên dòng thời gian
                          Giờ xin giây phút muộn màng
                          Hợp duyên lở dở nối ngàn bước xưa.
                          NT
                          19 – 5 – 2011

                          Comment

                          • #58

                            NƯỚC MẮT
                            Nguyễn Thủy
                            Sao lại làm để lòng bao xao xuyến ?
                            Đến lạ lùng nhìn nước mắt rơi rơi
                            Lời buồn thương ao ước mộng chân trời
                            Hoa tình ái nở hương đời kết tụ
                            Nỗi niềm thương đang trào dâng ý tứ
                            Vườn trong mơ xanh ngát bóng cành si.
                            Cho môi thơm lên nét mặt, làn mi
                            Gương sóng tóc soi vòm trời én liệng
                            Khi ánh mắt nhìn ngoài trời mưa rớt
                            Gieo hạt buồn làm lạnh nỗi cô đơn
                            Được bên nhau giây phút sợ, yêu, hờn.
                            Say đắm đuối ước bên nhau chồng vợ.
                            NT.
                            19 – 5 - 2011

                            Comment

                            • #59

                              KỶ NIỆM
                              Nguyễn Thủy

                              Ngày xưa súng đạn chiến trường
                              Tuổi hồng nhuộm bởi phong sương một thời
                              Nhớ quê, ánh mắt, nụ cười
                              Làn môi đỏ mọng chưa lời gởi trao.
                              Ngập ngừng lời nói ngọt ngào
                              Như là đường mật hôm nào tiễn chân
                              Người đi năm tháng phong trần
                              Biên thùy tiếng súng vọng âm duyên tình.
                              NT.
                              19 - 5 - 2011

                              Comment

                              • #60

                                NHÌN...
                                Nguyễn Thủy
                                Nhìn qua màn tranh vẽ
                                Giữa dòng đời thực hư
                                Êm êm chiều gió nhẹ
                                Dáng mây trôi hiền từ.
                                Bâng khuâng nhìn thật lâu
                                Giấc mơ dìu nỗi nhớ
                                Môi hồng mắt bồ câu
                                Bây giờ còn víu nợ...
                                Em xa xôi lại về
                                Cùng xuân muôn hoa thắm
                                Niềm mong ước nguyện thề
                                Em ơi! kìa nắng ấm.
                                Nợ xưa xin khất lại
                                Những tháng ngày u mê
                                Cho tim hồng thức mãi
                                Nhịp luân hồi cho quê.
                                NT
                                21 - 3 - 2011

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom