• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Thử Suy Gẫm ??? !!!

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Thử Suy Gẫm ??? !!!

    .





    Hai huynh đệ đồng sư khá thân thiết đang cùng đi trên sa mạc. Cả hai say sưa ríu rít han huyên đủ thứ chuyện quanh đề tài tu học của mình. Rồi từ một bất đồng nhỏ thôi mà cả hai đỏ mặt tía tai tranh cãi. Sư huynh thẳng tay giáng cho sư đệ một bạt tai.

    Sư đệ không nói gì, lặng lẽ quỳ trên cát, dùng ngón tay viết giòng chữ

    “Hôm nay huynh đã tát tôi.”

    Cuộc hành trình trên sa mạc vẫn tiếp tục, nhưng lại lặng lẽ, khô khan, ngột ngạt.

    Ra khỏi vùng sa mạc, hai huynh đệ lại phải lội ngang qua một khu sình lầy, ngập lún. Sư đệ bởi sơ ý nên hụt chân lún xuống vũng bùn sâu. Lập tức, sư huynh đã không chút đắn đó, vội nhào người xuống vũng sâu, đưa tay xuống dùng hết sức mình kéo em lên. Thoát khỏi vũng sình bùn, sư đệ không một lời cám ơn, tiếp tục cùng sư huynh thầm lặng trên hành trình chưa đến đích.

    Hai huynh đệ lại im lặng đi, dìu dắt nhau vượt khỏi chốn đầm lầy. Khi chuyến đi tới vùng đồi núi, người em nhìn quanh, sau đó tiến tới một tảng đá lớn, dùng những viên sỏi nhọn, vận dụng hết sức lực để viết trên đá dòng chữ

    Hôm nay huynh đã cứu tôi”.

    Lúc đó, sư huynh mới lên tiếng hỏi:
    - Sao lúc huynh tát đệ, đệ viết trên cát, mà lúc cứu đệ, đệ lại viết trên đá?

    - Thưa huynh, những tàn nhẫn, đau buồn, hãy viết trên cát để cát bụi thời gian xóa nhòa đi; nhưng những tử tế, ơn nghĩa phải viết trên đá mà khắc cốt ghi tâm .

    Và đây là những dòng suy tư...

    Câu chuyện chỉ vọn vẹn có chừng ấy, thế nhưng khi đọc xong, lại để lại trong lòng chúng ta bao cảm xúc. Không biết các bạn có cảm nhận như thế nào, nhưng trong tôi, câu chuyện tạo nên một cảm xúc cực mạnh cho tôi. Trong một không gian động biến thành không gian tĩnh lặng, rồi phủ lấp, luồn lách vào mọi ngõ ngách tâm hồn. Để rồi, tôi nghe được tiếng thở ra một cách mệt nhọc của chính mình. Còn nghe rất rõ tiếng buồn tênh của giọt nước mắt sai lầm lăn nhẹ nhàng trên gò má thăng trầm của người em. Hơn hết, tôi nghe sự phản kháng của những lời kết tội tàn nhẫn, đau buồn trên vách đá cố chấp. Và những ân tình nghĩa cả đang dãy dụa lưu luyến trong cát bụi thời gian hiện rõ trong tấn tuồng nhân sinh .


    Suốt chặng đường đời, đã bao lần lữ khách TA biết khắc ân tình trên đá, viết oán hận trên cát? Nhân gian xuôi ngược muôn vạn chuyến đi về của nhân nghĩa, ân tình chỉ là gió thoảng mây trôi. Còn cuộc đời thì đầy những núi đá khắc khổ đau, bất công, thù hận, dối gian, bội phản, tàn nhẫn…Đó chính là do con người chúng ta cố công khắc tạc vào những vách đá của thiếu tình thương yêu và sự hiểu biết.

    Thế nên, nhân gian cứ tiếp tục luân hồi chìm đắm. Từ vô thỉ, con người vẫn loanh quanh trong những khối núi đá chập chùng khổ lụy, hoặc lạc lối trên sa mạc hoang tàn thiếu bóng nghĩa nhân.


    Giữa cõi đời chập chùng này, biết bao giờ nhân sinh thôi phí thời gian công sức khắc tạc những đau thương tang tóc đây?!

    st
    ----------------------------

    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.
    Similar Threads
Working...
X
Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom