• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Nhiều chuyện.

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Nhiều chuyện.

    Hôm nay mình mở mục nhiều chuyện để chúng ta cùng kể cho nhau nghe những câu chuyện vui, buồn…. mà mình chứng kiến. Để viết ra những cảm nghĩ của mình về việc đó. Vì đơn giản là có những lúc thấy chuyện trái tai, gai mắt…muốn hét vào mặt, vào lỗ tai, vào không khí cho hả giận, nhưng…không thể được! Chỉ bởi vì mình phải tự kềm lòng, mình phải sống vì bề ngoài và mình phải sống kìm nén bản thân…

    Nhưng…khi đêm về, khi mà một lúc nào đó ngồi nghĩ lại vẫn còn tức, vẫn còn muốn kể lại câu chuyện đó cho ai đó nghe mà chả có ai để nghe mình kể cả. Thế là…ôm mãi trong lòng, ôm rơm rặm bụng…

    Nhu cầu được nói và cần nghe không thể thiếu…nhưng mà có những khi, những nơi, những lúc…mình cần lắm một người có cùng một suy nghĩ, một nỗi ấm ức khi nghe mình kể lại mà không tìm ra…Ngày này qua ngày khác, khó chịu lắm!

    Vả lại khi viết ra, mình có thể luyện cách viết, ôn lại tiếng Việt, cũng hay chứ nhỉ? Sao không?
    Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 21-07-2010, 12:49 AM.
    Similar Threads

  • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi anh-tran View Post
    bác Uất giỏi thế kia còn không hiểu em chịu thua..

    Vô Độc Bất Trượng Phu...嘸毒不丈夫

    Muốn là trượng phu bình thường thì phải độc ác, gian manh. Muốn thành "đại Trượng Phu" thì phải giỏi về hiếp dâm, bạo dâm và bộ mặt phải cực đểu, có nghĩa là tất cả những xấu xa, bần tiện nhất trên thế gìới đều phải quán thông triệt để...

    Chu choa ơi! Bác...Hồ thông dịch dzật như dị thì chết mất ạ! Mí ông đồ nho mờ sống lại thì cứ mờ nghiến dzụng dzăng mất ạh! Bác có đi thi cả đời cũng chả đỗ nghè đỗ cống đâu ạh! Bác mần ơn dìa học lại nho xanh nho khô đi ạh! Khổ thân tôi, tu quá hoá lú lẫn mất dzồi!

    Comment


    • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi anh-tran View Post
      bác Uất giỏi thế kia còn không hiểu em chịu thua..

      Vô Độc Bất Trượng Phu...嘸毒不丈夫

      Muốn là trượng phu bình thường thì phải độc ác, gian manh. Muốn thành "đại Trượng Phu" thì phải giỏi về hiếp dâm, bạo dâm và bộ mặt phải cực đểu, có nghĩa là tất cả những xấu xa, bần tiện nhất trên thế gìới đều phải quán thông triệt để...

      Ôí chời ơi cười chắc hết thở wá...( đáng lẽ chờ ý kiến của Mitbatquan nữa nhưng thôi - tha một lần...) Bác Anh Tran ui , Coi cho kỹ nhe :

      - Câu " Vô độc bất trượng phu 嘸讀不丈夫 " của CO , chữ " độc " như thế lày :
      讀 : độc : đọc ( sách , chữ , báo , software...)
      Được hiểu dzằng : - không chịu đọc chữ chẳng phải liền ông !


      - CâuVô Độc Bất Trượng Phu...嘸毒不丈夫 của bác Anh -Tran , chữ " độc " như thế lày :
      毒: độc ác, độc hại...

      Muốn là trượng phu bình thường thì phải độc ác, gian manh. Muốn thành "đại Trượng Phu" thì phải giỏi về hiếp dâm, bạo dâm và bộ mặt phải cực đểu, có nghĩa là tất cả những xấu xa, bần tiện nhất trên thế gìới đều phải quán thông triệt để...( bác Anh-Tran diễn nghĩa đó nhe ! )


      ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
      Chu choa ơi! Bác...Hồ thông dịch dzật như dị thì chết mất ạ! Mí ông đồ nho mờ sống lại thì cứ mờ nghiến dzụng dzăng mất ạh! Bác có đi thi cả đời cũng chả đỗ nghè đỗ cống đâu ạh! Bác mần ơn dìa học lại nho xanh nho khô đi ạh! Khổ thân tôi, tu quá hoá lú lẫn mất dzồi!


      Đồng âm dị nghĩa...Vội vàng chi mờ " độc " rứa... he he he

      Thua một chai vang nhe bác Anh -Tran... ( CO bít bác giỏi đủ thứ tiếng - trừ chữ Tầu - hi hi hi...)
      Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 14-10-2010, 12:59 AM.
      ----------------------------

      Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

      Comment


      • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi CONHAKO View Post
        Ôí chời ơi cười chắc hết thở wá...( đáng lẽ chờ ý kiến của Mitbatquan nữa nhưng thôi - tha một lần...) Bác Anh Tran ui , Coi cho kỹ nhe :

        - Câu " Vô độc bất trượng phu 嘸讀不丈夫 " của CO , chữ " độc " như thế lày :
        讀 : độc : đọc ( sách )
        Được hiểu dzằng : - không chịu đọc sách chẳng phải liền ông !


        - Câu Vô Độc Bất Trượng Phu...嘸毒不丈夫 của bác Anh -Tran , chữ " độc " như thế lày :
        毒: độc ác, độc hại...

        Muốn là trượng phu bình thường thì phải độc ác, gian manh. Muốn thành "đại Trượng Phu" thì phải giỏi về hiếp dâm, bạo dâm và bộ mặt phải cực đểu, có nghĩa là tất cả những xấu xa, bần tiện nhất trên thế gìới đều phải quán thông triệt để...( bác Anh-Tran diễn nghĩa đó nhe ! )






        Đồng âm dị nghĩa...Vội vàng chi mờ " độc " rứa... he he he

        Thua một chai vang nhe bác Anh -Tran... ( CO bít bác giỏi đủ thứ tiếng - trừ chữ Tầu - hi hi hi...)

        độc, đậu
        1. Đọc, đọc cho rành rọt từng câu từng chữ gọi là độc. Như thục độc đọc kỹ.
        2. Một âm là đậu. Một câu đậu. Trong bài văn cứ đến chỗ đứt mạch gọi là , nửa câu gọi là đậu . Nghĩa là đến chỗ ấy tạm dừng một tí, chưa phải là đứt mạch hẳn, cũng như dấu phẩy vậy.



        Mời Bác...Hồ của cháu một ly nước chanh uống cho hạ hoả ạ! Hôm nay Bác uống rượu hơi nhìu nên gan hơi bốc lửa ạh! Bác có cần thêm gừng cho tan độ cồn không ạh?
        Bác...Hồ bữa ni thua 1-0, bàn thắng nghiêng về phía CO. Có trọng tài làm chứng rồi đấy nhá. Cấm cãi! Hihihi....
        Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 14-10-2010, 01:13 AM.

        Comment


        • Thua một chai vang nhe bác Anh -Tran... ( CO bít bác giỏi đủ thứ tiếng - trừ chữ Tầu - hi hi hi...)
          he.. he.. câu trên từ Google search results các bác.... not me!

          Comment


          • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi anh-tran View Post
            he.. he.. câu trên từ Google search results các bác.... not me!
            Bởi dị mới có câu "mắt nhắm mắt mở". CO phạt Bác như thế là nhẹ đấy ạh! Cháu mờ phạt là Bác cứ từ chết tới bị thuơng. Hihihi...

            Co nè, lâu lâu mới thắng Bác í một bữa, sao mờ nhẹ tay quá dị?

            Comment


            • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
              Bởi dị mới có câu "mắt nhắm mắt mở". CO phạt Bác như thế là nhẹ đấy ạh! Cháu mờ phạt là Bác cứ từ chết tới bị thuơng. Hihihi...

              Co nè, lâu lâu mới thắng Bác í một bữa, sao mờ nhẹ tay quá dị?

              CO cũng gặp câu Vô độc bất trượng phu 嘸讀不丈夫 " trên gu-gồ , chứ ở đâu nữa...

              Bác í đi đường nào trên gu-gồ mà tìm được câu Vô Độc Bất Trượng Phu...嘸毒不丈夫 dzậy ta...

              ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Uất Kim Hương View Post
              Bác...Hồ bữa ni thua 1-0, bàn thắng nghiêng về phía CO. Có trọng tài làm chứng rồi đấy nhá. Cấm cãi! Hihihi....




              ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi anh-tran View Post
              he.. he.. câu trên từ Google search results các bác.... not me!

              Tiếc chi một chai bác Anh-Tran ui , CO chưa đòi mờ !
              Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 14-10-2010, 11:36 PM.
              ----------------------------

              Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

              Comment


              • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi CONHAKO View Post
                CO cũng gặp câu Vô độc bất trượng phu 嘸讀不丈夫 " trên gu-gồ , chứ ở đâu nữa...

                Bác í đi đường nào trên gu-gồ mà tìm được câu Vô Độc Bất Trượng Phu...嘸毒不丈夫 dzậy ta...
                "Tâm bất chính, lưỡng mục bất đồng".
                Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 15-10-2010, 12:09 AM.

                Comment


                • Hai Lúa đi châu Âu.

                  HB cho coi hình châu Âu làm mình nhớ đến chuyến đi châu Âu để đời năm ấy. Vui cực kỳ!

                  Cả tuần đi làm, tối thứ năm còn lọ mọ trong hãng in documents, nghe boss dặn dò. Sáng thứ 6 phải đi ra phi trường sớm. Thế là cả đêm thứ năm mình thức để chuẩn bị đồ đạc cá nhân. Cali có bao giờ lạnh đến độ chùm nón len đâu. Vội vã chạy đi mua nón len vì chuyến đi đó là vào tháng 12. Nghe nói bên châu Âu tuyết rơi trắng xóa…Thú thiệt cả đời chưa bao giờ nhìn thấy tuyết rơi, có đi đâu đâu mờ biết. Thôi thì đủ thứ áo lạnh được chất đầy cả valise.

                  Không biết mặt mình nhìn có giống…tụi khủng bố không mờ ngoài phi trường người ta khám kỹ dễ sợ. Bắt mở laptop ra, bắt giơ chân lên, bỏ giày bỏ dép…Té ra mình tha theo laptop nên bị khám kỹ hơn bình thường. Leo được lên máy bay là mình ngủ khò khò vì cả đêm có ngủ được đâu, loay hoay soạn đồ và hứng khởi với chuyến đi, mang vận mạng của cả team ra đi mà không lo sao được. Cóc được ra khỏi giếng làm sao không ham cơ chứ!

                  Đến giờ tiếp viên dọn đồ ra cho ăn, nhìn thấy ông bên cạnh đòi uống rượu, tiếp viên đưa cho ổng cái chai nhỏ xíu, dễ thương, thế là mình cũng đòi một chai. Rượu đỏ đỏ đàng hoàng. Con người ta lạ lắm, cái gì cho free là không thể không có. Bà tiếp viên nhìn mình tròn mắt ngạc nhiên, không hiểu sao con nhỏ này coi mặt vậy mà lại đòi uống rượu. Lấy xong rồi mở bóp, cất vào, để dành làm kỷ niệm. Có biết uống đâu! Hihihi…Rồi lại lăn ra ngủ tiếp, ngủ như chưa bao giờ được ngủ vậy.

                  Từ từ kể tiếp.

                  Comment


                  • Boss lo sợ mình đi lạc và chuyển máy bay không kịp nên mua vé mắc tiền một chút để chỉ cần 1 lần chuyển máy bay từ Frankfurt đến Berlin thôi. Mấy người đi trước hù dọa đủ thứ nào là phải đi cho nhanh lúc chuyển máy bay chứ không thôi khám hành lý và người không kịp sẽ bị trễ chuyến, nào là mấy người nói tiếng Anh ở phi trường rất khó nghe...làm mình tỉnh hẳn khi đến phi trường đầu tiên.

                    Phi trường Frankfurt đang nâng cấp lộn xộn ngổn ngang. Toàn là bắt đi bộ hụt xì dầu. Đeo máy nặng muốn xệ vai luôn...Cuối cùng mình cũng an toàn trên xa lộ. Cũng may là có người của hãng ra đón nên cũng đỡ sợ phần nào...

                    Sáng hôm sau có người đến đón dẫn đường đi bộ đến chỗ làm cho quen. Đi bộ đến chỗ làm mất chừng đâu 15 phút. Đường xá ở Đức nhỏ và người đi bộ phải đi qua đường hầm dưới lòng đường. Trong đường hầm, có rất nhiều ngã rẽ. Người hướng dẫn chỉ bảo rất kỹ, bởi vì nếu lộn ngã rẽ là coi như khi lên được trên mặt đất là...khùng luôn vì không biết mình đang ở con đường nào để mà mò về. Lạc chừng vài bận như vậy là khủng hoảng tinh thần luôn. Cũng may mình thuộc loại nhát cáy không thích tìm hiểu nên đi đến nơi về đến chốn nguyên một tuần đầu.

                    Dưới đường hầm có nhiều người hành khất ôm đàn, kèn biểu diễn để xin tiền. Họ ăn mặc kín đáo, lịch sự, không chèo kéo để xin như là dân nước mình. Cách họ xin tiền rất hay, kiểu như là biểu diễn nghệ thuật công cộng, nếu thích thì cho, không thích thì thôi...Văn hóa của họ khác văn hóa nước mình. Mình biếu tiền cho họ như là trả công họ biểu diễn chứ không có màn thương hại tội nghiệp như bên Việt Nam. Cách xin tiền kiểu Việt Nam mà đem ra nước ngoài chắc là thành công bạo, nhiều người, mình thấy tội nghiệp dễ sợ!

                    Ngày nào cũng gọi khách sạn mang xà lách cá thu (tuna salad) ăn miết, ăn miết. Boss cứ gọi nhắc, mày ăn đủ thứ cho đã, hãng trả tiền. Mỗi ngày gọi phone về nhà, con gái cứ "Mẹ ơi, con thương mẹ! Mẹ ơi con nhớ mẹ!" là lại muốn bay về ôm con. Lúc đó con gái thứ 2 mới được 6 tháng. Ú a, ú ớ... trong phone làm mẹ cứ muốn chảy nước mắt. Đã vậy nó còn bị dị ứng nghẹt mũi nữa chứ. Mấy cha con nó ở nhà, ngủ quên không ai kêu dậy làm con lớn dậy trễ nên nghỉ học...Vậy là mình phải canh cứ đến giờ là gọi phone về thức cha con nó dậy để lo đi học, đi làm...Làm vợ và làm mẹ thời hiện đại nó khổ vậy đó.


                    cont...

                    Comment


                    • Từ lúc có bồ thì mình được cưng như cưng trứng. Thậm chí cái cặp sách cũng có người tha giùm nên mình thành ra yếu đuối. Đi làm thì xã xệ đưa đón cho nên mình hiếm khi đi đâu một mình…Bởi thế cho nên ở xứ người mình sợ là phải. Vậy chứ cuối tuần đó mình cũng mua vé xe bus để du lịch khắp thành phố cho biết. Đi xe bus thì khỏi sợ rồi, nếu muốn trở ngược lại thì cứ băng qua đường, lựa cái xe màu đó mà leo lên là chắc ăn như bắp về đến nơi đến chốn.

                      Mình đi thăm nhà bảo tàng ở Berlin. Đẹp kinh khủng! Nghệ thuật điêu khắc của những nghệ nhân châu Âu những thế kỷ trước trên cả tuyệt vời. Nếu chỉ xem những tấm ảnh, chưa thấy bằng mắt thường thì uổng cả một đời. Họ điêu khắc kỹ đến độ từng cọng lông trên đuôi, trên bờm ngựa cũng được làm rất ư là sắc sảo. Đường nét đẹp mê hồn. Mình là dân mê mỹ thuật nên gần như cả buổi chỉ loanh quanh trong bảo tàng thôi.

                      Còn nhà thờ lớn ư, chưa bao giờ mà mình chứng kiến có cái nào đẹp như vậy trong đời. Từng chi tiết nhỏ trên bậu cửa, trên tường, trên cửa sổ…thậm chí trên từng cây cột, đều có những nét điêu khắc tinh xảo và kỹ lưỡng đến độ không thể chê vào đâu được. Đặc biệt thành phố rất ư là trữ tình, giữa thành phố họ dành đất cho một công viên xanh, đẹp ngút ngàn. Có dòng sông chảy ngang qua thành phố và bên cạnh dòng sông là công viên xây cất rất tuyệt. Có đi đến châu Âu mới thấy mình còn thiếu xót nếu trong đời chưa được đặt chân đến. May là mình chưa đi Ý, đi Pháp, nếu có dịp nào đó trong đời, mình sẽ đi một lần nữa đến vùng đất của nghệ thuật này. Để được ngắm nhìn những công trình kiến trúc, những danh lam thắng cảnh…Một lần thôi, một lần nữa trong đời, mình sẽ đi.

                      Chiều đến, mình ghé một tiệm ăn sang trọng và khá đông người dập dìu. Ghé vào cho biết. Mình gọi món mì xào và một ly cocktail. Thú thiệt, mình cứ nghĩ cocktail là chè trái cây như ở Việt nam nên gọi ăn chơi. Ai ngờ, cocktail là nước trái cây xay đá và pha rượu. Uống thơm thơm, ngon ngon. Uống xong ky cocktail là mình bị xây xẩm mặt mày liền. Lật đật leo lên xe bus về lại khách sạn ngay. Mình không uống rượu được. Chỉ cần uống một hoặc hai ngụm là chừng 30 phút sau là ngủ ngay. Ai biết điểm yếu của mình là dễ ăn hiếp lắm.

                      Comment


                      • Về được đến khách sạn là may lắm rồi vì xe chạy lâu hơn nửa tiếng và mình bị say mờ cả mắt. Đêm hôm đó là coi như đêm đầu tiên ngủ không biết trời trăng mây nước gì cả. Mấy bữa sau chừa luôn không uống loại nước đó nữa mà mỗi lần ăn xong, mình ăn kem. Kem bên đó ăn rất ngon, ngon hơn kem ở Mỹ nhiều. Ở Mỹ có loại kem Häagen-Dazs của Đức là mình đã thấy ngon rồi nhưng cũng còn thua bên đó. Từ bữa đi ngao du sơn thủy đó mình biết thêm mấy tiệm ăn nữa. Bên châu Âu người ta không ăn gà mà lại ăn vịt. Mình chúa ghét vịt nhưng mà cũng gọi ăn thử, họ nấu cũng ngon. Trưng bày đẹp mắt. Phong cách ăn uống ở châu Âu, đồ ăn thì ít mà trưng bày món ăn trên đĩa thật đẹp mắt và hấp dẫn. Ăn rất ngon miệng. Trưa trưa mấy người làm chung bên đó dẫn mình đi ăn trưa thì chỉ ăn những tiệm bình dân thôi, nhưng tối đến đi một mình thì tha hồ ăn ngon.

                        Còn đi mua sắm bên đó thì ôi mắc lắm! Rất lạ là bên đó không dùng nhiều hàng “made in China”. Họ bảo vệ mậu dịch trong vùng tối đa. Khó kiếm ra hàng China dù là cái ly, cái kéo…Nhà mình ai cũng đòi quà là một bộ dao kéo làm bếp của Đức vì thép Đức tốt và bền vô cùng. Còn rượu thì nhiều loại vô số kể. Vợ chồng mình không biết uống rượu nhưng lại có cùng sở thích sưu tầm những chai rượu đẹp. Mình la cà khu bán rượu cả buổi để lựa chai đẹp, bất kể là loại rượu gì. Lạc qua gian trưng bày giấm. Mém mua nhằm giấm vì chai giấm nhìn đẹp hơn chai rượu, lại rẻ nữa nên ham…Chocolate thì đa dạng vô cùng. Mình mua mấy loại rất lạ và ăn ngon ghê luôn. Ở Mỹ cũng có nhập về vài loại của Bỉ nhưng không bao giờ, không bao giờ mình tìm ra những loại chocolate mà mình đã mua được năm đó. Vật giá bên châu Âu đắt đỏ hơn ở Mỹ nhiều vì xài đồng Euro, khi đổi từ tiền Mỹ ra Euro thì cứ 1 Euro hết 1.7 Mỹ kim. Mà khi xài thì cũng tương đương món hàng bên Mỹ nhưng giá lại mắc hơn bên Mỹ nữa. Thế cho nên mình nghĩ ở Mỹ mua sắm, ăn tiêu sướng hơn ở bên châu Âu nhiều.

                        Sau đó đi làm lại, mình kể chuyện bị say cho mấy đứa làm chung nghe, tuần sau đó là tụi nó dắt mình đi chơi khắp…lên cả cái tháp cao nhất của Berlin ăn uống trên đó. Mình không quen đi với người lạ, nhưng vì lịch sự, xã giao nên những lần đi đó rất mất tự nhiên và không có gì để ghi nhớ nhiều…Xui cho mình là mong được chơi tuyết, được nhìn thấy tuyết nhưng mà đi làm thì ngồi trong hãng, tối về thì chỉ thấy một tí tuyết trắng trên đường, ít thua trong tủ lạnh nữa cho nên đến giờ mình cũng chưa bao giờ được thấy tuyết rơi và nghịch tuyết thiệt cả.

                        Khi về mới gay, vì là thứ sáu, tụi nó còn đi làm nên phải đón taxi một mình. Lúc này mới khổ, một thân phải tha đủ thứ, khổ nhứt là rượu. Ham chi mà ham quá. Gởi hành lý xong mà mình còn cả năm sáu chai rượu đẹp xách trên tay. May mà năm đó máy bay còn cho đem chất lỏng chứ như bây giờ là tụi ở phi trường nó quăng mấy cái chai của mình vào thùng rác rồi. Vậy chứ valise của mình bị tụi an ninh trong phi trường khám kỹ lắm hay sao đó. Về đến nhà mở ra thấy bị lục tung. Có chai rượu màu đỏ hình trái tim mình mua vì cái chai đẹp mà cái nhãn đeo tòn ten còn đẹp hơn nữa. Vậy mà nó nỡ lòng nào giục mất cái nhãn của mình. Thà nó quăng luôn chai rượu, đằng này nó lại làm mất cái nhãn làm chai rượu bây giờ nhìn trơ trọi thấy thương. Mà không khám cũng không được vì mình giống dân khủng bố quá chừng ấy chứ. Mấy bộ dao kéo trong valise gởi hành lý, ai mà không nghi. Khi chuyển máy bay lần nữa về lại Mỹ, hành lý tự động chuyển cho mình nên không cần lo nữa. Vậy chứ hình như trong computer an ninh nó báo cáo là mình khả nghi nên tụi nó khám kỹ dễ sợ. Nó cho mình vào phòng riêng hỏi xem mình có đi chung với ai không. Lục laptop của mình thiếu điều muốn tháo tung ra vậy đó. May mà trong cặp mình để giấy tờ liên quan đến công việc, cho tụi an ninh xem và giải thích tụi nó mới cho đi. Một mình mình mà mất hơn 15 phút, hú vía.

                        Về đến Mỹ, không dám kể cái chuyện bị khám xét vì mua dao, mua rượu cho boss nghe. Ổng mà biết được là ổng la chết. Kinh nghiệm xương máu cho một chuyến đi nhớ đời…Vậy chứ vài tháng sau, ổng lại biểu:
                        -Eh! Mày muốn đi nữa hong?
                        Mình đành thoái thác:
                        -Thôi kỳ này mọi thứ đã ổn rồi, project gần xong rồi. Ai bây giờ cũng hiểu hết rồi, ai đi cũng được. Con tao còn nhỏ quá!
                        Rồi có những chuyến đi qua tiểu bang khác của nước Mỹ mình cũng bỏ vì con còn nhỏ…

                        Comment


                        • Đàn ông và những nỗi lo.

                          Trong tự nhiên, hai cực của nam châm trái dấu thì hút nhau và cùng dấu thì đẩy nhau, nhưng trong quan hệ nam nữ thì không hẳn là như vậy. Không hẳn cứ hễ nam dương cực là hút nữ âm cực và ngược lại.

                          Người có tính cách mạnh thì sẽ tự nhiên, như một cộng một là hai, sẽ thích một người có tính cách ngược lại. Không bao giờ, không bao giờ cả hai có cùng tính cách lại có thể sống hòa bình với nhau. Chưa hẳn đàn ông nào cũng có tính cách mạnh mẽ, và cũng không hẳn hễ là đàn bà là yếu đuối. Hơn ai hết, mình phải tự biết mình thuộc loại người nào thì mình sẽ luôn luôn làm chủ tình cảm và lý trí của mình. Trong tình yêu cũng vậy. Còn nhớ lời bài hát “em ơi em ơi, yêu đi yêu đi, đời…” Ừ thì cứ thử quen đi, trong giai đoạn bạn bè, trong lúc nói chuyện, trong lúc đi chơi chung, trong lúc ăn uống… người ta âm thầm tìm hiểu nhau. Trong những tình huống bất hòa, xung đột, đấu khẩu, hãy để ý xem người bạn của mình xử lý như thế nào. Nếu người đó mềm mỏng, khi lấy nhau về thì độ mềm mỏng sẽ chỉ còn một phần mười. Nếu người đó nóng nảy và thô bạo, khi lấy nhau về sẽ tăng gấp mười. Khi đụng thực tế rồi thì mọi sự việc sẽ vô cùng trần trụi và thô thiển. Khi đó đừng mong sẽ còn giữ được một phần nào lãng mạn của tình yêu.

                          Có một câu chuyện như vầy ở chỗ mình ở. Có một bà bác sĩ rất là nổi tiếng làm ra nhiều tiền. Ông chồng là kỹ sư, làm được ít tiền hơn. Họ quen nhau khi còn học chung trường. Chắc là hồi đó họ cũng có một mối tình rất ư là đẹp. Rồi vì lý do gì đó họ đưa nhau ra tòa ly dị. Khi mà đến nước này rồi thì mới thấy bộ mặt thật của người kia. Họ cùng thuê mướn luật sư để phân chia tài sản. Người vợ vì trả ơn mẹ của mình nuôi ăn học nên có mua cho mẹ một chiếc xe đắt tiền. Vậy chứ mà khi chia của, ông chồng cũng lôi món hàng ấy ra đòi chia chác. Cả hai chỉ mới có một đứa con thôi, chừng đâu vài tuổi…Buồn nhỉ! Sau này đứa con ấy sẽ nghĩ như thế nào khi được nghe ngoại nó kể lại?

                          Câu chuyện thứ hai. Có một cặp vợ chồng kia, cả hai cùng sinh ra trong một gia đình chính gốc Hà nội, cổ và phong kiến. Cả hai cùng ăn nói nhỏ nhẹ, dễ thương…Người khó tính như mình khi nói chuyện còn có thể lầm được. Họ cư xử với nhau tương kính như tân.

                          Còn tiếp

                          Comment


                          • Hãy đừng bỏ lỡ cơ hội.

                            Cơ hội đôi khi chỉ đến một lần. Một lần lỡ là một lần đáng tiếc. Có nhà thơ nào đó từng thốt lên:

                            "Có những lúc trên đường đời tấp nập
                            Ta đã vô tình lướt qua nhau
                            Phút lơ đãng vô tình ta để mất
                            Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu"

                            Cũng có thể cơ hội đến lần hai, lần ba, lần bốn...nhưng cơ duyên thì chỉ một mà thôi.

                            Hãy mạnh dạn ngỏ lòng nếu bạn là nam, vì đơn giản nếu không nói ra ai mà hiểu được. Còn nếu bạn là nữ thì không nên nói, mà phải chờ, vì đơn giản là hễ là nữ là phải thụ động trong chuyện tình cảm. Hơn 90% nữ nếu nói ra là hỏng ngay.

                            Với nam, khi ta đôi mươi, có thể tha thứ cho sự nhút nhát. Khi ta ba mươi, không nên chần chờ. Khi ta 40 sẽ rất ư là tệ nếu để cơ hội vuột khỏi tầm tay. Ờ mà quên nữa, hễ đánh là phải dánh phủ đầu, không để cơ hội cho đối thủ chần chờ, suy đi nghĩ lại. Nếu không đánh nhanh rút gọn thì đừng trách cơ hội vuột khỏi tầm tay.


                            Với nam là vậy, còn nữ thì sao? Phái nữ đôi mươi nên từ tốn, đi đâu mà vội, tỉ lệ ly hôn bởi lấy chồng sớm rất cao. Khi ba mươi, đừng nên tìm hiểu lâu quá, bởi lúc này ít nhiều ta đã va chạm cuộc đời và có cái nhìn chín chắn hơn về đàn ông rồi, nên chỉ cần vài thử thách là biết ngay. Vả lại lấy chồng cũng phải nghĩ đến chuyện có con nữa. Có con thì cực thiệt nhưng đó sẽ là sợi dây gắn kết hai người lại với nhau. Càng gần tuổi bốn mươi thì càng nên quyết định cho sớm.

                            Mong rằng đâu đó có những người bạn rất cần một lời khuyên chân thành, đây là lời chân thành nhất từ trái tim.

                            Từ từ mình sẽ nói về những cơ hội cho những người gãy càng, gãy gọng, gãy gánh….
                            Đã chỉnh sửa bởi Uất Kim Hương; 27-10-2010, 10:53 AM.

                            Comment


                            • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi anh-tran View Post
                              ahh... điều này em hoàn toàn đồng ý với bác 100/100
                              Trời ơi, thì ra Khỉ gây ra cái trò này uh, nay mới vô đọc. UKH ui tại vì chúng ta là đờn bà thôi.

                              Comment


                              • ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Khỉcon View Post
                                Trời ơi, thì ra Khỉ gây ra cái trò này uh, nay mới vô đọc. UKH ui tại vì chúng ta là đờn bà thôi.
                                KC ơi,
                                Chỗ này để nhiều chuyện, tranh luận bất cứ vấn đề gì cũng được mờ. Ai muốn nói gì cũng được mà không bị ai giận cả. Mong KC vào chơi cho vui cửa vui nhà nhé.

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom