• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Toán Thơ, Thơ Toán trong Dân Gian

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Toán Thơ, Thơ Toán trong Dân Gian

    Toán Thơ, Thơ Toán trong Dân Gian
    Nguyễn Vĩnh-Tráng

    Link" align="left" border="0" alt="" style="padding:7px;" />Có những người không thích Toán cho mấy, nên đã phán rằng Toán Học là khô khan, vì những đẳng thức, phương trình gồm toàn những ký hiệu cộng trừ nhân chia..., thậm chí có cả những ký hiệu " , $ ..., cùng những số và chữ cái a, b, c, x, y, z, a , b , d , e , l , m ...; ngoài ra có những danh từ kỹ thuật, nếu không học Toán, thì không biết đến, như " Nhóm ", " Vòng " " Thân ", " Không gian vectơ ", " Độc lập tuyến tính "... Có lẽ vì vậy mà những người yêu Toán lại đặt ra những bài thơ nhí nhảnh để giới thiệu những bài toán vui, hay để tỏ con tim của họ cũng rung động " không biết mấy chu kỳ " trước một sắc đẹp, trước một bài văn hay, trước một câu thơ tuyệt tác...

    Những bài Toán Thơ, Thơ Toán trong dân gian và những tác phẩm của những người yêu Toán đã chứng minh điều đó.
    Thơ Toán trong dân gian, cũng như Ca Dao, Tục Ngữ là những bài, những câu thơ tuyệt tác, khó mà trau chuốt lại được, nếu không muốn mất đi tính chất bình dân và độc đáo của chúng. Cũng như Ca Dao, Tục Ngữ, Thơ Toán Bình Dân đã trải qua thời gian, từ thế hệ nầy qua thế hệ khác; đã trải qua không gian, từ miền nầy qua miền khác, nên đã được dân gian sửa chữa để biến thành kiệt tác bất hủ mà truyền lại cho đời sau. Vì vậy Thơ Toán cũng như Ca Dao, Tục Ngữ không có tác giả, mà tác giả là toàn thể đại chúng của các thế hệ trước.
    Chúng ta hãy nghe một câu Đố Ca Dao :
    Mặt em phương tượng chữ điền,
    Da em thì trắng, áo đen mặc ngoài.
    Lòng em có đất, có trời,
    Có câu nhân nghĩa, có lời hiếu trung.
    Dù khi quân tử có dùng,
    Thì em sẽ ngỏ tấm lòng cho xem.
    Tục Ngữ - Phong Dao. Nguyễn Văn Ngọc. (Mặc Lâm. Yiễm Yiễm Thư Quán. Sàigòn 1967) (Đáp : Cuốn Sách).
    Và một bài thơ Toán Dân Gian, cũng là một câu Đố Ca Dao nhí nhảnh :
    Yêu nhau cau sáu bổ ba,
    Ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười.
    Mỗi người một miếng trăm người,
    Có mười bảy quả hỏi người ghét yêu.
    Nguyễn Trọng Báu - (Giai thoại chữ và nghĩa)
    (Ý bài toán : Có tất cả 17 quả cau được chia ra làm hai phần. Mỗi quả trong phần thứ nhất được bổ ra làm 3 miếng. Mỗi quả trong phần thứ hai được bổ ra làm 10 miếng. Có tất cả 100 người, mỗi người chỉ ăn một miếng. Hỏi có mấy người ăn được cau bổ ba, mấy người ăn được cau bổ mười.) (Đáp : 30 người ăn cau bổ ba, 70 người ăn cau bổ mười).
    Trong bài viết nầy, tôi chỉ cho đáp số, mà không cho lời giải, cách giải, vì thấy nó vô duyên, không hợp với đề tài chính là Thơ Toán trong Dân Gian. Mặt khác, một số lớn độc giả đã không sử dụng Toán Học cả hàng chục năm và cũng có một số độc giả không theo đuổi Toán học, vì vậy mà tôi không muốn buộc độc giả vào những kỹ thuật Toán Học vô ích. Vả chăng, muốn giải những bài Thơ Toán trong bài viết nầy, chỉ cần có trình độ Trung học.

    Chúng ta tiếp tục với những bài Thơ Toán Dân Gian tinh nghịch, trào lộng và đôi khi cả trử tình...
    Một câu Ca Dao nói một chàng trai tỏ tình. Lời rất bâng quơ, hư hư thực thực
    Đường đi thì thật là xa,
    Mượn mình làm mối cho ta một người.
    Một người mười tám đôi mươi,
    Một người vừa đẹp, vừa tươi như mình...
    Nếu cô nàng ưng ý, thì e lệ thưa :
    Anh đà có vợ con chưa ?
    Mà anh ăn nói gió đưa ngọt ngào.
    Mẹ già anh ở nơi nao ?
    Để em tìm vào hầu hạ thay anh.
    Chẳng tham nhà ngói rung rinh,
    Tham về một nỗi anh xinh miệng cười.
    Miệng cười anh đáng mấy mươi,
    Chân đi đáng nén, miệng cười đáng trăm...
    Nhưng nếu cô nàng không vừa ý, thì đanh đá, giễu cợt để tỏ khéo sự từ chối của mình :
    Bao giờ cho chuối có cành,
    Cho sung có nụ, cho hành có hoa (1).
    Bao giờ chạch đẻ ngọn đa,
    Sáo đẻ dưới nước thì ta theo mình...
    Văn Học Việt Nam. Phạm Văn Diêu. (Tân Việt Sàigòn 1960). (1) Thật ra, cây hành để già thì có hoa.
    Hay cô nàng có thể cắc cớ, ra một bài Thơ Toán :
    Em là con gái nhà nghèo,
    Mẹ cha chết hết, nằm queo một mình.
    Nhà em vách lá lợp mành,
    Trời mưa nhà dột, ướt mình loi ngoi.
    Láng giềng có kẻ sang chơi,
    Thương tình mới rủ mọi người giúp không.
    Xây lầu, hồ nước, vườn bông,
    Muối dưa sá quản miễn lòng thảo thơm.
    Ba người ăn một bát cơm,
    Bốn người ăn đĩa mắm thơm muối cà.
    Bát đĩa em đã dọn ra,
    Ba trăm một cái, làm nhà mấy ông ?
    Tiếng chàng ăn học đã thông,
    Nếu mà đáp trúng, em xin ... theo không chàng về.
    Kiến Thức Ngày Nay. 1997.
    Bài Toán Dân Gian rất hay về mặt văn chương, cũng như về mặt ý thức, không kém câu Ca Dao trên. Bài rất nhí nhảnh buộc người muốn giải phải suy nghĩ nhiều.
    (Ý bài toán : Có một số người xây nhà. Cứ ba người ăn một bát cơm và cứ bốn người ăn một đĩa mắm. Số bát đĩa cả thảy là 301 cái. Hỏi có tất cả mấy người xây nhà). (Đáp : 516 người).
    Một câu Đố Ca Dao :
    Hai anh mà ở hai buồng,
    Không ai hỏi đến, ra tuồng cấm cung.
    Đêm thời đóng cửa gài chông,
    Ngày thời mở cửa lại trông ra ngoài.
    Tục Ngữ - Phong Dao. Nguyễn Văn Ngọc (Mặc Lâm. Yiễm Yiễm Thư Quán. Sàigòn 1967) (Đáp : Hai con mắt).
    Một câu Thơ Toán :
    Vừa gà vừa chó,
    Bó lại cho tròn.
    Ba mươi sáu con,
    Một trăm chân chẵn.
    Bạn bè trao cho nhau lúc học Trung học tại Huế.
    (Ý bài toán : Gà và chó có tất cả 36 con. Nếu đếm chân gà lẫn chân chó, thì có tất cả là 100 cái. Hỏi có mấy con chó và mấy con gà). (Đáp : 14 con chó và 22 con gà).
    Hay :
    Trâu đứng ăn năm.
    Trâu nằm ăn ba.
    Lụm khụm trâu già,
    Ba con một bó.
    Trăm trâu ăn cỏ.
    Trăm bó no nê.
    Hỏi đến giảng đề,
    Ngô nghê như điếc.
    Bạn bè trao cho nhau lúc học Trung học tại Huế.
    Bài toán không khó. 3 ẩn số phải có 3 điều kiện độc lập. Phần nhiều 3 điều kiện độc lập được dựng bởi 3 phương trình độc lập. Cái " Ngô nghê như điếc " ở đây là chỉ có 2 điều độc lập có thể dựng bởi 2 phương trình độc lập, còn điều kiện thứ ba không phải là một phương trình mà là số nguyên dương mà nhiều người không để ý đến.
    (Ý bài toán : Có một trăm con trâu ăn hết một trăm bó cỏ. Mỗi con trâu đứng ăn đưọc năm bó. Mỗi con trâu nằm ăn được ba bó và ba con trâu già thì chia nhau chỉ ăn đưọc một bó. Hỏi có bao nhiêu con trâu đứng, bao nhiêu con trâu nằm và bao nhiêu con trâu già). (Đáp : 4 trâu đứng, 18 trâu nằm, 78 trâu già; hay 8 trâu đứng, 11 trâu nằm, 81 trâu già; hay 12 trâu đứng, 4 trâu nằm, 84 trâu già ).
    Hay :
    Mùa xuân nghe tiếng trống thì thùng,
    Người ùa vây kín cả đình đông.
    Tranh nhau đánh đấm đòi mâm lớn,
    Tiên chỉ hò la để chỗ ông.
    Bốn người một cỗ thừa một cỗ,
    Ba người một cỗ bốn người không.
    Ngoài đình chè chén bao người nhỉ,
    Tính thử xem rằng có mấy ông ?
    Nguyễn Trọng Báu - (Giai thoại chữ và nghĩa).
    (Ý bài toán : Đề bài thơ đã rõ). (Đáp : 40 người).
    Đôi khi còn có Thơ Toán Dân Gian bằng chữ Hán, như giai thoại sứ Việt giải toán vua Trung Quốc :
    一 隻 一 隻 又 一 隻
    三 四 ,五 六 ,七 八 隻
    鳳 凰 何 少 鳥 何 多
    食 盡 人 間 千 萬 石
    Nhất chích, nhất chích hựu nhất chích
    Tam tứ, ngũ lục, thất bát chích
    Phượng hoàng hà thiểu, điểu hà đa
    Thực tận nhân gian thiên vạn thạch.
    Một con, một con, lại một con
    Ba bốn, năm sáu, bảy tám con
    Phượng Hoàng sao ít, Sẻ sao nhiều
    Ăn của nhân gian nghìn vạn hộc.
    Nguyễn Trọng Báu - (Giai thoại chữ và nghĩa).
    (Ý bài toán : Có một bức tranh thêu 100 chim Sẻ và một con Phượng Hoàng. Vua Trung Quốc truyền Sứ Việt đặt toán ra mà tính cho được số 100 chim Sẻ và 1 Phượng Hoàng). (Đáp : 1 + 1 + 1 = 3; (3 x 4) + (5 x 6) + (7 x 8 ) = 98; 3 + 98 = 101; 100 chim Sẻ và 1 Phượng Hoàng).
    Hay bài giai thoại " Điểm Binh của Tôn Tử " :
    三 人 同 行 七 十 嬉
    五 樹 梅 花 廿 一 枝
    七 子 桃 園 秋 半 月
    共 除 百 零 五 定 為 其
    Tam nhân đồng hành thất thập hy,
    Ngũ thụ mai hoa trấp nhất chi,
    Thất tử đào viên thu bán nguyệt,
    Cọng (cộng) trừ bách linh ngũ, định vi kỳ.
    Tạm dịch :
    Ba người cùng đi đường, thì vui gấp bảy mươi lần,
    Năm cây hoa Mai có hai mươi mốt nhánh,
    Bảy chàng dạo chơi vườn Đào vào giữa tháng của mùa Thu,
    Thêm hay bớt một trăm lẻ năm để định đáp số.
    Bạn bè trao cho nhau lúc học Trung học tại Huế.
    Tôi để hai chữ " Tôn Tử " trong dấu ngoặc kép, vì tôi không có tài liệu nào trong tay để quyết đoán bài thơ " Điểm Binh " trên là của Tôn Tử.
    (Ý bài nầy là " Tôn Tử " biết chừng chừng số binh của mình. Muốn biết số binh chính xác, thì :
    - Làm dấu hiệu thứ nhất - như phất một lần cây cờ - thì cứ 3 người lính đứng lại thành một nhóm, số lính còn lại không lập được một nhóm là 0, 1 hoặc 2 người ; số nầy sẽ nhân với 70.
    - Làm dấu hiệu thứ hai, thì cứ 5 người lính đứng lại thành một nhóm, số lính còn lại không lập được một nhóm là 0, 1, 2, 3 hoặc 4 người ; số nầy sẽ nhân cho 21.
    - Làm dấu hiệu thứ ba, thì cứ 7 người lính đứng lại thành một nhóm, số lính còn lại không lập được một nhóm là 0, 1, 2, 3, 4, 5 hoặc 6 người ; số nầy sẽ nhân cho 15.
    Cọng tất cả 3 số vừa được nhân ở trên, và nếu cần thì cọng thêm, hoặc trừ ra 105, để được số binh chính xác.).
    Ví dụ : Số binh là 437, và " Tôn Tử " biết chừng chừng là khoảng 400.
    - Nếu sắp 3 người thành một nhóm, thì lẻ ra 2 người,
    - Nếu sắp 5 người thành một nhóm, thì lẻ ra 2 người,
    - Nếu sắp 7 người thành một nhóm, thì lẻ ra 3 người.
    Và : (2 x 70) + (2 x 21) + (3 x 15) + 105 + 105 = (140 + 42 + 45) + 210 = 227 + 210 = 437.
    Cái hay ở đây là chỉ dùng có 3 động tác đơn sơ và chỉ trong vài ba phút mà " Tôn Tử " đã biết được số binh chính xác của mình.
    Chuyện bài toán trên là Phép Chia Euclide (1) về Số Học trong Tập Hợp Số Nguyên Z. Vậy ta có thể thay những số 3, 5, 7; 70, 21, 15; 105, trên, bằng những nhóm số khác như 2, 3, 5; 15, 10, 6; 30; hay 3, 5, 11; 55, 66, 45; 165 ; vân vân, nhưng theo tôi nhóm số 3, 5, 7; 70, 21, 15; 105 trên vẫn đơn giản hơn nhiều.
    Ví dụ với nhóm số 2, 3, 5; 15, 10, 6; 30 :
    Cũng lấy số binh trên 437.
    - Nếu xếp 2 người thành một nhóm, thì lẻ ra 1 người,
    - Nếu xếp 3 người thành một nhóm, thì lẻ ra 2 người,
    - Nếu xếp 5 người thành một nhóm, thì lẻ ra 2 người.
    Và (1 x 15) + (2 x 10) + (2 x 6) + (13 x 30) = (15 + 20 + 12) + 390 = 47 + 390 = 437.
    Ở đây 47 phải cọng thêm 13 lần 30, (13 x 30 = 390).
    Và bài thơ " Điểm Binh " có thể như sau (do tôi dựa vào bài trên mà đặt ra) :
    Song phi đồng hành thập ngũ hy,
    Tam thụ mai hoa hữu thập chi,
    Ngũ tử đào viên du lục nguyệt,
    Cọng, trừ tam thập định vi kỳ.
    Dịch :
    Vợ chồng cùng đi với nhau, thì vui mười lăm lần hơn,
    Ba cây hoa Mai có mười nhánh,
    Năm chàng dạo chơi vườn Đào vào tháng sáu,
    Thêm hay bớt ba mươi để định đáp số.
    Hay với nhóm số 3, 5, 11; 55, 66, 45; 165 :
    Cũng lấy số binh trên 437.
    - Nếu xếp 3 người thành một nhóm, thì lẻ ra 2 người,
    - Nếu xếp 5 người thành một nhóm, thì lẻ ra 2 người,
    - Nếu xếp 11 người thành một nhóm, thì lẻ ra 8 người.
    Và (2 x 55) + (2 x 66) + (8 x 45) - 165 = (110 + 132 + 360) - 165 = 602 - 165 = 437.
    Ở đây, nếu phải xếp 11 người thành một nhóm, e khó khăn cho binh sĩ nhiều, vì 11 người là một số khá lớn. Cũng vì thế mà nhóm số 3, 5, 7; 70, 21, 15; 105 là đơn giản nhất.
    Nếu bài " Điểm Binh của Tôn Tử " đã có từ thời Tôn Tử, khoảng năm 550 trước Công Nguyên, thì trình độ Toán Học của người xua quả đã là cao lắm. (1) : Theo một số nhà Toán Học hiện đại Euclide (Εὐκλείδη) la? tên một nhóm Toán Học gia ở Alexandrie, vào khoảng năm 300 trước Công Nguyên, cũng như Nicolas Bourbaki là tên của nhóm Toán Học gia nguời Pháp lập tại Besse-et-Saint-Anastaise (Besse-en-Chandesse) vào năm 1935.
    Đây chỉ là một vài bài Thơ Toán Dân Gian, tất nhiên còn cả hàng trăm hàng ngàn bài khác. Ngoài ra còn có những người dùng danh từ Toán Học để làm thơ. Trong những bài dưới đây, tôi viết đậm những danh từ Toán Học để nhận thấy rõ ràng.

    Ở trên mạng internet có rất nhiều, như :
    Phương trình nào đưa ta về chung lối
    Định lý nào sao vẫn mãi ngăn đôi
    Biến số yêu nên tình mãi hai nơi
    Điểm vô cực làm sao ta gặp được
    .... Vô danh, tìm được trên mạng Internet.
    Lúc tôi còn học ở Quốc Học, các bạn đã chép cho một bài thơ rất nỗi tiếng thời bấy giờ ở Huế. Chuyện là có một đàn anh tên " Khiết " (có lẽ là bút hiệu) học cùng trường đã " si " một " O " cùng lớp tên " Cầm " (Cầm nghĩa là Đàn trong tiếng Việt) đã dùng danh từ Toán Học làm bài thơ rất trữ tình :
    Tình Toán Pháp
    Hởi Đàn (1) ơi ! quỹ tích của âm thanh,
    Thuở song song trong khung cảnh bình hành (2),
    Trong không gian đồng quy âu yếm hẹn.
    Hai ta là một đẳng thức e thẹn,
    Sống bên nhau hai vế một phương trình,
    Đợi ngày anh sung sướng chứng minh,
    Anh nhớ em muôn đời làm định lý.
    Phần phản đề, xin em đừng đãng trí (3),
    Lại gần đây dù một ép-xi-lon. (epsilon) (4)
    Ở bên kia giới hạn anh buồn,
    Anh thường liên tục nói luôn,
    Số em âm, em ngại gì vô tỷ (5),
    Cực (6) lòng anh là một kẻ tình si,
    Tim anh rung không biết mấy chu kỳ...
    Yết-Khanh (lái lại thành Anh Khiết). (1) rất tế nhị, không muốn gọi thẳng tên Cầm mà chỉ gọi Đàn, cho khỏi đường đột.
    (2) học cùng một lớp.
    (3) định lý : " anh nhớ em muôn đời ". Phản đề : " em nhớ anh muôn đời ". Thật là kín đáo.
    (4) số vô cùng nhỏ.
    (5) mượn danh từ Toán, nhưng ở đây có ý nói không cần tỷ mẩn (e dè từng chi tiết nhỏ) ?
    (6) mượn danh từ Toán, nhưng ở đây có nghĩa là khổ tâm.
    Hay một bài kém hơn nhiều, nhưng do một học sinh 14 tuổi, lớp Đệ Ngũ (lớp 8), bạn cùng lớp với cô em gái của tôi, tại trường Trung Học Đệ Nhất Cấp Bồ Đề ở Huế, làm ra :
    Tình Hoa Toán
    Ai định nghĩa được lệ hoa man mát,
    Xoay chiều nào cho thuận mới tình ta.
    Biên thiên gì để hiểu cảnh bao la,
    Để giải đáp phương trình ai vương vấn.
    toạ độ, đùng cho hoa chất lớp,
    Hảy xoay chiều cho hoa đẹp muôn phương.
    Hảy đồng quy ôi đôi má màu hường,
    Hảy rút gọn đừng triệt tiêu, hoa nhé !
    Hoa với tóc là hai đường giao tuyến,
    Môi mỉm cười, em vẽ một cung vui.
    Đường về xa, vô tận lắm bùi ngùi,
    Không gian đấy, thời gian đây chấn động.
    Kết hợp lấy để anh đừng vỡ mộng,
    Em mơ màng, tung độ biến thiên anh.
    Hỗn hợp đi bao giấc mộng an lành,
    Tình vô nghiệm là tình hoa bất diệt. Nùng-Lan.
    Độc giả còn cho những người yêu Toán Học là " khô khan " nữa chăng ?
    Nguyễn Vĩnh-Tráng

    Đầu Thu năm con Cọp.

    Sống trên đời

    Similar Threads
  • #2

    .



    THƠ TÌNH TOÁN HỌC

    Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
    Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
    Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
    Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
    Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
    Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
    Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
    Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
    Anh chờ đợi một lời em giải thích,
    Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
    Hệ số đo cường độ của tình thương,
    Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
    Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
    Tính không ra phương chính của cấp thang.
    Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
    Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm.



    ***********************


    Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em
    Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ
    Em số ảo ẩn mình sau số mũ
    Phép khai căn em biến hoá khôn lường

    Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương
    Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới
    Bao biến số cho một đời nông nổi
    Phép nội suy từ chối mọi lối mòn

    Có lúc gần còn chút Epsilon
    Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
    Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
    Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình

    Tình yêu là định lý khó chứng minh
    Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
    Bao lô gic như giận hờn dập xoá
    Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng

    Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng
    phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng
    Lời giải đẹp đôi luc do lầm tưởng
    Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều

    Bao chu kỳ, bao đợt sóng tình yêu
    Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại
    Em vẫn đó bờ nguyên hàm khờ dại
    Nơi trái tim anh,
    em mãi mãi là hằng số vô biên



    **********************


    Ðời tổng hợp bởi muôn ngàn mặt
    Mà tình em là quĩ tích không gian
    Kiếp nhân sinh những hàm số tuần hoàn
    Quanh quẩn chỉ trong vòng tròn lượng giác
    Anh không muốn cuộc đời đầy Sin Cos
    Sống khép tròn trong cộng trừ nhân chia
    Cạnh góc đối! Ôi phức tạp vô cùng
    Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn

    Sống yên bình vào vòng đời tịnh tiến
    Ðâu phải là nghiệm số của lòng trai
    Anh muốn lên tận cực của thiên tài
    Ðể đo lấy bán kính trần gian vũ trụ
    Nếu dòng đời toàn là thông số
    Bài toán tình là căn thức bậc hai


    =============


    "Phương trình" nào đưa ta về chung lối
    "Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi
    "Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi
    Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được

    "Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
    Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
    "Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
    "Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ

    Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ !
    Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
    Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
    "Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép

    "Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
    Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
    Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng
    Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới

    Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối
    Để tình là những đường thẳng "song song"
    Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công
    Đường "nghịch số" thôi đành chia hai ngả.


    ==================


    Có một lần thầy dạy toán làm thơ
    Bài thơ ấy bây giờ đang dang dở
    Nhưng câu thơ ý tình bỡ ngỡ
    Còn khô khan như môn toán của thầy
    Trong bài thơ thầy cộng gió với mây
    Bằng công thức tính Cô tang của góc
    Lá thu rơi bay vào trong lớp học
    Thầy bảo rằng "lá có lực hướng tâm"
    Rồi một lần mưa nhè nhẹ bâng khuâng
    Thầy ngẫu hứng đọc câu thơ thầy viết
    "Gọi mưa rơi dọc ngang bất chợt
    Radian của cầu vồng là một số pi"...

    =============

    Phép toán tình yêu

    Hãy trừ đi những phút giây xa lạ
    Và cộng vào năm tháng đã thương yêu
    Đừng đem nhân những chuỗi ngày cãi vã
    Còn buồn vui, em nhé nhớ chia đều

    Lũy thừa lên những mối tình cao cả
    Rồi Lo-ga cho bạc bẽo dần tiêu
    Viết phương trình câu hẹn thề vàng đá
    Để giải ra nghiệm số: của tình yêu !


    ============


    Em gái ơi đừng ghét môn toán
    Hãy lại đây ta cùng nhau học toán
    Lại gần đây hai ta ngồi xích lại
    Bài toán nào ta giải mà chả ra
    Tay trái cầm chiếc compa
    Tay phải cầm thước đi ra đi vào
    Lấy hơi em nói thì thào
    Rằng học như thế không vào đúng thôi
    Đạo hàm ai lại nhân đôi
    Tích phân trở lại nó dôi ra liền
    Giới hạn thì nhớ lấy biên
    Tích phân xác định trong miền không gian
    Đồ thị trục dọc trục ngang
    Không cần nhớ hết mà hoang mang mình
    Đến khi gặp phải phương trình
    Không khai căn được thì bình phương lên
    Với bất phương trình không nên
    Cần xem xét dấu mới nên nhân vào
    Em giống như một đạo hàm chưa giải
    Để cho anh phải mò mẫm tích phân
    Thân hình em một hàm số bình phương
    Những uốn cong vô cùng kỳ diệu


    ============


    Chẳng phương trình nào vẽ được trái tim em
    Nên ta đành ôm bài đi luyện thi
    Những mùa thi rồi qua
    Nhưng đáp số tìm hoài chăẻng thấy
    Đành dặn lònh như trục tung
    Ngẩn ngơ nhìn đường tiệm cận
    Đồ thị nào lỡ cắt qua đây
    Có mặt phẳng nào chứa ta và em
    Những con chữ và trái tim lỗi nhịp
    Lang thang tháng năm ta đi tìm ví dụ
    Để nhận ra rằng em là đoạn song song
    Công thức nào là trái tim ta


    ==========


    Tình đâu là căn thức bậc hai
    Ðể có thể ngồi yên mà xét dấu
    Em phải nhớ tình yêu là góc số
    Mà hai ta là những kẻ chứng minh
    Ðừng bao giờ đảo vế một phương trình
    Cứ thong thả mà vui trên đồ thị
    Tìm đạo hàm rồi ngồi yên suy nghĩ
    Sẽ thấy dần hệ số góc tình yêu
    Ðừng vội vàng định hướng một hai chiều
    Rồi một buổi ta đồng qui tại góc
    Em mỉm cười như tiếp tuyến bên tôi
    Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi
    Và nhận thấy em xinh xinh cực đại
    Em khó hiểu thì tôi đành vô giải
    Bài toán giải bằng phương pháp tương giao
    Nhìn em cười tôi định nghĩa tình yêu
    Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm
    Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến
    Chưa thân nhau mà đã thấy so le
    Trót yêu rồi công thức có cần chi
    Vì hệ luận ái tình không ẩn số
    Em không nói tôi càng tăng tốc độ
    Ðể mình tôi trên quãng đường đơn điệu.
    Yêu là chết là triệt tiêu tất cả
    Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá
    Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai
    Tôi mang em đặt điều kiện tương lai
    Cho tôi sống với nỗi niềm đơn giản


    ============


    Tôi và em tính tình hơi đồng dạng
    Sống bên nhau chắc tỉ số cân bằng
    Tôi xin thề không biện luận cao xa
    Mà chỉ lấy định đề ra áp dụng
    Tôi có thể chứng minh là rất đúng
    Vì tình tôi như hàng điểm điều hòa
    Nếu bình phương tôi lại rút căn ra
    Cũng chẳng khác điều năm trong quỹ tích
    Tôi yêu em với một tình yêu cố định
    Tìm chu kỳ cho hàm số tuần hoàn
    Dùng định lý thay ngàn câu ước hẹn
    Xuống lũy thừa thay vạn lá thư duyên
    Giải đạo hàm mong tiếp xúc cùng em
    Tìm toạ độ trong tình yêu toán học.



    *******************


    Nếu bài toán tình anh, em chưa hiểu,
    Đã vội vàng biện luận thế thôi sao?
    Khi anh yêu chẳng bởi tham số nào
    Giả thiết đó muôn đời không thay đổi!

    Càng phân tích, tim anh càng nhức nhối!
    Em nỡ nào trị tuyệt đối tình anh?...
    Anh yêu em bằng định lý chân thành,
    Và tình anh đã tiến về vô cực!

    Nếu em xét tình anh trên số thực,
    Anh sẽ dùng số phức để chứng minh!
    Tình yêu đó sẽ như… bất phương trình
    Anh vững tin, xin em đừng giới hạn!

    Hai con tim chúng mình không đồng dạng,
    Hay vì em đã tối giản tình anh?
    Dù hy vọng là ẩn số mong manh,
    Thì hệ quả tình anh… không hối hận!

    Anh đang đi trên con đường tiệm cận,
    Của đời em trên mặt phẳng tình yêu,
    Không tiếp điểm, mặc kệ, anh vẫn yêu!
    Khái niệm đó thầm mong em sẽ hiểu!...

    Chỉ xin em một tình yêu cực tiểu,
    Anh mãi yêu bằng quy tắc bình phương.
    Lòng thầm mong tình em cũng tương đương,
    Dẫu đôi ta – Hai con đường phân biệt!

    Tuy vô nghiệm anh vẫn yêu mãnh liệt,
    Đường tình yêu dù biết vẫn song song!
    Không “điểm chung” cõi lòng anh vẫn mong
    Sẽ “giao nhau” trong khoảng không nào đó!

    Trong quỹ tích tình em, anh không có
    Nhưng vẫn yêu để chứng tỏ tình mình.
    Đó là điều mà anh phải chứng minh,
    Ôm ấp mãi hằng số tình… tuyệt vọng!!!...

    Không có em đời anh là tập rỗng,
    Thiếu vắng em như “mẫu số bằng không”!
    Luôn tồn tại một niềm tin vô vọng,
    Bởi yêu ngoài miền xác định tình em!

    Đêm rồi đêm như giai thừa nỗi nhớ,
    Hướng tình anh vào trung điểm tim em
    Lòng hằng mong sẽ tìm ra tọa độ,
    Anh sẽ làm tiếp tuyến… của đời em!...

    Sưu Tầm


    ----------------------------

    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

    Comment

    • #3

      Tìm sin lấy đối chia huyền
      Tìm cos thì lấy kề huyền chia nhau.

      Ngày ấy Thầy của mình đọc lên hai câu thơ này và bảo các trò đừng nên nhớ nhiều cho mệt, bày đặt thơ với thẩn. Cứ nhớ như vậy cho tôi, vừa động não, vừa nhớ lâu!

      -Sin đối, Cô kề!

      Khi đã lớn rồi, đi học lại để chuẩn bị thi đại học mới ngẫm lại lời thầy. Thầy muốn học trò vứa nhớ mà cũng phải vừa động não thêm một chút nữa thì nhớ mới dai hơn. Sin, cos còn tang và cotang thì sao? Từ đó câu nói của Thầy đi vào cuộc đời mình.

      Nay về hay tin Thầy đã mất. Ngày mình ra đi Thầy cũng còn trẻ lắm. Hơn mình độ chục tuổi chứ mấy. Vậy mà...

      Comment

      Working...
      X
      Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom